Chương 860: Sự thất lạc của Liên Nhược Hàm.
Tịch Mịch Độc Nam Hoa
09/04/2013
Liên Nhược Hàm vẫn đợi cho đến khi hội nghị thường ủy chấm dứt, sáu giờ là tan tầm nhưng nàng vẫn đợi đến bảy giờ, cuối cùng Âu Đan mới tự mình quay về phòng làm việc.
- Bí thư Âu... ....
Liên Nhược Hàm và Lăng Tiểu Tô đều đang ngồi trong phòng thư ký, hai người hầu như cùng kêu lên.
Âu Đan dùng ánh mắt tinh anh quét về phía hai người, nàng hơi khựng lại, ngay sau đó nhân tiện hỏi:
- Sao vậy? Đã đến giờ tan tầm rồi, chỉ cần Tiểu Tô ở lại chờ là được, Tiểu Hàm còn chưa tan tầm sao?
Vẻ mặt Liên Nhược Hàm chợt biến đổi, nàng đợi Âu Đan quay về để biết kết quả hội nghị thường ủy, Âu Đan không thể không biết, nhưng bí thư Âu rõ ràng không chịu mở lời.
Âu Đan cau mày, nàng có vẻ rất mệt mỏi, Liên Nhược Hàm vội vàng tiến lên nhận lấy cặp công văn nói:
- Bí thư, cô mệt mỏi cả ngày, hôm nay không phải sẽ tăng ca đấy chứ?
Âu Đan liếc mắt nhìn Liên Nhược Hàm, trong lòng thở phào một hơi, nàng lắc đầu nói:
- Có cháu quấn lấy bên cạnh thì muốn tăng ca cũng không được. Thôi được rồi, cùng nhau đi dùng cơm, Tiểu Tô cũng đi, mọi người buông lỏng một chút.
Trong lòng Liên Nhược Hàm khẽ động, nàng ngửi được chút hương vị trong lời nói của Âu Đan, chẳng lẽ hội nghị thường ủy hôm nay có thu hoạch? Nàng vừa nghĩ đến đây thì lập tức trở nên vui vẻ, trong tranh chấp Âu Trương mà Âu Đan thắng lợi thì Trương Thanh Vân sẽ dựa vào đâu?
- Tốt, cháu sẽ lập tức đi sắp xếp, mọi người đến chỗ cũ nhé?
Liên Nhược Hàm vội hỏi.
Âu Đan lắc đầu nói:
- Chỗ đó không được, hôm nay sắp xếp ở nhà hàng Shangri-La, hôm nay tôi bỏ tiền cá nhân mời khách, không thể quá khó coi.
Liên Nhược Hàm có chút sững sốt, ngay sau đó lại liên tục gật đầu, trong lòng cũng hiểu. Nàng biết khá rõ về Âu Đan, chồng bí thư là một trong những người ra vùng duyên hải làm ăn khá sớm, bây giờ đã là phú ông lắm tiền.
Nhưng dù là như vậy thì Âu Đan vẫn rất tiết kiệm trong sinh hoạt bình thường, hôm nay nàng muốn đãi cơm tiêu chuẩn cao thì rõ ràng có ý chúc mừng. Mà chúc mừng cái gì? Đáp án tất nhiên sẽ rất sinh động.
Liên Nhược Hàm tự mình sắp xếp bữa cơm tối, sau khi tất cả xong xuôi thì Âu Đan dẫn nàng và Lăng Tiểu Tô xuống lầu. Tuy bây giờ đã tan tầm từ lâu nhưng từ phòng làm việc của Âu Đan đi ra khỏi cổng tỉnh ủy cũng gặp mặt khá nhiều người.
Mọi người gặp mặt đều cung kính chào bí thư Âu, người nào cũng rất khách khí trước sau như một, Liên Nhược Hàm dựa vào đó mà càng chắc chắn phán đoán của mình, vì vậy mà cảm thấy thoải mái, toàn thân thả lỏng.
Trương Thanh Vân thất lợi trong tranh chấp với Âu Đan, như vậy địa vị của hắn sẽ cực kỳ bị động. Hơn nữa Liên Nhược Hàm tin, tin tức Trương Thanh Vân và Âu Đan bất hòa sẽ truyền ra ngoài rất nhanh. Trương Thanh Vân là trưởng phòng tổ chức và Âu Đan là thủ trưởng trực tiếp, nếu quan hệ không tốt thì rõ ràng đã bày ra địa vị bất chính.
Nếu đến cấp phó bộ mà còn bày ra địa vị bất chính, như vậy là tối kỵ trong quan trường.
Trương Thanh Vân nhận phải đả kích này ở Hoa Đông mà muốn khôi phục lại nguyên khí thì sẽ cực kỳ khó khăn, đồng thời Hải phái còn là chủ lưu trong thế lực ở Hoa Đông, dù là kẻ ngốc cũng thấy thời gian tới rất khó khăn với Trương Thanh Vân.
Tất nhiên Trương Thanh Vân cũng có chỗ dựa sau lưng, cũng có thể lợi dụng cơ hội này mà rời khỏi Hoa Đông. Nhưng hắn vừa mới đến nhận chức trưởng phòng tổ chức Hoa Đông, nghe nói có rất nhiều lãnh đạo kỳ vọng rất lớn vào công tác của hắn lần này, bây giờ công tác còn chưa kịp triển khai đã xám xịt rời đi, rõ ràng sẽ là vết nhơ trong lý lịch công tác.
Mà vết nhơ này sẽ tạo nên những ảnh hưởng rất lớn trong đời chính trị của Trương Thanh Vân, cũng giống như những gì Cao Cát Tường gặp phải vào năm xưa. Suốt ba năm Cao Cát Tường gặp chuyện không may thì chẳng được cục tổ chức trung ương cho nhúc nhích, chỉ có thể trơ mắt nhìn những đồng liêu khác tăng quan tiến chức. Cao Cát Tường tuy rất ẩn nhẫn, nhưng cảm giác đau khổ của hắn thì dù là Liên Nhược Hàm cũng cảm nhận được.
Bây giờ thì quá tốt, trước nay Trương Thanh Vân là điển hình của cán bộ hát vang tiến mạnh, bây giờ cuối cùng cũng gặp phải ngăn cản, cuối cùng cũng theo gót Cao Cát Tường.
Liên Nhược Hàm suy nghĩ miên man, trong lòng chợt kích động không hiểu nguyên nhân, nàng thậm chí còn nhớ tình cảnh năm xưa cha mình dùng Trương Thanh Vân để dạy bảo. Trong ý nghĩ của Liên Nhược Hàm, nếu cha thấy tình cảnh Trương Thanh Vân bại, như vậy sẽ có cảm tưởng gì?
Phòng vip nhà hàng Shangri-La, những chụp đèn kiểu Tây trên trần bùng ra những luồng sáng cung đình, căn phòng sáng lên rực rỡ. Căn phòng đặc biệt xa hoa, một chiếc bàn ăn màu trắng sữa làm người ta sinh ra cảm xúc cao quý, sua bàn ăn là hai hàng ghế trắng, bố trí ngắn gọn mà mạnh mẽ.
Đây là lần đầu tiên Lăng Tiểu Tô được mời làm khách, trong lòng nàng có chút kích động nhưng cũng không tính là quá vui sướng. Ý nghĩ của nàng không giống như Liên Nhược Hàm, tuy hai bên cùng có suy đoán về ý nghĩa của bữa cơm hôm nay nhưng nàng không vui sướng như Liên Nhược Hàm.
Tranh chấp Trương Âu, dù ai thắng ai thua thì Lăng Tiểu Tô cũng không vui sướng cho được, bây giờ nàng thấy Liên Nhược Hàm vui sướng, tất nhiên trong lòng càng hiểu rõ vấn đề. Thật ra Liên Nhược Hàm cũng rất quan tâm đến Lăng Tiểu Tô, nhưng Lăng Tiểu Tô không hiểu vì sao trưởng ban Liên lại có sự căm thù tự nhiên với trưởng phòng Trương, chẳng lẽ là?
Đúng lúc này thì chuông cửa chợt vang lên, nhân viên phục vụ muốn ra mở cửa nhưng Âu Đan đã vung tay nói:
- Tiểu Hàm, đi mở cửa, khách đến.
Liên Nhược Hàm chợt sững sờ, vẻ mặt có chút nghi hoặc. Nàng suy nghĩ trong phút chốc, khách của bí thư Âu sao? Vì vậy nàng không dám chậm trễ mà vội vàng đứng dậy chạy ra mở cửa, khi kéo cửa ra thì đầu nàng nổ ầm một tiếng, khoảnh khắc này thân thể chợt mất đi phản ứng.
- Anh...Anh... ....
Liên Nhược Hàm như si ngốc, nàng trơ mắt nhìn người đàn ông cao lớn trước cửa, nàng mấp máy môi nhưng đã hoàn toàn thất thố. Nàng không thể ngờ khách mà bí thư Âu mở tiệc chiêu đãi ngày hôm nay chính là Trương Thanh Vân.
Liên Nhược Hàm cảm thấy quá bất ngờ, nàng cũng không ngờ vì sao sự việc lại tiến triển đến bước này, nàng lập tức ý thức được những gì mình phán đoán đã rời xa phương hướng.
Trương Thanh Vân thấy Liên Nhược Hàm cũng thầm nhíu mày. Trong suy nghĩ của hắn thì Liên Nhược Hàm là một trong những người không muốn gặp mặt, đây chỉ là con gái của phó thủ tướng Liên mà thôi, nhưng quan trọng nàng là vợ của Cao Cát Tường. Trương Thanh Vân có khúc mắc quá sâu với Cao Cát Tường, khoảnh khắc này hai bên gặp mặt thì có chút xấu hổ.
Nhưng Trương Thanh Vân tất nhiên sẽ không biểu lộ cảm tình trên nét mặt, khi thấy Liên Nhược Hàm thất thốt thì hắn cười nhạt nói:
- Bí thư Âu có đây không?
Liên Nhược Hàm vô thức gật đầu, nàng định biểu hiện thái độ tốt đẹp một chút nhưng chợt phát hiện ra hành vi của mình lúc này không thể chi phối chủ quan, lúc đầu là mất tự nhiên mà sau đó là khách khí và kính cẩn.
- Trưởng phòng Trương, tôi cũng không hiểu nhiều về Hoa Đông, người khác nói ẩm thực Hoa Đông rất tuyệt, có lẽ cũng không phải ở đây, đáng tiếc là tôi không biết chỗ nào tốt. Tôi chỉ có thể chọn một nhà hàng hơi chút tục tằn làm nơi chiêu đãi, anh cũng đừng nên chê cười.
Âu Đan đột nhiên xuất hiện sau lưng Liên Nhược Hàm, nàng mở lời giải vây cho Liên Nhược Hàm.
Mà lúc này Lăng Tiểu Tô cũng đứng lên, nàng trốn sang một bên không dám ngồi xuống.
Âu Đan ngồi ở vị trí chủ vị, Trương Thanh Vân ngồi dưới tay nàng, điều này làm cho Liên Nhược Hàm và Lăng Tiểu Tô không được tự nhiên. Âu Đan chỉ vào Liên Nhược Hàm nói:
- Vị này chính là trưởng ban Liên, là hòn ngọc quý trên tay phó thủ tướng Liên, Thanh Vân có lẽ đã biết rồi chứ?
- Tất nhiên có biết.
Trương Thanh Vân gật đầu, hắn nhìn về phía Liên Nhược Hàm nói:
- Liên tiểu thư, khi cô đến Hoa Đông thì cha cô đã điện thoại cho tôi, trước đó tôi cũng muốn tự mình nói vài lời với cô nhưng vì quá bận rộn nên chỉ đành mượn tay người khác.
Liên Nhược Hàm cố gắng nặn ra nụ cười mà trong lòng thầm kinh hãi, khi nàng đến phòng tổ chức báo danh thì cảm thấy có gì đó không đúng, không ngờ cha đã bắt chuyện với Trương Thanh Vân.
Liên Nhược Hàm suy xét lời nói mà cảm thấy Trương Thanh Vân quá dối trá, cố ý nói lời dễ nge. Vì chỉ cần dựa vào mâu thuẫn giữa Trương Thanh Vân và Cao Cát Tường thì hắn sao có thể cùng liên hệ với Liên Nhược Hàm? Hơn nữa trước nay Trương Thanh Vân đều cực kỳ có quy củ, bộ dạng luôn đạo mạo, sao có thể vì một cán bộ cấp ban mà tự mình ra mặt?
Âu Đan và Trương Thanh Vân tất nhiên không biết Liên Nhược Hàm đang nghĩ về vấn đề gì, lúc này Âu Đan lại giới thiệu Lăng Tiểu Tô, Trương Thanh Vân nói:
- Tiểu nha đầu này không cần giới thiệu, tôi biết cô ấy. Mỗi lần tôi đến báo cáo công tác thì cô ấy rất cẩn trọng, lần trước còn rất chú tâm làm bản thảo, tương lai nhất định là cán bộ vĩ đại của Hoa Đông.
Gương mặt Lăng Tiểu Tô chợt đỏ bừng, trong lòng lại cảm thấy rất vui sướng, nàng vui vì không ngờ trưởng phòng Trương lại rất khách khí, nói rõ biết nàng, hơn nữa còn nhắc đến chuyện bản thảo.
Lăng Tiểu Tô rất yếu trong vấn đề làm bản thảo, tất nhiên có hơn phân nửa thời gian đi làm phải xem xét bản thảo để lãnh đạo phát biểu, bình thường nàng cũng tìm đọc qua rất nhiều bản thảo tốt. Lần đó nàng đang xem xét bản thảo thì, đang lắc đầu tụng niệm thì bị Trương Thanh Vân gặp phải, tất nhiên tình cảnh khi đó cực kỳ xấu hổ, bây giờ Trương Thanh Vân nhắc lại vẫn làm nàng không nhịn được.
Âu Đan cười khanh khách, sau đó nàng mời hai người kia xuống:
- Hôm nay chỉ là một bữa cơm rau dưa, các cô ngồi xuống dùng cơm.
Âu Đan hơi ngừng lời, ngay sau đó nhìn Trương Thanh Vân:
- Anh không cho Tiểu Phương đến sao? Hay cậu ấy bây giờ đang đói bụng chờ trong xe?
- Cậu ấy thì không cần, gần đây tiểu tử này bắt đầu yêu thương, tan tầm là mất hút, vì vậy cũng không cần quan tâm đến cậu ta, chúng ta cứ tự nhiên là được.
Trương Thanh Vân vung tay nói.
Bữa cơm hôm nay thật sự không bàn chuyện công tác, tất cả ân oán giữa Trương Thanh Vân và Âu Đan đã kết thúc trong hội nghị thường ủy, mà bữa cơm hôm nay lại là biểu tượng giảng hòa của hai người.
Tất nhiên điều này chính là cơ sở để Trương Thanh Vân và Âu Đan thỏa hiệp trên phương diện lý niệm chính trị, mà người làm thỏa hiệp chính là Âu Đan, Trương Thanh Vân đã bắt nàng không thể không thỏa hiệp. Nhưng Âu Đan lại có bản lĩnh bất phàm, xoay người bước đi với khí thế rất cao, không sinh ra chút tổn thương.
Mà khác biệt, Âu Đan là người chủ trì công tác giải quyết hậu quả ở Lâm Hải, đây là cơ hội cho nàng bày tỏ tài hoa, nếu làm tốt thì uy tín sẽ rất cao
- Bí thư Âu... ....
Liên Nhược Hàm và Lăng Tiểu Tô đều đang ngồi trong phòng thư ký, hai người hầu như cùng kêu lên.
Âu Đan dùng ánh mắt tinh anh quét về phía hai người, nàng hơi khựng lại, ngay sau đó nhân tiện hỏi:
- Sao vậy? Đã đến giờ tan tầm rồi, chỉ cần Tiểu Tô ở lại chờ là được, Tiểu Hàm còn chưa tan tầm sao?
Vẻ mặt Liên Nhược Hàm chợt biến đổi, nàng đợi Âu Đan quay về để biết kết quả hội nghị thường ủy, Âu Đan không thể không biết, nhưng bí thư Âu rõ ràng không chịu mở lời.
Âu Đan cau mày, nàng có vẻ rất mệt mỏi, Liên Nhược Hàm vội vàng tiến lên nhận lấy cặp công văn nói:
- Bí thư, cô mệt mỏi cả ngày, hôm nay không phải sẽ tăng ca đấy chứ?
Âu Đan liếc mắt nhìn Liên Nhược Hàm, trong lòng thở phào một hơi, nàng lắc đầu nói:
- Có cháu quấn lấy bên cạnh thì muốn tăng ca cũng không được. Thôi được rồi, cùng nhau đi dùng cơm, Tiểu Tô cũng đi, mọi người buông lỏng một chút.
Trong lòng Liên Nhược Hàm khẽ động, nàng ngửi được chút hương vị trong lời nói của Âu Đan, chẳng lẽ hội nghị thường ủy hôm nay có thu hoạch? Nàng vừa nghĩ đến đây thì lập tức trở nên vui vẻ, trong tranh chấp Âu Trương mà Âu Đan thắng lợi thì Trương Thanh Vân sẽ dựa vào đâu?
- Tốt, cháu sẽ lập tức đi sắp xếp, mọi người đến chỗ cũ nhé?
Liên Nhược Hàm vội hỏi.
Âu Đan lắc đầu nói:
- Chỗ đó không được, hôm nay sắp xếp ở nhà hàng Shangri-La, hôm nay tôi bỏ tiền cá nhân mời khách, không thể quá khó coi.
Liên Nhược Hàm có chút sững sốt, ngay sau đó lại liên tục gật đầu, trong lòng cũng hiểu. Nàng biết khá rõ về Âu Đan, chồng bí thư là một trong những người ra vùng duyên hải làm ăn khá sớm, bây giờ đã là phú ông lắm tiền.
Nhưng dù là như vậy thì Âu Đan vẫn rất tiết kiệm trong sinh hoạt bình thường, hôm nay nàng muốn đãi cơm tiêu chuẩn cao thì rõ ràng có ý chúc mừng. Mà chúc mừng cái gì? Đáp án tất nhiên sẽ rất sinh động.
Liên Nhược Hàm tự mình sắp xếp bữa cơm tối, sau khi tất cả xong xuôi thì Âu Đan dẫn nàng và Lăng Tiểu Tô xuống lầu. Tuy bây giờ đã tan tầm từ lâu nhưng từ phòng làm việc của Âu Đan đi ra khỏi cổng tỉnh ủy cũng gặp mặt khá nhiều người.
Mọi người gặp mặt đều cung kính chào bí thư Âu, người nào cũng rất khách khí trước sau như một, Liên Nhược Hàm dựa vào đó mà càng chắc chắn phán đoán của mình, vì vậy mà cảm thấy thoải mái, toàn thân thả lỏng.
Trương Thanh Vân thất lợi trong tranh chấp với Âu Đan, như vậy địa vị của hắn sẽ cực kỳ bị động. Hơn nữa Liên Nhược Hàm tin, tin tức Trương Thanh Vân và Âu Đan bất hòa sẽ truyền ra ngoài rất nhanh. Trương Thanh Vân là trưởng phòng tổ chức và Âu Đan là thủ trưởng trực tiếp, nếu quan hệ không tốt thì rõ ràng đã bày ra địa vị bất chính.
Nếu đến cấp phó bộ mà còn bày ra địa vị bất chính, như vậy là tối kỵ trong quan trường.
Trương Thanh Vân nhận phải đả kích này ở Hoa Đông mà muốn khôi phục lại nguyên khí thì sẽ cực kỳ khó khăn, đồng thời Hải phái còn là chủ lưu trong thế lực ở Hoa Đông, dù là kẻ ngốc cũng thấy thời gian tới rất khó khăn với Trương Thanh Vân.
Tất nhiên Trương Thanh Vân cũng có chỗ dựa sau lưng, cũng có thể lợi dụng cơ hội này mà rời khỏi Hoa Đông. Nhưng hắn vừa mới đến nhận chức trưởng phòng tổ chức Hoa Đông, nghe nói có rất nhiều lãnh đạo kỳ vọng rất lớn vào công tác của hắn lần này, bây giờ công tác còn chưa kịp triển khai đã xám xịt rời đi, rõ ràng sẽ là vết nhơ trong lý lịch công tác.
Mà vết nhơ này sẽ tạo nên những ảnh hưởng rất lớn trong đời chính trị của Trương Thanh Vân, cũng giống như những gì Cao Cát Tường gặp phải vào năm xưa. Suốt ba năm Cao Cát Tường gặp chuyện không may thì chẳng được cục tổ chức trung ương cho nhúc nhích, chỉ có thể trơ mắt nhìn những đồng liêu khác tăng quan tiến chức. Cao Cát Tường tuy rất ẩn nhẫn, nhưng cảm giác đau khổ của hắn thì dù là Liên Nhược Hàm cũng cảm nhận được.
Bây giờ thì quá tốt, trước nay Trương Thanh Vân là điển hình của cán bộ hát vang tiến mạnh, bây giờ cuối cùng cũng gặp phải ngăn cản, cuối cùng cũng theo gót Cao Cát Tường.
Liên Nhược Hàm suy nghĩ miên man, trong lòng chợt kích động không hiểu nguyên nhân, nàng thậm chí còn nhớ tình cảnh năm xưa cha mình dùng Trương Thanh Vân để dạy bảo. Trong ý nghĩ của Liên Nhược Hàm, nếu cha thấy tình cảnh Trương Thanh Vân bại, như vậy sẽ có cảm tưởng gì?
Phòng vip nhà hàng Shangri-La, những chụp đèn kiểu Tây trên trần bùng ra những luồng sáng cung đình, căn phòng sáng lên rực rỡ. Căn phòng đặc biệt xa hoa, một chiếc bàn ăn màu trắng sữa làm người ta sinh ra cảm xúc cao quý, sua bàn ăn là hai hàng ghế trắng, bố trí ngắn gọn mà mạnh mẽ.
Đây là lần đầu tiên Lăng Tiểu Tô được mời làm khách, trong lòng nàng có chút kích động nhưng cũng không tính là quá vui sướng. Ý nghĩ của nàng không giống như Liên Nhược Hàm, tuy hai bên cùng có suy đoán về ý nghĩa của bữa cơm hôm nay nhưng nàng không vui sướng như Liên Nhược Hàm.
Tranh chấp Trương Âu, dù ai thắng ai thua thì Lăng Tiểu Tô cũng không vui sướng cho được, bây giờ nàng thấy Liên Nhược Hàm vui sướng, tất nhiên trong lòng càng hiểu rõ vấn đề. Thật ra Liên Nhược Hàm cũng rất quan tâm đến Lăng Tiểu Tô, nhưng Lăng Tiểu Tô không hiểu vì sao trưởng ban Liên lại có sự căm thù tự nhiên với trưởng phòng Trương, chẳng lẽ là?
Đúng lúc này thì chuông cửa chợt vang lên, nhân viên phục vụ muốn ra mở cửa nhưng Âu Đan đã vung tay nói:
- Tiểu Hàm, đi mở cửa, khách đến.
Liên Nhược Hàm chợt sững sờ, vẻ mặt có chút nghi hoặc. Nàng suy nghĩ trong phút chốc, khách của bí thư Âu sao? Vì vậy nàng không dám chậm trễ mà vội vàng đứng dậy chạy ra mở cửa, khi kéo cửa ra thì đầu nàng nổ ầm một tiếng, khoảnh khắc này thân thể chợt mất đi phản ứng.
- Anh...Anh... ....
Liên Nhược Hàm như si ngốc, nàng trơ mắt nhìn người đàn ông cao lớn trước cửa, nàng mấp máy môi nhưng đã hoàn toàn thất thố. Nàng không thể ngờ khách mà bí thư Âu mở tiệc chiêu đãi ngày hôm nay chính là Trương Thanh Vân.
Liên Nhược Hàm cảm thấy quá bất ngờ, nàng cũng không ngờ vì sao sự việc lại tiến triển đến bước này, nàng lập tức ý thức được những gì mình phán đoán đã rời xa phương hướng.
Trương Thanh Vân thấy Liên Nhược Hàm cũng thầm nhíu mày. Trong suy nghĩ của hắn thì Liên Nhược Hàm là một trong những người không muốn gặp mặt, đây chỉ là con gái của phó thủ tướng Liên mà thôi, nhưng quan trọng nàng là vợ của Cao Cát Tường. Trương Thanh Vân có khúc mắc quá sâu với Cao Cát Tường, khoảnh khắc này hai bên gặp mặt thì có chút xấu hổ.
Nhưng Trương Thanh Vân tất nhiên sẽ không biểu lộ cảm tình trên nét mặt, khi thấy Liên Nhược Hàm thất thốt thì hắn cười nhạt nói:
- Bí thư Âu có đây không?
Liên Nhược Hàm vô thức gật đầu, nàng định biểu hiện thái độ tốt đẹp một chút nhưng chợt phát hiện ra hành vi của mình lúc này không thể chi phối chủ quan, lúc đầu là mất tự nhiên mà sau đó là khách khí và kính cẩn.
- Trưởng phòng Trương, tôi cũng không hiểu nhiều về Hoa Đông, người khác nói ẩm thực Hoa Đông rất tuyệt, có lẽ cũng không phải ở đây, đáng tiếc là tôi không biết chỗ nào tốt. Tôi chỉ có thể chọn một nhà hàng hơi chút tục tằn làm nơi chiêu đãi, anh cũng đừng nên chê cười.
Âu Đan đột nhiên xuất hiện sau lưng Liên Nhược Hàm, nàng mở lời giải vây cho Liên Nhược Hàm.
Mà lúc này Lăng Tiểu Tô cũng đứng lên, nàng trốn sang một bên không dám ngồi xuống.
Âu Đan ngồi ở vị trí chủ vị, Trương Thanh Vân ngồi dưới tay nàng, điều này làm cho Liên Nhược Hàm và Lăng Tiểu Tô không được tự nhiên. Âu Đan chỉ vào Liên Nhược Hàm nói:
- Vị này chính là trưởng ban Liên, là hòn ngọc quý trên tay phó thủ tướng Liên, Thanh Vân có lẽ đã biết rồi chứ?
- Tất nhiên có biết.
Trương Thanh Vân gật đầu, hắn nhìn về phía Liên Nhược Hàm nói:
- Liên tiểu thư, khi cô đến Hoa Đông thì cha cô đã điện thoại cho tôi, trước đó tôi cũng muốn tự mình nói vài lời với cô nhưng vì quá bận rộn nên chỉ đành mượn tay người khác.
Liên Nhược Hàm cố gắng nặn ra nụ cười mà trong lòng thầm kinh hãi, khi nàng đến phòng tổ chức báo danh thì cảm thấy có gì đó không đúng, không ngờ cha đã bắt chuyện với Trương Thanh Vân.
Liên Nhược Hàm suy xét lời nói mà cảm thấy Trương Thanh Vân quá dối trá, cố ý nói lời dễ nge. Vì chỉ cần dựa vào mâu thuẫn giữa Trương Thanh Vân và Cao Cát Tường thì hắn sao có thể cùng liên hệ với Liên Nhược Hàm? Hơn nữa trước nay Trương Thanh Vân đều cực kỳ có quy củ, bộ dạng luôn đạo mạo, sao có thể vì một cán bộ cấp ban mà tự mình ra mặt?
Âu Đan và Trương Thanh Vân tất nhiên không biết Liên Nhược Hàm đang nghĩ về vấn đề gì, lúc này Âu Đan lại giới thiệu Lăng Tiểu Tô, Trương Thanh Vân nói:
- Tiểu nha đầu này không cần giới thiệu, tôi biết cô ấy. Mỗi lần tôi đến báo cáo công tác thì cô ấy rất cẩn trọng, lần trước còn rất chú tâm làm bản thảo, tương lai nhất định là cán bộ vĩ đại của Hoa Đông.
Gương mặt Lăng Tiểu Tô chợt đỏ bừng, trong lòng lại cảm thấy rất vui sướng, nàng vui vì không ngờ trưởng phòng Trương lại rất khách khí, nói rõ biết nàng, hơn nữa còn nhắc đến chuyện bản thảo.
Lăng Tiểu Tô rất yếu trong vấn đề làm bản thảo, tất nhiên có hơn phân nửa thời gian đi làm phải xem xét bản thảo để lãnh đạo phát biểu, bình thường nàng cũng tìm đọc qua rất nhiều bản thảo tốt. Lần đó nàng đang xem xét bản thảo thì, đang lắc đầu tụng niệm thì bị Trương Thanh Vân gặp phải, tất nhiên tình cảnh khi đó cực kỳ xấu hổ, bây giờ Trương Thanh Vân nhắc lại vẫn làm nàng không nhịn được.
Âu Đan cười khanh khách, sau đó nàng mời hai người kia xuống:
- Hôm nay chỉ là một bữa cơm rau dưa, các cô ngồi xuống dùng cơm.
Âu Đan hơi ngừng lời, ngay sau đó nhìn Trương Thanh Vân:
- Anh không cho Tiểu Phương đến sao? Hay cậu ấy bây giờ đang đói bụng chờ trong xe?
- Cậu ấy thì không cần, gần đây tiểu tử này bắt đầu yêu thương, tan tầm là mất hút, vì vậy cũng không cần quan tâm đến cậu ta, chúng ta cứ tự nhiên là được.
Trương Thanh Vân vung tay nói.
Bữa cơm hôm nay thật sự không bàn chuyện công tác, tất cả ân oán giữa Trương Thanh Vân và Âu Đan đã kết thúc trong hội nghị thường ủy, mà bữa cơm hôm nay lại là biểu tượng giảng hòa của hai người.
Tất nhiên điều này chính là cơ sở để Trương Thanh Vân và Âu Đan thỏa hiệp trên phương diện lý niệm chính trị, mà người làm thỏa hiệp chính là Âu Đan, Trương Thanh Vân đã bắt nàng không thể không thỏa hiệp. Nhưng Âu Đan lại có bản lĩnh bất phàm, xoay người bước đi với khí thế rất cao, không sinh ra chút tổn thương.
Mà khác biệt, Âu Đan là người chủ trì công tác giải quyết hậu quả ở Lâm Hải, đây là cơ hội cho nàng bày tỏ tài hoa, nếu làm tốt thì uy tín sẽ rất cao
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.