Ngôn TìnhXuyên KhôngTrọng SinhTruyện SủngNữ CườngHài HướcĐiền VănCổ Đại
Dịch giả: Beanri
0
Đang cập nhật
00:16:27 07/08/2024
[Làm Giàu] Bị Đuổi Về, Ta Dẫn Nương Gia Đi Lên Đỉnh Cao
Đánh giá: 9.5/10 từ 2 lượt
Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Cổ đại , HE , Tình cảm , Xuyên việt , Thị giác nữ chủ
Giới thiệu:
Diệp Thải Bình vừa mở mắt ra đã thấy mình trở thành một người phụ nữ bị phu quân ruồng bỏ, tẩu tử ở nương gia nhìn nàng với ánh mắt hình viên đạn. Không phải tẩu tử không độ lượng, mà là nguyên chủ của thân xác này quá cực phẩm! Cực phẩm đến mức nào? Xin mời thưởng thức.
Vì muốn xây nhà cho phu gia, chỉ cần nương gia có một hạt lương thực, nàng ta sẽ như con chó điên đánh hơi thấy mùi mà quay về vét sạch. Vì muốn ngày nào bà bà cũng được ăn thịt, nàng ta móc đến cả nửa đồng tiền phụ mẫu giấu trong hang chuột. Vì muốn cung cấp cho phu quân ăn học, nàng ta như kẻ mất trí, lăn lộn đòi hỏi, ép buộc cháu trai bỏ học, bắt nương gia lo liệu tiền học cho phu quân.
Đây là sự sụp đổ của đạo đức, hay là kẻ ngốc đang điên loạn? Cuối cùng, người phu quân cũng thi đậu tú tài như ý nguyện, còn nàng ta bị hưu thê, bị đuổi về nương gia cũng là điều dễ hiểu!
Sau khi tiếp quản thân xác này, Diệp Thải Bình xắn tay áo lên, bắt đầu làm việc… Không phải nàng thích làm người tốt, mà hợp tác đôi bên cùng có lợi mới là có giá trị nhất!
Dưới sự nỗ lực của nàng, nương gia giàu có như nước, người nào người nấy cũng bước lên đỉnh cao nhân sinh! Cả thôn cùng nhau đi lên con đường ấm no, đến cả con chó hoang ở đầu thôn cũng được ăn hai bữa thịt mỗi ngày.
Cơm người phu quân cũ và bà bà cũ ăn còn chẳng ngon bằng chó ăn, còn phải khóc ngất trong nhà xí.
Giới thiệu:
Diệp Thải Bình vừa mở mắt ra đã thấy mình trở thành một người phụ nữ bị phu quân ruồng bỏ, tẩu tử ở nương gia nhìn nàng với ánh mắt hình viên đạn. Không phải tẩu tử không độ lượng, mà là nguyên chủ của thân xác này quá cực phẩm! Cực phẩm đến mức nào? Xin mời thưởng thức.
Vì muốn xây nhà cho phu gia, chỉ cần nương gia có một hạt lương thực, nàng ta sẽ như con chó điên đánh hơi thấy mùi mà quay về vét sạch. Vì muốn ngày nào bà bà cũng được ăn thịt, nàng ta móc đến cả nửa đồng tiền phụ mẫu giấu trong hang chuột. Vì muốn cung cấp cho phu quân ăn học, nàng ta như kẻ mất trí, lăn lộn đòi hỏi, ép buộc cháu trai bỏ học, bắt nương gia lo liệu tiền học cho phu quân.
Đây là sự sụp đổ của đạo đức, hay là kẻ ngốc đang điên loạn? Cuối cùng, người phu quân cũng thi đậu tú tài như ý nguyện, còn nàng ta bị hưu thê, bị đuổi về nương gia cũng là điều dễ hiểu!
Sau khi tiếp quản thân xác này, Diệp Thải Bình xắn tay áo lên, bắt đầu làm việc… Không phải nàng thích làm người tốt, mà hợp tác đôi bên cùng có lợi mới là có giá trị nhất!
Dưới sự nỗ lực của nàng, nương gia giàu có như nước, người nào người nấy cũng bước lên đỉnh cao nhân sinh! Cả thôn cùng nhau đi lên con đường ấm no, đến cả con chó hoang ở đầu thôn cũng được ăn hai bữa thịt mỗi ngày.
Cơm người phu quân cũ và bà bà cũ ăn còn chẳng ngon bằng chó ăn, còn phải khóc ngất trong nhà xí.