Chương 548: Quay về
Yêu Dạ
17/06/2021
Trong đại điện truyền tống ở Hàm Thành, thân hình Lục Ly chớp hiện, lão giả áo giáp đen quay người vào lại cửa truyền tống, quay về Thí Ma chiến trường.
Trong đại điện truyền tống, người thủ hộ vẫn là lão giả Quân Hầu Cảnh đỉnh phong của Đỗ gia, hắn vừa nhìn thấy Lục Ly, nét mặt bỗng chốc tràn đầy hoảng sợ và chấn kinh.
Hắn yên ắng đánh mắt với hai tên hộ vệ ngoài cửa, sau đó đứng dậy nói:
- Lục công tử, ngươi đã trở về? Người vừa rồi là …
Chuyện xảy ra sau đó trong Thí Ma Thành còn chưa truyền tới đây, chẳng qua một số người tham gia tiểu chiến trường sớm đã trở về, truyền ra sự tích của Lục Ly trong tiểu chiến trường, chuyện hắn cầm tù đám người Cơ Mộng Điềm theo đó cũng bị truyền ra.
Bởi thế Lục Ly đột nhiên xuất hiện ở Hàm Thành khiến lão giả hết sức chấn kinh, đồng thời cũng có chút căng thẳng. Thỉnh thoảng hắn lại nghiêng đầu nhìn hướng cửa truyền tống, xem xem có truy binh đuổi giết đi ra không? Đỗ gia cỏn con bọn hắn ai cũng trêu chọc không nổi a.
Lục Ly kinh ngạc đứng trong đại điện, tinh thần có chút hoảng hốt.
Hơn nửa năm trước hắn và Khương Khinh Linh từ nơi này tiến vào Thí Ma chiến trường, giờ lại biến thành hắn lẻ loi một mình. Khương Khinh Linh không biết thế nào, lại càng không biết lúc nào mới có thể gặp lại. Nhìn bộ dạng Khương Thiên Thuận, sợ là trong thời gian ngắn khó mà gặp được.
Tiến vào Thí Ma chiến trường nửa năm, trừ được đến Man Thần Đỉnh, thực lực bản thân và Tiểu Bạch có chút tăng lên ra, còn lại chẳng được gì nữa cả. Còn đắc tội tứ đại thế lực siêu cấp, mười năm sau liên quân tứ đại thế lực siêu cấp này sẽ kéo tới Bắc Mạc, chém tận giết tuyệt hắn, thủ hạ và thân nhân bằng hữu của hắn.
Lần này hắn tiến vào tiểu chiến trường, mục đích thực sự chỉ là muốn giải độc cho Bạch Thu Tuyết. Giờ không chỉ không được đến linh dược giải độc, ngược lại còn kéo về một đống tai họa, Lục Ly ckhông biết lần tiến vào Thí Ma chiến trường này là đúng hay sai.
Sa sa sa.
Bên ngoài truyền đến tiếng bước chân, Lục Ly ngẩng đầu nhìn lên, thấy được một người quen cũ, là Đỗ Nhiễm trưởng lão, còn có tộc trưởng và một đám trưởng lão Đỗ gia.
- Lục công tử!
Tộc trưởng Đỗ gia Đỗ Vũ chắp tay nói:
- Ngươi sao lại... đi ra? Khinh tiểu thư đâu? Tình hình trong Thí Ma Thành thế nào rồi?
- Chuyện trong tiểu chiến trường đã xử lý xong!
Lục Ly không tâm tình giải thích quá nhiều, chỉ nói:
- Chuyện cụ thể thế nào, qua mấy ngày các ngươi hẳn đều sẽ biết. Việc này … Đại điện chủ đích thân ra mặt, chuyện sau đó các ngươi tự tìm hiểu, ta về Bắc Mạc trước.
Tinh thần Lục Ly có chút uể oải, rời đi Bắc Mạc hơn nửa năm, hắn muốn mau chóng trở về nhìn xem, mong là đừng xảy ra chuyện gì.
Tròng mắt Đỗ Vũ lấp lóe mấy lần, không dám cường hành ép Lục Ly ở lại, song cũng không dám cứ vậy bỏ mặc Lục Ly rời đi, vạn nhất cường giả tứ đại thế lực đuổi tới, hỏi hắn đòi người thì sao?
Hắn nghĩ nghĩ bèn nói:
- Đỗ Nhiễm, ngươi bồi cùng Lục công tử về Bắc Mạc một chuyến. Xem ra tâm tình Lục công tử không được tốt, ngươi an ủi hắn nhiều chút.
Đỗ Nhiễm đi cùng tự nhiên là để giám thị Lục Ly, cũng tiện cho người Đỗ gia biết được hành tung của Lục Ly. Lục Ly không muốn nói phá, Đỗ Nhiễm đi theo cũng không sao cả, còn giảm thiểu phiền phức gặp phải trên đường.
Lập tức, hắn và Đỗ Nhiễm đi đến truyền tống trận trong thành, Đỗ Vũ thì lại lập tức phái người tiến vào Thí Ma chiến trường hỏi dò tình hình, đồng thời báo lại chuyện Lục Ly đi đến Hàm Thành.
...
Liên tục truyền tống, Lục Ly và Đỗ Nhiễm cuối cùng cũng tới Bạch Vân Thành, sau đó trực tiếp truyền tống về Linh Đế Thành.
- Tham kiến Đại Đế!
Lục Ly vừa xuất hiện ở quảng trường Linh Đế Thành, lập tức dẫn lên oanh động. Hắn đã hơn nửa năm không xuất hiện, trong Linh Đế Thành xuất hiện không ít đồn thổi, lúc này nhìn thấy Lục Ly trở lại, trong thành lập tức náo nhiệt lên.
Vù vù
Yên phu nhân, Vũ Hóa Thần, Minh Vũ dẫn một đám người bay ra, nghênh đón Lục Ly trở về. Chuyện Lục Ly đi Thí Ma chiến trường chỉ có vài người được biết, mấy người Yên phu nhân che giấu hành tung Lục Ly rất kỹ, bởi thế trong khoảng thời gian này không ít người Bắc Mạc sống trong lo lắng hoảng sợ, giờ thấy Lục Ly trở về, ai nấy đều yên tâm, hết thảy lời đồn tự nhiên cũng theo đó tan biến.
Lục Ly và Yên phu nhân trao đổi ánh mắt một phen, biết Bắc Mạc không có đại sự, hắn thoáng yên tâm phần nào.
Hắn không hàn huyên quá nhiều với đám người Yên phu nhân, mà mang theo Đỗ Nhiễm đi thẳng vào, để Yên phu nhân khoản đãi Đỗ Nhiễm, còn hắn thì hỏi dò một ít tình hình, sau đó định một mình truyền tống đi Hoang giới thăm Bạch Thu Tuyết Bạch Hạ Sương.
- Đúng rồi!
Nhớ tới Bạch Thu Tuyết, Lục Ly quay mắt nhìn về phía Đỗ Nhiễm hỏi:
- Đỗ trưởng lão, cầu ngươi bí mật giúp ta điều tra một chuyện, ta muốn mua sắm một loại linh quả, tên là Bồ Đề Quả!
Lục Ly tìm đến giấy bút, vẽ ra hình dáng đại khái của Bồ Đề Quả, còn viết kèm tư liệu về Bồ Đề Quả ra giấy, sau đó mới trầm giọng nói:
- Việc này nhất định phải giữ bí mật, cũng đừng nói cho tộc trưởng nhà các ngươi. Chỉ cần có tin tức, truyền lời cho ta là được, còn lại ta sẽ xử lý. Nếu có thể tìm tới quả này, Lục Ly ta thiếu nợ ngươi một đại nhân tình.
Quay đầu Đại điện chủ tất sẽ dặn dò Linh Lung Các không được trợ giúp Lục Ly, việc này Lục Ly tự nhiên không thể lộ ra, đành phải nhờ Đỗ Nhiễm bí mật điều tra.
Thấy Lục Ly trịnh trọng như vậy, đây lại chỉ là một chuyện nhỏ, Đỗ Nhiễm tự nhiên mở miệng đáp ứng. Lục Ly gật đầu quay người rời đi, một đường trực tiếp truyền tống đi Hoang giới, sau đó lại truyền tống tới Thiên Long Tuyết Sơn.
- Đi chơi đi
Trở lại Tuyết Sơn, Tiểu Bạch chui ra từ trong tay áo Lục Ly, trong mắt nhỏ chất đầy hưng phấn. Lục Ly vứt nó trên đất, phất phất tay, bây giờ thực lực Tiểu Bạch đã rất khủng bố, Lục Ly không lo lắng có người sẽ tổn hại được nó.
- Thánh Chủ!
Bên ngoài đại điện có một tên trưởng lão Thanh Loan Tộc trấn thủ, thấy Lục Ly trở về người đó có chút hưng phấn hành lễ. Lục Ly khẽ gật đầu, tiến vào trong đại điện, ở bên trong lại không thấy được Bạch Hạ Sương, hẳn là đang tu luyện trong thành bảo.
Đẩy ra cửa phòng băng, ánh mắt Lục Ly khóa chặt Bạch Thu Tuyết trong băng phong, nhìn gương mặt tuyệt mỹ tái nhợt kia, trái tim Lục Ly ẩn ẩn đau nhói.
Hắn đi đến bên giường, ngồi xuống, một tay cách qua tầng băng khẽ vuốt mặt Bạch Thu Tuyết, khóe miệng lộ ra một tia áy náy, nói:
- Thu Tuyết, ta về rồi, đoạn thời gian này ta không ở đây, ngươi nhất định rất cô đơn đúng không? Là lỗi của ta. Nói cho ngươi một tin xấu... Lần này ra ngoài, ta không tìm được thuốc giải, bởi thế ngươi còn phải ở trong này thêm một đoạn thời gian nữa, xin lỗi, là ta vô dụng...
Lục Ly thì thào lẩm bẩm như người mê sảng, hắn nói rất nhiều, cũng không biết Bạch Thu Tuyết có thể nghe được hay không.
Ngồi bên trong hồi lâu, lại không sử dụng Huyền lực chống cự hàn khí, bởi thế rất nhanh trên lông mày liền hiện ra băng sương, bên ngoài thân chậm rãi xuất hiện một tầng băng, cứ tiếp tục thế này sợ là sẽ bị đóng băng lại mất.
Chỉ là Lục Ly mặc kệ không quản, vẫn như tượng gỗ ngồi đó, không hề nhúc nhích, miệng không ngừng thì thào kể lể.
Lát sau, đến cả giọng Lục Ly đều bắt đầu run run, bên ngoài thân thể đã ngưng tụ ra một tầng băng phong mỏng, hắn biến thành một bức tượng băng.
Lục Ly tựa hồ nói mệt, không nói tiếp nữa, mà cứ vậy lẳng lặng nhìn Bạch Thu Tuyết , mặc cho băng phong trên thân càng lúc càng dày...
Két két.
Nửa canh giờ sau, cửa bị đẩy ra, Bạch Hạ Sương tiến vào, nhìn thấy một người ngồi ở bên giường, người kia thâm tình nhìn chăm chú Bạch Thu Tuyết, thân thể đã biến thành một pho tượng băng.
Tốc tốc.
Bạch Hạ Sương không nói gì, nước mắt yên ắng trượt xuống, đáng tiếc nhiệt độ trong này thực sự quá thấp, nước mắt nàng rất nhanh liền cũng đông kết, hóa thành hạt băng nện xuống trên sàn, phát ra tiếng vang lanh lảnh.
Gần đây Bạch Hạ Sương sống rất khổ sở, nhưng nàng biết Bạch Thu Tuyết càng khổ. Lại thêm chứng kiến bộ dáng Lục Ly lúc này, nàng sợ Bạch Thu Tuyết còn sẽ khổ muộn thêm mấy phần.
...
Trong đại điện truyền tống, người thủ hộ vẫn là lão giả Quân Hầu Cảnh đỉnh phong của Đỗ gia, hắn vừa nhìn thấy Lục Ly, nét mặt bỗng chốc tràn đầy hoảng sợ và chấn kinh.
Hắn yên ắng đánh mắt với hai tên hộ vệ ngoài cửa, sau đó đứng dậy nói:
- Lục công tử, ngươi đã trở về? Người vừa rồi là …
Chuyện xảy ra sau đó trong Thí Ma Thành còn chưa truyền tới đây, chẳng qua một số người tham gia tiểu chiến trường sớm đã trở về, truyền ra sự tích của Lục Ly trong tiểu chiến trường, chuyện hắn cầm tù đám người Cơ Mộng Điềm theo đó cũng bị truyền ra.
Bởi thế Lục Ly đột nhiên xuất hiện ở Hàm Thành khiến lão giả hết sức chấn kinh, đồng thời cũng có chút căng thẳng. Thỉnh thoảng hắn lại nghiêng đầu nhìn hướng cửa truyền tống, xem xem có truy binh đuổi giết đi ra không? Đỗ gia cỏn con bọn hắn ai cũng trêu chọc không nổi a.
Lục Ly kinh ngạc đứng trong đại điện, tinh thần có chút hoảng hốt.
Hơn nửa năm trước hắn và Khương Khinh Linh từ nơi này tiến vào Thí Ma chiến trường, giờ lại biến thành hắn lẻ loi một mình. Khương Khinh Linh không biết thế nào, lại càng không biết lúc nào mới có thể gặp lại. Nhìn bộ dạng Khương Thiên Thuận, sợ là trong thời gian ngắn khó mà gặp được.
Tiến vào Thí Ma chiến trường nửa năm, trừ được đến Man Thần Đỉnh, thực lực bản thân và Tiểu Bạch có chút tăng lên ra, còn lại chẳng được gì nữa cả. Còn đắc tội tứ đại thế lực siêu cấp, mười năm sau liên quân tứ đại thế lực siêu cấp này sẽ kéo tới Bắc Mạc, chém tận giết tuyệt hắn, thủ hạ và thân nhân bằng hữu của hắn.
Lần này hắn tiến vào tiểu chiến trường, mục đích thực sự chỉ là muốn giải độc cho Bạch Thu Tuyết. Giờ không chỉ không được đến linh dược giải độc, ngược lại còn kéo về một đống tai họa, Lục Ly ckhông biết lần tiến vào Thí Ma chiến trường này là đúng hay sai.
Sa sa sa.
Bên ngoài truyền đến tiếng bước chân, Lục Ly ngẩng đầu nhìn lên, thấy được một người quen cũ, là Đỗ Nhiễm trưởng lão, còn có tộc trưởng và một đám trưởng lão Đỗ gia.
- Lục công tử!
Tộc trưởng Đỗ gia Đỗ Vũ chắp tay nói:
- Ngươi sao lại... đi ra? Khinh tiểu thư đâu? Tình hình trong Thí Ma Thành thế nào rồi?
- Chuyện trong tiểu chiến trường đã xử lý xong!
Lục Ly không tâm tình giải thích quá nhiều, chỉ nói:
- Chuyện cụ thể thế nào, qua mấy ngày các ngươi hẳn đều sẽ biết. Việc này … Đại điện chủ đích thân ra mặt, chuyện sau đó các ngươi tự tìm hiểu, ta về Bắc Mạc trước.
Tinh thần Lục Ly có chút uể oải, rời đi Bắc Mạc hơn nửa năm, hắn muốn mau chóng trở về nhìn xem, mong là đừng xảy ra chuyện gì.
Tròng mắt Đỗ Vũ lấp lóe mấy lần, không dám cường hành ép Lục Ly ở lại, song cũng không dám cứ vậy bỏ mặc Lục Ly rời đi, vạn nhất cường giả tứ đại thế lực đuổi tới, hỏi hắn đòi người thì sao?
Hắn nghĩ nghĩ bèn nói:
- Đỗ Nhiễm, ngươi bồi cùng Lục công tử về Bắc Mạc một chuyến. Xem ra tâm tình Lục công tử không được tốt, ngươi an ủi hắn nhiều chút.
Đỗ Nhiễm đi cùng tự nhiên là để giám thị Lục Ly, cũng tiện cho người Đỗ gia biết được hành tung của Lục Ly. Lục Ly không muốn nói phá, Đỗ Nhiễm đi theo cũng không sao cả, còn giảm thiểu phiền phức gặp phải trên đường.
Lập tức, hắn và Đỗ Nhiễm đi đến truyền tống trận trong thành, Đỗ Vũ thì lại lập tức phái người tiến vào Thí Ma chiến trường hỏi dò tình hình, đồng thời báo lại chuyện Lục Ly đi đến Hàm Thành.
...
Liên tục truyền tống, Lục Ly và Đỗ Nhiễm cuối cùng cũng tới Bạch Vân Thành, sau đó trực tiếp truyền tống về Linh Đế Thành.
- Tham kiến Đại Đế!
Lục Ly vừa xuất hiện ở quảng trường Linh Đế Thành, lập tức dẫn lên oanh động. Hắn đã hơn nửa năm không xuất hiện, trong Linh Đế Thành xuất hiện không ít đồn thổi, lúc này nhìn thấy Lục Ly trở lại, trong thành lập tức náo nhiệt lên.
Vù vù
Yên phu nhân, Vũ Hóa Thần, Minh Vũ dẫn một đám người bay ra, nghênh đón Lục Ly trở về. Chuyện Lục Ly đi Thí Ma chiến trường chỉ có vài người được biết, mấy người Yên phu nhân che giấu hành tung Lục Ly rất kỹ, bởi thế trong khoảng thời gian này không ít người Bắc Mạc sống trong lo lắng hoảng sợ, giờ thấy Lục Ly trở về, ai nấy đều yên tâm, hết thảy lời đồn tự nhiên cũng theo đó tan biến.
Lục Ly và Yên phu nhân trao đổi ánh mắt một phen, biết Bắc Mạc không có đại sự, hắn thoáng yên tâm phần nào.
Hắn không hàn huyên quá nhiều với đám người Yên phu nhân, mà mang theo Đỗ Nhiễm đi thẳng vào, để Yên phu nhân khoản đãi Đỗ Nhiễm, còn hắn thì hỏi dò một ít tình hình, sau đó định một mình truyền tống đi Hoang giới thăm Bạch Thu Tuyết Bạch Hạ Sương.
- Đúng rồi!
Nhớ tới Bạch Thu Tuyết, Lục Ly quay mắt nhìn về phía Đỗ Nhiễm hỏi:
- Đỗ trưởng lão, cầu ngươi bí mật giúp ta điều tra một chuyện, ta muốn mua sắm một loại linh quả, tên là Bồ Đề Quả!
Lục Ly tìm đến giấy bút, vẽ ra hình dáng đại khái của Bồ Đề Quả, còn viết kèm tư liệu về Bồ Đề Quả ra giấy, sau đó mới trầm giọng nói:
- Việc này nhất định phải giữ bí mật, cũng đừng nói cho tộc trưởng nhà các ngươi. Chỉ cần có tin tức, truyền lời cho ta là được, còn lại ta sẽ xử lý. Nếu có thể tìm tới quả này, Lục Ly ta thiếu nợ ngươi một đại nhân tình.
Quay đầu Đại điện chủ tất sẽ dặn dò Linh Lung Các không được trợ giúp Lục Ly, việc này Lục Ly tự nhiên không thể lộ ra, đành phải nhờ Đỗ Nhiễm bí mật điều tra.
Thấy Lục Ly trịnh trọng như vậy, đây lại chỉ là một chuyện nhỏ, Đỗ Nhiễm tự nhiên mở miệng đáp ứng. Lục Ly gật đầu quay người rời đi, một đường trực tiếp truyền tống đi Hoang giới, sau đó lại truyền tống tới Thiên Long Tuyết Sơn.
- Đi chơi đi
Trở lại Tuyết Sơn, Tiểu Bạch chui ra từ trong tay áo Lục Ly, trong mắt nhỏ chất đầy hưng phấn. Lục Ly vứt nó trên đất, phất phất tay, bây giờ thực lực Tiểu Bạch đã rất khủng bố, Lục Ly không lo lắng có người sẽ tổn hại được nó.
- Thánh Chủ!
Bên ngoài đại điện có một tên trưởng lão Thanh Loan Tộc trấn thủ, thấy Lục Ly trở về người đó có chút hưng phấn hành lễ. Lục Ly khẽ gật đầu, tiến vào trong đại điện, ở bên trong lại không thấy được Bạch Hạ Sương, hẳn là đang tu luyện trong thành bảo.
Đẩy ra cửa phòng băng, ánh mắt Lục Ly khóa chặt Bạch Thu Tuyết trong băng phong, nhìn gương mặt tuyệt mỹ tái nhợt kia, trái tim Lục Ly ẩn ẩn đau nhói.
Hắn đi đến bên giường, ngồi xuống, một tay cách qua tầng băng khẽ vuốt mặt Bạch Thu Tuyết, khóe miệng lộ ra một tia áy náy, nói:
- Thu Tuyết, ta về rồi, đoạn thời gian này ta không ở đây, ngươi nhất định rất cô đơn đúng không? Là lỗi của ta. Nói cho ngươi một tin xấu... Lần này ra ngoài, ta không tìm được thuốc giải, bởi thế ngươi còn phải ở trong này thêm một đoạn thời gian nữa, xin lỗi, là ta vô dụng...
Lục Ly thì thào lẩm bẩm như người mê sảng, hắn nói rất nhiều, cũng không biết Bạch Thu Tuyết có thể nghe được hay không.
Ngồi bên trong hồi lâu, lại không sử dụng Huyền lực chống cự hàn khí, bởi thế rất nhanh trên lông mày liền hiện ra băng sương, bên ngoài thân chậm rãi xuất hiện một tầng băng, cứ tiếp tục thế này sợ là sẽ bị đóng băng lại mất.
Chỉ là Lục Ly mặc kệ không quản, vẫn như tượng gỗ ngồi đó, không hề nhúc nhích, miệng không ngừng thì thào kể lể.
Lát sau, đến cả giọng Lục Ly đều bắt đầu run run, bên ngoài thân thể đã ngưng tụ ra một tầng băng phong mỏng, hắn biến thành một bức tượng băng.
Lục Ly tựa hồ nói mệt, không nói tiếp nữa, mà cứ vậy lẳng lặng nhìn Bạch Thu Tuyết , mặc cho băng phong trên thân càng lúc càng dày...
Két két.
Nửa canh giờ sau, cửa bị đẩy ra, Bạch Hạ Sương tiến vào, nhìn thấy một người ngồi ở bên giường, người kia thâm tình nhìn chăm chú Bạch Thu Tuyết, thân thể đã biến thành một pho tượng băng.
Tốc tốc.
Bạch Hạ Sương không nói gì, nước mắt yên ắng trượt xuống, đáng tiếc nhiệt độ trong này thực sự quá thấp, nước mắt nàng rất nhanh liền cũng đông kết, hóa thành hạt băng nện xuống trên sàn, phát ra tiếng vang lanh lảnh.
Gần đây Bạch Hạ Sương sống rất khổ sở, nhưng nàng biết Bạch Thu Tuyết càng khổ. Lại thêm chứng kiến bộ dáng Lục Ly lúc này, nàng sợ Bạch Thu Tuyết còn sẽ khổ muộn thêm mấy phần.
...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.