Chương 1006: Lại đến Hoa Đông
Tịch Mịch Độc Nam Hoa
09/04/2013
Tỉnh Hoa Đông, nghành dệt may mở họp báo đánh giá kết quả sản xuất, Trương Thanh Vân đại diện bộ thương mại cũng phải phát biểu trong hội nghị.
Đây là lần đầu tiên sau khi Trương Thanh Vân rời khỏi Hoa Đông và có dịp quay về, tuy đây chỉ là một họp báo bình thường của một sản nghiệp, nhưng vì hắn đến Hoa Đông mà dẫn đến tiếng vang rất lớn.
Vì kinh tế bị ảnh hưởng lớn nên mâu thuẫn xã hội ở Hoa Đông cũng dần trở nên gay gắt, thậm chí giá nhà đất lên cao chóng mặt, vật giá tăng cao, thêm vào đó là đầu cơ thích trữ, những nhu yếu phẩm tăng đến mức giá làm người ta lĩu lưỡi.
Trên phương diện việc làm, sinh viên mới ra trường rơi vào hoàn cảnh khốn khổ trước nay chưa từng có, tình trạng thất nghiệp tăng cao, đây là những vấn đề phức tạp cho ban ngành Hoa Đông.
Hoa Đông là tỉnh phát triển kinh tế trong nước, nhưng kinh tế Hoa Đông căn bản chỉ dựa vào những sản nghiệp truyền thống. Trước mắt kinh tế xuất hiện nguy cơ, tiền lương phải xem xét, đây cũng là vấn đề ảnh hưởng trực tiếp đến thành phẩm.
Đúng lúc này các quốc gia phát đạt phương Tây lại liên tục tiến hành những điều tra chống bán phá giá, điều này cũng làm cho những khu vực phát triển trong nước rơi vào khó khăn.
Nếu nói một cách khách quan, sau khi Tả Quân Dân đến Hoa Đông thì đã công tác rất hữu hiệu, Tả Quân Dân mạnh hơn rất nhiều so với Kiều Quốc Thịnh, hơn nữa Tả Quân Dân cũng phối hợp rất ăn ý với Ngô Ngôn Pháp.
Vấn đề tổ chức cán bộ đã có nhiều cố gắng, phát triển tương đối khá, Tả Quân Dân phối hợp tốt với Ngô Ngôn Pháp, vì vậy mà công tác đảng và chính trị gần đây phát triển rất có bộ dáng. Nhưng dù làm tốt công tác cũng khó dịch chuyển được hoàn cảnh xấu, Tả Quân Dân cũng không phải loại người không gì không làm được, dù lão có cố gắng toàn lực cũng không thể nào để kinh tế Hoa Đông khởi sắc rõ ràng.
Tất nhiên nếu Tả Quân Dân không đến Hoa Đông thì có lẽ tình huống sẽ còn bết bát hơn, đây chính là nhận thức chung của các lãnh đạo trung ương và địa phương. Nhưng lãnh đạo trung ương hiểu thì không có nghĩa là dân chúng hiểu, vấn đề của trăm họ rất đơn giản, bọn họ cũng mặc kệ ai đến lãnh đạo, chỉ cần cuộc sống tốt đẹp hơn là được.
Bây giờ giá cả nhà đất lên cao, vật giá đẩy mạnh chóng mặt, việc làm khó khăn, không có bất kỳ dấu hiệu nào chứng tỏ sẽ cản thiện, đây chính là áp lực lớn với trăm họ. Vào thời điểm này lòng người rất tức tối với lãnh đạo chính quyền, vì vậy mà danh vọng của Tả Quân Dân cũng sẽ bị ảnh hưởng.
Lần này Trương Thanh Vân đến Hoa Đông thì tình cảnh bất mãn với chính quyền càng lên đỉnh điểm, vì trước khi ban ngành được điều chỉnh thì dân gian Hoa Đông tin rằng Trương Thanh Vân sẽ là nhân tuyển của vị trí chủ tịch tỉnh. Đáng tiếc là sau này Trương Thanh Vân lại về thủ đô, vị trí chủ tịch là một lính hàng không Tả Quân Dân.
Đây là một quá trình thay đổi nhân sự nằm ngoài dự đoán của mọi người, đặc biệt là trong hoàn cảnh này, giống như một mũi dùi phóng vào trong tâm tình dân chúng. Dưới tâm tình hiện tại thì tâm tình nhớ về thời xưa của nhân dân rất mạnh, giá nhà đất lên cao, mọi người luôn hoài niệm về những thời điểm trước đó.
Vật giá lên cao, mọi người hoài niệm đến những năm trước đó, đen đủi sao, vào lúc này người Hoa Đông lại nghe đến cái tên Trương Thanh Vân, tất nhiên bọn họ sẽ nghĩ đến những gì Trương Thanh Vân đã làm ở Cảng Thành và Hoài Dương.
Nếu Trương Thanh Vân ở lại Hoa Đông làm chủ tịch tỉnh thì tình hình chưa hẳn đã tốt hơn bây giờ, nhưng trong lòng nhân dân thì bọn họ không cho là như vậy. Bọn họ cho rằng bây giờ không tốt, vì vậy mà trong lòng không khỏi bùng lên những hy vọng, mà chắc chắn Trương Thanh Vân là một hy vọng như vậy.
Một ngày trước khi Trương Thanh Vân đến Lăng Thủy thì các lộ truyền thông đã đưa tin hắn đến tham gia hội nghị ngành dệt may. Bình thường trăm họ không biết hội nghị này bàn về thứ quái quỷ gì, nhưng mọi người lại cực kỳ quan tâm đến Trương Thanh Vân.
Hầu như chỉ trong vòng thời gian ngắn ngủi, tất cả xã hội đều phải kinh động vì sự kiện Trương Thanh Vân đến Hoa Đông. Trên inte có hàng loạt những tư liệu về Trương Thanh Vân đã làm ở Cảng Thành và Hoài Dương năm xưa, mọi người bắt đầu hoài niệm.
Hạng mục xây dựng ở Cảng Thành và cải cách ở Hoài Dương của Trương Thanh Vân được xem là việc cực kỳ quan trọng, bọn họ dựa vào đó đển phán đoán bí thư Trương biết được tất cả, biết rõ giá nhà đất sẽ lên cao nên mới xây dựng thành phố mới, sau khi phân tán mức độ tập trung thì tình hình ở Cảng Thành đã khá hơn hẳn.
Hơn nữa thành tích của Trương Thanh Vân ở Hoài Dương lại càng được chú ý, trong chuyện này thậm chí còn có rất nhiều chuyên gia cùng tham gia. Trương Thanh Vân xây dựng quy hoạch đặc sắc kinh tế, đặc sắc du lịch ở Hoài Dương, hắn khởi xướng Hoài Dương đi trên con đường đặc sắc kinh tế là một khảo nghiệm tốt.
Hoài Dương là một thành phố có điều kiện địa lý đặc thù ở Hoa Đông, khi Trương Thanh Vân chấp chính ở Hoài Dương thì không kêu gọi đầu tư theo truyền thống, sản nghiệp kinh tế cũng được cải cách, đi sâu vào phát triển sản nghiệp khoa học nông nghiệp. Hơn nữa phát triển nông nghiệp còn có cả du lịch sinh thái, du lịch nghỉ dưỡng, làm lộ ra hạch tâm đặc sắc kinh tế.
Con đường đi theo phương hướng phát triển kinh tế đặc sắc cũng không cho thấy sức sống mãnh liệt khi không có áp lực, nhưng khi kinh tế rơi vào nguy cơ nghiêm trọng hôm nay thì Hoài Dương lại bày ra sức sống mãnh liệt. Tất cả thành phố khác đều tăng mạnh giá cả nguyên vật liệu, tình thế khốn khổ, thành phẩm lên cao, sản xuất ảnh hưởng nghiêm trọng. Nhưng chỉ có Hoài Dương không bị ảnh hưởng, ngược lại còn ngày càng khởi sắc, Hoài Dương cũng nước lên thuyền lên, được cho là thành phố thích hợp nhất để an cư ở Hoa Đông.
Nếu nói một cách không khoa trương thì lần này kinh tế gặp nguy cơ, Hoài Dương bắt đầu trở thành một thành phố đi đầu ở Hoa Đông. Kể cả truyền thông nước ngoài, khi nhắc đến Hoa Đông thì Hoài Dương chính là cái tên được đặt bên miệng.
Dưới tình huống như vậy, Trương Thanh Vân là một bí thư đầu tiên khởi xướng quy hoạch sẽ được người ta nhắc đến thường xuyên. Lần này hắn lại về Hoa Đông, vì vậy những chiến tích của hắn lại càng được lòng người hoài niệm.
Trương Thanh Vân cũng không biết mình được hoan nghênh như vậy ở Hoa Đông, hơn nữa hắn đến tham gia hội nghị cũng không phải chuyện gì quá quan trọng. Chẳng qua là tình hình kinh tế thúc bách, ngành dệt may bị ảnh hưởng quá lớn, lúc này Châu Âu và Mỹ cũng tiến hành điều tra chống bán phá giá, tình hình quá đen đủi, Trương Thanh Vân bắt buộc phải xuống tham gia hội nghị để thúc đẩy kiện tụng với bên ngoài. Đồng thời về mặt đối nội, bộ thương mại đẩy mạnh quy phạm hóa, mục đích là tăng sức canh tranh và nghiệp vụ của xí nghiệp nhà nước, đẩy mạnh năng lực ứng biến trước nguy cơ.
Lần này Trương Thanh Vân đến Hoa Đông, thật ra hắn phải biểu hiện tư thái của một vị phó bộ trưởng bộ thương mại, không những để ngành dệt may thấy được sự coi trọng của chính phủ, đồng thời cũng làm cho các ngành sản xuất khác thấy được hy vọng.
Nhưng Trương Thanh Vân cũng không ngờ hành trình chẳng cao sang gì của mình lần này lại sinh sóng lớn. Từ lúc hắn đi ra từ cổng khách quý ở sân bay đã thấy không đúng, đám người đến sân bay hoan nghênh quá đông, trong đó truyền thông lại quá phô trương, Trương Thanh Vân còn thấy cả truyền thông nước ngoài.
Vì lần này Trương Thanh Vân chỉ tham gia hội nghị phát biểu ý kiến, cũng không phải đi nước ngoài, vì vậy không sắp xếp tin tức. Đồng thời cũng vì cấp bậc hội nghị lần này là không cao, phía đảng ủy chính quyền Hoa Đông cũng không phái quan viên quan trọng đến nghênh đón, chỉ là trưởng phòng sở thương mại Cao Lãm, đặc phái viên bộ thương mại thường trú ở thành phố Lăng Thủy Mạc Hàn Suất và vài nhân viên công tác khác.
Đối mặt với truyền thông và dân chúng thì bảo vệ sân bay cũng không thể sắp xếp thích hợp, vì vậy mà sân bay rối loạn, cuối cùng phân cục công an ở sân bay phản ứng nhanh, hộ tống được Trương Thanh Vân lên xe. Nhưng dân chúng đến hoan nghênh vẫn khôngd tản di, rõ ràng Trương Thanh Vân xuống máy bay mà không nói lời nào nên bọn họ chưa chịu bỏ qua, tất cả không muốn Trương Thanh Vân bỏ đi như vậy.
- Trưởng phòng Cao Lãm, đây là chuyện gì? Sao lại xuất hiện cục diện thế này?
Trương Thanh Vân lên xe thì nói với trưởng phòng sở thương mại Cao Lãm đang luống cuống tay chân chỉ đạo ở bên ngoài.
Cao Lãm xoa mồ hôi trán, hắn nói với vẻ mặt đau khổ:
- Bộ trưởng Trương, chuyện hôm nay là nằm ngoài ý muốn, chúng tôi... ....
Cao Lãm khựng lại mà không biết giải thích thế nào cho phải, hắn còn bực bội hơn cả Trương Thanh Vân, khi đối mặt với tình huống khốn khổ này, hắn thiếu chút nữa đã rối loạn.
- Bộ trưởng Trương, chúng ta về khách sạn thôi, trước tiên tôi sẽ phản hồi tình huống ở sân bay cho tỉnh ủy và chủ tịch Tả, tôi tin không bao lâu sau sẽ tìm được nguyên nhân.
Cao Lãm nói.
Trương Thanh Vân gật đầu, hắn đưa tay nhìn giờ, dựa theo sắp xếp thì chiều nay hắn phải tiếp kiến nhóm người Mã Vị Nhiên, thời gian khá căng. Nhưng bây giờ sân bay hỗn loạn, nếu bây giờ nhanh chóng quay về khách sạn thì gần đến bữa cơm tối, có lẽ không thể không hủy bỏ vài chương trình.
- Bộ trưởng Trương, anh xem... ....
Điền Lãng Hồng đột nhiên quay đầu chỉ ra ngoài cửa sổ, Trương Thanh Vân nhìn theo tay đối phương, hắn thấy một nhóm thiếu niên ăn mặc kỳ dị đang cầm một biểu ngữ, bên trên viết: "Nhiệt liệt chào mừng bí thư Trương Thanh Vân về Hoa Đông! Anh là người mạnh mẽ nhất Hoa Đông!".
Nhóm thiếu niên này có vẻ cực kỳ kích động, cả đám giơ biểu ngữ và phóng về phía bên này, vì bây giờ không có cảnh sát chống bạo động, vì vậy vài cảnh sát đứng trơ trọi bị bọn họ ép lên, tình cảnh nguy khốn.
Khóe miệng Trương Thanh Vân chợt co quắp, trong lòng chợt bùng lên tình cảm ấm áp. Hoa Đông, đây là nơi có nhiều cảm tình của Trương Thanh Vân, trước nay hắn cũng không hy vọng quá nhiều vào nó. Nhưng khi thấy biểu ngữ kia, thấy sự nhiệt liệt ngây thơ của đám thanh niên, khoảnh khắc này hắn chợt mềm lòng, cảm giác rất tốt.
Đây là lần đầu tiên sau khi Trương Thanh Vân rời khỏi Hoa Đông và có dịp quay về, tuy đây chỉ là một họp báo bình thường của một sản nghiệp, nhưng vì hắn đến Hoa Đông mà dẫn đến tiếng vang rất lớn.
Vì kinh tế bị ảnh hưởng lớn nên mâu thuẫn xã hội ở Hoa Đông cũng dần trở nên gay gắt, thậm chí giá nhà đất lên cao chóng mặt, vật giá tăng cao, thêm vào đó là đầu cơ thích trữ, những nhu yếu phẩm tăng đến mức giá làm người ta lĩu lưỡi.
Trên phương diện việc làm, sinh viên mới ra trường rơi vào hoàn cảnh khốn khổ trước nay chưa từng có, tình trạng thất nghiệp tăng cao, đây là những vấn đề phức tạp cho ban ngành Hoa Đông.
Hoa Đông là tỉnh phát triển kinh tế trong nước, nhưng kinh tế Hoa Đông căn bản chỉ dựa vào những sản nghiệp truyền thống. Trước mắt kinh tế xuất hiện nguy cơ, tiền lương phải xem xét, đây cũng là vấn đề ảnh hưởng trực tiếp đến thành phẩm.
Đúng lúc này các quốc gia phát đạt phương Tây lại liên tục tiến hành những điều tra chống bán phá giá, điều này cũng làm cho những khu vực phát triển trong nước rơi vào khó khăn.
Nếu nói một cách khách quan, sau khi Tả Quân Dân đến Hoa Đông thì đã công tác rất hữu hiệu, Tả Quân Dân mạnh hơn rất nhiều so với Kiều Quốc Thịnh, hơn nữa Tả Quân Dân cũng phối hợp rất ăn ý với Ngô Ngôn Pháp.
Vấn đề tổ chức cán bộ đã có nhiều cố gắng, phát triển tương đối khá, Tả Quân Dân phối hợp tốt với Ngô Ngôn Pháp, vì vậy mà công tác đảng và chính trị gần đây phát triển rất có bộ dáng. Nhưng dù làm tốt công tác cũng khó dịch chuyển được hoàn cảnh xấu, Tả Quân Dân cũng không phải loại người không gì không làm được, dù lão có cố gắng toàn lực cũng không thể nào để kinh tế Hoa Đông khởi sắc rõ ràng.
Tất nhiên nếu Tả Quân Dân không đến Hoa Đông thì có lẽ tình huống sẽ còn bết bát hơn, đây chính là nhận thức chung của các lãnh đạo trung ương và địa phương. Nhưng lãnh đạo trung ương hiểu thì không có nghĩa là dân chúng hiểu, vấn đề của trăm họ rất đơn giản, bọn họ cũng mặc kệ ai đến lãnh đạo, chỉ cần cuộc sống tốt đẹp hơn là được.
Bây giờ giá cả nhà đất lên cao, vật giá đẩy mạnh chóng mặt, việc làm khó khăn, không có bất kỳ dấu hiệu nào chứng tỏ sẽ cản thiện, đây chính là áp lực lớn với trăm họ. Vào thời điểm này lòng người rất tức tối với lãnh đạo chính quyền, vì vậy mà danh vọng của Tả Quân Dân cũng sẽ bị ảnh hưởng.
Lần này Trương Thanh Vân đến Hoa Đông thì tình cảnh bất mãn với chính quyền càng lên đỉnh điểm, vì trước khi ban ngành được điều chỉnh thì dân gian Hoa Đông tin rằng Trương Thanh Vân sẽ là nhân tuyển của vị trí chủ tịch tỉnh. Đáng tiếc là sau này Trương Thanh Vân lại về thủ đô, vị trí chủ tịch là một lính hàng không Tả Quân Dân.
Đây là một quá trình thay đổi nhân sự nằm ngoài dự đoán của mọi người, đặc biệt là trong hoàn cảnh này, giống như một mũi dùi phóng vào trong tâm tình dân chúng. Dưới tâm tình hiện tại thì tâm tình nhớ về thời xưa của nhân dân rất mạnh, giá nhà đất lên cao, mọi người luôn hoài niệm về những thời điểm trước đó.
Vật giá lên cao, mọi người hoài niệm đến những năm trước đó, đen đủi sao, vào lúc này người Hoa Đông lại nghe đến cái tên Trương Thanh Vân, tất nhiên bọn họ sẽ nghĩ đến những gì Trương Thanh Vân đã làm ở Cảng Thành và Hoài Dương.
Nếu Trương Thanh Vân ở lại Hoa Đông làm chủ tịch tỉnh thì tình hình chưa hẳn đã tốt hơn bây giờ, nhưng trong lòng nhân dân thì bọn họ không cho là như vậy. Bọn họ cho rằng bây giờ không tốt, vì vậy mà trong lòng không khỏi bùng lên những hy vọng, mà chắc chắn Trương Thanh Vân là một hy vọng như vậy.
Một ngày trước khi Trương Thanh Vân đến Lăng Thủy thì các lộ truyền thông đã đưa tin hắn đến tham gia hội nghị ngành dệt may. Bình thường trăm họ không biết hội nghị này bàn về thứ quái quỷ gì, nhưng mọi người lại cực kỳ quan tâm đến Trương Thanh Vân.
Hầu như chỉ trong vòng thời gian ngắn ngủi, tất cả xã hội đều phải kinh động vì sự kiện Trương Thanh Vân đến Hoa Đông. Trên inte có hàng loạt những tư liệu về Trương Thanh Vân đã làm ở Cảng Thành và Hoài Dương năm xưa, mọi người bắt đầu hoài niệm.
Hạng mục xây dựng ở Cảng Thành và cải cách ở Hoài Dương của Trương Thanh Vân được xem là việc cực kỳ quan trọng, bọn họ dựa vào đó đển phán đoán bí thư Trương biết được tất cả, biết rõ giá nhà đất sẽ lên cao nên mới xây dựng thành phố mới, sau khi phân tán mức độ tập trung thì tình hình ở Cảng Thành đã khá hơn hẳn.
Hơn nữa thành tích của Trương Thanh Vân ở Hoài Dương lại càng được chú ý, trong chuyện này thậm chí còn có rất nhiều chuyên gia cùng tham gia. Trương Thanh Vân xây dựng quy hoạch đặc sắc kinh tế, đặc sắc du lịch ở Hoài Dương, hắn khởi xướng Hoài Dương đi trên con đường đặc sắc kinh tế là một khảo nghiệm tốt.
Hoài Dương là một thành phố có điều kiện địa lý đặc thù ở Hoa Đông, khi Trương Thanh Vân chấp chính ở Hoài Dương thì không kêu gọi đầu tư theo truyền thống, sản nghiệp kinh tế cũng được cải cách, đi sâu vào phát triển sản nghiệp khoa học nông nghiệp. Hơn nữa phát triển nông nghiệp còn có cả du lịch sinh thái, du lịch nghỉ dưỡng, làm lộ ra hạch tâm đặc sắc kinh tế.
Con đường đi theo phương hướng phát triển kinh tế đặc sắc cũng không cho thấy sức sống mãnh liệt khi không có áp lực, nhưng khi kinh tế rơi vào nguy cơ nghiêm trọng hôm nay thì Hoài Dương lại bày ra sức sống mãnh liệt. Tất cả thành phố khác đều tăng mạnh giá cả nguyên vật liệu, tình thế khốn khổ, thành phẩm lên cao, sản xuất ảnh hưởng nghiêm trọng. Nhưng chỉ có Hoài Dương không bị ảnh hưởng, ngược lại còn ngày càng khởi sắc, Hoài Dương cũng nước lên thuyền lên, được cho là thành phố thích hợp nhất để an cư ở Hoa Đông.
Nếu nói một cách không khoa trương thì lần này kinh tế gặp nguy cơ, Hoài Dương bắt đầu trở thành một thành phố đi đầu ở Hoa Đông. Kể cả truyền thông nước ngoài, khi nhắc đến Hoa Đông thì Hoài Dương chính là cái tên được đặt bên miệng.
Dưới tình huống như vậy, Trương Thanh Vân là một bí thư đầu tiên khởi xướng quy hoạch sẽ được người ta nhắc đến thường xuyên. Lần này hắn lại về Hoa Đông, vì vậy những chiến tích của hắn lại càng được lòng người hoài niệm.
Trương Thanh Vân cũng không biết mình được hoan nghênh như vậy ở Hoa Đông, hơn nữa hắn đến tham gia hội nghị cũng không phải chuyện gì quá quan trọng. Chẳng qua là tình hình kinh tế thúc bách, ngành dệt may bị ảnh hưởng quá lớn, lúc này Châu Âu và Mỹ cũng tiến hành điều tra chống bán phá giá, tình hình quá đen đủi, Trương Thanh Vân bắt buộc phải xuống tham gia hội nghị để thúc đẩy kiện tụng với bên ngoài. Đồng thời về mặt đối nội, bộ thương mại đẩy mạnh quy phạm hóa, mục đích là tăng sức canh tranh và nghiệp vụ của xí nghiệp nhà nước, đẩy mạnh năng lực ứng biến trước nguy cơ.
Lần này Trương Thanh Vân đến Hoa Đông, thật ra hắn phải biểu hiện tư thái của một vị phó bộ trưởng bộ thương mại, không những để ngành dệt may thấy được sự coi trọng của chính phủ, đồng thời cũng làm cho các ngành sản xuất khác thấy được hy vọng.
Nhưng Trương Thanh Vân cũng không ngờ hành trình chẳng cao sang gì của mình lần này lại sinh sóng lớn. Từ lúc hắn đi ra từ cổng khách quý ở sân bay đã thấy không đúng, đám người đến sân bay hoan nghênh quá đông, trong đó truyền thông lại quá phô trương, Trương Thanh Vân còn thấy cả truyền thông nước ngoài.
Vì lần này Trương Thanh Vân chỉ tham gia hội nghị phát biểu ý kiến, cũng không phải đi nước ngoài, vì vậy không sắp xếp tin tức. Đồng thời cũng vì cấp bậc hội nghị lần này là không cao, phía đảng ủy chính quyền Hoa Đông cũng không phái quan viên quan trọng đến nghênh đón, chỉ là trưởng phòng sở thương mại Cao Lãm, đặc phái viên bộ thương mại thường trú ở thành phố Lăng Thủy Mạc Hàn Suất và vài nhân viên công tác khác.
Đối mặt với truyền thông và dân chúng thì bảo vệ sân bay cũng không thể sắp xếp thích hợp, vì vậy mà sân bay rối loạn, cuối cùng phân cục công an ở sân bay phản ứng nhanh, hộ tống được Trương Thanh Vân lên xe. Nhưng dân chúng đến hoan nghênh vẫn khôngd tản di, rõ ràng Trương Thanh Vân xuống máy bay mà không nói lời nào nên bọn họ chưa chịu bỏ qua, tất cả không muốn Trương Thanh Vân bỏ đi như vậy.
- Trưởng phòng Cao Lãm, đây là chuyện gì? Sao lại xuất hiện cục diện thế này?
Trương Thanh Vân lên xe thì nói với trưởng phòng sở thương mại Cao Lãm đang luống cuống tay chân chỉ đạo ở bên ngoài.
Cao Lãm xoa mồ hôi trán, hắn nói với vẻ mặt đau khổ:
- Bộ trưởng Trương, chuyện hôm nay là nằm ngoài ý muốn, chúng tôi... ....
Cao Lãm khựng lại mà không biết giải thích thế nào cho phải, hắn còn bực bội hơn cả Trương Thanh Vân, khi đối mặt với tình huống khốn khổ này, hắn thiếu chút nữa đã rối loạn.
- Bộ trưởng Trương, chúng ta về khách sạn thôi, trước tiên tôi sẽ phản hồi tình huống ở sân bay cho tỉnh ủy và chủ tịch Tả, tôi tin không bao lâu sau sẽ tìm được nguyên nhân.
Cao Lãm nói.
Trương Thanh Vân gật đầu, hắn đưa tay nhìn giờ, dựa theo sắp xếp thì chiều nay hắn phải tiếp kiến nhóm người Mã Vị Nhiên, thời gian khá căng. Nhưng bây giờ sân bay hỗn loạn, nếu bây giờ nhanh chóng quay về khách sạn thì gần đến bữa cơm tối, có lẽ không thể không hủy bỏ vài chương trình.
- Bộ trưởng Trương, anh xem... ....
Điền Lãng Hồng đột nhiên quay đầu chỉ ra ngoài cửa sổ, Trương Thanh Vân nhìn theo tay đối phương, hắn thấy một nhóm thiếu niên ăn mặc kỳ dị đang cầm một biểu ngữ, bên trên viết: "Nhiệt liệt chào mừng bí thư Trương Thanh Vân về Hoa Đông! Anh là người mạnh mẽ nhất Hoa Đông!".
Nhóm thiếu niên này có vẻ cực kỳ kích động, cả đám giơ biểu ngữ và phóng về phía bên này, vì bây giờ không có cảnh sát chống bạo động, vì vậy vài cảnh sát đứng trơ trọi bị bọn họ ép lên, tình cảnh nguy khốn.
Khóe miệng Trương Thanh Vân chợt co quắp, trong lòng chợt bùng lên tình cảm ấm áp. Hoa Đông, đây là nơi có nhiều cảm tình của Trương Thanh Vân, trước nay hắn cũng không hy vọng quá nhiều vào nó. Nhưng khi thấy biểu ngữ kia, thấy sự nhiệt liệt ngây thơ của đám thanh niên, khoảnh khắc này hắn chợt mềm lòng, cảm giác rất tốt.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.