Chương 605: Không gian phong ấn
Yêu Dạ
28/06/2021
Giữa mười hai Vương tộc có ước định với nhau, rằng không thể nhúng tay vào tám châu còn lại, cũng có khả năng ước định này thật ra là ước thúc ngầm của Thí Ma Điện đối với mười hai đại thế lực.
Dù sao, nếu trọn cả Thần Châu đại địa đều bị mười hai Vương tộc khống chế, như vậy sẽ rất khó sinh ra đại thế lực nào khác. Điều này khiến cho rất nhiều nhân vật dã tâm bừng bừng cảm thấy không cách nào ra mặt, từ đó mất đi động lực phấn đấu.
Song tuy mười hai Vương tộc không thể quang minh chính đại động thủ với tám châu kia, lại không có nghĩa tám châu không thể chinh phạt lẫn nhau.
Trong lịch sử từng có một đại gia tộc nhất thống ba châu, cuối cùng thế lực khoái tốc phát triển, nhập chủ Trung Châu, trở thành một trong những bá chủ Trung Châu hiện tại.
Thế lực đó tên là Bách Hoa Các!
Bởi thế, nếu các đại thế lực U Châu muốn chinh phạt Vân Châu, điều này hoàn toàn hiểu được. Ai cũng không thể nói gì, thậm chí đại thế lực Trung Châu cũng không thể nhúng tay.
Lục Ly nhíu mày nghĩ một lát rồi hỏi:
- Tình hình phía U Châu là thế nào?
Lục Linh sớm đã phái người thu tập tư liệu về U Châu, nghe vậy liền thuận miệng nói:
- U Châu và Vân Châu không khác nhau nhiều, đều bị bốn đại thế lực chia nhau chiếm cứ. Hơn nữa bốn đại thế lực này đã chiếm cứ U Châu mấy ngàn năm, để uẩn rất thâm hậu, mỗi đại thế lực đều có trên dưới hai ba cường giả Nhân Hoàng.
- Bốn đại thế lực kia chế ước lẫn nhau, nếu có ngoại địch sẽ liên hợp kháng cự, còn bình thường thì liên hợp thành thế hai đấu hai, bởi thế không bên nào nuốt trọn được bên nào. Tình hình hiện tại còn chưa quá đáng lo, tựa hồ hai đại thế lực mặt bắc hai U Châu bị Luân Hồi Cung thu mua mê hoặc, có ý xâm nhập Vân Châu. Nhưng hai đại thế lực phía nam hẳn là không đồng ý, bởi thế hai đại thế lực mặt bắc cũng e ngại, một khi xâm nhập Vân Châu thất bại, địa bàn của mình sẽ bị người tranh đoạt, vậy nên vẫn còn đang do dự không quyết.
- Theo như tình báo ta nhận được, Luân Hồi Cung chính đang thu mua hai đại thế lực phía mặt năm, nếu bốn đại thế lực U Châu đều bị thu mua, đến lúc đó đại quân U Châu nhất định sẽ xâm nhập Vân Châu trên quy mô lớn. Hai đại thế phía nam có quan hệ ngầm với Thiên Địa Trủng, hình như công tử Dạ gia Thiên Địa Trủng có quan hệ không tệ với ngươi? Nếu không nhờ tầng quan hệ này, sợ rằng bọn họ sớm đã bị thu mua, sẵn sàng ra tay với Vân Châu bất cứ lúc nào.
- Dạ Lạc!
Lục Ly nhớ tới vị công tử văn nhã khi trước, ngấm ngầm gật đầu nói:
- Con người Dạ Lạc cũng được, hắn từng là chiến hữu với chúng ta, cùng chung nhau đối chiến dị tộc.
- Những chuyện này ngươi không cần để tâm.
Lục Linh khoát tay nói:
- Ta đã phái rất nhiều thám báo tới U Châu, âm thầm thu mua một số người trong bốn đại thế lực, đến lúc nào có dị động thì hẵng tính tiếp. Ta sẽ bố trí trước một phen, không chừng đại quân U Châu sẽ không xâm nhập Vân Châu, mà dù có xâm nhập Vân Châu, hươu chết về tay ai vẫn còn chưa biết được.
Trên mặt Lục Linh chớp qua một tia ngạo khí, Lục Ly khẽ gật đầu, đứng dậy tìm tới một doanh trướng trong đại bản doanh để nghỉ ngơi.
- Ồ?
Tiến vào trong hẻm núi, Lục Ly phát hiện đại bản doanh giờ đã lớn hơn rất nhiều, số lượng doanh trướng ở nơi này phải đến mấy ngàn. Bên trong toàn là công tử tiểu thư trẻ tuổi, ai nấy cũng đều đang miệt mài bế quan tu luyện, thần niệm quét qua, thấy được rất nhiều trong đó là con em Bắc Mạc.
Một tháng qua, Lục Ly chỉ ngồi xếp bằng nghỉ ngơi nơi miệng hẻm núi mấy lần, còn chưa từng tiến vào đại bản doanh lần nào, lúc này nhìn thấy cảnh đó tự nhiên có chút bất ngờ.
- Bạch Hạ Sương!
Lục Ly thấy được Bạch Hạ Sương cũng ở trong một doanh trướng, không khỏi mím môi cười khổ, xem ra đều biết nơi này là bảo địa, ai cũng tiến vào liều mạng tu luyện.
- Thôi, ta về lại Thiên Long Tuyết Sơn một chuyến vậy!
Dù sao cũng có truyền tống trận, Bạch Hạ Sương không ở trên tuyết sơn, Lục Ly sợ Bạch Thu Tuyết cô đơn, định đi về nghỉ ngơi mấy ngày, thuận tiện bồi cùng Bạch Thu Tuyết.
Hí hí
Từ trong doanh trướng, Tiểu Bạch bay vọt ra, đoạn thời gian này Lục Ly đi ra chiến đấu, không mang theo Tiểu Bạch, sợ làm nó bị thương, thế là để nó ở lại ngủ trong doanh trướng.
- Tiểu Bạch, ra ngoài đi dạo.
Lục Ly vẫy vẫy tay với Tiểu Bạch, mang nó đi về Hoang giới, sau đó truyền tống tới Thiên Long Tuyết Sơn. Ở tuyết sơn, Lục Ly một mực cất cử một tên trưởng lão Quân Hầu Cảnh Mãnh Tượng Tộc trông chừng, Dạ Xoa Tộc cũng điều tới mấy vạn đại quân vây quanh, chỉ để đảm bảo an toàn tuyệt đối cho Bạch Thu Tuyết.
Để Tiểu Bạch tự mình đi chơi, Lục Ly nhìn ngắm Bạch Thu Tuyết một phen rồi ngủ một giấc, sau khi tỉnh dậy lại vẫn không rời đi, mà vào lại trong phòng băng bồi cùng Bạch Thu Tuyết.
Nhàn nhã nghỉ ngơi mấy ngày, Lục Ly đi ra hồ vực ma quỷ an bài chút chuyện, để Vũ Hóa Thần hàng năm tọa trấn ở đây. Không có mệnh lệnh của hắn bất luận kẻ nào đều không được tiến vào trong tiểu thế giới, dám cường hành xông vào liền trực tiếp giết chết. Nếu tình hình không ổn, không cách nào kích sát được, sẽ lập tức bóp nát ngọc phù cảnh báo cho hắn biết.
Quay lại Hoang giới, Lục Ly mang theo Tiểu Bạch tiến vào Hỏa Ngục, tiếp tục săn giết Hỏa Báo. Mới đầu Lục Ly muốn để Tiểu Bạch ở lại nghỉ ngơi trong doanh trướng, nhưng Tiểu Bạch cảm thấy quá nhàm chán, Lục Ly lại không cho nó xuất chiến. Thế là nó dứt khoát thả ra Man Thần Đỉnh, bay vào trong đỉnh dùng thần lôi luyện thể.
Trong đại bản doanh toàn là người của hắn và Lục Linh, hơn nữa chỉ cần tiến vào Hỏa Ngục, trong thời gian ngắn Lục Ly và Lục Linh không có ý thả bọn họ ra ngoài, bởi thế Lục Ly cũng không cần phải lo lắng cho Tiểu Bạch.
Mặc dù rất nhiều đệ tử thiên tài xung quanh đều rất hiếu kì, Lục Ly lại cũng mặc kệ, dặn người truyền lệnh không cho bất kỳ kẻ nào tới gần Man Thần Đỉnh, sau đó lần nữa đi ra săn giết Hỏa Báo.
Minh Vũ còn chưa xuất quan, Kha Mang vẫn chưa bố trí xong thần trận viễn cổ. Những thần trận này vạn năm qua không ai trong Thiên Huyễn Tộc có thể bố trí ra được, trong thời gian ngắn Kha Mang bố trí không ra cũng là điều hoàn toàn có thể hiểu được.
Hiện tại chuyện dẫn dụ Hỏa Báo đã chuyển giao cho Dạ Tra phụ trách. Bởi vì số lượng Hỏa Báo bị đánh chết quá nhiều, rất có thể sẽ khiến Hỏa Báo Vương chú ý, thế nên hành động dẫn dụ phải càng thêm cẩn thận.
Hiện giờ trừ Đồ Hận, lão Lục của Đồ gia ra, những Nhân Hoàng còn lại đều không ra tay, chỉ ở bên quan sát xem nơi nào tình huống nguy cấp thì tới đó giải vây. Thời gian còn lại đều ngồi xếp bằng trong ảo cảnh, cảm ngộ thiên địa pháp tắc.
Hơn một tháng qua, năm tên Nhân Hoàng không cảm ngộ được gì, điều này khiến bọn hắn hơi có chút thất vọng, cũng càng thêm khắc khổ. Chiến đấu ở cấp bậc thế này đã không thể kích phát tiềm năng của bọn hắn, bởi thế ai nấy đều ngồi nhập định, cảm ngộ thiên đạo.
Thời gian tiếp tục trôi qua, sáu ngày sau, Lục Linh đang yên ắng chìm trong thôi diễn thì bất chợt bị tiếng hoan hô đánh thức. Hắn mê mang quay đầu nhìn lại, chỉ thấy vô số người đang nhìn chằm chằm Minh Vũ đứng nơi miệng hẻm núi, lập tức tròng mắt sáng rực lên, tung người bay vọt tới.
- Cảm ngộ được gì?
Từ đằng xa Lục Ly liền đã quát khẽ hỏi, Minh Vũ nhếch môi cười một tiếng, thân hình chợt lóe, tiện tay khua múa, đánh ra mấy đạo Nguyên lực, không gian trước mặt đột nhiên đông kết, toàn bộ mấy con Hỏa Báo phía tiền phương lập tức bị phong ấn, tựa như bị cố định giữa trời.
- Cái này …
Lục Ly kinh hãi, xem ra áo nghĩa này không phải hàng cấp thấp, ngay cả sinh vật hung tàn như Hỏa Báo mà đều có thể phong ấn, lực lượng đông kết không gian kia hẳn phải rất cường đại.
Mấy tên Nhân Hoàng đều mở mắt ra, Khuất Thừa gật đầu nói:
- Áo nghĩa thất phẩm, phong ấn không gian, không sai. Đại Quốc sư, ta kiến nghị đừng để người này lãng phí thời gian ở đây nữa, mau trở về bế quan đi. Chỉ cần cho hắn đầy đủ linh tài, khả năng đột phá Nhân Hoàng sẽ rất lớn. Hơn nữa áo nghĩa Không Gian là loại cực hiếm, chiến lực sau này sẽ rất khủng bố.
- Áo nghĩa thất phẩm?
Ý cười nơi khóe miệng Lục Ly càng đậm, Minh Vũ là bộ hạ trung thành nhất của hắn, Minh Vũ cường đại chính là hắn cường đại. Hai người không phân đây đó, hắn tự nhiên mừng thay cho đối phương.
- Minh Vũ, về lại đại bản doanh!
Lục Ly vội vàng hạ lệnh để Minh Vũ lui về đại bản doanh. Hắn không thiếu linh tài, chỉ cần Minh Vũ có thể không ngừng đột phá, hắn sẽ cung cấp linh tài vô hạn chế cho Minh Vũ.
- Thiếu chủ!
Tiến vào trong hẻm núi, Minh Vũ đột nhiên hạ giọng nói:
- Áo nghĩa này của ta là tiến giai từ Thế mà ra, không ngờ áo nghĩa cấp thấp còn có thể tiến hóa? Trước kia ta chưa từng nghĩ đến điều này. Thiếu chủ, liệu áo nghĩa của ngươi có thể tiến giai được không? Ngươi thử mò mẫm xem, không chừng có thể tiến giai thành áo nghĩa cao cấp hơn cũng nên.
Dù sao, nếu trọn cả Thần Châu đại địa đều bị mười hai Vương tộc khống chế, như vậy sẽ rất khó sinh ra đại thế lực nào khác. Điều này khiến cho rất nhiều nhân vật dã tâm bừng bừng cảm thấy không cách nào ra mặt, từ đó mất đi động lực phấn đấu.
Song tuy mười hai Vương tộc không thể quang minh chính đại động thủ với tám châu kia, lại không có nghĩa tám châu không thể chinh phạt lẫn nhau.
Trong lịch sử từng có một đại gia tộc nhất thống ba châu, cuối cùng thế lực khoái tốc phát triển, nhập chủ Trung Châu, trở thành một trong những bá chủ Trung Châu hiện tại.
Thế lực đó tên là Bách Hoa Các!
Bởi thế, nếu các đại thế lực U Châu muốn chinh phạt Vân Châu, điều này hoàn toàn hiểu được. Ai cũng không thể nói gì, thậm chí đại thế lực Trung Châu cũng không thể nhúng tay.
Lục Ly nhíu mày nghĩ một lát rồi hỏi:
- Tình hình phía U Châu là thế nào?
Lục Linh sớm đã phái người thu tập tư liệu về U Châu, nghe vậy liền thuận miệng nói:
- U Châu và Vân Châu không khác nhau nhiều, đều bị bốn đại thế lực chia nhau chiếm cứ. Hơn nữa bốn đại thế lực này đã chiếm cứ U Châu mấy ngàn năm, để uẩn rất thâm hậu, mỗi đại thế lực đều có trên dưới hai ba cường giả Nhân Hoàng.
- Bốn đại thế lực kia chế ước lẫn nhau, nếu có ngoại địch sẽ liên hợp kháng cự, còn bình thường thì liên hợp thành thế hai đấu hai, bởi thế không bên nào nuốt trọn được bên nào. Tình hình hiện tại còn chưa quá đáng lo, tựa hồ hai đại thế lực mặt bắc hai U Châu bị Luân Hồi Cung thu mua mê hoặc, có ý xâm nhập Vân Châu. Nhưng hai đại thế lực phía nam hẳn là không đồng ý, bởi thế hai đại thế lực mặt bắc cũng e ngại, một khi xâm nhập Vân Châu thất bại, địa bàn của mình sẽ bị người tranh đoạt, vậy nên vẫn còn đang do dự không quyết.
- Theo như tình báo ta nhận được, Luân Hồi Cung chính đang thu mua hai đại thế lực phía mặt năm, nếu bốn đại thế lực U Châu đều bị thu mua, đến lúc đó đại quân U Châu nhất định sẽ xâm nhập Vân Châu trên quy mô lớn. Hai đại thế phía nam có quan hệ ngầm với Thiên Địa Trủng, hình như công tử Dạ gia Thiên Địa Trủng có quan hệ không tệ với ngươi? Nếu không nhờ tầng quan hệ này, sợ rằng bọn họ sớm đã bị thu mua, sẵn sàng ra tay với Vân Châu bất cứ lúc nào.
- Dạ Lạc!
Lục Ly nhớ tới vị công tử văn nhã khi trước, ngấm ngầm gật đầu nói:
- Con người Dạ Lạc cũng được, hắn từng là chiến hữu với chúng ta, cùng chung nhau đối chiến dị tộc.
- Những chuyện này ngươi không cần để tâm.
Lục Linh khoát tay nói:
- Ta đã phái rất nhiều thám báo tới U Châu, âm thầm thu mua một số người trong bốn đại thế lực, đến lúc nào có dị động thì hẵng tính tiếp. Ta sẽ bố trí trước một phen, không chừng đại quân U Châu sẽ không xâm nhập Vân Châu, mà dù có xâm nhập Vân Châu, hươu chết về tay ai vẫn còn chưa biết được.
Trên mặt Lục Linh chớp qua một tia ngạo khí, Lục Ly khẽ gật đầu, đứng dậy tìm tới một doanh trướng trong đại bản doanh để nghỉ ngơi.
- Ồ?
Tiến vào trong hẻm núi, Lục Ly phát hiện đại bản doanh giờ đã lớn hơn rất nhiều, số lượng doanh trướng ở nơi này phải đến mấy ngàn. Bên trong toàn là công tử tiểu thư trẻ tuổi, ai nấy cũng đều đang miệt mài bế quan tu luyện, thần niệm quét qua, thấy được rất nhiều trong đó là con em Bắc Mạc.
Một tháng qua, Lục Ly chỉ ngồi xếp bằng nghỉ ngơi nơi miệng hẻm núi mấy lần, còn chưa từng tiến vào đại bản doanh lần nào, lúc này nhìn thấy cảnh đó tự nhiên có chút bất ngờ.
- Bạch Hạ Sương!
Lục Ly thấy được Bạch Hạ Sương cũng ở trong một doanh trướng, không khỏi mím môi cười khổ, xem ra đều biết nơi này là bảo địa, ai cũng tiến vào liều mạng tu luyện.
- Thôi, ta về lại Thiên Long Tuyết Sơn một chuyến vậy!
Dù sao cũng có truyền tống trận, Bạch Hạ Sương không ở trên tuyết sơn, Lục Ly sợ Bạch Thu Tuyết cô đơn, định đi về nghỉ ngơi mấy ngày, thuận tiện bồi cùng Bạch Thu Tuyết.
Hí hí
Từ trong doanh trướng, Tiểu Bạch bay vọt ra, đoạn thời gian này Lục Ly đi ra chiến đấu, không mang theo Tiểu Bạch, sợ làm nó bị thương, thế là để nó ở lại ngủ trong doanh trướng.
- Tiểu Bạch, ra ngoài đi dạo.
Lục Ly vẫy vẫy tay với Tiểu Bạch, mang nó đi về Hoang giới, sau đó truyền tống tới Thiên Long Tuyết Sơn. Ở tuyết sơn, Lục Ly một mực cất cử một tên trưởng lão Quân Hầu Cảnh Mãnh Tượng Tộc trông chừng, Dạ Xoa Tộc cũng điều tới mấy vạn đại quân vây quanh, chỉ để đảm bảo an toàn tuyệt đối cho Bạch Thu Tuyết.
Để Tiểu Bạch tự mình đi chơi, Lục Ly nhìn ngắm Bạch Thu Tuyết một phen rồi ngủ một giấc, sau khi tỉnh dậy lại vẫn không rời đi, mà vào lại trong phòng băng bồi cùng Bạch Thu Tuyết.
Nhàn nhã nghỉ ngơi mấy ngày, Lục Ly đi ra hồ vực ma quỷ an bài chút chuyện, để Vũ Hóa Thần hàng năm tọa trấn ở đây. Không có mệnh lệnh của hắn bất luận kẻ nào đều không được tiến vào trong tiểu thế giới, dám cường hành xông vào liền trực tiếp giết chết. Nếu tình hình không ổn, không cách nào kích sát được, sẽ lập tức bóp nát ngọc phù cảnh báo cho hắn biết.
Quay lại Hoang giới, Lục Ly mang theo Tiểu Bạch tiến vào Hỏa Ngục, tiếp tục săn giết Hỏa Báo. Mới đầu Lục Ly muốn để Tiểu Bạch ở lại nghỉ ngơi trong doanh trướng, nhưng Tiểu Bạch cảm thấy quá nhàm chán, Lục Ly lại không cho nó xuất chiến. Thế là nó dứt khoát thả ra Man Thần Đỉnh, bay vào trong đỉnh dùng thần lôi luyện thể.
Trong đại bản doanh toàn là người của hắn và Lục Linh, hơn nữa chỉ cần tiến vào Hỏa Ngục, trong thời gian ngắn Lục Ly và Lục Linh không có ý thả bọn họ ra ngoài, bởi thế Lục Ly cũng không cần phải lo lắng cho Tiểu Bạch.
Mặc dù rất nhiều đệ tử thiên tài xung quanh đều rất hiếu kì, Lục Ly lại cũng mặc kệ, dặn người truyền lệnh không cho bất kỳ kẻ nào tới gần Man Thần Đỉnh, sau đó lần nữa đi ra săn giết Hỏa Báo.
Minh Vũ còn chưa xuất quan, Kha Mang vẫn chưa bố trí xong thần trận viễn cổ. Những thần trận này vạn năm qua không ai trong Thiên Huyễn Tộc có thể bố trí ra được, trong thời gian ngắn Kha Mang bố trí không ra cũng là điều hoàn toàn có thể hiểu được.
Hiện tại chuyện dẫn dụ Hỏa Báo đã chuyển giao cho Dạ Tra phụ trách. Bởi vì số lượng Hỏa Báo bị đánh chết quá nhiều, rất có thể sẽ khiến Hỏa Báo Vương chú ý, thế nên hành động dẫn dụ phải càng thêm cẩn thận.
Hiện giờ trừ Đồ Hận, lão Lục của Đồ gia ra, những Nhân Hoàng còn lại đều không ra tay, chỉ ở bên quan sát xem nơi nào tình huống nguy cấp thì tới đó giải vây. Thời gian còn lại đều ngồi xếp bằng trong ảo cảnh, cảm ngộ thiên địa pháp tắc.
Hơn một tháng qua, năm tên Nhân Hoàng không cảm ngộ được gì, điều này khiến bọn hắn hơi có chút thất vọng, cũng càng thêm khắc khổ. Chiến đấu ở cấp bậc thế này đã không thể kích phát tiềm năng của bọn hắn, bởi thế ai nấy đều ngồi nhập định, cảm ngộ thiên đạo.
Thời gian tiếp tục trôi qua, sáu ngày sau, Lục Linh đang yên ắng chìm trong thôi diễn thì bất chợt bị tiếng hoan hô đánh thức. Hắn mê mang quay đầu nhìn lại, chỉ thấy vô số người đang nhìn chằm chằm Minh Vũ đứng nơi miệng hẻm núi, lập tức tròng mắt sáng rực lên, tung người bay vọt tới.
- Cảm ngộ được gì?
Từ đằng xa Lục Ly liền đã quát khẽ hỏi, Minh Vũ nhếch môi cười một tiếng, thân hình chợt lóe, tiện tay khua múa, đánh ra mấy đạo Nguyên lực, không gian trước mặt đột nhiên đông kết, toàn bộ mấy con Hỏa Báo phía tiền phương lập tức bị phong ấn, tựa như bị cố định giữa trời.
- Cái này …
Lục Ly kinh hãi, xem ra áo nghĩa này không phải hàng cấp thấp, ngay cả sinh vật hung tàn như Hỏa Báo mà đều có thể phong ấn, lực lượng đông kết không gian kia hẳn phải rất cường đại.
Mấy tên Nhân Hoàng đều mở mắt ra, Khuất Thừa gật đầu nói:
- Áo nghĩa thất phẩm, phong ấn không gian, không sai. Đại Quốc sư, ta kiến nghị đừng để người này lãng phí thời gian ở đây nữa, mau trở về bế quan đi. Chỉ cần cho hắn đầy đủ linh tài, khả năng đột phá Nhân Hoàng sẽ rất lớn. Hơn nữa áo nghĩa Không Gian là loại cực hiếm, chiến lực sau này sẽ rất khủng bố.
- Áo nghĩa thất phẩm?
Ý cười nơi khóe miệng Lục Ly càng đậm, Minh Vũ là bộ hạ trung thành nhất của hắn, Minh Vũ cường đại chính là hắn cường đại. Hai người không phân đây đó, hắn tự nhiên mừng thay cho đối phương.
- Minh Vũ, về lại đại bản doanh!
Lục Ly vội vàng hạ lệnh để Minh Vũ lui về đại bản doanh. Hắn không thiếu linh tài, chỉ cần Minh Vũ có thể không ngừng đột phá, hắn sẽ cung cấp linh tài vô hạn chế cho Minh Vũ.
- Thiếu chủ!
Tiến vào trong hẻm núi, Minh Vũ đột nhiên hạ giọng nói:
- Áo nghĩa này của ta là tiến giai từ Thế mà ra, không ngờ áo nghĩa cấp thấp còn có thể tiến hóa? Trước kia ta chưa từng nghĩ đến điều này. Thiếu chủ, liệu áo nghĩa của ngươi có thể tiến giai được không? Ngươi thử mò mẫm xem, không chừng có thể tiến giai thành áo nghĩa cao cấp hơn cũng nên.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.