Chương 582: Nghịch chuyển
Yêu Dạ
24/06/2021
Rầm rầm rầm
Hai tên Nhân Hoàng và một đám cường giả còn chưa xông tới, tường thành bốn phía đã khai chiến. Trên tường thành đều là quân sĩ, đối mặt với quân địch vọt tới từ bốn phương tám hướng đương nhiên sẽ không khách khí, dồn dập phóng thích một lượt công kích tầm xa, sau đó lấy ra binh khí bắt đầu cận thân chém giết.
Có thể được Vân Thủy Điện hấp nạp vào trong quân, chí ít đều phải là Hồn Đàm Cảnh, Thần Hải Cảnh còn chưa có tư cách gia nhập quân đội. Mệnh Luân Cảnh mới chỉ có thể đảm nhiệm tiểu đội trưởng, ba đại thế lực cũng tương tự. Tường thành nhìn như cao vót, đối với võ giả Hồn Đàm Cảnh mà nói thì lại như giẫm đất bằng. Chỉ cần tung người bật nhảy, sau đó đạp mấy cước trên tường thành, khẽ mượn lực liền có thể nhẹ nhàng vọt lên.
Vừa lên tường thành lập tức lao vào bác đấu máu tanh, quân đội song phương giết đến hai mắt đỏ ngầu. Ba đại thế lực và Vân Thủy Điện không ngừng tích tụ ân oán qua bao năm, thế như nước lửa, thù sâu hơn biển. Lúc này chẳng ai hạ thủ lưu tình, ai nấy đều dồn hết sức lực tung ra đòn tấn công mạnh nhất chém giết đối thủ.
Đợi lúc hai tên Nhân Hoàng dẫn theo hơn một vạn đại quân phóng tới quảng trường, trên tường thành bốn phía đã giết đến máu chảy thành sông, liếc mắt nhìn qua chí ít đã tử thương trên vạn người.
- Giết!
Hai tên Nhân Hoàng từ giữa không trung dẫn người xông thẳng vào quảng trường, từ trời giáng xuống, chia làm hai đạo xông giết sang hai bên. Quân đội đứng quanh bốn phía bên dưới không chút nhúc nhích, quỷ dị đến mức khiến người cảm thấy đè nén vô cùng.
- Hạc trưởng lão!
Đúng lúc này, Lục Linh đột nhiên khẽ kêu một tiếng, thanh âm của nàng được quán chú Huyền lực, to rõ dị thường. Hạc trưởng lão nghe được tiếng Lục Linh, lập tức quát lớn:
- Tất cả phóng thích Huyền lực, tấn công mặt đất quảng trường!
- Tấn công mặt đất quảng trường?
Rất nhiều người không khỏi mơ hồ, sao lại không tấn công kẻ địch đang từ trên trời giáng xuống, mà lại đánh lên mặt đất?
Chẳng qua Hạc trưởng lão là đường chủ Chiến Đường, ở Vân Thủy Điện có uy vọng cực cao, rất nhiều dưới vô thức phóng thích Huyền lực, nhắm thẳng mặt đất quảng trường đánh tới.
Rầm rầm rầm.
Tầng tầng mặt đất quảng trường nổ tung, bụi đất tung bay, đồng thời với đó, phía dưới quảng trường sáng lên từng đạo quang mang xung thiên lóa mắt, một cỗ khí tức kinh khủng từ phía dưới lan tràn ra. Ngay tiếp sau, một quang tráo màu xanh lam khổng lồ đột ngột thành hình, bao trùm lấy toàn bộ quảng trường, nháy mắt trọng lực cường đại trấn áp lên chúng nhân tại trường, ngay cả hai tên Nhân Hoàng kia cũng đều bị trấn áp.
- Cái này...
- Ách...
- Trời ạ!
Ai nấy đều chấn kinh, quân đội ba đại thế lực từ bốn phương tám hướng công tới, hay là quân đội Vân Thủy Điện trên tường thành đều ngơ ngác, toàn thành bỗng chốc sa vào trong yên tĩnh quỷ dị.
- Khốn Ma Trận!
Lục Ly đứng ở bên người Lục Linh cũng há hốc mồm, không nhịn được bật ra ba chữ.
Trận pháp này hắn từng gặp qua, hơn nữa còn từng bị vây khốn bên trong. Lúc ở tiểu chiến trường Thí Ma Điện, Lục Nghê đã bố trí trận pháp kiểu này, khiến hắn thiếu chút bị chôn giết.
Chẳng qua Khốn Ma Trận mà Lục Nghê bố trí so với Khốn Ma Trận này thì đúng là một cái trên trời một cái dưới đất, Khốn Ma Trận này bao trùm toàn bộ quảng trường, ngay cả Nhân Hoàng đều bị trấn áp, không biết hao phí bao nhiêu Trận Tâm Thạch trân quý. Đại trận kinh thiên như thế, tuyệt đối không phải người bình thường có thể bố trí ra được.
- Khó trách …
Lục Ly quét qua Lục Linh thần sắc bình tĩnh đứng ngay bên cạnh, nghi hoặc trong lòng tiêu tán, khó trách đại quân áp cảnh mà Lục Linh vẫn mặt không đổi sắc, hóa ra là sớm đã có bố trí.
Chỉ là …
Trong đầu Lục Ly lại hiện lên một nghi hoặc, hai tên Nhân Hoàng của ba đại thế lực có được thần niệm cường đại, lại thêm còn mang theo hơn một vạn người, vì sao không ai phát hiện dưới quảng trường có đại trận? Chẳng lẽ trong hơn một vạn người này không ai tinh thông trận pháp?
Còn nữa, hai tên Nhân Hoàng này trực tiếp dẫn đại quân xông vào quảng trường, bốn phía xung quanh đều có đại quân, thế mà bọn hắn lại không tấn công, lại cứ phải trước bay vào quảng trường, sau đó mới phân tán công kích.
Điều này mang đến cho Lục Ly cảm giác …
Đây hệt một đám lợn rừng cứ thế đần độn xông vào trong bẫy rập. Thật sự quá xảo hợp? Là Vân Thủy Điện may mắn, hay Nhân Hoàng ba đại thế lực đều là lợn ngốc?
- Ha ha ha!
Ngay lúc Lục Ly chính đang kinh hãi nghi hoặc, nơi xa vọng lại một tiếng cười vang chấn thiên. Từ trên bầu trời phía tây, hai đạo khí tức cường đại tràn đến, tiếng cười to kia nháy mắt liền hấp dẫn vô số người quay đầu nhìn lại.
- Hai tên Nhân Hoàng!
Lục Ly quét mắt nhìn qua, trong lòng không khỏi càng thêm chấn kinh. Lại tới hai tên Nhân Hoàng? Còn cười lớn như thế, xem ra không giống là người ba đại thế lực.
- Điện chủ, Thái Thượng trưởng lão!
Vô số binh sĩ Vân Thủy Điện hưng phấn cao giọng hét lớn, trên mặt ai nấy đều hiện vẻ vui mừng. Tròng mắt Lục Ly co rụt lại, điện chủ Vân Thủy Điện tới đây? Thái Thượng trưởng lão ở Vân Hỏa Thành cũng xuất hiện?
Chẳng lẽ hai người này biết dịch chuyển tức thời? Bằng không làm sao có thể bay về lại thành trong thời gian ngắn ngủi như thế?
Lục Ly lần nữa nhìn sang Lục Linh, chỉ thấy ánh mắt nàng vẫn cứ bình tĩnh như nước, thần thái duệ trí siêu phàm, trong lòng như chợt hiểu ra.
Rất rõ ràng!
Hết thảy đều nằm trong tính toán của Lục Linh, điện chủ rời đi là do Lục Linh bố trí, điện chủ Vân Thủy Điện không hề tới hai thành trì còn lại, mà chỉ truyền tống tới gần đây.
Hoặc là ở phụ cận sớm đã dựng lên truyền tống trận, điện chủ Vân Thủy Điện truyền tống tới một thành trì khác, sau đó lại lập tức truyền tống trở về.
Không có truyền tống trận, bằng vào tốc độ điện chủ Vân Thủy Điện, không thể chỉ chưa đến nửa canh giờ đã chạy về được Vân Thủy Thành.
- Lợi hại!
Lục Ly có chút cảm khái, đồng thời cũng ngấm ngầm cao hứng, mưu lược của Lục Linh tựa hồ càng mạnh hơn trước mấy phần, khó trách mấy lão gia hỏa này đều tin tưởng nàng như vậy.
Khốn Ma Trận nhốt lại hai tên Nhân Hoàng và hơn một vạn cường giả của ba đại thế lực, điện chủ và Thái Thượng trưởng lão Vân Thủy Điện lại đã trở về, trận chiến này đã không còn bất kỳ huyền niệm nào. Ba đại thế lực sau khi tổn thất hai đại Nhân Hoàng, chú định sẽ bị Vân Thủy Điện từng bước hủy diệt.
Điều duy nhất khiến Lục Ly vẫn nghĩ không thông chính là, hai tên Nhân Hoàng bị nhốt lại kia không khỏi quá ngu, như thiêu thân lao vào lửa, chủ động xông vào trong đại trận.
- Giết!
Sĩ khí quân đội trên tường thành đại chấn, bắt đầu dồn dập phản kích. Đại quân ba đại thế lực bên ngoài dù sĩ khí cấp tốc trượt xuống, nhưng tộc trưởng, trưởng lão, thống soái của bọn hắn đều đang bị nhốt trong Khốn Ma Trận, bọn hắn làm sao có thể trơ mắt nhìn đám người kia chết đi? Bởi thế vẫn cứ liều mạng muốn giết vào trong thành, ý đồ hủy đi Khốn Ma Trận.
Nhưng mà!
Bọn hắn có thể giết tới gần Khốn Ma Trận được ư? Phải biết bên ngoài đại trận có tận hai trăm vạn quân đội vây quanh, bọn hắn làm sao có thể công kích đại trận được.
- Ha ha ha!
Điện chủ và Thái Thượng trưởng lão Vân Thủy Điện như hai đạo lưu tinh, mang theo mấy trăm người bay vụt tới. Không để ý tới đại quân phía người mà bắn thẳng đến trong quảng trường, Lục Ly đã thấy được rõ ràng bộ dạng hai vị Nhân Hoàng Vân Thủy Điện.
Điện chủ dáng người khôi ngô, như một cự thú hình người, mái tóc dài uốn lượn xõa sau lưng, bề ngoài nhìn chỉ chừng bốn mươi năm mươi tuổi, đầu tóc đen nhánh. Khí huyết trên thân vô cùng cuồng bạo, tướng mạo cũng có vẻ khá là hung tợn.
Người còn lại là một lão đầu nét mặt hiền từ, râu tóc bạc trắng, trong tay xách theo một chiếc quyền trượng, râu dài rủ xuống tận đầu gối, cười tủm tỉm khiến người nhìn vào rất có hảo cảm.
- Lão Vưu!
Trong tay điện chủ Vân Thủy Điện sáng lên quang mang, một chiếc cự phủ màu đen hiện ra, trên cự phủ kia tràn ngập huyết quang, một cỗ khí tức khiến người lạnh gáy truyền ra từ bên trong, không cần nói cũng biết là binh khí Thánh giai.
Ánh mắt như dã thú của hắn khóa chặt một tên Nhân Hoàng bị nhốt trong Khốn Ma Trận, rống to:
- Phóng thích Thánh Quang áo nghĩa, chúng ta liên thủ giải quyết Thiên Lang Lão Quỷ trước. Sau trận chiến này, Vân Thủy Điện liền có thể nhất thống nam bộ Vân Châu, đương cự với Thái Dương Cung!
Hai tên Nhân Hoàng và một đám cường giả còn chưa xông tới, tường thành bốn phía đã khai chiến. Trên tường thành đều là quân sĩ, đối mặt với quân địch vọt tới từ bốn phương tám hướng đương nhiên sẽ không khách khí, dồn dập phóng thích một lượt công kích tầm xa, sau đó lấy ra binh khí bắt đầu cận thân chém giết.
Có thể được Vân Thủy Điện hấp nạp vào trong quân, chí ít đều phải là Hồn Đàm Cảnh, Thần Hải Cảnh còn chưa có tư cách gia nhập quân đội. Mệnh Luân Cảnh mới chỉ có thể đảm nhiệm tiểu đội trưởng, ba đại thế lực cũng tương tự. Tường thành nhìn như cao vót, đối với võ giả Hồn Đàm Cảnh mà nói thì lại như giẫm đất bằng. Chỉ cần tung người bật nhảy, sau đó đạp mấy cước trên tường thành, khẽ mượn lực liền có thể nhẹ nhàng vọt lên.
Vừa lên tường thành lập tức lao vào bác đấu máu tanh, quân đội song phương giết đến hai mắt đỏ ngầu. Ba đại thế lực và Vân Thủy Điện không ngừng tích tụ ân oán qua bao năm, thế như nước lửa, thù sâu hơn biển. Lúc này chẳng ai hạ thủ lưu tình, ai nấy đều dồn hết sức lực tung ra đòn tấn công mạnh nhất chém giết đối thủ.
Đợi lúc hai tên Nhân Hoàng dẫn theo hơn một vạn đại quân phóng tới quảng trường, trên tường thành bốn phía đã giết đến máu chảy thành sông, liếc mắt nhìn qua chí ít đã tử thương trên vạn người.
- Giết!
Hai tên Nhân Hoàng từ giữa không trung dẫn người xông thẳng vào quảng trường, từ trời giáng xuống, chia làm hai đạo xông giết sang hai bên. Quân đội đứng quanh bốn phía bên dưới không chút nhúc nhích, quỷ dị đến mức khiến người cảm thấy đè nén vô cùng.
- Hạc trưởng lão!
Đúng lúc này, Lục Linh đột nhiên khẽ kêu một tiếng, thanh âm của nàng được quán chú Huyền lực, to rõ dị thường. Hạc trưởng lão nghe được tiếng Lục Linh, lập tức quát lớn:
- Tất cả phóng thích Huyền lực, tấn công mặt đất quảng trường!
- Tấn công mặt đất quảng trường?
Rất nhiều người không khỏi mơ hồ, sao lại không tấn công kẻ địch đang từ trên trời giáng xuống, mà lại đánh lên mặt đất?
Chẳng qua Hạc trưởng lão là đường chủ Chiến Đường, ở Vân Thủy Điện có uy vọng cực cao, rất nhiều dưới vô thức phóng thích Huyền lực, nhắm thẳng mặt đất quảng trường đánh tới.
Rầm rầm rầm.
Tầng tầng mặt đất quảng trường nổ tung, bụi đất tung bay, đồng thời với đó, phía dưới quảng trường sáng lên từng đạo quang mang xung thiên lóa mắt, một cỗ khí tức kinh khủng từ phía dưới lan tràn ra. Ngay tiếp sau, một quang tráo màu xanh lam khổng lồ đột ngột thành hình, bao trùm lấy toàn bộ quảng trường, nháy mắt trọng lực cường đại trấn áp lên chúng nhân tại trường, ngay cả hai tên Nhân Hoàng kia cũng đều bị trấn áp.
- Cái này...
- Ách...
- Trời ạ!
Ai nấy đều chấn kinh, quân đội ba đại thế lực từ bốn phương tám hướng công tới, hay là quân đội Vân Thủy Điện trên tường thành đều ngơ ngác, toàn thành bỗng chốc sa vào trong yên tĩnh quỷ dị.
- Khốn Ma Trận!
Lục Ly đứng ở bên người Lục Linh cũng há hốc mồm, không nhịn được bật ra ba chữ.
Trận pháp này hắn từng gặp qua, hơn nữa còn từng bị vây khốn bên trong. Lúc ở tiểu chiến trường Thí Ma Điện, Lục Nghê đã bố trí trận pháp kiểu này, khiến hắn thiếu chút bị chôn giết.
Chẳng qua Khốn Ma Trận mà Lục Nghê bố trí so với Khốn Ma Trận này thì đúng là một cái trên trời một cái dưới đất, Khốn Ma Trận này bao trùm toàn bộ quảng trường, ngay cả Nhân Hoàng đều bị trấn áp, không biết hao phí bao nhiêu Trận Tâm Thạch trân quý. Đại trận kinh thiên như thế, tuyệt đối không phải người bình thường có thể bố trí ra được.
- Khó trách …
Lục Ly quét qua Lục Linh thần sắc bình tĩnh đứng ngay bên cạnh, nghi hoặc trong lòng tiêu tán, khó trách đại quân áp cảnh mà Lục Linh vẫn mặt không đổi sắc, hóa ra là sớm đã có bố trí.
Chỉ là …
Trong đầu Lục Ly lại hiện lên một nghi hoặc, hai tên Nhân Hoàng của ba đại thế lực có được thần niệm cường đại, lại thêm còn mang theo hơn một vạn người, vì sao không ai phát hiện dưới quảng trường có đại trận? Chẳng lẽ trong hơn một vạn người này không ai tinh thông trận pháp?
Còn nữa, hai tên Nhân Hoàng này trực tiếp dẫn đại quân xông vào quảng trường, bốn phía xung quanh đều có đại quân, thế mà bọn hắn lại không tấn công, lại cứ phải trước bay vào quảng trường, sau đó mới phân tán công kích.
Điều này mang đến cho Lục Ly cảm giác …
Đây hệt một đám lợn rừng cứ thế đần độn xông vào trong bẫy rập. Thật sự quá xảo hợp? Là Vân Thủy Điện may mắn, hay Nhân Hoàng ba đại thế lực đều là lợn ngốc?
- Ha ha ha!
Ngay lúc Lục Ly chính đang kinh hãi nghi hoặc, nơi xa vọng lại một tiếng cười vang chấn thiên. Từ trên bầu trời phía tây, hai đạo khí tức cường đại tràn đến, tiếng cười to kia nháy mắt liền hấp dẫn vô số người quay đầu nhìn lại.
- Hai tên Nhân Hoàng!
Lục Ly quét mắt nhìn qua, trong lòng không khỏi càng thêm chấn kinh. Lại tới hai tên Nhân Hoàng? Còn cười lớn như thế, xem ra không giống là người ba đại thế lực.
- Điện chủ, Thái Thượng trưởng lão!
Vô số binh sĩ Vân Thủy Điện hưng phấn cao giọng hét lớn, trên mặt ai nấy đều hiện vẻ vui mừng. Tròng mắt Lục Ly co rụt lại, điện chủ Vân Thủy Điện tới đây? Thái Thượng trưởng lão ở Vân Hỏa Thành cũng xuất hiện?
Chẳng lẽ hai người này biết dịch chuyển tức thời? Bằng không làm sao có thể bay về lại thành trong thời gian ngắn ngủi như thế?
Lục Ly lần nữa nhìn sang Lục Linh, chỉ thấy ánh mắt nàng vẫn cứ bình tĩnh như nước, thần thái duệ trí siêu phàm, trong lòng như chợt hiểu ra.
Rất rõ ràng!
Hết thảy đều nằm trong tính toán của Lục Linh, điện chủ rời đi là do Lục Linh bố trí, điện chủ Vân Thủy Điện không hề tới hai thành trì còn lại, mà chỉ truyền tống tới gần đây.
Hoặc là ở phụ cận sớm đã dựng lên truyền tống trận, điện chủ Vân Thủy Điện truyền tống tới một thành trì khác, sau đó lại lập tức truyền tống trở về.
Không có truyền tống trận, bằng vào tốc độ điện chủ Vân Thủy Điện, không thể chỉ chưa đến nửa canh giờ đã chạy về được Vân Thủy Thành.
- Lợi hại!
Lục Ly có chút cảm khái, đồng thời cũng ngấm ngầm cao hứng, mưu lược của Lục Linh tựa hồ càng mạnh hơn trước mấy phần, khó trách mấy lão gia hỏa này đều tin tưởng nàng như vậy.
Khốn Ma Trận nhốt lại hai tên Nhân Hoàng và hơn một vạn cường giả của ba đại thế lực, điện chủ và Thái Thượng trưởng lão Vân Thủy Điện lại đã trở về, trận chiến này đã không còn bất kỳ huyền niệm nào. Ba đại thế lực sau khi tổn thất hai đại Nhân Hoàng, chú định sẽ bị Vân Thủy Điện từng bước hủy diệt.
Điều duy nhất khiến Lục Ly vẫn nghĩ không thông chính là, hai tên Nhân Hoàng bị nhốt lại kia không khỏi quá ngu, như thiêu thân lao vào lửa, chủ động xông vào trong đại trận.
- Giết!
Sĩ khí quân đội trên tường thành đại chấn, bắt đầu dồn dập phản kích. Đại quân ba đại thế lực bên ngoài dù sĩ khí cấp tốc trượt xuống, nhưng tộc trưởng, trưởng lão, thống soái của bọn hắn đều đang bị nhốt trong Khốn Ma Trận, bọn hắn làm sao có thể trơ mắt nhìn đám người kia chết đi? Bởi thế vẫn cứ liều mạng muốn giết vào trong thành, ý đồ hủy đi Khốn Ma Trận.
Nhưng mà!
Bọn hắn có thể giết tới gần Khốn Ma Trận được ư? Phải biết bên ngoài đại trận có tận hai trăm vạn quân đội vây quanh, bọn hắn làm sao có thể công kích đại trận được.
- Ha ha ha!
Điện chủ và Thái Thượng trưởng lão Vân Thủy Điện như hai đạo lưu tinh, mang theo mấy trăm người bay vụt tới. Không để ý tới đại quân phía người mà bắn thẳng đến trong quảng trường, Lục Ly đã thấy được rõ ràng bộ dạng hai vị Nhân Hoàng Vân Thủy Điện.
Điện chủ dáng người khôi ngô, như một cự thú hình người, mái tóc dài uốn lượn xõa sau lưng, bề ngoài nhìn chỉ chừng bốn mươi năm mươi tuổi, đầu tóc đen nhánh. Khí huyết trên thân vô cùng cuồng bạo, tướng mạo cũng có vẻ khá là hung tợn.
Người còn lại là một lão đầu nét mặt hiền từ, râu tóc bạc trắng, trong tay xách theo một chiếc quyền trượng, râu dài rủ xuống tận đầu gối, cười tủm tỉm khiến người nhìn vào rất có hảo cảm.
- Lão Vưu!
Trong tay điện chủ Vân Thủy Điện sáng lên quang mang, một chiếc cự phủ màu đen hiện ra, trên cự phủ kia tràn ngập huyết quang, một cỗ khí tức khiến người lạnh gáy truyền ra từ bên trong, không cần nói cũng biết là binh khí Thánh giai.
Ánh mắt như dã thú của hắn khóa chặt một tên Nhân Hoàng bị nhốt trong Khốn Ma Trận, rống to:
- Phóng thích Thánh Quang áo nghĩa, chúng ta liên thủ giải quyết Thiên Lang Lão Quỷ trước. Sau trận chiến này, Vân Thủy Điện liền có thể nhất thống nam bộ Vân Châu, đương cự với Thái Dương Cung!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.