Chương 1212: Thoải mái phá cục
Bảo Thạch Tiêu
02/03/2015
Đổng Nguyên Hàng là nhân viên dự thính của hội nghị lần này, hắn căn bản không có quyền biểu quyết. Bây giờ bản danh sách hắn cung cấp cho
trưởng phòng chỉ còn là một tờ giấy trắng mà thôi.
Hơn nữa Đổng Nguyên Hàng cũng coi như đã triệt để đắc tội trưởng phòng Vương. Vương Tử Quân là lãnh đạo đơn vị, ai sẽ để cho một người không bảo trì sự nhất trí với mình trên vị trí mấu chốt?
Hội nghị đã mở đến lúc này thì căn bản không cần tiếp tục, chỉ là vài phút thì hội nghị đã đạt thành hiệp nghị: Đề nghị hội nghị thường ủy tỉnh ủy tiến hành chọn lựa công khai với vị trí phó hiệu trưởng thường vụ trường đảng.
Sau khi tan họp thì Vương Tử Quân trực tiếp đi đến phòng làm việc của bí thư Diệp, hắn báo cáo kết quả của hội nghị văn phòng cho Diệp Thừa Dân. Diệp Thừa Dân căn bản không coi trọng vị trí phó hiệu trưởng thường vụ trường đảng bằng hội nghị văn phòng lần này.
Sau khi nghe rõ nội dung từ trong miệng của Vương Tử Quân thì Diệp Thừa Dân nở nụ cười. Dù lão tin tưởng Vương Tử Quân sẽ phá vỡ cục diện ở phòng tổ chức, thế nhưng lão không ngờ Vương Tử Quân lại cho ra biện pháp như vậy.
Diệp Thừa Dân căn bản đã nghĩ qua vài biện pháp để phá vỡ thế cục này, thậm chí còn phân chia ra từng đẳng cấp. Thế nhưng biện pháp giải quyết của Vương Tử Quân căn bản làm cho lão cực kỳ tán thưởng.
Diệp Thừa Dân là bí thư tỉnh ủy Nam Giang, ánh mắt của lão căn bản không phải là đám người Trần Viễn Lũng có thể so sánh được. Lão thấy đây không phải là vị trí phó hiệu trưởng thường vụ trường đảng, mà thông qua sự kiện chọn lựa cán bộ công khai lần này thì Vương Tử Quân sẽ tăng tiến lực ảnh hưởng của một vị trưởng phòng tổ chức vừa nhận chức, hơn nữa còn quán triệt tư tưởng chỉ đạo của mình đến từng vùng hẻo lánh trong tỉnh.
Vấn đề nhân sự xưa nay luôn rất mẫn cảm, bây giờ Vương Tử Quân vừa lên nhận chức thì đã tiến hành phương thức chọn lựa cán bộ công khai, lực ảnhh hưởng của nó sẽ vô tình quán triệt xuống bên dưới. Hơn nữa lãnh đạo trung ương rất coi trọng cán bộ chọn lựa cán bộ công khai, vì vậy dễ tạo ra thành tích, làm như vậy căn bản chiếm hết chỗ tốt.
Diệp Thừa Dân dù đặt nặng vị trí phó hiệu trưởng thường vụ trường đảng, thế nhưng nếu so sánh với Vương Tử Quân thì căn bản là kém quá xa. Nhân tài khó có được, lão thầm suy tư về phương án của Vương Tử Quân, càng có thêm xúc động kéo Vương Tử Quân về phía mình.
- Trưởng phòng Tử Quân, tôi hoàn toàn đồng ý với phương án lần này của phòng tổ chức. Nhưng có một phương diện các anh cần nắm chắc, chính là phương án lựa chọn cán bộ công khai căn bản chưa từng có tiền lệ, anh nhất định phải nắm chặt thế cục, không để xuất hiện bất kỳ sai lầm gì khác.
Lời nói giúp đỡ của Diệp Thừa Dân căn bản nằm trong dự liệu của Vương Tử Quân. Dù thế nào thì Diệp Thừa Dân cũng là người đứng đầu tỉnh Nam Giang, có thể nói là dù Nam Giang có thành tích gì cũng khó thể nào thoát khỏi bàn tay của lão.
- Cám ơn bí thư Diệp, chúng tôi nhất định sẽ cố gắng hoàn thiện phương án chọn lựa công khai cán bộ.
Vương Tử Quân nói đến đây thì lại cười nói:
- Lần này chúng tôi dựa theo trình tự để tổ chức chọn lựa công khai cán bộ, cuối cùng cũng phải có kết quả tốt. Bí thư Diệp, anh xem, có phải nên giúp đỡ công tác của chúng tôi một chút không...
Diệp Thừa Dân hiểu ý của Vương Tử Quân, đây là để Diệp Thừa Dân đảm nhiệm vai trò người chủ yếu trong công tác chọn lựa cán bộ công khai lần này. Tuy chỉ là một vị trí phó hiệu trưởng thường vụ trường đảng thế nhưng ý nghĩa ẩn sâu bên trong lại là cực kỳ lớn.
Diệp Thừa Dân trầm ngâm giây lát rồi cười nói:
- Chuyện này nên để cho phòng tổ chức phụ trách. Trưởng phòng Tử Quân, anh nên buông tay buông chân lớn gan đi làm, tôi cũng không khoa tay múa chân.
...
Khi Vương Tử Quân tìm Diệp Thừa Dân thì Trần Viễn Lũng đang gọi điện thoại đến phòng làm việc của Diêu Trung Tắc. Lúc này Diêu Trung Tắc cũng không tức giận với báo có của Trần Viễn Lũng, chỉ đơn giản nói vài câu cổ vũ rồi cúp điện thoại.
Nhưng sau khi đặt điện thoại xuống thì gương mặt Diêu Trung Tắc trở nên cực kỳ dữ tợn, hắn thấy đại cục lần này căn bản là quá kém. Lúc này Vương Tử Quân thông qua chiêu thức ấy có thể nói là trên cơ bản ngồi vững vàng trên vị trí trưởng phòng tổ chức tỉnh Nam Giang.
Người kia căn bản luôn cho ra bất ngờ, thật sự quá khó đối phó. Diêu Trung Tắc nghĩ đến phương diện sau này sẽ có một tên thủ hạ khó chịu, hắn cảm thấy đầu đau như búa bổ. Khi hắn suy tư xem bước tiếp theo nên làm thế nào thì tiếng gõ cửa vang lên.
Diêu Trung Tắc dùng giọng mất kiên nhẫn nói một câu mời vào, cũng không thèm ngẩng đầu lên. Dựa theo sắp xếp hôm nay thì căn bản không có nhân vật chủ yếu nào đến gặp hắn, có lẽ người vào là thư ký.
- Bí thư Diêu, ngài thật sự là quá nhàn nhã.
Tiếng cười vang lên truyền vào tai Diêu Trung Tắc. Lúc này Diêu Trung Tắc nghe được và chợt kinh hoảng, hắn ngẩng đầu nhìn lên, chợt thấy Vương Tử Quân với nụ cười ung dung đang ở bên cạnh mình.
Khi thấy Vương Tử Quân thì Diêu Trung Tắc chợt sững sờ, nụ cười nhanh chóng lộ ra trên mặt. Hắn nhanh chóng đứng lên khỏi ghế nói:
- Trưởng phòng Tử Quân đến đấy à, mời ngồi, mời ngồi.
Thư ký đi vào pha trà rồi rời khỏi phòng, Diêu Trung Tắc nhìn Vương Tử Quân rồi cười ha hả nói:
- Trưởng phòng Tử Quân, vừa rồi tôi suy nghĩ xuất thần, không ngờ trưởng phòng lại đại giá quang lâm đến đây. Ha ha, mau nếm thử trà ngon, nghe nói trà này uống được lắm, chỉ là tôi căn bản không phẩm được hương vị.
Vương Tử Quân nâng ly trà lên uống một ngụm, sau đó khẽ nói với Diêu Trung Tắc:
- Bí thư Diêu, tôi căn bản là không tốt ở phương diện này, không báo cáo trước cho lãnh đạo mà trực tiếp đi đến.
Hai người nói cười vài câu, sau đó Vương Tử Quân chợt cười nói:
- Bí thư Diêu, gần đây lãnh đạo thượng cấp căn bản chú trọng đến phương pháp lựa chọn cán bộ công khai, hơn nữa còn yêu cầu các nơi đẩy mạnh gia tăng tỉ lệ chọn lựa cán bộ công khai. Trải qua nghiên cứu của phòng tổ chức, sắp tới chúng tôi sẽ tiến hành phương án chọn lựa cán bộ công khai trong toàn tỉnh.
Diêu Trung Tắc đã sớm biết phương án chọn lựa cán bộ công khai này là có chuyện gì xảy ra, nhưng hắn vẫn giả vờ không biết nói:
- Chọn lựa cán bộ công khai là tốt, tôi tán thành. Nhưng chọn lựa cán bộ công khai có liên lụy đến nhiều vấn đề, trưởng phòng Tử Quân, những vấn đề này là rất nhiều, anh nên chuẩn bị sẵn sàng trước khi tổ chức hành động thì hơn.
Vương Tử Quân căn bản là biết rõ Diêu Trung Tắc có biết mình đang chuẩn bị làm gì hay không. Hắn thấy Diêu Trung Tắc giả vờ giống như không biết gì, thế là nói tiếp:
- Tôi cũng đã lo lắng với những gì bí thư Diêu đang lo lắng, vì vậy muốn hoạt động chọn lựa cán bộ công khai lần này có thể thuận lợi áp dụng thì chúng tôi cho ra biện pháp nhưng còn phải mời bí thư Diêu ngài đến tọa trấn.
- Bí thư Diêu là cán bộ lão thành của công tác tổ chức, kinh nghiệm phong phú. Lần này chúng tôi chủ yếu áp dụng phương pháp chọn lựa cán bộ công khai cho vị trí phó hiệu trưởng thường vụ trường đảng, ngài là hiệu trưởng trường đảng, ngài càng là người phải nắm chặt tay lái.
Vương Tử Quân mời mình tham gia hoạt động chọn lựa cán bộ công khai lần này, Diêu Trung Tắc cảm thấy giật mình, đồng thời cũng suy xét ý nghĩa của sự việc. Hắn là người thông minh, hắn suy tư giây lát thì hiểu đây là cành ô liu của Vương Tử Quân cho mình. Dù nói thế nào thì Vương Tử Quân lần này áp dụng phương án chọn lựa cán bộ công khai chính là một cái bánh ngọt lớn, đối phương sở dĩ mời mình tham gia, chính là muốn mình cùng cộng hưởng lợi ích.
Diêu Trung Tắc rất muốn từ chối lời đề nghị của Vương Tử Quân, thế nhưng lời đến bên miệng thì lại nói:
- Trưởng phòng Tử Quân, anh vừa mới chủ trì công tác của phòng tổ chức, tôi là một phó bí thư nắm công tác tổ chức, vì vậy nên toàn lực giúp đỡ anh. Chuyện này nếu anh đã nói như vậy, tôi xem như cùng kết hợp công tác với anh một lượt.
Vương Tử Quân thấy Diêu Trung Tắc đồng ý thì trong lòng cũng sinh ra cảm giác vui mừng. Đối với hắn thì những thứ khác căn bản là không quan trọng, quan trọng nhất chính là phương án chọn lựa cán bộ công khai lần này được tiến hành thuận lợi, đây là thành công lớn. Dù là hắn không mời phó bí thư Diêu Trung Tắc đến tọa trấn, cũng không thiếu công lao của bí thư Diêu, thế nên không bằng mời cho xong. Như vậy vừa làm mất đi một người hay ngáng chân, hơn nữa còn lợi dụng lực ảnh hưởng của Diêu Trung Tắc để thuận lợi thúc đẩy hoạt động lần này.
Khi vị trí ngày càng cao thì ánh mắt Vương Tử Quân nhìn sự việc càng phát sinh biến hóa. Đến cấp bậc của bọn họ thì đấu chọi gay gắt tuy cũng hay xuất hiện nhưng căn bản là cùng chung thắng lợi thì hay hơn.
Chỉ những người nào cùng chung thắng lợi thì đường phát triển tương lai mới thêm rộng rãi và thêm lâu bền.
Tám giờ tối Trình Viên Lệ về đến nhà, đối với nàng thì lúc này về nhà xem như đã khá sớm. Mặc dù nàng là nữ phó chủ tịch tỉnh, thế nhưng cũng có không ít chuyện cần phải tham gia. Ví dụ như hôm nay có tổ nghiên cứu của bộ giáo dục xuống tỉnh Nam Giang, nàng là phó chủ tịch chủ quản giáo dục, căn bản không thể không ra mặt.
Khi thấy đứa con đang học phổ thông của mình lười biếng đọc sách, Trình Viên Lệ vừa đổi dép lê vừa nhép miệng nói:
- Cường Cường, bố của con đâu?
- Bố đi tụ hội với bạn học cũ, cũng không biết đi đâu làm gì rồi.
Vì nguyên nhân công tác nên Trình Viên Lệ căn bản không đủ sự quan tâm đến gia đình, thế cho nên cũng không phải thân thiết với con cái, điều này làm cho nàng có chút thương tâm.
Hơn nữa Đổng Nguyên Hàng cũng coi như đã triệt để đắc tội trưởng phòng Vương. Vương Tử Quân là lãnh đạo đơn vị, ai sẽ để cho một người không bảo trì sự nhất trí với mình trên vị trí mấu chốt?
Hội nghị đã mở đến lúc này thì căn bản không cần tiếp tục, chỉ là vài phút thì hội nghị đã đạt thành hiệp nghị: Đề nghị hội nghị thường ủy tỉnh ủy tiến hành chọn lựa công khai với vị trí phó hiệu trưởng thường vụ trường đảng.
Sau khi tan họp thì Vương Tử Quân trực tiếp đi đến phòng làm việc của bí thư Diệp, hắn báo cáo kết quả của hội nghị văn phòng cho Diệp Thừa Dân. Diệp Thừa Dân căn bản không coi trọng vị trí phó hiệu trưởng thường vụ trường đảng bằng hội nghị văn phòng lần này.
Sau khi nghe rõ nội dung từ trong miệng của Vương Tử Quân thì Diệp Thừa Dân nở nụ cười. Dù lão tin tưởng Vương Tử Quân sẽ phá vỡ cục diện ở phòng tổ chức, thế nhưng lão không ngờ Vương Tử Quân lại cho ra biện pháp như vậy.
Diệp Thừa Dân căn bản đã nghĩ qua vài biện pháp để phá vỡ thế cục này, thậm chí còn phân chia ra từng đẳng cấp. Thế nhưng biện pháp giải quyết của Vương Tử Quân căn bản làm cho lão cực kỳ tán thưởng.
Diệp Thừa Dân là bí thư tỉnh ủy Nam Giang, ánh mắt của lão căn bản không phải là đám người Trần Viễn Lũng có thể so sánh được. Lão thấy đây không phải là vị trí phó hiệu trưởng thường vụ trường đảng, mà thông qua sự kiện chọn lựa cán bộ công khai lần này thì Vương Tử Quân sẽ tăng tiến lực ảnh hưởng của một vị trưởng phòng tổ chức vừa nhận chức, hơn nữa còn quán triệt tư tưởng chỉ đạo của mình đến từng vùng hẻo lánh trong tỉnh.
Vấn đề nhân sự xưa nay luôn rất mẫn cảm, bây giờ Vương Tử Quân vừa lên nhận chức thì đã tiến hành phương thức chọn lựa cán bộ công khai, lực ảnhh hưởng của nó sẽ vô tình quán triệt xuống bên dưới. Hơn nữa lãnh đạo trung ương rất coi trọng cán bộ chọn lựa cán bộ công khai, vì vậy dễ tạo ra thành tích, làm như vậy căn bản chiếm hết chỗ tốt.
Diệp Thừa Dân dù đặt nặng vị trí phó hiệu trưởng thường vụ trường đảng, thế nhưng nếu so sánh với Vương Tử Quân thì căn bản là kém quá xa. Nhân tài khó có được, lão thầm suy tư về phương án của Vương Tử Quân, càng có thêm xúc động kéo Vương Tử Quân về phía mình.
- Trưởng phòng Tử Quân, tôi hoàn toàn đồng ý với phương án lần này của phòng tổ chức. Nhưng có một phương diện các anh cần nắm chắc, chính là phương án lựa chọn cán bộ công khai căn bản chưa từng có tiền lệ, anh nhất định phải nắm chặt thế cục, không để xuất hiện bất kỳ sai lầm gì khác.
Lời nói giúp đỡ của Diệp Thừa Dân căn bản nằm trong dự liệu của Vương Tử Quân. Dù thế nào thì Diệp Thừa Dân cũng là người đứng đầu tỉnh Nam Giang, có thể nói là dù Nam Giang có thành tích gì cũng khó thể nào thoát khỏi bàn tay của lão.
- Cám ơn bí thư Diệp, chúng tôi nhất định sẽ cố gắng hoàn thiện phương án chọn lựa công khai cán bộ.
Vương Tử Quân nói đến đây thì lại cười nói:
- Lần này chúng tôi dựa theo trình tự để tổ chức chọn lựa công khai cán bộ, cuối cùng cũng phải có kết quả tốt. Bí thư Diệp, anh xem, có phải nên giúp đỡ công tác của chúng tôi một chút không...
Diệp Thừa Dân hiểu ý của Vương Tử Quân, đây là để Diệp Thừa Dân đảm nhiệm vai trò người chủ yếu trong công tác chọn lựa cán bộ công khai lần này. Tuy chỉ là một vị trí phó hiệu trưởng thường vụ trường đảng thế nhưng ý nghĩa ẩn sâu bên trong lại là cực kỳ lớn.
Diệp Thừa Dân trầm ngâm giây lát rồi cười nói:
- Chuyện này nên để cho phòng tổ chức phụ trách. Trưởng phòng Tử Quân, anh nên buông tay buông chân lớn gan đi làm, tôi cũng không khoa tay múa chân.
...
Khi Vương Tử Quân tìm Diệp Thừa Dân thì Trần Viễn Lũng đang gọi điện thoại đến phòng làm việc của Diêu Trung Tắc. Lúc này Diêu Trung Tắc cũng không tức giận với báo có của Trần Viễn Lũng, chỉ đơn giản nói vài câu cổ vũ rồi cúp điện thoại.
Nhưng sau khi đặt điện thoại xuống thì gương mặt Diêu Trung Tắc trở nên cực kỳ dữ tợn, hắn thấy đại cục lần này căn bản là quá kém. Lúc này Vương Tử Quân thông qua chiêu thức ấy có thể nói là trên cơ bản ngồi vững vàng trên vị trí trưởng phòng tổ chức tỉnh Nam Giang.
Người kia căn bản luôn cho ra bất ngờ, thật sự quá khó đối phó. Diêu Trung Tắc nghĩ đến phương diện sau này sẽ có một tên thủ hạ khó chịu, hắn cảm thấy đầu đau như búa bổ. Khi hắn suy tư xem bước tiếp theo nên làm thế nào thì tiếng gõ cửa vang lên.
Diêu Trung Tắc dùng giọng mất kiên nhẫn nói một câu mời vào, cũng không thèm ngẩng đầu lên. Dựa theo sắp xếp hôm nay thì căn bản không có nhân vật chủ yếu nào đến gặp hắn, có lẽ người vào là thư ký.
- Bí thư Diêu, ngài thật sự là quá nhàn nhã.
Tiếng cười vang lên truyền vào tai Diêu Trung Tắc. Lúc này Diêu Trung Tắc nghe được và chợt kinh hoảng, hắn ngẩng đầu nhìn lên, chợt thấy Vương Tử Quân với nụ cười ung dung đang ở bên cạnh mình.
Khi thấy Vương Tử Quân thì Diêu Trung Tắc chợt sững sờ, nụ cười nhanh chóng lộ ra trên mặt. Hắn nhanh chóng đứng lên khỏi ghế nói:
- Trưởng phòng Tử Quân đến đấy à, mời ngồi, mời ngồi.
Thư ký đi vào pha trà rồi rời khỏi phòng, Diêu Trung Tắc nhìn Vương Tử Quân rồi cười ha hả nói:
- Trưởng phòng Tử Quân, vừa rồi tôi suy nghĩ xuất thần, không ngờ trưởng phòng lại đại giá quang lâm đến đây. Ha ha, mau nếm thử trà ngon, nghe nói trà này uống được lắm, chỉ là tôi căn bản không phẩm được hương vị.
Vương Tử Quân nâng ly trà lên uống một ngụm, sau đó khẽ nói với Diêu Trung Tắc:
- Bí thư Diêu, tôi căn bản là không tốt ở phương diện này, không báo cáo trước cho lãnh đạo mà trực tiếp đi đến.
Hai người nói cười vài câu, sau đó Vương Tử Quân chợt cười nói:
- Bí thư Diêu, gần đây lãnh đạo thượng cấp căn bản chú trọng đến phương pháp lựa chọn cán bộ công khai, hơn nữa còn yêu cầu các nơi đẩy mạnh gia tăng tỉ lệ chọn lựa cán bộ công khai. Trải qua nghiên cứu của phòng tổ chức, sắp tới chúng tôi sẽ tiến hành phương án chọn lựa cán bộ công khai trong toàn tỉnh.
Diêu Trung Tắc đã sớm biết phương án chọn lựa cán bộ công khai này là có chuyện gì xảy ra, nhưng hắn vẫn giả vờ không biết nói:
- Chọn lựa cán bộ công khai là tốt, tôi tán thành. Nhưng chọn lựa cán bộ công khai có liên lụy đến nhiều vấn đề, trưởng phòng Tử Quân, những vấn đề này là rất nhiều, anh nên chuẩn bị sẵn sàng trước khi tổ chức hành động thì hơn.
Vương Tử Quân căn bản là biết rõ Diêu Trung Tắc có biết mình đang chuẩn bị làm gì hay không. Hắn thấy Diêu Trung Tắc giả vờ giống như không biết gì, thế là nói tiếp:
- Tôi cũng đã lo lắng với những gì bí thư Diêu đang lo lắng, vì vậy muốn hoạt động chọn lựa cán bộ công khai lần này có thể thuận lợi áp dụng thì chúng tôi cho ra biện pháp nhưng còn phải mời bí thư Diêu ngài đến tọa trấn.
- Bí thư Diêu là cán bộ lão thành của công tác tổ chức, kinh nghiệm phong phú. Lần này chúng tôi chủ yếu áp dụng phương pháp chọn lựa cán bộ công khai cho vị trí phó hiệu trưởng thường vụ trường đảng, ngài là hiệu trưởng trường đảng, ngài càng là người phải nắm chặt tay lái.
Vương Tử Quân mời mình tham gia hoạt động chọn lựa cán bộ công khai lần này, Diêu Trung Tắc cảm thấy giật mình, đồng thời cũng suy xét ý nghĩa của sự việc. Hắn là người thông minh, hắn suy tư giây lát thì hiểu đây là cành ô liu của Vương Tử Quân cho mình. Dù nói thế nào thì Vương Tử Quân lần này áp dụng phương án chọn lựa cán bộ công khai chính là một cái bánh ngọt lớn, đối phương sở dĩ mời mình tham gia, chính là muốn mình cùng cộng hưởng lợi ích.
Diêu Trung Tắc rất muốn từ chối lời đề nghị của Vương Tử Quân, thế nhưng lời đến bên miệng thì lại nói:
- Trưởng phòng Tử Quân, anh vừa mới chủ trì công tác của phòng tổ chức, tôi là một phó bí thư nắm công tác tổ chức, vì vậy nên toàn lực giúp đỡ anh. Chuyện này nếu anh đã nói như vậy, tôi xem như cùng kết hợp công tác với anh một lượt.
Vương Tử Quân thấy Diêu Trung Tắc đồng ý thì trong lòng cũng sinh ra cảm giác vui mừng. Đối với hắn thì những thứ khác căn bản là không quan trọng, quan trọng nhất chính là phương án chọn lựa cán bộ công khai lần này được tiến hành thuận lợi, đây là thành công lớn. Dù là hắn không mời phó bí thư Diêu Trung Tắc đến tọa trấn, cũng không thiếu công lao của bí thư Diêu, thế nên không bằng mời cho xong. Như vậy vừa làm mất đi một người hay ngáng chân, hơn nữa còn lợi dụng lực ảnh hưởng của Diêu Trung Tắc để thuận lợi thúc đẩy hoạt động lần này.
Khi vị trí ngày càng cao thì ánh mắt Vương Tử Quân nhìn sự việc càng phát sinh biến hóa. Đến cấp bậc của bọn họ thì đấu chọi gay gắt tuy cũng hay xuất hiện nhưng căn bản là cùng chung thắng lợi thì hay hơn.
Chỉ những người nào cùng chung thắng lợi thì đường phát triển tương lai mới thêm rộng rãi và thêm lâu bền.
Tám giờ tối Trình Viên Lệ về đến nhà, đối với nàng thì lúc này về nhà xem như đã khá sớm. Mặc dù nàng là nữ phó chủ tịch tỉnh, thế nhưng cũng có không ít chuyện cần phải tham gia. Ví dụ như hôm nay có tổ nghiên cứu của bộ giáo dục xuống tỉnh Nam Giang, nàng là phó chủ tịch chủ quản giáo dục, căn bản không thể không ra mặt.
Khi thấy đứa con đang học phổ thông của mình lười biếng đọc sách, Trình Viên Lệ vừa đổi dép lê vừa nhép miệng nói:
- Cường Cường, bố của con đâu?
- Bố đi tụ hội với bạn học cũ, cũng không biết đi đâu làm gì rồi.
Vì nguyên nhân công tác nên Trình Viên Lệ căn bản không đủ sự quan tâm đến gia đình, thế cho nên cũng không phải thân thiết với con cái, điều này làm cho nàng có chút thương tâm.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.