Biếu Tặng Cơ Duyên, Bạo Kích Bồi Thường! ( Dịch)

Chương 2: Linh Hải Cảnh !

Tả Tả Đích Nhục Bao

20/05/2022

Editor: Kingofbattle

Bạo kích gấp mười lần ?

10 viên Thiên Nguyên Đan ?

Chỉ đơn giản như vậy thôi sao?

Lúc đầu thì Lục Huyền rất kinh ngạc nhưng sau đó lại cực kỳ vui sướng.

Lại có thêm mười viên Thiên Nguyên Đan!

Một viên Thiên Nguyên Đan đã có thể giúp hắn thong thả đột phá cảnh giới, nhưng lúc này lại có mười viên, chẳng phải muốn thăng cấp không ngừng nghỉ hay sao?

Từ xưa đến nay trên con đường tu hành, đều cần tới pháp thuật và tài nguyên.

Ngoại trừ thiên phú ở bên ngoài, tài nguyên cũng là một loại ngoại vật cực kỳ quan trọng.

Nếu như có đủ tài nguyên, dù cho thiên phú của ngươi có tệ đến đâu, cũng có thể tu luyện đến cảnh giới khá cao.

"Hệ thống này, quả thật đáng yêu ha ha !"

Trong lòng Lục Huyền cảm thấy hào hứng.

Xem ra sau này mình phải tặng cơ duyên nhiều hơn !

Đương nhiên điều kiện là mình phải bắt được cơ duyên!

Nhận thấy bầu không khí trong tông môn khá đoàn kết, lão giả hết sức vui mừng, cảm thấy tông môn rất có hi vọng.

Liền nói ra : "Những ngày tiếp theo, vi sư muốn bế tử quan, nếu như hai năm sau vẫn chưa ra, thì khẳng định vi sư đã Vũ Hóa Thăng Thiên, Huyền Nhi con sẽ là tông chủ Đông Lâm Tông đời tiếp theo."

Nghe thấy vậy, tâm tình của Lục Huyền đang vui vẻ bổng trở nên nặng nề.

Có sao nói vậy, Lục Huyền nhập tông hơn mười năm, sư tôn đối xử với hắn rất tốt, còn cho hắn không ít tài nguyên cùng hướng dẫn tu luyện.

Chỉ là đối với tình huống hiện tại của sư tôn, hắn cũng bó tay.

Dù sao đây là vấn đề thọ nguyên, không phải là có Thiên Nguyên Đan liền có thể giải quyết, tu vi của sư phụ đã đến cực hạn, cho dù dùng Thiên Nguyên Đan cũng không thể đột phá.

"Không cần đau lòng, toàn bộ đều do số mệnh, các con lui xuống hết đi."

Lão giả vừa cười vừa nói, chậm rãi nhắm nghiền hai mắt.

"Vâng, thưa sư phụ."

Lục Huyền bèn gật đầu, hơi khom người, rồi xoay người rời đi.

Một năm này, hy vọng là mình có thể gặp được thọ nguyên quả, chỉ có cách này mới có thể giúp sư tôn kéo dài tánh mạng.

Chỉ là thọ nguyên quả chính là kỳ trân của thiên địa, chỉ có thể gặp mà không thể cầu.

Vài vạn năm qua cũng không có xuất hiện được mấy lần.

Mỗi lần xuất hiện, đều sẽ gây ra một hồi mưa gió máu tanh.

Tức cảnh sinh tình, Khương Dao Ca cũng mím môi một cái, chắp tay thi lễ, sau đó liền rời đi.

Tông môn của Lục Huyền có tên gọi là Đông Lâm Tông, chính là một trong một trăm tông phái của Đạo Vực.

Mà Đạo Vực chính là một Động Thiên Phúc Địa lớn nhất ở đại lục Đông Châu, linh khí cuồn cuộn như nước thủy triều, kéo dài mấy vạn dặm.



Cách đây rất lâu rồi, cũng chính là thời kỳ thịnh vượng của Đạo Vực, đúng là có tới cả trăm tông môn, nhưng theo năm tháng trôi qua, rất nhiều Tông môn bị xuống dốc, sau cùng lại bị thâu tóm.

Hiện tại cũng chỉ còn hơn hai mươi tông môn.

Đông Lâm Tông chính là một trong số đó, mà thực lực lại là yếu nhất, nếu trước kia không có lịch sử huy hoàng, Tứ Đại Tông Môn nhớ đến tình cũ, chỉ sợ sớm đã không còn.

Trở lại tiểu viện của mình.

Lục Huyền khoanh chân ngồi trên giường, móc Thiên Nguyên Đan ra.

Có tới mười viên, nằm ở trong một cái bình ngọc.

Lục Huyền bèn mở nắp bình, đổ ra một viên.

Nhìn thấy mặt ngoài của viên thuốc bóng loáng, trong suốt như bảo thạch, tản ra ánh sáng rực rỡ, hết sức chói mắt.

Nhất là mùi thuốc kia như thấm vào ruột gan.

Chỉ là ngửi vào một hơi, tinh thần liền trở nên minh mẫn không ít.

Không hổ danh là đan dược lục phẩm!

"Để ta nhìn xem, các ngươi có thể giúp ta đi tới cảnh giới nào? "

Hai mắt Lục Huyền sáng rực.

Con đường tu hành võ đạo, được chia làm chín cái cảnh giới.

Dẫn Khí Cảnh, Nhục Thân Cảnh, Linh Hải Cảnh, Tạo Hóa Cảnh, Hồn Cung Cảnh, Sinh Tử Cảnh, Đạo Thai Cảnh, Động Thiên Cảnh, cùng với Vương Đạo Cảnh.

Đương nhiên là trên Vương Đạo Cảnh còn có cảnh giới cao hơn, nhưng chuyện này không phải ai cũng có thể biết.

Đối với mọi người mà nói, cơ bản chỉ cần tới Nhục Thân Cảnh đã là cực hạn.

Cảnh giới hiện tại của Lục Huyền chính là Nhục Thân Cảnh tầng chín .

Nhục Thân Cảnh, chủ yếu là rèn luyện gân cốt của cơ thể, dựa vào tư chất cùng với lòng kiên trì, cũng không khó để luyện thành.

Cao hơn lên nữa chính là Linh Hải cảnh.

Cái gọi là Linh Hải, chính là ở trong đan điền mở ra đan hải, sản sinh ra Chân Khí.

Chân Khí không giống với khí huyết, có thể phá thể mà ra, người tu vi cao thâm có thể biến hoá ra kiếm khí dài trăm trượng, chém nát cả một dãy núi!

Cho nên nói Nhục Thân Cảnh cùng Linh Hải Cảnh chính là một lằn ranh giới.

Vừa vào Linh Hải cảnh, tức là đã siêu phàm thoát tục!

Hít sâu một hơi, Lục Huyền đem Thiên Nguyên Đan trên tay nuốt xuống cổ họng.

Tuy Thiên Nguyên Đan có dược lực khổng lồ, nhưng dược tính lại khá ôn hòa, rất ít xảy ra tình huống mà người ăn phải bị bạo thể chết đi.

Huống hồ bây giờ Lục Huyền đã đạt đến Nhục Thân Cảnh tầng chín, đã đủ dung nạp dược lực!

Oanh!

Vào thời điểm đan dược xuống cổ họng, Thiên Nguyên Đan liền tan rã, biến thành một luồng nước ấm chảy khắp cơ thể, làn tràn ra toàn thân.

Lục Huyền có cảm giác cả người đều rung động!

Gân cốt vang lên, lách cách !



Hắn liền vội vã tập trung tinh thần, bắt đầu hấp thu dược lực!

Tuy là tư chất của hắn rất bình thường, tối đa cũng chỉ có thể hấp thu năm phần dược lực!

Nhưng dù chỉ là năm phần mười, cũng đã đủ cho hắn xài!

Nên biết rằng đây chính là Thiên Nguyên Đan lục phẩm!

Mỗi phút mỗi giây, Lục Huyền đều cảm giác khí huyết chính mình đang dần lớn mạnh với tốc độ cực nhanh!

"Thời cơ đã đến, phá cho ta!"

Lục Huyền nội thị đan điền của mình.

Nơi đó đã là một mảnh hỗn độn.

Nhưng lúc này khí huyết điên cuồng dũng mãnh đi vào trong cơ thể của hắn, Hỗn Độn giống như vỏ trứng bắt đầu xuất hiện vô số vết rạn, vết rạn càng lúc càng lớn, cuối cùng chỉ nghe âm thanh tan vỡ xoạt xoạt !

Trong nháy mắt đan điền liền nổ tung.

Uỳnh uỳnh !

Dường như bên tai có tiếng sóng biển phun trào.

Lục Huyền vội vã nội thị lần nữa.

Chỉ thấy trong đan điền đã biến thành một mặt biển rộng lớn.

Sương mù màu vàng nhạt lượn lờ xung quanh, chảy về các khiếu huyệt kinh mạch toàn thân.

Chân Khí!

Đây chính là lực lượng cao cấp hơn khí huyết, cũng có thể nói là khí huyết cô đọng đến cực hạn.

Tâm niệm vừa động, Lục Huyền dùng hai ngón tay hoá thành kiếm, thuận tay thi triển một môn công pháp.

Chỉ thấy ở đầu ngón tay xuất hiện một luồng kiếm khí màu vàng nhạt, ước chừng khoảng ba thước.

'Xoẹt!

Kiếm khí vừa bắn ra, trong nháy mắt đã xuyên thủng bức tường cách đó không xa.

"Đây chính là uy lực của chân khí sao, quả thực là Nhục Thân Cảnh không thể nào so sánh."

Ánh mắt Lục Huyền chấn động.

Kiến trúc Tông môn được chế tạo bằng vật liệu không phải bình thường, trước đây dù hắn xuất ra quyền nặng tới trăm ngàn cân, cũng không thể nào lưu lại một dấu vết ở trên tường.

Nhưng bây giờ lại trực tiếp xuyên thủng!

Uy lực bực này, quả thật quá khủng bố.

Thảo nào mọi người luôn nói một trăm gã Nhục Thân Cảnh cũng không phải là đối thủ của một người Linh Hải Cảnh!

Khoảng cách chênh lệch giữa hai bên là rất lớn.

Dù sao cũng phải nói, Nhục Thân Cảnh vẫn còn là giai đoạn sử dụng công phu quyền cước, nhưng từ lúc trở thành Linh Hải Cảnh, đó chính là một giai đoạn hoàn toàn thuế biến về chất, nói là giết người từ ngoài ngàn dặm, cũng không phải là khoác lác.

"Tiếp tục tu luyện!"

Thiên Nguyên Đan còn tới chín viên, đã đủ giúp hắn tăng cao tu vi thêm một mảng lớn.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện ngôn tình
Nguyên Tôn

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Biếu Tặng Cơ Duyên, Bạo Kích Bồi Thường! ( Dịch)

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook