Chương 858: Thắng? Bại?
Tịch Mịch Độc Nam Hoa
09/04/2013
Bầu không khí quá mức nặng nề, vẻ mặt mọi người trong phòng họp trở nên ngưng trọng, rất nhiều người đang suy nghĩ sau thế cờ hôm nay thì chính đàn Hoa Đông sẽ đón những biến đổi thế nào.
Cuộc chiến giữa Trương Thanh Vân và Âu Đan cuối cùng đã quyết định thắng bại, đây là lúc chấm dứt hay chỉ là giai đoạn bắt đầu? Sau khi Hàn Tiên Tiến lên tiếng thì có vài thường ủy bỏ qua và đến Thương Đông Hoa, vì hôm nay là lúc thảo luận về vấn đề của ủy ban kỷ luật nên hắn cũng không thể tự biện hộ. Dù trong lòng hắn là một bụng tức tối, nhưng lúc này lý trí vẫn chiếm thượng phong, hắn lên tiếng nói vài câu gánh trách nhiệm của ủy ban kỷ luật, nguyện ý nhận xử phạt của tổ chức, sau đó kết thúc.
Ngay sau đó đến Đoạn Tuyết Linh, hắn là bí thư tư pháp, đồng thời cũng là người Hải phái, hắn nói chuyện trước cũng muốn nói thay cho Âu Đan ở phía sau, vì vậy mọi người vẫn tương đối chú ý đến lời nói của hắn.
Hơn nữa sau Đoạn Tuyết Linh là Trương Thanh Vân, lúc này Trương Thanh Vân đã sớm được cho là nhân vật chính, vì vậy lúc này bầu không khí phòng họp càng căng thẳng và nghiêm túc. Đoạn Tuyết Linh có thể cảm nhận được bầu không khí căng thẳng, hắn đặt cây bút trong tay xuống, sau đó hắng giọng nói:
- Vừa rồi đã có nhiều đồng chí phát biểu ý kiến, tôi cho rằng đổ lỗi tất cả tình cảnh rối loạn ở Lâm Hải lên đầu ủy ban kỷ luật cũng không thỏa đáng, cũng không trách nhiệm khách quan. Tổ công tác đến Lâm Hải để phá án, đảng ủy chính quyền Lâm Hải liên hệ có vấn đề mà tạo ra cục diện vào lúc này, chẳng lẽ ban ngành Lâm Hải không phải chịu trách nhiệm?
- Hơn nữa theo tôi được biết thì sự cố sụt lún đường cao tốc Lâm Hải đã bắt đầu được hai năm, hai năm là khoảng thời gian không ngắn, chẳng lẽ sau hai năm mà đảng ủy chính quyền Lâm Hải còn chưa giải quyết thỏa đáng sao?
- Cho dù không thì đảng ủy chính quyền cũng không thể yếu ớt như thế, các đồng chí ủy ban kỷ luật chỉ muốn minh bạch tình huống thì tình hình đã lập tức rối loạn, điều này đã nói rõ vấn đề... ....
Đoạn Tuyết Linh là bí thư tư pháp, hắn nói chuyện với điều lệ rất rõ ràng, phân tích tầng tầng. Hắn thật sự đã tìm được nhiều phương diện không tốt của đảng ủy chính quyền Lâm Hải để chứng minh sự việc, nhưng những ví dụ đó cũng không thể thay đổi tranh chấp ngày hôm nay.
Bây giờ vấn đề cần tranh chấp chính là phương pháp phá rồi lập hay thay đổi dần dần, Đoạn Tuyết Linh nói chuyện có vẻ giống như đang luận việc nhưng lại không nắm bắt đúng trọng điểm.
- Khụ, khụ... ....
Trương Thanh Vân ho nhẹ hai tiếng, phòng họp lập tức trở nên nghiêm túc. Sau khi lên tiếng một lượt thì bây giờ đã đến Trương Thanh Vân, lúc này hắn đã nắm chắc thắng lợi trong tay, tất cả mọi người đều muốn biết hắn làm sao để hoàn thành một kích cuối cùng.
Trước nay Trương Thanh Vân phát biểu đều nổi tiếng dùng lời lẽ sắc bén, hơn nữa bản lĩnh bàn chuyện là rất mạnh, ít khi nể mặt người khác, thuộc về loại hình không sợ đắc tội. Trương Thanh Vân hôm nay phát biểu có chừa đường lui cho Âu Đan hay không?
Trương Thanh Vân quét mắt qua mọi người, hắn nói:
- Vừa rồi các đồng chí đã nó rất nhiều, mọi người chưa có kết luận với những vấn đề ở Lâm Hải. Tôi cho rằng bây giờ không phải lúc nói về trách nhiệm, việc đã đến nước này thì tiêu cực đã tạo thành, chúng ta cần phải suy xét làm tốt vấn đề giải quyết hậu quả, ngay sau đó mới nói về trách nhiệm, mới nói đến vấn đề xử phạt.
- Tình huống bây giờ đã quá rõ ràng, ủy ban kỷ luật điều tổ công tác xuống điều tra đồng chí Mao Hàm tình nghi hối lộ tham ô, cuối cùng vì các loại nguyên nhân mà không thành, hơn nữa còn tạo ra cục diện rối loạn ở thành phố Lâm Hải.
- Chúng ta chưa nói đến vấn đề đúng sai, trước tiên chúng ta phải xem xét đồng chí Mao Đàm có đáng để tổ chức cắt cử tổ công tác xuống làm kiểm tra hay không... ...
Trương Thanh Vân chậm rãi nói, hắn nói ra rõ ràng nguyên nhân hậu quả của vấn đề đường cao tốc sụt lún, sau đó lại nói đến vụ án Chu Thủ Tuân, cuối cùng nói rằng có tồn tại điểm đáng ngờ. Sau khi phân tích thỏa đáng, hắn nói:
- Tất cả mọi người đều đã thấy rõ ràng, đồng chí Mao Đàm có quá nhiều điều đáng ngờ, ủy ban kỷ luật điều tổ công tác xuống là hoàn toàn không đáng trách, dù phương pháp không đúng thì việc này bản thân là không sai... ....
Trương Thanh Vân nói những lời này như sâm bên tai, tất cả mọi người đều không ngờ hắn sẽ nói như vậy, căn bản không làm khó Âu Đan, vì vậy mà ai cũng kinh ngạc. Nhưng Trương Thanh Vân còn chưa kết thúc, hắn ngừng lại một chút rồi tiếp tục:
- Chuyện đã như thế này thì phải làm sao? Tôi thấy Lâm Hải đã rối, lúc này cần ổn định, nếu nói về đại cục thì mọi phương pháp bây giờ đều đã chậm. Tục ngữ nói tên đã rời khỏi cung thì khó quay đầu, ủy ban kỷ luật đã ra tay, như vậy dứt khoát kiểm tra cho rõ ràng, tỉnh ủy và những ban ngành khác sẽ hỗ trợ, mọi người cùng nhau phối hợp, tiện thể quét sạch tất cả vấn đề ở thành phố Lâm Hải... ....
- Đường đường là tổ công tác của ủy ban kỷ luật nhưng xuống tuyến dưới phá án lại phải chạy về tỉnh thành, vấn đề này trả lời sao được? Nếu sự việc cứ tiếp tục đầu voi đuôi chuột như thế thì sau này ủy ban kỷ luật tỉnh Hoa Đông còn gì là uy tín? Có ai còn coi ủy ban kỷ luật ra gì?
Trương Thanh Vân nói ra những lời này rất khí phách, khí thế to lớn, trên người bùng ra sát khí, nếu lúc này có cán bộ Lâm Hải thấy được tình cảnh này, sợ rằng mười phần sẽ sợ vỡ mật.
Thương Đông Hoa quả thật không tin vào tai mình, hắn nằm mơ cũng không ngờ trong hội nghị thường ủy hôm nay Trương Thanh Vân là người đầu tiên đứng ra động viên cho ủy ban kỷ luật, chủ trương tra rõ vụ án, vì vậy mà hắn kích động đến mức thiếu chút nữa chảy nước mắt.
Từ đầu đến cuối Thương Đông Hoa đều nhận lấy ảnh hưởng của tranh chấp Âu Trương, hắn cho rằng thất bại lần này sẽ là cơ hội tốt để Trương Thanh Vân chụp mũ, tất nhiên đối phương sẽ níu lấy vấn đề này mà không buông, sẽ dùng vấn đề này để chứng minh sự sai lầm của phương án phá rồi lập do Âu Đan đưa ra, cuối cùng tất cả trách nhiệm sẽ đổ lên đầu Thương Đông Hoa hắn.
Thương Đông Hoa có ý nghĩ như vậy nhưng không ngờ Trương Thanh Vân lại khác, ngược lại còn lấy quyền lợi của ủy ban kỷ luật làm trọng, hoàn toàn nói ra bản chất bằng mặt không bằng lòng của ban ngành Lâm Hải. Hắn nói cục diện đã loạn, dứt khoát giải quyết là tốt nhất, cần phải lật màn Lâm Hải, giải quyết hoàn toàn.
Sự quả quyết này của Trương Thanh Vân làm cho mọi người phải kinh hoàng, ít nhất cũng làm cho Thương Đông Hoa rung động. Hắn và Trương Thanh Vân tiếp xúc nhau rất ít, trước nay tuy danh tiếng của Trương Thanh Vân rất mạnh nhưng trong lòng Thương Đông Hoa cũng không cho rằng đối phương rất giỏi. Nhưng hôm nay sau khi nghe Trương Thanh Vân lên tiếng thì hắn mới biết mình quá coi thường đối phương, Trương Thanh Vân sao có thể chỉ quan tâm đến quyền lợi tranh đấu mà bỏ qua đại cục?
Bây giờ đại cục là gì? Tổ công tác ủy ban kỷ luật xuống tuyến dưới bị người ta phủ bao lên đầu đánh cho phải quay về, chưa nói đến vấn đề mất hết uy tín, ngược lại còn bị chụp mũ trách nhiệm tạo ra tình cảnh rối loạn.
Dưới tình hình này sao có thể nuông chiều quá để sinh hư? Không động thì chẳng sao, nếu động thì phải tạo ra thành quả, phải nắm lấy tất cả những người tương quan, phải đưa ra công lý... ....
Phòng họp rất yên tĩnh, ý nghĩ trong lòng mọi người rất khác biệt, nhưng không ai có thể che giấu rung động và khiếp sợ, hôm nay Trương Thanh Vân đã làm cho tất cả phải bất ngờ... ....
Khóe miệng Kiều Quốc Thịnh liên tục co rút, trong lòng rung động khó hiểu. Hắn đã hiểu tất cả những gì Trương Thanh Vân đã nói, Trương Thanh Vân lợi hại hơn nhiều những gì hắn tưởng. Trương Thanh Vân thông qua những lời nói hôm nay chẳng khác nào không chiến mà thắng, Âu Đan không chút hư hao nhưng lý niệm chính trị chẳng thể nào mở rộng.
Trương Thanh Vân không nói ra bất kỳ lời nào đả kích phương án phá rồi lập của Âu Đan, nhưng chuyện ở Lâm Hải lại chính là một ví dụ sờ sờ của phương án phá rồi lập. Bây giờ vấn đề Lâm Hải đã lên dây cung, nếu muốn dứt khoát giải quyết, dù phối hợp tốt thì phương diện Lâm Hải cũng ảnh hưởng rất nặng.
Phá một thành phố đã gây ra những ảnh hưởng lớn như vậy, huống hồ là phá một tỉnh Hoa Đông? Sau này Âu Đan sẽ không thể mở miệng, có lẽ cũng không còn ai giúp đỡ cho quan điểm của nàng. Đây chỉ là một phần, mà Trương Thanh Vân thông qua hành động rộng lượng hôm nay đã chính thức dựng uy ở Hoa Đông.
Ngay sau đó toàn Hoa Đông sẽ biết, Lâm Hải sở dĩ bị tẩy trừ quy mô lớn chỉ vì Trương Thanh Vân, vì trưởng phòng Trương vung tay hô hào ở hội nghị thường ủy, cuối cùng mới có quyết nghị.
Trương Thanh Vân đã nói ra như vậy thì hội nghị thường ủy tiếp thu là điều đương nhiên, sự việc ở Lâm Hải có thể lớn có thể nhỏ, Trương Thanh Vân cố gắng định vị ở mức độ cao, lời này còn gì để nói?
Hơn nữa Trương Thanh Vân phân tích như vậy chứng tỏ trên tay có những căn cứ chính xác của Lâm Hải, nếu đã có chuẩn bị tốt như vậy thì tỉnh ủy khó thể không thông qua. Nếu Lâm Hải không có vấn đề mà tỉnh ủy không động thì chính nghĩa nằm ở đâu? Công bình ở đâu? Cửa sổ đã bị phá thủng, như vậy tất cả những gì ngụy trang bên ngoài đã không còn, sự việc sớm muộn sẽ sáng tỏ.
Quả nhiên sau đó đến lượt Niên Tuấn Quốc, hắn lập tức giúp đỡ lời nói của Trương Thanh Vân. Nhưng lúc này hắn không có sự chuẩn bị, cũng muốn nói ra những lời chính nghĩa, nhưng lại mắc kẹt ở khắp nơi, cuối cùng gương mặt đỏ bừng bừng vì xấu hổ.
Niên Tuấn Quốc là một thành viên của Triệu phái, trong lòng hắn cũng có những rung động không kém Kiều Quốc Thịnh. Trước đó Niên Tuấn Quốc cho rằng danh tiếng của Trương Thanh Vân ở Hoa Đông chẳng qua chỉ là vì nhỏ tuổi, hắn cũng không cho rằng Trương Thanh Vân có bản lĩnh thật sự.
Nhưng hôm nay Trương Thanh Vân lại cho Niên Tuấn Quốc một bài học, hắn ý thức được mình đã xem nhẹ con rể Triệu gia, người ta hơn ba mươi đã là thường ủy tỉnh ủy, không có thủ đoạn là không thể nào.
Niên Tuấn Quốc hiểu những gì Kiều Quốc Thịnh đang suy tính, dựa theo những gì đã ước định thì tất cả khối chính quyền sẽ đẩy mạnh tranh chấp giữa Trương Thanh Vân và Âu Đan. Nếu chủ trương phá rồi lập của Âu Đan sụp đổ thì sẽ rất phù hợp với ý đồ của Kiều Quốc Thịnh. Mà Trương Thanh Vân trực tiếp chống lại Âu Đan, hai bên không lưu tình, như vậy sẽ đắc tội Hải phái, cũng tạo ra thanh danh không tốt ở trung ương.
Khi trung ương khảo sát cán bộ thì việc gì phải quan tâm đến một Trương Thanh Vân quá cứng nhắc? Đoàn kết mới là vấn đề quan trọng, tổ chức cần những đồng chí có năng lực đoàn kết ban ngành, đoàn kết đồng chí với nhau.
Nếu Trương Thanh Vân cứng nhắc đối đầu Âu Đan, như vậy còn gì là đoàn kết? Nếu hôm nay Trương Thanh Vân thừa thắng xông lên thì quan hệ với Âu Đan có thể hòa hoãn được sao? Hai người mâu thuẫn xơ cứng, ban ngành có thể hợp tác lâu dài được sao?
Nếu không thể đoàn kết ban ngành thì có điều động sẽ bị coi là điều tối kỵ, dù ở đâu thì điều này luôn được người ta xem xét kỹ, người ta chỉ biết nhìn xa nhưng không tiếp cận, nếu là vậy thì thanh danh không còn, còn tương lai gì đáng nói?
Cuộc chiến giữa Trương Thanh Vân và Âu Đan cuối cùng đã quyết định thắng bại, đây là lúc chấm dứt hay chỉ là giai đoạn bắt đầu? Sau khi Hàn Tiên Tiến lên tiếng thì có vài thường ủy bỏ qua và đến Thương Đông Hoa, vì hôm nay là lúc thảo luận về vấn đề của ủy ban kỷ luật nên hắn cũng không thể tự biện hộ. Dù trong lòng hắn là một bụng tức tối, nhưng lúc này lý trí vẫn chiếm thượng phong, hắn lên tiếng nói vài câu gánh trách nhiệm của ủy ban kỷ luật, nguyện ý nhận xử phạt của tổ chức, sau đó kết thúc.
Ngay sau đó đến Đoạn Tuyết Linh, hắn là bí thư tư pháp, đồng thời cũng là người Hải phái, hắn nói chuyện trước cũng muốn nói thay cho Âu Đan ở phía sau, vì vậy mọi người vẫn tương đối chú ý đến lời nói của hắn.
Hơn nữa sau Đoạn Tuyết Linh là Trương Thanh Vân, lúc này Trương Thanh Vân đã sớm được cho là nhân vật chính, vì vậy lúc này bầu không khí phòng họp càng căng thẳng và nghiêm túc. Đoạn Tuyết Linh có thể cảm nhận được bầu không khí căng thẳng, hắn đặt cây bút trong tay xuống, sau đó hắng giọng nói:
- Vừa rồi đã có nhiều đồng chí phát biểu ý kiến, tôi cho rằng đổ lỗi tất cả tình cảnh rối loạn ở Lâm Hải lên đầu ủy ban kỷ luật cũng không thỏa đáng, cũng không trách nhiệm khách quan. Tổ công tác đến Lâm Hải để phá án, đảng ủy chính quyền Lâm Hải liên hệ có vấn đề mà tạo ra cục diện vào lúc này, chẳng lẽ ban ngành Lâm Hải không phải chịu trách nhiệm?
- Hơn nữa theo tôi được biết thì sự cố sụt lún đường cao tốc Lâm Hải đã bắt đầu được hai năm, hai năm là khoảng thời gian không ngắn, chẳng lẽ sau hai năm mà đảng ủy chính quyền Lâm Hải còn chưa giải quyết thỏa đáng sao?
- Cho dù không thì đảng ủy chính quyền cũng không thể yếu ớt như thế, các đồng chí ủy ban kỷ luật chỉ muốn minh bạch tình huống thì tình hình đã lập tức rối loạn, điều này đã nói rõ vấn đề... ....
Đoạn Tuyết Linh là bí thư tư pháp, hắn nói chuyện với điều lệ rất rõ ràng, phân tích tầng tầng. Hắn thật sự đã tìm được nhiều phương diện không tốt của đảng ủy chính quyền Lâm Hải để chứng minh sự việc, nhưng những ví dụ đó cũng không thể thay đổi tranh chấp ngày hôm nay.
Bây giờ vấn đề cần tranh chấp chính là phương pháp phá rồi lập hay thay đổi dần dần, Đoạn Tuyết Linh nói chuyện có vẻ giống như đang luận việc nhưng lại không nắm bắt đúng trọng điểm.
- Khụ, khụ... ....
Trương Thanh Vân ho nhẹ hai tiếng, phòng họp lập tức trở nên nghiêm túc. Sau khi lên tiếng một lượt thì bây giờ đã đến Trương Thanh Vân, lúc này hắn đã nắm chắc thắng lợi trong tay, tất cả mọi người đều muốn biết hắn làm sao để hoàn thành một kích cuối cùng.
Trước nay Trương Thanh Vân phát biểu đều nổi tiếng dùng lời lẽ sắc bén, hơn nữa bản lĩnh bàn chuyện là rất mạnh, ít khi nể mặt người khác, thuộc về loại hình không sợ đắc tội. Trương Thanh Vân hôm nay phát biểu có chừa đường lui cho Âu Đan hay không?
Trương Thanh Vân quét mắt qua mọi người, hắn nói:
- Vừa rồi các đồng chí đã nó rất nhiều, mọi người chưa có kết luận với những vấn đề ở Lâm Hải. Tôi cho rằng bây giờ không phải lúc nói về trách nhiệm, việc đã đến nước này thì tiêu cực đã tạo thành, chúng ta cần phải suy xét làm tốt vấn đề giải quyết hậu quả, ngay sau đó mới nói về trách nhiệm, mới nói đến vấn đề xử phạt.
- Tình huống bây giờ đã quá rõ ràng, ủy ban kỷ luật điều tổ công tác xuống điều tra đồng chí Mao Hàm tình nghi hối lộ tham ô, cuối cùng vì các loại nguyên nhân mà không thành, hơn nữa còn tạo ra cục diện rối loạn ở thành phố Lâm Hải.
- Chúng ta chưa nói đến vấn đề đúng sai, trước tiên chúng ta phải xem xét đồng chí Mao Đàm có đáng để tổ chức cắt cử tổ công tác xuống làm kiểm tra hay không... ...
Trương Thanh Vân chậm rãi nói, hắn nói ra rõ ràng nguyên nhân hậu quả của vấn đề đường cao tốc sụt lún, sau đó lại nói đến vụ án Chu Thủ Tuân, cuối cùng nói rằng có tồn tại điểm đáng ngờ. Sau khi phân tích thỏa đáng, hắn nói:
- Tất cả mọi người đều đã thấy rõ ràng, đồng chí Mao Đàm có quá nhiều điều đáng ngờ, ủy ban kỷ luật điều tổ công tác xuống là hoàn toàn không đáng trách, dù phương pháp không đúng thì việc này bản thân là không sai... ....
Trương Thanh Vân nói những lời này như sâm bên tai, tất cả mọi người đều không ngờ hắn sẽ nói như vậy, căn bản không làm khó Âu Đan, vì vậy mà ai cũng kinh ngạc. Nhưng Trương Thanh Vân còn chưa kết thúc, hắn ngừng lại một chút rồi tiếp tục:
- Chuyện đã như thế này thì phải làm sao? Tôi thấy Lâm Hải đã rối, lúc này cần ổn định, nếu nói về đại cục thì mọi phương pháp bây giờ đều đã chậm. Tục ngữ nói tên đã rời khỏi cung thì khó quay đầu, ủy ban kỷ luật đã ra tay, như vậy dứt khoát kiểm tra cho rõ ràng, tỉnh ủy và những ban ngành khác sẽ hỗ trợ, mọi người cùng nhau phối hợp, tiện thể quét sạch tất cả vấn đề ở thành phố Lâm Hải... ....
- Đường đường là tổ công tác của ủy ban kỷ luật nhưng xuống tuyến dưới phá án lại phải chạy về tỉnh thành, vấn đề này trả lời sao được? Nếu sự việc cứ tiếp tục đầu voi đuôi chuột như thế thì sau này ủy ban kỷ luật tỉnh Hoa Đông còn gì là uy tín? Có ai còn coi ủy ban kỷ luật ra gì?
Trương Thanh Vân nói ra những lời này rất khí phách, khí thế to lớn, trên người bùng ra sát khí, nếu lúc này có cán bộ Lâm Hải thấy được tình cảnh này, sợ rằng mười phần sẽ sợ vỡ mật.
Thương Đông Hoa quả thật không tin vào tai mình, hắn nằm mơ cũng không ngờ trong hội nghị thường ủy hôm nay Trương Thanh Vân là người đầu tiên đứng ra động viên cho ủy ban kỷ luật, chủ trương tra rõ vụ án, vì vậy mà hắn kích động đến mức thiếu chút nữa chảy nước mắt.
Từ đầu đến cuối Thương Đông Hoa đều nhận lấy ảnh hưởng của tranh chấp Âu Trương, hắn cho rằng thất bại lần này sẽ là cơ hội tốt để Trương Thanh Vân chụp mũ, tất nhiên đối phương sẽ níu lấy vấn đề này mà không buông, sẽ dùng vấn đề này để chứng minh sự sai lầm của phương án phá rồi lập do Âu Đan đưa ra, cuối cùng tất cả trách nhiệm sẽ đổ lên đầu Thương Đông Hoa hắn.
Thương Đông Hoa có ý nghĩ như vậy nhưng không ngờ Trương Thanh Vân lại khác, ngược lại còn lấy quyền lợi của ủy ban kỷ luật làm trọng, hoàn toàn nói ra bản chất bằng mặt không bằng lòng của ban ngành Lâm Hải. Hắn nói cục diện đã loạn, dứt khoát giải quyết là tốt nhất, cần phải lật màn Lâm Hải, giải quyết hoàn toàn.
Sự quả quyết này của Trương Thanh Vân làm cho mọi người phải kinh hoàng, ít nhất cũng làm cho Thương Đông Hoa rung động. Hắn và Trương Thanh Vân tiếp xúc nhau rất ít, trước nay tuy danh tiếng của Trương Thanh Vân rất mạnh nhưng trong lòng Thương Đông Hoa cũng không cho rằng đối phương rất giỏi. Nhưng hôm nay sau khi nghe Trương Thanh Vân lên tiếng thì hắn mới biết mình quá coi thường đối phương, Trương Thanh Vân sao có thể chỉ quan tâm đến quyền lợi tranh đấu mà bỏ qua đại cục?
Bây giờ đại cục là gì? Tổ công tác ủy ban kỷ luật xuống tuyến dưới bị người ta phủ bao lên đầu đánh cho phải quay về, chưa nói đến vấn đề mất hết uy tín, ngược lại còn bị chụp mũ trách nhiệm tạo ra tình cảnh rối loạn.
Dưới tình hình này sao có thể nuông chiều quá để sinh hư? Không động thì chẳng sao, nếu động thì phải tạo ra thành quả, phải nắm lấy tất cả những người tương quan, phải đưa ra công lý... ....
Phòng họp rất yên tĩnh, ý nghĩ trong lòng mọi người rất khác biệt, nhưng không ai có thể che giấu rung động và khiếp sợ, hôm nay Trương Thanh Vân đã làm cho tất cả phải bất ngờ... ....
Khóe miệng Kiều Quốc Thịnh liên tục co rút, trong lòng rung động khó hiểu. Hắn đã hiểu tất cả những gì Trương Thanh Vân đã nói, Trương Thanh Vân lợi hại hơn nhiều những gì hắn tưởng. Trương Thanh Vân thông qua những lời nói hôm nay chẳng khác nào không chiến mà thắng, Âu Đan không chút hư hao nhưng lý niệm chính trị chẳng thể nào mở rộng.
Trương Thanh Vân không nói ra bất kỳ lời nào đả kích phương án phá rồi lập của Âu Đan, nhưng chuyện ở Lâm Hải lại chính là một ví dụ sờ sờ của phương án phá rồi lập. Bây giờ vấn đề Lâm Hải đã lên dây cung, nếu muốn dứt khoát giải quyết, dù phối hợp tốt thì phương diện Lâm Hải cũng ảnh hưởng rất nặng.
Phá một thành phố đã gây ra những ảnh hưởng lớn như vậy, huống hồ là phá một tỉnh Hoa Đông? Sau này Âu Đan sẽ không thể mở miệng, có lẽ cũng không còn ai giúp đỡ cho quan điểm của nàng. Đây chỉ là một phần, mà Trương Thanh Vân thông qua hành động rộng lượng hôm nay đã chính thức dựng uy ở Hoa Đông.
Ngay sau đó toàn Hoa Đông sẽ biết, Lâm Hải sở dĩ bị tẩy trừ quy mô lớn chỉ vì Trương Thanh Vân, vì trưởng phòng Trương vung tay hô hào ở hội nghị thường ủy, cuối cùng mới có quyết nghị.
Trương Thanh Vân đã nói ra như vậy thì hội nghị thường ủy tiếp thu là điều đương nhiên, sự việc ở Lâm Hải có thể lớn có thể nhỏ, Trương Thanh Vân cố gắng định vị ở mức độ cao, lời này còn gì để nói?
Hơn nữa Trương Thanh Vân phân tích như vậy chứng tỏ trên tay có những căn cứ chính xác của Lâm Hải, nếu đã có chuẩn bị tốt như vậy thì tỉnh ủy khó thể không thông qua. Nếu Lâm Hải không có vấn đề mà tỉnh ủy không động thì chính nghĩa nằm ở đâu? Công bình ở đâu? Cửa sổ đã bị phá thủng, như vậy tất cả những gì ngụy trang bên ngoài đã không còn, sự việc sớm muộn sẽ sáng tỏ.
Quả nhiên sau đó đến lượt Niên Tuấn Quốc, hắn lập tức giúp đỡ lời nói của Trương Thanh Vân. Nhưng lúc này hắn không có sự chuẩn bị, cũng muốn nói ra những lời chính nghĩa, nhưng lại mắc kẹt ở khắp nơi, cuối cùng gương mặt đỏ bừng bừng vì xấu hổ.
Niên Tuấn Quốc là một thành viên của Triệu phái, trong lòng hắn cũng có những rung động không kém Kiều Quốc Thịnh. Trước đó Niên Tuấn Quốc cho rằng danh tiếng của Trương Thanh Vân ở Hoa Đông chẳng qua chỉ là vì nhỏ tuổi, hắn cũng không cho rằng Trương Thanh Vân có bản lĩnh thật sự.
Nhưng hôm nay Trương Thanh Vân lại cho Niên Tuấn Quốc một bài học, hắn ý thức được mình đã xem nhẹ con rể Triệu gia, người ta hơn ba mươi đã là thường ủy tỉnh ủy, không có thủ đoạn là không thể nào.
Niên Tuấn Quốc hiểu những gì Kiều Quốc Thịnh đang suy tính, dựa theo những gì đã ước định thì tất cả khối chính quyền sẽ đẩy mạnh tranh chấp giữa Trương Thanh Vân và Âu Đan. Nếu chủ trương phá rồi lập của Âu Đan sụp đổ thì sẽ rất phù hợp với ý đồ của Kiều Quốc Thịnh. Mà Trương Thanh Vân trực tiếp chống lại Âu Đan, hai bên không lưu tình, như vậy sẽ đắc tội Hải phái, cũng tạo ra thanh danh không tốt ở trung ương.
Khi trung ương khảo sát cán bộ thì việc gì phải quan tâm đến một Trương Thanh Vân quá cứng nhắc? Đoàn kết mới là vấn đề quan trọng, tổ chức cần những đồng chí có năng lực đoàn kết ban ngành, đoàn kết đồng chí với nhau.
Nếu Trương Thanh Vân cứng nhắc đối đầu Âu Đan, như vậy còn gì là đoàn kết? Nếu hôm nay Trương Thanh Vân thừa thắng xông lên thì quan hệ với Âu Đan có thể hòa hoãn được sao? Hai người mâu thuẫn xơ cứng, ban ngành có thể hợp tác lâu dài được sao?
Nếu không thể đoàn kết ban ngành thì có điều động sẽ bị coi là điều tối kỵ, dù ở đâu thì điều này luôn được người ta xem xét kỹ, người ta chỉ biết nhìn xa nhưng không tiếp cận, nếu là vậy thì thanh danh không còn, còn tương lai gì đáng nói?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.