Bất Diệt Long Đế

Chương 553: Toái Hồn

Yêu Dạ

18/06/2021

Chuyện mua sắm linh tài và tìm kiếm Lục Linh Bồ Đề Quả đều giao cho Yên phu nhân và Minh Vũ, thanh tra thám báo thì giao cho Dạ Tra, Lục Ly cái gì đều không cần quản, một lòng nghiên cứu hai loại bí thuật.

Toái Hồn và Đoạt Hồn!

Bí thuật Lục Ly nghĩ tới trước tiên chính là Toái Hồn, bởi vì đây là một loại bí thuật công kích rất bá đạo. Loại kia thì lại thiên hướng âm độc, không thích hợp tấn công chính diện, hơn nữa rõ ràng cũng tương đối khó cảm ngộ, thế nên Lục Ly quuyết đoán thử cảm ngộ Toái Hồn trước.

Đọc qua một ngày, nghiên cứu hai ngày, Lục Ly dần đã có hiểu biết đại khái đối với nguyên lý của loại bí thuật này. Đây thật ra không hoàn toàn được tính là bí thuật linh hồn, mà là một loại sát chiêu hung tàn kết hợp giữa lực lượng và linh hồn.

Loại bí thuật này cần truyền lực lượng cường đại tiến vào trong đầu kẻ địch, tiến hành chấn kích mãnh liệt Hồn Đàm đối phương. Sau đó phóng thích công kích linh hồn đâm xuyên vào, hai tầng đả kích kết hợp khiến kẻ địch khó lòng phòng bị.

Loại bí thuật này bá đạo ở chỗ, mặc kệ địch nhân phòng ngự mạnh cỡ nào, trực tiếp liền truyền lực lượng chấn động đi vào, tấn công Hồn Đàm địch thủ. Nếu lực lượng cường đại chấn nát linh hồn kẻ địch, liền không cần sử dụng tới thủ đoạn tiếp sau. Nếu lực lượng chấn kích không đánh vỡ được, vậy liền lợi dụng công kích linh hồn chấn động vào bên trong Hồn Đàm, phá hư linh hồn đối phương, cuối cùng khiến cho kẻ địch hồn phi phách tán.

Nói cho cùng, mục đích cuối cùng của loại bí thuật này chính là dùng công kích linh hồn chấn vỡ linh hồn kẻ địch. Một kích liền khiến kẻ địch hồn phi phách tán, bởi thế Lục Ly mới cảm giác thấy nó rất hung tàn bá đạo.

Toái Hồn, bản thân hai chữ này nghe đã rất bá đạo.

Lục Ly nghiên cứu mấy ngày, lại không biết nên bắt tay từ đâu, lực lượng trực tiếp chấn động vào trong cơ thể kịch địch, Lục Ly không hiểu phải làm thế nào mới tạo ra được tác dụng như thế.

Cổ ngữ và ngôn ngữ hiện đại có sự khác biệt tương đối lớn, bởi thế có vài chỗ chú giải trên quyển da thú Lục Ly cái hiểu cái không, rất nhiều nguyên lý căn bản nghĩ không ra.

- Ra ngoài thử xem!

Suy nghĩ mấy ngày, Lục Ly đi ra thành bảo, định tới dã ngoại thử xem một chút về phỏng đoán trong lòng. Hắn ra khỏi phòng, thấy Tiểu Bạch đang nhàn nhã chơi đùa nơi cửa thành bảo.

Hí hí

Vừa thấy Lục Ly, Tiểu Bạch liền kêu lên, sau đó móng nhỏ quơ múa, mi tâm bất ngờ chủ động phóng thích Man Thần Đỉnh, miệng réo gọi không ngừng.

Lục Ly khá là mơ hồ, không hiểu Tiểu Bạch muốn biểu đạt ý gì, hỏi dò mãi mà Tiểu Bạch chỉ lắc lắc đầu. Lát sau Tiểu Bạch điều khiển Man Thần Đỉnh bay lên giữa không trung, nắp đỉnh mở ra, chính nó bay tiến vào.

- Hả?

Lục Ly dùng thần niệm quét nhìn, phát hiện Tiểu Bạch đứng ở trong đỉnh, móng nhỏ khua múa chỉ lên nắp đỉnh. Hắn đột nhiên hiểu ra, lập tức tung người bay vọt lên, đứng ở trên đỉnh hỏi:

- Ngươi muốn tu luyện ở  bêntrong? Muốn dùng lôi điện rèn thể? Để ta hộ pháp giúp ngươi?

Hí hí

Lần này Tiểu Bạch cao hứng gật đầu, tròng mắt Lục Ly khẽ sáng lên. Tiểu Bạch ở trong đỉnh bị lôi điện đánh bảy ngày bảy đêm, nhục thân được thần lực và lôi điện luân phiên cải tạo, trở nên cường đại dị thường, giờ lại còn muốn tiếp tục rèn thể, như vậy nhục thân Tiểu Bạch sẽ còn mạnh đến đâu.



Sở dĩ Man tộc phòng ngự cường đại như vậy cũng là bởi bọn hắn thường niên dùng lôi điện rèn thể, Tiểu Bạch muốn tu luyện, Lục Ly cao hứng còn không kịp.

- Ngươi cứ yên tâm tu luyện, Hoang giới rất an toàn, cũng đừng sợ tiêu hao năng lượng trong Man Thần Đỉnh. Nếu Man Thần Đỉnh hết năng lượng, chúng ta lại nghĩ cách, bây giờ rèn thể cho ngươi mới là việc cấp bách nhất.

Dù sao bán Thần khí cũng chỉ là công cụ, chiến lực bản thân mới là điều quan trọng nhất. Chỉ cần Tiểu Bạch được gia tăng phòng ngự và công kích, như vậy dù Man Thần Đỉnh có bị hủy, Lục Ly cũng sẽ không để ý.

Ông!

Tiểu Bạch yên tâm, điều khiển nắp đỉnh khép lại, đỉnh tròn bay thấp xuống, rơi ở phía ngoài thành bảo. Rất nhanh toàn thân đỉnh lấp lánh quang mang, khí lưu màu đen lưu chuyển, tự phù thần bí hiển hiện. Thần niệm Lục Ly quét đi vào, thấy Tiểu Bạch nhảy choi choi trong đỉnh, mặc cho lôi điện đánh lên thân, thậm chí nó còn thoải mái nhắm mắt hưởng thụ...

- Tốt lắm.

Lục Ly ngấm ngầm gật đầu, Tiểu Bạch được đến một ít thần lực, còn có lôi điện không ngừng rèn thể, dự tính nhục thân của nó sẽ càng lúc càng mạnh, không chừng sau này thật có thể đương cự lại cường giả Nhân Hoàng Địa Tiên.

- Người đâu!

Lục Ly quát khẽ một tiếng, một tên Quân Hầu Cảnh Thanh Loan Tộc ẩn nấp ở phụ cận lập tức hiện ra, chắp tay nói:

- Thánh Chủ!

Lục Ly thấy tên Thanh Loan Tộc này rất là lạ lẫm, xem ra là sau này mới đột phá, được Dạ Tra phái tới trấn giữ nơi đây, bèn khẽ gật đầu nói:

- Ngươi trấn thủ ở đây, bất kỳ người nào đều không được đến gần chiếc đỉnh này, cũng không được đi lên núi tuyết. Ta tu luyện ở ngay gần đây, có việc gì lập tức báo cho ta biết.

- Vâng, Thánh Chủ!

Võ giả Thanh Loan tộc rất cung kính đối với Lục Ly, Lục Ly nghĩ nghĩ một lát, sau đó hỏi:

- Ngươi tên gì, quan hệ thế nào với Dạ Tra?

- Hồi bẩm Thánh Chủ, ta tên Dạ Cổ, là chất tử (cháu trai) của tộc trưởng.

Tên võ giả Quân Hầu Cảnh thành thật đáp.

Lục Ly khẽ gật đầu, thân hình lóe lên bay vọt xuống dưới núi tuyết, thần niệm quét quanh bốn phía, tìm tới một nơi không sai.

Mặt bắc núi tuyết có một mảnh núi hoang, trong núi hoang này chắc là từng xảy ra chiến đấu, đá vụn khắp đất, cảnh vật hoang tàn, trong núi có một rừng cây, Lục Ly quyết định sẽ tu luyện ở rừng cây này.

Hắn hạ xuống trong rừng, sau đó tùy tiện lấy ra một thanh trường côn, trầm tư thoáng chốc, lại không vận chuyển Huyền lực, mà chỉ tiện tay vung lên trường côn đập tới một gốc đại thụ.

Ầm!



Lực lượng Lục Ly cường đại cỡ nào? Dù chỉ tùy ý quét ngang cũng có được khí lực vạn cân trở lên, đại thụ đủ cho một người ôm lập tức bị nện đứt ngang, ầm vang ngã xuống, cuộn lên một mảnh bụi đất.

- Bí thuật Toái Hồn này không dễ để tu luyện a!

Lục Ly nhíu mày, điều hắn muốn không phải là đại thụ đứt gãy, mà là bề ngoại đại thụ không chút tổn hại, bên trong lại vỡ nát hết thảy, đấy mới là kết quả mà hắn muốn!

Trên ghi chú về bí mạch Toái Hồn viết rất rõ ràng, phải truyền lực lượng đi vào, trực tiếp chấn vỡ Hồn Đàm kẻ địch.

Phương thức công kích này vô cùng biến thái, bởi vì dù cho kẻ địch có được phòng ngự mạnh cỡ nào thì đó cũng chỉ là phòng ngự bên ngoài cơ thể, chứ cơ bắp, xương cốt, nội tạng, Hồn Đàm trong người tuyệt không sẽ không có được phòng ngự quá mạnh.

Tỷ như Thần Khải của Lục gia, công kích bình thường căn bản không cách nào phá vỡ được Thần Khải. Nhưng Lục Ly căn bản cũng không có ý định phá vỡ Thần Khải, mà là thông qua Thần Khải truyền lực lượng đi vào, chấn nát nội tạng con em Lục gia.

Chỉ cần cảm ngộ được bí thuật Toái Hồn, vô luận kẻ địch phòng ngự mạnh tới đâu, đối với Lục Ly mà nói thì đều giống nhau. Bởi vì Hồn Đàm bọn hắn tuyệt đối không có được phòng ngự quá mạnh, chỉ cần trực tiếp cường hành chấn nát Hồn Đàm làm vỡ nát, như thế dù bên ngoài có được phòng ngự mạnh cỡ nào đều vô dụng.

Đòn công kích bình thường phá đi phòng ngự bên ngoài, sau đó bí thuật Toái Hồn sẽ truyền lực lượng chấn động vào bên trong, hủy đi Hồn Đàm kẻ địch.

Dù là Man tộc có được phòng ngự cường đại, thì so ra mà nói nội tạng và Hồn Đàm khẳng định cũng sẽ tương đối yếu. Còn với võ giả, tuy có được bảo vật phòng ngự linh hồn, thì vậy cũng chỉ chống đỡ được công kích linh hồn, nhưng đây là Lục Ly trực tiếp truyền lực lượng đi vào, bảo vật phòng ngự linh hồn dù cường đại song trong trường hợp này lại không có mấy ý nghĩa.

Phanh phanh phanh!

Lục Ly không ngừng vung lên côn sắt tiện tay nện lên các đại thụ gần đó, mỗi lần vung côn lại có một cây đại thụ bị nện đứt ngang, căn bản không được đến hiệu quả mà Lục Ly muốn thấy.

Lục Ly muốn lực lượng truyền lại chấn động đi vào, muốn bên ngoài không chút tổn hại, bên trong lại bị lực lượng cường đại chấn vỡ.

Hưu

Lục Ly lại nhẹ nhàng đánh tới một khối đá tương đối lớn, côn sắt lập tức nện khối đá thành bột mịn.

- Không đúng, không đúng, không thể dùng lực lượng trực tiếp kiểu này, bằng không tất cả lực lượng đều sẽ bị lớp phòng ngự bên ngoài ngăn đỡ, không cách nào truyền được vào bên trong.

Lục Ly nhíu mày, ánh mắt suy tư, thỉnh thoảng còn lấy ra quyển da thú kia lật xem, tiếp đó lại đánh vào đại thụ, cuối cùng lại như kẻ ngốc nhìn đại thụ đến xuất thần.

Một ngày, hai ngày, năm ngày!

Lục Ly tu luyện không biết ngày đêm, đại thụ xung quanh gần như bị hắn đánh nát sạch, đến cả đá cũng chẳng còn khối nào toàn vẹn.

- Lục Ly, ngươi đang làm gì? Đầu óc ngươi không vấn đề đấy chứ?

Bạch Hạ Sương vừa mới xuất quan, sau đó hỏi dò Dạ Cổ tìm đến bên này, thấy Lục Ly như kẻ điên không ngừng đánh nát đại thụ và khối đá xung quanh, nàng không khỏi bị dọa sợ, tưởng là Lục Ly không chịu được áp lực quá lớn nên phát điên...

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Bất Diệt Long Đế

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook