Chương 463: Một Thiên Tiên mà thôi
Ta Là Lão Ngũ
21/12/2016
Hàn Thanh Như ngạc nhiên mừng rỡ nhìn Mạc Vô Kỵ, nàng rất rõ ràng
thực lực của Mạc Vô Kỵ, vừa rồi một quyền kia của Mạc Vô Kỵ so với thời
điểm giết huynh đệ họ Kế cường hãn hơn nhiều lắm. Hơn nữa nàng còn biết, vừa rồi một quyền kia của Mạc Vô Kỵ khẳng định không có xuất toàn lực.
Mạc Vô Kỵ lúc giết huynh đệ kế thị, một quyền kia là mang theo kinh
khủng thiên hỏa, một quyền có thể đánh ra một cái thông đạo thiên hỏa.
Nếu là một quyền vừa rồi Mạc Vô Kỵ cũng dùng thiên hỏa, vậy tên gia hỏa
gầy yếu của Tiên Tu Thương Lâu đã bị đánh chết rồi.
Lẽ nào Mạc Vô Kỵ đã thăng cấp Thiên Tiên? Nhưng nàng cũng không có thấy Mạc Vô Kỵ độ kiếp a?
Mạc Vô Kỵ thoạt nhìn thật giống như một người phàm tục, quanh người cũng không có cái gì linh vận vờn quanh, vô luận là Thiên Tiên hay là Địa Tiên, từ bề ngoài bình thường cũng không nhìn ra được.
- Ngươi vì sao không sợ khốn trận?
Ngụy Cung Phong hít một hơi thật sâu, lúc này mới không hiểu hỏi.
Mạc Vô Kỵ giơ tay lên lại ném ra vài tấm trận kỳ, lúc này mới thản nhiên nói:
- Hiện tại chúng ta có thể nói một chút về chuyện bồi thường, các ngươi lừa dối sư tỷ của ta, lại bắt sư tỷ của ta bán mạng miễn phí cho các ngươi, dự định bồi thường bao nhiêu tiên tinh đây?
Ngụy Cung Phong nghe được câu này, cười ha ha một tiếng, giơ tay lên đã bắt ra một đạo phi kiếm.
Không đợi Ngụy Cung Phong lại đem phi kiếm phát ra ngoài, Chu Dịch Diễm liền giữ tay Ngụy Cung Phong:
- Ngụy huynh, chúng ta đã bị vây khốn.
Ngụy Cung Phong đối với trận đạo cũng không tinh thông, hắn nghe được Chu Dịch Diễm nói, vẻ mặt ngạc nhiên hỏi:
- Dịch Diễm, nơi này là Tiên Tu Thương Lâu, chúng ta mới đúng là kẻ nắm trong tay Tiên Tu Thương Lâu...
Chu Dịch Diễm không trả lời Ngụy Cung Phong, mà là ôm quyền nói với Mạc Vô Kỵ:
- Mạc đạo hữu, ta biết trình độ trận đạo của ngươi xa xa mạnh hơn ta. Trong nháy mắt, liền đem khốn sát trận của căn phòng này xoay ngược chiều, nếu mà ngươi muốn dùng khốn sát trận này vây khốn chúng ta, vậy ta chỉ có thể nói cho ngươi biết, ngươi đã tính toán sai. Tiên Tu Thương Lâu chúng ta sừng sững đến nay, cũng không phải không có một điểm dựa vào.
Nghe nói như thế, Ngụy Cung Phong mới tỉnh ngộ lại, thần niệm của hắn lập tức càn quét đi ra ngoài. Rất nhanh sắc mặt của hắn liền khó coi, thần niệm của hắn cư nhiên bị ngăn cản. Không chỉ như thế, tại trong phạm vi thần niệm của hắn, còn có một đạo lưỡi mang ngang dọc lấy. Rất hiển nhiên, những thứ này ngang dọc lưỡi mang đã bị Mạc Vô Kỵ nắm trong tay.
Mạc Vô trận đạo cường đại như vậy?
Công pháp của Mạc Vô Kỵ là Nghịch Tu công pháp, cộng thêm tinh thông trận đạo, loại khốn trận này trong thời gian ngắn liền xoay ngược lại với hắn mà nói thật không có gì khó khăn. Thấy Chu Dịch Diễm muốn cùng hắn nói điều kiện, đơn giản lại uy hiếp một câu:
- Ta muốn đối phó các ngươi, căn bản cũng không cần bằng vào khốn trận. Ngươi có nhìn thấy không, ta đều lười bố trí trận kỳ sát trận. Nếu là ta lại toàn bộ tế xuất trận kỳ của khốn sát trận, ta thậm chí không cần động thủ, liền có thể giết chết các ngươi. Về phần những người còn lại của các ngươi Tiên Tu Thương Lâu, ta còn không có để ở trong mắt.
Chu Dịch Diễm nghe nói như thế, trong lòng lộp bộp một tiếng, nàng nhưng không tin Mạc Vô Kỵ là đang dối gạt nàng. Một tên gia hỏa có thể trong thời gian ngắn như vậy liền nghịch chuyển khốn sát trận, há có thể đơn giản?
- Mạc đạo hữu, lần này là Tiên Tu Thương Lâu chúng ta không đúng. Tiên Tu Thương Lâu khốn sát trận cũng không phải ta bố trí, nếu mà mọi người huyên náo quá lớn, vị tiền bối kia chung quy sẽ bị kinh động tới đây.
Chu Dịch Diễm rốt cuộc hiểu rõ vì sao Mạc Vô Kỵ thật giống như không có việc gì mà tiến vào gian phòng này, thì ra người ta căn bản cũng không sợ bất luận cái gì khốn trận của nơi này.
- Nếu hai vị không muốn đàm phán, vậy cũng không cần nói nữa.
Mạc Vô Kỵ vừa nói, giơ tay lên ném ra hơn mười tấm trận kỳ, từng đạo tiêu sát khí tức ở trong phòng dâng lên.
Trận kỳ trong tay Mạc Vô Kỵ vẫn là liên miên không dứt hạ xuống, từng đạo phong nhận chói tai càng ngày càng dày đặc. Trong khoảng thời gian ngắn liền đem khốn sát trận nơi này kích phát, Mạc Vô Kỵ cũng không phải là chém gió, hắn là thật sự có cái này năng lực.
Chu Dịch Diễm sắc mặt càng là trở nên khó coi, nàng đối với trận đạo tinh thông một chút, biết Mạc Vô Kỵ đang bố trí sát trận.
- Chờ một chút, Mạc đạo hữu, ngươi cần chúng ta bồi thường cái gì?
Chu Dịch Diễm rốt cục bắt đầu chịu thua, Mạc Vô Kỵ người như thế, có dũng khí bố trí ở chỗ này sát trận, đó chính là hắn căn bản cũng không sợ hậu quả. Thừa dịp hiện tại tên này còn không có nổi lên sát tâm, nhanh chóng đáp ứng cho rồi.
Mạc Vô Kỵ đình chỉ động tác trong tay, bình tĩnh nói:
- Thứ nhất, bồi thường chúng ta năm mươi vạn trung phẩm tiên tinh. Thứ hai sư tỷ của ta liều mạng tranh đoạt đấu giá hội danh ngạch cho các ngươi, ta yêu cầu một slot. Ta không thích trả giá, đồng ý thì tốt, không đồng ý thì bố đánh cho xòe răng.
- Danh ngạch kia còn không có thu được, ngươi...
Chu Dịch Diễm hít sâu một hơi, lần nữa ngăn cản Ngụy Cung Phong nói, trầm giọng nói:
- Có thể, đây là ngọc bài vào bàn đấu giá hội, có thể mang hai người đi vào.
Chu Dịch Diễm ném ra một cái ngọc bài cho Mạc Vô Kỵ sau đó, lại lấy ra một cái túi đựng đồ ném cho Mạc Vô Kỵ:
- Đây là năm mươi vạn trung phẩm tiên tinh.
Mạc Vô Kỵ tiếp nhận ngọc bài cùng túi trữ vật, thần niệm đảo qua, liền biết ngọc bài này là thật, trong túi đựng đồ cũng có năm mươi vạn trung phẩm tiên tinh. Hắn gật đầu, giơ tay lên thu trở về hơn mười đạo trận kỳ, lúc này mới nói với Hàn Thanh Như:
- Sư tỷ, chúng ta đi.
Đi tới cửa Mạc Vô Kỵ dường như nhớ ra cái gì đó, xuất ra một quả Tiên Cách Thạch ném cho Chu Dịch Diễm:
- Đây là đồ đạc ngươi đã đặt cọc mua, cho ngươi.
...
- Tại sao lại để cho hắn chạy thoát? Năm mươi vạn trung phẩm tiên tinh cứ như vậy cho hắn coi như là hắn tinh thông trận đạo, lại đem chúng ta vây khốn, chúng ta cũng hoàn toàn có thể phát tin thư cầu cứu. Ta cũng không tin hắn có thể giết sạch toàn bộ Tiên Tu Thương Lâu.
Sau khi Mạc Vô Kỵ cùng Hàn Thanh Như rời đi, Ngụy Cung Phong mới cúi đầu hỏi.
Tấm ngọc bài tiến vào đấu giá hội đó vốn là danh ngạch của Tiên Tu Thương Lâu, Tham Hòa Phường Thị tổng cộng có bốn cái danh ngạch, trong đó ba cái cho 3 thương lâu, Tiên Tu Thương Lâu cũng được chia một cái, cái thứ tư còn đang tranh đoạt. Hiện tại được rồi, Tiên Tu Thương Lâu danh ngạch đã bị người lấy đi.
Chu Dịch Diễm sắc mặt càng là xấu xí:
- Ngươi nghĩ rằng ta muốn để cho hắn chạy thoát sao? Bởi vì ta biết hắn khẳng định có thể giết sạch toàn bộ chúng ta Tiên Tu Thương Lâu.
- Cái gì?
Ngụy Cung Phong vẻ mặt không thể tin được nhìn Chu Dịch Diễm:
- Hắn chỉ là một Thiên Tiên tu sĩ mà thôi.
Chu Dịch Diễm cười lạnh một tiếng:
- Chỉ là một Thiên Tiên tu sĩ? Ngươi biết Bán Tiên Vực có một người tu sĩ đơn độc một người qua sông Tiên Hào, hơn nữa đã thành công không?
- Ta nghe nói qua...
Ngụy Cung Phong trả lời phân nửa sau đó, liền khiếp sợ nhìn Chu Dịch Diễm:
- Dịch Diễm, ngươi nói người kia chính là hắn?
Chu Dịch Diễm gật đầu:
- Nếu như ta không có đoán sai, người kia nhất định là hắn. Nếu không, không có khả năng có nhiều Tiên Cách Thạch như vậy, còn chưa có ngưng tụ Tiên Cách. Một tu sĩ Địa Tiên có thể đi ngang qua Tiên Hào, ngươi biết có bao nhiêu đáng sợ? Đổi thành chúng ta, dù cho là thực lực của chúng ta lại tăng cường gấp mười lần, chỉ sợ cũng không có thể qua Tiên Hào sao?? Huống chi, người này còn tinh thông trận đạo.
Ngụy Cung Phong trầm mặc xuống, Bán Tiên Vực có một người tu sĩ đi qua Tiên Hào, chuyện này đã dần dần truyền ra tại Vĩnh Anh Giác. Mặc dù bị truyền tới, là bởi vì tên tu sĩ này xông qua không gian phong nhận đại trận mà Vĩnh Anh Giác Tiên Vực ngăn trở Tiên Hào. Loại không gian phong nhận đại trận này không muốn nói là hắn Ngụy Cung Phong, coi như là mười cái Ngụy Cung Phong cũng chưa đủ tầm.
Nếu Mạc Vô thật là người này, vậy hắn đích xác có năng lực giết sạch toàn bộ Tiên Tu Thương Lâu.
Chu Dịch Diễm lại hừ một tiếng:
- Đồ đạc của Tiên Tu Thương Lâu cũng không phải dễ cầm như vậy.
- Dịch Diễm, ý của ngươi là?
Ngụy Cung Phong dường như có chút hiểu ý nghĩ của Chu Dịch Diễm.
Chu Dịch Diễm ngoan lệ nói:
- Người này lấy đi ngọc bài vào bàn của Vĩnh Anh Giác phường thị liên hợp đấu giá hội, hắn liền nhất định sẽ đi qua đó. Tiên Tu Thương Lâu ta không làm gì được hắn, không có nghĩa là người khác cũng không làm gì được hắn. Lần đấu giá này sẽ có vài tên Kim Tiên cường giả tham gia, ta cũng không tin những Kim Tiên đó biết trên người hắn có hàng loạt Tiên Cách Thạch, sẽ thờ ơ.
Ngụy Cung Phong hiểu Chu Dịch Diễm ý tứ, nhất thời cười ha ha nói:
- Dịch Diễm, ngươi quả nhiên là thông minh hơn ta.
...
- Sư đệ, ngươi đã thăng cấp Thiên Tiên rồi à?
Vừa ra khỏi phường thị, Hàn Thanh Như liền vội vàng hỏi.
Mạc Vô Kỵ gật đầu:
- Ta tranh thủ lúc cô ngưng tụ Tiên Cách đã thăng cấp Thiên Tiên, cô bởi vì đang dung hợp Tiên Cách cho nên không biết. Hiện tại cần tìm một chỗ nào đó, ta cũng phải ngưng tụ Tiên Cách thôi.
Lẽ nào Mạc Vô Kỵ đã thăng cấp Thiên Tiên? Nhưng nàng cũng không có thấy Mạc Vô Kỵ độ kiếp a?
Mạc Vô Kỵ thoạt nhìn thật giống như một người phàm tục, quanh người cũng không có cái gì linh vận vờn quanh, vô luận là Thiên Tiên hay là Địa Tiên, từ bề ngoài bình thường cũng không nhìn ra được.
- Ngươi vì sao không sợ khốn trận?
Ngụy Cung Phong hít một hơi thật sâu, lúc này mới không hiểu hỏi.
Mạc Vô Kỵ giơ tay lên lại ném ra vài tấm trận kỳ, lúc này mới thản nhiên nói:
- Hiện tại chúng ta có thể nói một chút về chuyện bồi thường, các ngươi lừa dối sư tỷ của ta, lại bắt sư tỷ của ta bán mạng miễn phí cho các ngươi, dự định bồi thường bao nhiêu tiên tinh đây?
Ngụy Cung Phong nghe được câu này, cười ha ha một tiếng, giơ tay lên đã bắt ra một đạo phi kiếm.
Không đợi Ngụy Cung Phong lại đem phi kiếm phát ra ngoài, Chu Dịch Diễm liền giữ tay Ngụy Cung Phong:
- Ngụy huynh, chúng ta đã bị vây khốn.
Ngụy Cung Phong đối với trận đạo cũng không tinh thông, hắn nghe được Chu Dịch Diễm nói, vẻ mặt ngạc nhiên hỏi:
- Dịch Diễm, nơi này là Tiên Tu Thương Lâu, chúng ta mới đúng là kẻ nắm trong tay Tiên Tu Thương Lâu...
Chu Dịch Diễm không trả lời Ngụy Cung Phong, mà là ôm quyền nói với Mạc Vô Kỵ:
- Mạc đạo hữu, ta biết trình độ trận đạo của ngươi xa xa mạnh hơn ta. Trong nháy mắt, liền đem khốn sát trận của căn phòng này xoay ngược chiều, nếu mà ngươi muốn dùng khốn sát trận này vây khốn chúng ta, vậy ta chỉ có thể nói cho ngươi biết, ngươi đã tính toán sai. Tiên Tu Thương Lâu chúng ta sừng sững đến nay, cũng không phải không có một điểm dựa vào.
Nghe nói như thế, Ngụy Cung Phong mới tỉnh ngộ lại, thần niệm của hắn lập tức càn quét đi ra ngoài. Rất nhanh sắc mặt của hắn liền khó coi, thần niệm của hắn cư nhiên bị ngăn cản. Không chỉ như thế, tại trong phạm vi thần niệm của hắn, còn có một đạo lưỡi mang ngang dọc lấy. Rất hiển nhiên, những thứ này ngang dọc lưỡi mang đã bị Mạc Vô Kỵ nắm trong tay.
Mạc Vô trận đạo cường đại như vậy?
Công pháp của Mạc Vô Kỵ là Nghịch Tu công pháp, cộng thêm tinh thông trận đạo, loại khốn trận này trong thời gian ngắn liền xoay ngược lại với hắn mà nói thật không có gì khó khăn. Thấy Chu Dịch Diễm muốn cùng hắn nói điều kiện, đơn giản lại uy hiếp một câu:
- Ta muốn đối phó các ngươi, căn bản cũng không cần bằng vào khốn trận. Ngươi có nhìn thấy không, ta đều lười bố trí trận kỳ sát trận. Nếu là ta lại toàn bộ tế xuất trận kỳ của khốn sát trận, ta thậm chí không cần động thủ, liền có thể giết chết các ngươi. Về phần những người còn lại của các ngươi Tiên Tu Thương Lâu, ta còn không có để ở trong mắt.
Chu Dịch Diễm nghe nói như thế, trong lòng lộp bộp một tiếng, nàng nhưng không tin Mạc Vô Kỵ là đang dối gạt nàng. Một tên gia hỏa có thể trong thời gian ngắn như vậy liền nghịch chuyển khốn sát trận, há có thể đơn giản?
- Mạc đạo hữu, lần này là Tiên Tu Thương Lâu chúng ta không đúng. Tiên Tu Thương Lâu khốn sát trận cũng không phải ta bố trí, nếu mà mọi người huyên náo quá lớn, vị tiền bối kia chung quy sẽ bị kinh động tới đây.
Chu Dịch Diễm rốt cuộc hiểu rõ vì sao Mạc Vô Kỵ thật giống như không có việc gì mà tiến vào gian phòng này, thì ra người ta căn bản cũng không sợ bất luận cái gì khốn trận của nơi này.
- Nếu hai vị không muốn đàm phán, vậy cũng không cần nói nữa.
Mạc Vô Kỵ vừa nói, giơ tay lên ném ra hơn mười tấm trận kỳ, từng đạo tiêu sát khí tức ở trong phòng dâng lên.
Trận kỳ trong tay Mạc Vô Kỵ vẫn là liên miên không dứt hạ xuống, từng đạo phong nhận chói tai càng ngày càng dày đặc. Trong khoảng thời gian ngắn liền đem khốn sát trận nơi này kích phát, Mạc Vô Kỵ cũng không phải là chém gió, hắn là thật sự có cái này năng lực.
Chu Dịch Diễm sắc mặt càng là trở nên khó coi, nàng đối với trận đạo tinh thông một chút, biết Mạc Vô Kỵ đang bố trí sát trận.
- Chờ một chút, Mạc đạo hữu, ngươi cần chúng ta bồi thường cái gì?
Chu Dịch Diễm rốt cục bắt đầu chịu thua, Mạc Vô Kỵ người như thế, có dũng khí bố trí ở chỗ này sát trận, đó chính là hắn căn bản cũng không sợ hậu quả. Thừa dịp hiện tại tên này còn không có nổi lên sát tâm, nhanh chóng đáp ứng cho rồi.
Mạc Vô Kỵ đình chỉ động tác trong tay, bình tĩnh nói:
- Thứ nhất, bồi thường chúng ta năm mươi vạn trung phẩm tiên tinh. Thứ hai sư tỷ của ta liều mạng tranh đoạt đấu giá hội danh ngạch cho các ngươi, ta yêu cầu một slot. Ta không thích trả giá, đồng ý thì tốt, không đồng ý thì bố đánh cho xòe răng.
- Danh ngạch kia còn không có thu được, ngươi...
Chu Dịch Diễm hít sâu một hơi, lần nữa ngăn cản Ngụy Cung Phong nói, trầm giọng nói:
- Có thể, đây là ngọc bài vào bàn đấu giá hội, có thể mang hai người đi vào.
Chu Dịch Diễm ném ra một cái ngọc bài cho Mạc Vô Kỵ sau đó, lại lấy ra một cái túi đựng đồ ném cho Mạc Vô Kỵ:
- Đây là năm mươi vạn trung phẩm tiên tinh.
Mạc Vô Kỵ tiếp nhận ngọc bài cùng túi trữ vật, thần niệm đảo qua, liền biết ngọc bài này là thật, trong túi đựng đồ cũng có năm mươi vạn trung phẩm tiên tinh. Hắn gật đầu, giơ tay lên thu trở về hơn mười đạo trận kỳ, lúc này mới nói với Hàn Thanh Như:
- Sư tỷ, chúng ta đi.
Đi tới cửa Mạc Vô Kỵ dường như nhớ ra cái gì đó, xuất ra một quả Tiên Cách Thạch ném cho Chu Dịch Diễm:
- Đây là đồ đạc ngươi đã đặt cọc mua, cho ngươi.
...
- Tại sao lại để cho hắn chạy thoát? Năm mươi vạn trung phẩm tiên tinh cứ như vậy cho hắn coi như là hắn tinh thông trận đạo, lại đem chúng ta vây khốn, chúng ta cũng hoàn toàn có thể phát tin thư cầu cứu. Ta cũng không tin hắn có thể giết sạch toàn bộ Tiên Tu Thương Lâu.
Sau khi Mạc Vô Kỵ cùng Hàn Thanh Như rời đi, Ngụy Cung Phong mới cúi đầu hỏi.
Tấm ngọc bài tiến vào đấu giá hội đó vốn là danh ngạch của Tiên Tu Thương Lâu, Tham Hòa Phường Thị tổng cộng có bốn cái danh ngạch, trong đó ba cái cho 3 thương lâu, Tiên Tu Thương Lâu cũng được chia một cái, cái thứ tư còn đang tranh đoạt. Hiện tại được rồi, Tiên Tu Thương Lâu danh ngạch đã bị người lấy đi.
Chu Dịch Diễm sắc mặt càng là xấu xí:
- Ngươi nghĩ rằng ta muốn để cho hắn chạy thoát sao? Bởi vì ta biết hắn khẳng định có thể giết sạch toàn bộ chúng ta Tiên Tu Thương Lâu.
- Cái gì?
Ngụy Cung Phong vẻ mặt không thể tin được nhìn Chu Dịch Diễm:
- Hắn chỉ là một Thiên Tiên tu sĩ mà thôi.
Chu Dịch Diễm cười lạnh một tiếng:
- Chỉ là một Thiên Tiên tu sĩ? Ngươi biết Bán Tiên Vực có một người tu sĩ đơn độc một người qua sông Tiên Hào, hơn nữa đã thành công không?
- Ta nghe nói qua...
Ngụy Cung Phong trả lời phân nửa sau đó, liền khiếp sợ nhìn Chu Dịch Diễm:
- Dịch Diễm, ngươi nói người kia chính là hắn?
Chu Dịch Diễm gật đầu:
- Nếu như ta không có đoán sai, người kia nhất định là hắn. Nếu không, không có khả năng có nhiều Tiên Cách Thạch như vậy, còn chưa có ngưng tụ Tiên Cách. Một tu sĩ Địa Tiên có thể đi ngang qua Tiên Hào, ngươi biết có bao nhiêu đáng sợ? Đổi thành chúng ta, dù cho là thực lực của chúng ta lại tăng cường gấp mười lần, chỉ sợ cũng không có thể qua Tiên Hào sao?? Huống chi, người này còn tinh thông trận đạo.
Ngụy Cung Phong trầm mặc xuống, Bán Tiên Vực có một người tu sĩ đi qua Tiên Hào, chuyện này đã dần dần truyền ra tại Vĩnh Anh Giác. Mặc dù bị truyền tới, là bởi vì tên tu sĩ này xông qua không gian phong nhận đại trận mà Vĩnh Anh Giác Tiên Vực ngăn trở Tiên Hào. Loại không gian phong nhận đại trận này không muốn nói là hắn Ngụy Cung Phong, coi như là mười cái Ngụy Cung Phong cũng chưa đủ tầm.
Nếu Mạc Vô thật là người này, vậy hắn đích xác có năng lực giết sạch toàn bộ Tiên Tu Thương Lâu.
Chu Dịch Diễm lại hừ một tiếng:
- Đồ đạc của Tiên Tu Thương Lâu cũng không phải dễ cầm như vậy.
- Dịch Diễm, ý của ngươi là?
Ngụy Cung Phong dường như có chút hiểu ý nghĩ của Chu Dịch Diễm.
Chu Dịch Diễm ngoan lệ nói:
- Người này lấy đi ngọc bài vào bàn của Vĩnh Anh Giác phường thị liên hợp đấu giá hội, hắn liền nhất định sẽ đi qua đó. Tiên Tu Thương Lâu ta không làm gì được hắn, không có nghĩa là người khác cũng không làm gì được hắn. Lần đấu giá này sẽ có vài tên Kim Tiên cường giả tham gia, ta cũng không tin những Kim Tiên đó biết trên người hắn có hàng loạt Tiên Cách Thạch, sẽ thờ ơ.
Ngụy Cung Phong hiểu Chu Dịch Diễm ý tứ, nhất thời cười ha ha nói:
- Dịch Diễm, ngươi quả nhiên là thông minh hơn ta.
...
- Sư đệ, ngươi đã thăng cấp Thiên Tiên rồi à?
Vừa ra khỏi phường thị, Hàn Thanh Như liền vội vàng hỏi.
Mạc Vô Kỵ gật đầu:
- Ta tranh thủ lúc cô ngưng tụ Tiên Cách đã thăng cấp Thiên Tiên, cô bởi vì đang dung hợp Tiên Cách cho nên không biết. Hiện tại cần tìm một chỗ nào đó, ta cũng phải ngưng tụ Tiên Cách thôi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.