Chương 773: Người quen cũ ở Giang Nam.
Tịch Mịch Độc Nam Hoa
09/04/2013
Trung ương bổ nhiệm đồng chí Chiêm Giang Huy làm ủy viên bộ chính trị, trưởng phòng tổ chức trung ương, tin tức này trước tiên được truyền thông trung ương lan truyền, là điều chỉnh quan trọng trong các cán bộ lãnh đạo trung ương. Mà tên tuổi của Chung Giang Huy cũng nổi tiếng trong cả nước, tuy không sánh ngang những thường ủy bộ chính trị trung ương, nhưng chức vụ trưởng phòng tổ chức trung ương quá quan trọng và làm cho nhiều người phải chú ý.
Mà bên ngoài cũng khá chú ý đến tin tức này, vì sau khi cải cách thì thể chế chính trị của đất nước cũng được nhiều nơi nghiên cứu, mà phòng tổ chức trung ương chính là bộ môn quan trọng trong công tác bồi dưỡng, khảo sát, đề bạt cán bộ, vì vậy Chiêm Giang Huy được chú ý rất cao.
Khi Trương Thanh Vân biết được tin tức này thì đang còn ở Lăng Thủy, người gọi diện cho Trương Thanh Vân chính là thư ký của Chiêm Giang Huy. Trước khi Trương Thanh Vân nhận được điện thoại của người này thì đã gọi đến số điện thoại trong nhà của Chiêm Giang Huy và không thông.
Trương Thanh Vân lập tức gọi cho Triệu Giai Ngọc, để nàng phải đến nhà Bí thư Chiêm ở thủ đô, không cần quan tâm bí thư Chiêm có ở nhà hay không, quan trọng là phải tỏ vẻ chúc mừng.
Trương Thanh Vân biết rõ lúc này Chiêm Giang Huy chắc chắn sẽ bận tối tăm mặt mũi, vì vậy mới loại bỏ ý nghĩ gọi điện thoại, chẳng qua chỉ nhắn một tin với nội dung chúc mừng lãnh đạo.
Trong lòng Trương Thanh Vân biết rõ địa vị của Chiêm Giang Huy lúc này đã gần với chín vị thường ủy trung ương, đã là cán bộ lãnh đạo tiến lên cấp bậc tương đối cao, chức bí thư thị ủy Kinh Tân trước kia khó thể so sánh nổi. Hơn nữa quan trọng là bây giờ Chung Giang Huy giữ chức quan trọng như vậy có lợi rất lớn cho Trương Thanh Vân. Bây giờ Trương Thanh Vân đã là cán bộ phó bộ được bồi dưỡng trọng điểm, Chiêm Giang Huy bây giờ là trưởng phòng tổ chức trung ương, chỉ cần công bình công chính cũng đã đủ làm cho tương lai Trương Thanh Vân khó thể dự đoán.
Thực tế thì Trương Thanh Vân biết lãnh đạo hiểu rõ về mình, điều này là cực kỳ có lợi cho những phát triển tương lai. Chiêm Giang Huy biết rõ về ưu khuyết điểm của hắn, sau này sử dụng cũng thuận tiện. Nếu lãnh đạo sử dụng thuận tiện thì cơ hội cao hơn người bình thường rất nhiều lần, đây chính là khác biệt quá lớn.
- Bí thư, xe đã chuẩn bị xong, chúng ta có thể quay về ngay lập tức.
Trần Thu nói.
- À, được, chúng ta phải đi ngay, tổ học viên cấp tỉnh của trường đảng trung ương sẽ xuống thị sát vào chiều nay, tôi là chủ nhà thì phải có chuẩn bị.
Trương Thanh Vân nói, hắn thu nạp tâm tư, hít vào một hơi thật sâu rồi rời khỏi cửa.
Bây giờ tâm tình của Trương Thanh Vân là khá tốt, sự việc ở Lăng Thủy thuận lợi và có được tin vui của bí thư Chiêm, điều này cũng coi là song hỷ lâm môn. Đáng lý ra ngày hôm nay phải uống vài ly ăn mừng nhưng tiếc là công tác quá bận rộn, hắn hầu như không có thời gian nghỉ ngơi.
Sau khi quay về Hoài Dương thì vào lúc ba giờ chiều thư ký trưởng thị ủy Mạc Ngôn Đông tự mình đến phòng làm việc của Trương Thanh Vân để báo cáo sự việc ban học viên cấp tỉnh trường đảng trung ương đến thị sát. Trương Thanh Vân đột nhiên đứng lên nói:
- Thế nào? Đã đến rồi sao?
- Đã đến, bây giờ đang được sắp xếp ở khách sạn Hoài Dương, dựa theo chương trình đã được sắp xếp thì nửa giờ sau anh sẽ tiếp khách ở phòng khách của khách sạn, nhân viên chúng ta đang bố trí công tác.
- Nhanh vậy sao?
Khóe miệng Trương Thanh Vân cong lên thành đường, trong lòng hắn biết rõ hành trình lần này của đối phương chắc chắn là mượn đường sang Hoàng Hải. Đến Hoa Đông thị sát mà không qua Lăng Thủy thì chắc chắn sẽ sang Hoàng Hải, chỉ như vậy mới nghiên cứu được nhiều vấn đề.
Chỉ cần nhìn hành trình đến Hoài Dương của đám người này là biết sẽ không đến những thành phố khác của Hoa Đông, nếu không phải là như vậy thì bọn họ sẽ chẳng chú ý đến những chi tiết nhỏ kia.
Mạc Ngôn Đông đưa thư giới thiệu của trường đảng trung ương cho Trương Thanh Vân, lúc này Trương Thanh Vân nhận lấy và đảo mắt xem qua, sau đó đột nhiên ngây dại. Có bốn người đến Hoài Dương, trong đó có hai là người quen của Trương Thanh Vân, hơn nữa một người trong số đó lại là Triệu Văn Phong.
Phó phòng bộ tài chính Triệu Văn Phong, mặt khác còn có phó chủ tịch tỉnh Giang Nam Nghiêm Tụng Tuấn. Nghiêm Tụng Tuấn là người Uông gia, người này và Trương Thanh Vân đã từng có ân oán ở Giang Nam, không ngờ bây giờ Trương Thanh Vân đến Hoa Đông, đối phương cũng đến Hoa Đông nghiên cứu.
Hai người còn lại Trương Thanh Vân cũng không quen thuộc, một phó chủ tịch tỉnh Tấn Tây và một phó phòng bộ thủy lợi. Đội hình này chỉ là bình thường với cấp bộ, nhưng bên trong có vài vị quan cấp phó bộ, rõ ràng là quan to đối với địa phương.
Xe ra đội hình này cũng có tính châm chích khá mạnh, nếu cho một bộ trưởng trung ương, bí thư tỉnh ủy hoặc chủ tịch tỉnh dẫn đội thì Trương Thanh Vân sợ rằng sẽ khó thể đón tiếp.
Dưới sự căn dặn của Trương Thanh Vân thì Mạc Ngôn Đông là người trực tiếp nắm bắt công tác tiếp đãi, phòng khách cũng được bố trí rất đẹp và sang trọng, cũng không mất đi tính trang nghiêm và mạnh mẽ, truyền thông và các hãng tin tức inte cũng đến tham gia. Trương Thanh Vân đứng ở chính giữa phòng khách, vài học viên trường đảng trung ương nối đuôi nhau đi vào và Triệu Văn Phong dẫn đầu. Trương Thanh Vân bắt tay với đám người giống như những vị lãnh đạo trung ương tiếp đón khách quý.
Mọi người mở lời thăm hỏi lẫn nhau, sau đó có nhân viên công tác sắp xếp cho bọn họ ngồi xuống.
Trước kia Trương Thanh Vân rất ít khi đưa ra những nghi thức thế này, nhưng vì phối hợp với truyền thông đưa tin thời sự, hơn nữa còn đặt nặng vấn đề lễ nghi, vì vậy mà bây giờ hắn phải quen thuộc những tình cảnh thế này. Tương lai biết đâu hắn sẽ có những lúc đón các vị khách đặc biệt hơn và long trọng hơn, hôm nay là một bắt đầu.
Sau khi bắt tay thì Trương Thanh Vân mời mọi người ngồi xuống, lại tiếp tục phối hợp với truyền thông để mỗi người tự lên tiếng, nói vài lời có nội dung. Năm phút sau truyền thông rút lui, bầu không khí ở phòng khách chợt trở nên vui vẻ hơn.
Triệu Văn Phong nói:
- Thanh Vân, chúng tôi là phân tổ được phái xuống nghiên cứu các tỉnh, chúng tôi nghĩ rằng những biện pháp phát triển ở Hoài Dương là rất tốt, vì vậy mà hưởng ưng, nhưng đáng tiếc là mỗi tổ cũng chỉ có bốn người.
Triệu Văn Phong chỉ vào ba cán bộ còn lại nói:
- Giới thiệ cho mọi người, phó chủ tịch Nghiêm là người quen cũ nên tôi không giới thiệu, còn đây là phó chủ tịch Chiêm và phó phòng Liêu... ....
Triệu Văn Phong bắt đầu giới thiệu một lượt cho Trương Thanh Vân, giới thiệu thế này cũng sâu sắ chơn, không phải lập trình hóa như vừa rồi. Trương Thanh Vân mỉm cười gật đầu với mọi người, bọn họ cũng rất khách khí, đồng thời cũng bất ngờ vì Trương Thanh Vân còn quá trẻ.
Tất cả mọi người đều là cán bộ đồng cấp, hơn nữa cũng không tồn tại quan hệ lệ thuộc, vì vậy nói chuyện rất tự nhiên. Trương Thanh Vân và Nghiêm Tụng Tuấn thì nói nhiều về tình huống Giang Nam, lúc này mới biết bí thư Nga đã lên làm chủ tịch hội nghị hiệp thương chính trị tỉnh Giang Nam, mà Hà Khôn tiếp tục đảm nhiệm chức vụ bí thư tỉnh ủy Giang Nam nhưng có lẽ cũng lập tức về hưu, năm nay phải lui. Mà biến hóa của ban ngành Giang Nam cũng rất mạnh mẽ, rất nhiều người Trương Thanh Vân căn bản không quen biết.
Trương Thanh Vân cũng rất cảm thán đối với những biến đổi như vậy, Nghiêm Tụng Tuấn không nói về tình hình của mình, nhưng theo sự phán đoán của Trương Thanh Vân thì đối phương rất có thể sẽ đảm nhiệm chức vụ phó chủ tịch thường vụ tỉnh Giang Nam, cũng coi như là cán bộ lãnh đạo hạch tâm ở Giang Nam.
Mà lãnh đạo mới của Uông gia trong Giang Nam chắc chắn sẽ là Nghiêm Tụng Tuấn.
Nghiêm Tụng Tuấn giống như đã quên những gì không thoải mái với Trương Thanh Vân vào năm xưa, lão rất hay nói:
- Thanh Vân, tôi thấy anh công tác ở Hoa Đông rất tốt thì trong lòng cũng cực kỳ hâm mộ. Lần này tôi đến chính là muốn xem diện mạo Hoa Đông, vì Giang Nam chúng ta vẫn còn rất nhiều địa phương nghèo nàn lạc hậu, muốn vượt qua các anh là mục tiêu quá xa vời, anh cũng là cán bộ từ Giang Nam đi ra, anh cũng biết rất rõ.
Trương Thanh Vân cười ha hả nói:
- Chủ tịch Nghiêm, có lời gì anh cứ nói đừng ngại.
Nghiêm Tụng Tuấn nói:
- Tôi cũng biết giả vờ với anh là không được, là thế này, hiện trạng ở Giang Nam bây giờ rất đáng lo, những năm nay các thành phố Vũ Đức, Hành Thủy đều gặp thiên tai nghiêm trọng, bây giờ không phải tổ chức đã có quy hoạch để các thành phố đông tây liên hệ với nhau sao? Giang Nam chúng ta không thể tính là ở phía tây, nhưng sợ rằng có nhiều địa phương còn không bằng phía tây, vì vậy... ....
Trương Thanh Vân khẽ gật đầu, trong lòng đã hiểu ý nghĩ của Nghiêm Tụng Tuấn, hắn nói:
- Vấn đề này không phải tôi có thể quyết định, nhưng cá nhân tôi sẽ ra sức giúp đỡ. Nếu trung ương phê chuẩn có suy xét đặc biệt cho Giang Nam thì Hoài Dương chúng tôi sẽ tình nguyện kết nghĩa anh em cùng giúp đỡ một thành phố ở Giang Nam, mọi người cùng nhau chia xẻ kinh nghiệm phát triển.
- Vậy thì quá tốt, có lời này của anh thì tôi cũng an tâm, chuyện này tỉnh ủy và khối chính quyền chúng tôi đang rất cố gắng, có lẽ không lâu nữa sẽ có kết quả. Đến lúc đó nếu Hoài Dương có thể ra sức thì tôi tin sẽ có nhiều thành phố biết đến Giang Nam, sẽ giúp đỡ Giang Nam... ....
Trương Thanh Vân tiếp tục nói lời khiêm tốn, hắn là quan viên Giang Nam, vì quê hương mà cống hiến chút sức lực là bổn phận, điều này không cần Nghiêm Tụng Tuấn nói ra thì hắn cũng tình nguyện. Khi nghĩ đến Giang Nam thì hắn có rất nhiều cảm xúc.
Trương Thanh Vân là cán bộ từ Giang Nam đi ra, bây giờ càng đi càng xa, ví dụ như vị trí lúc này, nếu không phải có sự kiện đặc biệt thì chắc chắn sẽ không biết, thậm chí cũng không còn cơ hội quay về. Hắn hy vọng mình có thể đến Giang Nam nhận chức một lần, vì nơi đó hắn có nhiều thu hoạch, cũng để lại nhiều tiếc nuối... ....
Mọi người tâm sự với nhau, Trương Thanh Vân giới thiệu cho mọi người về tình hình phát triển ở Hoài Dương, thông báo tiền cảnh hợp tác với hoàng hải. Triệu Văn Phong là tổ trưởng tổ nghiêm cứu, hắn đưa ra rất nhiều vấn đề, Trương Thanh Vân cũng trả lời tất cả.
Dần dần tình huống biến thành một cuộc thảo luận giữa bốn người, thường mỗi người sẽ phát biểu ý kiến của mình, nói ra những cách nhìn tự đắc giống như đang mở hội nghị thường ủy. Nhưng hội nghị này không phân biệt cao thấp, mọi người đều được bàn luận.
Bốn người đều là cán bộ cao cấp, kinh nghiệm chấp chính rất phong phú, mỗi người đều có đặc điểm riêng, vì vậy khi khơi ra câu chuyện thì cực kỳ đầu cơ. Trước tiên Trương Thanh Vân cũng có hiểu biết rất sâu về ban học viên cấp tỉnh của trường đảng trung ương, bầu không khí thảo luận thế này sẽ làm người ta càng thêm khách quan, cũng làm người ta có can đảm nói thẳng và không bám vào khuôn mẫu, không suy xét những gì anh lừa tôi gạt trên chính trị, đây là một tình cảnh mà cán bộ cao cấp khó thể có được.
Trương Thanh Vân biết rõ trước đó mình tiến vào trường đảng trung ương cũng rất cần một không khí như lúc này...
Mà bên ngoài cũng khá chú ý đến tin tức này, vì sau khi cải cách thì thể chế chính trị của đất nước cũng được nhiều nơi nghiên cứu, mà phòng tổ chức trung ương chính là bộ môn quan trọng trong công tác bồi dưỡng, khảo sát, đề bạt cán bộ, vì vậy Chiêm Giang Huy được chú ý rất cao.
Khi Trương Thanh Vân biết được tin tức này thì đang còn ở Lăng Thủy, người gọi diện cho Trương Thanh Vân chính là thư ký của Chiêm Giang Huy. Trước khi Trương Thanh Vân nhận được điện thoại của người này thì đã gọi đến số điện thoại trong nhà của Chiêm Giang Huy và không thông.
Trương Thanh Vân lập tức gọi cho Triệu Giai Ngọc, để nàng phải đến nhà Bí thư Chiêm ở thủ đô, không cần quan tâm bí thư Chiêm có ở nhà hay không, quan trọng là phải tỏ vẻ chúc mừng.
Trương Thanh Vân biết rõ lúc này Chiêm Giang Huy chắc chắn sẽ bận tối tăm mặt mũi, vì vậy mới loại bỏ ý nghĩ gọi điện thoại, chẳng qua chỉ nhắn một tin với nội dung chúc mừng lãnh đạo.
Trong lòng Trương Thanh Vân biết rõ địa vị của Chiêm Giang Huy lúc này đã gần với chín vị thường ủy trung ương, đã là cán bộ lãnh đạo tiến lên cấp bậc tương đối cao, chức bí thư thị ủy Kinh Tân trước kia khó thể so sánh nổi. Hơn nữa quan trọng là bây giờ Chung Giang Huy giữ chức quan trọng như vậy có lợi rất lớn cho Trương Thanh Vân. Bây giờ Trương Thanh Vân đã là cán bộ phó bộ được bồi dưỡng trọng điểm, Chiêm Giang Huy bây giờ là trưởng phòng tổ chức trung ương, chỉ cần công bình công chính cũng đã đủ làm cho tương lai Trương Thanh Vân khó thể dự đoán.
Thực tế thì Trương Thanh Vân biết lãnh đạo hiểu rõ về mình, điều này là cực kỳ có lợi cho những phát triển tương lai. Chiêm Giang Huy biết rõ về ưu khuyết điểm của hắn, sau này sử dụng cũng thuận tiện. Nếu lãnh đạo sử dụng thuận tiện thì cơ hội cao hơn người bình thường rất nhiều lần, đây chính là khác biệt quá lớn.
- Bí thư, xe đã chuẩn bị xong, chúng ta có thể quay về ngay lập tức.
Trần Thu nói.
- À, được, chúng ta phải đi ngay, tổ học viên cấp tỉnh của trường đảng trung ương sẽ xuống thị sát vào chiều nay, tôi là chủ nhà thì phải có chuẩn bị.
Trương Thanh Vân nói, hắn thu nạp tâm tư, hít vào một hơi thật sâu rồi rời khỏi cửa.
Bây giờ tâm tình của Trương Thanh Vân là khá tốt, sự việc ở Lăng Thủy thuận lợi và có được tin vui của bí thư Chiêm, điều này cũng coi là song hỷ lâm môn. Đáng lý ra ngày hôm nay phải uống vài ly ăn mừng nhưng tiếc là công tác quá bận rộn, hắn hầu như không có thời gian nghỉ ngơi.
Sau khi quay về Hoài Dương thì vào lúc ba giờ chiều thư ký trưởng thị ủy Mạc Ngôn Đông tự mình đến phòng làm việc của Trương Thanh Vân để báo cáo sự việc ban học viên cấp tỉnh trường đảng trung ương đến thị sát. Trương Thanh Vân đột nhiên đứng lên nói:
- Thế nào? Đã đến rồi sao?
- Đã đến, bây giờ đang được sắp xếp ở khách sạn Hoài Dương, dựa theo chương trình đã được sắp xếp thì nửa giờ sau anh sẽ tiếp khách ở phòng khách của khách sạn, nhân viên chúng ta đang bố trí công tác.
- Nhanh vậy sao?
Khóe miệng Trương Thanh Vân cong lên thành đường, trong lòng hắn biết rõ hành trình lần này của đối phương chắc chắn là mượn đường sang Hoàng Hải. Đến Hoa Đông thị sát mà không qua Lăng Thủy thì chắc chắn sẽ sang Hoàng Hải, chỉ như vậy mới nghiên cứu được nhiều vấn đề.
Chỉ cần nhìn hành trình đến Hoài Dương của đám người này là biết sẽ không đến những thành phố khác của Hoa Đông, nếu không phải là như vậy thì bọn họ sẽ chẳng chú ý đến những chi tiết nhỏ kia.
Mạc Ngôn Đông đưa thư giới thiệu của trường đảng trung ương cho Trương Thanh Vân, lúc này Trương Thanh Vân nhận lấy và đảo mắt xem qua, sau đó đột nhiên ngây dại. Có bốn người đến Hoài Dương, trong đó có hai là người quen của Trương Thanh Vân, hơn nữa một người trong số đó lại là Triệu Văn Phong.
Phó phòng bộ tài chính Triệu Văn Phong, mặt khác còn có phó chủ tịch tỉnh Giang Nam Nghiêm Tụng Tuấn. Nghiêm Tụng Tuấn là người Uông gia, người này và Trương Thanh Vân đã từng có ân oán ở Giang Nam, không ngờ bây giờ Trương Thanh Vân đến Hoa Đông, đối phương cũng đến Hoa Đông nghiên cứu.
Hai người còn lại Trương Thanh Vân cũng không quen thuộc, một phó chủ tịch tỉnh Tấn Tây và một phó phòng bộ thủy lợi. Đội hình này chỉ là bình thường với cấp bộ, nhưng bên trong có vài vị quan cấp phó bộ, rõ ràng là quan to đối với địa phương.
Xe ra đội hình này cũng có tính châm chích khá mạnh, nếu cho một bộ trưởng trung ương, bí thư tỉnh ủy hoặc chủ tịch tỉnh dẫn đội thì Trương Thanh Vân sợ rằng sẽ khó thể đón tiếp.
Dưới sự căn dặn của Trương Thanh Vân thì Mạc Ngôn Đông là người trực tiếp nắm bắt công tác tiếp đãi, phòng khách cũng được bố trí rất đẹp và sang trọng, cũng không mất đi tính trang nghiêm và mạnh mẽ, truyền thông và các hãng tin tức inte cũng đến tham gia. Trương Thanh Vân đứng ở chính giữa phòng khách, vài học viên trường đảng trung ương nối đuôi nhau đi vào và Triệu Văn Phong dẫn đầu. Trương Thanh Vân bắt tay với đám người giống như những vị lãnh đạo trung ương tiếp đón khách quý.
Mọi người mở lời thăm hỏi lẫn nhau, sau đó có nhân viên công tác sắp xếp cho bọn họ ngồi xuống.
Trước kia Trương Thanh Vân rất ít khi đưa ra những nghi thức thế này, nhưng vì phối hợp với truyền thông đưa tin thời sự, hơn nữa còn đặt nặng vấn đề lễ nghi, vì vậy mà bây giờ hắn phải quen thuộc những tình cảnh thế này. Tương lai biết đâu hắn sẽ có những lúc đón các vị khách đặc biệt hơn và long trọng hơn, hôm nay là một bắt đầu.
Sau khi bắt tay thì Trương Thanh Vân mời mọi người ngồi xuống, lại tiếp tục phối hợp với truyền thông để mỗi người tự lên tiếng, nói vài lời có nội dung. Năm phút sau truyền thông rút lui, bầu không khí ở phòng khách chợt trở nên vui vẻ hơn.
Triệu Văn Phong nói:
- Thanh Vân, chúng tôi là phân tổ được phái xuống nghiên cứu các tỉnh, chúng tôi nghĩ rằng những biện pháp phát triển ở Hoài Dương là rất tốt, vì vậy mà hưởng ưng, nhưng đáng tiếc là mỗi tổ cũng chỉ có bốn người.
Triệu Văn Phong chỉ vào ba cán bộ còn lại nói:
- Giới thiệ cho mọi người, phó chủ tịch Nghiêm là người quen cũ nên tôi không giới thiệu, còn đây là phó chủ tịch Chiêm và phó phòng Liêu... ....
Triệu Văn Phong bắt đầu giới thiệu một lượt cho Trương Thanh Vân, giới thiệu thế này cũng sâu sắ chơn, không phải lập trình hóa như vừa rồi. Trương Thanh Vân mỉm cười gật đầu với mọi người, bọn họ cũng rất khách khí, đồng thời cũng bất ngờ vì Trương Thanh Vân còn quá trẻ.
Tất cả mọi người đều là cán bộ đồng cấp, hơn nữa cũng không tồn tại quan hệ lệ thuộc, vì vậy nói chuyện rất tự nhiên. Trương Thanh Vân và Nghiêm Tụng Tuấn thì nói nhiều về tình huống Giang Nam, lúc này mới biết bí thư Nga đã lên làm chủ tịch hội nghị hiệp thương chính trị tỉnh Giang Nam, mà Hà Khôn tiếp tục đảm nhiệm chức vụ bí thư tỉnh ủy Giang Nam nhưng có lẽ cũng lập tức về hưu, năm nay phải lui. Mà biến hóa của ban ngành Giang Nam cũng rất mạnh mẽ, rất nhiều người Trương Thanh Vân căn bản không quen biết.
Trương Thanh Vân cũng rất cảm thán đối với những biến đổi như vậy, Nghiêm Tụng Tuấn không nói về tình hình của mình, nhưng theo sự phán đoán của Trương Thanh Vân thì đối phương rất có thể sẽ đảm nhiệm chức vụ phó chủ tịch thường vụ tỉnh Giang Nam, cũng coi như là cán bộ lãnh đạo hạch tâm ở Giang Nam.
Mà lãnh đạo mới của Uông gia trong Giang Nam chắc chắn sẽ là Nghiêm Tụng Tuấn.
Nghiêm Tụng Tuấn giống như đã quên những gì không thoải mái với Trương Thanh Vân vào năm xưa, lão rất hay nói:
- Thanh Vân, tôi thấy anh công tác ở Hoa Đông rất tốt thì trong lòng cũng cực kỳ hâm mộ. Lần này tôi đến chính là muốn xem diện mạo Hoa Đông, vì Giang Nam chúng ta vẫn còn rất nhiều địa phương nghèo nàn lạc hậu, muốn vượt qua các anh là mục tiêu quá xa vời, anh cũng là cán bộ từ Giang Nam đi ra, anh cũng biết rất rõ.
Trương Thanh Vân cười ha hả nói:
- Chủ tịch Nghiêm, có lời gì anh cứ nói đừng ngại.
Nghiêm Tụng Tuấn nói:
- Tôi cũng biết giả vờ với anh là không được, là thế này, hiện trạng ở Giang Nam bây giờ rất đáng lo, những năm nay các thành phố Vũ Đức, Hành Thủy đều gặp thiên tai nghiêm trọng, bây giờ không phải tổ chức đã có quy hoạch để các thành phố đông tây liên hệ với nhau sao? Giang Nam chúng ta không thể tính là ở phía tây, nhưng sợ rằng có nhiều địa phương còn không bằng phía tây, vì vậy... ....
Trương Thanh Vân khẽ gật đầu, trong lòng đã hiểu ý nghĩ của Nghiêm Tụng Tuấn, hắn nói:
- Vấn đề này không phải tôi có thể quyết định, nhưng cá nhân tôi sẽ ra sức giúp đỡ. Nếu trung ương phê chuẩn có suy xét đặc biệt cho Giang Nam thì Hoài Dương chúng tôi sẽ tình nguyện kết nghĩa anh em cùng giúp đỡ một thành phố ở Giang Nam, mọi người cùng nhau chia xẻ kinh nghiệm phát triển.
- Vậy thì quá tốt, có lời này của anh thì tôi cũng an tâm, chuyện này tỉnh ủy và khối chính quyền chúng tôi đang rất cố gắng, có lẽ không lâu nữa sẽ có kết quả. Đến lúc đó nếu Hoài Dương có thể ra sức thì tôi tin sẽ có nhiều thành phố biết đến Giang Nam, sẽ giúp đỡ Giang Nam... ....
Trương Thanh Vân tiếp tục nói lời khiêm tốn, hắn là quan viên Giang Nam, vì quê hương mà cống hiến chút sức lực là bổn phận, điều này không cần Nghiêm Tụng Tuấn nói ra thì hắn cũng tình nguyện. Khi nghĩ đến Giang Nam thì hắn có rất nhiều cảm xúc.
Trương Thanh Vân là cán bộ từ Giang Nam đi ra, bây giờ càng đi càng xa, ví dụ như vị trí lúc này, nếu không phải có sự kiện đặc biệt thì chắc chắn sẽ không biết, thậm chí cũng không còn cơ hội quay về. Hắn hy vọng mình có thể đến Giang Nam nhận chức một lần, vì nơi đó hắn có nhiều thu hoạch, cũng để lại nhiều tiếc nuối... ....
Mọi người tâm sự với nhau, Trương Thanh Vân giới thiệu cho mọi người về tình hình phát triển ở Hoài Dương, thông báo tiền cảnh hợp tác với hoàng hải. Triệu Văn Phong là tổ trưởng tổ nghiêm cứu, hắn đưa ra rất nhiều vấn đề, Trương Thanh Vân cũng trả lời tất cả.
Dần dần tình huống biến thành một cuộc thảo luận giữa bốn người, thường mỗi người sẽ phát biểu ý kiến của mình, nói ra những cách nhìn tự đắc giống như đang mở hội nghị thường ủy. Nhưng hội nghị này không phân biệt cao thấp, mọi người đều được bàn luận.
Bốn người đều là cán bộ cao cấp, kinh nghiệm chấp chính rất phong phú, mỗi người đều có đặc điểm riêng, vì vậy khi khơi ra câu chuyện thì cực kỳ đầu cơ. Trước tiên Trương Thanh Vân cũng có hiểu biết rất sâu về ban học viên cấp tỉnh của trường đảng trung ương, bầu không khí thảo luận thế này sẽ làm người ta càng thêm khách quan, cũng làm người ta có can đảm nói thẳng và không bám vào khuôn mẫu, không suy xét những gì anh lừa tôi gạt trên chính trị, đây là một tình cảnh mà cán bộ cao cấp khó thể có được.
Trương Thanh Vân biết rõ trước đó mình tiến vào trường đảng trung ương cũng rất cần một không khí như lúc này...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.