Bảy Vị Sư Phụ Đỉnh Phong (Đệ Nhất Thần Vương)
Chương 1190: Cốc chủ
Nhị Tiểu
24/03/2024
Diệp Phàm liên tiếp tung ra sáu kiếm đầu của Tu La Cửu Kiếm.
Sáu kiếm này, kiếm sau khủng bố hơn kiếm trước, kiếm mang của kiếm cuối cùng mang theo huyết sắc vô tận bao phủ ba vị trưởng lão Qủy Cốc.
Phụt phựt phụt!
Cuối cùng, dưới đòn tấn công như chó điên của Diệp Phàm, ba trưởng lão Kim Đan bị trấn áp quỳ rạp xuống đất, hộc máu.
Diệp Phàm thở gấp, sát ý ngập trời.
“Ngươi...”
Sắc mặt của ba vị trưởng lão Qủy Cốc cực kỳ khó coi, nhìn chằm chằm Diệp Phàm.
Với thực lực của ba người bọn họ, ngay cả cao thủ Kim Đan cũng chưa chắc bắt được bọn họ, nói gì đến đây chỉ là một tiểu tử Trúc Cơ.
Nhưng hôm nay bọn họ lại thua trong tay một hậu bối Trúc Cơ, nếu truyền ra ngoài, sợ rằng không ai tin tưởng.
“Chết!”
Diệp Phàm lạnh lùng quát.
Hắn cầm kiếm Tu La chém về phía ba người này.
“Người trẻ tuổi, một vừa hai phải, đừng quá kiêu ngạo”
Đột nhiên một âm thanh xuyên thấu linh hồn vang lên, Diệp Phàm chấn động, động tác trong tay chậm lại.
Một người đàn ông trung niên bao phủ dưới áo choàng đen xuất hiện.
Con ngươi của người này như một lỗ đen, sâu không lường đường, ngay cả Diệp Phàm cũng không dò xét được thực lực của đối phương.
“Cốc chủ”
Người của Qủy Cốc cùng cung kính kêu lên.
Người này là cốc chủ Qủy Cốc tiểu thế giới!
“Qủa nhiên là chủ nhân Tử Vi Đế Tỉnh, thiên phú rất mạnh!”
Cốc chủ Qủy Cốc nhìn Diệp Phàm, đột nhiên nói: “Không biết nếu chuyển dời mệnh cách Tử Vi Đế Tinh của ngươi lên người bổn tọa thì sẽ như thế nào nhỉ?”
Nghe vậy, Diệp Phàm biến sắc, nhíu mày.
Đây là lần đầu tiên hẳn nghe thấy có người muốn chuyển dời mệnh cách Tử Vi Đế Tinh của hẳn lên trên người.
Cốc chủ Qủy Cốc này đủ điên cuồng.
Lời này của đối phương cũng làm Diệp Phàm càng thêm kiêng kị.
“Không cần đề phòng ta như vậy, bởi vì đề phòng cũng vô dụng, bổn tọa muốn giết ngươi, dễ như trở bàn tay.”
Cốc chủ Qủy Cốc lạnh nhạt nói.
“Đúng không? Vậy ta càng phải thử xem”
Diệp Phàm lạnh lùng nói.
Hắn thúc giục Long Tượng Bàn Nhược Công và Ngự Long Quyết, lực Long Tượng và long khí cùng toàn bộ lực lượng trong cơ thể, hội tụ vào kiếm Tu La, chém về phía cốc chủ Qủy Cốc.
Ầm!
Đối mặt với một kiếm này của Diệp Phàm, cốc chủ Qủy Oốc không cảm xúc, vung tay lên, một luồng lực lượng chân nguyên cuồng bạo bộc phát giống như lũ lụt vỡ đê.
Phụt!
Diệp Phàm bị đánh bay ra ngoài, nện trên mặt đất, hộc máu, cảm giác ngũ tạng lục phủ trong cơ thể bị đánh lệch vị trí.
Nếu không phải thân thế hẳn đủ mạnh, lại có Nhân Đạo Hộ Giáp hộ thể, sợ rằng đã chết dưới một kích này.
Cốc chủ Qủy Cốc này quá mạnh, vung tay đã trấn áp được Diệp Phàm.
Diệp Phàm nhìn đối phương, sắc mặt ngưng trọng.
“Nếu ngươi không muốn nguyện trung thành với Qủy Cốc, vậy cống hiến mệnh cách Tử Vi Đế Tỉnh của ngươi đi”
Cốc chủ Qủy Cốc đứng trước mặt Diệp Phàm, lạnh nhạt nói.
Ông ta vung tay, đang định xuống tay với Diệp Phàm, đột nhiên một giọng nói bình tĩnh vang lên sau lưng ông ta: “Đụng đến đồ đệ của ta, hỏi ta chưa?”
Sáu kiếm này, kiếm sau khủng bố hơn kiếm trước, kiếm mang của kiếm cuối cùng mang theo huyết sắc vô tận bao phủ ba vị trưởng lão Qủy Cốc.
Phụt phựt phụt!
Cuối cùng, dưới đòn tấn công như chó điên của Diệp Phàm, ba trưởng lão Kim Đan bị trấn áp quỳ rạp xuống đất, hộc máu.
Diệp Phàm thở gấp, sát ý ngập trời.
“Ngươi...”
Sắc mặt của ba vị trưởng lão Qủy Cốc cực kỳ khó coi, nhìn chằm chằm Diệp Phàm.
Với thực lực của ba người bọn họ, ngay cả cao thủ Kim Đan cũng chưa chắc bắt được bọn họ, nói gì đến đây chỉ là một tiểu tử Trúc Cơ.
Nhưng hôm nay bọn họ lại thua trong tay một hậu bối Trúc Cơ, nếu truyền ra ngoài, sợ rằng không ai tin tưởng.
“Chết!”
Diệp Phàm lạnh lùng quát.
Hắn cầm kiếm Tu La chém về phía ba người này.
“Người trẻ tuổi, một vừa hai phải, đừng quá kiêu ngạo”
Đột nhiên một âm thanh xuyên thấu linh hồn vang lên, Diệp Phàm chấn động, động tác trong tay chậm lại.
Một người đàn ông trung niên bao phủ dưới áo choàng đen xuất hiện.
Con ngươi của người này như một lỗ đen, sâu không lường đường, ngay cả Diệp Phàm cũng không dò xét được thực lực của đối phương.
“Cốc chủ”
Người của Qủy Cốc cùng cung kính kêu lên.
Người này là cốc chủ Qủy Cốc tiểu thế giới!
“Qủa nhiên là chủ nhân Tử Vi Đế Tỉnh, thiên phú rất mạnh!”
Cốc chủ Qủy Cốc nhìn Diệp Phàm, đột nhiên nói: “Không biết nếu chuyển dời mệnh cách Tử Vi Đế Tinh của ngươi lên người bổn tọa thì sẽ như thế nào nhỉ?”
Nghe vậy, Diệp Phàm biến sắc, nhíu mày.
Đây là lần đầu tiên hẳn nghe thấy có người muốn chuyển dời mệnh cách Tử Vi Đế Tinh của hẳn lên trên người.
Cốc chủ Qủy Cốc này đủ điên cuồng.
Lời này của đối phương cũng làm Diệp Phàm càng thêm kiêng kị.
“Không cần đề phòng ta như vậy, bởi vì đề phòng cũng vô dụng, bổn tọa muốn giết ngươi, dễ như trở bàn tay.”
Cốc chủ Qủy Cốc lạnh nhạt nói.
“Đúng không? Vậy ta càng phải thử xem”
Diệp Phàm lạnh lùng nói.
Hắn thúc giục Long Tượng Bàn Nhược Công và Ngự Long Quyết, lực Long Tượng và long khí cùng toàn bộ lực lượng trong cơ thể, hội tụ vào kiếm Tu La, chém về phía cốc chủ Qủy Cốc.
Ầm!
Đối mặt với một kiếm này của Diệp Phàm, cốc chủ Qủy Oốc không cảm xúc, vung tay lên, một luồng lực lượng chân nguyên cuồng bạo bộc phát giống như lũ lụt vỡ đê.
Phụt!
Diệp Phàm bị đánh bay ra ngoài, nện trên mặt đất, hộc máu, cảm giác ngũ tạng lục phủ trong cơ thể bị đánh lệch vị trí.
Nếu không phải thân thế hẳn đủ mạnh, lại có Nhân Đạo Hộ Giáp hộ thể, sợ rằng đã chết dưới một kích này.
Cốc chủ Qủy Cốc này quá mạnh, vung tay đã trấn áp được Diệp Phàm.
Diệp Phàm nhìn đối phương, sắc mặt ngưng trọng.
“Nếu ngươi không muốn nguyện trung thành với Qủy Cốc, vậy cống hiến mệnh cách Tử Vi Đế Tỉnh của ngươi đi”
Cốc chủ Qủy Cốc đứng trước mặt Diệp Phàm, lạnh nhạt nói.
Ông ta vung tay, đang định xuống tay với Diệp Phàm, đột nhiên một giọng nói bình tĩnh vang lên sau lưng ông ta: “Đụng đến đồ đệ của ta, hỏi ta chưa?”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.