Chương 229: đến Bắc mộ điện
Snake
13/08/2019
Bất Tử thành, Bắc Mộ điện.
Mộ Vân Khanh mặc xiêm y màu xanh, lạnh lùng ngồi trên ghế, nét đẹp tinh xảo đầy vẻ mị hoặc. Mái tóc đen dài, đôi mắt ánh lên chút suy tư cương nghị, phía trên là hàng mi thon dài mềm mại, môi nàng hơi nhếch lên, lộ ra một tia lo lắng.
Chu Tước, Huyền Vũ, Bạch Hổ đứng trong đại điện.
Chu Tước sắc mặt khó coi nói:
- Thánh nữ, ta cũng thua, tiếp theo nên làm sao?
Huyền Vũ sắc mặt khó xem nói:
- Đúng vậy. Kỳ đạo của Thiên Lãng Tiên Sinh quá mạnh, dù ta và Chu Tước lần lượt đặt cờ nhưng chủ yếu vẫn là kỳ lực của thánh nữ. Hai cục đều thua thì làm sao đây?
Mộ Vân Khanh bóp cây quạt, lắc đầu, nói:
- Thiên Lãng Tiên Sinh? Kỳ nghệ của ta là học từ hắn, thua trong tay hắn không mất mặt, chủ yếu là Quang minh, hừ!
Chu Tước lo lắng nói:
- Nhưng còn có một ván, buổi sáng Quang minh thánh tử phái người đến giục.
Mộ Vân Khanh ngẫm nghĩ, ngoái đầu nhìn Bạch Hổ.
Mộ Vân Khanh kêu lên:
- Bạch Hổ
Bạch Hổ cung kính nói:
- Thánh nữ!
Mộ Vân Khanh trầm giọng nói:
-Tiêu công tử có nói gì không? Phải chờ đến chừng nào?
Bạch Hổ, lắc đầu, nói:
- Không, chỉ nói là mấy ngày,, ta cũng không biết cụ thể!
Chu Tước nghi hoặc hỏi:
- Thánh nữ,Tiêu công tử đến có tác dụng sao?
Mộ Vân Khanh trầm giọng nói:
- Ta có cảm giác hắn làm được.
- A? Tại sao? Lần trước đâu thấy hắn chơi cờ?
- Ta nghe Thiên Lãng Tiên Sinh từng nói rất muốn đánh cờ với Tiêu Phong một lần, hắn khiến Thiên Lãng Tiên Sinh để ý như vậy thì chắc là....
- Gri!
Ngoài điện bỗng vang tiếng hạc kêu.
- A?
Mộ Vân Khanh nghi hoặc nhìn ngoài điện hỏi:
- Tiểu hạc nhi, sao vậy?
Bùm!
Một con tiên hạc to lớn bay vào đại điện.
Tiên hạc đập cánh hướng ngoài điện.
- Gri, gri!
Thanh Long, Tiêu Phong, Dương Chí Dương, Tiểu Miêu Nhi đáp xuống quảng trường Bắc Mộ điện.
Bạch Hổ vui mừng kêu lên:
- Đến rồi, tốt quá!
Tiêu Phong đến rồi?
Mộ Vân Khanh nở nụ cười.
Dương Chí Dương la lên:
- Mộ Vân Khanh , ta đến rồi, ta đến rồi!
Nụ cười trên mặt Mộ Vân Khanh chợt mất.
Mộ Vân Khanh biểu tình nghiêm túc nói:
- Dương Chí Dương? Sao ngươi đến?
Dương Chí Dương ngập ngừng nói:
- Ta... Ta đến gặp nàng.
Mộ Vân Khanh nhìn Dương Chí Dương, nhíu mày, cuối cùng thở dài.
Mộ Vân Khanh mặc xiêm y màu xanh, lạnh lùng ngồi trên ghế, nét đẹp tinh xảo đầy vẻ mị hoặc. Mái tóc đen dài, đôi mắt ánh lên chút suy tư cương nghị, phía trên là hàng mi thon dài mềm mại, môi nàng hơi nhếch lên, lộ ra một tia lo lắng.
Chu Tước, Huyền Vũ, Bạch Hổ đứng trong đại điện.
Chu Tước sắc mặt khó coi nói:
- Thánh nữ, ta cũng thua, tiếp theo nên làm sao?
Huyền Vũ sắc mặt khó xem nói:
- Đúng vậy. Kỳ đạo của Thiên Lãng Tiên Sinh quá mạnh, dù ta và Chu Tước lần lượt đặt cờ nhưng chủ yếu vẫn là kỳ lực của thánh nữ. Hai cục đều thua thì làm sao đây?
Mộ Vân Khanh bóp cây quạt, lắc đầu, nói:
- Thiên Lãng Tiên Sinh? Kỳ nghệ của ta là học từ hắn, thua trong tay hắn không mất mặt, chủ yếu là Quang minh, hừ!
Chu Tước lo lắng nói:
- Nhưng còn có một ván, buổi sáng Quang minh thánh tử phái người đến giục.
Mộ Vân Khanh ngẫm nghĩ, ngoái đầu nhìn Bạch Hổ.
Mộ Vân Khanh kêu lên:
- Bạch Hổ
Bạch Hổ cung kính nói:
- Thánh nữ!
Mộ Vân Khanh trầm giọng nói:
-Tiêu công tử có nói gì không? Phải chờ đến chừng nào?
Bạch Hổ, lắc đầu, nói:
- Không, chỉ nói là mấy ngày,, ta cũng không biết cụ thể!
Chu Tước nghi hoặc hỏi:
- Thánh nữ,Tiêu công tử đến có tác dụng sao?
Mộ Vân Khanh trầm giọng nói:
- Ta có cảm giác hắn làm được.
- A? Tại sao? Lần trước đâu thấy hắn chơi cờ?
- Ta nghe Thiên Lãng Tiên Sinh từng nói rất muốn đánh cờ với Tiêu Phong một lần, hắn khiến Thiên Lãng Tiên Sinh để ý như vậy thì chắc là....
- Gri!
Ngoài điện bỗng vang tiếng hạc kêu.
- A?
Mộ Vân Khanh nghi hoặc nhìn ngoài điện hỏi:
- Tiểu hạc nhi, sao vậy?
Bùm!
Một con tiên hạc to lớn bay vào đại điện.
Tiên hạc đập cánh hướng ngoài điện.
- Gri, gri!
Thanh Long, Tiêu Phong, Dương Chí Dương, Tiểu Miêu Nhi đáp xuống quảng trường Bắc Mộ điện.
Bạch Hổ vui mừng kêu lên:
- Đến rồi, tốt quá!
Tiêu Phong đến rồi?
Mộ Vân Khanh nở nụ cười.
Dương Chí Dương la lên:
- Mộ Vân Khanh , ta đến rồi, ta đến rồi!
Nụ cười trên mặt Mộ Vân Khanh chợt mất.
Mộ Vân Khanh biểu tình nghiêm túc nói:
- Dương Chí Dương? Sao ngươi đến?
Dương Chí Dương ngập ngừng nói:
- Ta... Ta đến gặp nàng.
Mộ Vân Khanh nhìn Dương Chí Dương, nhíu mày, cuối cùng thở dài.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.