Chương 116: THẮNG TRẬN
xbebee
10/05/2016
chap này dành tặng TngL074 nha!!!
==========================================================
CHAP 116: THẮNG TRẬN
- Đến rồi.
Kai cất tiếng rồi quay ra nhìn phía sau gật đầu với Eris và Crystal. Hai người hiểu ý, nắm lấy tay nhau, cùng đọc thần chú. Ngay lập tức, phép thuật kết giới cấp cao được kích hoạt. Hiện tại, Gin và Kai sẽ nhận trách nhiệm giải quyết bọn sắp kéo đến viện trợ, Crystal và Eris nhận nhiệm vụ dùng hết sức mình để lập kết giới tại nơi đây, không cho bất kì tên nào lọt được vào trong tiếp ứng.
Trong hầm, những âm thanh vang lên.
Gin và Kai nhìn nhau mỉm cười, hai người hoàn toàn sẵn sàng chiến đấu.
Một vòng tròn phép thuật hiện lên trước mắt Gin, ngay sau đó, vòng tròn chuyển động nhanh chóng, một làn nước mạnh mẽ tuông ra, đổ mạnh vào làm ngập cả đường hầm. Bọn viện binh bị tấn công bất ngờ, vô cùng khốn đốn.
Kai rất ăn ý, lập ngay một vòng tròn phép thuật. Từ đó, sấm chớp liên tục đánh xuống. Cộng thêm dòng nước, sấm sét lại càng có sức ảnh hưởng kinh khủng hơn. Những tiếng la hét thất thanh lần lượt vang lên. Có thể chắc chắn không ít tên đã bị hạ gục.
Rầm...
Lớp đất dưới chân Gin đột nhiên nứt ra, Kai nhanh chóng kéo Gin né tránh kịp thời. Dòng nước của Gin cũng đã bị tách ra làm hai, bọn còn sống sót mau chóng tiến đến. Thật không ngờ, bọn chúng cũng chẳng kém cỏi chút nào.
Nhận ra sự lo lắng trên nét mặt Crystal, Kai trấn an:
- Ổn thôi, nhất định phải tập trung.
Gin cũng thêm vào:
- Phải đó. Dù xảy ra bất cứ chuyện gì cũng không được dừng kết giới này lại để đến đây chiến đấu. Nhất định phải theo kế hoạch.
Crystal lo lắng nhìn Eris, nhận được ánh mắt trấn an từ Eris thì gật đầu:
- Vâng. Con... biết rồi.
Bọn người kia đã đến nơi.
Trở lại với trận chiến của Yuu, Ray cùng Manae. Cùng với dáng vẻ gớm ghiếc hiện tại, Yuu và Ray có thể cảm nhận rõ cả sức mạnh của Manae cũng đã thay đổi, nó còn đen tối và ghê gớm hơn hẳn lúc nãy.
Yuu và Ray cũng chẳng muốn tốn thêm thời gian mà tăng sức mạnh của mình lên mức cao hơn hẳn. Trận chiến này phải dứt điểm thật nhanh, không nên để mất thêm thời gian nữa.
Yuu nhanh chóng lao vút tới tấn công Manae với song kiếm của mình. Manae chỉ cười nhếch mép, vung mạnh móng vuốt, kiếm của Yuu từ lúc nào đã nứt ra rồi vỡ nát. Móng vuốt của Manae vẫn tiếp tục nhắm thẳng vào trái tim Yuu khi Yuu vẫn còn đang sơ hở. Nhưng... hiện tại Yuu và Ray đang cùng tác chiến.
Dù thế nào thì tốc độ của Ray cũng thuộc vào loại kinh khủng. Vô cùng nhanh chóng, Ray đã mở ra cánh cửa không gian đến gần bên Yuu, cướp lấy Yuu tránh xa khỏi đó trước khi bị cái móng vuốt sắc nhọn đầy chất độc kia chạm vào. Manae dường như cũng đã kịp nhận ra nhưng chẳng mấy giận dữ mà còn cười thích thú:
- Tao... không giống lúc nãy nữa đâu.
Chẳng mấy chốc, Manae đã dịch chuyển đến sát bên cạnh Ray và Yuu. Cả hai có chút bất ngờ nhưng Ray phản ứng rất nhanh chóng, mặt đất dưới chân Manae đột nhiên nứt ra khiến Manae mất thăng bằng, theo đó, Ray tung một cú đá vào bụng cô ta khiến cô ta văng ra xa và giương cung.
Vút...
Mũi tên vừa mới bay ra thì cây cung trên tay Ray đã bị cắt làm đôi gãy vụn. Ray giương đôi mắt kinh hoàng, ngay lập tức cô ta vung cả hai móng vuốt tấn công Ray. Yuu rất nhanh chóng kéo tay Ray dịch chuyển né tránh.
Bùm...
Từ chỗ Ray vừa đứng, một vụ nổ năng lượng phép thuật xuất hiện. Cảm tượng lúc này thật kinh khủng, mặt đất hoang tàn đến đáng sợ, một vùng lớn bị nổ tung lên, bụi bay mịt mù.
Những người khác trong Witchard đã khống chế được đội quân của Manae cũng kinh ngạc vô cùng trước tình cảnh này. Ray sau khi thoát chết nhờ Yuu thì siết chặt tay rồi hét lên:
- Đi khỏi đây mau đi.
Ngay lập tức, mọi người nhanh chân di tản. Còn Elise, sau khi chiến đấu xong, Elise nhanh chân chạy về phía phòng hiệu trưởng. Lúc nãy, cô thấy nhóm Kai chạy về phía đó nên nghĩ chắc chắn nơi đó cũng có xảy ra trận chiến và cô muốn đến đó giúp mọi người, xem như chuộc lại lầm lỗi trước đây.
Sau khi đảm bảo mọi người đến được khu vực an toàn, tránh xa nơi đây, Ray mới quay sang Yuu cất tiếng:
- Dù sao cũng cảm ơn.
Yuu mắt gián chặt vào Manae đầy cảnh giác, chỉ khẽ lắc đầu:
- Có qua có lại.
Ngừng một lúc, cậu tiếp:
- Phải hết sức thôi.
Ray hiểu ý, gật đầu. Lúc này, trên tay Yuu lại xuất hiện thêm thanh song kiếm mới. Ray đột ngột đặt tay lên vai Yuu khiến Yuu bất ngờ quay sang nhìn Ray. Một vòng tròn phép thuật màu tím hiện ra, từ đó, Ray rút ra hai thanh kiếm mới hẳn còn nằm trong vỏ. Ray búng tay khiến hai thanh kiếm của Yuu biến mất. Đưa hai thanh kiếm sang cho Yuu, Ray lạnh lùng:
- Dùng cái này.
Yuu khó hiểu nhưng vẫn đưa tay cầm lấy, ánh mắt vẫn trông chờ Ray giải đáp. Ray đáp lời:
- Song kiếm này một mang sức mạnh ánh sáng, một mang sức mạnh bóng tối, là cha đã đưa cho tôi. Tôi tạm thời cho cậu mượn. Sức mạnh của chúng rất lớn, dùng được hay không... là tùy ở cậu.
Yuu còn đang do dự thì Ray lại tiếp:
- Nó không hỏng được đâu, nếu cậu không điều khiển được... nó sẽ tự về với tôi và lúc đó, tôi sẽ được quyền kết liễu con mụ phiền phức đó. Cơ hội cuối cùng cho cậu đấy.
Không để Yuu đáp lời, Ray lập tức ra tay.
Hàng loạt mũi tên đất lao đến phía Manae, kèm theo đó là dung nhanh tuông trào từ mặt đất.
Gió tạo thành những vòi rồng bao quanh lấy Manae, chúng trở thành một lớp lá chắc bảo vệ Manae tuyệt đối. Thế nhưng... Ray đã tính đến chuyện này. Đột nhiên, tất cả vòi rồng của Manae nổ tung, khói bụi mù mịt bay ngút trời mà đến cả Manae cũng bị bất ngờ mà phân tâm, lại thêm không nhìn rõ được phương hướng.
Mặt đất dưới chân Manae nứt ra, một dòng dung nham nóng rực tuông trào mạnh mẽ. Manae phản ứng rất nhanh chóng, lập tức nhảy lên, né tránh ra xa.
Keng...
Ngay lúc này, móng vuốt của Manae và kiếm của Yuu giao nhau. Nhưng tình thế lúc này đã khác. Móng vuốt của Manae... một cái đã gãy và rơi xuống mặt đất, hóa thành tro bụi lập tức. Manae bàng hoàng.
Trong khi đó, Ray chỉ nhẹ mỉm cười rồi lạnh lùng cất lời:
- Tới đây thôi. Hinata... cha... mẹ... đang chờ tôi.
Nói rồi, Ray quay lưng, triệu hồi chổi thần và phóng vút đi mất. Lần này, cậu quyết tâm phải giết chết được Hakai, dù cho có là tổ tiên của cậu đi chăng nữa thì mối thù hắn đã tạo nên, những tổn thương hắn đã gây ra, cậu nhất quyết không thể tha thứ mà bắt hắn phải nhận lại tất cả.
Yuu nhìn theo bóng lưng Ray đã bay đi mất mà đôi mày nhíu lại, có phần... tức giận. Thật không ngờ, cái tên này ngay đến chiến hữu như cậu cũng bỏ mặc. Yuu thật không thể nghĩ đến chuyện này. Thế nhưng, với cậu, giải quyết Manae mới là việc quan trọng hiện tại.
Thừa thế, Yuu tiếp tục vung kiếm, kiếm pháp vô cùng đẹp mắt. Manae lúc này chỉ phòng thủ bởi cô ta đang tìm cách đối phó song kiếm của Yuu, Manae nhận ra song kiếm đó không bình thường, nó còn mạnh hơn cả móng vuốt mà cô ta đã phải giết cả người thân, đồng đội, bán cả trái tim và linh hồn mới có được.
Yuu đã phát ngán với trận chiến này rồi. Sức mạnh phép thuật dâng cao một cách đột ngột, Yuu giống hệt một ngôi sao băng, phóng vút qua bầu trời với tốc độ thật nhanh chóng và...
Hai thanh kiếm biến mất.
Manae há hốc, như không tin vào sự việc đang diễn ra, Nyoko và Ame đang chiến đấu lẫn Claudia ở phía xa cũng vô cùng kinh ngạc. Manae... cả cơ thể cô ta... đã bị cắt ra làm đôi.
- AAAAAAA...
Tiếng hét chói tai đến rợn người của Manae vang lên, từ chỗ vết cắt, ánh sáng lóe lên đầy mạnh mẽ. Những cái móng vuốt của Manae dần dần tan biến thành tro bụi. Manae hoảng loạn hét lên:
- Không... Không... Không thể n...
Chưa hết câu thì toàn bộ cơ thể Manae đã hóa thành tro bụi và biến mất trong màn ánh sáng. Yuu chứng kiến cũng có chút khó hiểu, Manae biến mất... là do sức mạnh của cậu hay là sức mạnh của song kiếm kia đây???
Vết thương của Claudia đã đỡ hơn hẳn, tiến đến bên cạnh Yuu, Claudia lên tiếng:
- Đó... là phép thuật thanh tẩy của Nữ hoàng Ryu. Song kiếm đó được tạo nên từ phép thuật thanh tẩy nên người bị phép thuật hắc ám chiếm đoạt như Manae không thể nào thắng được nó. Yuu... cậu dùng được song kiếm, có nghĩa... trái tim và linh hồn cậu là hoàn toàn trong sạch.
Vậy là Manae đã hoàn toàn biến mất, cô ta đã nhận được cái giá thích đáng cho mình.
- AAAA...
Lại một tiếng hét thất thanh nữa vang lên thu hút ánh mắt của Yuu và Claudia. Lúc này, hiệu trưởng Rebecca đã gục ngã, máu từ tim tuông ra không ngừng. Thế nhưng... cô ta lại nhìn Ame mà nở nụ cười ghê rợn:
- Anna... Anna... Vì nó... vì nó mà ta... mới có kết cục thế này sao???
Và lúc này... Rebecca đã trút hơi thở cuối cùng.
Nyoko nhanh chóng chạy đến bên cạnh Ame, lúc này, cô thấy Ame... đang khóc. Là... khóc vì Rebecca đã chết sao?
Ame đột ngột ôm chặt lấy Nyoko vào lòng, nước mắt vẫn rơi nhưng môi lại nở nụ cười. Ame cất lời, cảm xúc như vỡ òa:
- Anh... làm được rồi. Anh... đã trả thù được cho chị Anna rồi, anh làm được rồi Nyoko.
Nyoko im lặng một lúc, đưa tay ôm lấy Ame rồi sau đó mới cất lời:
- Rốt cuộc... Anna là...
Nyoko chưa nói hết câu thì Ame đã đáp:
- Đó là người mà anh xem như chị gái, Anna là em gái ruột của Rebecca. Thế nhưng... vì sợ chị Anna tranh giành, cướp đoạt mọi thứ từ mình mà Rebecca đã nhẫn tâm giết hại chị ấy dù cho chị ấy thực chất không làm gì mà sẵn sàng nhường hết thảy mọi thứ cho cô ta.
Ngừng một lúc, Ame tiếp:
- Nghe tin chị Anna chết, anh... đã rất đau lòng. Anh đã cố gắng rèn luyện phép thuật, cố gắng điều tra về cái chết của chị ấy và... khi biết được sự thật, anh đã lập tức đến đây để có thể tự tay mình trả thù cho chị Anna. Và... anh đã làm được, nhờ có em, Nyoko à.
Nyoko im lặng không nói gì nhưng... trong lòng lại có chút gì đó nhẹ nhõm và vui mừng. Thì ra... Anna chỉ là người mà Ame xem như chị gái.
Lúc này, Yuu đã phóng chổi thần đuổi theo Ray, Claudia không muốn phá hoại không khí này nhưng buộc phải cất lời:
- Chúng ta phải đến hỗ trợ giáo sư Gin và Kai còn có Eris và Crystal.
Nói rồi, Claudia đi trước.
Đến với tình hình của nó và Hinata. Hai người chỉ còn một chút nữa thôi là đến nơi. Bất chợt, Hinata nở nụ cười tươi lên tiếng:
- Mẹ à... Haruko... đã bị tiêu diệt rồi. Anh Ray... cũng rất nhanh sẽ đến đây.
Nó có chút kinh ngạc nhưng sau đó ánh mắt lộ rõ vẻ vui mừng, gật đầu:
- Được. Vậy... chúng ta cũng nên nhanh lên thôi.
Nói rồi, nó lại tăng tốc nhanh hơn nữa. Trận chiến nàyđã tụ họp đầy đủ thành viên gia đình của nó rồi, nó tin chắc trận này mình sẽkhông thua.
===========================ENDCHAP116==================
==========================================================
CHAP 116: THẮNG TRẬN
- Đến rồi.
Kai cất tiếng rồi quay ra nhìn phía sau gật đầu với Eris và Crystal. Hai người hiểu ý, nắm lấy tay nhau, cùng đọc thần chú. Ngay lập tức, phép thuật kết giới cấp cao được kích hoạt. Hiện tại, Gin và Kai sẽ nhận trách nhiệm giải quyết bọn sắp kéo đến viện trợ, Crystal và Eris nhận nhiệm vụ dùng hết sức mình để lập kết giới tại nơi đây, không cho bất kì tên nào lọt được vào trong tiếp ứng.
Trong hầm, những âm thanh vang lên.
Gin và Kai nhìn nhau mỉm cười, hai người hoàn toàn sẵn sàng chiến đấu.
Một vòng tròn phép thuật hiện lên trước mắt Gin, ngay sau đó, vòng tròn chuyển động nhanh chóng, một làn nước mạnh mẽ tuông ra, đổ mạnh vào làm ngập cả đường hầm. Bọn viện binh bị tấn công bất ngờ, vô cùng khốn đốn.
Kai rất ăn ý, lập ngay một vòng tròn phép thuật. Từ đó, sấm chớp liên tục đánh xuống. Cộng thêm dòng nước, sấm sét lại càng có sức ảnh hưởng kinh khủng hơn. Những tiếng la hét thất thanh lần lượt vang lên. Có thể chắc chắn không ít tên đã bị hạ gục.
Rầm...
Lớp đất dưới chân Gin đột nhiên nứt ra, Kai nhanh chóng kéo Gin né tránh kịp thời. Dòng nước của Gin cũng đã bị tách ra làm hai, bọn còn sống sót mau chóng tiến đến. Thật không ngờ, bọn chúng cũng chẳng kém cỏi chút nào.
Nhận ra sự lo lắng trên nét mặt Crystal, Kai trấn an:
- Ổn thôi, nhất định phải tập trung.
Gin cũng thêm vào:
- Phải đó. Dù xảy ra bất cứ chuyện gì cũng không được dừng kết giới này lại để đến đây chiến đấu. Nhất định phải theo kế hoạch.
Crystal lo lắng nhìn Eris, nhận được ánh mắt trấn an từ Eris thì gật đầu:
- Vâng. Con... biết rồi.
Bọn người kia đã đến nơi.
Trở lại với trận chiến của Yuu, Ray cùng Manae. Cùng với dáng vẻ gớm ghiếc hiện tại, Yuu và Ray có thể cảm nhận rõ cả sức mạnh của Manae cũng đã thay đổi, nó còn đen tối và ghê gớm hơn hẳn lúc nãy.
Yuu và Ray cũng chẳng muốn tốn thêm thời gian mà tăng sức mạnh của mình lên mức cao hơn hẳn. Trận chiến này phải dứt điểm thật nhanh, không nên để mất thêm thời gian nữa.
Yuu nhanh chóng lao vút tới tấn công Manae với song kiếm của mình. Manae chỉ cười nhếch mép, vung mạnh móng vuốt, kiếm của Yuu từ lúc nào đã nứt ra rồi vỡ nát. Móng vuốt của Manae vẫn tiếp tục nhắm thẳng vào trái tim Yuu khi Yuu vẫn còn đang sơ hở. Nhưng... hiện tại Yuu và Ray đang cùng tác chiến.
Dù thế nào thì tốc độ của Ray cũng thuộc vào loại kinh khủng. Vô cùng nhanh chóng, Ray đã mở ra cánh cửa không gian đến gần bên Yuu, cướp lấy Yuu tránh xa khỏi đó trước khi bị cái móng vuốt sắc nhọn đầy chất độc kia chạm vào. Manae dường như cũng đã kịp nhận ra nhưng chẳng mấy giận dữ mà còn cười thích thú:
- Tao... không giống lúc nãy nữa đâu.
Chẳng mấy chốc, Manae đã dịch chuyển đến sát bên cạnh Ray và Yuu. Cả hai có chút bất ngờ nhưng Ray phản ứng rất nhanh chóng, mặt đất dưới chân Manae đột nhiên nứt ra khiến Manae mất thăng bằng, theo đó, Ray tung một cú đá vào bụng cô ta khiến cô ta văng ra xa và giương cung.
Vút...
Mũi tên vừa mới bay ra thì cây cung trên tay Ray đã bị cắt làm đôi gãy vụn. Ray giương đôi mắt kinh hoàng, ngay lập tức cô ta vung cả hai móng vuốt tấn công Ray. Yuu rất nhanh chóng kéo tay Ray dịch chuyển né tránh.
Bùm...
Từ chỗ Ray vừa đứng, một vụ nổ năng lượng phép thuật xuất hiện. Cảm tượng lúc này thật kinh khủng, mặt đất hoang tàn đến đáng sợ, một vùng lớn bị nổ tung lên, bụi bay mịt mù.
Những người khác trong Witchard đã khống chế được đội quân của Manae cũng kinh ngạc vô cùng trước tình cảnh này. Ray sau khi thoát chết nhờ Yuu thì siết chặt tay rồi hét lên:
- Đi khỏi đây mau đi.
Ngay lập tức, mọi người nhanh chân di tản. Còn Elise, sau khi chiến đấu xong, Elise nhanh chân chạy về phía phòng hiệu trưởng. Lúc nãy, cô thấy nhóm Kai chạy về phía đó nên nghĩ chắc chắn nơi đó cũng có xảy ra trận chiến và cô muốn đến đó giúp mọi người, xem như chuộc lại lầm lỗi trước đây.
Sau khi đảm bảo mọi người đến được khu vực an toàn, tránh xa nơi đây, Ray mới quay sang Yuu cất tiếng:
- Dù sao cũng cảm ơn.
Yuu mắt gián chặt vào Manae đầy cảnh giác, chỉ khẽ lắc đầu:
- Có qua có lại.
Ngừng một lúc, cậu tiếp:
- Phải hết sức thôi.
Ray hiểu ý, gật đầu. Lúc này, trên tay Yuu lại xuất hiện thêm thanh song kiếm mới. Ray đột ngột đặt tay lên vai Yuu khiến Yuu bất ngờ quay sang nhìn Ray. Một vòng tròn phép thuật màu tím hiện ra, từ đó, Ray rút ra hai thanh kiếm mới hẳn còn nằm trong vỏ. Ray búng tay khiến hai thanh kiếm của Yuu biến mất. Đưa hai thanh kiếm sang cho Yuu, Ray lạnh lùng:
- Dùng cái này.
Yuu khó hiểu nhưng vẫn đưa tay cầm lấy, ánh mắt vẫn trông chờ Ray giải đáp. Ray đáp lời:
- Song kiếm này một mang sức mạnh ánh sáng, một mang sức mạnh bóng tối, là cha đã đưa cho tôi. Tôi tạm thời cho cậu mượn. Sức mạnh của chúng rất lớn, dùng được hay không... là tùy ở cậu.
Yuu còn đang do dự thì Ray lại tiếp:
- Nó không hỏng được đâu, nếu cậu không điều khiển được... nó sẽ tự về với tôi và lúc đó, tôi sẽ được quyền kết liễu con mụ phiền phức đó. Cơ hội cuối cùng cho cậu đấy.
Không để Yuu đáp lời, Ray lập tức ra tay.
Hàng loạt mũi tên đất lao đến phía Manae, kèm theo đó là dung nhanh tuông trào từ mặt đất.
Gió tạo thành những vòi rồng bao quanh lấy Manae, chúng trở thành một lớp lá chắc bảo vệ Manae tuyệt đối. Thế nhưng... Ray đã tính đến chuyện này. Đột nhiên, tất cả vòi rồng của Manae nổ tung, khói bụi mù mịt bay ngút trời mà đến cả Manae cũng bị bất ngờ mà phân tâm, lại thêm không nhìn rõ được phương hướng.
Mặt đất dưới chân Manae nứt ra, một dòng dung nham nóng rực tuông trào mạnh mẽ. Manae phản ứng rất nhanh chóng, lập tức nhảy lên, né tránh ra xa.
Keng...
Ngay lúc này, móng vuốt của Manae và kiếm của Yuu giao nhau. Nhưng tình thế lúc này đã khác. Móng vuốt của Manae... một cái đã gãy và rơi xuống mặt đất, hóa thành tro bụi lập tức. Manae bàng hoàng.
Trong khi đó, Ray chỉ nhẹ mỉm cười rồi lạnh lùng cất lời:
- Tới đây thôi. Hinata... cha... mẹ... đang chờ tôi.
Nói rồi, Ray quay lưng, triệu hồi chổi thần và phóng vút đi mất. Lần này, cậu quyết tâm phải giết chết được Hakai, dù cho có là tổ tiên của cậu đi chăng nữa thì mối thù hắn đã tạo nên, những tổn thương hắn đã gây ra, cậu nhất quyết không thể tha thứ mà bắt hắn phải nhận lại tất cả.
Yuu nhìn theo bóng lưng Ray đã bay đi mất mà đôi mày nhíu lại, có phần... tức giận. Thật không ngờ, cái tên này ngay đến chiến hữu như cậu cũng bỏ mặc. Yuu thật không thể nghĩ đến chuyện này. Thế nhưng, với cậu, giải quyết Manae mới là việc quan trọng hiện tại.
Thừa thế, Yuu tiếp tục vung kiếm, kiếm pháp vô cùng đẹp mắt. Manae lúc này chỉ phòng thủ bởi cô ta đang tìm cách đối phó song kiếm của Yuu, Manae nhận ra song kiếm đó không bình thường, nó còn mạnh hơn cả móng vuốt mà cô ta đã phải giết cả người thân, đồng đội, bán cả trái tim và linh hồn mới có được.
Yuu đã phát ngán với trận chiến này rồi. Sức mạnh phép thuật dâng cao một cách đột ngột, Yuu giống hệt một ngôi sao băng, phóng vút qua bầu trời với tốc độ thật nhanh chóng và...
Hai thanh kiếm biến mất.
Manae há hốc, như không tin vào sự việc đang diễn ra, Nyoko và Ame đang chiến đấu lẫn Claudia ở phía xa cũng vô cùng kinh ngạc. Manae... cả cơ thể cô ta... đã bị cắt ra làm đôi.
- AAAAAAA...
Tiếng hét chói tai đến rợn người của Manae vang lên, từ chỗ vết cắt, ánh sáng lóe lên đầy mạnh mẽ. Những cái móng vuốt của Manae dần dần tan biến thành tro bụi. Manae hoảng loạn hét lên:
- Không... Không... Không thể n...
Chưa hết câu thì toàn bộ cơ thể Manae đã hóa thành tro bụi và biến mất trong màn ánh sáng. Yuu chứng kiến cũng có chút khó hiểu, Manae biến mất... là do sức mạnh của cậu hay là sức mạnh của song kiếm kia đây???
Vết thương của Claudia đã đỡ hơn hẳn, tiến đến bên cạnh Yuu, Claudia lên tiếng:
- Đó... là phép thuật thanh tẩy của Nữ hoàng Ryu. Song kiếm đó được tạo nên từ phép thuật thanh tẩy nên người bị phép thuật hắc ám chiếm đoạt như Manae không thể nào thắng được nó. Yuu... cậu dùng được song kiếm, có nghĩa... trái tim và linh hồn cậu là hoàn toàn trong sạch.
Vậy là Manae đã hoàn toàn biến mất, cô ta đã nhận được cái giá thích đáng cho mình.
- AAAA...
Lại một tiếng hét thất thanh nữa vang lên thu hút ánh mắt của Yuu và Claudia. Lúc này, hiệu trưởng Rebecca đã gục ngã, máu từ tim tuông ra không ngừng. Thế nhưng... cô ta lại nhìn Ame mà nở nụ cười ghê rợn:
- Anna... Anna... Vì nó... vì nó mà ta... mới có kết cục thế này sao???
Và lúc này... Rebecca đã trút hơi thở cuối cùng.
Nyoko nhanh chóng chạy đến bên cạnh Ame, lúc này, cô thấy Ame... đang khóc. Là... khóc vì Rebecca đã chết sao?
Ame đột ngột ôm chặt lấy Nyoko vào lòng, nước mắt vẫn rơi nhưng môi lại nở nụ cười. Ame cất lời, cảm xúc như vỡ òa:
- Anh... làm được rồi. Anh... đã trả thù được cho chị Anna rồi, anh làm được rồi Nyoko.
Nyoko im lặng một lúc, đưa tay ôm lấy Ame rồi sau đó mới cất lời:
- Rốt cuộc... Anna là...
Nyoko chưa nói hết câu thì Ame đã đáp:
- Đó là người mà anh xem như chị gái, Anna là em gái ruột của Rebecca. Thế nhưng... vì sợ chị Anna tranh giành, cướp đoạt mọi thứ từ mình mà Rebecca đã nhẫn tâm giết hại chị ấy dù cho chị ấy thực chất không làm gì mà sẵn sàng nhường hết thảy mọi thứ cho cô ta.
Ngừng một lúc, Ame tiếp:
- Nghe tin chị Anna chết, anh... đã rất đau lòng. Anh đã cố gắng rèn luyện phép thuật, cố gắng điều tra về cái chết của chị ấy và... khi biết được sự thật, anh đã lập tức đến đây để có thể tự tay mình trả thù cho chị Anna. Và... anh đã làm được, nhờ có em, Nyoko à.
Nyoko im lặng không nói gì nhưng... trong lòng lại có chút gì đó nhẹ nhõm và vui mừng. Thì ra... Anna chỉ là người mà Ame xem như chị gái.
Lúc này, Yuu đã phóng chổi thần đuổi theo Ray, Claudia không muốn phá hoại không khí này nhưng buộc phải cất lời:
- Chúng ta phải đến hỗ trợ giáo sư Gin và Kai còn có Eris và Crystal.
Nói rồi, Claudia đi trước.
Đến với tình hình của nó và Hinata. Hai người chỉ còn một chút nữa thôi là đến nơi. Bất chợt, Hinata nở nụ cười tươi lên tiếng:
- Mẹ à... Haruko... đã bị tiêu diệt rồi. Anh Ray... cũng rất nhanh sẽ đến đây.
Nó có chút kinh ngạc nhưng sau đó ánh mắt lộ rõ vẻ vui mừng, gật đầu:
- Được. Vậy... chúng ta cũng nên nhanh lên thôi.
Nói rồi, nó lại tăng tốc nhanh hơn nữa. Trận chiến nàyđã tụ họp đầy đủ thành viên gia đình của nó rồi, nó tin chắc trận này mình sẽkhông thua.
===========================ENDCHAP116==================
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.