Bảy Vị Sư Phụ Đỉnh Phong (Đệ Nhất Thần Vương)
Chương 809: Tiêu Thiên Sách
Nhị Tiểu
28/02/2024
“Không phải quân Thiên Sách đã…”
Quân Lăng Thiên nhìn đám người quân Thiên Sách chết đi sống lại kia, đồng tử co rụt lại, khó có thể tin.
“Tiêu Thiên Sách?”
Người đàn ông cầm kiếm đến từ nhà họ Quân nhìn Tiêu Thiên Sách, lạnh lùng quát.
“Dám động đến đệ tử của ta, giết không tha.”
Tiêu Thiên Sách lạnh nhạt vô tình nói.
Nói xong ông bước lên cầm kiếm xông thẳng về phía người đàn ông cầm kiếm kia.
Người đàn ông kia nhìn thấy Tiêu Thiên Sách tấn công thì vung kiếm ngăn cản.
Rắc!
Phụt!
Kết quả thanh kiếm trong tay người này bị kiếm của Tiêu Thiên Sách chặt đứt, xuyên qua
đầu của ông ta, chém thành hai nửa.
Vị cao thủ Bán Bộ Vương cảnh của nhà họ Quân còn chưa kịp phản ứng đã bị chém thành hai.
Tiêu Thiên Sách vừa xuất hiện đã giết chết một cao thủ Bán Bộ Vương cảnh, mọi người ở đây lại hít sâu một hơi.
Sau khi Tiêu Thiên Sách ra tay, người của quân Thiên Sách cũng xông lên lao về phía hơn ngàn người của người đàn ông nhà họ Quân kia.
Mở ra một trận chém giết kịch liệt.
Mặc dù thực lực của ngàn người này rất mạnh, nhưng đối mặt với vô sổ quân Thiên Sách thì không địch lại nối, cuối cùng đều chết thảm.
Tiêu Thiên Sách cầm kiếm, tản ra khí tràng đáng sợ đã đi tới.
“Cuối cùng cũng đến.”
Long Ngạo cười nói.
“Lục sư phụ!”
Diệp Phàm kêu lên, đối phương nhìn hắn: “Tiếu Phàm, hôm nay con muốn giết ai cũng được, mọi chuyện có sư phụ chống lưng cho con.”
“Thiên Sách…”
Quốc chủ Long quốc nhìn thấy Tiêu Thiên
Sách, sắc mặt thay đổi, đang định lên tiếng thì Tiêu Thiên Sách nói: “Quốc chủ, hôm nay Thiên Sách chỉ có thế làm càn một lần, xin quổc chủ thông cảm.”
“Tiêu Thiên Sách, ngươi muốn đối địch với quốc chủ sao?”
Thiên Tôn lạnh nhạt nói.
“Ta sẽ không phản bội Long quốc, cũng sẽ không đổi đầu với quốc chủ, nhưng Diệp Phàm là đồ đệ của ta, nó muốn giết ai, người làm sư phụ như ta sẽ giúp nó.”
Tiêu Thiên Sách lạnh lùng nói: “Thiên Tôn, nếu ngươi cảm thấy ta mạo phạm quốc chủ thì cứ việc ra tay.”
“Năm đó không có cơ hội đánh một trận với ngươi, hôm nay ta muốn thỉnh giáo ngươi chút.”
Thiên Tôn nhìn chằm chằm Tiêu Thiên Sách, đang định ra tay thì bị quốc chủ ngăn cản, đối phương nói: “Thôi!”
Sau đó Thiên Tôn dừng tay, quốc chủ Long quốc nhìn về phía Diệp Phàm, nói: “Hắn là dòng chính nhà họ Quân, nếu ngươi giết hắn, nhà họ Quân tuyệt đổi sẽ khỏng tha cho ngươi, nếu bọn họ tức giận, cho dù cổ Tam Thông ra tay cũng khó giữ được ngươi.”
“Tôi nói, hắn cần phải chết!”
Diệp Phàm lạnh nhạt quát.
Nói xong hắn cầm kiếm đâm về phía Quân Lăng Thiên.
“Dừng tay!”
Đột nhiên một tiếng gầm vang lên, một bóng người lao về phía này, trên người tản ra uy áp Vương cảnh.
Người này là một cao thủ Vương cảnh, ông ta lao về phía Diệp Phàm.
Lúc này ba người Tiêu Thiên Sách, Long Nqao, Chunq Vô Diễm cùnq ra tay.
Quân Lăng Thiên nhìn đám người quân Thiên Sách chết đi sống lại kia, đồng tử co rụt lại, khó có thể tin.
“Tiêu Thiên Sách?”
Người đàn ông cầm kiếm đến từ nhà họ Quân nhìn Tiêu Thiên Sách, lạnh lùng quát.
“Dám động đến đệ tử của ta, giết không tha.”
Tiêu Thiên Sách lạnh nhạt vô tình nói.
Nói xong ông bước lên cầm kiếm xông thẳng về phía người đàn ông cầm kiếm kia.
Người đàn ông kia nhìn thấy Tiêu Thiên Sách tấn công thì vung kiếm ngăn cản.
Rắc!
Phụt!
Kết quả thanh kiếm trong tay người này bị kiếm của Tiêu Thiên Sách chặt đứt, xuyên qua
đầu của ông ta, chém thành hai nửa.
Vị cao thủ Bán Bộ Vương cảnh của nhà họ Quân còn chưa kịp phản ứng đã bị chém thành hai.
Tiêu Thiên Sách vừa xuất hiện đã giết chết một cao thủ Bán Bộ Vương cảnh, mọi người ở đây lại hít sâu một hơi.
Sau khi Tiêu Thiên Sách ra tay, người của quân Thiên Sách cũng xông lên lao về phía hơn ngàn người của người đàn ông nhà họ Quân kia.
Mở ra một trận chém giết kịch liệt.
Mặc dù thực lực của ngàn người này rất mạnh, nhưng đối mặt với vô sổ quân Thiên Sách thì không địch lại nối, cuối cùng đều chết thảm.
Tiêu Thiên Sách cầm kiếm, tản ra khí tràng đáng sợ đã đi tới.
“Cuối cùng cũng đến.”
Long Ngạo cười nói.
“Lục sư phụ!”
Diệp Phàm kêu lên, đối phương nhìn hắn: “Tiếu Phàm, hôm nay con muốn giết ai cũng được, mọi chuyện có sư phụ chống lưng cho con.”
“Thiên Sách…”
Quốc chủ Long quốc nhìn thấy Tiêu Thiên
Sách, sắc mặt thay đổi, đang định lên tiếng thì Tiêu Thiên Sách nói: “Quốc chủ, hôm nay Thiên Sách chỉ có thế làm càn một lần, xin quổc chủ thông cảm.”
“Tiêu Thiên Sách, ngươi muốn đối địch với quốc chủ sao?”
Thiên Tôn lạnh nhạt nói.
“Ta sẽ không phản bội Long quốc, cũng sẽ không đổi đầu với quốc chủ, nhưng Diệp Phàm là đồ đệ của ta, nó muốn giết ai, người làm sư phụ như ta sẽ giúp nó.”
Tiêu Thiên Sách lạnh lùng nói: “Thiên Tôn, nếu ngươi cảm thấy ta mạo phạm quốc chủ thì cứ việc ra tay.”
“Năm đó không có cơ hội đánh một trận với ngươi, hôm nay ta muốn thỉnh giáo ngươi chút.”
Thiên Tôn nhìn chằm chằm Tiêu Thiên Sách, đang định ra tay thì bị quốc chủ ngăn cản, đối phương nói: “Thôi!”
Sau đó Thiên Tôn dừng tay, quốc chủ Long quốc nhìn về phía Diệp Phàm, nói: “Hắn là dòng chính nhà họ Quân, nếu ngươi giết hắn, nhà họ Quân tuyệt đổi sẽ khỏng tha cho ngươi, nếu bọn họ tức giận, cho dù cổ Tam Thông ra tay cũng khó giữ được ngươi.”
“Tôi nói, hắn cần phải chết!”
Diệp Phàm lạnh nhạt quát.
Nói xong hắn cầm kiếm đâm về phía Quân Lăng Thiên.
“Dừng tay!”
Đột nhiên một tiếng gầm vang lên, một bóng người lao về phía này, trên người tản ra uy áp Vương cảnh.
Người này là một cao thủ Vương cảnh, ông ta lao về phía Diệp Phàm.
Lúc này ba người Tiêu Thiên Sách, Long Nqao, Chunq Vô Diễm cùnq ra tay.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.