Bảy Vị Sư Phụ Đỉnh Phong (Đệ Nhất Thần Vương)
Chương 1148: Lúc này
Nhị Tiểu
20/03/2024
Vô số tiếng nổ nối tiếp nhau vang lên.
Uy lực của bốn luồng ánh sáng này cực kỳ cường đại, ngay cả cường giả Luyện Khí Cảnh cũng không thể né tránh được!
Vậy nên với thực lực bản thân Diệp Phàm, muốn ngăn cản hoàn toàn cũng không phải chuyện dễ dàng, nhưng bây giờ hắn đã có bộ giáp thần bí này, hắn tỏ ra rất bình tĩnh!
Cuối cùng, cả bốn luồng ánh sáng đều tan biến và hơn nửa hòn đảo của sở Tài Quyết đã bị phá hủy.
Nhưng Diệp Phàm vẫn đứng nguyên tại chỗ, một sợi tóc cũng không bị tổn thương!
Soạt!
Lúc này, vẻ mặt của bốn thiên sứ đều thay đổi, đồng tử co rút lại và hoài nghi nhìn chằm chằm vào Diệp Phàm.
Bọn họ không thể ngờ rằng với sức mạnh của bốn người bọn họ lại không thể tổn thương được Diệp Phàm dù chỉ một chút.
Lúc này, vẻ mặt của bọn họ giống hệt như đám thần chủ của Liên minh Chúng Thần trước đây.
“Thiếu chủ đang mặc áo giáp gì vậy? Sức phòng ngự sao có thể mạnh như thế!”
Hai vị trưởng lão kinh ngạc nhìn Diệp Phàm, sau đó lại nhìn chằm chằm vào. áo giáp trên người đối phương!
“Thiên sứ mấy người chỉ có chút bản lĩnh này thôi à?” Diệp Phàm chế nhạo.
Lời nói này của hắn trực tiếp khiến bốn thiên sứ này vô cùng tức giận, bọn họ vỗ cánh sau lưng, đồng loạt lao thẳng về phía Diệp Phàm.
Lúc đó, tay bốn người họ nhanh chóng tạo ấn quyết, toàn thân bộc phát ra ánh sáng đến chói mắt rồi bốn luồng ánh sáng này tấn công về phía Diệp Phàm.
Đòn tấn công này là đòn mạnh nhất của bọn họ, nó còn đáng sợ hơn đòn tấn công vừa rồi mười mấy lần!
Hư!!!
Lần này, toàn thân Diệp Phàm cũng tỏa ra luồng sát khí Tu La khủng khiếp, hai tay chắp lại để ngưng tụ thành một thanh kiếm quang màu máu.
“Tu La Trảm!”
Diệp Phàm hét lớn, kiếm quang màu máu liền chém về phía luồng ánh sáng đang lao đến.
Khi đòn tấn công của cả hai va chạm với nhau, trời đất rung chuyển như muốn nứt toạc ra vậy.
“Rút”
Sắc mặt của hai vị trưởng lão chợt thay đổi, hét lên.
Bọn họ dẫn người của sở Tài Quyết nhanh chóng rút lui.
Bùm! I!
Giây tiếp theo, hòn đảo sụp đổ hoàn toàn và chìm thẳng xuống biển.
Bốn thiên sứ đồng loạt ngã xuống, miệng hộc máu, hiển nhiên đã bị thương nặng.
Còn Diệp Phàm thì hừ một tiếng, khí huyết và thân thể đã trở lại bình thường, lúc này hắn đang đứng trên mặt biển.
Với thực lực hiện tại của Diệp Phàm, mặc dù chưa thể bay, nhưng hắn vẫn có năng lực đi lại trên sóng.
Trải qua một trận đại chiến, bốn thiên sứ đều kinh hãi nhìn Diệp Phàm, thực lực của đối phương đã vượt qua sức tưởng tượng của bọn họ.
Bộp! Bộp! Bộp! Lúc này, chợt có một tràng vỗ tay vang lên từ khoảng không.
Sau đó, một thiên thần khác liền xuất hiện, toàn thân cũng tỏa ra ánh sáng thần thánh.
Uy lực của bốn luồng ánh sáng này cực kỳ cường đại, ngay cả cường giả Luyện Khí Cảnh cũng không thể né tránh được!
Vậy nên với thực lực bản thân Diệp Phàm, muốn ngăn cản hoàn toàn cũng không phải chuyện dễ dàng, nhưng bây giờ hắn đã có bộ giáp thần bí này, hắn tỏ ra rất bình tĩnh!
Cuối cùng, cả bốn luồng ánh sáng đều tan biến và hơn nửa hòn đảo của sở Tài Quyết đã bị phá hủy.
Nhưng Diệp Phàm vẫn đứng nguyên tại chỗ, một sợi tóc cũng không bị tổn thương!
Soạt!
Lúc này, vẻ mặt của bốn thiên sứ đều thay đổi, đồng tử co rút lại và hoài nghi nhìn chằm chằm vào Diệp Phàm.
Bọn họ không thể ngờ rằng với sức mạnh của bốn người bọn họ lại không thể tổn thương được Diệp Phàm dù chỉ một chút.
Lúc này, vẻ mặt của bọn họ giống hệt như đám thần chủ của Liên minh Chúng Thần trước đây.
“Thiếu chủ đang mặc áo giáp gì vậy? Sức phòng ngự sao có thể mạnh như thế!”
Hai vị trưởng lão kinh ngạc nhìn Diệp Phàm, sau đó lại nhìn chằm chằm vào. áo giáp trên người đối phương!
“Thiên sứ mấy người chỉ có chút bản lĩnh này thôi à?” Diệp Phàm chế nhạo.
Lời nói này của hắn trực tiếp khiến bốn thiên sứ này vô cùng tức giận, bọn họ vỗ cánh sau lưng, đồng loạt lao thẳng về phía Diệp Phàm.
Lúc đó, tay bốn người họ nhanh chóng tạo ấn quyết, toàn thân bộc phát ra ánh sáng đến chói mắt rồi bốn luồng ánh sáng này tấn công về phía Diệp Phàm.
Đòn tấn công này là đòn mạnh nhất của bọn họ, nó còn đáng sợ hơn đòn tấn công vừa rồi mười mấy lần!
Hư!!!
Lần này, toàn thân Diệp Phàm cũng tỏa ra luồng sát khí Tu La khủng khiếp, hai tay chắp lại để ngưng tụ thành một thanh kiếm quang màu máu.
“Tu La Trảm!”
Diệp Phàm hét lớn, kiếm quang màu máu liền chém về phía luồng ánh sáng đang lao đến.
Khi đòn tấn công của cả hai va chạm với nhau, trời đất rung chuyển như muốn nứt toạc ra vậy.
“Rút”
Sắc mặt của hai vị trưởng lão chợt thay đổi, hét lên.
Bọn họ dẫn người của sở Tài Quyết nhanh chóng rút lui.
Bùm! I!
Giây tiếp theo, hòn đảo sụp đổ hoàn toàn và chìm thẳng xuống biển.
Bốn thiên sứ đồng loạt ngã xuống, miệng hộc máu, hiển nhiên đã bị thương nặng.
Còn Diệp Phàm thì hừ một tiếng, khí huyết và thân thể đã trở lại bình thường, lúc này hắn đang đứng trên mặt biển.
Với thực lực hiện tại của Diệp Phàm, mặc dù chưa thể bay, nhưng hắn vẫn có năng lực đi lại trên sóng.
Trải qua một trận đại chiến, bốn thiên sứ đều kinh hãi nhìn Diệp Phàm, thực lực của đối phương đã vượt qua sức tưởng tượng của bọn họ.
Bộp! Bộp! Bộp! Lúc này, chợt có một tràng vỗ tay vang lên từ khoảng không.
Sau đó, một thiên thần khác liền xuất hiện, toàn thân cũng tỏa ra ánh sáng thần thánh.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.