Bảy Vị Sư Phụ Đỉnh Phong (Đệ Nhất Thần Vương)
Chương 664: Tại sao lại là anh?
Nhị Tiểu
17/02/2024
Lúc này, trong điện Long Vương, khi một tiếng gâm vang lên, hai bóng người lần lượt thối lui!
Hai người này chính là Long Kình và Đông Phương Hạo Thiên!
“Dừng tay!" Ngay lúc Long Kình chuẩn bị tiếp tục ra tay thì Diệp Phàm đã xuất hiện ở đây rồi hét lên.
“Thiếu chủ!” Long Kình nhìn Diệp Phàm rồi cúi đầu.
“Tại sao lại là anh? Hai người tại sao lại đánh nhau?” Diệp Phàm có chút kinh ngạc nhìn Đông Phương Hạo Thiên.
“Cậu ta nói tới điện Long Vương tìm người, nhưng lại không nói rõ cần tìm ai, thế là chúng tôi bắt đầu đánh nhau!" Long Kình trả lời.
“Ồ, thật xin lỗi, trước đó tôi không có nói cho anh biết tên của tôi, tôi tên là Diệp Phàm!" Diệp Phàm ngượng ngùng nói.
“Không sao!” Đông Phương Hạo Thiên lắc đầu ho khan.
“Thương thế của anh có vẻ nghiêm trọng, là do Đông Phương Phiệt gây ra sao?” Diệp Phàm hỏi.
*“Ừ, bọn họ đã truy sát tôi ba ngày ba đêm, tôi vốn không muốn làm phiền cậu, nhưng tôi vẫn chưa tìm được mẹ của mình, cho nên tôi không thể chết được!” Đông Phương Hạo Thiên trầm giọng nói.
“Thiếu chủ, bên ngoài có rất nhiều người, nói là đến để tìm người!" Lúc này, một binh lính Long quân đi vào, nói với Diệp Phàm.
“Có lẽ là người của Quân đoàn Đông Phương!” Đông Phương Hạo Thiên nói.
“Như tôi đã nói trước đây, nếu anh có chuyện gì cần giúp đỡ thì cứ đến tìm tôi, nhưng tôi vốn không phải làm người chịu thua thiệt, nếu như anh muốn tôi giúp thì anh nhất định phải trả gì đó!” Diệp Phàm nói với Đông Phương Hạo Thiên.
“Cậu muốn gì?” Đông Phương Hạo Thiên liếc nhìn Diệp Phàm. “Tôi muốn anh gia nhập điện Long Vương, quy phục tôi!”
“Như vậy tôi mới có thể danh chính ngôn thuận giúp anh đối phó với người của Đông Phương Phiệt!” Diệp Phàm nói thẳng.
Hắn đánh giá khá cao Đông Phương Hạo Thiên, anh ta tuy còn trẻ nhưng thực lực lại rất cường đại, mặc dù trong cơ thể của anh ta ẩn chứa sức mạnh của ma đạo, nhưng hiển nhiên Diệp Phàm không hề để ý.
Với hắn mà nói, chỉ cần là nhân tài thì bất luận người đó tu ma đạo hay chính đạo, hắn đều muốn!
“Được, tôi đồng ý với cậu!”
“Từ nay về sau, Đông Phương Hạo Thiên tôi sẽ gia nhập điện Long Vương, quy phục cậu!” Đông Phương Hạo Thiên nói thẳng.
“Anh thật quyết đoán!" Diệp Phàm khẽ mỉm cười rồi đi thẳng ra ngoài điện Long Vương.
Lúc này, bên ngoài điện Long Vương đã có hàng ngàn chiến sĩ của Quân đoàn Đông Phương đứng ở đây, đối đầu với binh lính của Long quân, người cầm đầu không ai khác chính là Đông Phương Chiến!
“Kẻ nào dám làm loạn tại điện Long Vương của tôi?”
Diệp Phàm bước ra ngoài, nhìn Đông Phương Chiến rồi âm trầm nói. “Là cậu!"
Đông Phương Chiến nhìn thấy Diệp Phàm, đồng tử liền co rút, ánh mắt không giấu được sự kinh ngạc.
“Lại là ông à, bại tướng!” Diệp Phàm nhìn Đông Phương Chiến rồi cười lạnh.
Hai người này chính là Long Kình và Đông Phương Hạo Thiên!
“Dừng tay!" Ngay lúc Long Kình chuẩn bị tiếp tục ra tay thì Diệp Phàm đã xuất hiện ở đây rồi hét lên.
“Thiếu chủ!” Long Kình nhìn Diệp Phàm rồi cúi đầu.
“Tại sao lại là anh? Hai người tại sao lại đánh nhau?” Diệp Phàm có chút kinh ngạc nhìn Đông Phương Hạo Thiên.
“Cậu ta nói tới điện Long Vương tìm người, nhưng lại không nói rõ cần tìm ai, thế là chúng tôi bắt đầu đánh nhau!" Long Kình trả lời.
“Ồ, thật xin lỗi, trước đó tôi không có nói cho anh biết tên của tôi, tôi tên là Diệp Phàm!" Diệp Phàm ngượng ngùng nói.
“Không sao!” Đông Phương Hạo Thiên lắc đầu ho khan.
“Thương thế của anh có vẻ nghiêm trọng, là do Đông Phương Phiệt gây ra sao?” Diệp Phàm hỏi.
*“Ừ, bọn họ đã truy sát tôi ba ngày ba đêm, tôi vốn không muốn làm phiền cậu, nhưng tôi vẫn chưa tìm được mẹ của mình, cho nên tôi không thể chết được!” Đông Phương Hạo Thiên trầm giọng nói.
“Thiếu chủ, bên ngoài có rất nhiều người, nói là đến để tìm người!" Lúc này, một binh lính Long quân đi vào, nói với Diệp Phàm.
“Có lẽ là người của Quân đoàn Đông Phương!” Đông Phương Hạo Thiên nói.
“Như tôi đã nói trước đây, nếu anh có chuyện gì cần giúp đỡ thì cứ đến tìm tôi, nhưng tôi vốn không phải làm người chịu thua thiệt, nếu như anh muốn tôi giúp thì anh nhất định phải trả gì đó!” Diệp Phàm nói với Đông Phương Hạo Thiên.
“Cậu muốn gì?” Đông Phương Hạo Thiên liếc nhìn Diệp Phàm. “Tôi muốn anh gia nhập điện Long Vương, quy phục tôi!”
“Như vậy tôi mới có thể danh chính ngôn thuận giúp anh đối phó với người của Đông Phương Phiệt!” Diệp Phàm nói thẳng.
Hắn đánh giá khá cao Đông Phương Hạo Thiên, anh ta tuy còn trẻ nhưng thực lực lại rất cường đại, mặc dù trong cơ thể của anh ta ẩn chứa sức mạnh của ma đạo, nhưng hiển nhiên Diệp Phàm không hề để ý.
Với hắn mà nói, chỉ cần là nhân tài thì bất luận người đó tu ma đạo hay chính đạo, hắn đều muốn!
“Được, tôi đồng ý với cậu!”
“Từ nay về sau, Đông Phương Hạo Thiên tôi sẽ gia nhập điện Long Vương, quy phục cậu!” Đông Phương Hạo Thiên nói thẳng.
“Anh thật quyết đoán!" Diệp Phàm khẽ mỉm cười rồi đi thẳng ra ngoài điện Long Vương.
Lúc này, bên ngoài điện Long Vương đã có hàng ngàn chiến sĩ của Quân đoàn Đông Phương đứng ở đây, đối đầu với binh lính của Long quân, người cầm đầu không ai khác chính là Đông Phương Chiến!
“Kẻ nào dám làm loạn tại điện Long Vương của tôi?”
Diệp Phàm bước ra ngoài, nhìn Đông Phương Chiến rồi âm trầm nói. “Là cậu!"
Đông Phương Chiến nhìn thấy Diệp Phàm, đồng tử liền co rút, ánh mắt không giấu được sự kinh ngạc.
“Lại là ông à, bại tướng!” Diệp Phàm nhìn Đông Phương Chiến rồi cười lạnh.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.