Bảy Vị Sư Phụ Đỉnh Phong (Đệ Nhất Thần Vương)
Chương 542: Lão giả nhìn về phía
Nhị Tiểu
17/02/2024
“Người phụ nữ của mày?”
Sở Thiên liếc nhìn Đường Sở Sở, nói: “Hiện tại cô ta vẫn còn trinh, sao có thể nói là người phụ nữ của mày?”
Diệp Phàm lạnh lùng nói: “Xem ra mày thật sự muốn chết.” “Tao đã nhìn trúng Đường Sở Sở.”
“Nếu mày...”
Sở Thiên nói.
Nhưng anh ta còn chưa nói xong Diệp Phàm đã tung quyền lao về phía đối phương.
Lúc này hai người đang đứng trước mặt đám người Huyết Đồ xuất hiện trước mặt Diệp Phàm, tung ra một quyền.
ẦmII!
Nắm tay của ba người va chạm vào nhau, truyền ra một tiếng nổ động trời! Hai người kia lùi về sau, khóe miệng tràn ra máu tươi.
Diệp Phàm tiếp tục lao về phía Sở Thiên.
Kết quả vị lão giả mặc áo blouse trắng kia đánh úp từ sau lưng Diệp Phàm. “Cẩn thận!”
Đường Sở Sở vội vàng kêu lên.
Diệp Phàm cảm nhận được một lực lượng mênh mông đánh úp lại, từ bỏ tấn công Sở Thiên, xoay người ngăn cản đòn tấn công của vị lão giả này.
ẦmII
Một tiếng nổ như sấm rền vang lên.
Diệp Phàm và lão giả kia cùng lùi về sau.
Lúc này ánh mắt Diệp Phàm lộ ra sự kiêng kị, nhìn chằm chằm vào vị lão giả này. Hắn không ngờ thực lực của người này lại mạnh như vậy.
Lão giả kia cũng nhìn Diệp Phàm với ánh mắt kiêng kị.
“Tên này ~”
Huyết Cơ cảm thán.
Vừa rồi cô đánh với lão giả kia đã bị đối phương đánh bị thương, nhưng Diệp Phàm lại không hề rơi xuống thế hạ phong.
Đối lập, thực lực của cô vẫn còn cách Diệp Phàm rất xa.
“Xem ra thực lực của mày vượt qua sức tưởng tượng của tao.” “Có thể không phân cao thấp với Càn lão, có chút bản lĩnh.” Sở Thiên cười nói.
Lúc này vị lão giả kia lại ra tay lần nữa, nhưng ông ta vừa động, một âm thanh dễ nghe truyền đến.
“Hắn, ông không thể động!”
Lão già kia nghe thấy âm thanh này thì giật mình, cả người cứng lại, bị một khí vô hình ập đến!
Lão giả nhìn về phía nơi phát ra âm thanh.
Ở cửa phòng khách sạn, một người phụ nữ búi tóc, ngũ quan tinh xảo, dáng người cao gầy, khí chất vô song đi đến.
Lúc lão giả nhìn thấy người phụ nữ này, sắc mặt thay đổi, hoảng sợ kêu lên: “Đại..”
Lão giả còn chưa nói xong, Sở Thiên đột nhiên kêu lên: “Sao cô lại ở đây?” Sở Thiên nhìn người phụ nữ này, sắc mặt cực kỳ xấu.
Đám người Diệp Phàm, Đường Sở Sở, Huyết Cơ cũng nhìn chăm chú vào người phụ nữ này.
Không thể không nói, dù là tướng mạo, dáng người, khí chất hay các phương diện
khác của người phụ nữ này đều không tỳ vết, không hề kém Đường Sở Sở, thậm chí khí tràng trên người còn mạnh hơn Đường Sở Sở rất nhiều.
“Mang theo người của mày, cút!”
Người phụ nữ này nhìn Sở Thiên, không chút khách khí nói.
Sở Thiên lạnh lùng nói: “Sở Cửu Ca, cô..."
“Tao không muốn lặp lại câu thứ hai.”
Sở Thiên liếc nhìn Đường Sở Sở, nói: “Hiện tại cô ta vẫn còn trinh, sao có thể nói là người phụ nữ của mày?”
Diệp Phàm lạnh lùng nói: “Xem ra mày thật sự muốn chết.” “Tao đã nhìn trúng Đường Sở Sở.”
“Nếu mày...”
Sở Thiên nói.
Nhưng anh ta còn chưa nói xong Diệp Phàm đã tung quyền lao về phía đối phương.
Lúc này hai người đang đứng trước mặt đám người Huyết Đồ xuất hiện trước mặt Diệp Phàm, tung ra một quyền.
ẦmII!
Nắm tay của ba người va chạm vào nhau, truyền ra một tiếng nổ động trời! Hai người kia lùi về sau, khóe miệng tràn ra máu tươi.
Diệp Phàm tiếp tục lao về phía Sở Thiên.
Kết quả vị lão giả mặc áo blouse trắng kia đánh úp từ sau lưng Diệp Phàm. “Cẩn thận!”
Đường Sở Sở vội vàng kêu lên.
Diệp Phàm cảm nhận được một lực lượng mênh mông đánh úp lại, từ bỏ tấn công Sở Thiên, xoay người ngăn cản đòn tấn công của vị lão giả này.
ẦmII
Một tiếng nổ như sấm rền vang lên.
Diệp Phàm và lão giả kia cùng lùi về sau.
Lúc này ánh mắt Diệp Phàm lộ ra sự kiêng kị, nhìn chằm chằm vào vị lão giả này. Hắn không ngờ thực lực của người này lại mạnh như vậy.
Lão giả kia cũng nhìn Diệp Phàm với ánh mắt kiêng kị.
“Tên này ~”
Huyết Cơ cảm thán.
Vừa rồi cô đánh với lão giả kia đã bị đối phương đánh bị thương, nhưng Diệp Phàm lại không hề rơi xuống thế hạ phong.
Đối lập, thực lực của cô vẫn còn cách Diệp Phàm rất xa.
“Xem ra thực lực của mày vượt qua sức tưởng tượng của tao.” “Có thể không phân cao thấp với Càn lão, có chút bản lĩnh.” Sở Thiên cười nói.
Lúc này vị lão giả kia lại ra tay lần nữa, nhưng ông ta vừa động, một âm thanh dễ nghe truyền đến.
“Hắn, ông không thể động!”
Lão già kia nghe thấy âm thanh này thì giật mình, cả người cứng lại, bị một khí vô hình ập đến!
Lão giả nhìn về phía nơi phát ra âm thanh.
Ở cửa phòng khách sạn, một người phụ nữ búi tóc, ngũ quan tinh xảo, dáng người cao gầy, khí chất vô song đi đến.
Lúc lão giả nhìn thấy người phụ nữ này, sắc mặt thay đổi, hoảng sợ kêu lên: “Đại..”
Lão giả còn chưa nói xong, Sở Thiên đột nhiên kêu lên: “Sao cô lại ở đây?” Sở Thiên nhìn người phụ nữ này, sắc mặt cực kỳ xấu.
Đám người Diệp Phàm, Đường Sở Sở, Huyết Cơ cũng nhìn chăm chú vào người phụ nữ này.
Không thể không nói, dù là tướng mạo, dáng người, khí chất hay các phương diện
khác của người phụ nữ này đều không tỳ vết, không hề kém Đường Sở Sở, thậm chí khí tràng trên người còn mạnh hơn Đường Sở Sở rất nhiều.
“Mang theo người của mày, cút!”
Người phụ nữ này nhìn Sở Thiên, không chút khách khí nói.
Sở Thiên lạnh lùng nói: “Sở Cửu Ca, cô..."
“Tao không muốn lặp lại câu thứ hai.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.