Bé Theo Đuôi Hướng Nội Cùng Ông Xã Đỉnh A Của Bé
Chương 6: Theo đuổi lại vợ/ đùa giỡn trong quán ăn
Hồ Tư Loạn Tưởng Xã Khủng Chứng
20/11/2024
Khi trở về ký túc xá, bước chân của bé cưng luộm thuộm, quầng mắt thâm đen, cả người như bị yêu quái hút cạn rồi.
Trời đã tối, Thẩm Ước đang ngồi trong phòng chơi game, nghe thấy tiếng mở cửa, cậu ta không chút do dự out game, tháo tai nghe xuống, nhìn Đường Nguyễn với vẻ mặt không rõ đang nghĩ gì.
"Ba ngày nay cậu ở cùng Tống Hạc Khanh à?"
"..."
Đường Nguyễn mím môi không trả lời.
Căn bản là không cần bé Nguyễn Nguyễn trả lời, trên cơ thể bé đầy dấu hôn kia kìa, cổ lộ ra cả đống dấu hôn đỏ sậm kia, môi sưng đỏ, đầu tóc thì rối loạn, quần áo thì đã thay sang bộ đồ đắt tiền hơn, Thẩm Ước không cần đoán già đoán non cũng dễ biết, ba ngày này Tống Hạc Khanh ăn sạch bạn mình rồi.
"Vừa nãy ở dưới lầu hôn lâu lắm đúng không, miệng cậu sắp chảy máu rồi kìa..."
Thẩm Ước chua chát nói, đứng dậy kéo bạn mình lại giường, ấn vai bắt bé Nguyễn Nguyễn của chúng ta ngồi xuống mép giường.
"Nói cho anh đây biết, sao lại như này, chắc chắn là thằng chó Tống kia không có gì tốt đẹp rồi, miệng thì ghét bỏ cậu, trong lòng đều muốn cậu tìm nó à..."
Bé Đường Nguyễn hít hít mũi, nghe Thẩm Ước lải nhải bên tai, cảm thấy tủi thân cực kỳ, bọn họ đã đến ký túc xá từ nửa tiếng trước rồi, nhưng Tống Hạc Khanh vẫn ôm cậu hôn miết, thậm chí còn hôn lưỡi nữa chứ, còn, còn thò tay bóp mông cậu nữa.
Bên dưới ký túc xá người ta đi lại quá chừng, làm bé Đường Nguyễn sợ đến mức nhảy dựng lên, sợ bị người ta nhìn thấy, tuy rằng trước đây là cậu thích hắn nhưng không phải là mới nhào vào đã abcxyz như nào được chứ, phải là ở trong xe hôn cơ, hiện tại cậu chả còn chút hy vọng nào với Tống Hạc Khanh nữa rồi, người ta đã có người yêu Omega xinh đẹp rồi, bản thân cậu là gì chứ... chỉ là bạn tình giải tỏa thôi sao...
Đường Nguyễn càng nghĩ càng buồn, thút tha thút thít khóc òa lên nói gì mà muốn nghỉ ngơi một chút, không nghe Thẩm Ước nói nữa, bò lên giường mình nằm ngủ.
Bé cưng ngủ một giấc tới sáng hôm sau, cả đêm qua thế mà Tống Hạc Khanh không hề gọi cậu.
Không gọi thì không gọi, dù sao cả hai người chả có quan hệ gì tất, bé Nguyễn Nguyễn cực kỳ giận nghĩ như thế, sau đó chuẩn bị sách vở đi học cùng Thẩm Ước.
Thời điểm Đường Nguyễn đi học, Tống Hạc Khanh liên tục gửi tin nhắn cho cậu, nào là chào buổi sáng đến hỏi ăn sáng chưa, hôm nay học môn gì, cuối cùng tên chó này lại không biết xấu hổ hỏi mông cậu hết đau chưa, có muốn tới nhà hắn sức thuốc không nữa chứ!
Bé cưng tức đến phồng lên như cá nóc, tắt tiếng điện thoại, chả thèm trả lời một tin nhắn nào, hết tiết thì đi ăn cùng Thẩm Ước.
Không ngờ được lại thấy Tống Hạc Khanh đang đứng dưới gốc cây gần cửa ra vào nhà ăn.
Thời tiết nóng nực, tên Alpha này chỉ mặc quần tây đen đơn giản cùng áo sơ mi trắng, mái tóc đen còn không chải gọn gàng, xõa nhẹ trên đầu, làm cho khuôn mặt lạnh lùng khó gần có chút dịu dàng hơn, đôi mắt xanh biển giống như đại dương sâu thẳm quyến rũ người khác.
Tên này rõ ràng đang đứng dưới tán cây lướt điện thoại, đột nhiên, mũi hít hít một chút, đôi mắt xanh biển sáng lên, lập tức đến trước mặt bé Đường Nguyễn đang muốn trốn tránh, pheromone trên người của bé cưng làm cho mọi người không dám đến gần, còn trong lòng hắn, Đường Nguyễn không phải là người ngoài, là bạn đời, là người yêu, là người bị pheromone mùi hương thảo của hắn chiếm giữ giúp hắn vượt qua kỳ nhạy cảm.
"Bé Nguyễn Nguyễn à, anh chờ em lâu lắm rồi, gửi tin nhắn sao em không trả lời?"
Tống Hạc Khanh kiềm chế bản thân cách bé cưng vài bước, không để bé cưng nhát gan bị dọa sợ tránh sau lưng người khác, hắn chỉ nhìn thấy đầu tóc đen của bé cưng mà thôi, nói chuyênn rất nhẹ nhàng, nụ cười trên môi không kìm nén được.
Cả người Thẩm Ước nổi hết da gà, chậc chậc, không ngờ lại gặp được cảnh cậu chủ Tống đây dịu dàng đến thế cơ đấy, nếu để các omega khác thấy không phải là muốn bật nóc nhà luôn hay sao.
"Ừhm... Nguyễn Nguyễn à... Nguyễn Nguyễn! Tớ đi trước đây, cá hầm cải chua trong căn tin sắp hết rồi, cậu, cậu tự lo liệu đi..."
Thẩm Ước chạy nhanh như bay, rút tay áo ra khỏi tay Đường Nguyễn, dưới ánh mắt sắc lẹm của tên chó Tống Hạc Khanh này ngoan ngoãn bỏ chạy.
Cá hầm cải chua ở căn tin số 1 là món ăn yêu thích gần đây của hai người, hiện tại chỉ có một mình Thẩm Ước được ăn mà thôi.
Tống Hạc Khanh vừa lòng tiễn đi tên tình địch mà mình nhận định, bước lên vài bước nắm lấy tay bé cưng.
"Bé cưng thích ăn cá hầm cải chua sao? Anh dẫn em ra ngoài ăn được không?"
Hắn nhéo lòng bàn tay của bé cưng, nghiêm túc nhìn Nguyễn Nguyễn đang cúi đầu.
Ở cạnh hắn không vui sao... Tống Hạc Khanh hơi bất ngờ một chút sau đó lại trở về bình thường.
"Tống Hạc Khanh, tớ nghĩ hai chúng ta không có quan hệ gì cả..."
Bé Nguyễn Nguyễn nhát gan yếu đuối rụt rè nói, đôi mắt vẫn nhìn chằm chằm vào mũi giày đã có chút hơi mòn của mình.
Tên Alpha này lập tức đen mặt tức giận, nhưng vẫn kiên nhẫn hỏi bé cưng:
"Sao lại không có quan hệ gì, không phải chúng ta là bạn đời sao?"
"Bạn đời gì chứ, tớ căn bản không có đồng ý với cậu, lúc kỳ nhạy cảm đó cả hai đều mơ mơ hồ hồ, việc đã qua rồi, chúng ta không còn liên quan gì hết!"
Bé cưng nín thở nói ra lời trong lòng, cảm thấy dễ chịu hơn không ít, còn chưa đợi thở ra một hơi đã bị một bàn tay to khác nhéo má cậu.
"Em nói chúng ta không có quan hệ gì sao, sao hả, mới hôm qua không phải ngồi trên đùi anh bị anh ** đến ngơ người sao, hôm nay đã trở mặt không nhận người rồi, bé cưng à, trước giờ anh không hề biết em sẽ như vậy đâu."
Tống Hạc Khanh nghiến răng nghiến lợi nói xong, lực tay càng lúc càng mạnh, nhéo mạnh đến nổi mặt bé cưng đau rồi, muốn khóc cả rồi.
Alpha tức đến sôi máu, nghĩ bản thân mình đúng thật là một Alpha đáng thương mà, bị người khác đùa giỡn rồi bỏ rơi. Nhưng bé cưng khóc rồi, nước mắt rơi xuống bàn tay hắn, cả trái tim đều mềm theo.
"Huhuhu.... hức...."
Bé Beta khóc đến đau lòng, hắn đành phải buông tay ra, ôm bé cưng vào một góc.
"Bé cưng... đừng khóc mà, là lỗi của ông xã, không nên nhéo mặt em, đau rồi đúng không, ông xã xin lỗi em nhé?"
Tống Hạc Khanh dùng tay xoa khóe mắt của bé cưng một cách nhẹ nhàng, mấy ngày qua khóc hơi nhiều làm cho mắt bé cưng có hơi sưng đỏ.
"Đừng khóc, bé Nguyễn Nguyễn đừng khóc, khóc đau mắt cả rồi, ông xã đau lòng chết được..."
Tống Hạc Khanh dựa vào trên tường, ôm bé cưng vào lòng, từng chút từng chút lau nước mắt.
"Đều, đều tại cậu... đều do cậu sai..."
Bé cưng trề môi, dùng tay lau nước mắt, đánh đánh lên tay hắn.
Tống Hạc Khanh hôn hôn đỉnh đầu bé cưng, nói:
"Không phải do bé cưng nói này nọ làm ông xã giận sao, lần sau còn như vậy ông xã sẽ trước mặt mọi người hôn em."
Đường Nguyễn sợ đến mức nấc lên, hai mắt mở to, ngẩng đầu nhìn Tống Hạc Khanh trông rất buồn cười.
Alpha bị chọc cười, lại hôn một cái trên mí mắt của bé cưng.
"Đi ăn cơm nào, không phải muốn ăn cá hầm cải chua sao?"
Alpha nói xong liền ôm lấy eo bé cưng, về việc bé cưng chống cự nho nhỏ đó ấy hả, hắn làm ngơ xem như không có gì.
Tống Hạc Khanh lái xe, chở bé cưng đến nhà hàng tư nhân nổi tiếng, được trang trí bằng các món đồ đắt tiền cùng với các món ăn cao cấp, là nơi mà bé cưng không hề dám bước vào.
Tên Alpha này dẫn bé cưng lên một căn phòng ở lầu hai, gọi món cá hầm cải chua mà bé cưng mê đắm cùng vài món ăn khác, đặc biệt là món bánh ngọt tráng miệng, hầu như hắn gọi hết tất cả để bé cưng ăn thử.
"Bé cưng thích ăn bánh ngọt mà, vậy ăn mấy món này trước nào, nếu ăn ngon thì sau này ông xã thuê người đem đến ký túc xá của em được không?"
Nói xong Tống Hạc Khanh còn thân mật nhéo nhéo má bé cưng.
Bé Beta ngượng ngùng ngồi trên đùi hắn, bàn tay to bên hông bé cưng ngăn hết đường bỏ trốn của cậu.
"Đừng như vậy... có người..."
Bé cưng muốn trượt xuống, bé Nguyễn Nguyễn khi nãy còn thấy người phục vụ nhìn mình cơ, kỳ lắm.
"Đi chỗ nào, trước giờ không phải đều ngồi trên đùi ông xã ăn cơm sao?"
Tống Hạc Khanh xua tay cho những người khác trong phòng đi ra, hôn miệng nhỏ xinh xắn của bé cưng.
"Ưm..."
Lưỡi to quấn lấy lưỡi nhỏ xinh xắn, mút lấy đầu lưỡi bé nhỏ, sau đó lại đưa lưỡi nhỏ vào miệng mình cắn nhẹ một cái, liếm hai cánh môi ướt át, đầu lưỡi liếm qua hàm răng, khắp trong khoang miệng, nước bọt chứa pheromone nồng đậm như thế ép bé Nguyễn Nguyễn nuốt xuống.
"Ưm... Nguyễn Nguyễn... hô hấp nào..."
"Aaaaa..."
Bên dưới đã căng cứng, dường như muốn dính chặt vào đùi bé cưng, chỉ cách một lớp vải mỏng, tên Alpha này còn không chút dè dặt mà cọ tới cọ lui. Lâu lâu đỉnh một chút làm bé cưng run rẩy.
"Không được... ưm... ở... ở ngoài...."
Bé Beta nhanh chóng tỉnh táo lại, đẩy ngực Tống Hạc Khanh ra, lắc lắc đầu.
"Được, được mà, không có ai khác cả... bé cưng.... Bé Nguyễn Nguyễn à... ông xã nhớ em lắm.... cả đêm qua đều không ngủ được... phải ngửi quần lót của bé cưng, bắn vài lần mới ngủ được..."
Alpha đáng thương hề hề nói, đầu lưỡi lại liếm hầu kết của cậu, sau đó liếm tới xương quai xanh.
Đường Nguyễn nhăn mày, lại bắt đầu tủi thân, tên Alpha này quả nhiên chỉ xem cậu như bạn tình để giải tỏa, cậu quá để tâm đến điều đó không hề nghĩ đến việc Tống Hạc Khanh ngửi quần lót cậu và thủ dâm riêng tư và biến thái đến thế nào.
"Ừhm... ông xã chỉ ** bé cưng một lần thôi, ** xong sẽ đút bé cưng ăn cơm được không, đút miệng nhỏ phía dưới của bé cưng ăn no rồi lại đút miệng nhỏ ở trên nào, đảm bảo nơi nào cũng được đút no cả..."
Tống Hạc Khanh đã bắt đầu thở gấp rồi, kỳ nhạy cảm chưa qua được bao lâu, bé cưng lại ngượng ngùng thế kia làm *** hắn muốn nổ tung rồi, không thể chờ nổi muốn ** lỗ đít non mềm nhiều nước của em ấy.
Một tay hắn đỡ mông bé cưng, một tay nhanh chóng cởi quần bé cưng ra, chiếc quần bị kéo ra vắt trên chân bé.
Tống Hạc Khanh nhanh chóng móc con *** đang cứng đến tím đỏ của mình ra, lỗ tiểu chảy dịch nhờn không ngừng, hắn suồng sã liếm một bên mặt của bé cưng, còn muốn bé cưng sờ *** cho mình.
"Ưm... sờ *** cho ông xã trước được không, sau đó sẽ ** em ngay."
Đường Nguyễn nhăn mặt sờ *** bự của hắn, hai tay vuốt ve *** bự không dừng lại, cậu chưa bao giờ thủ dâm cả cho nên động tác ngây thơ thế thôi.
Tống Hạc Khanh nhắm mắt, hầu kết lăn lộn lên xuống, "Aaa... bé cưng giỏi quá... ưmmm... sướng thật... bé cưng à, sờ đầu *** nữa..."
Nghe Tống Hạc Khanh nói xong, bé cưng bĩu môi dùng lòng bàn tay xoa đầu ***, tức giận rồi nha, dùng sức xoa một cái thật mạnh.
"Hừ... bé hư thúi..."
Lỗ tiểu bị kích thích mạnh như vậy, nhanh chóng hé mở vài lần, eo của Tống Hạc Khanh mơ hồ lập tức siết chặt, hắn không cần bé cưng giúp mình vuốt *** nữa, lúc này đây lập tức ôm bé cưng lên, để bé cưng nằm trên bàn làm bằng gỗ đặc.
"Bé cưng mở chân ra nào, ông xã phải ** lỗ đít của bé hư thúi, xem sau này còn dám như vậy không."
[Bánh bao có điều muốn nói: vừa bị scammer lừa tiền, ko có hứng lắm. Sẽ trở lại sớm thôi. Đã nghèo r còn bị lừa.]
Trời đã tối, Thẩm Ước đang ngồi trong phòng chơi game, nghe thấy tiếng mở cửa, cậu ta không chút do dự out game, tháo tai nghe xuống, nhìn Đường Nguyễn với vẻ mặt không rõ đang nghĩ gì.
"Ba ngày nay cậu ở cùng Tống Hạc Khanh à?"
"..."
Đường Nguyễn mím môi không trả lời.
Căn bản là không cần bé Nguyễn Nguyễn trả lời, trên cơ thể bé đầy dấu hôn kia kìa, cổ lộ ra cả đống dấu hôn đỏ sậm kia, môi sưng đỏ, đầu tóc thì rối loạn, quần áo thì đã thay sang bộ đồ đắt tiền hơn, Thẩm Ước không cần đoán già đoán non cũng dễ biết, ba ngày này Tống Hạc Khanh ăn sạch bạn mình rồi.
"Vừa nãy ở dưới lầu hôn lâu lắm đúng không, miệng cậu sắp chảy máu rồi kìa..."
Thẩm Ước chua chát nói, đứng dậy kéo bạn mình lại giường, ấn vai bắt bé Nguyễn Nguyễn của chúng ta ngồi xuống mép giường.
"Nói cho anh đây biết, sao lại như này, chắc chắn là thằng chó Tống kia không có gì tốt đẹp rồi, miệng thì ghét bỏ cậu, trong lòng đều muốn cậu tìm nó à..."
Bé Đường Nguyễn hít hít mũi, nghe Thẩm Ước lải nhải bên tai, cảm thấy tủi thân cực kỳ, bọn họ đã đến ký túc xá từ nửa tiếng trước rồi, nhưng Tống Hạc Khanh vẫn ôm cậu hôn miết, thậm chí còn hôn lưỡi nữa chứ, còn, còn thò tay bóp mông cậu nữa.
Bên dưới ký túc xá người ta đi lại quá chừng, làm bé Đường Nguyễn sợ đến mức nhảy dựng lên, sợ bị người ta nhìn thấy, tuy rằng trước đây là cậu thích hắn nhưng không phải là mới nhào vào đã abcxyz như nào được chứ, phải là ở trong xe hôn cơ, hiện tại cậu chả còn chút hy vọng nào với Tống Hạc Khanh nữa rồi, người ta đã có người yêu Omega xinh đẹp rồi, bản thân cậu là gì chứ... chỉ là bạn tình giải tỏa thôi sao...
Đường Nguyễn càng nghĩ càng buồn, thút tha thút thít khóc òa lên nói gì mà muốn nghỉ ngơi một chút, không nghe Thẩm Ước nói nữa, bò lên giường mình nằm ngủ.
Bé cưng ngủ một giấc tới sáng hôm sau, cả đêm qua thế mà Tống Hạc Khanh không hề gọi cậu.
Không gọi thì không gọi, dù sao cả hai người chả có quan hệ gì tất, bé Nguyễn Nguyễn cực kỳ giận nghĩ như thế, sau đó chuẩn bị sách vở đi học cùng Thẩm Ước.
Thời điểm Đường Nguyễn đi học, Tống Hạc Khanh liên tục gửi tin nhắn cho cậu, nào là chào buổi sáng đến hỏi ăn sáng chưa, hôm nay học môn gì, cuối cùng tên chó này lại không biết xấu hổ hỏi mông cậu hết đau chưa, có muốn tới nhà hắn sức thuốc không nữa chứ!
Bé cưng tức đến phồng lên như cá nóc, tắt tiếng điện thoại, chả thèm trả lời một tin nhắn nào, hết tiết thì đi ăn cùng Thẩm Ước.
Không ngờ được lại thấy Tống Hạc Khanh đang đứng dưới gốc cây gần cửa ra vào nhà ăn.
Thời tiết nóng nực, tên Alpha này chỉ mặc quần tây đen đơn giản cùng áo sơ mi trắng, mái tóc đen còn không chải gọn gàng, xõa nhẹ trên đầu, làm cho khuôn mặt lạnh lùng khó gần có chút dịu dàng hơn, đôi mắt xanh biển giống như đại dương sâu thẳm quyến rũ người khác.
Tên này rõ ràng đang đứng dưới tán cây lướt điện thoại, đột nhiên, mũi hít hít một chút, đôi mắt xanh biển sáng lên, lập tức đến trước mặt bé Đường Nguyễn đang muốn trốn tránh, pheromone trên người của bé cưng làm cho mọi người không dám đến gần, còn trong lòng hắn, Đường Nguyễn không phải là người ngoài, là bạn đời, là người yêu, là người bị pheromone mùi hương thảo của hắn chiếm giữ giúp hắn vượt qua kỳ nhạy cảm.
"Bé Nguyễn Nguyễn à, anh chờ em lâu lắm rồi, gửi tin nhắn sao em không trả lời?"
Tống Hạc Khanh kiềm chế bản thân cách bé cưng vài bước, không để bé cưng nhát gan bị dọa sợ tránh sau lưng người khác, hắn chỉ nhìn thấy đầu tóc đen của bé cưng mà thôi, nói chuyênn rất nhẹ nhàng, nụ cười trên môi không kìm nén được.
Cả người Thẩm Ước nổi hết da gà, chậc chậc, không ngờ lại gặp được cảnh cậu chủ Tống đây dịu dàng đến thế cơ đấy, nếu để các omega khác thấy không phải là muốn bật nóc nhà luôn hay sao.
"Ừhm... Nguyễn Nguyễn à... Nguyễn Nguyễn! Tớ đi trước đây, cá hầm cải chua trong căn tin sắp hết rồi, cậu, cậu tự lo liệu đi..."
Thẩm Ước chạy nhanh như bay, rút tay áo ra khỏi tay Đường Nguyễn, dưới ánh mắt sắc lẹm của tên chó Tống Hạc Khanh này ngoan ngoãn bỏ chạy.
Cá hầm cải chua ở căn tin số 1 là món ăn yêu thích gần đây của hai người, hiện tại chỉ có một mình Thẩm Ước được ăn mà thôi.
Tống Hạc Khanh vừa lòng tiễn đi tên tình địch mà mình nhận định, bước lên vài bước nắm lấy tay bé cưng.
"Bé cưng thích ăn cá hầm cải chua sao? Anh dẫn em ra ngoài ăn được không?"
Hắn nhéo lòng bàn tay của bé cưng, nghiêm túc nhìn Nguyễn Nguyễn đang cúi đầu.
Ở cạnh hắn không vui sao... Tống Hạc Khanh hơi bất ngờ một chút sau đó lại trở về bình thường.
"Tống Hạc Khanh, tớ nghĩ hai chúng ta không có quan hệ gì cả..."
Bé Nguyễn Nguyễn nhát gan yếu đuối rụt rè nói, đôi mắt vẫn nhìn chằm chằm vào mũi giày đã có chút hơi mòn của mình.
Tên Alpha này lập tức đen mặt tức giận, nhưng vẫn kiên nhẫn hỏi bé cưng:
"Sao lại không có quan hệ gì, không phải chúng ta là bạn đời sao?"
"Bạn đời gì chứ, tớ căn bản không có đồng ý với cậu, lúc kỳ nhạy cảm đó cả hai đều mơ mơ hồ hồ, việc đã qua rồi, chúng ta không còn liên quan gì hết!"
Bé cưng nín thở nói ra lời trong lòng, cảm thấy dễ chịu hơn không ít, còn chưa đợi thở ra một hơi đã bị một bàn tay to khác nhéo má cậu.
"Em nói chúng ta không có quan hệ gì sao, sao hả, mới hôm qua không phải ngồi trên đùi anh bị anh ** đến ngơ người sao, hôm nay đã trở mặt không nhận người rồi, bé cưng à, trước giờ anh không hề biết em sẽ như vậy đâu."
Tống Hạc Khanh nghiến răng nghiến lợi nói xong, lực tay càng lúc càng mạnh, nhéo mạnh đến nổi mặt bé cưng đau rồi, muốn khóc cả rồi.
Alpha tức đến sôi máu, nghĩ bản thân mình đúng thật là một Alpha đáng thương mà, bị người khác đùa giỡn rồi bỏ rơi. Nhưng bé cưng khóc rồi, nước mắt rơi xuống bàn tay hắn, cả trái tim đều mềm theo.
"Huhuhu.... hức...."
Bé Beta khóc đến đau lòng, hắn đành phải buông tay ra, ôm bé cưng vào một góc.
"Bé cưng... đừng khóc mà, là lỗi của ông xã, không nên nhéo mặt em, đau rồi đúng không, ông xã xin lỗi em nhé?"
Tống Hạc Khanh dùng tay xoa khóe mắt của bé cưng một cách nhẹ nhàng, mấy ngày qua khóc hơi nhiều làm cho mắt bé cưng có hơi sưng đỏ.
"Đừng khóc, bé Nguyễn Nguyễn đừng khóc, khóc đau mắt cả rồi, ông xã đau lòng chết được..."
Tống Hạc Khanh dựa vào trên tường, ôm bé cưng vào lòng, từng chút từng chút lau nước mắt.
"Đều, đều tại cậu... đều do cậu sai..."
Bé cưng trề môi, dùng tay lau nước mắt, đánh đánh lên tay hắn.
Tống Hạc Khanh hôn hôn đỉnh đầu bé cưng, nói:
"Không phải do bé cưng nói này nọ làm ông xã giận sao, lần sau còn như vậy ông xã sẽ trước mặt mọi người hôn em."
Đường Nguyễn sợ đến mức nấc lên, hai mắt mở to, ngẩng đầu nhìn Tống Hạc Khanh trông rất buồn cười.
Alpha bị chọc cười, lại hôn một cái trên mí mắt của bé cưng.
"Đi ăn cơm nào, không phải muốn ăn cá hầm cải chua sao?"
Alpha nói xong liền ôm lấy eo bé cưng, về việc bé cưng chống cự nho nhỏ đó ấy hả, hắn làm ngơ xem như không có gì.
Tống Hạc Khanh lái xe, chở bé cưng đến nhà hàng tư nhân nổi tiếng, được trang trí bằng các món đồ đắt tiền cùng với các món ăn cao cấp, là nơi mà bé cưng không hề dám bước vào.
Tên Alpha này dẫn bé cưng lên một căn phòng ở lầu hai, gọi món cá hầm cải chua mà bé cưng mê đắm cùng vài món ăn khác, đặc biệt là món bánh ngọt tráng miệng, hầu như hắn gọi hết tất cả để bé cưng ăn thử.
"Bé cưng thích ăn bánh ngọt mà, vậy ăn mấy món này trước nào, nếu ăn ngon thì sau này ông xã thuê người đem đến ký túc xá của em được không?"
Nói xong Tống Hạc Khanh còn thân mật nhéo nhéo má bé cưng.
Bé Beta ngượng ngùng ngồi trên đùi hắn, bàn tay to bên hông bé cưng ngăn hết đường bỏ trốn của cậu.
"Đừng như vậy... có người..."
Bé cưng muốn trượt xuống, bé Nguyễn Nguyễn khi nãy còn thấy người phục vụ nhìn mình cơ, kỳ lắm.
"Đi chỗ nào, trước giờ không phải đều ngồi trên đùi ông xã ăn cơm sao?"
Tống Hạc Khanh xua tay cho những người khác trong phòng đi ra, hôn miệng nhỏ xinh xắn của bé cưng.
"Ưm..."
Lưỡi to quấn lấy lưỡi nhỏ xinh xắn, mút lấy đầu lưỡi bé nhỏ, sau đó lại đưa lưỡi nhỏ vào miệng mình cắn nhẹ một cái, liếm hai cánh môi ướt át, đầu lưỡi liếm qua hàm răng, khắp trong khoang miệng, nước bọt chứa pheromone nồng đậm như thế ép bé Nguyễn Nguyễn nuốt xuống.
"Ưm... Nguyễn Nguyễn... hô hấp nào..."
"Aaaaa..."
Bên dưới đã căng cứng, dường như muốn dính chặt vào đùi bé cưng, chỉ cách một lớp vải mỏng, tên Alpha này còn không chút dè dặt mà cọ tới cọ lui. Lâu lâu đỉnh một chút làm bé cưng run rẩy.
"Không được... ưm... ở... ở ngoài...."
Bé Beta nhanh chóng tỉnh táo lại, đẩy ngực Tống Hạc Khanh ra, lắc lắc đầu.
"Được, được mà, không có ai khác cả... bé cưng.... Bé Nguyễn Nguyễn à... ông xã nhớ em lắm.... cả đêm qua đều không ngủ được... phải ngửi quần lót của bé cưng, bắn vài lần mới ngủ được..."
Alpha đáng thương hề hề nói, đầu lưỡi lại liếm hầu kết của cậu, sau đó liếm tới xương quai xanh.
Đường Nguyễn nhăn mày, lại bắt đầu tủi thân, tên Alpha này quả nhiên chỉ xem cậu như bạn tình để giải tỏa, cậu quá để tâm đến điều đó không hề nghĩ đến việc Tống Hạc Khanh ngửi quần lót cậu và thủ dâm riêng tư và biến thái đến thế nào.
"Ừhm... ông xã chỉ ** bé cưng một lần thôi, ** xong sẽ đút bé cưng ăn cơm được không, đút miệng nhỏ phía dưới của bé cưng ăn no rồi lại đút miệng nhỏ ở trên nào, đảm bảo nơi nào cũng được đút no cả..."
Tống Hạc Khanh đã bắt đầu thở gấp rồi, kỳ nhạy cảm chưa qua được bao lâu, bé cưng lại ngượng ngùng thế kia làm *** hắn muốn nổ tung rồi, không thể chờ nổi muốn ** lỗ đít non mềm nhiều nước của em ấy.
Một tay hắn đỡ mông bé cưng, một tay nhanh chóng cởi quần bé cưng ra, chiếc quần bị kéo ra vắt trên chân bé.
Tống Hạc Khanh nhanh chóng móc con *** đang cứng đến tím đỏ của mình ra, lỗ tiểu chảy dịch nhờn không ngừng, hắn suồng sã liếm một bên mặt của bé cưng, còn muốn bé cưng sờ *** cho mình.
"Ưm... sờ *** cho ông xã trước được không, sau đó sẽ ** em ngay."
Đường Nguyễn nhăn mặt sờ *** bự của hắn, hai tay vuốt ve *** bự không dừng lại, cậu chưa bao giờ thủ dâm cả cho nên động tác ngây thơ thế thôi.
Tống Hạc Khanh nhắm mắt, hầu kết lăn lộn lên xuống, "Aaa... bé cưng giỏi quá... ưmmm... sướng thật... bé cưng à, sờ đầu *** nữa..."
Nghe Tống Hạc Khanh nói xong, bé cưng bĩu môi dùng lòng bàn tay xoa đầu ***, tức giận rồi nha, dùng sức xoa một cái thật mạnh.
"Hừ... bé hư thúi..."
Lỗ tiểu bị kích thích mạnh như vậy, nhanh chóng hé mở vài lần, eo của Tống Hạc Khanh mơ hồ lập tức siết chặt, hắn không cần bé cưng giúp mình vuốt *** nữa, lúc này đây lập tức ôm bé cưng lên, để bé cưng nằm trên bàn làm bằng gỗ đặc.
"Bé cưng mở chân ra nào, ông xã phải ** lỗ đít của bé hư thúi, xem sau này còn dám như vậy không."
[Bánh bao có điều muốn nói: vừa bị scammer lừa tiền, ko có hứng lắm. Sẽ trở lại sớm thôi. Đã nghèo r còn bị lừa.]
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.