Chương 77: Lục Ly xuất chiến
Yêu Dạ
25/03/2021
Khách Đường cách cửa tây không xa, diện tích Khách Đường rất lớn, bên trong có mười mấy tiểu viện, chẳng qua lúc này ở đó đã không có bất kỳ người già trẻ nhỏ nào nữa. Vợ Thành Khuất và con cái thân nhân các khách khanh còn lại đều sớm dời đi.
Vài ngày trước Thành Khuất hỏi Lục Linh nói có muốn chuyển ra ngoài thành không? Lục Linh cự tuyệt. Nàng rất rõ ràng, vợ Thành Khuất có thể đi, nàng lại không thể rời Liễu gia, bằng không Địch Bá nhất định sẽ phái người truy sát.
Từng đội từng đội Võ giả bay vút tới, nhảy lên trên nóc nhà phòng ốc Khách Đường. Chỉ là lúc chúng nhân bay tới, lại phát hiện từ các phòng ẩn ẩn xuất hiện ánh lửa, bởi vì mưa to phòng ốc không cách nào đốt sạch, khói mù bốc lên không ngừng.
- Chuyện gì?
Liễu Di nhướng mày, quét mắt nhìn về phía tiểu viện Lục Ly, lại thấy một nữ tử che lụa mỏng chống quải trượng đứng ở cửa ra vào, bình tĩnh nhìn các nàng.
- Lục Linh?
Liễu Di không khỏi kinh ngạc, Lục Linh vẫn ở đây, chứng tỏ Lục Ly còn chưa trốn. Đã không trốn, vậy vì sao không xuất chiến?
- Thành đại thúc, ngươi lại đây một lát!
Lục Linh hướng về phía Thành Khuất hô nói, Thành Khuất quay sang nhìn Liễu Di, kẻ sau khẽ gật đầu, Thành Khuất hóa thành một đạo bóng đen xông vào gian phòng Lục Linh.
Võ giả Liễu gia chen chúc mà tới, tiến hết vào trong đại viện Khách Đường. Đằng sau Triệu Duệ dẫn theo Địch Bá và một đám người theo sát, lần này Liễu Di không tiếp tục lui, huyết chiến lại lần nữa bắt đầu.
Rất nhanh Thành Khuất lao ra từ trong phòng, lặng lẽ đưa cho Liễu Di một viên đan dược bề ngoài rất khó coi, hắn sáp lại bên tai Liễu Di nói khẽ:
- Trong mấy gian phòng kia chính đang thiêu đốt Tử Thực Thảo, đây là giải dược, mau nuốt.
Thành Khuất lại đi tới chỗ mấy tên võ giả Thần Hải Cảnh Liễu gia, lần lượt đưa đan dược cho từng người, không giải thích mà chỉ thúc giục bọn họ nhanh nuốt.
Võ giả bốn đại gia tộc cảm giác được không thích hợp, Địch Bá đảo mắt lướt qua, đột nhiên như chợt nhớ ra điều gì, quát khẽ nói:
- Trong phòng chính đang thiêu đốt Tử Thực Thảo, mau lui ra.
Lục Linh từng đốt qua Tử Thực Thảo một lần ở bộ lạc Địch Long, Địch Bá có nghe nói, lúc này thấy Thành Khuất đưa đan dược cho Thần Hải Cảnh Liễu gia, lập tức kịp có phản ứng.
- Cản bọn họ lại!
Liễu Di quát lớn, trong thân thể một cỗ khí tức cường đại tràn ra, nàng đích thân ra tay. Võ giả Liễu gia xung quanh nhìn lại, nét mặt hiện đầy vẻ kinh ngạc, không ngờ Liễu Di cũng đã đột phá Thần Hải Cảnh?
Lần này Liễu Di dùng tới thanh roi nàng mang theo khi trước, roi này như độc xà bỗng chốc cuốn lấy chân một tên Thần Hải Cảnh Lỗ gia.
Thành Khuất cũng là cường giả Thần Hải Cảnh, lập tức dẫn theo chúng nhân nhào tới như mãnh hổ, liều mạng cuốn lấy võ giả bốn gia tộc, không cho bọn hắn có cơ hội rời khỏi Khách Đường.
- Đáng tiếc …
Lục Linh sau cửa sổ nhìn một cái, khe khẽ thở dài, hôm nay mưa rào khiến tốc độ sương mù tràn ra tương đối chậm. Cộng thêm Địch Bá trước một bước nhìn ra bố trí của nàng, Tử Thực Thảo có lẽ sẽ phát huy chút tác dụng, nhưng ý nghĩa đã không lớn.
- Vào nhà, dập lửa đi!
Triệu Duệ thấy rất nhiều người bị cuốn lấy, quyết đoán hạ lệnh để người vào phòng dập lửa, tối nay mưa lớn như vậy, muốn dập lửa đâu có khó? Chỉ cần dập lửa, Tử Thực Thảo liền vô dụng.
Lập tức mười tên võ giả Huyền Vũ cảnh bịt lấy mũi, chia nhau phóng tới các phòng, chuẩn bị lấy ra toàn bộ Tử Thực Thảo, để nước mưa giội tắt.
- A…
Mười mấy người đi vào, bỗng có tiếng hét thảm vang lên, rất nhanh mấy người dồn dập bị bắn ngược ra, lăn lộn trên đất, đám Triệu Duệ thấy vậy, trong mắt đầy vẻ kinh hãi.
Từng phiến chiến giáp trên thân bị ăn mòn, rất nhiều người thậm chí bốc lên khói trắng, rõ ràng là đã trúng kịch độc.
- Cái này …
Mấy người Liễu Di cũng kinh hãi, tính xâm thực của chất độc này quá mạnh, chúng nhân đều mặc chiến giáp, lại đều bị ăn mòn ra từng lỗ lớn. Rất nhiều người da thịt cháy đen, xúc mục kinh tâm.
- Ai làm?
Liễu Di nhìn sang Thành Khuất, kẻ sau một mặt mờ mịt, nhìn sang mấy khách khanh còn lại, vẻ mặt ai nấy đều mê mang.
- Chẳng lẽ là tỷ tỷ Lục Ly?
Liễu Di nhớ lại vừa rồi lúc nhìn Lục Linh, thần sắc nàng bình tĩnh như nước, trong đầu bất giác chớp qua ý niệm này.
- Hẳn là nàng!
Liễu Di lại nghĩ tới lời Lục Linh nhờ tên khách khanh chuyển cáo, trong lòng không khỏi bội phục.
Đốt cháy Tử Thực Thảo, điều này không tính là gì, nhưng có thể sớm tính ra được đám người Triệu Duệ sẽ vào phòng, sớm lưu hậu thủ, còn có thể làm ra độc dược có tính ăn mòn cường đại như thế, nữ tử què chân này là nhân vật a.
- Trực tiếp nện phòng từ bên ngoài.
Triệu Duệ lần nữa gầm lên giận dữ, phòng ốc sập, nước mưa tự nhiên có thể thấm vào, chẳng qua người ở bên trong liền sẽ bị chôn sống. Chẳng qua lúc này phần lớn thủ hạ đang bị cuốn lấy, Triệu Duệ đã không chiếu cố được quá nhiều.
Hây!
Mấy tên võ giả Huyền Vũ cảnh ra tay, vung chân đạp, kích sập toàn bộ mấy gian phòng, người ở bên trong cũng bị chôn sống. Mưa xuống như trút, nước nhanh chóng thấm vào, sương mù bỗng chốc phai nhạt đi nhiều.
- Đừng lui, giết!
Triệu Duệ gầm lên, võ giả bốn gia tộc lần nữa sát khí đằng đằng xông lên, lượng khói Tử Thực Thảo bọn hắn hút phải không nhiều, Huyền lực chưa bị nhiễu loạn, không ảnh hưởng được đến đại cục.
- Đáng tiếc.
Lục Linh khe khẽ thở dài, quay lại trong phòng, cầm lấy một bầu nước tưới lên mặt Lục Ly. Lục Ly đang trong mê ngủ bất thần tỉnh lại, đột nhiên ngồi dậy, nhìn thấy Lục Linh sắc mặt mới tốt lên phần nào.
- Tỷ tỷ, ngươi làm gì thế?
Hắn lau mặt một cái, nghe tiếng giao chiến bên ngoài, sắc mặt hơi ngớ, hỏi:
- Tình hình thế nào?
- Không sao.
Lục Linh cười nhẹ nói:
- Bốn đại gia tộc đã bắt đầu công kích, đám người Địch Bá Triệu Duệ giết tới Khách Đường. Giờ ngươi ra ngoài, giết hết đám người kia, trừ Triệu Duệ ra.
- Tới rồi?
Lục Ly nhảy bật dậy, đứng sau cửa sổ quan sát kỹ vài lần, bên ngoài sắc trời mờ tối, chẳng qua võ giả đều phóng thích Huyền lực, Lục Ly ẩn ẩn có thể thấy được tình hình.
- Địch Bá, Triệu Duệ, tổng cộng sáu tên Thần Hải Cảnh, năm tên Thần Hải Cảnh sơ kỳ, chỉ có một lão đầu là Thần Hải Cảnh trung kỳ.
Lục Ly quan sát một phen, rõ ràng thế cục bên ngoài, bên phía Liễu gia cộng cả Liễu Di vừa mới đột phá cũng chỉ mới năm tên Thần Hải Cảnh, trong khi nhân số bên phía bốn đại gia tộc vẫn còn mấy chục người, thực lực chênh lệch rất lớn.
- Được lắm!
Lục Ly đã triệt để thanh tỉnh, hắn không mạo muội hành động, mà khoanh chân ngồi xuống nội thị thân thể một lần. Xác định thân thể không ngại, Huyền lực dồi dào, trong Thần Hải còn có mười mấy tia huyền kình, thế là lập tức đứng lên.
- Tỷ tỷ, ta đi ra!
Hắn xách Thiên Lân Đao quay sang nhìn Lục Linh, kẻ sau dò hỏi:
- Có nắm chắc không?
- Không vấn đề!
Lục Ly khẽ gật đầu, bước nhanh ra ngoài, Tiểu Bạch trong góc tường thấy Lục Ly định đi ra, vèo một tiếng bay vụt đến, chui vào trong áo Lục Ly.
Tiểu Bạch răng lợi sắc bén, đánh lén cũng có thể giúp chút lực, Lục Ly không quản, dù sao nó nhỏ như vậy, giấu ở trong áo hẳn không có gì đáng ngại.
Hắn đẩy cửa đi ra, hai chân đạp lên vũng nước, như một con sói lẳng lặng phóng tới trung tâm chiến trường.
Bóng đêm u thâm, Lục Ly lại không vận chuyển Huyền lực, bởi thế người ở ngoài xa thấy không rõ mặt mày, chỉ biết Liễu gia lại có một người tham chiến.
- Lục Ly!
Liễu Di liếc sang bên này, mắt đẹp khẽ sáng lên. Rốt cục Lục Ly đã xuất chiến, tối nay Liễu gia có thể thắng hay không nàng không biết, nhưng chiến trường cửa tây tuyệt đối sẽ không có vấn đề.
Tốc độ quật khởi của thiếu niên này quá nhanh, mấy tháng trước còn đang kéo quan tài cho Liễu gia, còn là một tên phế vật không thể tu luyện Huyền lực.
Trước đây không lâu lại có thể đánh giết ba tên Thần Hải Cảnh Triệu gia, Liễu Di tin tưởng lần này Lục Ly sẽ không khiến nàng thất vọng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.