Chương 236: phụ thân ta là Minh Phượng
Snake
13/08/2019
Bắc Mộ điện.
Mộ Vân Khanh mắt mày cong tít Hưng phấn nói :
- Lần này thật may nhờ có ngươi giúp đỡ.
Giọng nàng trong trẻo như pha Lê , khi mỉm cười còn có một núm đồng tiền rất đáng yêu , Tiêu Phong nhìn dáng vẻ cười như hoa của nàng, ánh mắt có chút rung động , lòng vô thức cũng xen vào một chút dịu dàng :
- Không sao, đừng nói vậy, có lẽ không lâu sau ta cần nàng hỗ trợ.
Mộ Vân Khanh mỉm cười , mắt mày cong cong từ đuôi mày đến ánh mắt đong đầy tình cảm ấm áp khẽ gật đầu đáp :
- Ừm!
Mộ Vân Khanh rót một chén nước trà vàng kim cho Tiêu Phong, nói:
- Đây là Kim Diễm trà, ngươi nếm thử xem có hợp khẩu vị hay không?
Tiêu Phong nâng tách trà lên, lá trà vàng óng ánh chìm nổi bên trong tách trà, tỏa ra hơi nóng lượn lờ, chậm rãi uống một ngụm, nhướng mày rồi giãn ra, toàn thân lỗ chân lông đều giãn nở.
Tiêu Phong gật đâu khen :
- Trà ngon!
Mộ Vân Khanh mắt cong cong cười. Ánh cười long lanh từ trong mắt nàng chậm rãi lan đến cánh môi xinh đẹp như đóa hoa anh đào.
- Ngươi hài lòng là tốt rồi
Tiêu Phong nhìn Mộ Vân Khanh ánh mắt có chút thất thần, nhưng rất nhanh khôi tỉnh liền hỏi:
- Nàng tới đây đã biết là báu vật gì xuất thế chưa ? nói qua cho ta nghe một chút.
Mộ Vân Khanh Thở dài bất đắc dĩ :
- Chưa biết, còn phải chờ một đoạn thời gian, nhưng ta đại khái có thể đoán được cùng loại gì đó.
- A?
Mộ Vân Khanh Nhìn Tiêu Phong giọng điệu nhẹ nhàng từ tốn nói :
- Ngươi có biết chuyện ngày xưa của Bất Tử thánh địa không?
- Xin lắng tai nghe.
Mộ Vân Khanh nói:
- Bất Tử thánh địa do Thiên Hạ Vạn tông làm chủ, thánh chủ là Đao thánh tổ tiên của 'Đao Ma “. Chắc danh Đao Ma hẳn là ngưoi có biết ?
Tiêu Phong bất ngờ hỏi:
- Đao Ma?
Mới không lâu trước Lý Chiêu anh kế thừa ý chí của phụ thân trở thành tân Đao Ma Thiên Tôn, đó là một cùng người đi.
Mộ Vân Khanh cảm thán nói:
- Đúng vậy. Đồn là lúc đó có vài người độ kiếp qua đi, sắp phi thăng tiên nhân vây giết Đao Thánh. Thế nhưng nhưng chuẩn tiên nhân này ở trước mặt Đao Thánh không chịu nổi một Đao, bị giết gọn lẹ. Thiên hạ đệ nhất đúng là danh phù kỳ thực, Bất Tử thánh địa cũng thành Vạn Tông.
- Một Đao giết gọn ?
Tiêu Phong hơi nhíu mày, nhưng không hỏi nhiều.
Mộ Vân Khanh kể lại:
- Đại khái thời gian trước, không biết Bất Tử thánh địa gặp chuyện gì mà hoàn toàn tan rã, nghe nói Đao Thánh cũng chết trong trận đó. Sau khi Đao Thánhchết thì vài đạo quân Bất Tử thánh địa cũng biến mất. Hậu nhân truyền thừa sau này có Đao thần chí tôn . cuối cùng là Đao Ma giáo chủ
- A?
Mộ Vân Khanh ngẫm nghĩ, trầm giọng nói:
- Tổ tiên của Phụ thân của ta năm xưa là người của Bất Tử thánh địa.
Tiêu Phong bất ngờ nói:
- Phụ thân của nàng?
- Phụ thân của ta thật ra là...
Mộ Vân Khanh môi, ngập ngừng không dám nói. Chân mày chau lại, giãn ra rồi chau lại, dáng vẻ bối rối đều lọt hết vào tầm mắt Tiêu Phong
Tiêu Phong ánh mắt thoáng giao động lên tiếng nói:
- Không thể nói sao? Vậy đừng miễn cưỡng.
Mộ Vân Khanh nhấc mi lên nhìn Tiêu Phong một cái , trong ánh mắt có tủi thân, có khó hiểu , thậm chí cả sợ hãi... một lúc rồi nói:
- Thật ra phụ thân của ta không phải nhân tộc!
Tiêu Phong bất ngờ đờ ra, đồng tử cũng hơi co lại thốt lên:
- A?
Mộ Vân Khanh nhìn chằm chằm Tiêu Phong, như đang chờ hắn biến đổi cảm xúc rồi cắn môi rầu rĩ một lát mới thấp giọng nói :
- Mẫu thân của ta là nhân tộc, phụ thân của ta là một con Minh Phượng!
Tiêu Phong tán thán:
- Minh Phượng? Vua trong loài chim !
Mộ Vân Khanh ánh mắt phát sáng , chăm chú nhìn Tiêu Phong trước mắt , trên chóp mũi cũng rịn chút ít mồ hôi vì căng thẳng nhìn Tiêu Phong theo bản năng, dè dặt nói, bộ dạng còn có chút chờ mong:
- Ngươi không cảm thấy ta rất kỳ quái sao ?
Tiêu Phong bật cười gương mặt Tuấn mỹ giống như ánh nắng mùa xuân, làm hoà tan lòng người .tầm mắt hắn rơi lên người Mộ Văn Khanh nhu hoà hơn rất nhiều :
- Ha ha ha, có kì quái sao ? ở trong mắt ta là Mộ Vân Khanh, trước giờ không thay đổi.
Mộ Vân Khanh nhìn vào đôi mắt của Tiêu Phong. Khoé môi chậm rãi hiện lên ý cười, dịu dàng như nước khẽ nói :
- Đa tạ !
Đôi mắt Mộ Vân Khanh chớp động, cảm giác được sự ấm áp lan tràn trong tim, đến đôi mắt cũng bất giác cay cay nàng hít mũi một cái, nuốt con nghẹn ngào lại hạ giọng nói.
Tiêu Phong muốn an ủi nhưng nhất thời không biết nói sao cho phù hợp liền đẩy câu chuyện sang hướng khác:
- Lúc trước phụ thân của nàng tại sao ở Đại Chiêu thánh địa?
Mộ Vân Khanh thấy Tiêu Phong chủ động quan tâm đến nhé chuyện của mìn liền ngước mắt lên, nói:
- Ngày xưa thần thú hộ giáo Bất Tử thánh địa là tộc phượng hoàng, trước khi Bất Tử thánh địa hủy diểt nên phụ thân chỉ có thể ở tại đây.
Tiêu Phong có chút sửng sốt :
- A?
Mộ Vân Khanh biểu tình khổ sở ánh mắt nhìn Tiêu Phong như xuyên qua hắn nhìn về quá khứ xa xôi:
- Phụ thân từng cho ta biết bên dưới phế tích Đại Chiêu thánh địa có thứ của tộc phượng hoàng ta, cũng có di bảo của Bất Tử thánh địa. Nhưng lúc trước phụ thân không nói kỹ, sau đó thì...
Tiêu Phong trầm giọng nghiêm túc nhìn Mộ Vân Khanh nhấn mạnh từng chữ :
- Nếu như có thứ của tộc phượng hoàng thì ta sẽ hết sức giúp nàng lấy được!
Mộ Vân Khanh cảm động khiến tay cũng run khe khẽ, nhẹ nhàng nói:
- Ừm!
Mộ Vân Khanh mắt mày cong tít Hưng phấn nói :
- Lần này thật may nhờ có ngươi giúp đỡ.
Giọng nàng trong trẻo như pha Lê , khi mỉm cười còn có một núm đồng tiền rất đáng yêu , Tiêu Phong nhìn dáng vẻ cười như hoa của nàng, ánh mắt có chút rung động , lòng vô thức cũng xen vào một chút dịu dàng :
- Không sao, đừng nói vậy, có lẽ không lâu sau ta cần nàng hỗ trợ.
Mộ Vân Khanh mỉm cười , mắt mày cong cong từ đuôi mày đến ánh mắt đong đầy tình cảm ấm áp khẽ gật đầu đáp :
- Ừm!
Mộ Vân Khanh rót một chén nước trà vàng kim cho Tiêu Phong, nói:
- Đây là Kim Diễm trà, ngươi nếm thử xem có hợp khẩu vị hay không?
Tiêu Phong nâng tách trà lên, lá trà vàng óng ánh chìm nổi bên trong tách trà, tỏa ra hơi nóng lượn lờ, chậm rãi uống một ngụm, nhướng mày rồi giãn ra, toàn thân lỗ chân lông đều giãn nở.
Tiêu Phong gật đâu khen :
- Trà ngon!
Mộ Vân Khanh mắt cong cong cười. Ánh cười long lanh từ trong mắt nàng chậm rãi lan đến cánh môi xinh đẹp như đóa hoa anh đào.
- Ngươi hài lòng là tốt rồi
Tiêu Phong nhìn Mộ Vân Khanh ánh mắt có chút thất thần, nhưng rất nhanh khôi tỉnh liền hỏi:
- Nàng tới đây đã biết là báu vật gì xuất thế chưa ? nói qua cho ta nghe một chút.
Mộ Vân Khanh Thở dài bất đắc dĩ :
- Chưa biết, còn phải chờ một đoạn thời gian, nhưng ta đại khái có thể đoán được cùng loại gì đó.
- A?
Mộ Vân Khanh Nhìn Tiêu Phong giọng điệu nhẹ nhàng từ tốn nói :
- Ngươi có biết chuyện ngày xưa của Bất Tử thánh địa không?
- Xin lắng tai nghe.
Mộ Vân Khanh nói:
- Bất Tử thánh địa do Thiên Hạ Vạn tông làm chủ, thánh chủ là Đao thánh tổ tiên của 'Đao Ma “. Chắc danh Đao Ma hẳn là ngưoi có biết ?
Tiêu Phong bất ngờ hỏi:
- Đao Ma?
Mới không lâu trước Lý Chiêu anh kế thừa ý chí của phụ thân trở thành tân Đao Ma Thiên Tôn, đó là một cùng người đi.
Mộ Vân Khanh cảm thán nói:
- Đúng vậy. Đồn là lúc đó có vài người độ kiếp qua đi, sắp phi thăng tiên nhân vây giết Đao Thánh. Thế nhưng nhưng chuẩn tiên nhân này ở trước mặt Đao Thánh không chịu nổi một Đao, bị giết gọn lẹ. Thiên hạ đệ nhất đúng là danh phù kỳ thực, Bất Tử thánh địa cũng thành Vạn Tông.
- Một Đao giết gọn ?
Tiêu Phong hơi nhíu mày, nhưng không hỏi nhiều.
Mộ Vân Khanh kể lại:
- Đại khái thời gian trước, không biết Bất Tử thánh địa gặp chuyện gì mà hoàn toàn tan rã, nghe nói Đao Thánh cũng chết trong trận đó. Sau khi Đao Thánhchết thì vài đạo quân Bất Tử thánh địa cũng biến mất. Hậu nhân truyền thừa sau này có Đao thần chí tôn . cuối cùng là Đao Ma giáo chủ
- A?
Mộ Vân Khanh ngẫm nghĩ, trầm giọng nói:
- Tổ tiên của Phụ thân của ta năm xưa là người của Bất Tử thánh địa.
Tiêu Phong bất ngờ nói:
- Phụ thân của nàng?
- Phụ thân của ta thật ra là...
Mộ Vân Khanh môi, ngập ngừng không dám nói. Chân mày chau lại, giãn ra rồi chau lại, dáng vẻ bối rối đều lọt hết vào tầm mắt Tiêu Phong
Tiêu Phong ánh mắt thoáng giao động lên tiếng nói:
- Không thể nói sao? Vậy đừng miễn cưỡng.
Mộ Vân Khanh nhấc mi lên nhìn Tiêu Phong một cái , trong ánh mắt có tủi thân, có khó hiểu , thậm chí cả sợ hãi... một lúc rồi nói:
- Thật ra phụ thân của ta không phải nhân tộc!
Tiêu Phong bất ngờ đờ ra, đồng tử cũng hơi co lại thốt lên:
- A?
Mộ Vân Khanh nhìn chằm chằm Tiêu Phong, như đang chờ hắn biến đổi cảm xúc rồi cắn môi rầu rĩ một lát mới thấp giọng nói :
- Mẫu thân của ta là nhân tộc, phụ thân của ta là một con Minh Phượng!
Tiêu Phong tán thán:
- Minh Phượng? Vua trong loài chim !
Mộ Vân Khanh ánh mắt phát sáng , chăm chú nhìn Tiêu Phong trước mắt , trên chóp mũi cũng rịn chút ít mồ hôi vì căng thẳng nhìn Tiêu Phong theo bản năng, dè dặt nói, bộ dạng còn có chút chờ mong:
- Ngươi không cảm thấy ta rất kỳ quái sao ?
Tiêu Phong bật cười gương mặt Tuấn mỹ giống như ánh nắng mùa xuân, làm hoà tan lòng người .tầm mắt hắn rơi lên người Mộ Văn Khanh nhu hoà hơn rất nhiều :
- Ha ha ha, có kì quái sao ? ở trong mắt ta là Mộ Vân Khanh, trước giờ không thay đổi.
Mộ Vân Khanh nhìn vào đôi mắt của Tiêu Phong. Khoé môi chậm rãi hiện lên ý cười, dịu dàng như nước khẽ nói :
- Đa tạ !
Đôi mắt Mộ Vân Khanh chớp động, cảm giác được sự ấm áp lan tràn trong tim, đến đôi mắt cũng bất giác cay cay nàng hít mũi một cái, nuốt con nghẹn ngào lại hạ giọng nói.
Tiêu Phong muốn an ủi nhưng nhất thời không biết nói sao cho phù hợp liền đẩy câu chuyện sang hướng khác:
- Lúc trước phụ thân của nàng tại sao ở Đại Chiêu thánh địa?
Mộ Vân Khanh thấy Tiêu Phong chủ động quan tâm đến nhé chuyện của mìn liền ngước mắt lên, nói:
- Ngày xưa thần thú hộ giáo Bất Tử thánh địa là tộc phượng hoàng, trước khi Bất Tử thánh địa hủy diểt nên phụ thân chỉ có thể ở tại đây.
Tiêu Phong có chút sửng sốt :
- A?
Mộ Vân Khanh biểu tình khổ sở ánh mắt nhìn Tiêu Phong như xuyên qua hắn nhìn về quá khứ xa xôi:
- Phụ thân từng cho ta biết bên dưới phế tích Đại Chiêu thánh địa có thứ của tộc phượng hoàng ta, cũng có di bảo của Bất Tử thánh địa. Nhưng lúc trước phụ thân không nói kỹ, sau đó thì...
Tiêu Phong trầm giọng nghiêm túc nhìn Mộ Vân Khanh nhấn mạnh từng chữ :
- Nếu như có thứ của tộc phượng hoàng thì ta sẽ hết sức giúp nàng lấy được!
Mộ Vân Khanh cảm động khiến tay cũng run khe khẽ, nhẹ nhàng nói:
- Ừm!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.