Chương 938: Đường cùng của Kiều Quốc Thịnh.
Tịch Mịch Độc Nam Hoa
09/04/2013
Thời gian qua mau, nháy mắt mà đã là cuối năm, lúc này công tác của đảng ủy chính quyền Hoa Đông đều rất bận rộn, người tuyến dưới vội vàng công tác thống kê, tổng kết, vội vàng thăm viếng lãnh đạo. Các hội nghị tổng kết, trao đổi, rút kinh nghiệm, tất cả hội nghị hiệp thương chính trị các thành phố quận huyện đều được mở rộng, mọi người giống như đều tập trung vào giai đoạn này.
Trận tuyết đầu tiên buông xuống Hoa Đông, phó bí thư tỉnh ủy kiêm chủ tịch tỉnh Kiều Quốc Thịnh đang đứng trong phòng làm việc nhà mình, hắn nhìn hoa tuyết tung bay ngoài cửa sổ, tâm tình đông kết như băng tuyết.
Kiều Quốc Thịnh cố gắng làm cho chính mình trở nên tỉnh táo nhưng cảm xúc vẫn bành trướng, suy nghĩ ngàn vạn nẻo, thật sự rất khó bình tâm. Hắn vừa mới xem tin tức thời sự của đài truyền hình Hoa Đông, dựa theo sự sắp xếp về chức danh thường ủy thì tin tức của các lãnh đạo được đưa lên sẽ khác biệt. Nhưng hôm nay hắn vừa mới thị sát thành phố Giang Thủy quay về nhưng tin tức buổi chiều đến thăm viện dưỡng lão Lăng Thủy lại khong được đưa lên thời sự. Mà đoạn tin tức kia lại đổi thành bữa tiệc của phó bí thư tỉnh ủy Trương Thanh Vân và đoàn thanh niên cộng sản tỉnh ủy. Nếu xem xét thời gian và tỉ lệ thì tin tứuc của Trương Thanh Vân chiếm độ dài tương đối lớn, vượt xa một chủ tịch như Kiều Quốc Thịnh. Việc đưa tin tức chỉ là chuyện nhỏ, nhưng việc nhỏ này đối với Kiều Quốc Thịnh chính là cục diện không xong. Gần đây Ngô Ngôn Pháp rất khách khí với hắn, khách khí đến mức hắn cảm thấy mình giống như một vị khách ở Hoa Đông.
Mà phương diện công tác tỉnh ủy thì Trương Thanh Vân cơ bản nắm đại cục, Ngô Ngôn Pháp hình như lại quan tâm đặc biệt đến Kiều Quốc Thịnh, làm bí thư tỉnh ủy, lão lại chủ yết đặt tinh lực lên công tác của khối chính quyền.
Thủ đoạn của Ngô Ngôn Pháp rất cao tay, Kiều Quốc Thịnh căn bản không phải là đối thủ. Bây giờ khối chính quyền công tác chưa xong lại phải nằm dưới sự chỉ đạo của khối đảng ủy, điều này làm cho Kiều Quốc Thịnh cảm thấy khó chịu.
Ngô Ngôn Pháp thông qua nhiều phương diện để nắm chặt Kiều Quốc Thịnh, đối với người khác thì Kiều Quốc Thịnh vẫn có chức có quyền như cũ, nhưng hắn biết rõ phần lớn công tác của chính quyền phải có được sự gật đầu của bí thư Ngô Ngôn Pháp mới coi như thông qua, hắn khó thể quán triệt ý chỉ.
Điều làm cho Kiều Quốc Thịnh cảm thấy lo lắng và sợ hãi nhất chính là mơ hồ cảm giác được tất cả hành vi của Ngô Ngôn Pháp đều có vẻ giống như hợp tác, có thể nói lần đầu tiên Ngô Ngôn Pháp ra tay thay đổi ban ngành thành viên khối đảng ủy.
Nếu nói một cách nghiêm khắc, vì Uông Sâm trong ban ngành đảng ủy bị miễn chức, bây giờ quay về thủ đô làm phó bí thư khối xí nghiệp nhà nước nên chức vụ bí thư Lăng Thủy còn bỏ trống.
Uông Sâm độ năng không thể so với Kiều Quốc Thịnh, nếu Ngô Ngôn Pháp muốn thay đổi Kiều Quốc Thịnh thì thật sự sẽ là vua nào triều nấy, Hoa Đông sẽ vào thời đại của Ngô Ngôn Pháp.
Kiều Quốc Thịnh phỏng đoán khả năng này là không nhỏ, vì Trương Thanh Vân và Ngô Ngôn Pháp phối hợp quá ăn ý, bây giờ với cục diện Hoa Đông thì hầu như khối đảng ủy cực kỳ thông thoáng và đoàn kết.
Dưới cục diện này dù sao Kiều Quốc Thịnh cũng cảm thấy dư thừa, vì hắn cảm thấy mình chưa thật sự hợp tác tốt.
Nhưng dù là thế nào thì Kiều Quốc Thịnh cũng không muốn rời khỏi Hoa Đông, vì hắn đến Hoa Đông mà chưa có thành tích rõ ràng, bây giờ rời khỏi hoa đông chắc chắn sẽ không có tương lai, đây là vấn đề rất rõ ràng.
Đối với một Kiều Quốc Thịnh tâm cao khí ngạo thì điều này khó thể tiếp nhận, vì vậy vào thời điểm này hắn biết rất rõ, hắn cần phải buông tay đánh cược một lần.
- Cốc, cốc!
Có người gõ cửa, Kiều Quốc Thịnh cau mày hừ một tiếng. Cửa mở ra, vợ hắn đưa một chậu nước vào phòng, Kiều Quốc Thịnh khoát tay nói:
- Hôm nay không ngâm chân, em đi nghỉ trước, không cần xen vào anh.
Vợ Kiều Quốc Thịnh hơi khựng người, nàng không phản đối, sau đó chậm rãi lui ra. Kiều Quốc Thịnh chắp tay sau lưng đi lại trong phòng, Ngô Ngôn Pháp và Trương Thanh Vân giống như hai ngọn núi đặt lên người Kiều Quốc Thịnh, điều này làm hắn cảm thấy khó thở.
Trương Thanh Vân là người kinh doanh rất lâu ở Hoa Đông, có uy vọng rất cao, đặc biệt là sau khi làm trưởng phòng tổ chức thì ban ngành tất cả thành phố Hoa Đông bị hắn khống chế rất chặt. Trương Thanh Vân ở Hoa Đông chỉ cần nói một câu thì ai cũng nể mặt, có tác dụng hơn nhiều so với lời nói của Kiều Quốc Thịnh.
Đối với hai đối thủ như vậy, Kiều Quốc Thịnh muốn buông tay đánh cược một lần, nhưng hắn phải bắt tay vào từ đâu?
Quan hệ giữa Kiều Quốc Thịnh và Trương Thanh Vân vốn không tốt, đây không phải là bí mật, ai cũng biết chuyện này. Kiều Quốc Thịnh và Trương Thanh Vân đã đấu rất nhiều lần, nếu có thể chiến thắng thì nào còn phải nài lưng ra tiếp nhận thanh danh không xử lý tốt quan hệ?
Mà thanh danh này còn đỡ, nếu bây giờ Kiều Quốc Thịnh không xử lý tốt quan hệ với Ngô Ngôn Pháp, như vậy cục diện sẽ bết bát hơn nhiều. Vì vậy bây giờ hắn không có dũng khí khiêu chiến với Ngô Ngôn Pháp.
Trạng thái của Kiều Quốc Thịnh lúc này chính là tiến không được lùi không xong, hắn chỉ có thể trơ mắt nhìn mình dần bị cho ra rìa. Có lẽ chỉ rất nhanh, Ngô Ngôn Pháp sẽ nuốt sống người... ....
Kiều Quốc Thịnh trắng đêm khó ngủ ở Hoa Đông, lúc này hắn không biết Chiêm Giang Huy cũng rất buồn rầu ở thủ đô, chuyện lão buồn rầu cũng xuất phát từ Hoa Đông.
Ngô Ngôn Pháp tiến vào trạng thái ở Hoa Đông rất nhanh, đây căn bản là một chuyện tốt, nhưng sau khi Ngô Ngôn Pháp đứng vững thì điều bất mãn đầu tiên liên quan đến hợp tác. Ngô Ngôn Pháp là ai? Là bí thư có tư cách lâu năm, nếu xét theo lý lịch thì không kém so với Chiêm Giang Huy.
Chiêm Giang Huy đã từng công tác ở tây bắc, lão cũng không xa lạ gì Ngô Ngôn Pháp. Lực ảnh hưởng của Ngô Ngôn Pháp ở trung ương là rất lớn, hơn nữa bây giờ còn là bí thư tỉnh ủy Hoa Đông, xét theo sự coi trọng của trung ương với Hoa Đông, chỉ cần Ngô Ngôn Pháp yêu cầu đổi người thì ngay cả tổng bí thư Diệp cũng phải xem xét.
Nếu chỉ là đơn giản như vậy thì Chiêm Giang Huy có lòng tin sẽ liên hệ với công tác của Ngô Ngôn Pháp, mà nghiêm trọng chính là sau khi thủ tướng Đỗ thị sát Hoa Đông trở về thường tỏ ra bất mãn với công tác của khối chính quyền tỉnh Hoa Đông. Tuy lãnh đạo không điểm danh Kiều Quốc Thịnh, nhưng giọng điệu của thủ tướng đã chứng tỏ sự mất lòng tin với năng lực của chủ tịch tỉnh Hoa Đông.
Điều này Chiêm Giang Huy không thể hòa giải, thủ tướng không hài lòng thì không đổi cũng phải đổi. Vì vậy xét trên ý nghĩa thì Kiều Quốc Thịnh rời khỏi Hoa Đông chỉ là vấn đề thời gian, sẽ có điều chỉnh với Kiều Quốc Thịnh.
Tuy bộ chính trị còn chưa có ý kiến nhưng Chiêm Giang Huy vẫn biết rất rõ, Kiều Quốc Thịnh đi con đường nào, sau khi Kiều Quốc Thịnh rời khỏi Hoa Đông thì sẽ có người nào thay thế...Mặt khác, chức vị chủ tịch tỉnh Hoa Đông thay đổi, như vậy ban ngành tương ứng phải thay đổi, đây chính là phương án biến đổi quen thuộc mà Chiêm Giang Huy hay áp dụng.
Xét theo tình huống trước mắt thì Trương Thanh Vân và Ngô Ngôn Pháp phối hợp rất tốt ở Hoa Đông, nhưng Trương Thanh Vân vừa lên chức phó bí thư chưa lâu, bây giờ tiếp tục lên làm chủ tịch tỉnh sao? Trong lòng Ngô Ngôn Pháp có nhân tuyển cho chức vụ chủ tịch tỉnh hay chưa? Mặt khác trung ương đã nhắm được người nào chưa? Đây là những vấn đề mà Chiêm Giang Huy chưa thể suy xét được.
Khoảnh khắc này trong lòng Chiêm Giang Huy rất thất vọng, thất vọng lớn với Kiều Quốc Thịnh, đồng thời cũng thất vọng vì cách dùng người của chính mình. Sau khi phái Hoa Đông tan vỡ, chức vụ chủ tịch tỉnh Hoa Đông là cao quý cỡ nào? Chiêm Giang Huy ném chức vụ cực kỳ quan trọng này cho Kiều Quốc Thịnh, có thể nói là kỳ vọng hết sức.
Kiều Quốc Thịnh là người có năng lực, có tài hoa, đã đi theo Chiêm Giang Huy khá lâu, vì vậy mà lão rất có lòng tin vào hắn. Nhưng lão tuyệt đối không ngờ sự việc lại tiến triển đến tình cảnh như bây giờ.
Kiều Quốc Thịnh không hoàn toàn biểu lộ tài hoa ở Hoa Đông, ngược lại còn quản chế khắp nơi, hoàn toàn không thành công. Những năm gần đây kinh tế Hoa Đông trong tay Kiều Quốc Thịnh không khởi sắc, mơ hồ còn rơi vào nguy cơ, đây là trình độ thật sự của hắn sao?
Chiêm Giang Huy trầm ngâm rất lâu, trong lòng tự đặt ra những câu hỏi, cuối cùng mới phát hiện mình sai lầm. Năng lực của Kiều Quốc Thịnh là rất tốt, nhưng ngay từ đầu hắn đã thể hiện bản chất không thể đảm đương, đặc biệt là thiếu kinh nghiệm chấp chính một phương.
Người làm quan, dù năng lực cá nhân có mạnh nhưng nếu không rành rẽ pháp tắc quan trường thì sao có thể phát triển? Hơn nữa Hoa Đông lại quá phức tạp, là nơi các thế lực giao thoa, Kiều Quốc Thịnh căn bản chưa từng đối diện với thế cục như vậy. Hắn là người đứng đầu khối chính quyền, là cây to đón gió lớn, đâu phải chỉ có năng lực là làm cho lòng người thỏa mãn?
Chiêm Giang Huy nghĩ đến đây thì không khỏi sinh ra cảm giác đấm ngự giậm chân, cảm thấy trong lòng rất đau. Lão làm cán bộ lãnh đạo, tất nhiên biết rõ sự khó khăn trong công tác đào tạo bồi dưỡng cán bộ, lão đã bỏ ra rất nhiều tâm tư trên người Kiều Quốc Thịnh, nhưng bây giờ đối phương gặp phải quá nhiều cản trở, còn tiếp tục phát triển được sao?
Chiêm Giang Huy đột nhiên nhớ đến Trương Thanh Vân mà trong lòng cảm thấy thật sự đáng quý. Đáng lý theo kế hoạch ban đầu của Chiêm Giang Huy thì Trương Thanh Vân xuống Cảng Thành rèn luyện vài năm sẽ được đưa về, sau đó ném sang cương vị khác để có thêm kinh nghiệm.
Nhưng kế hoạch không thể ngăn cản được sự biến đổi, Trương Thanh Vân từ khi là phó chủ tịch thường vụ thành phố Cảng Thành thì liên tục đi lên, bây giờ đã ngồi lên chiếc ghế thứ ba ở tỉnh ủy Hoa Đông. Lúc này uy tín và quyền lực của hắn ở Hoa Đông là vô lượng, bản lĩnh này Kiều Quốc Thịnh khó thể so sánh được.
Không thể nghi ngờ bây giờ Trương Thanh Vân đã ở vào thời điểm quan trọng của sự nghiệp, sau này mỗi bước đi của hắn hầu như có thể trực tiếp quyết định tương lai. Sau khi trải qua cơn đau của Kiều Quốc Thịnh, Chiêm Giang Huy lúc này đã có quyết định, dù thế nào cũng phải quy hoạch tương lai cho Trương Thanh Vân, tuyệt đối không được qua loa.
Lần này Kiều Quốc Thịnh rời khỏi Hoa Đông, Trương Thanh Vân sẽ đi hay ở? Ở lại Hoa Đông sẽ tốt hay đi sẽ tốt hơn? Lúc này Chiêm Giang Huy cảm thấy mình khó thể đưa ra đáp án chính xác cho vấn đề.
Với uy vọng của Trương Thanh Vân ở Hoa Đông lúc này, Kiều Quốc Thịnh rời khỏi Hoa Đông, như vậy trung ương có giúp đỡ Trương Thanh Vân tiến lên? Mà các thế lực khác có thừa nhận hay không?
Trận tuyết đầu tiên buông xuống Hoa Đông, phó bí thư tỉnh ủy kiêm chủ tịch tỉnh Kiều Quốc Thịnh đang đứng trong phòng làm việc nhà mình, hắn nhìn hoa tuyết tung bay ngoài cửa sổ, tâm tình đông kết như băng tuyết.
Kiều Quốc Thịnh cố gắng làm cho chính mình trở nên tỉnh táo nhưng cảm xúc vẫn bành trướng, suy nghĩ ngàn vạn nẻo, thật sự rất khó bình tâm. Hắn vừa mới xem tin tức thời sự của đài truyền hình Hoa Đông, dựa theo sự sắp xếp về chức danh thường ủy thì tin tức của các lãnh đạo được đưa lên sẽ khác biệt. Nhưng hôm nay hắn vừa mới thị sát thành phố Giang Thủy quay về nhưng tin tức buổi chiều đến thăm viện dưỡng lão Lăng Thủy lại khong được đưa lên thời sự. Mà đoạn tin tức kia lại đổi thành bữa tiệc của phó bí thư tỉnh ủy Trương Thanh Vân và đoàn thanh niên cộng sản tỉnh ủy. Nếu xem xét thời gian và tỉ lệ thì tin tứuc của Trương Thanh Vân chiếm độ dài tương đối lớn, vượt xa một chủ tịch như Kiều Quốc Thịnh. Việc đưa tin tức chỉ là chuyện nhỏ, nhưng việc nhỏ này đối với Kiều Quốc Thịnh chính là cục diện không xong. Gần đây Ngô Ngôn Pháp rất khách khí với hắn, khách khí đến mức hắn cảm thấy mình giống như một vị khách ở Hoa Đông.
Mà phương diện công tác tỉnh ủy thì Trương Thanh Vân cơ bản nắm đại cục, Ngô Ngôn Pháp hình như lại quan tâm đặc biệt đến Kiều Quốc Thịnh, làm bí thư tỉnh ủy, lão lại chủ yết đặt tinh lực lên công tác của khối chính quyền.
Thủ đoạn của Ngô Ngôn Pháp rất cao tay, Kiều Quốc Thịnh căn bản không phải là đối thủ. Bây giờ khối chính quyền công tác chưa xong lại phải nằm dưới sự chỉ đạo của khối đảng ủy, điều này làm cho Kiều Quốc Thịnh cảm thấy khó chịu.
Ngô Ngôn Pháp thông qua nhiều phương diện để nắm chặt Kiều Quốc Thịnh, đối với người khác thì Kiều Quốc Thịnh vẫn có chức có quyền như cũ, nhưng hắn biết rõ phần lớn công tác của chính quyền phải có được sự gật đầu của bí thư Ngô Ngôn Pháp mới coi như thông qua, hắn khó thể quán triệt ý chỉ.
Điều làm cho Kiều Quốc Thịnh cảm thấy lo lắng và sợ hãi nhất chính là mơ hồ cảm giác được tất cả hành vi của Ngô Ngôn Pháp đều có vẻ giống như hợp tác, có thể nói lần đầu tiên Ngô Ngôn Pháp ra tay thay đổi ban ngành thành viên khối đảng ủy.
Nếu nói một cách nghiêm khắc, vì Uông Sâm trong ban ngành đảng ủy bị miễn chức, bây giờ quay về thủ đô làm phó bí thư khối xí nghiệp nhà nước nên chức vụ bí thư Lăng Thủy còn bỏ trống.
Uông Sâm độ năng không thể so với Kiều Quốc Thịnh, nếu Ngô Ngôn Pháp muốn thay đổi Kiều Quốc Thịnh thì thật sự sẽ là vua nào triều nấy, Hoa Đông sẽ vào thời đại của Ngô Ngôn Pháp.
Kiều Quốc Thịnh phỏng đoán khả năng này là không nhỏ, vì Trương Thanh Vân và Ngô Ngôn Pháp phối hợp quá ăn ý, bây giờ với cục diện Hoa Đông thì hầu như khối đảng ủy cực kỳ thông thoáng và đoàn kết.
Dưới cục diện này dù sao Kiều Quốc Thịnh cũng cảm thấy dư thừa, vì hắn cảm thấy mình chưa thật sự hợp tác tốt.
Nhưng dù là thế nào thì Kiều Quốc Thịnh cũng không muốn rời khỏi Hoa Đông, vì hắn đến Hoa Đông mà chưa có thành tích rõ ràng, bây giờ rời khỏi hoa đông chắc chắn sẽ không có tương lai, đây là vấn đề rất rõ ràng.
Đối với một Kiều Quốc Thịnh tâm cao khí ngạo thì điều này khó thể tiếp nhận, vì vậy vào thời điểm này hắn biết rất rõ, hắn cần phải buông tay đánh cược một lần.
- Cốc, cốc!
Có người gõ cửa, Kiều Quốc Thịnh cau mày hừ một tiếng. Cửa mở ra, vợ hắn đưa một chậu nước vào phòng, Kiều Quốc Thịnh khoát tay nói:
- Hôm nay không ngâm chân, em đi nghỉ trước, không cần xen vào anh.
Vợ Kiều Quốc Thịnh hơi khựng người, nàng không phản đối, sau đó chậm rãi lui ra. Kiều Quốc Thịnh chắp tay sau lưng đi lại trong phòng, Ngô Ngôn Pháp và Trương Thanh Vân giống như hai ngọn núi đặt lên người Kiều Quốc Thịnh, điều này làm hắn cảm thấy khó thở.
Trương Thanh Vân là người kinh doanh rất lâu ở Hoa Đông, có uy vọng rất cao, đặc biệt là sau khi làm trưởng phòng tổ chức thì ban ngành tất cả thành phố Hoa Đông bị hắn khống chế rất chặt. Trương Thanh Vân ở Hoa Đông chỉ cần nói một câu thì ai cũng nể mặt, có tác dụng hơn nhiều so với lời nói của Kiều Quốc Thịnh.
Đối với hai đối thủ như vậy, Kiều Quốc Thịnh muốn buông tay đánh cược một lần, nhưng hắn phải bắt tay vào từ đâu?
Quan hệ giữa Kiều Quốc Thịnh và Trương Thanh Vân vốn không tốt, đây không phải là bí mật, ai cũng biết chuyện này. Kiều Quốc Thịnh và Trương Thanh Vân đã đấu rất nhiều lần, nếu có thể chiến thắng thì nào còn phải nài lưng ra tiếp nhận thanh danh không xử lý tốt quan hệ?
Mà thanh danh này còn đỡ, nếu bây giờ Kiều Quốc Thịnh không xử lý tốt quan hệ với Ngô Ngôn Pháp, như vậy cục diện sẽ bết bát hơn nhiều. Vì vậy bây giờ hắn không có dũng khí khiêu chiến với Ngô Ngôn Pháp.
Trạng thái của Kiều Quốc Thịnh lúc này chính là tiến không được lùi không xong, hắn chỉ có thể trơ mắt nhìn mình dần bị cho ra rìa. Có lẽ chỉ rất nhanh, Ngô Ngôn Pháp sẽ nuốt sống người... ....
Kiều Quốc Thịnh trắng đêm khó ngủ ở Hoa Đông, lúc này hắn không biết Chiêm Giang Huy cũng rất buồn rầu ở thủ đô, chuyện lão buồn rầu cũng xuất phát từ Hoa Đông.
Ngô Ngôn Pháp tiến vào trạng thái ở Hoa Đông rất nhanh, đây căn bản là một chuyện tốt, nhưng sau khi Ngô Ngôn Pháp đứng vững thì điều bất mãn đầu tiên liên quan đến hợp tác. Ngô Ngôn Pháp là ai? Là bí thư có tư cách lâu năm, nếu xét theo lý lịch thì không kém so với Chiêm Giang Huy.
Chiêm Giang Huy đã từng công tác ở tây bắc, lão cũng không xa lạ gì Ngô Ngôn Pháp. Lực ảnh hưởng của Ngô Ngôn Pháp ở trung ương là rất lớn, hơn nữa bây giờ còn là bí thư tỉnh ủy Hoa Đông, xét theo sự coi trọng của trung ương với Hoa Đông, chỉ cần Ngô Ngôn Pháp yêu cầu đổi người thì ngay cả tổng bí thư Diệp cũng phải xem xét.
Nếu chỉ là đơn giản như vậy thì Chiêm Giang Huy có lòng tin sẽ liên hệ với công tác của Ngô Ngôn Pháp, mà nghiêm trọng chính là sau khi thủ tướng Đỗ thị sát Hoa Đông trở về thường tỏ ra bất mãn với công tác của khối chính quyền tỉnh Hoa Đông. Tuy lãnh đạo không điểm danh Kiều Quốc Thịnh, nhưng giọng điệu của thủ tướng đã chứng tỏ sự mất lòng tin với năng lực của chủ tịch tỉnh Hoa Đông.
Điều này Chiêm Giang Huy không thể hòa giải, thủ tướng không hài lòng thì không đổi cũng phải đổi. Vì vậy xét trên ý nghĩa thì Kiều Quốc Thịnh rời khỏi Hoa Đông chỉ là vấn đề thời gian, sẽ có điều chỉnh với Kiều Quốc Thịnh.
Tuy bộ chính trị còn chưa có ý kiến nhưng Chiêm Giang Huy vẫn biết rất rõ, Kiều Quốc Thịnh đi con đường nào, sau khi Kiều Quốc Thịnh rời khỏi Hoa Đông thì sẽ có người nào thay thế...Mặt khác, chức vị chủ tịch tỉnh Hoa Đông thay đổi, như vậy ban ngành tương ứng phải thay đổi, đây chính là phương án biến đổi quen thuộc mà Chiêm Giang Huy hay áp dụng.
Xét theo tình huống trước mắt thì Trương Thanh Vân và Ngô Ngôn Pháp phối hợp rất tốt ở Hoa Đông, nhưng Trương Thanh Vân vừa lên chức phó bí thư chưa lâu, bây giờ tiếp tục lên làm chủ tịch tỉnh sao? Trong lòng Ngô Ngôn Pháp có nhân tuyển cho chức vụ chủ tịch tỉnh hay chưa? Mặt khác trung ương đã nhắm được người nào chưa? Đây là những vấn đề mà Chiêm Giang Huy chưa thể suy xét được.
Khoảnh khắc này trong lòng Chiêm Giang Huy rất thất vọng, thất vọng lớn với Kiều Quốc Thịnh, đồng thời cũng thất vọng vì cách dùng người của chính mình. Sau khi phái Hoa Đông tan vỡ, chức vụ chủ tịch tỉnh Hoa Đông là cao quý cỡ nào? Chiêm Giang Huy ném chức vụ cực kỳ quan trọng này cho Kiều Quốc Thịnh, có thể nói là kỳ vọng hết sức.
Kiều Quốc Thịnh là người có năng lực, có tài hoa, đã đi theo Chiêm Giang Huy khá lâu, vì vậy mà lão rất có lòng tin vào hắn. Nhưng lão tuyệt đối không ngờ sự việc lại tiến triển đến tình cảnh như bây giờ.
Kiều Quốc Thịnh không hoàn toàn biểu lộ tài hoa ở Hoa Đông, ngược lại còn quản chế khắp nơi, hoàn toàn không thành công. Những năm gần đây kinh tế Hoa Đông trong tay Kiều Quốc Thịnh không khởi sắc, mơ hồ còn rơi vào nguy cơ, đây là trình độ thật sự của hắn sao?
Chiêm Giang Huy trầm ngâm rất lâu, trong lòng tự đặt ra những câu hỏi, cuối cùng mới phát hiện mình sai lầm. Năng lực của Kiều Quốc Thịnh là rất tốt, nhưng ngay từ đầu hắn đã thể hiện bản chất không thể đảm đương, đặc biệt là thiếu kinh nghiệm chấp chính một phương.
Người làm quan, dù năng lực cá nhân có mạnh nhưng nếu không rành rẽ pháp tắc quan trường thì sao có thể phát triển? Hơn nữa Hoa Đông lại quá phức tạp, là nơi các thế lực giao thoa, Kiều Quốc Thịnh căn bản chưa từng đối diện với thế cục như vậy. Hắn là người đứng đầu khối chính quyền, là cây to đón gió lớn, đâu phải chỉ có năng lực là làm cho lòng người thỏa mãn?
Chiêm Giang Huy nghĩ đến đây thì không khỏi sinh ra cảm giác đấm ngự giậm chân, cảm thấy trong lòng rất đau. Lão làm cán bộ lãnh đạo, tất nhiên biết rõ sự khó khăn trong công tác đào tạo bồi dưỡng cán bộ, lão đã bỏ ra rất nhiều tâm tư trên người Kiều Quốc Thịnh, nhưng bây giờ đối phương gặp phải quá nhiều cản trở, còn tiếp tục phát triển được sao?
Chiêm Giang Huy đột nhiên nhớ đến Trương Thanh Vân mà trong lòng cảm thấy thật sự đáng quý. Đáng lý theo kế hoạch ban đầu của Chiêm Giang Huy thì Trương Thanh Vân xuống Cảng Thành rèn luyện vài năm sẽ được đưa về, sau đó ném sang cương vị khác để có thêm kinh nghiệm.
Nhưng kế hoạch không thể ngăn cản được sự biến đổi, Trương Thanh Vân từ khi là phó chủ tịch thường vụ thành phố Cảng Thành thì liên tục đi lên, bây giờ đã ngồi lên chiếc ghế thứ ba ở tỉnh ủy Hoa Đông. Lúc này uy tín và quyền lực của hắn ở Hoa Đông là vô lượng, bản lĩnh này Kiều Quốc Thịnh khó thể so sánh được.
Không thể nghi ngờ bây giờ Trương Thanh Vân đã ở vào thời điểm quan trọng của sự nghiệp, sau này mỗi bước đi của hắn hầu như có thể trực tiếp quyết định tương lai. Sau khi trải qua cơn đau của Kiều Quốc Thịnh, Chiêm Giang Huy lúc này đã có quyết định, dù thế nào cũng phải quy hoạch tương lai cho Trương Thanh Vân, tuyệt đối không được qua loa.
Lần này Kiều Quốc Thịnh rời khỏi Hoa Đông, Trương Thanh Vân sẽ đi hay ở? Ở lại Hoa Đông sẽ tốt hay đi sẽ tốt hơn? Lúc này Chiêm Giang Huy cảm thấy mình khó thể đưa ra đáp án chính xác cho vấn đề.
Với uy vọng của Trương Thanh Vân ở Hoa Đông lúc này, Kiều Quốc Thịnh rời khỏi Hoa Đông, như vậy trung ương có giúp đỡ Trương Thanh Vân tiến lên? Mà các thế lực khác có thừa nhận hay không?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.