Chương 945: Động tác lớn của trung ương
Tịch Mịch Độc Nam Hoa
09/04/2013
Những ngày hôm nay sự việc được chú ý nhất Hoa Đông chính là tổ khảo sát của cục tổ chức trung ương tiến vào khảo sát cán bộ, lần này phạm vi khảo sát rất rộng, cả đảng ủy chính quyền Hoa Đông, thậm chí cả văn phòng đại biểu quốc hội và hội nghị hiệp thương chính trị cũng là mục tiêu khảo sát.
Khảo sát với quy cách cao như vậy rõ ràng là một việc cực kỳ quan trọng và nghiêm túc ở Hoa Đông.
Phòng xử lý công tác của tổ khảo sát được sắp xếp ở phòng hội nghị khu thường ủy, tất cả cán bộ trên cấp phó bộ ở Hoa Đông đều được gọi đến nói chuyện. Động tác khảo sát như vậy làm cho bầu không khí ở tỉnh ủy Hoa Đông căng thẳng hơn rất nhiều.
Có rất nhiều người biết ban ngành Hoa Đông sẽ điều chỉnh, nhưng lần này trung ương đến khảo sát cán bộ với quy mô quá lớn, điều này làm cho mọi người và kể cả Ngô Ngôn Pháp cũng bất ngờ.
Ngay trong ngày tổ khảo sát cục tổ chức trung ương xuống Hoa Đông, Ngô Ngôn Pháp đã thay đổi nếp sinh hoạt cá nhân và quay về khu thường ủy. Điều này có thể thấy, dù là cán bộ cao cấp như Ngô Ngôn Pháp cũng phải tràn đầy kính sợ với quy mô khảo sát cán bộ của trung ương.
Sau sự nghiêm túc của tất cả mọi người thì trong lòng ai cũng có một dấu chấm hỏi, rốt cuộc đối tượng mà cục tổ chức trung ương phải điều động khảo sát quy mô thế này là ai? Dù là Ngô Ngôn Pháp cũng có nghi vấn như vậy?
Những ngày nay khí trời Hoa Đông vẫn rất lạnh, tỉnh Hoa Đông không giống như phương bắc, trong thành phố không có hệ thống sưởi ấm, vì vậy Hoa Đông còn có vẻ lạnh hơn cả các thành phố phương bắc.
Tất nhiên trong khu thường ủy tỉnh ủy Hoa Đông thì tất cả điều hòa đều được bật, trong đây sẽ không sinh ra cảm giác lạnh. Hôm nay khi Ngô Ngôn Pháp đi làm thì cũng không cởi áo khoác, lão an vị trên chiếc ghế sau bàn làm việc của mình, lão dựa mình lên ghế và xoay xoay bút, bộ dạng rất nhập thần.
Bây giờ trong số các cán bộ Hoa Đông thì Ngô Ngôn Pháp rõ ràng là cán bộ cao cấp nhất và tiếp xúc cao tầng nhiều nhất, cũng là người hiểu rõ về tổ chức nhất. Lần này tổ khảo sát của trung ương xuống Hoa Đông quá đột nhiên, lão nhạy cảm phát hiện ra một nguyên nhân rất sâu.
Ngô Ngôn Pháp đã công tác ở tỉnh hơn mười năm, nhưng đây cũng là lần đầu tiên được thấy một tổ công tác với quy cách gặp mặt cán bộ cao như vậy. Người làm quan đến cấp bộ, năng lực cá nhân thế nào, tư tưởng giác ngộ ra sao, chiến tích thế nào, tất cả đều rất rõ ràng.
Khi trung ương chọn cán bộ, chỉ cần tổng hợp suy xét là có thể tìm ra được nhân tuyển, bình thường cũng không cần đưa tổ khảo sát xuống đánh động phạm vi lớn. Dù sao đối với cả nước, những cán bộ đã lên đến cấp phó bộ thì nào phải kẻ đầu đường xó chợ? Hơn nữa là quan viên đến cấp bậc này, ai chẳng có bối cảnh?
Vì vậy khi làm quan đến cấp bậc cao thì tổ chức phân công sắp xếp cán bộ thường rất công bằng, ai có năng lực thế nào, giác ngộ ra sao thì nhìn qua là thấy ngay. Khi trung ương suy xét tình huống thì cán bộ chỉ cần nhận lệnh, nào có khảo sát với quy mô thế này? Đúng là hiếm thấy.
Ngô Ngôn Pháp luôn cảm thấy mình có quá ít manh mối, nhưng lão cũng chỉ nhìn được vỏ bên ngoài mà chẳng thể biết vấn đề ở đâu. Lão ngồi trên ghế một giờ, sau đó mới nhấc điện thoại lên.
Điện thoại được chuyển rất nhanh, Ngô Ngôn Pháp trực tiếp nói tên của mình, sau đó là thời gian chờ đợi tương đối dài. Sau bốn năm phút thì đầu dây bên kia mới có âm thanh. Ngô Ngôn Pháp cười nói:
- Trưởng phòng Hàn, tôi là lão Ngô ở Hoa Đông, mạo muội điện thoại cho anh, đúng là không cung kính... ....
- Đã biết là điện thoại không phù hợp nhưng vẫn phạm phải, trong thời điểm này mà anh điện thoại cho tôi, sợ rằng người ta sẽ nghĩ về những phương diện khác... ....
Đầu dây bên kia vang lên một giọng nói trầm thấp và già nua, rõ ràng là của phó phòng cục tổ chức trung ương Hàn Sơn Dân.
Ngô Ngôn Pháp nở nụ cười ngượng ngùng nói:
- Anh Hàn, cũng không thể nói như vậy, anh cũng biết tôi mới đến Hoa Đông, còn chưa quen thuộc tất cả công tác. Hoa Đông không giống như những nơi khác, tôi không thể không cẩn thận, anh nói xem có đúng không? Vì vậy tôi hy vọng cục tổ chức trung ương có thể hiểu được... ....
- Anh nói nhiều như vậy, rốt cuộc mục đích là gì? Anh không phải điện thoại để nói cho tôi những vấn đề này đấy chứ?
Hàn Sơn Dân nói, giọng điệu vẫn lạnh băng như cũ.
Ngô Ngôn Pháp nuốt một ngụm nước miếng, lão lắc đầu, nếu không phải chuyện thúc quá gấp thì cần gì phải gọi điện thoại cho một trưởng phòng mặt lạnh này? Mỗi lần nói chuyện với Hàn Sơn Dân thì Ngô Ngôn Pháp luôn cảm thấy mình nợ người, Hàn Sơn Dân luôn không được tự nhiên, dù Ngô Ngôn Pháp lão luyện cũng khó thể tìm từ.
- Trưởng phòng Hàn, tôi nói trắng ra, gần đây cục tổ chức trung ương đưa ra quy mô khảo sát cán bộ quá lớn, không phải muốn thay máu toàn bộ ban ngành chúng tôi đấy chứ? Bây giờ ban ngành Hoa Đông vẫn là tương đối, tôi thấy không cần đổi trận chiến lớn như vậy.
Ngô Ngôn Pháp cất cao giọng nói.
- Ai nói sẽ thay máu ban ngành? Những vấn đề này có thể nói được sao? Trung ương có ý đồ của trung ương, anh cần phải làm công tác ổn định ban ngành Hoa Đông, để mọi người không suy nghĩ bậy bạ mà an tâm công tác... ....
Hàn Sơn Dân nói.
Ngô Ngôn Pháp nở nụ cười lạnh lùng:
- Trưởng phòng Hàn, anh nói thì rất dễ, bốn bộ ban ngành ở Hoa Đông tôi còn chưa biết rõ toàn bộ. Bây giờ tôi lại không rõ ý đồ của trung ương, như vậy mọi người sao có thể công tác? Cuối cùng tôi cũng chẳng biết được mấy chuyện.
Ngô Ngôn Pháp nói những lời này mà mơ hồ có chút tức giận, giọng điệu kéo lên khá cao. Đầu dây bên kia chợt trầm mặc, khoảng mười giây thì Hàn Sơn Dân mới chậm rãi nói:
- Không có chuyện gì lớn, chẳng qua chỉ là khảo sát ban ngành Hoa Đông một lần mà thôi. Tôi nói như vậy anh đã hiểu rồi chứ?
Ngô Ngôn Pháp chợt ngạc nhiên, không có việc gì mà phải tạo ra động tĩnh lớn như vậy sao? Vì vậy mà đầu óc lão có chút rối loạn, mà Hàn Sơn Dân ở bên kia lại thở dài một hơi nói:
- Anh Ngô, anh đã đến tuổi này rồi, sao còn như thanh niên, lòng hiếu kỳ thì sau này nên giảm bớt, đặc biệt là liên quan đến thê đội, anh hiểu rồi chứ?
Ngô Ngôn Pháp đột nhiên đứng lên, dù lão lòng dạ sâu sắc, đã gặp nhiều biến động lớn, nhưng lúc này tuyến trên có ý nghĩ gì rõ ràng rất khó đoán. Lão mấp máy môi vài lượt mà không nói được lời nào.
Khi Ngô Ngôn Pháp kịp phản ứng thì trong điện thoại chỉ còn lại những âm thanh tút tút. Lão cúp điện thoại mà trong lòng khó thể bình tĩnh.
- Thê đội... ....
Hai chữ này như có ma lực đặc thù làm cho tâm tình của Ngô Ngôn Pháp chợt đảo loạn, là một người nổi tiếng trong chính đàn, lão tất nhiên biết rõ ý nghĩa thật sự của hai chữ này.
Ngô Ngôn Pháp biết quân đội trong lời nói của Hàn Sơn Dân cũng không phải quân đội với ý nghĩa tầm thường, thực chất chính là ám chỉ trung ương vì muốn ban ngành có khe hở giao tiếp, có người kế tục sự nghiệp đảng mà rất nhiều năm mới có một lần bồi dưỡng quân đội.
Trong quan điểm tổ chức thì không ít người biết được chuyện này, nhưng ai cũng không biết bồi dưỡng thê đội sẽ có những thao tác gì, mà thê đội tồn tại thế nào cũng rất ít người được biết. Đây rõ ràng là một bí mật cấp bậc cao nhất, đồng thời cũng là thần bí nhất, là là thành viên được bồi dưỡng thê đội cũng không thể biết.
Ngô Ngôn Pháp là người có lý lịch dày, lão có chút hiểu biết về thê đội, khi trung ương lựa chọn bồi dưỡng thê đội thì phải xem xét các quan viên trên cấp phó bộ. Cán bộ được chọn bồi dưỡng thê đội chính là phương hướng tiến lên lãnh đạo quốc gia.
Từ trong nhóm quan viên cấp phó bộ tìm ra những thành viên tương lai cho chức vụ lãnh đạo quốc gia, đây chính là tinh hoa của bồi dưỡng thê đội.
Hễ là những cán bộ được nhét vào nhóm thê đội, như vậy khi trung ương sử dụng sẽ ném cho ưu thế lớn hơn cán bộ khác.
Tất nhiên những cán bộ được đưa vào thê đội cũng được thẩm tra rất nghiêm khắc. Chỉ có thể trải qua thẩm tra nghiêm khắc của tổ chức, sau đó có thêm từng tầng khảo nghiệm, những thành viên xuất sắc trong số đó mới trở thành cán bộ thê đội, mà cán bộ thê đội nổi bật nhất sẽ là lãnh đạo quốc gia tương lai.
Ngô Ngôn Pháp tuy bây giờ có địa vị cao nhưng trước nay luôn vô duyên với thê đội, vì vậy thê đội là một tồn tại cực kỳ thần bí với lão. Những gì lão biết về thê đội chẳng qua chỉ là nhận thức và cảm giác, nếu nói rõ ràng thì lão cũng chẳng biết thê đội được xây dựng thế nào.
Nhưng bây giờ Ngô Ngôn Pháp không ngờ, bây giờ mình làm chủ Hoa Đông, lại xuất hiện tình cảnh trung ương gióng trống khua chiêng xuống khảo sát cán bộ thê đội. Xem ra đội ngũ cán bộ phó bộ ở Hoa Đông sẽ được khảo sát triệt để, ai cũng được tiếp kiến, mà trong tình cảnh này còn có những cán bộ cấp trưởng phòng được mời đến. Tình cảnh quá khó lường, trận thế như vậy hoàn toàn giống như thay máu ban ngành. Nhưng chỉ cần xem trận thế thì Ngô Ngôn Pháp cảm nhận được sự coi trọng của trung ương đối với cán bộ thê đội.
Vì vạy mà Ngô Ngôn Pháp bắt đầu xem xét, Hoa Đông rốt cuộc có ai được tiến vào danh sách thê đội, hầu như chỉ dựa vào trực giác lão đã nghĩ ra một cái tên, là Trương Thanh Vân.
Ngô Ngôn Pháp đã có tiếp xúc với rất nhiều cán bộ Hoa Đông, trong tất cả thành viên ban ngành lão chỉ không nhìn thấu Trương Thanh Vân, cảm thấy người này tuy còn trẻ nhưng lòng dạ không kém hơn những lão già quan trường.
Quan trọng là Trương Thanh Vân có uy vọng rất cao ở Hoa Đông, quyền lực mạnh, lực ảnh hưởng lớn, thành tích cũng quá nhiều, hơn nữa còn có ưu thế về tuổi tác, nói tương lai vô hạn cũng chưa đủ.
Ngô Ngôn Pháp nghĩ đến đây thì trong lòng đã rõ, trung ương đã sớm có quyết sách với vấn đề ở Hoa Đông. Lần này cục tổ chức trung ương xuống xem xét chính là một đòn ngụy trang điều chỉnh ban ngành Hoa Đông, căn bản chỉ muốn khảo sát thê đội. Sau khi có kết luận này thì rất dễ suy xét đối tượng khảo sát là ai, Ngô Ngôn Pháp thở phào một hơi, lão chậm rãi đứng lên.
Ngô Ngôn Pháp hầu như có thể khẳng định công tác khảo sát lần này của cục tổ chức trung ương tương đối thành công, tuy Trương Thanh Vân chỉ là cấp phó ở Hoa Đông nhưng uy tín và lực ảnh hưởng lại ở khắp tỉnh, trong bốn bộ ban ngành và cả cách tỉnh thành quận huyện tuyến dưới. Danh tiếng của Trương Thanh Vân quá tốt, dưới tình huống này nào còn tình cảnh khảo sát không thành công? Vì vậy mà Ngô Ngôn Pháp phải cảm thán, trong lòng khó thể biểu hiện tâm tình cảm khái
Khảo sát với quy cách cao như vậy rõ ràng là một việc cực kỳ quan trọng và nghiêm túc ở Hoa Đông.
Phòng xử lý công tác của tổ khảo sát được sắp xếp ở phòng hội nghị khu thường ủy, tất cả cán bộ trên cấp phó bộ ở Hoa Đông đều được gọi đến nói chuyện. Động tác khảo sát như vậy làm cho bầu không khí ở tỉnh ủy Hoa Đông căng thẳng hơn rất nhiều.
Có rất nhiều người biết ban ngành Hoa Đông sẽ điều chỉnh, nhưng lần này trung ương đến khảo sát cán bộ với quy mô quá lớn, điều này làm cho mọi người và kể cả Ngô Ngôn Pháp cũng bất ngờ.
Ngay trong ngày tổ khảo sát cục tổ chức trung ương xuống Hoa Đông, Ngô Ngôn Pháp đã thay đổi nếp sinh hoạt cá nhân và quay về khu thường ủy. Điều này có thể thấy, dù là cán bộ cao cấp như Ngô Ngôn Pháp cũng phải tràn đầy kính sợ với quy mô khảo sát cán bộ của trung ương.
Sau sự nghiêm túc của tất cả mọi người thì trong lòng ai cũng có một dấu chấm hỏi, rốt cuộc đối tượng mà cục tổ chức trung ương phải điều động khảo sát quy mô thế này là ai? Dù là Ngô Ngôn Pháp cũng có nghi vấn như vậy?
Những ngày nay khí trời Hoa Đông vẫn rất lạnh, tỉnh Hoa Đông không giống như phương bắc, trong thành phố không có hệ thống sưởi ấm, vì vậy Hoa Đông còn có vẻ lạnh hơn cả các thành phố phương bắc.
Tất nhiên trong khu thường ủy tỉnh ủy Hoa Đông thì tất cả điều hòa đều được bật, trong đây sẽ không sinh ra cảm giác lạnh. Hôm nay khi Ngô Ngôn Pháp đi làm thì cũng không cởi áo khoác, lão an vị trên chiếc ghế sau bàn làm việc của mình, lão dựa mình lên ghế và xoay xoay bút, bộ dạng rất nhập thần.
Bây giờ trong số các cán bộ Hoa Đông thì Ngô Ngôn Pháp rõ ràng là cán bộ cao cấp nhất và tiếp xúc cao tầng nhiều nhất, cũng là người hiểu rõ về tổ chức nhất. Lần này tổ khảo sát của trung ương xuống Hoa Đông quá đột nhiên, lão nhạy cảm phát hiện ra một nguyên nhân rất sâu.
Ngô Ngôn Pháp đã công tác ở tỉnh hơn mười năm, nhưng đây cũng là lần đầu tiên được thấy một tổ công tác với quy cách gặp mặt cán bộ cao như vậy. Người làm quan đến cấp bộ, năng lực cá nhân thế nào, tư tưởng giác ngộ ra sao, chiến tích thế nào, tất cả đều rất rõ ràng.
Khi trung ương chọn cán bộ, chỉ cần tổng hợp suy xét là có thể tìm ra được nhân tuyển, bình thường cũng không cần đưa tổ khảo sát xuống đánh động phạm vi lớn. Dù sao đối với cả nước, những cán bộ đã lên đến cấp phó bộ thì nào phải kẻ đầu đường xó chợ? Hơn nữa là quan viên đến cấp bậc này, ai chẳng có bối cảnh?
Vì vậy khi làm quan đến cấp bậc cao thì tổ chức phân công sắp xếp cán bộ thường rất công bằng, ai có năng lực thế nào, giác ngộ ra sao thì nhìn qua là thấy ngay. Khi trung ương suy xét tình huống thì cán bộ chỉ cần nhận lệnh, nào có khảo sát với quy mô thế này? Đúng là hiếm thấy.
Ngô Ngôn Pháp luôn cảm thấy mình có quá ít manh mối, nhưng lão cũng chỉ nhìn được vỏ bên ngoài mà chẳng thể biết vấn đề ở đâu. Lão ngồi trên ghế một giờ, sau đó mới nhấc điện thoại lên.
Điện thoại được chuyển rất nhanh, Ngô Ngôn Pháp trực tiếp nói tên của mình, sau đó là thời gian chờ đợi tương đối dài. Sau bốn năm phút thì đầu dây bên kia mới có âm thanh. Ngô Ngôn Pháp cười nói:
- Trưởng phòng Hàn, tôi là lão Ngô ở Hoa Đông, mạo muội điện thoại cho anh, đúng là không cung kính... ....
- Đã biết là điện thoại không phù hợp nhưng vẫn phạm phải, trong thời điểm này mà anh điện thoại cho tôi, sợ rằng người ta sẽ nghĩ về những phương diện khác... ....
Đầu dây bên kia vang lên một giọng nói trầm thấp và già nua, rõ ràng là của phó phòng cục tổ chức trung ương Hàn Sơn Dân.
Ngô Ngôn Pháp nở nụ cười ngượng ngùng nói:
- Anh Hàn, cũng không thể nói như vậy, anh cũng biết tôi mới đến Hoa Đông, còn chưa quen thuộc tất cả công tác. Hoa Đông không giống như những nơi khác, tôi không thể không cẩn thận, anh nói xem có đúng không? Vì vậy tôi hy vọng cục tổ chức trung ương có thể hiểu được... ....
- Anh nói nhiều như vậy, rốt cuộc mục đích là gì? Anh không phải điện thoại để nói cho tôi những vấn đề này đấy chứ?
Hàn Sơn Dân nói, giọng điệu vẫn lạnh băng như cũ.
Ngô Ngôn Pháp nuốt một ngụm nước miếng, lão lắc đầu, nếu không phải chuyện thúc quá gấp thì cần gì phải gọi điện thoại cho một trưởng phòng mặt lạnh này? Mỗi lần nói chuyện với Hàn Sơn Dân thì Ngô Ngôn Pháp luôn cảm thấy mình nợ người, Hàn Sơn Dân luôn không được tự nhiên, dù Ngô Ngôn Pháp lão luyện cũng khó thể tìm từ.
- Trưởng phòng Hàn, tôi nói trắng ra, gần đây cục tổ chức trung ương đưa ra quy mô khảo sát cán bộ quá lớn, không phải muốn thay máu toàn bộ ban ngành chúng tôi đấy chứ? Bây giờ ban ngành Hoa Đông vẫn là tương đối, tôi thấy không cần đổi trận chiến lớn như vậy.
Ngô Ngôn Pháp cất cao giọng nói.
- Ai nói sẽ thay máu ban ngành? Những vấn đề này có thể nói được sao? Trung ương có ý đồ của trung ương, anh cần phải làm công tác ổn định ban ngành Hoa Đông, để mọi người không suy nghĩ bậy bạ mà an tâm công tác... ....
Hàn Sơn Dân nói.
Ngô Ngôn Pháp nở nụ cười lạnh lùng:
- Trưởng phòng Hàn, anh nói thì rất dễ, bốn bộ ban ngành ở Hoa Đông tôi còn chưa biết rõ toàn bộ. Bây giờ tôi lại không rõ ý đồ của trung ương, như vậy mọi người sao có thể công tác? Cuối cùng tôi cũng chẳng biết được mấy chuyện.
Ngô Ngôn Pháp nói những lời này mà mơ hồ có chút tức giận, giọng điệu kéo lên khá cao. Đầu dây bên kia chợt trầm mặc, khoảng mười giây thì Hàn Sơn Dân mới chậm rãi nói:
- Không có chuyện gì lớn, chẳng qua chỉ là khảo sát ban ngành Hoa Đông một lần mà thôi. Tôi nói như vậy anh đã hiểu rồi chứ?
Ngô Ngôn Pháp chợt ngạc nhiên, không có việc gì mà phải tạo ra động tĩnh lớn như vậy sao? Vì vậy mà đầu óc lão có chút rối loạn, mà Hàn Sơn Dân ở bên kia lại thở dài một hơi nói:
- Anh Ngô, anh đã đến tuổi này rồi, sao còn như thanh niên, lòng hiếu kỳ thì sau này nên giảm bớt, đặc biệt là liên quan đến thê đội, anh hiểu rồi chứ?
Ngô Ngôn Pháp đột nhiên đứng lên, dù lão lòng dạ sâu sắc, đã gặp nhiều biến động lớn, nhưng lúc này tuyến trên có ý nghĩ gì rõ ràng rất khó đoán. Lão mấp máy môi vài lượt mà không nói được lời nào.
Khi Ngô Ngôn Pháp kịp phản ứng thì trong điện thoại chỉ còn lại những âm thanh tút tút. Lão cúp điện thoại mà trong lòng khó thể bình tĩnh.
- Thê đội... ....
Hai chữ này như có ma lực đặc thù làm cho tâm tình của Ngô Ngôn Pháp chợt đảo loạn, là một người nổi tiếng trong chính đàn, lão tất nhiên biết rõ ý nghĩa thật sự của hai chữ này.
Ngô Ngôn Pháp biết quân đội trong lời nói của Hàn Sơn Dân cũng không phải quân đội với ý nghĩa tầm thường, thực chất chính là ám chỉ trung ương vì muốn ban ngành có khe hở giao tiếp, có người kế tục sự nghiệp đảng mà rất nhiều năm mới có một lần bồi dưỡng quân đội.
Trong quan điểm tổ chức thì không ít người biết được chuyện này, nhưng ai cũng không biết bồi dưỡng thê đội sẽ có những thao tác gì, mà thê đội tồn tại thế nào cũng rất ít người được biết. Đây rõ ràng là một bí mật cấp bậc cao nhất, đồng thời cũng là thần bí nhất, là là thành viên được bồi dưỡng thê đội cũng không thể biết.
Ngô Ngôn Pháp là người có lý lịch dày, lão có chút hiểu biết về thê đội, khi trung ương lựa chọn bồi dưỡng thê đội thì phải xem xét các quan viên trên cấp phó bộ. Cán bộ được chọn bồi dưỡng thê đội chính là phương hướng tiến lên lãnh đạo quốc gia.
Từ trong nhóm quan viên cấp phó bộ tìm ra những thành viên tương lai cho chức vụ lãnh đạo quốc gia, đây chính là tinh hoa của bồi dưỡng thê đội.
Hễ là những cán bộ được nhét vào nhóm thê đội, như vậy khi trung ương sử dụng sẽ ném cho ưu thế lớn hơn cán bộ khác.
Tất nhiên những cán bộ được đưa vào thê đội cũng được thẩm tra rất nghiêm khắc. Chỉ có thể trải qua thẩm tra nghiêm khắc của tổ chức, sau đó có thêm từng tầng khảo nghiệm, những thành viên xuất sắc trong số đó mới trở thành cán bộ thê đội, mà cán bộ thê đội nổi bật nhất sẽ là lãnh đạo quốc gia tương lai.
Ngô Ngôn Pháp tuy bây giờ có địa vị cao nhưng trước nay luôn vô duyên với thê đội, vì vậy thê đội là một tồn tại cực kỳ thần bí với lão. Những gì lão biết về thê đội chẳng qua chỉ là nhận thức và cảm giác, nếu nói rõ ràng thì lão cũng chẳng biết thê đội được xây dựng thế nào.
Nhưng bây giờ Ngô Ngôn Pháp không ngờ, bây giờ mình làm chủ Hoa Đông, lại xuất hiện tình cảnh trung ương gióng trống khua chiêng xuống khảo sát cán bộ thê đội. Xem ra đội ngũ cán bộ phó bộ ở Hoa Đông sẽ được khảo sát triệt để, ai cũng được tiếp kiến, mà trong tình cảnh này còn có những cán bộ cấp trưởng phòng được mời đến. Tình cảnh quá khó lường, trận thế như vậy hoàn toàn giống như thay máu ban ngành. Nhưng chỉ cần xem trận thế thì Ngô Ngôn Pháp cảm nhận được sự coi trọng của trung ương đối với cán bộ thê đội.
Vì vạy mà Ngô Ngôn Pháp bắt đầu xem xét, Hoa Đông rốt cuộc có ai được tiến vào danh sách thê đội, hầu như chỉ dựa vào trực giác lão đã nghĩ ra một cái tên, là Trương Thanh Vân.
Ngô Ngôn Pháp đã có tiếp xúc với rất nhiều cán bộ Hoa Đông, trong tất cả thành viên ban ngành lão chỉ không nhìn thấu Trương Thanh Vân, cảm thấy người này tuy còn trẻ nhưng lòng dạ không kém hơn những lão già quan trường.
Quan trọng là Trương Thanh Vân có uy vọng rất cao ở Hoa Đông, quyền lực mạnh, lực ảnh hưởng lớn, thành tích cũng quá nhiều, hơn nữa còn có ưu thế về tuổi tác, nói tương lai vô hạn cũng chưa đủ.
Ngô Ngôn Pháp nghĩ đến đây thì trong lòng đã rõ, trung ương đã sớm có quyết sách với vấn đề ở Hoa Đông. Lần này cục tổ chức trung ương xuống xem xét chính là một đòn ngụy trang điều chỉnh ban ngành Hoa Đông, căn bản chỉ muốn khảo sát thê đội. Sau khi có kết luận này thì rất dễ suy xét đối tượng khảo sát là ai, Ngô Ngôn Pháp thở phào một hơi, lão chậm rãi đứng lên.
Ngô Ngôn Pháp hầu như có thể khẳng định công tác khảo sát lần này của cục tổ chức trung ương tương đối thành công, tuy Trương Thanh Vân chỉ là cấp phó ở Hoa Đông nhưng uy tín và lực ảnh hưởng lại ở khắp tỉnh, trong bốn bộ ban ngành và cả cách tỉnh thành quận huyện tuyến dưới. Danh tiếng của Trương Thanh Vân quá tốt, dưới tình huống này nào còn tình cảnh khảo sát không thành công? Vì vậy mà Ngô Ngôn Pháp phải cảm thán, trong lòng khó thể biểu hiện tâm tình cảm khái
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.