Chương 115: HỢP TÁC
xbebee
02/05/2016
CHAP 115: HỢP TÁC
Cây sáo đã vỡ, đồng nghĩa với sức mạnh của Claudia đã giảm xuống. Tuy rất khó xử nhưng Claudia cũng đành nói sự thật cho Yuu biết:
- Xin lỗi hoàng tử nhưng... cây sáo là một phần sức mạnh của tôi. Nó đã vỡ, lúc này... tôi chỉ có thể dùng phép thuật hệ hỏa và đánh cận chiến thôi.
Yuu ngạc nhiên nhìn Claudia:
- Tại sao lại...
Claudia bất lực đáp:
- Tôi còn lại một mình khi còn rất nhỏ, bởi lẽ đó... phép thuật của tôi rất hạn chế, cây sáo là vật bà tôi để lại để bù vào những thiếu sót của tôi.
Yuu đã hiểu ý:
- Cứ đánh hết sức thôi, yểm trợ cho tôi.
Claudia tuy có chút lo ngại nhưng cũng gật đầu.
Về phần Gin và Kai, hai người đã mau chóng cùng Eris và Crystal tiến đến phòng hiệu trưởng, chặn ở đường hầm bí mật nơi đây. Bốn người họ cần phải giải quyết đường hầm này và ngăn cản việc viện binh của Manae tiến đến đây.
Tạm thời băng bó lại cánh tay bị thương, Yuu lúc này đã sẵn sàng chiến đấu. Manae nở nụ cười nhếch mép, lần nữa mở cây quạt của mình ra.
Cuồng phong lần này lại nổi lên, tạo thành những vòi rồng, bụi lại bay mịt mù. Yuu đưa tay ra phía trước, một lớp màng phép thuật được tạo ra che chắn cho Yuu và Claudia, Yuu đột ngột lên tiếng:
- Đến rồi.
Claudia hiểu ý, lập tức lao lên phía trước.
Nơi đây bụi bay mờ mịt, khó có thể nhìn rõ chỉ có thể thấy hai cái bóng đang không ngừng chuyển động trong màng bụi cùng những âm thanh của sự va chạm. Yuu lúc này cũng lao vào với thanh kiếm sẵn có.
Những cái bóng chuyển động nhanh hơn với tốc độ khủng khiếp trong màng bụi.
- A...
Claudia hét lên rồi văng ra xa, trên bụng là một vết thương khá sâu đang chảy nhiều máu, nhìn vết thương này, hệt như do móng vuốt dã thú gây ra. Vết thương khá nặng khiến mặt Claudia chợt trở nên nhợt nhạt, tái méc.
Nyoko lo lắng muốn chạy đến giúp đỡ Claudia nhưng vì phải duy trì phép thuật bảo vệ cho Ame, để Ame thoải mái chiến đấu nên chỉ đành bất lực đứng nhìn, trong lòng thầm cầu nguyện mong Claudia không sao.
Yuu cũng có phần lo lắng cho Claudia nhưng cậu phải hoàn toàn tập trung vào trận chiến, cậu cũng như em gái mình, thầm mong Claudia sẽ ổn.
Gió nổi lên càng dữ dội hơn, bụi lại thêm mù mịt khiến Yuu chiến đấu cũng khá khó khăn, có phần thất thế trước Manae. Claudia vẫn đang cố gắng tự mình cầm máu nhưng chưa được, hiện tại cũng chưa thể tự mình di chuyển. Đột nhiên, Manae chuyển hướng nhắm vào Claudia.
Tiếng gió rít nghe thật ghê tai, từ lúc nào, trong những cơn gió của Manae đã tạo thành những lưỡi dao gió sắc bén. Manae cười nhếch mép nhìn Yuu:
- Chuẩn bị nói tạm biệt đi nào!
Yuu ngẩng người, có chút hiểu ý. Những lưỡi dao gió bất chợt lao nhanh đến Claudia với tốc độ cao khiến chúng càng thêm sắc bén, Yuu muốn chạy đến giúp nhưng đã bị giam giữ trong lốc xoáy của Manae, chỉ có thể chiến đấu với Manae và bất lực hét lớn:
- Claudia, cẩn thận!
Claudia mở to mắt nhìn cảnh tượng trước mắt, tình hình này... cô đang gần kề cái chết sao?
Manae vô cùng thích thú, lại thêm Yuu đang phân tâm, móng vuốt của cô ta lại tấn công, may mà Yuu né kịp nhưng tay vẫn chịu thêm vài vết xước tuy không sâu lắm nhưng cũng đủ khiến máu chảy ra.
Ame và Nyoko cũng chứng kiến cảnh tượng này nhưng Ame đang chiến đấu cùng Rebecca còn Nyoko vẫn đang duy trì phép thuật, đều chỉ có thể bất lực đứng nhìn và hét lớn, cầu mong kì tích xuất hiện:
- Claudia, mau né đi.
Claudia nở nụ cười nhạt, tình trạng này cô còn có thể di chuyển được sao?
Trong gió, tiếng cười man rợ của Manae vang xa, cô ta phấn khích hét lên:
- Nhãi ranh, hãy chết đi.
Claudia nhắm nghiền mắt lại, sẽ nhanh thôi...
Vút...
Ai nấy đều ngẩng người.
Tình hình là... hàng loạt mũi tên đột nhiên xuất hiện, tất cả đều vô cùng hoàn hảo bắn trúng vào gió của Haruko khiến chung tan biến mà chẳng mảy may làm hại đến Claudia. Rất nhanh chóng, một bóng người xuất hiện ngay cạnh bế xốc Claudia lên, đưa đến một nơi an toàn cách đó khá xa và chỉ trong tích tắc người đó đã xuất hiện bên cạnh Manae.
Manae chưa thể định hình chuyện gì đang xảy ra thì bản thân đã văng ra xa, ngọn gió hiện tại giảm giữ Yuu cũng biến mấy, khóe môi Manae xuất hiện vệt máu đỏ. Khóe môi Claudia nở một nụ cười, thở phào nhẹ nhõm, Claudia nhắm mắt, để bản thân mình nghỉ ngơi. Ai nấy còn ngạc nhiên chưa kịp phản ứng thì Nyoko đã vui mừng hét lên:
- Ray... anh chịu trở lại rồi.
Ray sắc mặt không chút biểu cảm mà chỉ lạnh lùng lướt qua Manae rồi lại nhìn Yuu:
- Cô ta lại khiến cậu khốn độn vậy sao?
Yuu nhún vai, ánh mắt vui vẻ nhìn Ray đáp:
- Biết sao được, tôi đợi cậu mà.
Ray vẫn lạnh lùng như cũ, hay nói đúng hơn là lạnh lùng hơn cả trước đây, quét mắt nhìn Manae đã đứng lên từ lúc nào, ánh mắt có chút giận dữ nhìn Ray. Ray lại lên tiếng:
- Vào đêm đó, cô cũng có mặt. Sức mạnh của cô có trên người Green vào đêm đó.
Manae cười nửa miệng, đáp:
- Đương nhiên. Ta là người làm nó trở nên như thế, dĩ nhiên ta phải ở đó và sức mạnh của ta có trên người nó rồi.
Ray lại càng thêm lạnh hơn, hàn khí lúc này thật kinh khủng. Yuu đột nhiên nở nụ cười, lên tiếng:
- Manae, bà... ngu ngốc quá rồi.
Manae đưa đôi mắt khó hiểu nhìn Yuu, Yuu quay sang Ray lên tiếng:
- Tôi muốn là người kết liễu mụ ta, hợp tác chứ.
Ray không nhanh không chậm đáp:
- Được. Dù sao cũng chỉ là thuộc hạ, tôi muốn tận tay giết tên kia thôi, ả ta... nhường cho cậu.
Manae bật cười thành tiếng:
- Ngu ngốc, các ngươi nghĩ có thể hạ ta sao??? Về luyện thêm mấy chục năm nữa đây bọn kém cỏi.
Thế nhưng một lần nữa Manae phải thất thần kinh ngạc. Lời cô ta vừa dứt thì Ray đã ở ngay cạnh cô ta mất rồi, Yuu cũng chẳng kém cạnh cũng đã áp sát cô ta.
Manae lập tức tránh né nhưng vẫn không kịp, thanh kiếm của Yuu đã khiến hông cô ta có một vết thương, máu chảy ra, trong khi đó Ray vẫn chưa hề dùng vũ khí và cũng chưa tấn công.
Manae nhăn nhó, mặt đen lại trông rất khó coi:
- Sao... sao có thể?
Yuu nhìn qua Ray, nhận thấy Ray không có ý định trả lời nên mới lên tiếng:
- Sức mạnh áp đảo này tuyệt chứ? Ngươi biết không, khi chiến đấu cùng Ray ta sẽ mạnh hơn hẳn bởi vì... cậu ta là động lực để ta mạnh hơn, bởi vì ta... muốn mạnh mẽ hơn Ray nên ta sẽ không thua đâu.
Manae giận dữ quát lên:
- Lũ ngu. Ta nhất quyết không thua.
Ray lúc này mới khó chịu lên tiếng:
- Ả ta ồn ào quá, xử ngay đi.
Yuu lẳng lặng nhún vai, trên tay giờ là song kiếm. Có Ray ở đây, Yuu càng thêm tự tin, cậu sẽ chiến đấu bằng cả hai thanh kiếm chứ không để một tay dùng kiếm, một tay dùng phép thuật phòng thủ nữa bởi cậu hoàn toàn tin tưởng vào Ray, một niềm tin tuyệt đối khó lí giải được.
Dưới chân Yuu là một vòng tròn phép thuật, dùng nó làm bàn đạp, Yuu phóng thẳng đến tấn công Manae. Mở cây quạt ra hết cỡ, Manae bắt đầu cấp bậc cao nhất của phép thuật vũ điệu gió của mình.
Cuồng phong trở nên thật dữ dội như muốn thổi bay tất cả mọi thứ, bụi lại càng kinh khủng, che khuất hoàn toàn tầm nhìn. Thêm vào đó, tất cả gió đều trở nên vô cùng sắc bén, tất cả chúng đều trở nên nguy hiểm, giờ thì chỉ cần chạm vào cũng đã có thể sát thương.
Nhưng... dường như tình hình lúc này không dễ dàng như Manae những tưởng.
Với phép thuật bảo vệ tuyệt đối ở cấp cao của Ray hỗ trợ, Yuu dễ dàng vượt qua được những cơn gió bởi lẽ chúng chẳng thể phá vỡ phép thuật bảo vệ này. Ray sử dụng đồng thời nhiều loại phép thuật. Vừa bảo vệ cho Yuu, Ray vừa dùng phép thuật hệ lôi, giáng sấm sét liên tiếp xuống làm giảm đi uy lực phép thuật gió của Manae. Ray còn khiến mặt đất rung chuyển, nứt ra khiến Manae phải rất khó khăn để né tránh và duy trì vũ điệu của mình.
Mưa... đột ngột rơi xuống. Đó là phép thuật hệ thủy của Ray. Dưới lớp bảo vệ của Ray, Yuu chẳng mảy may bị tác động bởi cơn mưa nhưng mưa đã giúp làm dịu đi phần nào bịu chắn mịt mù tầm mắt của Manae. Xác nhận được mục tiêu.
Yuu thầm cảm thán về khả năng của Ray rồi rất nhanh chóng lao đến tấn công trực diện vào Manae.
Keng...
Manae lại dùng cây quạt của mình đỡ đòn nhưng... thật tiếc, bây giờ không giống như lúc nãy. Yuu của bây giờ đang sử dụng song kiếm.
Tính dùng bàn tay kia tấn công Yuu nhưng lần nữa móng vuốt đó đã va chạm vào vũ khí của Yuu khiến cô ta chẳng thể tấn công được.
Ngay lúc này, dưới chân Manae, một đám dây leo chằng chịt bắt đầu vươn lên, tóm lấy chân, siết chặt khắp người và giữ lấy tay của cô ta. Không dừng lại, đám dây leo vứ vươn cao, lớn dần lên, to lên và... Manae đang bị trói chặt vào thân của một cây cổ thụ lớn.
- Ấn tượng đấy.
Yuu cất lời khen dành cho Ray rồi nhanh chóng kết thúc chuyện này. Sau lưng Yuu, một loạt những thanh kiếm xuất hiện, nhắm thẳng về phía Manae. Yuu nhanh chóng nhảy bật ra sau, vừa vặn những thanh kiếm thẳng hướng hồng tâm là Manae nhắm vào. Tiếng hét thất thanh của Manae vang lên. Vậy là... cô ta đã bị kết liễu.
Trước sự phối hợp ăn ý của Yuu và Ray, Ame và Nyoko càng thêm vui mừng và tự tin. Trận chiến giữa Ame và Rebecca vẫn tiếp diễn, lợi thế đang thuộc về Ame nhờ sự yểm trợ của Nyoko.
Bùm...
Một tiếng nổ lớn vang lên, nơi xảy ra vụ nổ chính là gốc cây vừa nãy giam giữ Manae. Yuu nhíu mày khó chịu nhìn Ray:
- Chưa xong sao?
Ray ánh mắt cũng khó chịu không kém, đáp:
- Phiền phức thật.
Lúc này, từ chỗ phát ra tiến nổ, một bóng người xuất hiện, chính là Manae. Nhưng... cô ta lúc này trông thật kinh khủng. Cả hai tay đều đã trở thành móng vuốt sắc nhọn, một bên mắt đã chuyển thành một màu đỏ ngầu như màu máu, một mắt thì lại là một màu đen tuyệt vọng. Khuôn mặt cô ta cũng biến dạng, trông vô cùng kinh tởm. Tất cả các vết thương trong trận chiến vừa rồi đều đã biến mất.
Manae nhìn Yuu và Ray, ánh mắt chất chứa đầy căm thù:
- Hãy xem tụi bây đã làm gì tao đây, tại tụi bây mà tao trở nên như thế này. Tụi bây đã thấy tao trong tình trạng này rồi thì... tụi bây nhất định phải chết.
Nói rồi, Manae với móng vuốt sắc nhọn lao đến tấn công Yuu và Ray. Yuu nhíu mày lên tiếng:
- Móng vuốt bên trái có độc đấy.
Ray không đáp, chỉ gật đầu tỏ ý biết rồi. Lúc này đây, không chỉ Yuu mà Ray cũng đã nghiêm túc tham chiến, trên tay cậu giờ là một thanh kiếm màu đen trông rất đẹp. Ray mất hết kiên nhẫn nói:
- Xử mau đi, giờ tôi không nhường cậu nữa, để xem ai sẽ kết thúc ả ta trước, tôi hết kiên nhẫn rồi.
Yuu cười nhếch mép đáp:
- Tôi thích trò chơi này đấy.
Đến với tình hình của nó.
Nó và Hinata đang bay đến tàn tích cung điện vương quốc huyền bí. Trên đường đi, đột nhiên Hinata lên tiếng:
- Mẹ, dừng lại đã.
Nó lập tức dừng chổi thần, quay đầu hỏi Hinata:
- Chuyện gì vậy, Hinata?
Hinata nhắm mắt, nó đã hiểu có chuyện gì nên im lặng chờ đợi. Một lúc, Hinata mới mở mắt lên tiếng:
- 200 mét nữa sẽ có một đám 50 tên phù thủy hắc ám tập kích, nếu vướn vào sẽ rất rắc rối. Nếu giờ ta rẽ phải, hoàn toàn không vướn vào một rắc rối nào.
Nó ngạc nhiên nhìn Hinata:
- Con... có khả năng này sao?
Hinata ngẩng người. Suy nghĩ một lúc, Hinata ngại ngùng đáp:
- Con... không biết. Chỉ là... khi thấy chúng ta sẽ tốn thời gian thì... con chợt nghĩ đến phương án lựa chọn lối đi khác. Lúc đó... con thấy được những điều mà con muốn.
Nó im lặng một lúc rồi mỉm cười xoa đầu Hinata:
- Được rồi, rẽ phải thôi.
Hinata mỉm cười gật đầu, nó và Hinata lại tiếp tục phóng đi.
Lúc này, trong đầu nó và Hinata đều có chung một suynghĩ, liệu rằng có phải tương lai luôn luôn là cố định hay không hay thứ gọi làtương lai ấy hoàn toàn có thể thay đổi được???
========================ENDCHAP115========================
p/s: hôm nay up đến 2 chap, có ai iu tui hơm??? ^^
Cây sáo đã vỡ, đồng nghĩa với sức mạnh của Claudia đã giảm xuống. Tuy rất khó xử nhưng Claudia cũng đành nói sự thật cho Yuu biết:
- Xin lỗi hoàng tử nhưng... cây sáo là một phần sức mạnh của tôi. Nó đã vỡ, lúc này... tôi chỉ có thể dùng phép thuật hệ hỏa và đánh cận chiến thôi.
Yuu ngạc nhiên nhìn Claudia:
- Tại sao lại...
Claudia bất lực đáp:
- Tôi còn lại một mình khi còn rất nhỏ, bởi lẽ đó... phép thuật của tôi rất hạn chế, cây sáo là vật bà tôi để lại để bù vào những thiếu sót của tôi.
Yuu đã hiểu ý:
- Cứ đánh hết sức thôi, yểm trợ cho tôi.
Claudia tuy có chút lo ngại nhưng cũng gật đầu.
Về phần Gin và Kai, hai người đã mau chóng cùng Eris và Crystal tiến đến phòng hiệu trưởng, chặn ở đường hầm bí mật nơi đây. Bốn người họ cần phải giải quyết đường hầm này và ngăn cản việc viện binh của Manae tiến đến đây.
Tạm thời băng bó lại cánh tay bị thương, Yuu lúc này đã sẵn sàng chiến đấu. Manae nở nụ cười nhếch mép, lần nữa mở cây quạt của mình ra.
Cuồng phong lần này lại nổi lên, tạo thành những vòi rồng, bụi lại bay mịt mù. Yuu đưa tay ra phía trước, một lớp màng phép thuật được tạo ra che chắn cho Yuu và Claudia, Yuu đột ngột lên tiếng:
- Đến rồi.
Claudia hiểu ý, lập tức lao lên phía trước.
Nơi đây bụi bay mờ mịt, khó có thể nhìn rõ chỉ có thể thấy hai cái bóng đang không ngừng chuyển động trong màng bụi cùng những âm thanh của sự va chạm. Yuu lúc này cũng lao vào với thanh kiếm sẵn có.
Những cái bóng chuyển động nhanh hơn với tốc độ khủng khiếp trong màng bụi.
- A...
Claudia hét lên rồi văng ra xa, trên bụng là một vết thương khá sâu đang chảy nhiều máu, nhìn vết thương này, hệt như do móng vuốt dã thú gây ra. Vết thương khá nặng khiến mặt Claudia chợt trở nên nhợt nhạt, tái méc.
Nyoko lo lắng muốn chạy đến giúp đỡ Claudia nhưng vì phải duy trì phép thuật bảo vệ cho Ame, để Ame thoải mái chiến đấu nên chỉ đành bất lực đứng nhìn, trong lòng thầm cầu nguyện mong Claudia không sao.
Yuu cũng có phần lo lắng cho Claudia nhưng cậu phải hoàn toàn tập trung vào trận chiến, cậu cũng như em gái mình, thầm mong Claudia sẽ ổn.
Gió nổi lên càng dữ dội hơn, bụi lại thêm mù mịt khiến Yuu chiến đấu cũng khá khó khăn, có phần thất thế trước Manae. Claudia vẫn đang cố gắng tự mình cầm máu nhưng chưa được, hiện tại cũng chưa thể tự mình di chuyển. Đột nhiên, Manae chuyển hướng nhắm vào Claudia.
Tiếng gió rít nghe thật ghê tai, từ lúc nào, trong những cơn gió của Manae đã tạo thành những lưỡi dao gió sắc bén. Manae cười nhếch mép nhìn Yuu:
- Chuẩn bị nói tạm biệt đi nào!
Yuu ngẩng người, có chút hiểu ý. Những lưỡi dao gió bất chợt lao nhanh đến Claudia với tốc độ cao khiến chúng càng thêm sắc bén, Yuu muốn chạy đến giúp nhưng đã bị giam giữ trong lốc xoáy của Manae, chỉ có thể chiến đấu với Manae và bất lực hét lớn:
- Claudia, cẩn thận!
Claudia mở to mắt nhìn cảnh tượng trước mắt, tình hình này... cô đang gần kề cái chết sao?
Manae vô cùng thích thú, lại thêm Yuu đang phân tâm, móng vuốt của cô ta lại tấn công, may mà Yuu né kịp nhưng tay vẫn chịu thêm vài vết xước tuy không sâu lắm nhưng cũng đủ khiến máu chảy ra.
Ame và Nyoko cũng chứng kiến cảnh tượng này nhưng Ame đang chiến đấu cùng Rebecca còn Nyoko vẫn đang duy trì phép thuật, đều chỉ có thể bất lực đứng nhìn và hét lớn, cầu mong kì tích xuất hiện:
- Claudia, mau né đi.
Claudia nở nụ cười nhạt, tình trạng này cô còn có thể di chuyển được sao?
Trong gió, tiếng cười man rợ của Manae vang xa, cô ta phấn khích hét lên:
- Nhãi ranh, hãy chết đi.
Claudia nhắm nghiền mắt lại, sẽ nhanh thôi...
Vút...
Ai nấy đều ngẩng người.
Tình hình là... hàng loạt mũi tên đột nhiên xuất hiện, tất cả đều vô cùng hoàn hảo bắn trúng vào gió của Haruko khiến chung tan biến mà chẳng mảy may làm hại đến Claudia. Rất nhanh chóng, một bóng người xuất hiện ngay cạnh bế xốc Claudia lên, đưa đến một nơi an toàn cách đó khá xa và chỉ trong tích tắc người đó đã xuất hiện bên cạnh Manae.
Manae chưa thể định hình chuyện gì đang xảy ra thì bản thân đã văng ra xa, ngọn gió hiện tại giảm giữ Yuu cũng biến mấy, khóe môi Manae xuất hiện vệt máu đỏ. Khóe môi Claudia nở một nụ cười, thở phào nhẹ nhõm, Claudia nhắm mắt, để bản thân mình nghỉ ngơi. Ai nấy còn ngạc nhiên chưa kịp phản ứng thì Nyoko đã vui mừng hét lên:
- Ray... anh chịu trở lại rồi.
Ray sắc mặt không chút biểu cảm mà chỉ lạnh lùng lướt qua Manae rồi lại nhìn Yuu:
- Cô ta lại khiến cậu khốn độn vậy sao?
Yuu nhún vai, ánh mắt vui vẻ nhìn Ray đáp:
- Biết sao được, tôi đợi cậu mà.
Ray vẫn lạnh lùng như cũ, hay nói đúng hơn là lạnh lùng hơn cả trước đây, quét mắt nhìn Manae đã đứng lên từ lúc nào, ánh mắt có chút giận dữ nhìn Ray. Ray lại lên tiếng:
- Vào đêm đó, cô cũng có mặt. Sức mạnh của cô có trên người Green vào đêm đó.
Manae cười nửa miệng, đáp:
- Đương nhiên. Ta là người làm nó trở nên như thế, dĩ nhiên ta phải ở đó và sức mạnh của ta có trên người nó rồi.
Ray lại càng thêm lạnh hơn, hàn khí lúc này thật kinh khủng. Yuu đột nhiên nở nụ cười, lên tiếng:
- Manae, bà... ngu ngốc quá rồi.
Manae đưa đôi mắt khó hiểu nhìn Yuu, Yuu quay sang Ray lên tiếng:
- Tôi muốn là người kết liễu mụ ta, hợp tác chứ.
Ray không nhanh không chậm đáp:
- Được. Dù sao cũng chỉ là thuộc hạ, tôi muốn tận tay giết tên kia thôi, ả ta... nhường cho cậu.
Manae bật cười thành tiếng:
- Ngu ngốc, các ngươi nghĩ có thể hạ ta sao??? Về luyện thêm mấy chục năm nữa đây bọn kém cỏi.
Thế nhưng một lần nữa Manae phải thất thần kinh ngạc. Lời cô ta vừa dứt thì Ray đã ở ngay cạnh cô ta mất rồi, Yuu cũng chẳng kém cạnh cũng đã áp sát cô ta.
Manae lập tức tránh né nhưng vẫn không kịp, thanh kiếm của Yuu đã khiến hông cô ta có một vết thương, máu chảy ra, trong khi đó Ray vẫn chưa hề dùng vũ khí và cũng chưa tấn công.
Manae nhăn nhó, mặt đen lại trông rất khó coi:
- Sao... sao có thể?
Yuu nhìn qua Ray, nhận thấy Ray không có ý định trả lời nên mới lên tiếng:
- Sức mạnh áp đảo này tuyệt chứ? Ngươi biết không, khi chiến đấu cùng Ray ta sẽ mạnh hơn hẳn bởi vì... cậu ta là động lực để ta mạnh hơn, bởi vì ta... muốn mạnh mẽ hơn Ray nên ta sẽ không thua đâu.
Manae giận dữ quát lên:
- Lũ ngu. Ta nhất quyết không thua.
Ray lúc này mới khó chịu lên tiếng:
- Ả ta ồn ào quá, xử ngay đi.
Yuu lẳng lặng nhún vai, trên tay giờ là song kiếm. Có Ray ở đây, Yuu càng thêm tự tin, cậu sẽ chiến đấu bằng cả hai thanh kiếm chứ không để một tay dùng kiếm, một tay dùng phép thuật phòng thủ nữa bởi cậu hoàn toàn tin tưởng vào Ray, một niềm tin tuyệt đối khó lí giải được.
Dưới chân Yuu là một vòng tròn phép thuật, dùng nó làm bàn đạp, Yuu phóng thẳng đến tấn công Manae. Mở cây quạt ra hết cỡ, Manae bắt đầu cấp bậc cao nhất của phép thuật vũ điệu gió của mình.
Cuồng phong trở nên thật dữ dội như muốn thổi bay tất cả mọi thứ, bụi lại càng kinh khủng, che khuất hoàn toàn tầm nhìn. Thêm vào đó, tất cả gió đều trở nên vô cùng sắc bén, tất cả chúng đều trở nên nguy hiểm, giờ thì chỉ cần chạm vào cũng đã có thể sát thương.
Nhưng... dường như tình hình lúc này không dễ dàng như Manae những tưởng.
Với phép thuật bảo vệ tuyệt đối ở cấp cao của Ray hỗ trợ, Yuu dễ dàng vượt qua được những cơn gió bởi lẽ chúng chẳng thể phá vỡ phép thuật bảo vệ này. Ray sử dụng đồng thời nhiều loại phép thuật. Vừa bảo vệ cho Yuu, Ray vừa dùng phép thuật hệ lôi, giáng sấm sét liên tiếp xuống làm giảm đi uy lực phép thuật gió của Manae. Ray còn khiến mặt đất rung chuyển, nứt ra khiến Manae phải rất khó khăn để né tránh và duy trì vũ điệu của mình.
Mưa... đột ngột rơi xuống. Đó là phép thuật hệ thủy của Ray. Dưới lớp bảo vệ của Ray, Yuu chẳng mảy may bị tác động bởi cơn mưa nhưng mưa đã giúp làm dịu đi phần nào bịu chắn mịt mù tầm mắt của Manae. Xác nhận được mục tiêu.
Yuu thầm cảm thán về khả năng của Ray rồi rất nhanh chóng lao đến tấn công trực diện vào Manae.
Keng...
Manae lại dùng cây quạt của mình đỡ đòn nhưng... thật tiếc, bây giờ không giống như lúc nãy. Yuu của bây giờ đang sử dụng song kiếm.
Tính dùng bàn tay kia tấn công Yuu nhưng lần nữa móng vuốt đó đã va chạm vào vũ khí của Yuu khiến cô ta chẳng thể tấn công được.
Ngay lúc này, dưới chân Manae, một đám dây leo chằng chịt bắt đầu vươn lên, tóm lấy chân, siết chặt khắp người và giữ lấy tay của cô ta. Không dừng lại, đám dây leo vứ vươn cao, lớn dần lên, to lên và... Manae đang bị trói chặt vào thân của một cây cổ thụ lớn.
- Ấn tượng đấy.
Yuu cất lời khen dành cho Ray rồi nhanh chóng kết thúc chuyện này. Sau lưng Yuu, một loạt những thanh kiếm xuất hiện, nhắm thẳng về phía Manae. Yuu nhanh chóng nhảy bật ra sau, vừa vặn những thanh kiếm thẳng hướng hồng tâm là Manae nhắm vào. Tiếng hét thất thanh của Manae vang lên. Vậy là... cô ta đã bị kết liễu.
Trước sự phối hợp ăn ý của Yuu và Ray, Ame và Nyoko càng thêm vui mừng và tự tin. Trận chiến giữa Ame và Rebecca vẫn tiếp diễn, lợi thế đang thuộc về Ame nhờ sự yểm trợ của Nyoko.
Bùm...
Một tiếng nổ lớn vang lên, nơi xảy ra vụ nổ chính là gốc cây vừa nãy giam giữ Manae. Yuu nhíu mày khó chịu nhìn Ray:
- Chưa xong sao?
Ray ánh mắt cũng khó chịu không kém, đáp:
- Phiền phức thật.
Lúc này, từ chỗ phát ra tiến nổ, một bóng người xuất hiện, chính là Manae. Nhưng... cô ta lúc này trông thật kinh khủng. Cả hai tay đều đã trở thành móng vuốt sắc nhọn, một bên mắt đã chuyển thành một màu đỏ ngầu như màu máu, một mắt thì lại là một màu đen tuyệt vọng. Khuôn mặt cô ta cũng biến dạng, trông vô cùng kinh tởm. Tất cả các vết thương trong trận chiến vừa rồi đều đã biến mất.
Manae nhìn Yuu và Ray, ánh mắt chất chứa đầy căm thù:
- Hãy xem tụi bây đã làm gì tao đây, tại tụi bây mà tao trở nên như thế này. Tụi bây đã thấy tao trong tình trạng này rồi thì... tụi bây nhất định phải chết.
Nói rồi, Manae với móng vuốt sắc nhọn lao đến tấn công Yuu và Ray. Yuu nhíu mày lên tiếng:
- Móng vuốt bên trái có độc đấy.
Ray không đáp, chỉ gật đầu tỏ ý biết rồi. Lúc này đây, không chỉ Yuu mà Ray cũng đã nghiêm túc tham chiến, trên tay cậu giờ là một thanh kiếm màu đen trông rất đẹp. Ray mất hết kiên nhẫn nói:
- Xử mau đi, giờ tôi không nhường cậu nữa, để xem ai sẽ kết thúc ả ta trước, tôi hết kiên nhẫn rồi.
Yuu cười nhếch mép đáp:
- Tôi thích trò chơi này đấy.
Đến với tình hình của nó.
Nó và Hinata đang bay đến tàn tích cung điện vương quốc huyền bí. Trên đường đi, đột nhiên Hinata lên tiếng:
- Mẹ, dừng lại đã.
Nó lập tức dừng chổi thần, quay đầu hỏi Hinata:
- Chuyện gì vậy, Hinata?
Hinata nhắm mắt, nó đã hiểu có chuyện gì nên im lặng chờ đợi. Một lúc, Hinata mới mở mắt lên tiếng:
- 200 mét nữa sẽ có một đám 50 tên phù thủy hắc ám tập kích, nếu vướn vào sẽ rất rắc rối. Nếu giờ ta rẽ phải, hoàn toàn không vướn vào một rắc rối nào.
Nó ngạc nhiên nhìn Hinata:
- Con... có khả năng này sao?
Hinata ngẩng người. Suy nghĩ một lúc, Hinata ngại ngùng đáp:
- Con... không biết. Chỉ là... khi thấy chúng ta sẽ tốn thời gian thì... con chợt nghĩ đến phương án lựa chọn lối đi khác. Lúc đó... con thấy được những điều mà con muốn.
Nó im lặng một lúc rồi mỉm cười xoa đầu Hinata:
- Được rồi, rẽ phải thôi.
Hinata mỉm cười gật đầu, nó và Hinata lại tiếp tục phóng đi.
Lúc này, trong đầu nó và Hinata đều có chung một suynghĩ, liệu rằng có phải tương lai luôn luôn là cố định hay không hay thứ gọi làtương lai ấy hoàn toàn có thể thay đổi được???
========================ENDCHAP115========================
p/s: hôm nay up đến 2 chap, có ai iu tui hơm??? ^^
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.