Chương 112: Có Chuẩn Bị Mà Tới
Cần Lao Đích Tiểu Dã Miêu
12/06/2021
Từ lúc bắt đầu quay cho đến bây giờ đã hơn 4 tháng, giữa chặng đường quay phim còn phải đổi người, thì cuối cùng《 Nhà 》cũng đã được quay hoàn chỉnh.
Tiệc đóng máy tổ chức vào buổi tối ngày 20 tháng 11, chiều hôm nay còn một vài cảnh quay bổ sung, buổi sáng sẽ sắp xếp cho giới truyền thông phỏng vấn.
Bởi vì Tinh Thần Giải Trí có tiếng nghiêm túc khi làm phim và độ nổi tiếng của Cao Hạ cũng như mức độ nổi tiếng vốn có của quyển tiểu thuyết nên bộ phim đã nhận được nhiều sự chú ý ngay từ giai đoạn đầu khởi quay, hiện giờ hiển nhiên là hơn phân nửa giới truyền thông có tiếng đều đến đây.
Tả Ninh cũng không cố tình trang điểm, cô chỉ mặc áo sơmi và quần jean bình thường, khập khiễng đi theo mọi người qua tầng một của biệt thự.
Theo kế hoạch, cô chỉ cần dùng thân phận biên kịch trả lời những vấn đề về viết lách giống như hai lần trước, hôm nay vai chính vẫn là Cao Hạ và Thu Dật Bạch.
Nhưng khi tất cả micro hướng về phía cô, câu hỏi mà cô nghe được lại chính là: "Cô Tả Ninh, nghe nói cô là đứa con ngoài giá thú của quan chức tham nhũng Trịnh Thành Hoa, xin hỏi việc này có thật không?"
Lời này vừa ra, tất cả mọi người trong đoàn phim đều thay đổi sắc mặt, đặc biệt là cả người Thu Dật Bạch chấn động, không thể tin được mà nhìn chằm chằm những phóng viên đang tụ tập.
Cuộc phỏng vấn là do Tinh Thần Giải Trí sắp xếp, có bài học kinh nghiệm trong ngày khởi động máy quay trước đó nên bọn họ cũng đã nhiều lần đề phòng trước để đảm bảo rằng giới truyền thông sẽ không đặt ra những câu hỏi nhàm chán bát quái, thậm chí truyền thông hỏi những câu gì, bọn họ cũng đều biết trước.
Nhưng hôm nay thái độ của tất cả giới truyền thông rõ ràng là có chuẩn bị mà đến, có lẽ hôm nay căn bản họ không quan tâm đến bất kỳ chủ đề gì của bộ phim, mà mục tiêu của bọn họ là Tả Ninh.
Cao Hạ tất nhiên cũng nhận ra điều này, anh vội vàng nhìn về phía Thu Dật Bạch, khi hai người đối diện nhìn nhau thì đều đã hiểu rõ có người đứng sau lưng cố tình sắp xếp tất cả, hơn nữa người đó rất có khả năng là Thu Quốc Bình.
Nhìn Tả Ninh rõ ràng cũng sửng sốt khi bị hỏi như vậy, Thu Dật Bạch nói khẽ với nhân viên công tác bên cạnh: "Dẫn Tả Ninh đi, cuộc phỏng vấn vẫn chưa kết thúc, vấn đề vừa rồi bọn họ hỏi cũng không được để lộ ra ngoài."
Nhân viên công tác lập tức ngây người: "Đạo diễn, đây đều là những hãng truyền thông có tiếng, bọn họ giỏi nhất chính là viết lung tung, làm sao có thể ngăn được? Còn nữa, camera nằm trong tay bọn họ, miệng cũng mọc trêи người bọn họ, chẳng lẽ chúng ta phải đập máy rồi giết người diệt khẩu sao?"
"Bọn họ có thể làm ra những chuyện này, còn không phải là vì tiền sao? Tiền có thể làm được việc, không phải là vấn đề lớn."
Khi nghe đến những câu hỏi đó, đại não của Tả Ninh trống rỗng trong phút chốc. Tuy rằng cô đã sớm chuẩn bị tốt việc thân thế sẽ bị lộ, nhưng tất cả vẫn khiến cho cô đột nhiên không kịp đề phòng.
"Cô Tả Ninh, cha ruột của cô đã bị kết án tù chung thân bởi vì tội tham ô và hối lộ, xin hỏi cô cảm thấy như thế nào?"
"Cô Tả Ninh, nghe nói từ nhỏ cô được học ở trường quý tộc, ngồi xe sang mặc đồ hiệu, những thứ đó đều là tiền do cha ruột của cô tham ô mà có sao?"
"Cô Tả Ninh, nghe nói mẹ đẻ của cô đã từng làʍ ȶìиɦ nhân của một số quan chức tham nhũng, xin hỏi đây có phải là sự thật không?"
"Cô Tả Ninh, có lời đồn rằng khi cô học đại học từng được người ta bao nuôi, thậm chí vì chuyện bán thân mà suýt chút nữa bị đuổi học, xin hỏi việc này có thật không?"
"Cô Tả Ninh, mấy ngày hôm trước con trai cả của Trịnh Thành Hoa là Trịnh Nguyên Nghị, cũng chính là anh trai ruột của cô đã qua đời ở trong tù, xin hỏi cô có đi thăm anh ta không?"
Nghe bọn họ xưng "Cô Tả Ninh", từng chữ "cô", từng chữ "Xin hỏi", vừa thân thiết vừa lễ phép, nhưng tất cả những câu hỏi đều ác độc như thế, Tả Ninh đột nhiên cười thành tiếng.
Đông đảo phóng viên thấy phản ứng này của cô, ngược lại đều sửng sốt rồi đột nhiên im lặng.
Tả Ninh ngước mắt nhìn đám người trước mặt rồi cười nói: "Hôm nay các người đã lên kế hoạch cho vở tuồng này, đã lấy bao nhiêu tiền biểu diễn? Hay là chia sẻ với tôi đi, nói không chừng tôi đủ khả năng để tăng gấp đôi đấy!"
Thấy xung quanh đều im lặng, cô lại tiếp tục nói: "Sao vậy? Lo lắng tiền của tôi không sạch sẽ à? Sợ tiền tôi cho các người là tham ô hay là tiền bán thân? Cũng đúng, làm giới truyền thông có tiếng trong nước, các người có khí tiết, có chính trực và nguyên tắc thì làm sao chịu nhận đồng tiền dơ bẩn của tôi đúng không?"
Cả giới truyền thông, bao gồm cả người của đoàn làm phim, đều không ngờ rằng cô lại có thể tức giận như vậy, ngược lại khiến cho tất cả mọi người đều sững sờ.
Cô chộp lấy một chiếc micro gần nhất ở trêи bàn trước mặt mình, Tả Ninh bước lên ghế dựa, đứng cao hơn tất cả phóng viên một chút rồi nói to vào micro: "Được rồi, bây giờ tôi sẽ bắt đầu trả lời vấn đề của quý vị, xin các vị hãy nhớ kỹ và đừng hỏi lại lần thứ hai, tôi không có kiên nhẫn."
"Thứ nhất, tôi quả thực là con gái của Trịnh Thành Hoa, tôi không thể quyết định nơi tôi sinh ra, nếu có thể lựa chọn thì tôi thực sự không muốn đến với cái thế giới dơ bẩn này."
"Thứ hai, ông ta bị kết án tù chung thân thì liên quan gì đến tôi?"
"Thứ ba, người đàn ông đó chưa từng có ơn dưỡng ɖu͙ƈ tôi, tôi cũng chưa từng dùng một đồng tiền của ông ta."
"Thứ tư, người phụ nữ kia làʍ ȶìиɦ nhân của bao nhiêu người thì làm sao tôi biết được? Bà ta chỉ chịu trách nhiệm sinh ra tôi nhưng không chịu trách nhiệm với tôi."
"Thứ năm, những lời đồn khi tôi còn học đại học sớm đã bị đánh tan từ 7 năm trước rồi, cho nên đến tột cùng là do quý vị ngu ngốc không phân biệt được thật giả, hay là xấu xa đến mức cố tình đổi trắng thay đen?"
"Câu hỏi thứ sáu trả lời giống với câu hỏi thứ hai, anh ta chết thì liên quan gì đến tôi?"
"Được rồi, tôi đã trả lời xong 6 câu này, có ai còn gì muốn hỏi nữa không?"
Toàn bộ vẫn im lặng.
"Nếu không hỏi nữa thì để tôi tự nói với đám truyền thông các người. Các người đến đây với danh nghĩa phỏng vấn độc quyền một bộ phim truyền hình, không hỏi công việc cũng không hỏi về cốt truyện và diễn viên, lại cố tình muốn nắm được thông tin riêng tư của một người ngoài cuộc, hành động của các người đâu chỉ là hèn hạ, quả thực ghê tởm đến mức khiến cho người ta thấy buồn nôn!"
Cô nặng nề ném micro xuống đất, không liếc mắt nhìn ai ở hiện trường nữa và xoay người rời khỏi biệt thự.
Sau mùa đông, thời tiết càng ngày càng lạnh, bên ngoài gió rất lạnh nhưng khi nó thổi đến khiến cô cảm thấy cuối cùng mình cũng dễ chịu hơn một chút.
Chỉ trong một lúc tinh thần hăng hái nói hết những lời đó, bây giờ bình thường trở lại, cô cảm thấy miệng mím chặt đau đớn, ngay cả hô hấp cũng đều có chút khó khăn.
Nhưng may mắn là cô vẫn chịu đựng được.
Cho nên, cha ruột, mẹ đẻ, thân thế, những thứ đó từng được cô liệt kê vào nhiệm vụ cấp địa ngục, thật ra cũng chỉ có vậy.
Thu Dật Bạch và Cao Hạ đuổi theo ra ngoài, vẻ mặt đều lo lắng nhìn cô.
Cô cười lắc đầu: "Không sao, cũng không cần nghĩ cách giúp tôi ngăn chặn tin tức, tôi không để bụng đâu. Chỉ cần những phương tiện truyền thông có mặt đó đưa tin, tôi sẽ lên trang nhất. Đúng lúc những lời này tôi cũng muốn nói với hai người gọi là cha ruột và mẹ đẻ của tôi, đành nhờ bọn họ truyền tải giúp tôi vậy."
"Ninh Ninh..."
"Thật sự không cần lo lắng cho tôi, hai người cứ đi trước, tôi muốn về khách sạn nghỉ ngơi một lúc, đến tiệc đóng máy buổi tối thì gọi tôi."
Tiệc đóng máy tổ chức vào buổi tối ngày 20 tháng 11, chiều hôm nay còn một vài cảnh quay bổ sung, buổi sáng sẽ sắp xếp cho giới truyền thông phỏng vấn.
Bởi vì Tinh Thần Giải Trí có tiếng nghiêm túc khi làm phim và độ nổi tiếng của Cao Hạ cũng như mức độ nổi tiếng vốn có của quyển tiểu thuyết nên bộ phim đã nhận được nhiều sự chú ý ngay từ giai đoạn đầu khởi quay, hiện giờ hiển nhiên là hơn phân nửa giới truyền thông có tiếng đều đến đây.
Tả Ninh cũng không cố tình trang điểm, cô chỉ mặc áo sơmi và quần jean bình thường, khập khiễng đi theo mọi người qua tầng một của biệt thự.
Theo kế hoạch, cô chỉ cần dùng thân phận biên kịch trả lời những vấn đề về viết lách giống như hai lần trước, hôm nay vai chính vẫn là Cao Hạ và Thu Dật Bạch.
Nhưng khi tất cả micro hướng về phía cô, câu hỏi mà cô nghe được lại chính là: "Cô Tả Ninh, nghe nói cô là đứa con ngoài giá thú của quan chức tham nhũng Trịnh Thành Hoa, xin hỏi việc này có thật không?"
Lời này vừa ra, tất cả mọi người trong đoàn phim đều thay đổi sắc mặt, đặc biệt là cả người Thu Dật Bạch chấn động, không thể tin được mà nhìn chằm chằm những phóng viên đang tụ tập.
Cuộc phỏng vấn là do Tinh Thần Giải Trí sắp xếp, có bài học kinh nghiệm trong ngày khởi động máy quay trước đó nên bọn họ cũng đã nhiều lần đề phòng trước để đảm bảo rằng giới truyền thông sẽ không đặt ra những câu hỏi nhàm chán bát quái, thậm chí truyền thông hỏi những câu gì, bọn họ cũng đều biết trước.
Nhưng hôm nay thái độ của tất cả giới truyền thông rõ ràng là có chuẩn bị mà đến, có lẽ hôm nay căn bản họ không quan tâm đến bất kỳ chủ đề gì của bộ phim, mà mục tiêu của bọn họ là Tả Ninh.
Cao Hạ tất nhiên cũng nhận ra điều này, anh vội vàng nhìn về phía Thu Dật Bạch, khi hai người đối diện nhìn nhau thì đều đã hiểu rõ có người đứng sau lưng cố tình sắp xếp tất cả, hơn nữa người đó rất có khả năng là Thu Quốc Bình.
Nhìn Tả Ninh rõ ràng cũng sửng sốt khi bị hỏi như vậy, Thu Dật Bạch nói khẽ với nhân viên công tác bên cạnh: "Dẫn Tả Ninh đi, cuộc phỏng vấn vẫn chưa kết thúc, vấn đề vừa rồi bọn họ hỏi cũng không được để lộ ra ngoài."
Nhân viên công tác lập tức ngây người: "Đạo diễn, đây đều là những hãng truyền thông có tiếng, bọn họ giỏi nhất chính là viết lung tung, làm sao có thể ngăn được? Còn nữa, camera nằm trong tay bọn họ, miệng cũng mọc trêи người bọn họ, chẳng lẽ chúng ta phải đập máy rồi giết người diệt khẩu sao?"
"Bọn họ có thể làm ra những chuyện này, còn không phải là vì tiền sao? Tiền có thể làm được việc, không phải là vấn đề lớn."
Khi nghe đến những câu hỏi đó, đại não của Tả Ninh trống rỗng trong phút chốc. Tuy rằng cô đã sớm chuẩn bị tốt việc thân thế sẽ bị lộ, nhưng tất cả vẫn khiến cho cô đột nhiên không kịp đề phòng.
"Cô Tả Ninh, cha ruột của cô đã bị kết án tù chung thân bởi vì tội tham ô và hối lộ, xin hỏi cô cảm thấy như thế nào?"
"Cô Tả Ninh, nghe nói từ nhỏ cô được học ở trường quý tộc, ngồi xe sang mặc đồ hiệu, những thứ đó đều là tiền do cha ruột của cô tham ô mà có sao?"
"Cô Tả Ninh, nghe nói mẹ đẻ của cô đã từng làʍ ȶìиɦ nhân của một số quan chức tham nhũng, xin hỏi đây có phải là sự thật không?"
"Cô Tả Ninh, có lời đồn rằng khi cô học đại học từng được người ta bao nuôi, thậm chí vì chuyện bán thân mà suýt chút nữa bị đuổi học, xin hỏi việc này có thật không?"
"Cô Tả Ninh, mấy ngày hôm trước con trai cả của Trịnh Thành Hoa là Trịnh Nguyên Nghị, cũng chính là anh trai ruột của cô đã qua đời ở trong tù, xin hỏi cô có đi thăm anh ta không?"
Nghe bọn họ xưng "Cô Tả Ninh", từng chữ "cô", từng chữ "Xin hỏi", vừa thân thiết vừa lễ phép, nhưng tất cả những câu hỏi đều ác độc như thế, Tả Ninh đột nhiên cười thành tiếng.
Đông đảo phóng viên thấy phản ứng này của cô, ngược lại đều sửng sốt rồi đột nhiên im lặng.
Tả Ninh ngước mắt nhìn đám người trước mặt rồi cười nói: "Hôm nay các người đã lên kế hoạch cho vở tuồng này, đã lấy bao nhiêu tiền biểu diễn? Hay là chia sẻ với tôi đi, nói không chừng tôi đủ khả năng để tăng gấp đôi đấy!"
Thấy xung quanh đều im lặng, cô lại tiếp tục nói: "Sao vậy? Lo lắng tiền của tôi không sạch sẽ à? Sợ tiền tôi cho các người là tham ô hay là tiền bán thân? Cũng đúng, làm giới truyền thông có tiếng trong nước, các người có khí tiết, có chính trực và nguyên tắc thì làm sao chịu nhận đồng tiền dơ bẩn của tôi đúng không?"
Cả giới truyền thông, bao gồm cả người của đoàn làm phim, đều không ngờ rằng cô lại có thể tức giận như vậy, ngược lại khiến cho tất cả mọi người đều sững sờ.
Cô chộp lấy một chiếc micro gần nhất ở trêи bàn trước mặt mình, Tả Ninh bước lên ghế dựa, đứng cao hơn tất cả phóng viên một chút rồi nói to vào micro: "Được rồi, bây giờ tôi sẽ bắt đầu trả lời vấn đề của quý vị, xin các vị hãy nhớ kỹ và đừng hỏi lại lần thứ hai, tôi không có kiên nhẫn."
"Thứ nhất, tôi quả thực là con gái của Trịnh Thành Hoa, tôi không thể quyết định nơi tôi sinh ra, nếu có thể lựa chọn thì tôi thực sự không muốn đến với cái thế giới dơ bẩn này."
"Thứ hai, ông ta bị kết án tù chung thân thì liên quan gì đến tôi?"
"Thứ ba, người đàn ông đó chưa từng có ơn dưỡng ɖu͙ƈ tôi, tôi cũng chưa từng dùng một đồng tiền của ông ta."
"Thứ tư, người phụ nữ kia làʍ ȶìиɦ nhân của bao nhiêu người thì làm sao tôi biết được? Bà ta chỉ chịu trách nhiệm sinh ra tôi nhưng không chịu trách nhiệm với tôi."
"Thứ năm, những lời đồn khi tôi còn học đại học sớm đã bị đánh tan từ 7 năm trước rồi, cho nên đến tột cùng là do quý vị ngu ngốc không phân biệt được thật giả, hay là xấu xa đến mức cố tình đổi trắng thay đen?"
"Câu hỏi thứ sáu trả lời giống với câu hỏi thứ hai, anh ta chết thì liên quan gì đến tôi?"
"Được rồi, tôi đã trả lời xong 6 câu này, có ai còn gì muốn hỏi nữa không?"
Toàn bộ vẫn im lặng.
"Nếu không hỏi nữa thì để tôi tự nói với đám truyền thông các người. Các người đến đây với danh nghĩa phỏng vấn độc quyền một bộ phim truyền hình, không hỏi công việc cũng không hỏi về cốt truyện và diễn viên, lại cố tình muốn nắm được thông tin riêng tư của một người ngoài cuộc, hành động của các người đâu chỉ là hèn hạ, quả thực ghê tởm đến mức khiến cho người ta thấy buồn nôn!"
Cô nặng nề ném micro xuống đất, không liếc mắt nhìn ai ở hiện trường nữa và xoay người rời khỏi biệt thự.
Sau mùa đông, thời tiết càng ngày càng lạnh, bên ngoài gió rất lạnh nhưng khi nó thổi đến khiến cô cảm thấy cuối cùng mình cũng dễ chịu hơn một chút.
Chỉ trong một lúc tinh thần hăng hái nói hết những lời đó, bây giờ bình thường trở lại, cô cảm thấy miệng mím chặt đau đớn, ngay cả hô hấp cũng đều có chút khó khăn.
Nhưng may mắn là cô vẫn chịu đựng được.
Cho nên, cha ruột, mẹ đẻ, thân thế, những thứ đó từng được cô liệt kê vào nhiệm vụ cấp địa ngục, thật ra cũng chỉ có vậy.
Thu Dật Bạch và Cao Hạ đuổi theo ra ngoài, vẻ mặt đều lo lắng nhìn cô.
Cô cười lắc đầu: "Không sao, cũng không cần nghĩ cách giúp tôi ngăn chặn tin tức, tôi không để bụng đâu. Chỉ cần những phương tiện truyền thông có mặt đó đưa tin, tôi sẽ lên trang nhất. Đúng lúc những lời này tôi cũng muốn nói với hai người gọi là cha ruột và mẹ đẻ của tôi, đành nhờ bọn họ truyền tải giúp tôi vậy."
"Ninh Ninh..."
"Thật sự không cần lo lắng cho tôi, hai người cứ đi trước, tôi muốn về khách sạn nghỉ ngơi một lúc, đến tiệc đóng máy buổi tối thì gọi tôi."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.