Chương 56: Cô Gái Nhỏ Hung Dữ
Cần Lao Đích Tiểu Dã Miêu
07/06/2021
Tiếng chuông di động vang lên không ngừng, Tả Ninh từ trong mơ màng bừng tỉnh, sờ soạng trên đầu giường hơn nửa ngày mới tìm được di động để ấn nghe, cô mơ mơ màng màng nói: “Alo, là ai vậy?”
“Không phải chứ? Giờ này cậu vẫn còn ngủ sao?” Đầu bên kia truyền đến thanh âm kinh ngạc của Tiền Nhã.
Tả Ninh vẫn chưa mở mắt mà chỉ nói: “Mấy giờ rồi?”
“2 giờ chiều rồi bà chị ạ! Không phải mỗi ngày cậu đều ở đoàn phim hỗ trợ hả, sao giờ lại nhàn rỗi như vậy? Đúng thật là tán đổ được đạo diễn nên chơi quy tắc ngầm a.”
Tả Ninh đột nhiên ngồi dậy, xuyên qua bức màn nhìn ra bên ngoài, nhìn nhìn lại bản thân còn nằm trên giường trong khách sạn, trong đầu nhanh chóng tìm tòi ký ức đêm qua.
Cô cùng Thu Dật Mặc sau một hồi làm tình vui sướng tràn trề thì tựa hồ ngủ quên mất, cuối cùng vẫn là người đàn ông kia ôm cô về khách sạn.
Hơn nữa thời điểm vào phòng, Thu Dật Bạch cũng trùng hợp mở cửa, nhìn bọn họ chằm chằm hồi lâu xong mới chậm rãi nói: “Nghỉ ngơi thật tốt, ngày mai đừng đến đoàn làm phim.”
Sau đó cô thật sự ngủ một giấc cho tới buổi chiều ngày hôm sau, lúc trước thức đêm đánh chữ cũng chưa ngủ lâu đến như vậy.
Tối hôm qua trong đầu một mảnh hỗn độn, cũng không thấy rõ biểu tình trên mặt Thu Dật Bạch, dưới tình huống đó bị anh nhìn thấy, phỏng chừng rất khó chịu.
Tả Ninh đột nhiên cảm thấy tâm muốn chết cũng có, cho dù có cắt đứt sạch sẽ với Thu Dật Bạch và thật sự muốn tìm người đàn ông khác thì cũng không nên là Thu Dật Mặc a!
Tả Ninh cùng Tiền Nhã hẹn gặp ở trung tâm thương mại, khi ra ngoài cô còn cố ý kiểm tra lại quần áo một chút, bởi vì mặc áo sơ mi cao cổ nên dấu vết điên cuồng đêm qua đều bị che khuất, chỉ là đi trên đường giữa hai chân vẫn cảm thấy khó chịu, cũng không biết người khác có nhìn ra cái gì không.
Mở cửa xuống xe taxi ở trước trung tâm thương mại thì vừa vặn nhìn thấy một nhà thuốc, do dự một chút, cô vẫn là đi mua thuốc tránh thai uống vào.
Tuy rằng biết thứ này đối với thân thể không tốt, cũng biết tối hôm qua Thu Dật Mặc đều bắn ra bên ngoài nhưng cô vẫn không yên tâm, dù sao cũng đang ở thời kỳ rụng trứng và còn không dám kết luận thật sự không có một giọt tinh dịch nào chảy vào bên trong.
Về phương diện tránh thai này, cô nửa điểm cũng không dám sơ sẩy. Bản thân cô vốn vẫn luôn phải chịu sự tra tấn bởi thân phận là một đứa con gái riêng của người khác, nên trước khi có cũng đủ năng lực chăm lo cho đứa trẻ thì cô cũng không thể gây tai họa cho một sinh mệnh bé nhỏ.
Tiền Nhã nói cô ấy thất tình, cái gọi là “thất tình”, chẳng qua cũng chỉ là đã hoàn toàn chặt đứt mối tình yêu thầm suốt 5 năm thôi.
“Lần này là thật sự chết tâm, ngay cả công việc tớ cũng từ bỏ. Mỗi ngày đều phải ngồi trước cửa văn phòng của anh ta, nhìn hết cô gái này đến cô gái khác tới tìm anh ta, tớ còn phải trưng gương mặt tươi cười bưng trà đổ nước cho những cô gái đó, mẹ nó đúng thật sự là có bệnh!”
Nhìn cô gái từ trước đến nay vẫn luôn tùy tiện lần đầu tiên trong mắt rưng rưng, tỏ vẻ kiên quyết, Tả Ninh cũng thật sự không biết nên nói cái gì, chỉ có thể gắt gao nắm tay cô ấy, dùng hành động biểu đạt sự cổ vũ.
Chỉ có điều đề tài này cũng không tiếp diễn được bao lâu, cả hai người đều hóa đau thương thành động lực, ra khỏi quán cà phê đi đến một cửa hàng nữ trang sau đó lại đi dạo, mua quần áo đến vô cùng vui vẻ.
Đều nói mua sắm là cách tốt nhất làm cho các cô gái giải tỏa cảm xúc, các cô trên tay cũng xách đầy chiến lợi phẩm, Tả Ninh đối với lời nói đó không hề nghi ngờ.
“Trước đem những thứ này cất vào trong xe rồi chúng ta lên tầng 4 dạo tiếp nhé?” Tiền Nhã chớp chớp mắt với Tả Ninh: “Cậu là đại phú bà, nếu hôm nay tớ có lỡ vung tay quá trớn thì cậu sẽ là người phụ trách bao dưỡng tớ.”
“Được a, dù sao trước đây cậu cũng từng bao dưỡng qua…..” Tả Ninh còn chưa dứt lời thì đột nhiên nhăn mày nhìn sang hướng khác, sau đó thấp giọng mắng một tiếng: “Chết tiệt!”
Tiền Nhã theo ánh mắt Tả Ninh nhìn sang thì liền thấy dọc hành lang toilet có một người đàn ông đang ngồi xổm xuống đất cong eo, đem di động nhắm ngay cô gái mặc váy ngắn đứng cách đó không xa mà chụp lén.
Cô gái kia dáng người cao gầy, vòng nào ra vòng nấy, thập phần gợi cảm, bởi vì cô gái quay người đứng dựa ở ven tường gọi điện thoại nên căn bản không hề phát hiện.
Hai người cho nhau một cái liếc mắt, liền lập tức hiểu ý nhau, sôi nổi buông túi đồ trong tay.
Tiền Nhã lấy di động ra ghi hình tên sắc lang kia lại, còn Tả Ninh thì chạy sang bên kia, lặng lẽ gọi bảo an đến.
Ban đầu ý của các cô chính là để bảo an xử lý việc này, ai ngờ bảo an không có ở gần đây, cô gái gợi cảm kia lại đột nhiên xoay người thì phát hiện người đàn ông đang chụp lén.
Người đàn ông sợ tới mức đứng lên, còn chưa kịp chạy trốn thì cô gái kia đã nhấc chân phải, hướng hạ thể của hắn mà đạp tới, đồng thời đôi tay bắt lấy cổ của hắn, làm cho hắn cả người ngã trên đất.
Tả Ninh cùng Tiền Nhã nhìn đến sửng sốt, không nghĩ tới cô gái này cư nhiên có võ, căn bản không cần bảo an. Hơn nữa cô gái này không chỉ ăn mặc nóng bỏng mà nhìn gương mặt chỉ sợ còn nhỏ tuổi hơn các cô, chỉ có điều lớn lên thật xinh đẹp.
“Bổn tiểu thư đây mà cũng dám chụp, chán sống rồi sao?” Cô gái kia đạp giày cao gót lên trên bụng người đàn ông rồi khom lưng cướp lấy di động, thậm chí không thèm xem ảnh chụp ở bên trong mà trước tiếp ném di động xuống đất, chân còn lại hung hăng dẫm xuống.
Di động hoàn toàn vỡ vụn, cô gái dường như còn ngại không đã ghiền nên nhấc chân đá hắn thêm một cái, cũng may bảo an kịp thời đến ngăn lại, nếu không thì trên mặt người đàn ông kia đã thật sự nở hoa.
Sự việc giao cho bảo an xử trí, Tả Ninh cùng Tiền Nhã xách túi đồ trên đất muốn rời đi thì lại thấy cô gái kia đứng trước mặt Tả Ninh quan sát kỹ lưỡng: “Chị là Tả Ninh? Chính là cô gái xinh đẹp viết tiểu thuyết 《 Nhà》 ?
Tả Ninh nhớ rõ cô chỉ xuất hiện trên mạng một lần duy nhất, chính là hôm khởi động máy quay, tuy nói tin tức đứng đầu nhưng cũng rất nhanh đã lắng xuống.
Hiện giờ ở trung tâm mua sắm đột nhiên bị người ta nhận ra, cô có chút trở tay không kịp: “Cô quen biết tôi?”
Cô gái đắc ý cười cười: “Đương nhiên.”
Ngay sau đó cô gái kia lại tự giới thiệu: “Gọi em là Đồng Tâm, vừa rồi cảm ơn hai người.”
Tiền Nhã lắc đầu: “Trên thực tế chúng tôi vẫn chưa giúp được gì. Cô thân thủ tốt như vậy, là học ở đâu a?”
“Kỳ thật cũng không có gì, chính là từ nhỏ đã từng học qua Tae Kwon Do và Karate nhưng cũng không giỏi lắm, cũng may đối phó được với tên sắc lang vừa rồi, vậy là đủ.”
Nâng cổ tay nhìn thời gian, cô gái lại nói: “Đến giờ cơm rồi, hay là em mời hai người ăn cơm đi? Xem như cảm ơn tâm ý hai người đã giúp, không thể cự tuyệt em, nếu không thì em sẽ rất áy náy.”
Thấy cô gái nói như vậy, hai người không nỡ từ chối nên chỉ có thể cười gật đầu.
Cô gái lại hỏi: “Hai người lái xe sao? Em bắt xe tới, có lẽ phải quá giang hai người một đoạn.”
Tiền Nhã sửng sốt: “Không ăn ở nơi này sao?”
“Đương nhiên, cơm ở trung tâm mua sắm khó ăn muốn chết, em dẫn hai chị đến ăn cơm tiệm tại nhà, tuyệt đối hai chị ăn một lần liền khó quên.”
Cùng người xa lạ hẳn là nên duy trì khoảng cách thích hợp, đây là nhận định chung vẫn luôn hiện hữu trong đầu của Tả Ninh cùng Tiền Nhã, nhưng ở trước mặt cô gái thẳng thắn này, hai cô lại cảm thấy một cảm xúc thân thiết cùng thiện cảm.
Vì thế ba người ngồi trên xe của Tiền Nhã, một đường nghe Đồng Tâm ra lệnh chỉ đường, thẳng đến khi vào đến tiểu khu cao cấp rồi ngừng ở trước một loạt biệt thự xa hoa kiểu Pháp.
Tiền Nhã không dám tin tưởng mà trừng lớn đôi mắt: “Nơi này… Có tiệm ăn tại nhà?”
Đồng Tâm thần bí cười cười: “Đương nhiên, theo em là được rồi, em cũng không thể nào bán hai người đi được.”
Tả Ninh nghĩ thầm, nơi này khẳng định không phải là tiệm ăn tại nhà gì cả, phỏng chừng là nhà của cô nhóc này, dù sao thì với đồng đồ xa xỉ ở trên tay Đồng Tâm, ở biệt thự cao cấp cũng là bình thường.
Đồng Tâm trực tiếp ấn vân tay mở cửa, dẫn hai người theo vào, sau đó hô lớn đối với bên trong: “Anh đã về rồi sao? Nhanh tới kí nhận sự ngạc nhiên! Thu Dật Bạch, em dẫn vợ của anh về nhà này, nhanh lên nào, mau tới hành đại lễ cảm ơn với em đi!”
“Không phải chứ? Giờ này cậu vẫn còn ngủ sao?” Đầu bên kia truyền đến thanh âm kinh ngạc của Tiền Nhã.
Tả Ninh vẫn chưa mở mắt mà chỉ nói: “Mấy giờ rồi?”
“2 giờ chiều rồi bà chị ạ! Không phải mỗi ngày cậu đều ở đoàn phim hỗ trợ hả, sao giờ lại nhàn rỗi như vậy? Đúng thật là tán đổ được đạo diễn nên chơi quy tắc ngầm a.”
Tả Ninh đột nhiên ngồi dậy, xuyên qua bức màn nhìn ra bên ngoài, nhìn nhìn lại bản thân còn nằm trên giường trong khách sạn, trong đầu nhanh chóng tìm tòi ký ức đêm qua.
Cô cùng Thu Dật Mặc sau một hồi làm tình vui sướng tràn trề thì tựa hồ ngủ quên mất, cuối cùng vẫn là người đàn ông kia ôm cô về khách sạn.
Hơn nữa thời điểm vào phòng, Thu Dật Bạch cũng trùng hợp mở cửa, nhìn bọn họ chằm chằm hồi lâu xong mới chậm rãi nói: “Nghỉ ngơi thật tốt, ngày mai đừng đến đoàn làm phim.”
Sau đó cô thật sự ngủ một giấc cho tới buổi chiều ngày hôm sau, lúc trước thức đêm đánh chữ cũng chưa ngủ lâu đến như vậy.
Tối hôm qua trong đầu một mảnh hỗn độn, cũng không thấy rõ biểu tình trên mặt Thu Dật Bạch, dưới tình huống đó bị anh nhìn thấy, phỏng chừng rất khó chịu.
Tả Ninh đột nhiên cảm thấy tâm muốn chết cũng có, cho dù có cắt đứt sạch sẽ với Thu Dật Bạch và thật sự muốn tìm người đàn ông khác thì cũng không nên là Thu Dật Mặc a!
Tả Ninh cùng Tiền Nhã hẹn gặp ở trung tâm thương mại, khi ra ngoài cô còn cố ý kiểm tra lại quần áo một chút, bởi vì mặc áo sơ mi cao cổ nên dấu vết điên cuồng đêm qua đều bị che khuất, chỉ là đi trên đường giữa hai chân vẫn cảm thấy khó chịu, cũng không biết người khác có nhìn ra cái gì không.
Mở cửa xuống xe taxi ở trước trung tâm thương mại thì vừa vặn nhìn thấy một nhà thuốc, do dự một chút, cô vẫn là đi mua thuốc tránh thai uống vào.
Tuy rằng biết thứ này đối với thân thể không tốt, cũng biết tối hôm qua Thu Dật Mặc đều bắn ra bên ngoài nhưng cô vẫn không yên tâm, dù sao cũng đang ở thời kỳ rụng trứng và còn không dám kết luận thật sự không có một giọt tinh dịch nào chảy vào bên trong.
Về phương diện tránh thai này, cô nửa điểm cũng không dám sơ sẩy. Bản thân cô vốn vẫn luôn phải chịu sự tra tấn bởi thân phận là một đứa con gái riêng của người khác, nên trước khi có cũng đủ năng lực chăm lo cho đứa trẻ thì cô cũng không thể gây tai họa cho một sinh mệnh bé nhỏ.
Tiền Nhã nói cô ấy thất tình, cái gọi là “thất tình”, chẳng qua cũng chỉ là đã hoàn toàn chặt đứt mối tình yêu thầm suốt 5 năm thôi.
“Lần này là thật sự chết tâm, ngay cả công việc tớ cũng từ bỏ. Mỗi ngày đều phải ngồi trước cửa văn phòng của anh ta, nhìn hết cô gái này đến cô gái khác tới tìm anh ta, tớ còn phải trưng gương mặt tươi cười bưng trà đổ nước cho những cô gái đó, mẹ nó đúng thật sự là có bệnh!”
Nhìn cô gái từ trước đến nay vẫn luôn tùy tiện lần đầu tiên trong mắt rưng rưng, tỏ vẻ kiên quyết, Tả Ninh cũng thật sự không biết nên nói cái gì, chỉ có thể gắt gao nắm tay cô ấy, dùng hành động biểu đạt sự cổ vũ.
Chỉ có điều đề tài này cũng không tiếp diễn được bao lâu, cả hai người đều hóa đau thương thành động lực, ra khỏi quán cà phê đi đến một cửa hàng nữ trang sau đó lại đi dạo, mua quần áo đến vô cùng vui vẻ.
Đều nói mua sắm là cách tốt nhất làm cho các cô gái giải tỏa cảm xúc, các cô trên tay cũng xách đầy chiến lợi phẩm, Tả Ninh đối với lời nói đó không hề nghi ngờ.
“Trước đem những thứ này cất vào trong xe rồi chúng ta lên tầng 4 dạo tiếp nhé?” Tiền Nhã chớp chớp mắt với Tả Ninh: “Cậu là đại phú bà, nếu hôm nay tớ có lỡ vung tay quá trớn thì cậu sẽ là người phụ trách bao dưỡng tớ.”
“Được a, dù sao trước đây cậu cũng từng bao dưỡng qua…..” Tả Ninh còn chưa dứt lời thì đột nhiên nhăn mày nhìn sang hướng khác, sau đó thấp giọng mắng một tiếng: “Chết tiệt!”
Tiền Nhã theo ánh mắt Tả Ninh nhìn sang thì liền thấy dọc hành lang toilet có một người đàn ông đang ngồi xổm xuống đất cong eo, đem di động nhắm ngay cô gái mặc váy ngắn đứng cách đó không xa mà chụp lén.
Cô gái kia dáng người cao gầy, vòng nào ra vòng nấy, thập phần gợi cảm, bởi vì cô gái quay người đứng dựa ở ven tường gọi điện thoại nên căn bản không hề phát hiện.
Hai người cho nhau một cái liếc mắt, liền lập tức hiểu ý nhau, sôi nổi buông túi đồ trong tay.
Tiền Nhã lấy di động ra ghi hình tên sắc lang kia lại, còn Tả Ninh thì chạy sang bên kia, lặng lẽ gọi bảo an đến.
Ban đầu ý của các cô chính là để bảo an xử lý việc này, ai ngờ bảo an không có ở gần đây, cô gái gợi cảm kia lại đột nhiên xoay người thì phát hiện người đàn ông đang chụp lén.
Người đàn ông sợ tới mức đứng lên, còn chưa kịp chạy trốn thì cô gái kia đã nhấc chân phải, hướng hạ thể của hắn mà đạp tới, đồng thời đôi tay bắt lấy cổ của hắn, làm cho hắn cả người ngã trên đất.
Tả Ninh cùng Tiền Nhã nhìn đến sửng sốt, không nghĩ tới cô gái này cư nhiên có võ, căn bản không cần bảo an. Hơn nữa cô gái này không chỉ ăn mặc nóng bỏng mà nhìn gương mặt chỉ sợ còn nhỏ tuổi hơn các cô, chỉ có điều lớn lên thật xinh đẹp.
“Bổn tiểu thư đây mà cũng dám chụp, chán sống rồi sao?” Cô gái kia đạp giày cao gót lên trên bụng người đàn ông rồi khom lưng cướp lấy di động, thậm chí không thèm xem ảnh chụp ở bên trong mà trước tiếp ném di động xuống đất, chân còn lại hung hăng dẫm xuống.
Di động hoàn toàn vỡ vụn, cô gái dường như còn ngại không đã ghiền nên nhấc chân đá hắn thêm một cái, cũng may bảo an kịp thời đến ngăn lại, nếu không thì trên mặt người đàn ông kia đã thật sự nở hoa.
Sự việc giao cho bảo an xử trí, Tả Ninh cùng Tiền Nhã xách túi đồ trên đất muốn rời đi thì lại thấy cô gái kia đứng trước mặt Tả Ninh quan sát kỹ lưỡng: “Chị là Tả Ninh? Chính là cô gái xinh đẹp viết tiểu thuyết 《 Nhà》 ?
Tả Ninh nhớ rõ cô chỉ xuất hiện trên mạng một lần duy nhất, chính là hôm khởi động máy quay, tuy nói tin tức đứng đầu nhưng cũng rất nhanh đã lắng xuống.
Hiện giờ ở trung tâm mua sắm đột nhiên bị người ta nhận ra, cô có chút trở tay không kịp: “Cô quen biết tôi?”
Cô gái đắc ý cười cười: “Đương nhiên.”
Ngay sau đó cô gái kia lại tự giới thiệu: “Gọi em là Đồng Tâm, vừa rồi cảm ơn hai người.”
Tiền Nhã lắc đầu: “Trên thực tế chúng tôi vẫn chưa giúp được gì. Cô thân thủ tốt như vậy, là học ở đâu a?”
“Kỳ thật cũng không có gì, chính là từ nhỏ đã từng học qua Tae Kwon Do và Karate nhưng cũng không giỏi lắm, cũng may đối phó được với tên sắc lang vừa rồi, vậy là đủ.”
Nâng cổ tay nhìn thời gian, cô gái lại nói: “Đến giờ cơm rồi, hay là em mời hai người ăn cơm đi? Xem như cảm ơn tâm ý hai người đã giúp, không thể cự tuyệt em, nếu không thì em sẽ rất áy náy.”
Thấy cô gái nói như vậy, hai người không nỡ từ chối nên chỉ có thể cười gật đầu.
Cô gái lại hỏi: “Hai người lái xe sao? Em bắt xe tới, có lẽ phải quá giang hai người một đoạn.”
Tiền Nhã sửng sốt: “Không ăn ở nơi này sao?”
“Đương nhiên, cơm ở trung tâm mua sắm khó ăn muốn chết, em dẫn hai chị đến ăn cơm tiệm tại nhà, tuyệt đối hai chị ăn một lần liền khó quên.”
Cùng người xa lạ hẳn là nên duy trì khoảng cách thích hợp, đây là nhận định chung vẫn luôn hiện hữu trong đầu của Tả Ninh cùng Tiền Nhã, nhưng ở trước mặt cô gái thẳng thắn này, hai cô lại cảm thấy một cảm xúc thân thiết cùng thiện cảm.
Vì thế ba người ngồi trên xe của Tiền Nhã, một đường nghe Đồng Tâm ra lệnh chỉ đường, thẳng đến khi vào đến tiểu khu cao cấp rồi ngừng ở trước một loạt biệt thự xa hoa kiểu Pháp.
Tiền Nhã không dám tin tưởng mà trừng lớn đôi mắt: “Nơi này… Có tiệm ăn tại nhà?”
Đồng Tâm thần bí cười cười: “Đương nhiên, theo em là được rồi, em cũng không thể nào bán hai người đi được.”
Tả Ninh nghĩ thầm, nơi này khẳng định không phải là tiệm ăn tại nhà gì cả, phỏng chừng là nhà của cô nhóc này, dù sao thì với đồng đồ xa xỉ ở trên tay Đồng Tâm, ở biệt thự cao cấp cũng là bình thường.
Đồng Tâm trực tiếp ấn vân tay mở cửa, dẫn hai người theo vào, sau đó hô lớn đối với bên trong: “Anh đã về rồi sao? Nhanh tới kí nhận sự ngạc nhiên! Thu Dật Bạch, em dẫn vợ của anh về nhà này, nhanh lên nào, mau tới hành đại lễ cảm ơn với em đi!”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.