Chương 786: Đại cục đã định.
Tịch Mịch Độc Nam Hoa
09/04/2013
Khi Hoài Dương phát sinh những biến đổi long trời lở đất thì Hoàng Hải cũng liên tục truyền ra tin tức, phó chủ tịch thành phố Lô Tiếu bị kỷ luật, có mười mấy quan viên bị liên lụy thẩm tra. Ngay sau đó cục công an Hoàng Hải, trung đoàn bộ đội đóng trên Hoàng Hải lập tức triển khai hành động đột kích, hơn trăm tên tội phạm bị bắt, phần lớn đều là những phần tử đại ca buôn lậu, tin tức truyền ra làm chấn động cả nước.
Mãi đến lúc này người ta mới phát hiện ra Hoàng Hải và Hoài Dương đánh đuổi tội phạm chính là một sự liên hợp hành động, mà ở Hoài Dương xuất hiện nhiều cảnh sát và quân đội cũng được người ta hiểu rõ ngọn nguồn, thì ra tất cả đều là sự điều động binh lực vượt tỉnh. Tất nhiên tất cả cũng chỉ là suy đoán của nhân dân và truyền thông, dù là chính quyền Hoàng Hải hay Hoài Dương cũng không có lời đáp nào cho câu hỏi này, mà rất nhiều bí ẩn cũng đang chờ đợi giai đoạn cởi bỏ... ....
Thành phố Hoàng Hải, khu vực khách quý của khách sạn Shangri-La hôm nay được quản chế nghiêm khắc, lực lượng bảo vệ trước cổng được tăng cường. Một chiếc Audi biển số chính quyền Hoa Đông chậm rãi tiến vào bãi để xe khách quý dưới sự chỉ dẫn của nhân viên bảo vệ, xe dừng lại, hai gã nhân viên mặc tây phục tiến lên mở cửa.
Một người đàn ông hơn ba mươi từ trong xe bước ra, nhân viên công tác cúi đầu chào, một người trong số đó nói:
- Bí thư Trương, bí thư Lăng và các lãnh đạo đang chờ.
- Ừ!
Người đàn ông cao lớn khẽ gật đầu, sau đó trên mặt lộ ra nụ cười, hắn nói:
- Lập tức dẫn đường, không thể cho các lãnh đạo chờ lâu.
Người tới chính là Trương Thanh Vân, hôm nay hắn đến cùng gặp gở tổ công tác ủy ban kỷ luật trung ương thường trú ở Hoàng Hải và các lãnh đạo trên các phương diện của thành phố Hoàng Hải, mọi người cùng bàn về vấn đề đả kích tội phạm, cùng bàn về công tác giải quyết hậu quả.
Lợi dụng khoảng thời gian tiến vào thang máy chuyên dụng đi đến tầng trệt được quản chế, từ xa Trương Thanh Vân đã nhìn thấy cửa chính nhoáng lên, trước cửa là hai gã cảnh sát rất uy nghiêm. Khi Trương Thanh Vân đến cửa thi hai người đều nhấc tay làm lễ và giúp đỡ mở cửa.
Cửa vừa mở ra thì Trương Thanh Vân đã nghe được tiếng cười cởi mở ở bên trong, hắn không dám chậm trễ mà vội vàng tiến lên, sau khi bước qua cửa thì nói ngay:
- Các vị lãnh đạo, Trương Thanh Vân đến từ Hoài Dương tỉnh Hoa Đông đến báo danh.
Trương Thanh Vân vừa mở lời thì phòng họp chợt yên tĩnh trở lại, trong phòng tổng cộng có năm sáu người, hai người mặc quân trang, Trương Thanh Vân nhận ra được một người. Đây là tư lệnh hạm đội Bao Quốc Trụ, ngoài ra Trương Thanh Vân cũng chỉ biết thêm một mình Lăng Tổ Hồng.
- Được rồi, Thanh Vân cũng đừng quá nghiêm túc như vậy, tất cả đều đang chờ anh.
Lăng Tổ Hồng nói, Trương Thanh Vân gật đầu với bí thư Lăng rồi nói:
- Chào bí thư Lăng!
Sau đó Trương Thanh Vân nhìn về phía Bao Quốc Trụ mở lời chào hỏi.
- Tôi giới thiệu qua cho anh, vị này chính là ủy viên thường vụ ủy ban kỷ luật trung ương Mạnh Quốc, cũng chính là tổ trưởng tổ công tác của ủy ban kỷ luật trung ương đóng quân ở Hoàng Hải.
Lăng Tổ Hồng chỉ vào một vị cán bộ trung niên hơn năm mươi nói, người này có hai hàng chân mày rất đậm, nhìn qua có vẻ rất uy mãnh, rõ ràng là người có thể đảm nhận công tác kiểm tra kỷ luật.
Trương Thanh Vân vội vàng đưa tay đến nói:
- Chào thường vụ Mạnh, tôi chính là bí thư Trương Thanh Vân của thành phố Hoài Dương, chúng ta đã phối hợp khá lâu, hôm nay mới gặp mặt.
- Tốt, tốt!
Mạnh Quốc nở nụ cười nhiệt tình, hắn nói:
- Tôi cũng kính ngưỡng anh đã lâu, lần này công tác ở Hoài Dương là rất tốt, cũng vì thông qua đột phá ở Hoài Dương mà chúng tôi mới có một loạt thành tích lúc này.
Sau khi gặp mặt Mạnh Quốc thì Lăng Tổ Hồng cũng giới thiệu Trương Thanh Vân cho thường ủy thị ủy Hoàng Hải, bí thư tư pháp kiêm cục trưởng cục công an Miêu Triết, chính ủy trung đoàn quân đội Hoàng Hải Đặng Hữu Học, để mọi người cùng nhau nhận thức Trương Thanh Vân.
Trương Thanh Vân bắt tay chào hỏi mọi người, cuối cùng hắn mới cùng ngồi xuống dưới tay Lăng Tổ Hồng và tư lệnh Bao Quốc Trụ, hắn nói:
- Bao tư lệnh, rất đa tạ anh, nếu không phải lần này anh không vận dụng quân hạm chặn hai chiếc thuyền buôn lậu thì chúng ta cũng không có cơ hội ngồi đây giải quyết hậu quả.
Bao Quốc Trụ không nói lời nào mà chỉ cười cười. Trước đó hắn quyết định bắt Cố Nhuận Thu cũng rất nguy hiểm, vì khi bắt đối phương còn chưa có được chứng cứ. Dưới tình cảnh đối phương đang dần chạy trốn, Lăng Tổ Hồng để Trương Thanh Vân nghĩ biện pháp, Trương Thanh Vân yêu cầu Bao Quốc Trụ hỗ trợ.
Bao Quốc Trụ không hỗ danh là lãnh đạo hùng bá một phương, không biết hắn làm thế nào để ép phòng số ba của tổng tham mưu ra mặt bắt người, sau đó lại chặn đội buôn lậu của Cố Nhuận Thu trên biển mà thần không biết quỷ không hay, thu được vài tỷ tang vật.
Trong đây chắc chắn có liên quan đến bí mật quân đội, rất có thể còn liên quan đến công tác tình báo. Nhưng dù là thế nào thì lần này Cố Nhuận Thu cũng bị Bao Quốc Trụ tóm gọn, nếu không có cá lớn như Cố Nhuận Thu thì vấn đề đánh đuổi tội phạm, chỉnh đốn đội ngũ cán bộ chẳng qua chỉ là nói suông.
Bây giờ đã bắt được người, hơn nữa còn lấy được tang vật và chứng cứ, Cố Nhuận Thu xem như xong đời là tiêu chí đánh đuổi tội phạm ở Hoài Dương, đây là thắng lợi to lớn vào lúc cuối cùng.
Hôm nay mọi người gặp mặt mà Trương Thanh Vân chính là một cán bộ trẻ tuổi nhất, nhưng ai cũng không vì hắn còn trẻ mà khinh thường, khác biệt chính là Lăng Tổ Hồng lại rất coi trọng Trương Thanh Vân.
Trương Thanh Vân làm quá đẹp ở Hoài Dương, là người đóng vai nhân vật quan trọng trong sự kiện lần này. Khi bắt đầu hành động thì cũng là hắn khống chế toàn bộ tiến trình, khi nào ai ra tay hành động, tất cả đều được thống nhất cơ bản.
Trương Thanh Vân còn trẻ mà có bối cảnh quân đội hùng mạnh, có thể kinh động đến tư lệnh hải quân Bao Quốc Trụ, hơn nữa còn ép tổng tham mưu ra mặt, điều này làm cho người ta khó thể khinh thường.
Sự việc đến mức này thì xem như đại cục đã định, nhưng sự việc nên giải quyết hậu quả thế nào vẫn khá phức tạp, vì bên trong còn liên quan trực tiếp đến Hoa Đông.
Chỉ cần Cố Nhuận Thu cung cấp tin tức ra ngoài, như vậy tất cả địa phương ở Hoa Đông sẽ khủng hoảng, phái Hoa Đông xem như có rất nhiều quan lớn ngã ngựa.
Trung ương sẽ thừa cơ hội này mà xem xét nghiêm túc ban ngành tỉnh ủy chính quyền Hoa Đông, nếu như vậy thì giang sơn Hoa Đông đi hướng nào sẽ rất khó xác định. Lần đầu tiên Trương Thanh Vân hợp tác với Hoàng Hải đã phá vỡ toàn bộ phái Hoa Đông, nhìn qua có vẻ không thể tưởng tượng nổi, nhưng bây giờ sự việc lại đang trên tiến trình phát triển.
- Bí thư Lăng, tôi đề nghị trực tiếp đưa án Cố Nhuận Thu cho bộ công an. Sự việc này quá mẫn cảm, thôi thì để trung ương thống nhất là bố trí thích hợp nhất.
Trương Thanh Vân dùng giọng đề nghị nói, hắn suy xét chính là quan hệ giữa Hoa Đông và Hoàng Hải. Nếu để cục công an Hoàng Hải thẩm tra án Cố Nhuận Thu thì mâu thuẫn giữa hai bên sẽ bùng ra, nói không chừng sẽ vì vậy mà ảnh hưởng đến tương lai phát triển kinh tế khu liên hợp.
- Sao vây? Bí thư Trương, anh không tín nhiệm chúng tôi sao? Anh yên tâm, tôi bảo đảm công bình công chính, sẽ không hàm oan người tốt, cũng sẽ không bao che người xấu.
Bí thư tư pháp Hoàng Hải kiêm cục trưởng cục công an Miêu Triết lớn tiếng nói.
Trương Thanh Vân cười cười, hắn lắc đầu không mở miệng. Lăng Tổ Hồng ở bên cạnh nói:
- Cũng là anh suy xét chu đáo, nên làm như vậy. Bây giờ chúng ta hầu như đã làm xong tất cả công tác, từ ngày hôm nay chúng ta sẽ bắt tay chuyển toàn bộ vụ án liên quan cho ủy ban kỷ luật và các bọn họ tương quan ở trung ương, để trung ương là người giải quyết hậu quả cuối cùng.
Miêu Triết có chút sững sốt, hắn còn định nói thêm thì Lăng Tổ Hồng đã nói:
- Công lao là của ai thì khó thể chạy thoát, tất cả đều phải đặt nặng đại cục.
Lăng Tổ Hồng nói như vậy thì Miêu Triết cũng khó nói thêm lời nào, sự việc cũng đã được quyết định. Ngay sau đó Mạnh Quốc ủy ban kỷ luật trung ương tìm nói chuyện với Trương Thanh Vân, tất nhiên sẽ hỏi về những vấn đề liên quan đến Hoa Đông.
Có thể thấy Mạnh Quốc khá căng thẳng, dù sao đối với bọn họ thì hành động tiếp theo sẽ chĩa vào đám lãnh đạo cấp cao của tỉnh ủy Hoa Đông. Phái Hoa Đông có tiếng tăm lừng lẫy ở thủ đô, bây giờ ủy ban kỷ luật ra mặt để duy trì trật tự, thực chất lại ảnh hưởng đến căn cơ Hoa Đông.
Sự việc lần này không biết có bao nhiêu người đang nhìn chằm chằm, nếu sơ sẩy sẽ đắc tội với khắp nơi, cuối cùng cũng không biết sẽ sa vào kết cục gì. Mạnh Quốc là người trực tiếp chấp hành, tất nhiên sẽ cảm thấy cực kỳ áp lực.
- Bí thư Thanh Vân, anh là người hiểu rõ Hoa Đông, tôi hoàn toàn không biết gì, có thể nói là hai mắt tối đen, công tác sau này chắc chắn sẽ vấp phải khó khăn không nhỏ.
Mạnh Quốc nói.
Trương Thanh Vân thầm cảm thấy buồn cười, Mạnh Quốc trong mắt người khác chính là sát thần, không ngờ cũng có lúc kêu khổ như thế này. Ủy ban kỷ luật ra tay bắt người, nhìn qua có vẻ rất thần khí và khí thế, nhưng thật ra bọn họ cũng là người thường, cũng có lúc phải sợ.
- Thường vụ Mạnh, việc lần này có chứng cứ thì dễ làm, quan trọng là Cố Nhuận Thu có thể nói ra tất cả mối liên quan lợi ích bên trong hay không. Nếu người này khai ra thì công tác của các anh không phải sẽ rất dễ dàng sao?
Trương Thanh Vân nói.
Mạnh Quốc thở ra một hơi, hắn nói:
- Tôi biết rõ điều này, nhưng dù sao chúng ta cũng phải có một kết cấu, nếu chúng ta hành động quá chậm thì có người chạy mất, lúc đó biết làm sao được?
Trương Thanh Vân có chút sững sốt, Mạnh Quốc giống như cảm thấy câu hỏi của mình quá mất mặt, vì vậy mà nở nụ cười xấu hổ nói:
- Không phải, không phải có ý này, tôi muốn hỏi anh, bên trong Hoa Đông các anh phải có một quy hoạch, như vậy công tác của chúng tôi mới không rơi vào tình cảnh bết bát.
Mạnh Quốc nói rất mơ hồ, luôn gãi không đúng chỗ ngứa, nhưng Trương Thanh Vân lại nghe rõ. Mạnh Quốc lo lắng nếu Hoa Đông xảy ra vấn đề quá lớn, cuối cùng tạo thành quá nhiều khe hở quyền lợi, như vậy các phe phái sẽ nhìn vào chằm chằm, hắn kẹp vào giữa sẽ khó làm người.
Ý nghĩ của Mạnh Quốc chính là trước khi hành động thì Hoa Đông phải có một cây thước, phải tạo thành thảo hiệp với khắp nơi, như vậy hành động của bọn họ mới an toàn.
- Thường vụ Mạnh, những chuyện này tôi lực bất tòng tâm, tôi đề nghị anh xin chỉ thị của lãnh đạo.
Trương Thanh Vân nói, hắn có thể thấy được chỗ khó xử của Mạnh Quốc. Nếu bây giờ đối phương ra tay hành động thì lo lắng không khống chế được cục diện, mà nếu không hành động, lỡ tin đồn lộ ra ngoài thì quan viên bỏ chạy và hắn khó thể gánh trách nhiệm.
Khi gặp phải thế cục lưỡng nan như vậy thì người phụ trách tổ công tác của ủy ban kỷ luật trung ương ở Hoàng Hải như Mạnh Quốc tiến thối rất khó, trong lòng hắn hy vọng Trương Thanh Vân sẽ đứng ra hòa giải, có thể cung cấp vài nguồn tin tốt.
Nhưng Trương Thanh Vân sẽ làm như vậy sao? Thật ra hắn cũng có cảm tình với phái Hoa Đông, nếu không phải bọn họ quá ép người thì hắn cũng không muốn liên hợp với Lăng Tổ Hồng để làm tan rã phái Hoa Đông. Bây giờ việc gì cũng đã làm, trong lòng Trương Thanh Vân cực kỳ quan tâm đến hai chữ cân nhắc, nào dám can thiệp vào những khối ân oán loạn xạ của các phe phái?
Mãi đến lúc này người ta mới phát hiện ra Hoàng Hải và Hoài Dương đánh đuổi tội phạm chính là một sự liên hợp hành động, mà ở Hoài Dương xuất hiện nhiều cảnh sát và quân đội cũng được người ta hiểu rõ ngọn nguồn, thì ra tất cả đều là sự điều động binh lực vượt tỉnh. Tất nhiên tất cả cũng chỉ là suy đoán của nhân dân và truyền thông, dù là chính quyền Hoàng Hải hay Hoài Dương cũng không có lời đáp nào cho câu hỏi này, mà rất nhiều bí ẩn cũng đang chờ đợi giai đoạn cởi bỏ... ....
Thành phố Hoàng Hải, khu vực khách quý của khách sạn Shangri-La hôm nay được quản chế nghiêm khắc, lực lượng bảo vệ trước cổng được tăng cường. Một chiếc Audi biển số chính quyền Hoa Đông chậm rãi tiến vào bãi để xe khách quý dưới sự chỉ dẫn của nhân viên bảo vệ, xe dừng lại, hai gã nhân viên mặc tây phục tiến lên mở cửa.
Một người đàn ông hơn ba mươi từ trong xe bước ra, nhân viên công tác cúi đầu chào, một người trong số đó nói:
- Bí thư Trương, bí thư Lăng và các lãnh đạo đang chờ.
- Ừ!
Người đàn ông cao lớn khẽ gật đầu, sau đó trên mặt lộ ra nụ cười, hắn nói:
- Lập tức dẫn đường, không thể cho các lãnh đạo chờ lâu.
Người tới chính là Trương Thanh Vân, hôm nay hắn đến cùng gặp gở tổ công tác ủy ban kỷ luật trung ương thường trú ở Hoàng Hải và các lãnh đạo trên các phương diện của thành phố Hoàng Hải, mọi người cùng bàn về vấn đề đả kích tội phạm, cùng bàn về công tác giải quyết hậu quả.
Lợi dụng khoảng thời gian tiến vào thang máy chuyên dụng đi đến tầng trệt được quản chế, từ xa Trương Thanh Vân đã nhìn thấy cửa chính nhoáng lên, trước cửa là hai gã cảnh sát rất uy nghiêm. Khi Trương Thanh Vân đến cửa thi hai người đều nhấc tay làm lễ và giúp đỡ mở cửa.
Cửa vừa mở ra thì Trương Thanh Vân đã nghe được tiếng cười cởi mở ở bên trong, hắn không dám chậm trễ mà vội vàng tiến lên, sau khi bước qua cửa thì nói ngay:
- Các vị lãnh đạo, Trương Thanh Vân đến từ Hoài Dương tỉnh Hoa Đông đến báo danh.
Trương Thanh Vân vừa mở lời thì phòng họp chợt yên tĩnh trở lại, trong phòng tổng cộng có năm sáu người, hai người mặc quân trang, Trương Thanh Vân nhận ra được một người. Đây là tư lệnh hạm đội Bao Quốc Trụ, ngoài ra Trương Thanh Vân cũng chỉ biết thêm một mình Lăng Tổ Hồng.
- Được rồi, Thanh Vân cũng đừng quá nghiêm túc như vậy, tất cả đều đang chờ anh.
Lăng Tổ Hồng nói, Trương Thanh Vân gật đầu với bí thư Lăng rồi nói:
- Chào bí thư Lăng!
Sau đó Trương Thanh Vân nhìn về phía Bao Quốc Trụ mở lời chào hỏi.
- Tôi giới thiệu qua cho anh, vị này chính là ủy viên thường vụ ủy ban kỷ luật trung ương Mạnh Quốc, cũng chính là tổ trưởng tổ công tác của ủy ban kỷ luật trung ương đóng quân ở Hoàng Hải.
Lăng Tổ Hồng chỉ vào một vị cán bộ trung niên hơn năm mươi nói, người này có hai hàng chân mày rất đậm, nhìn qua có vẻ rất uy mãnh, rõ ràng là người có thể đảm nhận công tác kiểm tra kỷ luật.
Trương Thanh Vân vội vàng đưa tay đến nói:
- Chào thường vụ Mạnh, tôi chính là bí thư Trương Thanh Vân của thành phố Hoài Dương, chúng ta đã phối hợp khá lâu, hôm nay mới gặp mặt.
- Tốt, tốt!
Mạnh Quốc nở nụ cười nhiệt tình, hắn nói:
- Tôi cũng kính ngưỡng anh đã lâu, lần này công tác ở Hoài Dương là rất tốt, cũng vì thông qua đột phá ở Hoài Dương mà chúng tôi mới có một loạt thành tích lúc này.
Sau khi gặp mặt Mạnh Quốc thì Lăng Tổ Hồng cũng giới thiệu Trương Thanh Vân cho thường ủy thị ủy Hoàng Hải, bí thư tư pháp kiêm cục trưởng cục công an Miêu Triết, chính ủy trung đoàn quân đội Hoàng Hải Đặng Hữu Học, để mọi người cùng nhau nhận thức Trương Thanh Vân.
Trương Thanh Vân bắt tay chào hỏi mọi người, cuối cùng hắn mới cùng ngồi xuống dưới tay Lăng Tổ Hồng và tư lệnh Bao Quốc Trụ, hắn nói:
- Bao tư lệnh, rất đa tạ anh, nếu không phải lần này anh không vận dụng quân hạm chặn hai chiếc thuyền buôn lậu thì chúng ta cũng không có cơ hội ngồi đây giải quyết hậu quả.
Bao Quốc Trụ không nói lời nào mà chỉ cười cười. Trước đó hắn quyết định bắt Cố Nhuận Thu cũng rất nguy hiểm, vì khi bắt đối phương còn chưa có được chứng cứ. Dưới tình cảnh đối phương đang dần chạy trốn, Lăng Tổ Hồng để Trương Thanh Vân nghĩ biện pháp, Trương Thanh Vân yêu cầu Bao Quốc Trụ hỗ trợ.
Bao Quốc Trụ không hỗ danh là lãnh đạo hùng bá một phương, không biết hắn làm thế nào để ép phòng số ba của tổng tham mưu ra mặt bắt người, sau đó lại chặn đội buôn lậu của Cố Nhuận Thu trên biển mà thần không biết quỷ không hay, thu được vài tỷ tang vật.
Trong đây chắc chắn có liên quan đến bí mật quân đội, rất có thể còn liên quan đến công tác tình báo. Nhưng dù là thế nào thì lần này Cố Nhuận Thu cũng bị Bao Quốc Trụ tóm gọn, nếu không có cá lớn như Cố Nhuận Thu thì vấn đề đánh đuổi tội phạm, chỉnh đốn đội ngũ cán bộ chẳng qua chỉ là nói suông.
Bây giờ đã bắt được người, hơn nữa còn lấy được tang vật và chứng cứ, Cố Nhuận Thu xem như xong đời là tiêu chí đánh đuổi tội phạm ở Hoài Dương, đây là thắng lợi to lớn vào lúc cuối cùng.
Hôm nay mọi người gặp mặt mà Trương Thanh Vân chính là một cán bộ trẻ tuổi nhất, nhưng ai cũng không vì hắn còn trẻ mà khinh thường, khác biệt chính là Lăng Tổ Hồng lại rất coi trọng Trương Thanh Vân.
Trương Thanh Vân làm quá đẹp ở Hoài Dương, là người đóng vai nhân vật quan trọng trong sự kiện lần này. Khi bắt đầu hành động thì cũng là hắn khống chế toàn bộ tiến trình, khi nào ai ra tay hành động, tất cả đều được thống nhất cơ bản.
Trương Thanh Vân còn trẻ mà có bối cảnh quân đội hùng mạnh, có thể kinh động đến tư lệnh hải quân Bao Quốc Trụ, hơn nữa còn ép tổng tham mưu ra mặt, điều này làm cho người ta khó thể khinh thường.
Sự việc đến mức này thì xem như đại cục đã định, nhưng sự việc nên giải quyết hậu quả thế nào vẫn khá phức tạp, vì bên trong còn liên quan trực tiếp đến Hoa Đông.
Chỉ cần Cố Nhuận Thu cung cấp tin tức ra ngoài, như vậy tất cả địa phương ở Hoa Đông sẽ khủng hoảng, phái Hoa Đông xem như có rất nhiều quan lớn ngã ngựa.
Trung ương sẽ thừa cơ hội này mà xem xét nghiêm túc ban ngành tỉnh ủy chính quyền Hoa Đông, nếu như vậy thì giang sơn Hoa Đông đi hướng nào sẽ rất khó xác định. Lần đầu tiên Trương Thanh Vân hợp tác với Hoàng Hải đã phá vỡ toàn bộ phái Hoa Đông, nhìn qua có vẻ không thể tưởng tượng nổi, nhưng bây giờ sự việc lại đang trên tiến trình phát triển.
- Bí thư Lăng, tôi đề nghị trực tiếp đưa án Cố Nhuận Thu cho bộ công an. Sự việc này quá mẫn cảm, thôi thì để trung ương thống nhất là bố trí thích hợp nhất.
Trương Thanh Vân dùng giọng đề nghị nói, hắn suy xét chính là quan hệ giữa Hoa Đông và Hoàng Hải. Nếu để cục công an Hoàng Hải thẩm tra án Cố Nhuận Thu thì mâu thuẫn giữa hai bên sẽ bùng ra, nói không chừng sẽ vì vậy mà ảnh hưởng đến tương lai phát triển kinh tế khu liên hợp.
- Sao vây? Bí thư Trương, anh không tín nhiệm chúng tôi sao? Anh yên tâm, tôi bảo đảm công bình công chính, sẽ không hàm oan người tốt, cũng sẽ không bao che người xấu.
Bí thư tư pháp Hoàng Hải kiêm cục trưởng cục công an Miêu Triết lớn tiếng nói.
Trương Thanh Vân cười cười, hắn lắc đầu không mở miệng. Lăng Tổ Hồng ở bên cạnh nói:
- Cũng là anh suy xét chu đáo, nên làm như vậy. Bây giờ chúng ta hầu như đã làm xong tất cả công tác, từ ngày hôm nay chúng ta sẽ bắt tay chuyển toàn bộ vụ án liên quan cho ủy ban kỷ luật và các bọn họ tương quan ở trung ương, để trung ương là người giải quyết hậu quả cuối cùng.
Miêu Triết có chút sững sốt, hắn còn định nói thêm thì Lăng Tổ Hồng đã nói:
- Công lao là của ai thì khó thể chạy thoát, tất cả đều phải đặt nặng đại cục.
Lăng Tổ Hồng nói như vậy thì Miêu Triết cũng khó nói thêm lời nào, sự việc cũng đã được quyết định. Ngay sau đó Mạnh Quốc ủy ban kỷ luật trung ương tìm nói chuyện với Trương Thanh Vân, tất nhiên sẽ hỏi về những vấn đề liên quan đến Hoa Đông.
Có thể thấy Mạnh Quốc khá căng thẳng, dù sao đối với bọn họ thì hành động tiếp theo sẽ chĩa vào đám lãnh đạo cấp cao của tỉnh ủy Hoa Đông. Phái Hoa Đông có tiếng tăm lừng lẫy ở thủ đô, bây giờ ủy ban kỷ luật ra mặt để duy trì trật tự, thực chất lại ảnh hưởng đến căn cơ Hoa Đông.
Sự việc lần này không biết có bao nhiêu người đang nhìn chằm chằm, nếu sơ sẩy sẽ đắc tội với khắp nơi, cuối cùng cũng không biết sẽ sa vào kết cục gì. Mạnh Quốc là người trực tiếp chấp hành, tất nhiên sẽ cảm thấy cực kỳ áp lực.
- Bí thư Thanh Vân, anh là người hiểu rõ Hoa Đông, tôi hoàn toàn không biết gì, có thể nói là hai mắt tối đen, công tác sau này chắc chắn sẽ vấp phải khó khăn không nhỏ.
Mạnh Quốc nói.
Trương Thanh Vân thầm cảm thấy buồn cười, Mạnh Quốc trong mắt người khác chính là sát thần, không ngờ cũng có lúc kêu khổ như thế này. Ủy ban kỷ luật ra tay bắt người, nhìn qua có vẻ rất thần khí và khí thế, nhưng thật ra bọn họ cũng là người thường, cũng có lúc phải sợ.
- Thường vụ Mạnh, việc lần này có chứng cứ thì dễ làm, quan trọng là Cố Nhuận Thu có thể nói ra tất cả mối liên quan lợi ích bên trong hay không. Nếu người này khai ra thì công tác của các anh không phải sẽ rất dễ dàng sao?
Trương Thanh Vân nói.
Mạnh Quốc thở ra một hơi, hắn nói:
- Tôi biết rõ điều này, nhưng dù sao chúng ta cũng phải có một kết cấu, nếu chúng ta hành động quá chậm thì có người chạy mất, lúc đó biết làm sao được?
Trương Thanh Vân có chút sững sốt, Mạnh Quốc giống như cảm thấy câu hỏi của mình quá mất mặt, vì vậy mà nở nụ cười xấu hổ nói:
- Không phải, không phải có ý này, tôi muốn hỏi anh, bên trong Hoa Đông các anh phải có một quy hoạch, như vậy công tác của chúng tôi mới không rơi vào tình cảnh bết bát.
Mạnh Quốc nói rất mơ hồ, luôn gãi không đúng chỗ ngứa, nhưng Trương Thanh Vân lại nghe rõ. Mạnh Quốc lo lắng nếu Hoa Đông xảy ra vấn đề quá lớn, cuối cùng tạo thành quá nhiều khe hở quyền lợi, như vậy các phe phái sẽ nhìn vào chằm chằm, hắn kẹp vào giữa sẽ khó làm người.
Ý nghĩ của Mạnh Quốc chính là trước khi hành động thì Hoa Đông phải có một cây thước, phải tạo thành thảo hiệp với khắp nơi, như vậy hành động của bọn họ mới an toàn.
- Thường vụ Mạnh, những chuyện này tôi lực bất tòng tâm, tôi đề nghị anh xin chỉ thị của lãnh đạo.
Trương Thanh Vân nói, hắn có thể thấy được chỗ khó xử của Mạnh Quốc. Nếu bây giờ đối phương ra tay hành động thì lo lắng không khống chế được cục diện, mà nếu không hành động, lỡ tin đồn lộ ra ngoài thì quan viên bỏ chạy và hắn khó thể gánh trách nhiệm.
Khi gặp phải thế cục lưỡng nan như vậy thì người phụ trách tổ công tác của ủy ban kỷ luật trung ương ở Hoàng Hải như Mạnh Quốc tiến thối rất khó, trong lòng hắn hy vọng Trương Thanh Vân sẽ đứng ra hòa giải, có thể cung cấp vài nguồn tin tốt.
Nhưng Trương Thanh Vân sẽ làm như vậy sao? Thật ra hắn cũng có cảm tình với phái Hoa Đông, nếu không phải bọn họ quá ép người thì hắn cũng không muốn liên hợp với Lăng Tổ Hồng để làm tan rã phái Hoa Đông. Bây giờ việc gì cũng đã làm, trong lòng Trương Thanh Vân cực kỳ quan tâm đến hai chữ cân nhắc, nào dám can thiệp vào những khối ân oán loạn xạ của các phe phái?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.