Bình Minh Trong Ánh Sáng Mắt Mơ
Chương 23: Âm Mưu
Càa Rốtt
22/06/2024
Diệu Linh, với vẻ ngoài lạ lùng và ánh mắt sắc sảo, đang lên kế hoạch cho một âm mưu độc ác.
Lòng ghen ghét và sự đố kỵ đã đẩy cô đến những hành động mà ngay cả bản thân cô cũng không ngờ tới.
Cô luôn tỏ ra lạnh nhạt và xa cách, nhưng sâu thẳm bên trong, Diệu Linh đang chịu đựng nỗi đau và sự tổn thương từ gia đình mình.
—
Những ngày cuối cùng của năm học trôi qua trong sự hồi hộp và căng thẳng.
Kỳ thi đại học đang đến gần, và tất cả học sinh đều đang dồn hết sức mình vào việc ôn tập.
Kỳ và Minh Phong ngày càng trở nên gắn bó, không chỉ trong việc học tập mà còn trong tình cảm.
Diệu Linh đứng từ xa, ánh mắt đố kỵ theo dõi họ. Cô cảm thấy bị lấn át và đẩy ra ngoài cuộc sống của bạn bè.
Một buổi chiều cuối tuần, khi cả lớp đang bàn bạc về kế hoạch đi chơi cuối năm, Diệu Linh quyết định rằng cô sẽ làm điều gì đó để lấy lại sự chú ý và quyền lực của mình.
Cô không thể chịu đựng được việc nhìn thấy Kỳ và Minh Phong hạnh phúc bên nhau. Cô lên một kế hoạch để hãm hại Kỳ.
—
Kế hoạch của Diệu Linh được thực hiện vào một buổi sáng thứ bảy, khi cả lớp quyết định đi dã ngoại để giải tỏa căng thẳng trước kỳ thi. Họ chọn một khu vực ngoại ô với phong cảnh đẹp và yên tĩnh.
Diệu Linh đã bí mật sắp xếp một chiếc xe đạp của Kỳ sao cho phanh của nó không hoạt động.
Cô hy vọng rằng khi Kỳ xuống dốc, chiếc xe sẽ mất kiểm soát và Kỳ sẽ bị thương.
Khi cả nhóm bắt đầu cuộc hành trình, Diệu Linh đứng từ xa quan sát với nụ cười hiểm ác.
Nhưng điều cô không ngờ tới là Dương Mai người được Minh Diệu kéo đi theo cùng, đã quyết định đổi xe với Kỳ.
Cô muốn thử chiếc xe của Kỳ vì nó trông có vẻ mới hơn.
Kế hoạch của Diệu Linh vô tình chuyển hướng và Dương Mai trở thành nạn nhân.
Dương Mai lao xuống con dốc với tốc độ cao, không kiểm soát được chiếc xe.
Chiếc xe mất lái, đâm vào một gốc cây bên đường và Dương Mai bị hất văng ra xa.
Cô ngã mạnh xuống đất, bất tỉnh và máu chảy từ vết thương trên đầu. Tiếng la hét và hoảng loạn của bạn bè vang lên khắp nơi.
—
Diệu Linh đứng chết trân tại chỗ, tay run lên vì sợ hãi.
Cô không ngờ rằng âm mưu của mình lại dẫn đến hậu quả nghiêm trọng như vậy.
Không ai biết cô là thủ phạm, và cô nhanh chóng rời khỏi hiện trường, bỏ lại đằng sau nỗi sợ hãi và tội lỗi.
—
Dương Mai được đưa vào bệnh viện trong tình trạng nguy kịch.
Các bác sĩ nỗ lực hết mình để cứu sống cô, nhưng tình hình không mấy khả quan.
Minh Diệu, đứng bên ngoài phòng cấp cứu, lo lắng và đau đớn. Cậu không thể tin rằng người tốt bụng và luôn vui vẻ của mình lại phải chịu đựng một tai nạn khủng khiếp như vậy.
Minh Phong và Kỳ cũng đến bệnh viện, Họ nhìn nhau, ánh mắt chứa đầy nỗi lo lắng và bất an.
Kỳ nắm chặt tay Minh Phong, cảm nhận được sự đồng cảm và an ủi từ anh.
—
Trong khi đó, Diệu Linh trở về nhà, lòng đầy hoảng sợ và hối hận.
Cô ngồi lặng lẽ trong phòng, nhớ lại những ký ức đau buồn đã khiến cô trở nên như ngày hôm nay.
_________________________________//
Trước đây, Diệu Linh là một cô gái tốt bụng, vô tư và yêu đời. Nhưng mọi thứ đã thay đổi kể từ khi cha cô lấy vợ mới.
Mẹ kế của Diệu Linh là một người phụ nữ lạnh lùng và tàn nhẫn.
Bà ta không hề quan tâm đến Diệu Linh, thậm chí còn thường xuyên bắt nạt và hành hạ cô.
Cha của Diệu Linh, vì bận rộn với công việc và cuộc sống mới, đã bỏ qua những đau khổ của con gái mình.
Ông không hề biết rằng con gái ông đang chịu đựng sự bất công và bạo lực trong chính ngôi nhà của mình.
—
Những năm tháng sống trong sự kìm kẹp và đau đớn đã biến Diệu Linh từ một cô gái tốt bụng thành một người lạnh lùng và đầy toan tính.
Cô không còn tin vào tình yêu và sự quan tâm của người khác, mà chỉ thấy sự ganh ghét và đố kỵ. Những tổn thương và sự cô đơn đã khiến cô trở nên tàn nhẫn và sẵn sàng làm mọi điều để đạt được mục đích của mình.
—
Tối hôm đó, Diệu Linh nằm trằn trọc trên giường, không thể ngủ được.
Cô nhớ lại ánh mắt của Dương Mai khi cô bị tai nạn, ánh mắt chứa đầy sự kinh hoàng và đau đớn.
Diệu Linh cảm thấy lòng mình như bị xé nát, nhưng cô không biết phải làm sao để sửa chữa sai lầm của mình.
- “Mình đã làm gì vậy? Tại sao mọi thứ lại trở nên tồi tệ như thế này?”
Diệu Linh tự hỏi, nước mắt chảy dài trên má.
—
Sáng hôm sau, tin tức về tình trạng nguy kịch của Dương Mai lan truyền khắp trường.
Các bạn học đều bàng hoàng và lo lắng cho cô. Minh Diệu và Minh Phong cùng Kỳ đến thăm Dương Mai tại bệnh viện.
Họ đứng bên giường bệnh, nhìn cô bạn nằm im lìm với nhiều thiết bị y tế xung quanh.
- “Dương Mai, em phải mạnh mẽ lên. Anh chờ em tỉnh lại.”
Minh Diệu thì thầm, giọng nói nghẹn ngào.
Minh Phong và Kỳ cũng cầu nguyện cho Dương Mai, hy vọng rằng cô sẽ qua khỏi cơn nguy kịch này.
Họ biết rằng dù có chuyện gì xảy ra, họ sẽ luôn bên nhau và hỗ trợ nhau vượt qua mọi khó khăn.
—
Trong khi đó, Diệu Linh vẫn sống trong nỗi lo sợ và hối hận.
Cô không thể tập trung vào việc học hay bất cứ điều gì khác. Mỗi khi nhắm mắt, hình ảnh của Dương Mai lại hiện lên trong tâm trí cô, khiến cô không thể yên lòng.
- “Mình phải làm gì đây? Mình không thể sống mãi trong nỗi sợ hãi và tội lỗi này.”
Diệu Linh tự nhủ.
—
Tại bệnh viện, các bác sĩ vẫn nỗ lực hết mình để cứu sống Dương Mai.
Sau nhiều giờ phẫu thuật, họ thông báo rằng tình trạng của cô đã ổn định, nhưng vẫn cần theo dõi sát sao.
Minh Diệu, Minh Phong và Kỳ thở phào nhẹ nhõm, cảm ơn trời đất vì Dương Mai đã vượt qua được giai đoạn nguy hiểm.
Minh Diệu ngồi bên giường Dương Mai, nắm chặt tay cô:
Lòng ghen ghét và sự đố kỵ đã đẩy cô đến những hành động mà ngay cả bản thân cô cũng không ngờ tới.
Cô luôn tỏ ra lạnh nhạt và xa cách, nhưng sâu thẳm bên trong, Diệu Linh đang chịu đựng nỗi đau và sự tổn thương từ gia đình mình.
—
Những ngày cuối cùng của năm học trôi qua trong sự hồi hộp và căng thẳng.
Kỳ thi đại học đang đến gần, và tất cả học sinh đều đang dồn hết sức mình vào việc ôn tập.
Kỳ và Minh Phong ngày càng trở nên gắn bó, không chỉ trong việc học tập mà còn trong tình cảm.
Diệu Linh đứng từ xa, ánh mắt đố kỵ theo dõi họ. Cô cảm thấy bị lấn át và đẩy ra ngoài cuộc sống của bạn bè.
Một buổi chiều cuối tuần, khi cả lớp đang bàn bạc về kế hoạch đi chơi cuối năm, Diệu Linh quyết định rằng cô sẽ làm điều gì đó để lấy lại sự chú ý và quyền lực của mình.
Cô không thể chịu đựng được việc nhìn thấy Kỳ và Minh Phong hạnh phúc bên nhau. Cô lên một kế hoạch để hãm hại Kỳ.
—
Kế hoạch của Diệu Linh được thực hiện vào một buổi sáng thứ bảy, khi cả lớp quyết định đi dã ngoại để giải tỏa căng thẳng trước kỳ thi. Họ chọn một khu vực ngoại ô với phong cảnh đẹp và yên tĩnh.
Diệu Linh đã bí mật sắp xếp một chiếc xe đạp của Kỳ sao cho phanh của nó không hoạt động.
Cô hy vọng rằng khi Kỳ xuống dốc, chiếc xe sẽ mất kiểm soát và Kỳ sẽ bị thương.
Khi cả nhóm bắt đầu cuộc hành trình, Diệu Linh đứng từ xa quan sát với nụ cười hiểm ác.
Nhưng điều cô không ngờ tới là Dương Mai người được Minh Diệu kéo đi theo cùng, đã quyết định đổi xe với Kỳ.
Cô muốn thử chiếc xe của Kỳ vì nó trông có vẻ mới hơn.
Kế hoạch của Diệu Linh vô tình chuyển hướng và Dương Mai trở thành nạn nhân.
Dương Mai lao xuống con dốc với tốc độ cao, không kiểm soát được chiếc xe.
Chiếc xe mất lái, đâm vào một gốc cây bên đường và Dương Mai bị hất văng ra xa.
Cô ngã mạnh xuống đất, bất tỉnh và máu chảy từ vết thương trên đầu. Tiếng la hét và hoảng loạn của bạn bè vang lên khắp nơi.
—
Diệu Linh đứng chết trân tại chỗ, tay run lên vì sợ hãi.
Cô không ngờ rằng âm mưu của mình lại dẫn đến hậu quả nghiêm trọng như vậy.
Không ai biết cô là thủ phạm, và cô nhanh chóng rời khỏi hiện trường, bỏ lại đằng sau nỗi sợ hãi và tội lỗi.
—
Dương Mai được đưa vào bệnh viện trong tình trạng nguy kịch.
Các bác sĩ nỗ lực hết mình để cứu sống cô, nhưng tình hình không mấy khả quan.
Minh Diệu, đứng bên ngoài phòng cấp cứu, lo lắng và đau đớn. Cậu không thể tin rằng người tốt bụng và luôn vui vẻ của mình lại phải chịu đựng một tai nạn khủng khiếp như vậy.
Minh Phong và Kỳ cũng đến bệnh viện, Họ nhìn nhau, ánh mắt chứa đầy nỗi lo lắng và bất an.
Kỳ nắm chặt tay Minh Phong, cảm nhận được sự đồng cảm và an ủi từ anh.
—
Trong khi đó, Diệu Linh trở về nhà, lòng đầy hoảng sợ và hối hận.
Cô ngồi lặng lẽ trong phòng, nhớ lại những ký ức đau buồn đã khiến cô trở nên như ngày hôm nay.
_________________________________//
Trước đây, Diệu Linh là một cô gái tốt bụng, vô tư và yêu đời. Nhưng mọi thứ đã thay đổi kể từ khi cha cô lấy vợ mới.
Mẹ kế của Diệu Linh là một người phụ nữ lạnh lùng và tàn nhẫn.
Bà ta không hề quan tâm đến Diệu Linh, thậm chí còn thường xuyên bắt nạt và hành hạ cô.
Cha của Diệu Linh, vì bận rộn với công việc và cuộc sống mới, đã bỏ qua những đau khổ của con gái mình.
Ông không hề biết rằng con gái ông đang chịu đựng sự bất công và bạo lực trong chính ngôi nhà của mình.
—
Những năm tháng sống trong sự kìm kẹp và đau đớn đã biến Diệu Linh từ một cô gái tốt bụng thành một người lạnh lùng và đầy toan tính.
Cô không còn tin vào tình yêu và sự quan tâm của người khác, mà chỉ thấy sự ganh ghét và đố kỵ. Những tổn thương và sự cô đơn đã khiến cô trở nên tàn nhẫn và sẵn sàng làm mọi điều để đạt được mục đích của mình.
—
Tối hôm đó, Diệu Linh nằm trằn trọc trên giường, không thể ngủ được.
Cô nhớ lại ánh mắt của Dương Mai khi cô bị tai nạn, ánh mắt chứa đầy sự kinh hoàng và đau đớn.
Diệu Linh cảm thấy lòng mình như bị xé nát, nhưng cô không biết phải làm sao để sửa chữa sai lầm của mình.
- “Mình đã làm gì vậy? Tại sao mọi thứ lại trở nên tồi tệ như thế này?”
Diệu Linh tự hỏi, nước mắt chảy dài trên má.
—
Sáng hôm sau, tin tức về tình trạng nguy kịch của Dương Mai lan truyền khắp trường.
Các bạn học đều bàng hoàng và lo lắng cho cô. Minh Diệu và Minh Phong cùng Kỳ đến thăm Dương Mai tại bệnh viện.
Họ đứng bên giường bệnh, nhìn cô bạn nằm im lìm với nhiều thiết bị y tế xung quanh.
- “Dương Mai, em phải mạnh mẽ lên. Anh chờ em tỉnh lại.”
Minh Diệu thì thầm, giọng nói nghẹn ngào.
Minh Phong và Kỳ cũng cầu nguyện cho Dương Mai, hy vọng rằng cô sẽ qua khỏi cơn nguy kịch này.
Họ biết rằng dù có chuyện gì xảy ra, họ sẽ luôn bên nhau và hỗ trợ nhau vượt qua mọi khó khăn.
—
Trong khi đó, Diệu Linh vẫn sống trong nỗi lo sợ và hối hận.
Cô không thể tập trung vào việc học hay bất cứ điều gì khác. Mỗi khi nhắm mắt, hình ảnh của Dương Mai lại hiện lên trong tâm trí cô, khiến cô không thể yên lòng.
- “Mình phải làm gì đây? Mình không thể sống mãi trong nỗi sợ hãi và tội lỗi này.”
Diệu Linh tự nhủ.
—
Tại bệnh viện, các bác sĩ vẫn nỗ lực hết mình để cứu sống Dương Mai.
Sau nhiều giờ phẫu thuật, họ thông báo rằng tình trạng của cô đã ổn định, nhưng vẫn cần theo dõi sát sao.
Minh Diệu, Minh Phong và Kỳ thở phào nhẹ nhõm, cảm ơn trời đất vì Dương Mai đã vượt qua được giai đoạn nguy hiểm.
Minh Diệu ngồi bên giường Dương Mai, nắm chặt tay cô:
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.