Chương 1010: Tạm biệt Lăng Tuyết Phi
Tịch Mịch Độc Nam Hoa
09/04/2013
Mùa xuân hoa cỏ tươi tốt, những thân tùng bên cạnh sân golf của khu giải trí Hoa Sơn cực kỳ xanh tươi, mấy chú chim vượt qua bầu trời xanh thẳm làm cho cảnh trí càng thêm sinh động.
Lăng Tuyết Phi ngắm cảnh đẹp bên ngoài qua cửa sổ, tâm tình nàng cũng không thể nào giãn ra. Nàng từ HongKong về Hoa Đông, trước tiên đã ký kết với khối chính quyền thành phố Hoài Dương, trở thành đại sứ du lịch cho Hoài Dương, vì vậy mỗi khi có thời gian nàng thường hay đến đây. Nàng ở lại thành phố nà vài ngày giống như rất lưu luyến hương vị ở đây. Nhiều người cho rằng nàng có duyên với Hoài Dương, nhưng chỉ có nàng biết rõ, nàng đến Hoài Dương chẳng qua chỉ vì truy tìm trong bàng hoàng mà thôi.
Ngày hôm qua Lăng Tuyết Phi xem thời sự, phó bộ trưởng bộ thương mại Trương Thanh Vân đến Hoa Đông, đồng thời đã tiếp kiến chủ tịch Tả Quân Dân và phó chủ tịch thường vụ Niên Tuấn Quốc.
Lăng Tuyết Phi dùng một tâm tính cực kỳ bình thản để đón nhận tin tức này, nhưng từ hôm xem tin thì trong lòng nàng luôn gợn sóng khó hiểu. Không thể nghi ngờ, trong lòng Lăng Tuyết Phi thì Trương Thanh Vân là người đàn ông quan trọng nhất, nhưng kể từ khi bắt đầu thì khoảng cách giữa hai người đã là rất xa, mà bây giờ thì ngày càng xa.
Lăng Tuyết Phi sinh ở nội địa, tất nhiên nàng biết rõ chủ tịch tỉnh có địa vị thế nào, trong chính đàn Trung Quốc, đừng nói là một chủ tịch tỉnh, dù chỉ là chủ tịch một thành phố, một chủ tịch huyện cũng đều là người hiển hách và làm run sợ nhiều người. Bây giờ với thân phận của Trương Thanh Vân, dù đi đến nơi nào cũng được rửa sạch phố phường để đón chào, một người đàn ông như vậy đã không còn dễ dàng cho sự tiếp cận của Lăng Tuyết Phi, vì vậy khoảng cách giữa hai người là cực kỳ xa vời.
Nếu xét từ góc độ lý tính thì đúng là như thế, Lăng Tuyết Phi thật ra cũng là một phụ nữ lý tính, kinh nghiệm phát triển của nàng không giống như các ngôi sao khác, từ nhỏ nàng đã là cô nhi, đã biết rõ nhân tình ấm lạnh, đây là những vấn đề mà những đứa bé gia đình bình thường khó thể gặp phải.
Những đứa trẻ trải qua tuổi thơ khổ sở sẽ có lý tính mạnh hơn những đứa trẻ sống trong xa hoa rất nhiều lần, nhưng Lăng Tuyết Phi lại khó thể lý tính với Trương Thanh Vân. Thật ra nàng đã rất cố gắng, nàng một mình từ nội địa đến HongKong, nhiều năm qua nàng muốn quên quá khứ, nhưng đến bây giờ nàng mới phát hiện tình cảnh là quá khó khăn.
Trên mặt Lăng Tuyết Phi lộ ra nụ cười khổ, ánh mắt đảo ra ngoài cửa sổ, nếu nói thật lòng thì Lăng Tuyết Phi có ấn tượng rất tốt với thành phố này, nhưng trong lòng nàng biết rõ, mình thân cận với Hoài Dương chẳng qua cũng chỉ vì Trương Thanh Vân.
Trong thành phố Hoài Dương này Lăng Tuyết Phi có thể nghe được khắp sự tích về Trương Thanh Vân, trong sự phát triển của Hoài Dương đều có dấu ấn của Trương Thanh Vân, Lăng Tuyết Phi đứng ở Hoài Dương có thể cảm nhận được sự tồn tại của Trương Thanh Vân... ....
Vạn Hâm ôn hòa ngồi trước mặt Lăng Tuyết Phi, hắn phong độ nhẹ nhàng, trong ký ức của Lăng Tuyết Phi thì chưa từng thấy vị tiên sinh này tức giận.
Lăng Tuyết Phi đã phát triển khá lâu ở HongKong, nàng có chút hiểu biết về các thế gia HongKong, với xuất thân như Vạn Hâm thì có thể nói là một nhà giàu có vượt bậc ở HongKong và thậm chí là thế giới.
Những công tử nhà giàu thường là như vậy, thậm chí là những nhân vật công chú và hoàng tử trong truyện cổ tích cũng là như vậy. Hàng năm trên thế giới này không biết có bao nhiêu ngôi sao, bao nhiêu danh nhân rơi vào trong văn thơ, thậm chí là có cả những công tử con nhà giàu.
Trong đám con cháu thế gia ở HongKong thì Vạn Hâm có thể nói là có sức quyến rũ nhất, đồng thời cũng là một công tử ít làm chuyện xấu nhất. Lần đầu tiên Lăng Tuyết Phi tiếp xúc với Vạn Hâm với hoàn cảnh là một bữa tiệc sinh nhật ở HongKong, sau đó Vạn Hâm bắt đầu quá trình theo đuổi điên cuồng.
Nếu nói theo mặt lý tính, Lăng Tuyết Phi tìm được một người đàn ông như Vạn Hâm để làm chốn đi về, như vậy sẽ không còn gì tốt hơn. Khi nàng còn ở HongKong, vì Vạn Hâm theo đuổi nàng mà có rất nhiều sự việc phát sinh.
Trong quá trình Vạn Hâm theo đuổi thì bị Lăng Tuyết Phi cố gắng xa lánh, nhưng tất cả bạn bè của nàng đều cố gắng khuyên bảo, cực lực thúc đẩy mối nhân duyên tốt đẹp này, thậm chí truyền thông HongKong cũng ra sức giúp đỡ. Nhiều người cùng nhau xào nấu ra một bữa tiệc lớn.
Lăng Tuyết Phi là nhân vật chính của bữa tiệc, nàng cũng muốn thử thay đổi chính mình, thử mở lòng với Vạn Hâm. Nhưng không biết vì sao nàng luôn cảm thấy làm như vậy là không hề dễ dàng.
Lăng Tuyết Phi có suy nghĩ như vậy, nhưng cuối cùng, sau khi trải qua quá nhiều xào nấu, nàng rất mệt mỏi, hầu như khó tiến vào vị trí nhân vật chính. Có một ngày nàng đột nhiên phát hiện mình không hợp với HongKong, lòng của nàng đang ở nội địa, thậm chí tình cảm ký thác của nàng cũng ở đại lục. Tuy nàng biết đại lục không phải là chốn đi về của mình, nhưng nàng vẫn quay trở lại.
Lăng Tuyết Phi có ý nghĩ quay về, với tài hoa của nàng thì hầu như được tất cả các công ty giải trí trong nước truy đuổi điên cuồng, cuối cùng nàng không lo lắng mà chọn Hoa Đông.
Lăng Tuyết Phi cũng đã không chỉ một lần nói ra tư tưởng của mình với lựa chọn này, Hoa Đông là tỉnh phát triển kinh tế bậc nhất, đồng thời sản nghiệp giải trí cũng có tiềm lực mạnh... ....
Nhưng trong lòng Lăng Tuyết Phi biết, nàng chọn Hoa Đông vì có nguyên nhân không thể nói với người ngoài, vì lúc đó Trương Thanh Vân ở Hoa Đông, nàng không nhịn được phải đến với hắn. Có đôi khi nàng cảm thấy mình trực tiếp đến Hoa Đông chẳng qua chỉ vì một Trương Thanh Vân.
Nhưng điều làm Lăng Tuyết Phi thất vọng chính là vừa đến Hoa Đông thì nhận được tin tức mới về Trương Thanh Vân, hắn được điều động. Trương Thanh Vân giống như đang cố ý trốn tránh nàng, hai bên còn chưa nói với nhau được lời nào thì Trương Thanh Vân đã về thủ đô.
Tất nhiên Lăng Tuyết Phi cũng biết rõ, người bình thường không thể điều động Trương Thanh Vân, chính vì thế mà nàng lại liên hệ vấn đề với số mệnh. Lúc này ánh nắng xuân bên ngoài rất ấm, Lăng Tuyết Phi vẫn ngồi trong quán bar suy nghĩ miên man. Nàng đã không một lần tự hỏi lòng mình, cuối cùng nàng có thể xác định, nàng thật sự không có chút cảm giác nào với người đàn ông trước mặt.
Khi còn ở HongKong thì Lăng Tuyết Phi còn cảm thấy nhiều điểm sáng trên người Vạn Hâm, nhưng bây giờ về đây, đặc biệt là ở địa phương này, vị trí này, Lăng Tuyết Phi không còn cảm nhận được bất kỳ đặc điểm nào của đối phương làm cho mình cảm động.
Trong lòng Lăng Tuyết Phi đã sớm bị một người đàn ông khác lấp đầy, so với khi ở HongKong thì trong lòng nàng lúc này cũng chẳng còn gì.
- Này... ....
Lăng Tuyết Phi cuối cùng cũng mở miệng, nàng đã muốn giải quyết hoàn toàn vấn đề, trên mặt Vạn Hâm vẫn là nụ cười tươi rói, nhưng trong nụ cười đã có nhiều hưng phấn, đã lâu như vậy, đến lúc này Lăng Tuyết Phi cuối cùng cũng mở miệng với hắn.
Nhưng đúng lúc này một nữ nhân viên phục vụ mặc trang phục đen đi về phía bên này, nàng làm lễ với Lăng Tuyết Phi, ánh mắt nhìn Vạn Hâm, sau đó nàng khẽ nói:
- Lăng tiểu thư, Vạn công tử, bí thư Mã Vị Nhiên muốn mời hai vị sang ngồi một chút, không biết hai vị có... ....
Ánh mắt Lăng Tuyết Phi lưu chuyển, Vạn Hâm lại cảm thấy có chút buồn bực, nhưng vừa nge thấy tên Mã Vị Nhiên thì hắn cũng không từ chối. Vạn Hâm là một thương nhân hiểu rõ quan trường trong nước, tất nhiên hắn biết rõ bí thư Mã ở Hoài Dương là ai, là Mã Vị Nhiên.
- Tuyết Phi, ý của em... ....
Vạn Hâm nói, Lăng Tuyết Phi cau mày, nàng thở dài một hơi rồi gật đầu với cô nhân viên phục vụ:
- Chúng tôi rất vinh hạnh, em dẫn đường đi.
Cô nhân viên phục vụ cười một tiếng, nàng đưa tay mời, sau đó tự đi về phía trước. Chỉ cần nhìn vào dáng người và tư thế đi lại đẹp mắt, hơn nữa còn có trang phục cũng không giống như nhân viên phục vụ, ít nhất cũng là nhân viên quản lý khu giải trí Hoa Sơn.
Sau khi đi thang máy lên một tầng thì người phụ nữ mặc trang phục đen đưa bọn họ đến một căn phòng dành cho khách quý. Khi đến trước cửa phòng thì Lăng Tuyết Phi mới giật mình, khó trách hành động của mình bị người khác biết rõ, chỉ cần ngồi trong phòng này thì có thể nhìn thấy tất cả tình cảnh của mình ở quán bar bên dưới.
Người phụ nữ khẽ gõ cửa, một lúc sau của mở ra, người mở cửa là Mã Vị Nhiên. Mã Vị Nhiên cũng không đợi hai người mở miệng, hắn nói:
- Hai vị, mạo muội mời đến ngồi một chút, các vị có thể đến làm tôi rất vui sướng.
Lăng Tuyết Phi cười thản nhiên nói:
- Bí thư Mã quá khách khí, chúng tôi... ....
Lăng Tuyết Phi vừa nói được một nửa thì trong đầu nổ ầm một tiếng giống như mất đi ý thức. Thời gian lúc này như ngừng lại, không gian cũng giống như đã đổ vỡ, nàng thấy trong phòng khách một người nhưng trong lòng lại nghĩ đây là chuyện không thể, vì vậy mà tâm thần dao động.
Lăng Tuyết Phi mấp máy môi vài lần nhưng không nói nên lờ. Lúc này Mã Vị Nhiên bắt tay với Vạn Hâm, mà Vạn Hâm cũng có thể nhìn ra ánh mắt khác thường của Lăng Tuyết Phi, ánh mắt nhìn qua phía bên kia. Lăng Tuyết Phi dù sao cũng là người từng trải, nàng thất thất một lát, sau đó vẻ mặt khôi phục lại như thường, nhưng trái tim lại đập mạnh lên.
Vị trí chủ vị trong phòng khách là Trương Thanh Vân, hắn mỉm cười nhìn Lăng Tuyết Phi, cũng không nói lời nào.
Bên cạnh Trương Thanh Vân có vài người, Lăng Tuyết Phi nhận ra bọn họ, là Lub. bí thư quận ủy Hoa Sơn và chủ tịch thành phố Hoài Dương Vạn Chính Trị.
- Mọi người vào đi, chúng tôi cũng chỉ vì chờ hai vị mà thôi.
Mã Vị Nhiên bắt tay với Vạn Hâm rồi mời cả hai ngồi xuống. Vạn Hâm thấy Vạn Chính Trị thì muốn chào hỏi, Vạn Chính Trị khoát tay nói:
- Vạn công tử, trước tiên cứ ngồi, không cần rườm rà nghi thức, bộ trưởng Trương sẽ pha trà, chúng ta sẽ được thưởng thức.
Vạn Chính Trị nói như vậy thì Vạn Hâm mới nhìn rõ một người đàn ông còn trẻ ngồi ở vị trí chủ vị, hắn chỉ cần nhìn qua thì có thể thấy được sự bất phàm của đối phương. Trong phòng có nhiều người nhưng chỉ có người này là trung tâm
Lăng Tuyết Phi ngắm cảnh đẹp bên ngoài qua cửa sổ, tâm tình nàng cũng không thể nào giãn ra. Nàng từ HongKong về Hoa Đông, trước tiên đã ký kết với khối chính quyền thành phố Hoài Dương, trở thành đại sứ du lịch cho Hoài Dương, vì vậy mỗi khi có thời gian nàng thường hay đến đây. Nàng ở lại thành phố nà vài ngày giống như rất lưu luyến hương vị ở đây. Nhiều người cho rằng nàng có duyên với Hoài Dương, nhưng chỉ có nàng biết rõ, nàng đến Hoài Dương chẳng qua chỉ vì truy tìm trong bàng hoàng mà thôi.
Ngày hôm qua Lăng Tuyết Phi xem thời sự, phó bộ trưởng bộ thương mại Trương Thanh Vân đến Hoa Đông, đồng thời đã tiếp kiến chủ tịch Tả Quân Dân và phó chủ tịch thường vụ Niên Tuấn Quốc.
Lăng Tuyết Phi dùng một tâm tính cực kỳ bình thản để đón nhận tin tức này, nhưng từ hôm xem tin thì trong lòng nàng luôn gợn sóng khó hiểu. Không thể nghi ngờ, trong lòng Lăng Tuyết Phi thì Trương Thanh Vân là người đàn ông quan trọng nhất, nhưng kể từ khi bắt đầu thì khoảng cách giữa hai người đã là rất xa, mà bây giờ thì ngày càng xa.
Lăng Tuyết Phi sinh ở nội địa, tất nhiên nàng biết rõ chủ tịch tỉnh có địa vị thế nào, trong chính đàn Trung Quốc, đừng nói là một chủ tịch tỉnh, dù chỉ là chủ tịch một thành phố, một chủ tịch huyện cũng đều là người hiển hách và làm run sợ nhiều người. Bây giờ với thân phận của Trương Thanh Vân, dù đi đến nơi nào cũng được rửa sạch phố phường để đón chào, một người đàn ông như vậy đã không còn dễ dàng cho sự tiếp cận của Lăng Tuyết Phi, vì vậy khoảng cách giữa hai người là cực kỳ xa vời.
Nếu xét từ góc độ lý tính thì đúng là như thế, Lăng Tuyết Phi thật ra cũng là một phụ nữ lý tính, kinh nghiệm phát triển của nàng không giống như các ngôi sao khác, từ nhỏ nàng đã là cô nhi, đã biết rõ nhân tình ấm lạnh, đây là những vấn đề mà những đứa bé gia đình bình thường khó thể gặp phải.
Những đứa trẻ trải qua tuổi thơ khổ sở sẽ có lý tính mạnh hơn những đứa trẻ sống trong xa hoa rất nhiều lần, nhưng Lăng Tuyết Phi lại khó thể lý tính với Trương Thanh Vân. Thật ra nàng đã rất cố gắng, nàng một mình từ nội địa đến HongKong, nhiều năm qua nàng muốn quên quá khứ, nhưng đến bây giờ nàng mới phát hiện tình cảnh là quá khó khăn.
Trên mặt Lăng Tuyết Phi lộ ra nụ cười khổ, ánh mắt đảo ra ngoài cửa sổ, nếu nói thật lòng thì Lăng Tuyết Phi có ấn tượng rất tốt với thành phố này, nhưng trong lòng nàng biết rõ, mình thân cận với Hoài Dương chẳng qua cũng chỉ vì Trương Thanh Vân.
Trong thành phố Hoài Dương này Lăng Tuyết Phi có thể nghe được khắp sự tích về Trương Thanh Vân, trong sự phát triển của Hoài Dương đều có dấu ấn của Trương Thanh Vân, Lăng Tuyết Phi đứng ở Hoài Dương có thể cảm nhận được sự tồn tại của Trương Thanh Vân... ....
Vạn Hâm ôn hòa ngồi trước mặt Lăng Tuyết Phi, hắn phong độ nhẹ nhàng, trong ký ức của Lăng Tuyết Phi thì chưa từng thấy vị tiên sinh này tức giận.
Lăng Tuyết Phi đã phát triển khá lâu ở HongKong, nàng có chút hiểu biết về các thế gia HongKong, với xuất thân như Vạn Hâm thì có thể nói là một nhà giàu có vượt bậc ở HongKong và thậm chí là thế giới.
Những công tử nhà giàu thường là như vậy, thậm chí là những nhân vật công chú và hoàng tử trong truyện cổ tích cũng là như vậy. Hàng năm trên thế giới này không biết có bao nhiêu ngôi sao, bao nhiêu danh nhân rơi vào trong văn thơ, thậm chí là có cả những công tử con nhà giàu.
Trong đám con cháu thế gia ở HongKong thì Vạn Hâm có thể nói là có sức quyến rũ nhất, đồng thời cũng là một công tử ít làm chuyện xấu nhất. Lần đầu tiên Lăng Tuyết Phi tiếp xúc với Vạn Hâm với hoàn cảnh là một bữa tiệc sinh nhật ở HongKong, sau đó Vạn Hâm bắt đầu quá trình theo đuổi điên cuồng.
Nếu nói theo mặt lý tính, Lăng Tuyết Phi tìm được một người đàn ông như Vạn Hâm để làm chốn đi về, như vậy sẽ không còn gì tốt hơn. Khi nàng còn ở HongKong, vì Vạn Hâm theo đuổi nàng mà có rất nhiều sự việc phát sinh.
Trong quá trình Vạn Hâm theo đuổi thì bị Lăng Tuyết Phi cố gắng xa lánh, nhưng tất cả bạn bè của nàng đều cố gắng khuyên bảo, cực lực thúc đẩy mối nhân duyên tốt đẹp này, thậm chí truyền thông HongKong cũng ra sức giúp đỡ. Nhiều người cùng nhau xào nấu ra một bữa tiệc lớn.
Lăng Tuyết Phi là nhân vật chính của bữa tiệc, nàng cũng muốn thử thay đổi chính mình, thử mở lòng với Vạn Hâm. Nhưng không biết vì sao nàng luôn cảm thấy làm như vậy là không hề dễ dàng.
Lăng Tuyết Phi có suy nghĩ như vậy, nhưng cuối cùng, sau khi trải qua quá nhiều xào nấu, nàng rất mệt mỏi, hầu như khó tiến vào vị trí nhân vật chính. Có một ngày nàng đột nhiên phát hiện mình không hợp với HongKong, lòng của nàng đang ở nội địa, thậm chí tình cảm ký thác của nàng cũng ở đại lục. Tuy nàng biết đại lục không phải là chốn đi về của mình, nhưng nàng vẫn quay trở lại.
Lăng Tuyết Phi có ý nghĩ quay về, với tài hoa của nàng thì hầu như được tất cả các công ty giải trí trong nước truy đuổi điên cuồng, cuối cùng nàng không lo lắng mà chọn Hoa Đông.
Lăng Tuyết Phi cũng đã không chỉ một lần nói ra tư tưởng của mình với lựa chọn này, Hoa Đông là tỉnh phát triển kinh tế bậc nhất, đồng thời sản nghiệp giải trí cũng có tiềm lực mạnh... ....
Nhưng trong lòng Lăng Tuyết Phi biết, nàng chọn Hoa Đông vì có nguyên nhân không thể nói với người ngoài, vì lúc đó Trương Thanh Vân ở Hoa Đông, nàng không nhịn được phải đến với hắn. Có đôi khi nàng cảm thấy mình trực tiếp đến Hoa Đông chẳng qua chỉ vì một Trương Thanh Vân.
Nhưng điều làm Lăng Tuyết Phi thất vọng chính là vừa đến Hoa Đông thì nhận được tin tức mới về Trương Thanh Vân, hắn được điều động. Trương Thanh Vân giống như đang cố ý trốn tránh nàng, hai bên còn chưa nói với nhau được lời nào thì Trương Thanh Vân đã về thủ đô.
Tất nhiên Lăng Tuyết Phi cũng biết rõ, người bình thường không thể điều động Trương Thanh Vân, chính vì thế mà nàng lại liên hệ vấn đề với số mệnh. Lúc này ánh nắng xuân bên ngoài rất ấm, Lăng Tuyết Phi vẫn ngồi trong quán bar suy nghĩ miên man. Nàng đã không một lần tự hỏi lòng mình, cuối cùng nàng có thể xác định, nàng thật sự không có chút cảm giác nào với người đàn ông trước mặt.
Khi còn ở HongKong thì Lăng Tuyết Phi còn cảm thấy nhiều điểm sáng trên người Vạn Hâm, nhưng bây giờ về đây, đặc biệt là ở địa phương này, vị trí này, Lăng Tuyết Phi không còn cảm nhận được bất kỳ đặc điểm nào của đối phương làm cho mình cảm động.
Trong lòng Lăng Tuyết Phi đã sớm bị một người đàn ông khác lấp đầy, so với khi ở HongKong thì trong lòng nàng lúc này cũng chẳng còn gì.
- Này... ....
Lăng Tuyết Phi cuối cùng cũng mở miệng, nàng đã muốn giải quyết hoàn toàn vấn đề, trên mặt Vạn Hâm vẫn là nụ cười tươi rói, nhưng trong nụ cười đã có nhiều hưng phấn, đã lâu như vậy, đến lúc này Lăng Tuyết Phi cuối cùng cũng mở miệng với hắn.
Nhưng đúng lúc này một nữ nhân viên phục vụ mặc trang phục đen đi về phía bên này, nàng làm lễ với Lăng Tuyết Phi, ánh mắt nhìn Vạn Hâm, sau đó nàng khẽ nói:
- Lăng tiểu thư, Vạn công tử, bí thư Mã Vị Nhiên muốn mời hai vị sang ngồi một chút, không biết hai vị có... ....
Ánh mắt Lăng Tuyết Phi lưu chuyển, Vạn Hâm lại cảm thấy có chút buồn bực, nhưng vừa nge thấy tên Mã Vị Nhiên thì hắn cũng không từ chối. Vạn Hâm là một thương nhân hiểu rõ quan trường trong nước, tất nhiên hắn biết rõ bí thư Mã ở Hoài Dương là ai, là Mã Vị Nhiên.
- Tuyết Phi, ý của em... ....
Vạn Hâm nói, Lăng Tuyết Phi cau mày, nàng thở dài một hơi rồi gật đầu với cô nhân viên phục vụ:
- Chúng tôi rất vinh hạnh, em dẫn đường đi.
Cô nhân viên phục vụ cười một tiếng, nàng đưa tay mời, sau đó tự đi về phía trước. Chỉ cần nhìn vào dáng người và tư thế đi lại đẹp mắt, hơn nữa còn có trang phục cũng không giống như nhân viên phục vụ, ít nhất cũng là nhân viên quản lý khu giải trí Hoa Sơn.
Sau khi đi thang máy lên một tầng thì người phụ nữ mặc trang phục đen đưa bọn họ đến một căn phòng dành cho khách quý. Khi đến trước cửa phòng thì Lăng Tuyết Phi mới giật mình, khó trách hành động của mình bị người khác biết rõ, chỉ cần ngồi trong phòng này thì có thể nhìn thấy tất cả tình cảnh của mình ở quán bar bên dưới.
Người phụ nữ khẽ gõ cửa, một lúc sau của mở ra, người mở cửa là Mã Vị Nhiên. Mã Vị Nhiên cũng không đợi hai người mở miệng, hắn nói:
- Hai vị, mạo muội mời đến ngồi một chút, các vị có thể đến làm tôi rất vui sướng.
Lăng Tuyết Phi cười thản nhiên nói:
- Bí thư Mã quá khách khí, chúng tôi... ....
Lăng Tuyết Phi vừa nói được một nửa thì trong đầu nổ ầm một tiếng giống như mất đi ý thức. Thời gian lúc này như ngừng lại, không gian cũng giống như đã đổ vỡ, nàng thấy trong phòng khách một người nhưng trong lòng lại nghĩ đây là chuyện không thể, vì vậy mà tâm thần dao động.
Lăng Tuyết Phi mấp máy môi vài lần nhưng không nói nên lờ. Lúc này Mã Vị Nhiên bắt tay với Vạn Hâm, mà Vạn Hâm cũng có thể nhìn ra ánh mắt khác thường của Lăng Tuyết Phi, ánh mắt nhìn qua phía bên kia. Lăng Tuyết Phi dù sao cũng là người từng trải, nàng thất thất một lát, sau đó vẻ mặt khôi phục lại như thường, nhưng trái tim lại đập mạnh lên.
Vị trí chủ vị trong phòng khách là Trương Thanh Vân, hắn mỉm cười nhìn Lăng Tuyết Phi, cũng không nói lời nào.
Bên cạnh Trương Thanh Vân có vài người, Lăng Tuyết Phi nhận ra bọn họ, là Lub. bí thư quận ủy Hoa Sơn và chủ tịch thành phố Hoài Dương Vạn Chính Trị.
- Mọi người vào đi, chúng tôi cũng chỉ vì chờ hai vị mà thôi.
Mã Vị Nhiên bắt tay với Vạn Hâm rồi mời cả hai ngồi xuống. Vạn Hâm thấy Vạn Chính Trị thì muốn chào hỏi, Vạn Chính Trị khoát tay nói:
- Vạn công tử, trước tiên cứ ngồi, không cần rườm rà nghi thức, bộ trưởng Trương sẽ pha trà, chúng ta sẽ được thưởng thức.
Vạn Chính Trị nói như vậy thì Vạn Hâm mới nhìn rõ một người đàn ông còn trẻ ngồi ở vị trí chủ vị, hắn chỉ cần nhìn qua thì có thể thấy được sự bất phàm của đối phương. Trong phòng có nhiều người nhưng chỉ có người này là trung tâm
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.