Chương 797: Thế cục di động
Tịch Mịch Độc Nam Hoa
09/04/2013
Món ăn Hoa Đông thường được nấu khá nhạt, Kiều Quốc Thịnh là một người đàn ông phương bắc vì vậy lúc đầu cũng không thích ứng, nhưng lại rất thích món canh của Hoa Đông. Một nồi canh như vậy phải nấu vài tiếng đồng hồ, sau đó cho lửa nhỏ trong thời gian dài để hương vị thêm thuần, ăn vào làm người ta cảm nhận được hương vị vô cùng. Sau khi dùng cơm mà uống một chén canh như vậy làm Kiều Quốc Thịnh cảm thấy cực kỳ có tư vị.
Người cùng Kiều Quốc Thịnh đi dùng cơm chính là Mã Vị Nhiên, còn có một đám nhân viên. Kiều Quốc Thịnh tổng cộng ở lại Hoài Dương ba ngày, ngoài ngày đầu tiên Trương Thanh Vân tự mình đi theo, hai ngày còn lại đều là công tác của Mã Vị Nhiên. Tóm lại Kiều Quốc Thịnh khá thỏa mãn với chuyến thị sát lần này, hắn không những chỉ biết hình thức và phương hướng phát triển kinh tế của Hoài Dương, đồng thời cũng có thể thấy được kinh tế tương lai ở Hoa Đông. Là một lãnh đạo khối chính quyền tỉnh, tất nhiên vấn đề phát triển kinh tế phải cực kỳ quan tâm, phải luôn xem xét cẩn thận. Vì vậy dù hắn mới đến Hoa Đông, thậm chí còn chưa đứng vững chân, muốn mở rộng và phát triển công tác còn nhiều khó khăn nặng nề, nhưng hắn vẫn không quên chức trách của mình, vẫn phải xuống thị sát và nghiên cứu.
Bây giờ điều quan trọng mà Kiều Quốc Thịnh cần phải làm chính là thẩm thấu lực ảnh hưởng của mình trong ban ngành khối chính quyền, dựng lên uy tín. Hắn có hai con đường để đi, một là thông qua những khối công tác mạnh mẽ để người khác thừa nhận, con đường này thường coi như đúng quy củ. Một con đường khác, đó chính là cơ hội đang bày ra trước mắt, dựa theo quy củ thì khối chính quyền có chủ tịch và phó chủ tịch thường vụ, bây giờ Hoa Đông còn chưa phân phối đồng đều. Mặt khác Hoa Đông còn phải tranh luận nhiều về vấn đề bí thư thị ủy Lăng Thủy Hàn Tiên Tiến còn chưa tiến vào ban ngành thường ủy tỉnh ủy. Là bí thư một thành phố cấp hai, hơn nữa còn có cấp phó bộ mà chưa tiến vào thường ủy tỉnh ủy, điều này làm cho người Lăng Thủy khó thể nào tiếp nhận được. Trong khoảng thời gian gần đây, dù là hội nghị đại biểu quốc hội hay hiệp thương chính trị đều có người phản ánh vấn đề này. Nếu Kiều Quốc Thịnh có thể thuận lợi đẩy Hàn Tiên Tiến vào trong danh sách thường ủy tỉnh ủy, như vậy đối với một Hàn Tiên Tiến còn đang tạm giữ chức phó chủ tịch tỉnh thì sự việc sẽ trở thành đôi bên cùng có lợi, mà Kiều Quốc Thịnh cũng có thể lợi dụng cơ hội này để gom ban ngành chính quyền thành một khối. Vì vậy lần này Kiều Quốc Thịnh đến Hoài Dương, ngoài vấn đề xem xét phát triển kinh tế, trong đó còn tìm kiếm tâm tư của Trương Thanh Vân. Người nổi tiếng thường không tầm thường, Trương Thanh Vân có thể dương danh ở Hoa Đông thì Kiều Quốc Thịnh cũng không vì đối phương còn trẻ mà khinh thường. Nhưng khốn nổi sau vài lần dùng phương pháp thử mà Trương Thanh Vân vẫn tỏ ra không kiêu ngạo không xu nịnh, hơn nữa còn cực kỳ mạnh mẽ, điều này càng làm cho Kiều Quốc Thịnh phải coi trọng.
Trương Thanh Vân rõ ràng rất trưởng thành trên chính trị, hắn biết rất rõ cục diện của Hoa Đông vào lúc này, hắn đang đẩy mạnh phát triển kinh tế Hoài Dương cũng chính vì biết rõ xu thế sắp tới của Hoa Đông. Bây giờ Hoài Dương đang hấp thu chất dinh dưỡng từ Hoàng Hải, đã phát triển với quy mô đơn giản, trên tay Trương Thanh Vân cũng có đủ bài tẩy và lo lắng. Nhưng những tâm chí mạnh mẽ được ép xuống làm cơ sở chính, có sơ sở đó thì hắn hoàn toàn có thể tin tưởng vào tương lai.
Kiều Quốc Thịnh đã sớm suy đoán lần này đến Hoài Dương sẽ không nhận được sự giúp đỡ của Trương Thanh Vân, hắn mới đến, là một chủ tịch tỉnh, người khác chưa biết nông sâu, sao có thể dựa dẫm?
Kiều Quốc Thịnh vừa dùng cơm vừa xem xét những vấn đề này, sau khi hắn dùng cơm xong và ngẩng đầu thì Mã Vị Nhiên đang mỉm cười chờ đợi. Vì vậy Kiều Quốc Thịnh cười nói:
- Chủ tịch Mã, cơm công tác của các anh ở đây có tiêu chuẩn rất cao, mà đặc biệt là món canh này hương vị rất tuyệt, húp xong vẫn còn muốn dùng nữa. Nếu không phải bụng không thể chứa nổi thì tôi phải uống thêm hai chén.
- Chủ tịch thích là quá tốt.
Mã Vị Nhiên khách khí nói, từ ngày đầu tiên đến bây giờ thì Mã Vị Nhiên luôn đi theo Kiều Quốc Thịnh và rất thuận lợi. Những ngày này Trương Thanh Vân rất bận rộn, phía thủ đô cũng có nhiều chuyện cần quan tâm, thực tế ở bến tàu còn có nhiều hàng hóa cần phải phê, sáng sớm đã chạy đến thủ đô. Hôm nay Kiều Quốc Thịnh cũng đã chấm dứt thời gian khảo sát, vì trước đó có chút vấn đề phát sinh khi nghênh đón, mà đến lúc này tiễn chân lại không có mặt Trương Thanh Vân, vì vậy Mã Vị Nhiên cảm thấy rất bồn chồn.
- Chủ tịch Mã, hành trình lần này đã đem đến cho tôi khá nhiều ích lợi, thật sự cũng phải cảm tạ anh nhiệt tình chiêu đãi. Thiên hạ chẳng có bữa tiệc nào không tàn, một giờ sau tôi sẽ phải quay về, đến lúc đó cũng không cần đưa tiễn quá rầm rộ, các anh đều đã bận rộn nhiều ngày, những ngày qua đều làm khổ mọi người rồi.
Kiều Quốc Thịnh nói.
Mã Vị Nhiên thầm thở phào một hơi, hắn nói:
- Chủ tịch, anh nói như vậy cũng không được, chủ tịch đến thì chúng tôi hoan nghênh còn chưa kịp, nào dám nói khổ sở? Vì biết anh thích dùng món canh mà bí thư Trương tựu mình dặn dò tặng anh vài thứ dùng để nấu món canh chính thống, tôi đã sắp xếp lên xe, coi như đây là chút tâm ý.
Kiều Quốc Thịnh khẽ híp mắt, hắn cười lớn nói:
- Quá khách khí, quá khách khí rồi, không ngờ chỉ một chút ưa thích nhỏ của tôi cũng làm các anh để bụng. Bí thư của các anh đến thủ đô làm việc, trước khi đi đã điện thoại cho tôi, có thể thấy ban ngành các anh có hiệu suất rất cao, đoàn kết mạnh, điều này đáng giá khẳng định và cổ vũ.
Mã Vị Nhiên nói:
- Đều là sự lãnh đạo của bí thư Trương để mọi người có không gian thi triển tài hoa, anh ấy cũng thường xuyên nói rõ ban ngành phải đoàn kết, công tác phải có hiệu suất, chúng tôi luôn ghi khắc.
Kiều Quốc Thịnh không lên tiếng, hắn đứng lên cho thư ký mặc lên một chiếc áo khoác. Hắn nhắc đến đoàn kết ban ngành và hiệu suất cao không phải nói suông, mà vài ngày ngay thông qua quan sát cẩn thận mới biết được. Hắn thấy rõ Trương Thanh Vân có uy tín tuyệt đối, toàn bộ ban ngành từ trên xuống dưới đều rất nể phục. Khi còn ở Lăng Thủy, Kiều Quốc Thịnh căn cứ vào vài tài liệu mà biết được Trương Thanh Vân có chút mâu thuẫn với Mã Vị Nhiên, nhưng bây giờ xem ra cũng không phải là như thế. Khả năng tài liệu không chính xác là rất nhỏ, khả năng lớn nhất là Trương Thanh Vân thủ đoạn quá cao, Mã Vị Nhiên không dám hành động đơn giản, nếu thật sự là như vậy thì phải đánh giá lại về Trương Thanh Vân.
Tất nhiên Kiều Quốc Thịnh cũng không muốn đi quá sâu vào vấn đề này, đối với hắn thì quan trọng lúc này là đứng vững chân. Có rất ít người biết rõ hắn còn một minh hữu ở tỉnh ủy, vì Thương Đông Hoa vừa mới nhận chức bí thư ủy ban kỷ luật Hoa Đông chính là bạn học cùng ban cấp tỉnh ở trường đảng trung ương. Khi đó hai người mới quen đã thân, tuy hai người thuộc hai trường phái khác biệt nhưng quan viên thường đến với nhau theo quan hệ lợi ích, những trường phái khác tổ hợp lại với nhau cũng chỉ vì lợi ích mà thôi. Hai người hợp tác sẽ có lợi, như vậy tất nhiên sẽ phải ăn ý, Kiều Quốc Thịnh lúc này còn chưa nhìn rõ mực nước ở Hoa Đông, ngược lại còn có thể dùng Thương Đông Hoa để thăm dò.
Hành trình Trương Thanh Vân đến thủ đô la rất căng, nhiều nhất cũng chỉ ở được ba ngày là quay về, vì bí thư Tần còn nhiều việc cần phải xem xét. Dù xét từ tình cảm cá nhân hay từ sự thật thì Trương Thanh Vân tôn trọng từ tận đáy lòng với Tần Vệ Quốc, vì vậy bí thư Tần đến Hoài Dương cũng được hắn cực kỳ quan tâm.
Bây giờ một bộ phận lo lắng của Trương Thanh Vân ở Hoa Đông đến từ Tần Vệ Quốc, hắn tin với năng lực và tài hoa của Tần Vệ Quốc thì Hoa Đông sẽ không quá biến đổi. Hơn nữa dù bây giờ Hoa Đông bị tách rời thì trong tỉnh vẫn duy trì quan hệ cũ, tất cả các cán bộ vẫn là phái Hoa Đông. Tần Vệ Quốc là người đức cao vọng trọng ở Hoa Đông, vì vậy lão ở lại cũng làm căn cơ của Hoa Đông trở nên kiên cố. Đồng thời Trương Thanh Vân cũng hiểu Tần Vệ Quốc, lão có thể chống đỡ Hoa Đông nhiều năm, thậm chí còn vang danh "vua Hoa Đông" thì chứng tỏ là nhân vật lợi hại. Là một người hùng bá một phương, năng lực khống chế đại cục phải bắt người ta lau mắt nhìn, tuy ban ngành Hoa Đông lần này khá phức tạp, khá rối loạn, nhưng Trương Thanh Vân tin Tần Vệ Quốc hoàn toàn có thể ổn định cục diện. Đây cũng là nguyên nhân Trương Thanh Vân không ưu Kiều Quốc Thịnh, dù Kiều Quốc Thịnh là chủ tịch nhưng Trương Thanh Vân không quá quen biết, hắn sợ đối phương không biết nông sâu, tùy tiện chơi trò cao tay với Tần Vệ Quốc. Nếu Trương Thanh Vân ở quá gần Kiều Quốc Thịnh thì sợ rằng sẽ bất hòa với Tần Vệ Quốc, đây là điều hắn không muốn. Tần Vệ Quốc là người Hoa Đông nhưng trong lòng Trương Thanh Vân thì lão vẫn là nhân vật đáng tôn kính. Những năm qua Trương Thanh Vân ở Hoa Đông và được bí thư thưởng thức mới phát triển đến hôm nay, vì vậy hắn không thể không suy xét nhân tố này. Ý nghĩ của hắn rất rõ ràng, hắn không muốn đứng xen vào chuyện tỉnh ủy, nhưng nếu đứng thành hàng thì sẽ đi ra sau lưng Tần Vệ Quốc. Dù là Hải phái hay bất kỳ phe phái nào cũng vậy, nếu muốn khiêu chiến với quyền uy của bí thư Tần thì tuyệt đối không có phần thắng, điều này Trương Thanh Vân thấy rất rõ.
Vì suy xét đến vấn đề tiếp đãi bí thư Tần mà Trương Thanh Vân từ chối rất nhiều bữa tiệc chiêu đãi ở thủ đô, hắn trực tiếp tiến đến các bộ và ủy ban trung ương liên quan để chạy hạng mục, xin chữ ký. Trương Thanh Vân bây giờ là xưa không bằng nay, rất nhiều lãnh đạo bộ và ủy ban trung ương đều quen mặt, vì vậy mà quan hệ ở thủ đô được mở rộng. Lúc này Trương Thanh Vân có việc gì cần về thủ đô thường rất thuận lợi, nếu chuyện hắn muốn làm không được xét duyệt thì cũng to chuyện.
Sau khi cẩn thận suy xét thì trong lòng Trương Thanh Vân cũng miễn cưỡng xem mình là một quan viên phái Kinh Tân, nhưng hắn cũng có quan hệ rất tốt với Triệu phái, Quách phái, còn cực kỳ quen thuộc với Uông phái. Mặt khác phái Kinh Tân và Hải phái trước nay như nước với lửa, nhưng từ khi Trương Thanh Vân đến Hoa Đông và cùng hợp tác với Hoàng Hải thì trong Hải phái hắn cũng là một tồn tại đặc thù. Quá nhiều quan hệ khó gỡ tạo thành một mạng lưới nhân mạch rộng rãi, đây chính là nguyên nhân mà công tác của Trương Thanh Vân ở thủ đô rất thuận lợi. Tất nhiên trng lòng hắn cũng hiểu rõ, mình tiến vào thủ đô rất thuận lợi cũng có một nguyên nhân liên quan đến địa vị.
Bây giờ Trương Thanh Vân ba mươi sáu mà đã là thường ủy tỉnh ủy Hoa Đông, hơn nữa còn có danh tiếng bí thư đánh đuổi tội phạm, còn đóng vai trò quan trọng trong vấn đề tuyên truyền "vụ án Cố Nhuận Thu". Tất cả đều là tư nguyên của Trương Thanh Vân, nhưng thứ này đặt trên mặt bàn sẽ thể hiện thực lực của một quan viên, có thực lực thì được người tôn trọng, hai bên hỗ trợ lẫn nhau thì cuối cùng mới có một Trương Thanh Vân đứng ở vị trí hôm nay. Quan hệ là quy luật sinh tồn trong quan trường, tuy tàn khốc như là sự thật.
Người cùng Kiều Quốc Thịnh đi dùng cơm chính là Mã Vị Nhiên, còn có một đám nhân viên. Kiều Quốc Thịnh tổng cộng ở lại Hoài Dương ba ngày, ngoài ngày đầu tiên Trương Thanh Vân tự mình đi theo, hai ngày còn lại đều là công tác của Mã Vị Nhiên. Tóm lại Kiều Quốc Thịnh khá thỏa mãn với chuyến thị sát lần này, hắn không những chỉ biết hình thức và phương hướng phát triển kinh tế của Hoài Dương, đồng thời cũng có thể thấy được kinh tế tương lai ở Hoa Đông. Là một lãnh đạo khối chính quyền tỉnh, tất nhiên vấn đề phát triển kinh tế phải cực kỳ quan tâm, phải luôn xem xét cẩn thận. Vì vậy dù hắn mới đến Hoa Đông, thậm chí còn chưa đứng vững chân, muốn mở rộng và phát triển công tác còn nhiều khó khăn nặng nề, nhưng hắn vẫn không quên chức trách của mình, vẫn phải xuống thị sát và nghiên cứu.
Bây giờ điều quan trọng mà Kiều Quốc Thịnh cần phải làm chính là thẩm thấu lực ảnh hưởng của mình trong ban ngành khối chính quyền, dựng lên uy tín. Hắn có hai con đường để đi, một là thông qua những khối công tác mạnh mẽ để người khác thừa nhận, con đường này thường coi như đúng quy củ. Một con đường khác, đó chính là cơ hội đang bày ra trước mắt, dựa theo quy củ thì khối chính quyền có chủ tịch và phó chủ tịch thường vụ, bây giờ Hoa Đông còn chưa phân phối đồng đều. Mặt khác Hoa Đông còn phải tranh luận nhiều về vấn đề bí thư thị ủy Lăng Thủy Hàn Tiên Tiến còn chưa tiến vào ban ngành thường ủy tỉnh ủy. Là bí thư một thành phố cấp hai, hơn nữa còn có cấp phó bộ mà chưa tiến vào thường ủy tỉnh ủy, điều này làm cho người Lăng Thủy khó thể nào tiếp nhận được. Trong khoảng thời gian gần đây, dù là hội nghị đại biểu quốc hội hay hiệp thương chính trị đều có người phản ánh vấn đề này. Nếu Kiều Quốc Thịnh có thể thuận lợi đẩy Hàn Tiên Tiến vào trong danh sách thường ủy tỉnh ủy, như vậy đối với một Hàn Tiên Tiến còn đang tạm giữ chức phó chủ tịch tỉnh thì sự việc sẽ trở thành đôi bên cùng có lợi, mà Kiều Quốc Thịnh cũng có thể lợi dụng cơ hội này để gom ban ngành chính quyền thành một khối. Vì vậy lần này Kiều Quốc Thịnh đến Hoài Dương, ngoài vấn đề xem xét phát triển kinh tế, trong đó còn tìm kiếm tâm tư của Trương Thanh Vân. Người nổi tiếng thường không tầm thường, Trương Thanh Vân có thể dương danh ở Hoa Đông thì Kiều Quốc Thịnh cũng không vì đối phương còn trẻ mà khinh thường. Nhưng khốn nổi sau vài lần dùng phương pháp thử mà Trương Thanh Vân vẫn tỏ ra không kiêu ngạo không xu nịnh, hơn nữa còn cực kỳ mạnh mẽ, điều này càng làm cho Kiều Quốc Thịnh phải coi trọng.
Trương Thanh Vân rõ ràng rất trưởng thành trên chính trị, hắn biết rất rõ cục diện của Hoa Đông vào lúc này, hắn đang đẩy mạnh phát triển kinh tế Hoài Dương cũng chính vì biết rõ xu thế sắp tới của Hoa Đông. Bây giờ Hoài Dương đang hấp thu chất dinh dưỡng từ Hoàng Hải, đã phát triển với quy mô đơn giản, trên tay Trương Thanh Vân cũng có đủ bài tẩy và lo lắng. Nhưng những tâm chí mạnh mẽ được ép xuống làm cơ sở chính, có sơ sở đó thì hắn hoàn toàn có thể tin tưởng vào tương lai.
Kiều Quốc Thịnh đã sớm suy đoán lần này đến Hoài Dương sẽ không nhận được sự giúp đỡ của Trương Thanh Vân, hắn mới đến, là một chủ tịch tỉnh, người khác chưa biết nông sâu, sao có thể dựa dẫm?
Kiều Quốc Thịnh vừa dùng cơm vừa xem xét những vấn đề này, sau khi hắn dùng cơm xong và ngẩng đầu thì Mã Vị Nhiên đang mỉm cười chờ đợi. Vì vậy Kiều Quốc Thịnh cười nói:
- Chủ tịch Mã, cơm công tác của các anh ở đây có tiêu chuẩn rất cao, mà đặc biệt là món canh này hương vị rất tuyệt, húp xong vẫn còn muốn dùng nữa. Nếu không phải bụng không thể chứa nổi thì tôi phải uống thêm hai chén.
- Chủ tịch thích là quá tốt.
Mã Vị Nhiên khách khí nói, từ ngày đầu tiên đến bây giờ thì Mã Vị Nhiên luôn đi theo Kiều Quốc Thịnh và rất thuận lợi. Những ngày này Trương Thanh Vân rất bận rộn, phía thủ đô cũng có nhiều chuyện cần quan tâm, thực tế ở bến tàu còn có nhiều hàng hóa cần phải phê, sáng sớm đã chạy đến thủ đô. Hôm nay Kiều Quốc Thịnh cũng đã chấm dứt thời gian khảo sát, vì trước đó có chút vấn đề phát sinh khi nghênh đón, mà đến lúc này tiễn chân lại không có mặt Trương Thanh Vân, vì vậy Mã Vị Nhiên cảm thấy rất bồn chồn.
- Chủ tịch Mã, hành trình lần này đã đem đến cho tôi khá nhiều ích lợi, thật sự cũng phải cảm tạ anh nhiệt tình chiêu đãi. Thiên hạ chẳng có bữa tiệc nào không tàn, một giờ sau tôi sẽ phải quay về, đến lúc đó cũng không cần đưa tiễn quá rầm rộ, các anh đều đã bận rộn nhiều ngày, những ngày qua đều làm khổ mọi người rồi.
Kiều Quốc Thịnh nói.
Mã Vị Nhiên thầm thở phào một hơi, hắn nói:
- Chủ tịch, anh nói như vậy cũng không được, chủ tịch đến thì chúng tôi hoan nghênh còn chưa kịp, nào dám nói khổ sở? Vì biết anh thích dùng món canh mà bí thư Trương tựu mình dặn dò tặng anh vài thứ dùng để nấu món canh chính thống, tôi đã sắp xếp lên xe, coi như đây là chút tâm ý.
Kiều Quốc Thịnh khẽ híp mắt, hắn cười lớn nói:
- Quá khách khí, quá khách khí rồi, không ngờ chỉ một chút ưa thích nhỏ của tôi cũng làm các anh để bụng. Bí thư của các anh đến thủ đô làm việc, trước khi đi đã điện thoại cho tôi, có thể thấy ban ngành các anh có hiệu suất rất cao, đoàn kết mạnh, điều này đáng giá khẳng định và cổ vũ.
Mã Vị Nhiên nói:
- Đều là sự lãnh đạo của bí thư Trương để mọi người có không gian thi triển tài hoa, anh ấy cũng thường xuyên nói rõ ban ngành phải đoàn kết, công tác phải có hiệu suất, chúng tôi luôn ghi khắc.
Kiều Quốc Thịnh không lên tiếng, hắn đứng lên cho thư ký mặc lên một chiếc áo khoác. Hắn nhắc đến đoàn kết ban ngành và hiệu suất cao không phải nói suông, mà vài ngày ngay thông qua quan sát cẩn thận mới biết được. Hắn thấy rõ Trương Thanh Vân có uy tín tuyệt đối, toàn bộ ban ngành từ trên xuống dưới đều rất nể phục. Khi còn ở Lăng Thủy, Kiều Quốc Thịnh căn cứ vào vài tài liệu mà biết được Trương Thanh Vân có chút mâu thuẫn với Mã Vị Nhiên, nhưng bây giờ xem ra cũng không phải là như thế. Khả năng tài liệu không chính xác là rất nhỏ, khả năng lớn nhất là Trương Thanh Vân thủ đoạn quá cao, Mã Vị Nhiên không dám hành động đơn giản, nếu thật sự là như vậy thì phải đánh giá lại về Trương Thanh Vân.
Tất nhiên Kiều Quốc Thịnh cũng không muốn đi quá sâu vào vấn đề này, đối với hắn thì quan trọng lúc này là đứng vững chân. Có rất ít người biết rõ hắn còn một minh hữu ở tỉnh ủy, vì Thương Đông Hoa vừa mới nhận chức bí thư ủy ban kỷ luật Hoa Đông chính là bạn học cùng ban cấp tỉnh ở trường đảng trung ương. Khi đó hai người mới quen đã thân, tuy hai người thuộc hai trường phái khác biệt nhưng quan viên thường đến với nhau theo quan hệ lợi ích, những trường phái khác tổ hợp lại với nhau cũng chỉ vì lợi ích mà thôi. Hai người hợp tác sẽ có lợi, như vậy tất nhiên sẽ phải ăn ý, Kiều Quốc Thịnh lúc này còn chưa nhìn rõ mực nước ở Hoa Đông, ngược lại còn có thể dùng Thương Đông Hoa để thăm dò.
Hành trình Trương Thanh Vân đến thủ đô la rất căng, nhiều nhất cũng chỉ ở được ba ngày là quay về, vì bí thư Tần còn nhiều việc cần phải xem xét. Dù xét từ tình cảm cá nhân hay từ sự thật thì Trương Thanh Vân tôn trọng từ tận đáy lòng với Tần Vệ Quốc, vì vậy bí thư Tần đến Hoài Dương cũng được hắn cực kỳ quan tâm.
Bây giờ một bộ phận lo lắng của Trương Thanh Vân ở Hoa Đông đến từ Tần Vệ Quốc, hắn tin với năng lực và tài hoa của Tần Vệ Quốc thì Hoa Đông sẽ không quá biến đổi. Hơn nữa dù bây giờ Hoa Đông bị tách rời thì trong tỉnh vẫn duy trì quan hệ cũ, tất cả các cán bộ vẫn là phái Hoa Đông. Tần Vệ Quốc là người đức cao vọng trọng ở Hoa Đông, vì vậy lão ở lại cũng làm căn cơ của Hoa Đông trở nên kiên cố. Đồng thời Trương Thanh Vân cũng hiểu Tần Vệ Quốc, lão có thể chống đỡ Hoa Đông nhiều năm, thậm chí còn vang danh "vua Hoa Đông" thì chứng tỏ là nhân vật lợi hại. Là một người hùng bá một phương, năng lực khống chế đại cục phải bắt người ta lau mắt nhìn, tuy ban ngành Hoa Đông lần này khá phức tạp, khá rối loạn, nhưng Trương Thanh Vân tin Tần Vệ Quốc hoàn toàn có thể ổn định cục diện. Đây cũng là nguyên nhân Trương Thanh Vân không ưu Kiều Quốc Thịnh, dù Kiều Quốc Thịnh là chủ tịch nhưng Trương Thanh Vân không quá quen biết, hắn sợ đối phương không biết nông sâu, tùy tiện chơi trò cao tay với Tần Vệ Quốc. Nếu Trương Thanh Vân ở quá gần Kiều Quốc Thịnh thì sợ rằng sẽ bất hòa với Tần Vệ Quốc, đây là điều hắn không muốn. Tần Vệ Quốc là người Hoa Đông nhưng trong lòng Trương Thanh Vân thì lão vẫn là nhân vật đáng tôn kính. Những năm qua Trương Thanh Vân ở Hoa Đông và được bí thư thưởng thức mới phát triển đến hôm nay, vì vậy hắn không thể không suy xét nhân tố này. Ý nghĩ của hắn rất rõ ràng, hắn không muốn đứng xen vào chuyện tỉnh ủy, nhưng nếu đứng thành hàng thì sẽ đi ra sau lưng Tần Vệ Quốc. Dù là Hải phái hay bất kỳ phe phái nào cũng vậy, nếu muốn khiêu chiến với quyền uy của bí thư Tần thì tuyệt đối không có phần thắng, điều này Trương Thanh Vân thấy rất rõ.
Vì suy xét đến vấn đề tiếp đãi bí thư Tần mà Trương Thanh Vân từ chối rất nhiều bữa tiệc chiêu đãi ở thủ đô, hắn trực tiếp tiến đến các bộ và ủy ban trung ương liên quan để chạy hạng mục, xin chữ ký. Trương Thanh Vân bây giờ là xưa không bằng nay, rất nhiều lãnh đạo bộ và ủy ban trung ương đều quen mặt, vì vậy mà quan hệ ở thủ đô được mở rộng. Lúc này Trương Thanh Vân có việc gì cần về thủ đô thường rất thuận lợi, nếu chuyện hắn muốn làm không được xét duyệt thì cũng to chuyện.
Sau khi cẩn thận suy xét thì trong lòng Trương Thanh Vân cũng miễn cưỡng xem mình là một quan viên phái Kinh Tân, nhưng hắn cũng có quan hệ rất tốt với Triệu phái, Quách phái, còn cực kỳ quen thuộc với Uông phái. Mặt khác phái Kinh Tân và Hải phái trước nay như nước với lửa, nhưng từ khi Trương Thanh Vân đến Hoa Đông và cùng hợp tác với Hoàng Hải thì trong Hải phái hắn cũng là một tồn tại đặc thù. Quá nhiều quan hệ khó gỡ tạo thành một mạng lưới nhân mạch rộng rãi, đây chính là nguyên nhân mà công tác của Trương Thanh Vân ở thủ đô rất thuận lợi. Tất nhiên trng lòng hắn cũng hiểu rõ, mình tiến vào thủ đô rất thuận lợi cũng có một nguyên nhân liên quan đến địa vị.
Bây giờ Trương Thanh Vân ba mươi sáu mà đã là thường ủy tỉnh ủy Hoa Đông, hơn nữa còn có danh tiếng bí thư đánh đuổi tội phạm, còn đóng vai trò quan trọng trong vấn đề tuyên truyền "vụ án Cố Nhuận Thu". Tất cả đều là tư nguyên của Trương Thanh Vân, nhưng thứ này đặt trên mặt bàn sẽ thể hiện thực lực của một quan viên, có thực lực thì được người tôn trọng, hai bên hỗ trợ lẫn nhau thì cuối cùng mới có một Trương Thanh Vân đứng ở vị trí hôm nay. Quan hệ là quy luật sinh tồn trong quan trường, tuy tàn khốc như là sự thật.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.