Bí Mật Thiên Địa

Chương 15: mở mang đầu óc

Snake

07/08/2019

Tiêu Phong gật gật đầu xem như ghi nhận .

- Ồ?

Tiêu Phong hơi kinh ngạc thốt lên. Ngoài mấy chục dặm về phía bắc có vô tận sương mù bao che toàn bộ rừng núi không thể nhìn thấy, bầu trời thì càng là mây đen cuồn cuộn bao phủ lấy một khu vực lớn ở phía Bắc . Thật là một mảnh âm u.

- Phía đó là sao ?

Tiêu Phong bắt đầu híp hai mắt lại.

- Vương gia, đó là Phong Cấm Hồng Lĩnh Sâm Lâm, vốn là một tử địa. Trước kia có rất nhiều người tiến vào tìm hiểu nhưng sau khi đi vào thì không thấy có ai đi ra. Thời điểm triều đình chúng ta khai triều thì đã sớm có rồi, thậm chí triều đình chúng ta đã từng cho đại quân tiến vào nhưng đều một đi không trở về. Cho nên bây giờ có rất ít người dám đi vào.

Phong Đằng cung kính nói.

- Phong Thủy đại trận? lại là một cái Phong Thủy đại trận!

Tiêu Phong híp mắt nói.

- Phong Thủy đại trận? Vương gia, Phong Thủy đại trận là gì?

Phong Đằng lập tức hiếu kỳ hỏi.

Tiêu Phong nhìn mọi người, nguyên vốn cũng phải bồi dưỡng những người này cho nên hắn cũng không giấu diếm mà cười nói:

- Phong Đằng ! Theo hiểu biết của các ngươi thì Tiên môn là thế nào ?

- Khởi bẩm Vương Gia! Thuộc hạ thật tình không biết rõ ! nhưng theo những hiểu biết hạn hẹp mà thần được biết thì Tiên Môn là nơi mà các Tiên đạo tu hành và sinh sống .

Phong Đằng khó hiểu trả lời vì thấy câu trả lời dường như không liên quan đến điều hắn vừa hỏi. Tiêu Phong liền lắc đầu rồi hít một hơi thật sâu mà nói:

- Tiên môn? Cũng chỉ là một tên chung của thế tục giới mà thôi. Tiên? Không phải dễ thành Tiên như vậy đâu, Tiên môn trong miệng các ngươi thì phần lớn đều là môn phái phàm nhân tu giả mà thôi, mà thiên hạ tu hành cũng có năm loại!

- Hả?

Phong Đằng , Triệu Đống và năm mươi binh sĩ nghe song lập tức chấn động tinh thần.

- Một là tu Mệnh hai là tu Vận ,ba là tu Phong Thủy, bốn là Tích Âm Đức ,năm là tu Độc Thư !

Tiêu Phong trầm giọng nói.

- Vương gia, tu Độc Thư là sao ? Quả thật lần đầu nghe a

Phong Đằng khó hiểu nói.

- Tu Độc Thư? Chớ xem thường việc tu Độc Thư, một ít thân thể của đại nho có bao hàm cả hạo nhiên chính khí, chỉ cần miệng nói ra một lời thánh hiền thì có thể trấn áp ngàn vạn yêu ma. Một số người luyện chữ đến đại thành thì chỉ cần một bút một giấy liền có thể viết ra ngàn quân vạn mã, đại quân có thể từ trong bút mực của bọn hắn đi ra phá hủy tất cả!

Tiêu Phong giải thích.

- Ách? Dùng bút mực cũng có thể viết ra ngàn quân vạn mã? Đây không phải là so với vẫy đậu thành binh trong truyền thuyết còn muốn lợi hại hơn sao?

Phong Đằng kinh ngạc nói.



- Vẫy đậu thành binh? Tiểu đạo mà thôi!

Tiêu Phong khinh thường nói.

- ....

Bộ mặt Phong đằng run rẩy một hồi, vẫy đậu thành binh vốn là một truyền thuyết hừng tráng trong chiến trường, dưới lời Vương Gia lập tức về bị xem là tiểu đạo? Hắn lại hỏi lần nữa:

- Vậy còn tu Tích Âm Đức ??

- Tu Tích Âm Đức? Cùng loại với Phật môn, Đạo tông. Chủ tu hành của bọn hắn là thu thập vô cùng tận (vô lượng) công đức! Sau này ngươi có thể được tiếp xúc đến!

Tiêu Phong thản nhiên nói.

- Vâng!

Phong Đằng cung kính gật đầu.

- Về phần tu Phong Thủy thì bọn hắn lại du tẩu khắp thiên hạ để tìm kiếm đại địa Long mạch mà tu hành. Người tu phong thuỷ sẽ bố trí Phong Thủy trận vô cùng kỳ dị vừa hư lại vừa thật, Phong Thủy trận có khác nhau rất lớn với những trận pháp bình thường khác. Hơn nữa, những Phong Thủy sư mạnh mẽ còn có thể lợi dụng Long mạch để đi đến hiệu quả nối liền âm dương hai giới!

Tiêu Phong giải thích.

- Nối liền âm dương hai giới? Phong Thủy sư?

Phong Đằng kinh ngạc thán phục nói.

- Vương gia giải thích thêm về tu vận được không ?

Triệu Đống cũng không giấu sự tò mò liền lên tiếng.

- Tu Vận giả, dùng Soán Mệnh sư là chủ có thể suy diễn thiên cơ, xem bói tinh tượng, suy đoán chuyện tốt xấu. Trong đó có một ít bất kính thiên giả cường thế còn có thể sắp xếp ngôi sao, đảo loạn thiên cơ, khiến cho thiên hạ đi đảo lộn!

Tiêu Phong giải thích tiếp.

Trong nội tâm Phong Đằng lại tiếp tục kinh hoàng. Soán Mênh sư? Sắp xếp ngôi sao, đảo loạn thiên cơ? Năng lực này thật sự là để cho Phong Đằng sinh ra một loại cảm giác hãi hùng khiếp vía. Hắn cưỡng chế rung động hỏi tiếp:

- Vậy tu Mệnh thì sao?

- Tu Mệnh?

Tiêu Phong liếc Phong Đằng rồi thản nhiên nói:

- Tu Mệnh thì ngươi đừng hỏi đến, đây không phải là việc ngươi có thể liên quan đến!

- Vâng!

Phong Đằng liền lập tức gật đầu. Triệu Đống cùng với 50 mươi quân sĩ giáp tím cũng đều rung động. Mọi người đều không ngừng nuốt nuốt nước miếng, trong nội tâm thì tràn đầy khát vọng.

- Con đường tu hành là cực kỳ khó khăn, cần phải thận trọng từng bước một, hơn nữa cùng phải có một thần hồn mạnh mẽ. Hãy cố gắng nâng cao thực lực bản thân thì mới có khả năng bước chân vào con đường tu giả.



Tiêu Phong thản nhiên nói. Mọi người nghe được lời nói của Tiêu Phong thì đều là thần sắc đều vô cùng rung động.

- Tạ Vương gia chỉ điểm !

Mọi người đều cực kỳ cung kính mà nói tạ ơn. Ý tứ của Tiêu Phong chính là chuẩn bị mang theo mọi người bước lên con đường tu hành? Cơ hội khó có được như vậy thì sao mọi người có thể bỏ qua được?

Tiêu Phong thấy tất cả như vậy liền gật gật đầu hài lòng. Hắn có thể khẳng định những người này càng có lòng trung thành tuy nhiên. Chỉ dựa vào trung nghĩa để thu nạp thuộc hạ thì vẫn còn chưa đủ, ngoại trừ trung nghĩa thì cần còn đan chen vào đó những khát vọng để sinh ra động lực.

Tiêu Phong lại nhìn về phái Phong Thủy trận ở phía xa. Tuy rằng hắn không tu Phong Thủy nhưng kiếp trước hắn là Đế cho nên đối với Phong Thủy cũng không quá xa lạ. Ít nhất một số điều trụ cột thì Tiêu Phong vẫn có thể nhận ra.

- Đại địa Long mạch? Rốt cuộc nơi đây đã tụ được bao nhiêu Long mạch? Lại có thể có một tiểu Long mạch bị ép ra ngoài?

Tiêu Phong kinh ngạc nói.

- Vương gia, ngươi nói gì vậy?

Phong Đằng ngạc nhiên hỏi.

- Bên kia, chính giữa phương tây ở phía trên tòa núi thứ mười chín có phải có một cái hồ nước nhỏ hay không?

Tiêu Phong liền hỏi.

- Ách? Vương gia làm sao ngài biết? Mấy năm trước đây hạ chức mang theo một số người đi tuần sơn lúc đi lên trên núi thì thấy có một cái hồ nước nhỏ, nước ở trong đó phải nói là cực phẩm , uống vào ngọt mát, tâm thần sảng khoái vô cùng . Tiếc là quá xa nơi mình ở để hàng ngày lấy về phục vụ Vương Gia thôi. Thần không hề có ý giấu giếm.

Phong Đằng lập tức kinh ngạc nói.

- Ừm...ta biết ngươi không có ý đó. Tuy nhiên Đó là Long khẩu của Long mạch, mấy năm nay có lẽ đã ngưng tụ được không ít Long mạch chi khí a!

Tiêu Phong lập tức hưng phấn nói.

- Vương gia, đó là Long mạch? Long Mạch sao ???

Phong Đằng lại kinh ngạc hỏi.

- Phong Đằng, sau khi xuống núi ngươi liền đi chỉnh quân, chúng ta mau chóng xuất phát tiến về phía Long mạch sơn khẩu kia ta có việc ở đấy. Sau đó chính ta sẽ tiến về núi Hương Tích diệt sát toàn quân của Đại Nhật quốc đang chiếm đóng nơi đó và săn giết Yêu hùng ! Dám đánh chủ ý vào ta sao ? Nghĩ cũng đừng mong sống.

Tiêu Phong trầm giọng nói.

- Tuân lệnh vương gia !

Phong Đằng lên tiếng trả lời rồi lại hỏi tiếp:

- Vương gia, những quân sĩ giáp trắng bị bắt thì phải làm sao? Có cần người trông coi không?

Hai mắt Tiêu phong nhíu lại nói:

- Làm tiêu hao thức ăn của chúng ta thì lưu lại có lợi ích gì?

- Thần đã rõ !

Phong Đằng lập tức thân hình đứng nghiêm. Một câu nói của Tiêu Phong đã tuyên bố án tử hình cho những quân sĩ giáp trắng kia

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Bí Mật Thiên Địa

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook