Chương 25: Đào Góc Tường
Cần Lao Đích Tiểu Dã Miêu
04/06/2021
Anh ta thích em có phải không?
Phương Kinh Luân thích Tả Ninh có phải không?
Vấn đề này, nếu trở lại năm đó ở đại học S, chỉ sợ tùy tiện hỏi một bạn học hỏi một câu, cũng có thể biết được đáp án.
Nhưng như vậy thì sao?
Tả Ninh cười khẽ nhún vai: "Thời điểm năm nhất đúng là anh ấy có theo đuổi em nhưng em không đồng ý."
"Nếu không đồng ý, vậy còn lưu WeChat của anh ta làm gì?"
"Anh ấy lại không quấy rầy em, em có lý do gì đem anh ấy xóa đi? Còn nữa, năm đó anh ấy giúp em rất nhiều, sao em có thể làm chuyện vong ân phụ nghĩa như vậy?"
Tả Ninh có chút khó chịu, "Thu Dật Bạch, anh ghen cũng không nên quá đáng như vậy chứ? Nếu em cùng Phương Kinh Luân có cái gì, năm đó liền ở bên nhau, hà cớ gì phải đợi đến bây giờ?"
Thu Dật Bạch cảm thấy chính mình giống như có chút quá nhạy cảm, sợ chọc giận Tả Ninh, lúc này mới đem di động trả lại cho cô, cuối cùng vẫn không nhịn được hỏi lại: "Anh ta là hot boy ở trường em, rất đẹp trai sao? Có đẹp trai hơn anh không? Có nhiều tiền hơn anh không? Có tài hơn anh không?"
Thấy bộ dáng của anh, Tả Ninh nghĩ thầm muốn trêu chọc anh một chút cho nên có ý giả vờ nghiêm túc: "Ừm, để em ngẫm lại xem, anh ấy so với anh cao hơn hai ba centimet, còn đẹp trai thì anh cùng anh ấy lại không giống nhau, nhưng mà anh ấy so với anh trẻ hơn, còn tiền? Nhà anh ấy hình như không nghèo chỉ có tiền, tài hoa sao...ưmm..."
Tả Ninh còn chưa nói xong, đôi môi đã bị anh hung hăng hôn lấy.
Thu Dật Bạch hôn đặc biệt bá đạo, một bên dùng sức cắn môi mềm mại của cô, một bên cạy ra hàm răng đầu lưỡi không kiêng nể quấy phá trong khoang miệng đến nỗi cô không nhịn được ưm một tiếng.
Bây giờ là thời gian đoàn phim nghỉ ngơi, những người may mắn chứng kiến một màn tình cảm mãnh liệt trước mắt nhưng mà đã sớm biết nên không nói gì, chỉ là ngẫu nhiên có vài người liếc nhìn họ bên này, phát ra tiếng trêu đều rất nhỏ.
Đồng Ninh thừa dịp nghỉ ngơi liền tìm Cao Hạ cùng anh tập lời thoại, thấy một màn như vậy không nhịn được tấm tắc: "Trước kia không biết đạo diễn Thu đói khát như vậy, chị Tả Ninh thật thảm!"
Dừng một chút cậu lại bổ sung: "Nhưng mà thấy mỗi ngày trên mặt chị Tả Ninh như có gió xuân, hẳn là rất hạnh phúc."
Cao Hạ không tự chủ mà siết chặt góc áo, đem ánh mắt đang xem đôi nam nữ hôn nhau kéo trở về, lạnh lùng thốt: "Không muốn tập thoại sao?"
Đồng Ninh đem tầm mắt thu hồi, nghiêm túc học lời thoại, kết quả là cứ một lúc lại nhìn sang bên kia.
Thấy Thu Dật Bạch ôm Tả Ninh đi đến thang máy, Đồng Ninh trêu đùa: "Đạo diễn Thu bộ dáng này thật là...Cũng không biết anh ấy mỗi ngày làm vài lần, chị Tả Ninh sao có thể chịu nổi..."
"Roẹt!" Tờ kịch bản trong tay Cao Hạ bỗng chốc rách làm hai, trên mu bàn tay của anh lưu lại một vết hồng nhàn nhạt.
Nhìn bóng dáng đôi nam nữ đã đi xa, anh tự giễu mà cười cười: "Bọn họ thực hạnh phúc, làm sao người ngoài như chúng ta có thể quan tâm."
Đồng Ninh có chút nghiền ngẫm mà nhìn anh: "Anh Cao Hạ, anh cũng thích chị Tả Ninh sao?"
Giọng nói của Đồng Ninh dường như không giống như đang hỏi vấn đề mà ngược lại càng giống như khẳng định như vậy.
Cao Hạ sắc mặt cứng lại, ánh mắt sắc bén bắn về phía Đồng Ninh: "Đừng nói bậy!"
Đồng Ninh bĩu môi: "Anh không cảm thấy anh biểu hiện rất rõ ràng sao?"
Sắc mặt Cao Hạ lúc này càng trở nên khó coi, Đồng Ninh chính là cố tình gây chuyện, không sợ chết nói: "Lúc nghỉ ngơi, phân nửa thời gian có phải anh đều nhìn lén chị ấy, lúc quay phim, anh thất thần mười lần thì chín lần đều là vì chị ấy. Như vậy anh nói đi, không chỉ có em thực ra hơn nửa đoàn phim đều phát hiện chỉ là họ không dám hỏi anh thôi, bàn tán sau lưng cũng không dám để anh biết."
Nói đến đây, cậu làm ra bộ dáng thấm thía, vỗ vỗ vai Cao Hạ: "Anh, theo đuổi con gái không phải phạm pháp, anh xem anh ở trên màn ảnh biết ăn nói, như thế nào đằng sau lại...như vậy."
Đồng Ninh khoa tay múa chân nửa ngày, vẫn là không biết nên dùng cái gì hình dùng ánh mắt của Cao Hạ cho đúng.
Cao Hạ ngơ ngác nhìn cậu: "Ai nói tôi muốn theo đuổi cô ấy?"
"Thích còn không theo đuổi, không phải là bị ngốc sao?" Dừng một chút, bộ dáng của Đồng Ninh đột nhiên bừng tỉnh, "A, em biết rồi, bởi vì anh cùng đạo diễn Thu là anh em tốt, cái này gọi là vợ bạn không thể chạm vào, cho nên anh từ bỏ, chủ động đem người nhường cho đạo diễn Thu đúng hay không?"
Cao Hạ bộ dáng biểu tình như quái vật nhìn cậu, đáy mắt lộ rõ sự khinh bỉ.
Đồng Ninh lần nữa vỗ vỗ vai Cao Hạ: "Anh, không phải em nói anh chứ, loại tình cảm đơn phương này, bộ phim truyền hình cẩu huyết mười năm trước mới có, chúng ta là người hiện đại trẻ tuổi, thích liền phải dũng cảm bắt lấy, không cần biết kẻ địch là ai!"
Cao Hạ vô ngữ mà nhìn cậu một cái: "Cậu đừng nói bậy, câu chuyện không phải như cậu tưởng đâu."
"Vậy câu chuyện như thế nào?"
Nhìn thang máy Cao Hạ trầm mặc hồi lâu mới lẩm bẩm nói: "Tôi đã phạm một sai lầm không có cách nào tha thứ, tôi đã sớm...không có tư cách..."
Đồng Ninh không nghe rõ anh nói gì nhưng xem vẻ mặt anh tự giễu lại tuyệt vọng, vẫn là nghiêm túc an ủi: "Anh, đừng từ bỏ nha, sao anh có thể chắc được đạo diễn Thu và chị ấy có thể bền lâu? Còn nữa, anh không phải không thấy ánh mắt mỗi lần chị Tả Ninh nhìn anh, rõ ràng không giống với người khác, theo em thấy, nếu anh muốn đào góc tường, căn bản là chuyện có thể."
Nói xong câu này, Đồng Ninh đột nhiên cảm thấy chột dạ, ánh mắt quét một lượt xung quanh cũng may mọi người đều đang bận rộn không ai để ý đến bọn họ.
"Anh, tuy rằng em muốn anh đào góc tường, nhưng mà anh đừng tiết lộ ra ngoài nha, cũng không biết sao lại như thế, em tự nhiên lại sợ con người yêu nghiệt như Thu Dật Bạch kia, aiz, thật mất mặt!"
Cao Hạ căn bản không nghe được Đồng Ninh lầu bầu, lúc này anh vẫn đang suy nghĩ về câu nói lúc nảy của Đồng Ninh.
Ánh mắt Tả Ninh nhìn anh...
Không ai có thể rõ ràng hơn anh, mỗi lần Tả Ninh nhìn về anh là dạng ánh mắt gì.
Nghĩ vậy, khóe môi không tự giác mà cười khổ.
Phương Kinh Luân thích Tả Ninh có phải không?
Vấn đề này, nếu trở lại năm đó ở đại học S, chỉ sợ tùy tiện hỏi một bạn học hỏi một câu, cũng có thể biết được đáp án.
Nhưng như vậy thì sao?
Tả Ninh cười khẽ nhún vai: "Thời điểm năm nhất đúng là anh ấy có theo đuổi em nhưng em không đồng ý."
"Nếu không đồng ý, vậy còn lưu WeChat của anh ta làm gì?"
"Anh ấy lại không quấy rầy em, em có lý do gì đem anh ấy xóa đi? Còn nữa, năm đó anh ấy giúp em rất nhiều, sao em có thể làm chuyện vong ân phụ nghĩa như vậy?"
Tả Ninh có chút khó chịu, "Thu Dật Bạch, anh ghen cũng không nên quá đáng như vậy chứ? Nếu em cùng Phương Kinh Luân có cái gì, năm đó liền ở bên nhau, hà cớ gì phải đợi đến bây giờ?"
Thu Dật Bạch cảm thấy chính mình giống như có chút quá nhạy cảm, sợ chọc giận Tả Ninh, lúc này mới đem di động trả lại cho cô, cuối cùng vẫn không nhịn được hỏi lại: "Anh ta là hot boy ở trường em, rất đẹp trai sao? Có đẹp trai hơn anh không? Có nhiều tiền hơn anh không? Có tài hơn anh không?"
Thấy bộ dáng của anh, Tả Ninh nghĩ thầm muốn trêu chọc anh một chút cho nên có ý giả vờ nghiêm túc: "Ừm, để em ngẫm lại xem, anh ấy so với anh cao hơn hai ba centimet, còn đẹp trai thì anh cùng anh ấy lại không giống nhau, nhưng mà anh ấy so với anh trẻ hơn, còn tiền? Nhà anh ấy hình như không nghèo chỉ có tiền, tài hoa sao...ưmm..."
Tả Ninh còn chưa nói xong, đôi môi đã bị anh hung hăng hôn lấy.
Thu Dật Bạch hôn đặc biệt bá đạo, một bên dùng sức cắn môi mềm mại của cô, một bên cạy ra hàm răng đầu lưỡi không kiêng nể quấy phá trong khoang miệng đến nỗi cô không nhịn được ưm một tiếng.
Bây giờ là thời gian đoàn phim nghỉ ngơi, những người may mắn chứng kiến một màn tình cảm mãnh liệt trước mắt nhưng mà đã sớm biết nên không nói gì, chỉ là ngẫu nhiên có vài người liếc nhìn họ bên này, phát ra tiếng trêu đều rất nhỏ.
Đồng Ninh thừa dịp nghỉ ngơi liền tìm Cao Hạ cùng anh tập lời thoại, thấy một màn như vậy không nhịn được tấm tắc: "Trước kia không biết đạo diễn Thu đói khát như vậy, chị Tả Ninh thật thảm!"
Dừng một chút cậu lại bổ sung: "Nhưng mà thấy mỗi ngày trên mặt chị Tả Ninh như có gió xuân, hẳn là rất hạnh phúc."
Cao Hạ không tự chủ mà siết chặt góc áo, đem ánh mắt đang xem đôi nam nữ hôn nhau kéo trở về, lạnh lùng thốt: "Không muốn tập thoại sao?"
Đồng Ninh đem tầm mắt thu hồi, nghiêm túc học lời thoại, kết quả là cứ một lúc lại nhìn sang bên kia.
Thấy Thu Dật Bạch ôm Tả Ninh đi đến thang máy, Đồng Ninh trêu đùa: "Đạo diễn Thu bộ dáng này thật là...Cũng không biết anh ấy mỗi ngày làm vài lần, chị Tả Ninh sao có thể chịu nổi..."
"Roẹt!" Tờ kịch bản trong tay Cao Hạ bỗng chốc rách làm hai, trên mu bàn tay của anh lưu lại một vết hồng nhàn nhạt.
Nhìn bóng dáng đôi nam nữ đã đi xa, anh tự giễu mà cười cười: "Bọn họ thực hạnh phúc, làm sao người ngoài như chúng ta có thể quan tâm."
Đồng Ninh có chút nghiền ngẫm mà nhìn anh: "Anh Cao Hạ, anh cũng thích chị Tả Ninh sao?"
Giọng nói của Đồng Ninh dường như không giống như đang hỏi vấn đề mà ngược lại càng giống như khẳng định như vậy.
Cao Hạ sắc mặt cứng lại, ánh mắt sắc bén bắn về phía Đồng Ninh: "Đừng nói bậy!"
Đồng Ninh bĩu môi: "Anh không cảm thấy anh biểu hiện rất rõ ràng sao?"
Sắc mặt Cao Hạ lúc này càng trở nên khó coi, Đồng Ninh chính là cố tình gây chuyện, không sợ chết nói: "Lúc nghỉ ngơi, phân nửa thời gian có phải anh đều nhìn lén chị ấy, lúc quay phim, anh thất thần mười lần thì chín lần đều là vì chị ấy. Như vậy anh nói đi, không chỉ có em thực ra hơn nửa đoàn phim đều phát hiện chỉ là họ không dám hỏi anh thôi, bàn tán sau lưng cũng không dám để anh biết."
Nói đến đây, cậu làm ra bộ dáng thấm thía, vỗ vỗ vai Cao Hạ: "Anh, theo đuổi con gái không phải phạm pháp, anh xem anh ở trên màn ảnh biết ăn nói, như thế nào đằng sau lại...như vậy."
Đồng Ninh khoa tay múa chân nửa ngày, vẫn là không biết nên dùng cái gì hình dùng ánh mắt của Cao Hạ cho đúng.
Cao Hạ ngơ ngác nhìn cậu: "Ai nói tôi muốn theo đuổi cô ấy?"
"Thích còn không theo đuổi, không phải là bị ngốc sao?" Dừng một chút, bộ dáng của Đồng Ninh đột nhiên bừng tỉnh, "A, em biết rồi, bởi vì anh cùng đạo diễn Thu là anh em tốt, cái này gọi là vợ bạn không thể chạm vào, cho nên anh từ bỏ, chủ động đem người nhường cho đạo diễn Thu đúng hay không?"
Cao Hạ bộ dáng biểu tình như quái vật nhìn cậu, đáy mắt lộ rõ sự khinh bỉ.
Đồng Ninh lần nữa vỗ vỗ vai Cao Hạ: "Anh, không phải em nói anh chứ, loại tình cảm đơn phương này, bộ phim truyền hình cẩu huyết mười năm trước mới có, chúng ta là người hiện đại trẻ tuổi, thích liền phải dũng cảm bắt lấy, không cần biết kẻ địch là ai!"
Cao Hạ vô ngữ mà nhìn cậu một cái: "Cậu đừng nói bậy, câu chuyện không phải như cậu tưởng đâu."
"Vậy câu chuyện như thế nào?"
Nhìn thang máy Cao Hạ trầm mặc hồi lâu mới lẩm bẩm nói: "Tôi đã phạm một sai lầm không có cách nào tha thứ, tôi đã sớm...không có tư cách..."
Đồng Ninh không nghe rõ anh nói gì nhưng xem vẻ mặt anh tự giễu lại tuyệt vọng, vẫn là nghiêm túc an ủi: "Anh, đừng từ bỏ nha, sao anh có thể chắc được đạo diễn Thu và chị ấy có thể bền lâu? Còn nữa, anh không phải không thấy ánh mắt mỗi lần chị Tả Ninh nhìn anh, rõ ràng không giống với người khác, theo em thấy, nếu anh muốn đào góc tường, căn bản là chuyện có thể."
Nói xong câu này, Đồng Ninh đột nhiên cảm thấy chột dạ, ánh mắt quét một lượt xung quanh cũng may mọi người đều đang bận rộn không ai để ý đến bọn họ.
"Anh, tuy rằng em muốn anh đào góc tường, nhưng mà anh đừng tiết lộ ra ngoài nha, cũng không biết sao lại như thế, em tự nhiên lại sợ con người yêu nghiệt như Thu Dật Bạch kia, aiz, thật mất mặt!"
Cao Hạ căn bản không nghe được Đồng Ninh lầu bầu, lúc này anh vẫn đang suy nghĩ về câu nói lúc nảy của Đồng Ninh.
Ánh mắt Tả Ninh nhìn anh...
Không ai có thể rõ ràng hơn anh, mỗi lần Tả Ninh nhìn về anh là dạng ánh mắt gì.
Nghĩ vậy, khóe môi không tự giác mà cười khổ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.