Chương 898: Vô duyên làm đối thủ, chỉ có thể làm lãnh tụ
Bảo Thạch Tiêu
11/08/2014
- Điều này anh cứ yên tâm, ngày hôm qua chúng tôi đã phái xe
mời đầy đủ các vị lãnh đạo doanh nghiệp lớn trong tỉnh về
khách sạn Sơn Viên.
La Nhân Uy nói đến đây thì khóe miệng vểnh lên:
- Tối qua chúng tôi còn mở tiệc chiêu đãi nhà đầu tư, bầu không khí rất vui vẻ.
- Đã sớm đón người rồi sao? Anh La thật sự có biện pháp hay.
Quan Vĩnh Hạ nghe thấy vậy mà thật sự vui mừng, hai thành phố trong tỉnh Sơn Nam đều cử hành hội nghị phát triển kinh tế kêu gọi đầu tư, khách tất nhiên sẽ la phương diện bị hai bên tranh giành. Hắn thật sự lo lắng thành phố Sơn Viên gặp vấn đề ở sự kiện này, không ngờ La Nhân Uy căn bản không che giấu, trực tiếp nói ra tình huống phái xe đến đón người.
Một chiêu đón người này thật sự rất hay.
- Lãnh đạo có đến không?
La Nhân Uy nắm chắc ánh mắt của Quan Vĩnh Hạ vào lúc này, trong lòng lão cũng xuất hiện cảm giác đắc ý. Nhưng lúc này thời gian rất gấp, phương diện tổng kết kinh nghiệm phải để lúc sau.
- Bí thư Nhất Phong đang ở trong phòng làm việc, anh đi đến gặp lãnh đạo cùng tôi.
Quan Vĩnh Hạ nói rồi đi về phía phòng làm việc của bí thư Nhất Phong.
Hào Nhất Phong đang cúi đầu xem văn kiện, khi thấy Quan Vĩnh Hạ và La Nhân Uy đi đến thì cười nói:
- Bí thư Nhân Uy, anh đến phòng làm việc của tôi sớm như thế này, có phải muốn kiểm tra công tác của tôi không?
La Nhân Uy nghe ra ý nghĩa thân cận trong lời nói của bí thư Nhất Phong với mình, lão lập tức cười nói:
- Bí thư Nhất Phong, ôi, ngài nói như vậy là muốn tôi chết. Ngài cả ngày bận rộn, thật sự thiếu nhất chính là thời gian nghỉ ngơi. Tôi đến phòng làm việc của ngài sớm như thế này, tất nhiên có chuyện mong ngài trợ giúp, mong ngài làm chỗ dựa cho lễ hội văn hóa Thần Hoàng ở thành phố Sơn Viên.
- Ha ha, cái gì mà chỗ dựa, giữ chút thể diện mà thôi, nhưng tôi lại thích như vậy. Thần Hoàng chính là niềm kiêu ngạo của tỉnh Sơn Nam, dùng lễ hội văn hóa Thần Hoàng để thúc đẩy phát triển kinh tế, đây là một sự kiện nhất cử lưỡng tiện, tôi cam tâm tình nguyện đến tham gia với anh.
Hào Nhất Phong nói rồi khoát tay với Quan Vĩnh Hạ, sau đó nói tiếp:
- Anh xem hôm nay có vị thường ủy nào không có quan trọng hay không? Anh sắp xếp bọn họ đi theo tôi đến lễ hội văn hóa Thần Hoàng. Đúng rồi, anh gọi điện thoại cho chủ tịch Thạch, để anh ấy rút ra chút thời gian.
Quan Vĩnh Hạ đồng ý một tiếng, sau đó mượn điện thoại bàn trong phòng làm việc của Hào Nhất Phong để gọi đi. Sau khi Hào Nhất Phong hút vào một hơi thuốc thì nói với La Nhân Uy:
- Bí thư La, anh đã làm tốt công tác kêu gọi đầu tư chưa?
- Đã chuẩn bị xong, lúc này có hai trăm đại biểu của xí nghiệp đến thành phố Sơn Viên.
La Nhân Uy nói đến đâ thì có chút đắc ý:
- Tối qua tôi đã trao đổi với bọn họ, ai cũng tràn đầy tin tưởng vào sự phát triển của thành phố Sơn Viên.
- Vậy là tốt, quá tốt rồi.
Hào Nhất Phong khoát tay áo nói:
- Lễ hôi văn hóa Thần Hoàng lần này không những phải làm tốt công tác văn hóa, còn phải tìm lợi ích lớn ở phương diện kêu gọi đầu tư, càng có tác dụng kéo kinh tế Sơn Viên phát triển, rõ ràng là một sự kiện rất hay.
Khi hai người trò chuyện với nhau thì Quan Vĩnh Hạ đi đến báo cáo;
- Bí thư Hào, đã thông báo cho mọi người.
- Được rồi, bây giờ chúng ta đi, nhất định phải đẩy mạnh công tác của lễ hội văn hóa Thần Hoàng.
- Giám đốc Thành, mời anh ngồi bên này.
Khách sạn La Nam có nhiều phòng chức năng, Thành Kiếm Xã đang tìm vị trí của mình, hết nhìn đông lại ngó tây, chợt nghe thấy có người lên tiếng nói.
Thành Kiếm Xã quay đầu nhìn, chợt thấy người chào hỏi mình, chính là tổng giám đốc Trần Mẫn Kiện của trung tâm chế tạo dược phẩm. Hai người cùng làm ở một mảng kinh doanh, thế nên thường xuyên quan hệ qua lại với nhau.
- Anh Trần, anh cũng đến sao?
Thành Kiếm Xã là người có tính tình tùy tiện, hắn đi đến ngồi xuống bên cạnh Trần Mẫn Kiện rồi mỉm cười nói.
Trần Mẫn Kiện nhìn gương mặt tươi cười của Thành Kiếm Xã, sau đó nói:
- Tôi sao không thể đến được? Thành phố La Nam cũng không phải là nhà anh, anh nuốt một cái bánh lớn mà không cảm thấy nghẹn sao?
- Ơ, giám đốc Trần nói sao vậy, mới hai ngày không gặp, vì sao lại có ý kiến như vậy với tôi chứ? Nếu giám đốc Trần thật sự có ý kiến với tôi, như vậy tôi chịu tội không được sao?
Thành Kiếm Xã vỗ vỗ vai Trần Mẫn Kiện rồi cười hì hì nói.
Trần Mẫn Kiện cũng không phải thật sự tức giận, lúc này thấy Thành Kiếm Xã nói như vậy thì dùng giọng nửa thật nửa giả nói:
- Anh Thành, tôi sở dĩ nói như vậy cũng là vì anh thật sự không tốt.
Thành Kiếm Xã ghét nhất chính là người khác nói hắn không tốt, thế là hắn trừng mắt dùng giọng sốt ruột nói:
- Anh Trần, chúng ta có thể nói chuyện vui vẻ với nhau, anh cũng đừng vu oan tôi như vậy. Cái gì chứ nhân nghĩa và phúc hậu chính là danh thiếp của tôi, được đánh giá cực kỳ cao đấy nhé!
- Được rồi, vậy thì chúng ta dễ nói, tiểu tử anh làm ra tiền ở thành phố La Nam, sao không suy nghĩ cho anh em? Gạt tôi muốn ăn một mình sao?
Trần Mẫn Kiện nói rồi tiếp tục:
- Cậu ngàn vạn lần đừng không biết thành phố La Nam chuẩn bị phát triển sự nghiệp trồng cây dược liệu, như vậy rõ ràng là giả ngốc, chỉ có quỷ mới tin.
Thành Kiếm Xã lúc này mới hiểu chuyện gì xảy ra, với vị trí địa lý của thành phố La Nam, rất nhiều địa phương thích hợp trồng cây dược liệu. Nhưng đây là sự việc lần đầu tiên hắn được nghe, thế là hắn lên tiếng chặn lại:
- Anh Trần, tôi cũng thật sự là lần đầu tiên nghe nói như vậy, anh nói tôi như thế thì oan quá rồi.
- Hơn nữa tôi là gì của bí thư Vương, người ta sao có thể cho tôi biết sớm như vậy được chứ?
Trần Mẫn Kiện gọi Thành Kiếm Xã lại cũng không phải có ý khởi binh hỏi tội, hắn chỉ muốn đối phương giúp mình vài việc. Lúc này thấy Thành Kiếm Xã chịu thua, cũng nên thu tay là vừa.
- Anh Thành, anh có biết không, tôi nói cho anh biết, anh đang phát triển sự nghiệp lớn ở thành phố La Nam, anh giúp tôi một chuyện có được không?
Trần Mẫn Kiện nói đến đây thì khẽ lên tiếng:
- Công ty của chúng tôi rất tình nguyện đầu tư ở thành phố La Nam một trung tâm đông y, anh giúp đỡ một chút được không?
Thành Kiếm Xã còn tưởng rằng là chuyện gì lớn, hắn cười nói:
- Thành phố La Nam bây giờ đang kêu gọi đầu tưu, anh có tiền đầu tư là được, tôi còn phải hỗ trợ nữa sao?
- Không phải là anh đang thiếu tiền đấy chứ?
Thành Kiếm Xã giống như nghĩ đến thứ gì đó, hắn khẽ hỏi Trần Mẫn Kiện.
Trần Mẫn Kiện cười khổ một tiếng nói:
- Nhiều ít tiền cũng không phải là việc tôi cần quan tâm, chủ yếu là đối thủ cạn tranh có quá nhiều, ngay cả Tam Cá Lục cũng đến đây, vì vậy hy vọng của chúng ta cũng không quá lớn. Anh không phải rất quen thuộc bí thư Vương sao? Nói anh ấy mở cửa sau cho một chút được không?
Thành Kiếm Xã nhìn theo ngón tay của Trần Mẫn Kiện, hắn thấy được vị giám đốc tên là Tam Cá Lục đang ngồi nói chuyện với ai đso. Nhưng sau đó hắn lại lắc đầu như trống bỏi:
- Anh Trần, địa phương khác thì dễ nói, nhưng nếu ở thành phố La Nam thì coi như bỏ đi.
- Hừ, anh là nhà đầu tư lớn ở thành phố La Nam, anh không nói chuyện được sao?
Trần Mẫn Kiện dùng giọng khinh thường khích tướng Thành Kiếm Xã.
- Anh Trần, anh cũng không cần phải khích tôi, tôi cũng không phải người được việc, thế nhưng thấy bí thư Vương thì run rẩy cả người ra rồi.
Thành Kiếm Xã nói rồi giống như đột nhiên nhớ ra vấn đề gì đó:
- Anh cũng không phải không có cơ hội, cạnh tranh công bằng mà. Đúng rồi, anh có thể giảm lợi nhuận xuống một chút, trước tiên nắm lấy hạng mục cái đã rồi nói sau, như vậy phần thắng sẽ cao hơn.
Khi hai người Trần Mẫn Kiện và Thành Kiếm Xã nói chuyện với nhau, chủ tịch Hà Khởi Duệ là người chủ trì hội nghị lần này chợt đi lên phát biểu. Hội nghị phát triển kinh tế lần này cũng không có đài chủ tịch, chỉ thiết kế một bục phát biểu mà thôi.
- Kính thưa các vị bằng hữu, kính thưa các vị quan khách, tôi hoan nghênh mọi người đến với thành phố La Nam tham gia hội nghị phát triển kinh tế lần này. Chủ đề của hội nghị phát triển kinh tế thành phố La Nam chính là cùng các vị thảo luận đường phát triển, thông báo quy hoạch phát triển của chúng tôi cho các vị, cũng hy vọng các vị đề xuất kiến nghị và ý kiến với chúng tôi. Tất nhiên càng hy vọng các ngài đầu tư ở thành phố La Nam, cùng chúng tôi cố gắng xây dựng phát triển thành phố La Nam.
Hà Khởi Duệ nhìn thoáng qua những vị khách ngồi đầy hội trường, trong lòng thật sự rất đắc ý. Lúc này trong hội trường đều là lãnh đạo công ty xí nghiệp, có thể thấy bọn họ rất coi trọng hạng mục của thành phố La Nam.
Có nhiều người đến đầu tư ở thành phố La Nam, như vậy thành phố Tam Hồ là trọng tâm có thể làm gì? Bọn họ làm thành phố trọng tâm có thể kéo kinh tế khu vực phát triển, nhưng La Nam có thể kéo thành phố trọng tâm phát triển.
Trong lúc phát biểu thì Hà Khởi Duệ không khỏi nhìn thoáng qua trung tâm hội nghị, nơi đó Vương Tử Quân đang mỉm cười khẽ trò chuyện với chủ tịch Lữ Chính Bình của tập đoàn Huyền Lục.
- Bí thư Vương, chúng tôi bây giờ đang chuẩn bị đầu tư công ty sản xuất điện thoại đi động, nhưng lúc này trong tập đoàn thật sự có vài phần không nhất trí, ngài thấy tương lai phát triển của sản nghiệp này như thế nào?
Lữ Chính Bình cũng không nghe lời phát biểu của Hà Khởi Duệ, hắn khẽ nói với Vương Tử Quân.
"Muốn phát triển sản nghiệp điện thoại sao? Thật sự rất tốt, đời sau người nào cũng có điện thoại, không, thậm chí còn ném đầy đường, rất nhiều công ty điện thoại thu được lợi nhuận lớn."
- Tất nhiên sản nghiệp điện thoại là rất tốt, nó có tương lai vô vạn, tiền cảnh rộng lớn.
Vương Tử Quân cười cười rồi khẽ nói:
- Nếu như quý công ty đầu tư xây dựng ở thành phố La Nam, chúng tôi sẽ cố gắng giúp đỡ.
- Tôi nhất định sẽ báo cáo ý tốt của bí thư Vương với ông cụ ở nhà, nhưng lúc này chỉ có một loại hình điện thoại, một vài chuyên gia thị trường cảm thấy nếu chúng tôi tiến quân vào phương diện này, chỉ sợ cũng không có sức cạnh tranh mạnh mẽ.
Lữ Chính Bình trầm ngâm giây lát rồi nói.
Vương Tử Quân thuận miệng nói:
- Nếu như bảo sao hay vậy thì các anh chỉ có thể đi sau người ta ở phương diện chế tạo điện thoại di động, nếu như các anh muốn phát triển hạng mục này, các anh phải là người đi đầu.
Nói hai chữ đi đầu thì rất đơn giản mà thôi, Lữ Chính Bình đang cười, hắn chuẩn bị chấm dứt chủ đề này, chợt nghe thấy Vương Tử Quân nói tiếp:
- Khi kinh tế phát triển thì điện thoại nhất định sẽ phổ biến toàn dân, đi vào trong tay của nhân dân bình thường. Điện thoại ngoài chức năng trò chuyện còn liên tục tăng thêm nhiều công năng khác, thích nghi với cuộc sống với tiết tấu nhanh, ví dụ như camera, inte, xử lý công tác văn phòng, trò chơi giải trí...
- Muốn làm được nó các anh phải có kỹ thuật cao về phần cứng, có phần mềm máy tính của riêng mình, cũng chính là một hệ điều hành riêng biệt...
Vẻ mặt Lữ Chính Bình trở nên nghiêm túc, sau khi Vương Tử Quân nói được một phần ba thì hắn đã giữ lấy quyển sổ ghi chép của thư ký ngồi phía sau để tốc ký lại lời nói của Vương Tử Quân.
Sau khi nói xong tình huống phát triển của chiếc điện thoại trong tương lai thì Vương Tử Quân mói thở dài một hơi, khi hắn quay đầu sang thì chợt thấy Lữ Chính Bình đang dùng ánh mắt ngơ ngác nhìn mình.
Làm sao vậy? Không phải những lời của mình quá tân tiến làm cho đối phương ngây ngốc đấy chứ? Trong đầu chợt có chút ý nghĩ xin lỗi, Vương Tử Quân định lên tiếng thì chợt nghe có người nói:
- Chủ tịch Hà, các anh chuẩn bị phát triển hạng mục chế biến gia công thịt, xin hỏi các anh có đầy đủ nguồn cung hay không?
- Vị này chính là giám đốc Triệu của công ty Chúng Khẩu, vấn đề của giám đốc Triệu cũng chính là điều tôi muốn nói. Huyện Ngô Du của thành phố La Nam có địa thế đồi núi, trồng nông sản không có sản lượng cao, nhưng phương diện chăn nuôi lại có điều kiện cực kỳ tốt đẹp. Chúng tôi chuẩn bị phát triển đàn trâu bò heo dê với quy mô lớn ở thành phố La Nam, hình thành một trung tâm chăn nuôi gia súc với phạm vi lớn. Dựa theo dự tính, một năm trên cơ bản có thể nuôi một trăm năm mươi ngàn con trâu, một triệu con heo, ba trăm ngàn con dê, là cơ sở cực kỳ tốt đẹp cho sản nghiệp chế biến thực phẩm.
- Hơn nữa những trung tâm chăn nuôi này sẽ đánh vỡ quy hoạch thông thường, từ bỏ việc nuôi chuồng, tiến hành nuôi chăn thả. Làm như vậy tuy chu kỳ xuất chuồng sẽ lâu hơn nhưng nguồn thịt sẽ được đảm bảo, nguồn tiêu thụ rộng, sau khi xuất chuồng sẽ có giá cả cao, thật sự không thể đo lường.
Hàng loạt con số được phát ra từ miệng Hà Khởi Duệ, điều này càng làm cho hắn cảm thấy vui vẻ, tràn đầy tin tưởng.
- Chủ tịch Hà, các anh chuẩn bị khi nào thì xây dựng nhà máy gia công thực phẩm?
Giám đốc Triệu cũng không phải không có chuẩn bị khi đặt câu hỏi với Hà Khởi Duệ, sau khi nghe xong thì nhanh chóng hỏi tiếp.
Hà Khởi Duệ vẫn mỉm cười nói:
- Thịt chính là một thực phẩm không thể thiếu của nhân dân, nhưng khi kinh tế liên tục phát triển, quần chúng sẽ có yêu cầu ngày càng cao với sản phẩm thịt có chất lượng. Công ty sản xuất thực phẩm thịt ở thành phố La Nam không những cung cấp cho nhân dân nguồn thịt đảm bảo chất lượng, càng phải phải trở thành một nhãn hiệu được mọi người tin dùng...
Hàng loạt vấn đề được người ta nói ra, thật sự ồn ào khắp hội trường. Lúc này những ông chủ doanh nghiệp tham gia hội nghị phát triển kinh tế của thành phố La Nam chợt ý thức được một vấn đề, đó là La Nam ném ra những hạng mục để bọn họ nhập gia tùy tục, nhưng lại không có hạng mục nào không làm cho bọn họ hoa mắt. Rất nhiều người vốn không có ý đầu tư, bây giờ thành phố La Nam giới thiệu một loạt hạng mục, cũng không khỏi làm cho bọn họ phải quan tâm.
Hà Khởi Duệ là người làm chủ hội nghị, hắn thật sự sắp không thể chống đỡ được nữa. Dù sao hắn dù có năng lực mạnh mẽ thế nào cũng chỉ là một người, khi đối mặt với tình huống đám người lên tiếng cuồn cuộn như vậy, cũng sinh ra cảm giác khó thể chống đỡ. Nhưng dù là như vậy thì hắn cũng rất hưng phấn, dù sao thì đám lãnh đạo doanh nghiệp này cũng có hứng thú với hạng mục của La Nam, như vậy sẽ làm cho thành phố La Nam phát triển mạnh mẽ.
Khi Hà Khởi Duệ đang nói về vấn đề tiếp nhận công ty đầu tư gia công thực phẩm thịt, cửa phòng chợt mở ra. Phòng họp đang chờ Hà Khởi Duệ trả lời câu hỏi, âm thanh mở cửa làm cho không ít người nhìn sang.
Một người đàn ông trung niên hơn bốn mươi đi vào phòng, hắn mặc áo sơ mi trắng ngắn tay, bộ dạng vội vã. Hắn thấy mọi người nhìn về phía mình, thế là có chút ngại ngùng, đành vung tay nói:
- Có gì chứ? Tôi đến chậm một chút.
La Nhân Uy nói đến đây thì khóe miệng vểnh lên:
- Tối qua chúng tôi còn mở tiệc chiêu đãi nhà đầu tư, bầu không khí rất vui vẻ.
- Đã sớm đón người rồi sao? Anh La thật sự có biện pháp hay.
Quan Vĩnh Hạ nghe thấy vậy mà thật sự vui mừng, hai thành phố trong tỉnh Sơn Nam đều cử hành hội nghị phát triển kinh tế kêu gọi đầu tư, khách tất nhiên sẽ la phương diện bị hai bên tranh giành. Hắn thật sự lo lắng thành phố Sơn Viên gặp vấn đề ở sự kiện này, không ngờ La Nhân Uy căn bản không che giấu, trực tiếp nói ra tình huống phái xe đến đón người.
Một chiêu đón người này thật sự rất hay.
- Lãnh đạo có đến không?
La Nhân Uy nắm chắc ánh mắt của Quan Vĩnh Hạ vào lúc này, trong lòng lão cũng xuất hiện cảm giác đắc ý. Nhưng lúc này thời gian rất gấp, phương diện tổng kết kinh nghiệm phải để lúc sau.
- Bí thư Nhất Phong đang ở trong phòng làm việc, anh đi đến gặp lãnh đạo cùng tôi.
Quan Vĩnh Hạ nói rồi đi về phía phòng làm việc của bí thư Nhất Phong.
Hào Nhất Phong đang cúi đầu xem văn kiện, khi thấy Quan Vĩnh Hạ và La Nhân Uy đi đến thì cười nói:
- Bí thư Nhân Uy, anh đến phòng làm việc của tôi sớm như thế này, có phải muốn kiểm tra công tác của tôi không?
La Nhân Uy nghe ra ý nghĩa thân cận trong lời nói của bí thư Nhất Phong với mình, lão lập tức cười nói:
- Bí thư Nhất Phong, ôi, ngài nói như vậy là muốn tôi chết. Ngài cả ngày bận rộn, thật sự thiếu nhất chính là thời gian nghỉ ngơi. Tôi đến phòng làm việc của ngài sớm như thế này, tất nhiên có chuyện mong ngài trợ giúp, mong ngài làm chỗ dựa cho lễ hội văn hóa Thần Hoàng ở thành phố Sơn Viên.
- Ha ha, cái gì mà chỗ dựa, giữ chút thể diện mà thôi, nhưng tôi lại thích như vậy. Thần Hoàng chính là niềm kiêu ngạo của tỉnh Sơn Nam, dùng lễ hội văn hóa Thần Hoàng để thúc đẩy phát triển kinh tế, đây là một sự kiện nhất cử lưỡng tiện, tôi cam tâm tình nguyện đến tham gia với anh.
Hào Nhất Phong nói rồi khoát tay với Quan Vĩnh Hạ, sau đó nói tiếp:
- Anh xem hôm nay có vị thường ủy nào không có quan trọng hay không? Anh sắp xếp bọn họ đi theo tôi đến lễ hội văn hóa Thần Hoàng. Đúng rồi, anh gọi điện thoại cho chủ tịch Thạch, để anh ấy rút ra chút thời gian.
Quan Vĩnh Hạ đồng ý một tiếng, sau đó mượn điện thoại bàn trong phòng làm việc của Hào Nhất Phong để gọi đi. Sau khi Hào Nhất Phong hút vào một hơi thuốc thì nói với La Nhân Uy:
- Bí thư La, anh đã làm tốt công tác kêu gọi đầu tư chưa?
- Đã chuẩn bị xong, lúc này có hai trăm đại biểu của xí nghiệp đến thành phố Sơn Viên.
La Nhân Uy nói đến đâ thì có chút đắc ý:
- Tối qua tôi đã trao đổi với bọn họ, ai cũng tràn đầy tin tưởng vào sự phát triển của thành phố Sơn Viên.
- Vậy là tốt, quá tốt rồi.
Hào Nhất Phong khoát tay áo nói:
- Lễ hôi văn hóa Thần Hoàng lần này không những phải làm tốt công tác văn hóa, còn phải tìm lợi ích lớn ở phương diện kêu gọi đầu tư, càng có tác dụng kéo kinh tế Sơn Viên phát triển, rõ ràng là một sự kiện rất hay.
Khi hai người trò chuyện với nhau thì Quan Vĩnh Hạ đi đến báo cáo;
- Bí thư Hào, đã thông báo cho mọi người.
- Được rồi, bây giờ chúng ta đi, nhất định phải đẩy mạnh công tác của lễ hội văn hóa Thần Hoàng.
- Giám đốc Thành, mời anh ngồi bên này.
Khách sạn La Nam có nhiều phòng chức năng, Thành Kiếm Xã đang tìm vị trí của mình, hết nhìn đông lại ngó tây, chợt nghe thấy có người lên tiếng nói.
Thành Kiếm Xã quay đầu nhìn, chợt thấy người chào hỏi mình, chính là tổng giám đốc Trần Mẫn Kiện của trung tâm chế tạo dược phẩm. Hai người cùng làm ở một mảng kinh doanh, thế nên thường xuyên quan hệ qua lại với nhau.
- Anh Trần, anh cũng đến sao?
Thành Kiếm Xã là người có tính tình tùy tiện, hắn đi đến ngồi xuống bên cạnh Trần Mẫn Kiện rồi mỉm cười nói.
Trần Mẫn Kiện nhìn gương mặt tươi cười của Thành Kiếm Xã, sau đó nói:
- Tôi sao không thể đến được? Thành phố La Nam cũng không phải là nhà anh, anh nuốt một cái bánh lớn mà không cảm thấy nghẹn sao?
- Ơ, giám đốc Trần nói sao vậy, mới hai ngày không gặp, vì sao lại có ý kiến như vậy với tôi chứ? Nếu giám đốc Trần thật sự có ý kiến với tôi, như vậy tôi chịu tội không được sao?
Thành Kiếm Xã vỗ vỗ vai Trần Mẫn Kiện rồi cười hì hì nói.
Trần Mẫn Kiện cũng không phải thật sự tức giận, lúc này thấy Thành Kiếm Xã nói như vậy thì dùng giọng nửa thật nửa giả nói:
- Anh Thành, tôi sở dĩ nói như vậy cũng là vì anh thật sự không tốt.
Thành Kiếm Xã ghét nhất chính là người khác nói hắn không tốt, thế là hắn trừng mắt dùng giọng sốt ruột nói:
- Anh Trần, chúng ta có thể nói chuyện vui vẻ với nhau, anh cũng đừng vu oan tôi như vậy. Cái gì chứ nhân nghĩa và phúc hậu chính là danh thiếp của tôi, được đánh giá cực kỳ cao đấy nhé!
- Được rồi, vậy thì chúng ta dễ nói, tiểu tử anh làm ra tiền ở thành phố La Nam, sao không suy nghĩ cho anh em? Gạt tôi muốn ăn một mình sao?
Trần Mẫn Kiện nói rồi tiếp tục:
- Cậu ngàn vạn lần đừng không biết thành phố La Nam chuẩn bị phát triển sự nghiệp trồng cây dược liệu, như vậy rõ ràng là giả ngốc, chỉ có quỷ mới tin.
Thành Kiếm Xã lúc này mới hiểu chuyện gì xảy ra, với vị trí địa lý của thành phố La Nam, rất nhiều địa phương thích hợp trồng cây dược liệu. Nhưng đây là sự việc lần đầu tiên hắn được nghe, thế là hắn lên tiếng chặn lại:
- Anh Trần, tôi cũng thật sự là lần đầu tiên nghe nói như vậy, anh nói tôi như thế thì oan quá rồi.
- Hơn nữa tôi là gì của bí thư Vương, người ta sao có thể cho tôi biết sớm như vậy được chứ?
Trần Mẫn Kiện gọi Thành Kiếm Xã lại cũng không phải có ý khởi binh hỏi tội, hắn chỉ muốn đối phương giúp mình vài việc. Lúc này thấy Thành Kiếm Xã chịu thua, cũng nên thu tay là vừa.
- Anh Thành, anh có biết không, tôi nói cho anh biết, anh đang phát triển sự nghiệp lớn ở thành phố La Nam, anh giúp tôi một chuyện có được không?
Trần Mẫn Kiện nói đến đây thì khẽ lên tiếng:
- Công ty của chúng tôi rất tình nguyện đầu tư ở thành phố La Nam một trung tâm đông y, anh giúp đỡ một chút được không?
Thành Kiếm Xã còn tưởng rằng là chuyện gì lớn, hắn cười nói:
- Thành phố La Nam bây giờ đang kêu gọi đầu tưu, anh có tiền đầu tư là được, tôi còn phải hỗ trợ nữa sao?
- Không phải là anh đang thiếu tiền đấy chứ?
Thành Kiếm Xã giống như nghĩ đến thứ gì đó, hắn khẽ hỏi Trần Mẫn Kiện.
Trần Mẫn Kiện cười khổ một tiếng nói:
- Nhiều ít tiền cũng không phải là việc tôi cần quan tâm, chủ yếu là đối thủ cạn tranh có quá nhiều, ngay cả Tam Cá Lục cũng đến đây, vì vậy hy vọng của chúng ta cũng không quá lớn. Anh không phải rất quen thuộc bí thư Vương sao? Nói anh ấy mở cửa sau cho một chút được không?
Thành Kiếm Xã nhìn theo ngón tay của Trần Mẫn Kiện, hắn thấy được vị giám đốc tên là Tam Cá Lục đang ngồi nói chuyện với ai đso. Nhưng sau đó hắn lại lắc đầu như trống bỏi:
- Anh Trần, địa phương khác thì dễ nói, nhưng nếu ở thành phố La Nam thì coi như bỏ đi.
- Hừ, anh là nhà đầu tư lớn ở thành phố La Nam, anh không nói chuyện được sao?
Trần Mẫn Kiện dùng giọng khinh thường khích tướng Thành Kiếm Xã.
- Anh Trần, anh cũng không cần phải khích tôi, tôi cũng không phải người được việc, thế nhưng thấy bí thư Vương thì run rẩy cả người ra rồi.
Thành Kiếm Xã nói rồi giống như đột nhiên nhớ ra vấn đề gì đó:
- Anh cũng không phải không có cơ hội, cạnh tranh công bằng mà. Đúng rồi, anh có thể giảm lợi nhuận xuống một chút, trước tiên nắm lấy hạng mục cái đã rồi nói sau, như vậy phần thắng sẽ cao hơn.
Khi hai người Trần Mẫn Kiện và Thành Kiếm Xã nói chuyện với nhau, chủ tịch Hà Khởi Duệ là người chủ trì hội nghị lần này chợt đi lên phát biểu. Hội nghị phát triển kinh tế lần này cũng không có đài chủ tịch, chỉ thiết kế một bục phát biểu mà thôi.
- Kính thưa các vị bằng hữu, kính thưa các vị quan khách, tôi hoan nghênh mọi người đến với thành phố La Nam tham gia hội nghị phát triển kinh tế lần này. Chủ đề của hội nghị phát triển kinh tế thành phố La Nam chính là cùng các vị thảo luận đường phát triển, thông báo quy hoạch phát triển của chúng tôi cho các vị, cũng hy vọng các vị đề xuất kiến nghị và ý kiến với chúng tôi. Tất nhiên càng hy vọng các ngài đầu tư ở thành phố La Nam, cùng chúng tôi cố gắng xây dựng phát triển thành phố La Nam.
Hà Khởi Duệ nhìn thoáng qua những vị khách ngồi đầy hội trường, trong lòng thật sự rất đắc ý. Lúc này trong hội trường đều là lãnh đạo công ty xí nghiệp, có thể thấy bọn họ rất coi trọng hạng mục của thành phố La Nam.
Có nhiều người đến đầu tư ở thành phố La Nam, như vậy thành phố Tam Hồ là trọng tâm có thể làm gì? Bọn họ làm thành phố trọng tâm có thể kéo kinh tế khu vực phát triển, nhưng La Nam có thể kéo thành phố trọng tâm phát triển.
Trong lúc phát biểu thì Hà Khởi Duệ không khỏi nhìn thoáng qua trung tâm hội nghị, nơi đó Vương Tử Quân đang mỉm cười khẽ trò chuyện với chủ tịch Lữ Chính Bình của tập đoàn Huyền Lục.
- Bí thư Vương, chúng tôi bây giờ đang chuẩn bị đầu tư công ty sản xuất điện thoại đi động, nhưng lúc này trong tập đoàn thật sự có vài phần không nhất trí, ngài thấy tương lai phát triển của sản nghiệp này như thế nào?
Lữ Chính Bình cũng không nghe lời phát biểu của Hà Khởi Duệ, hắn khẽ nói với Vương Tử Quân.
"Muốn phát triển sản nghiệp điện thoại sao? Thật sự rất tốt, đời sau người nào cũng có điện thoại, không, thậm chí còn ném đầy đường, rất nhiều công ty điện thoại thu được lợi nhuận lớn."
- Tất nhiên sản nghiệp điện thoại là rất tốt, nó có tương lai vô vạn, tiền cảnh rộng lớn.
Vương Tử Quân cười cười rồi khẽ nói:
- Nếu như quý công ty đầu tư xây dựng ở thành phố La Nam, chúng tôi sẽ cố gắng giúp đỡ.
- Tôi nhất định sẽ báo cáo ý tốt của bí thư Vương với ông cụ ở nhà, nhưng lúc này chỉ có một loại hình điện thoại, một vài chuyên gia thị trường cảm thấy nếu chúng tôi tiến quân vào phương diện này, chỉ sợ cũng không có sức cạnh tranh mạnh mẽ.
Lữ Chính Bình trầm ngâm giây lát rồi nói.
Vương Tử Quân thuận miệng nói:
- Nếu như bảo sao hay vậy thì các anh chỉ có thể đi sau người ta ở phương diện chế tạo điện thoại di động, nếu như các anh muốn phát triển hạng mục này, các anh phải là người đi đầu.
Nói hai chữ đi đầu thì rất đơn giản mà thôi, Lữ Chính Bình đang cười, hắn chuẩn bị chấm dứt chủ đề này, chợt nghe thấy Vương Tử Quân nói tiếp:
- Khi kinh tế phát triển thì điện thoại nhất định sẽ phổ biến toàn dân, đi vào trong tay của nhân dân bình thường. Điện thoại ngoài chức năng trò chuyện còn liên tục tăng thêm nhiều công năng khác, thích nghi với cuộc sống với tiết tấu nhanh, ví dụ như camera, inte, xử lý công tác văn phòng, trò chơi giải trí...
- Muốn làm được nó các anh phải có kỹ thuật cao về phần cứng, có phần mềm máy tính của riêng mình, cũng chính là một hệ điều hành riêng biệt...
Vẻ mặt Lữ Chính Bình trở nên nghiêm túc, sau khi Vương Tử Quân nói được một phần ba thì hắn đã giữ lấy quyển sổ ghi chép của thư ký ngồi phía sau để tốc ký lại lời nói của Vương Tử Quân.
Sau khi nói xong tình huống phát triển của chiếc điện thoại trong tương lai thì Vương Tử Quân mói thở dài một hơi, khi hắn quay đầu sang thì chợt thấy Lữ Chính Bình đang dùng ánh mắt ngơ ngác nhìn mình.
Làm sao vậy? Không phải những lời của mình quá tân tiến làm cho đối phương ngây ngốc đấy chứ? Trong đầu chợt có chút ý nghĩ xin lỗi, Vương Tử Quân định lên tiếng thì chợt nghe có người nói:
- Chủ tịch Hà, các anh chuẩn bị phát triển hạng mục chế biến gia công thịt, xin hỏi các anh có đầy đủ nguồn cung hay không?
- Vị này chính là giám đốc Triệu của công ty Chúng Khẩu, vấn đề của giám đốc Triệu cũng chính là điều tôi muốn nói. Huyện Ngô Du của thành phố La Nam có địa thế đồi núi, trồng nông sản không có sản lượng cao, nhưng phương diện chăn nuôi lại có điều kiện cực kỳ tốt đẹp. Chúng tôi chuẩn bị phát triển đàn trâu bò heo dê với quy mô lớn ở thành phố La Nam, hình thành một trung tâm chăn nuôi gia súc với phạm vi lớn. Dựa theo dự tính, một năm trên cơ bản có thể nuôi một trăm năm mươi ngàn con trâu, một triệu con heo, ba trăm ngàn con dê, là cơ sở cực kỳ tốt đẹp cho sản nghiệp chế biến thực phẩm.
- Hơn nữa những trung tâm chăn nuôi này sẽ đánh vỡ quy hoạch thông thường, từ bỏ việc nuôi chuồng, tiến hành nuôi chăn thả. Làm như vậy tuy chu kỳ xuất chuồng sẽ lâu hơn nhưng nguồn thịt sẽ được đảm bảo, nguồn tiêu thụ rộng, sau khi xuất chuồng sẽ có giá cả cao, thật sự không thể đo lường.
Hàng loạt con số được phát ra từ miệng Hà Khởi Duệ, điều này càng làm cho hắn cảm thấy vui vẻ, tràn đầy tin tưởng.
- Chủ tịch Hà, các anh chuẩn bị khi nào thì xây dựng nhà máy gia công thực phẩm?
Giám đốc Triệu cũng không phải không có chuẩn bị khi đặt câu hỏi với Hà Khởi Duệ, sau khi nghe xong thì nhanh chóng hỏi tiếp.
Hà Khởi Duệ vẫn mỉm cười nói:
- Thịt chính là một thực phẩm không thể thiếu của nhân dân, nhưng khi kinh tế liên tục phát triển, quần chúng sẽ có yêu cầu ngày càng cao với sản phẩm thịt có chất lượng. Công ty sản xuất thực phẩm thịt ở thành phố La Nam không những cung cấp cho nhân dân nguồn thịt đảm bảo chất lượng, càng phải phải trở thành một nhãn hiệu được mọi người tin dùng...
Hàng loạt vấn đề được người ta nói ra, thật sự ồn ào khắp hội trường. Lúc này những ông chủ doanh nghiệp tham gia hội nghị phát triển kinh tế của thành phố La Nam chợt ý thức được một vấn đề, đó là La Nam ném ra những hạng mục để bọn họ nhập gia tùy tục, nhưng lại không có hạng mục nào không làm cho bọn họ hoa mắt. Rất nhiều người vốn không có ý đầu tư, bây giờ thành phố La Nam giới thiệu một loạt hạng mục, cũng không khỏi làm cho bọn họ phải quan tâm.
Hà Khởi Duệ là người làm chủ hội nghị, hắn thật sự sắp không thể chống đỡ được nữa. Dù sao hắn dù có năng lực mạnh mẽ thế nào cũng chỉ là một người, khi đối mặt với tình huống đám người lên tiếng cuồn cuộn như vậy, cũng sinh ra cảm giác khó thể chống đỡ. Nhưng dù là như vậy thì hắn cũng rất hưng phấn, dù sao thì đám lãnh đạo doanh nghiệp này cũng có hứng thú với hạng mục của La Nam, như vậy sẽ làm cho thành phố La Nam phát triển mạnh mẽ.
Khi Hà Khởi Duệ đang nói về vấn đề tiếp nhận công ty đầu tư gia công thực phẩm thịt, cửa phòng chợt mở ra. Phòng họp đang chờ Hà Khởi Duệ trả lời câu hỏi, âm thanh mở cửa làm cho không ít người nhìn sang.
Một người đàn ông trung niên hơn bốn mươi đi vào phòng, hắn mặc áo sơ mi trắng ngắn tay, bộ dạng vội vã. Hắn thấy mọi người nhìn về phía mình, thế là có chút ngại ngùng, đành vung tay nói:
- Có gì chứ? Tôi đến chậm một chút.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.