Chương 23: Lại Làm Thêm Lần Nữa
Cần Lao Đích Tiểu Dã Miêu
04/06/2021
Gắt gao ôm thân thể mềm nhũn của cô vào trong ngực, Thu Dật Bạch thở hổn hển hồi lâu mới nghiến răng nghiến lợi nói: "Tiểu yêu tinh, mỗi lần ở trước mặt em, anh căn bản không thể kiềm chế được bản thân."
Tả Ninh vẫn thở dốc, dựa đầu lên ngực của anh, hoàn toàn không có sức lực để nói chuyện.
Anh cúi đầu hôn nhẹ lên trán đã thấm ướt mồ hôi của cô: "Xin lỗi, vừa rồi anh không kiềm chế được, lần sau sẽ không."
Giọng nói của cô có chút ngẹn ngào: "Em vừa mới hết kỳ an toàn nhưng lúc trước em xem trên mạng, trong kỳ an toàn cũng không chắc sẽ an toàn, còn có bắn tinh ra ngoài cũng không an toàn đâu."
"Ừm, về sau anh sẽ chú ý." Anh hôn lên vành tai cô, "Ngày mai anh liền mua một hộp áo mưa để trong phòng, tuyệt đối không có lần sau, anh bảo đảm."
"Một hộp? Anh dùng nhiều như vậy sao?"
"Em là đang hoài nghi năng lực của anh?"
Anh thẳng lưng cọ xát hạ thân của của cô, lúc này cô mới kinh ngạc phát hiện, côn thịt vừa rồi tra tấn cô đến kêu trời mà bây giờ lại bắt đầu cứng lên: "Anh...Anh làm sao?"
"Hiện tại em nên tin tưởng năng lực của anh rồi chứ?" Anh nâng mông vểnh của cô, bế cô từ bồn rửa tay lên, "Bảo bối, chúng ta lên giường lại làm một lần nữa."
"Đừng mà...Em mệt mỏi..." Tả Ninh theo bản năng ôm lấy cổ anh, vô lực mà nhìn anh: "Anh không biết mệt sao?"
Rõ ràng vừa rồi anh vừa bắn ra, như thế nào bây giờ vẫn là một bộ dáng tinh thần vẫn sáng láng thoải mái như vậy, ngược lại cô thì đã rất mệt mỏi?
"Chỉ cần có thể yêu thương em nhiều một chút, anh như thế nào cũng không mệt." Anh xoay người mở cửa phòng tắm nhưng lại dùng tư thế giao hợp ôm cô bước ra.
"Đừng mà...lỡ như bị nhìn thấy...."
"Yên tâm, bên ngoài không có người." Thân thể anh trần trụi, ôm trong lòng ngực cô gái cũng trần trụi bước về hướng phòng ngủ.
Trên đường đi, hoa huyệt của cô chảy ra mật dịch cùng với tinh dịch của anh chậm rãi chảy xuống đất, rơi dưới sàn gỗ màu tối, tạo thành những vệt nước trên sàn nhà, cô nhìn thấy hai má liền đỏ bừng.
Vừa vào đến phòng ngủ anh đặt cô lên giường lớn, đôi môi của anh liền hôn lên, không ngừng cọ xát cánh môi của cô, trong không gian yên tĩnh thậm chí có thể nghe rõ được tiếng anh dùng sức mút lấy môi của cô.
Cô nhẹ nhàng vuốt ve tấm lưng trần của anh, đầu lưỡi khẽ liếm khóe môi của anh, kích thích anh lập tức ngậm lấy đầu lưỡi của cô, dùng sức liếm láp.
Cái hôn nồng nhiệt qua đi, anh thở hổn hển bên tai cô: "Có phải anh trúng độc của em rồi không? Nếu không tại sao anh luôn cảm thấy muốn em không đủ?"
Vừa dứt lời, anh đỡ lấy côn thịt cực đại, đột nhiên tiến vào hoa huyệt lầy lội không chịu nổi của cô.
Hai người đồng thời than nhẹ một tiếng, khi bốn mắt nhìn nhau dường như có vô số lửa dục di chuyển trong mắt, cũng không biết là ai chủ động, cánh môi mới vừa tách ra lại dính sát vào nhau.
Tay phải của anh đặt phía sau đầu của cô, làm cho môi lưỡi của hai người càng chặt chẽ truy đuổi nhau, tay trái không ngừng vuốt ve mông vểnh của cô sau đó bên hông phối hợp tiến vào, đẩy hoa huyệt ướt át của cô hướng về mình.
Sau khi va chạm mấy chục cái, rốt cuộc anh vẫn không thỏa mãn, đột nhiên đứng dậy nửa ngồi nửa quỳ ở trên giường, tách hai chân của cô ra, thở gấp gáp dùng sức va chạm.
"Chậm...Chậm một chút...a..a a..."
Khuôn mặt cô đỏ ửng, đôi mắt bởi vì động tình mà phủ lên một tầng mỏng hơi nước, ánh mắt mê ly, cái miệng nhỏ liên tục rên rỉ, eo thon vô thức hướng lên, không ngừng phối hợp kích thích anh.
Thưởng thức bộ dáng động tình của cô, anh cười: "Mỗi lần đều kêu anh chậm một chút nhưng rõ ràng em lại thích anh cắm nhanh như vậy."
"Em...Em mới không thích...A...a... a Thu Dật Bạch..."
Cô khẩu thị tâm phi, chọc đến người đàn ông ra vào nhanh hơn, hung mãnh mà cắm vào rút ra, mỗi lần rút ra đều dùng sức cắm vào, anh dường như dùng hết toàn bộ sức lực giống như muốn đem cô xỏ xuyên qua.
"Mau nói cho anh biết, em có thích không?"
"A...Đừng mà...Quá sâu...Quá sâu a...Thu Dật Bạch..." Nước mắt vô thức chảy xuống, cô thét chói tai xin tha, "Em sai rồi, Thu Dật Bạch em sai rồi..."
"Vậy em hẳn nên nói như thế nào?" Thu Dật Bạch vẫn không chịu buông tha cho cô.
"Em thích...Em thích anh động như vậy...Thu Dật Bạch...Em thích...."
Anh thở mạnh một hơi, động tác có chút chậm lại nhưng mỗi lần đều cắm vào thật sâu, đỉnh đến toàn thân cô run rẩy, đôi ngực tuyết trắng trước ngực đung đưa không ngừng, đầu ngực sưng đỏ xung quanh còn bị anh lưu lại vài dấu răng.
Hô hấp của anh ngày càng hỗn loạn, cúi người liếm mút một bên ngực của cô, dứt khoát dùng sức cắn mút lôi kéo.
"A...Thu Dật Bạch...." Cả người cô run rẩy, thét chói tai một tiếng, mật dịch từ hoa huyệt lại phun ra lần nữa, dính ướt côn thịt cùng tinh hoàn của anh.
"Bảo bối...Chờ anh chúng ta cùng nhau...."Anh tiếp tục ra sức đưa đẩy, cuối cùng dưới sự bao vây cùng co rút của hoa huyệt, phun ra chất lỏng nóng hổi.
"Thoải mái không?" Anh nghiêng người ôm cô vào trong ngực, vươn tay vén vài sợi tóc dính trên trán ướt đẫm mồ hôi của cô.
Tả Ninh mệt mỏi rũ mắt không mở lên nổi, chỉ nhẹ nhàng thở gấp thấp giọng nói: "Thoải mái, kỹ thuật của anh thực sự quá tốt, thực thoải mái, thật sự không thể tiếp tục cao trào nữa."
Nghiêm túc mà nói, hôm nay cô mới là trải qua cảm giác sung sướng đến tận cùng.
Rốt cuộc hai lần trước, một lần đau đớn không muốn nhớ đến, một lần là bị chất kích dục khống chế, cũng làm cô cảm thấy thẹn thùng không muốn nhớ lại.
Đây là lần đầu tiên cô thanh tỉnh ý thức được, thì ra làm tình có thể khiến cho người ta vui sướng cực độ như vậy.
Đương nhiên, hết thảy công sức lớn nhất vẫn là người đàn ông bên cạnh này, anh không chỉ kỹ thuật cao siêu, lại còn chăm sóc nhẹ nhàng làm cho cô có thể cảm thụ hết sự sung sướng.
"Thu Dật Bạch, cảm ơn anh." Cô cố gắng mở mắt, trên cằm còn nhỏ giọt mồ hôi của anh ấn xuống nụ hôn.
"Đồ ngốc, em chính là bạn gái của anh." Thu Dật Bạch ôm cô chặt hơn, để cằm lên đầu cô, cảm thụ hết thảy thời khắc yên tĩnh ấm áp này.
Một lúc sau, cô đột nhiên cười cười: "Anh nói xem sao anh lại ngốc như vậy chứ? Chỉ là xem tin tức, dựa vào cái gì mà kết luận em đến nghĩa trang ở núi Gia Bình?"
"Anh không thể kết luận nhưng anh cũng lo sợ em sẽ gặp chuyện, anh nên làm sao bây giờ?" Vòng tay qua eo cô gắt gao ôm chặt, bên tai cô nói nhỏ, "Hứa với anh, sau này dù có xảy ra chuyện gì đều không được rời xa anh."
"Được, trừ phi anh không cần em, nếu không em sẽ dính lấy anh mỗi ngày."
"Trừ phi em không cần anh trước, anh sao có thể không cần em?"
Hai người lại hôn nhau một lúc, sau một hồi ôn tồn, Tả Ninh mới mở miệng: "Cao Hạ...Anh ta...Anh ta cũng đi núi Gia Bình sao? Không biết đã trở lại chưa."
Cánh tay trên eo cô đột nhiên căng thẳng, một lúc anh mới thấp giọng trả lời: "Đừng lo lắng, cậu ta không có việc gì, hiện tại cậu ta là đang ở dưới lầu đóng phim."
"Anh ta có phải cũng ướt đẫm hay không..."
Thu Dật Bạch bỗng nhiên hôn môi cô đem những lời cô còn chưa nói xong nuốt vào trong bụng sau đó anh mới trầm giọng: "Em ở trên giường của anh nói về người đàn ông khác, anh sẽ ghen."
Tả Ninh cười cười: "Được, em không nói, anh đúng là quỷ hẹp hòi."
"Là đàn ông đều sẽ như vậy."
Anh vùi đầu vào cần cổ của cô, hơn nửa ngày mới nói tiếp, "Ninh Ninh, em đã là bạn gái của anh, em chỉ có thể thích anh, không thể thích người đàn ông khác, cho dù là anh em thân thiết nhất của anh cũng không thể, có hiểu không?"
Tả Ninh vẫn thở dốc, dựa đầu lên ngực của anh, hoàn toàn không có sức lực để nói chuyện.
Anh cúi đầu hôn nhẹ lên trán đã thấm ướt mồ hôi của cô: "Xin lỗi, vừa rồi anh không kiềm chế được, lần sau sẽ không."
Giọng nói của cô có chút ngẹn ngào: "Em vừa mới hết kỳ an toàn nhưng lúc trước em xem trên mạng, trong kỳ an toàn cũng không chắc sẽ an toàn, còn có bắn tinh ra ngoài cũng không an toàn đâu."
"Ừm, về sau anh sẽ chú ý." Anh hôn lên vành tai cô, "Ngày mai anh liền mua một hộp áo mưa để trong phòng, tuyệt đối không có lần sau, anh bảo đảm."
"Một hộp? Anh dùng nhiều như vậy sao?"
"Em là đang hoài nghi năng lực của anh?"
Anh thẳng lưng cọ xát hạ thân của của cô, lúc này cô mới kinh ngạc phát hiện, côn thịt vừa rồi tra tấn cô đến kêu trời mà bây giờ lại bắt đầu cứng lên: "Anh...Anh làm sao?"
"Hiện tại em nên tin tưởng năng lực của anh rồi chứ?" Anh nâng mông vểnh của cô, bế cô từ bồn rửa tay lên, "Bảo bối, chúng ta lên giường lại làm một lần nữa."
"Đừng mà...Em mệt mỏi..." Tả Ninh theo bản năng ôm lấy cổ anh, vô lực mà nhìn anh: "Anh không biết mệt sao?"
Rõ ràng vừa rồi anh vừa bắn ra, như thế nào bây giờ vẫn là một bộ dáng tinh thần vẫn sáng láng thoải mái như vậy, ngược lại cô thì đã rất mệt mỏi?
"Chỉ cần có thể yêu thương em nhiều một chút, anh như thế nào cũng không mệt." Anh xoay người mở cửa phòng tắm nhưng lại dùng tư thế giao hợp ôm cô bước ra.
"Đừng mà...lỡ như bị nhìn thấy...."
"Yên tâm, bên ngoài không có người." Thân thể anh trần trụi, ôm trong lòng ngực cô gái cũng trần trụi bước về hướng phòng ngủ.
Trên đường đi, hoa huyệt của cô chảy ra mật dịch cùng với tinh dịch của anh chậm rãi chảy xuống đất, rơi dưới sàn gỗ màu tối, tạo thành những vệt nước trên sàn nhà, cô nhìn thấy hai má liền đỏ bừng.
Vừa vào đến phòng ngủ anh đặt cô lên giường lớn, đôi môi của anh liền hôn lên, không ngừng cọ xát cánh môi của cô, trong không gian yên tĩnh thậm chí có thể nghe rõ được tiếng anh dùng sức mút lấy môi của cô.
Cô nhẹ nhàng vuốt ve tấm lưng trần của anh, đầu lưỡi khẽ liếm khóe môi của anh, kích thích anh lập tức ngậm lấy đầu lưỡi của cô, dùng sức liếm láp.
Cái hôn nồng nhiệt qua đi, anh thở hổn hển bên tai cô: "Có phải anh trúng độc của em rồi không? Nếu không tại sao anh luôn cảm thấy muốn em không đủ?"
Vừa dứt lời, anh đỡ lấy côn thịt cực đại, đột nhiên tiến vào hoa huyệt lầy lội không chịu nổi của cô.
Hai người đồng thời than nhẹ một tiếng, khi bốn mắt nhìn nhau dường như có vô số lửa dục di chuyển trong mắt, cũng không biết là ai chủ động, cánh môi mới vừa tách ra lại dính sát vào nhau.
Tay phải của anh đặt phía sau đầu của cô, làm cho môi lưỡi của hai người càng chặt chẽ truy đuổi nhau, tay trái không ngừng vuốt ve mông vểnh của cô sau đó bên hông phối hợp tiến vào, đẩy hoa huyệt ướt át của cô hướng về mình.
Sau khi va chạm mấy chục cái, rốt cuộc anh vẫn không thỏa mãn, đột nhiên đứng dậy nửa ngồi nửa quỳ ở trên giường, tách hai chân của cô ra, thở gấp gáp dùng sức va chạm.
"Chậm...Chậm một chút...a..a a..."
Khuôn mặt cô đỏ ửng, đôi mắt bởi vì động tình mà phủ lên một tầng mỏng hơi nước, ánh mắt mê ly, cái miệng nhỏ liên tục rên rỉ, eo thon vô thức hướng lên, không ngừng phối hợp kích thích anh.
Thưởng thức bộ dáng động tình của cô, anh cười: "Mỗi lần đều kêu anh chậm một chút nhưng rõ ràng em lại thích anh cắm nhanh như vậy."
"Em...Em mới không thích...A...a... a Thu Dật Bạch..."
Cô khẩu thị tâm phi, chọc đến người đàn ông ra vào nhanh hơn, hung mãnh mà cắm vào rút ra, mỗi lần rút ra đều dùng sức cắm vào, anh dường như dùng hết toàn bộ sức lực giống như muốn đem cô xỏ xuyên qua.
"Mau nói cho anh biết, em có thích không?"
"A...Đừng mà...Quá sâu...Quá sâu a...Thu Dật Bạch..." Nước mắt vô thức chảy xuống, cô thét chói tai xin tha, "Em sai rồi, Thu Dật Bạch em sai rồi..."
"Vậy em hẳn nên nói như thế nào?" Thu Dật Bạch vẫn không chịu buông tha cho cô.
"Em thích...Em thích anh động như vậy...Thu Dật Bạch...Em thích...."
Anh thở mạnh một hơi, động tác có chút chậm lại nhưng mỗi lần đều cắm vào thật sâu, đỉnh đến toàn thân cô run rẩy, đôi ngực tuyết trắng trước ngực đung đưa không ngừng, đầu ngực sưng đỏ xung quanh còn bị anh lưu lại vài dấu răng.
Hô hấp của anh ngày càng hỗn loạn, cúi người liếm mút một bên ngực của cô, dứt khoát dùng sức cắn mút lôi kéo.
"A...Thu Dật Bạch...." Cả người cô run rẩy, thét chói tai một tiếng, mật dịch từ hoa huyệt lại phun ra lần nữa, dính ướt côn thịt cùng tinh hoàn của anh.
"Bảo bối...Chờ anh chúng ta cùng nhau...."Anh tiếp tục ra sức đưa đẩy, cuối cùng dưới sự bao vây cùng co rút của hoa huyệt, phun ra chất lỏng nóng hổi.
"Thoải mái không?" Anh nghiêng người ôm cô vào trong ngực, vươn tay vén vài sợi tóc dính trên trán ướt đẫm mồ hôi của cô.
Tả Ninh mệt mỏi rũ mắt không mở lên nổi, chỉ nhẹ nhàng thở gấp thấp giọng nói: "Thoải mái, kỹ thuật của anh thực sự quá tốt, thực thoải mái, thật sự không thể tiếp tục cao trào nữa."
Nghiêm túc mà nói, hôm nay cô mới là trải qua cảm giác sung sướng đến tận cùng.
Rốt cuộc hai lần trước, một lần đau đớn không muốn nhớ đến, một lần là bị chất kích dục khống chế, cũng làm cô cảm thấy thẹn thùng không muốn nhớ lại.
Đây là lần đầu tiên cô thanh tỉnh ý thức được, thì ra làm tình có thể khiến cho người ta vui sướng cực độ như vậy.
Đương nhiên, hết thảy công sức lớn nhất vẫn là người đàn ông bên cạnh này, anh không chỉ kỹ thuật cao siêu, lại còn chăm sóc nhẹ nhàng làm cho cô có thể cảm thụ hết sự sung sướng.
"Thu Dật Bạch, cảm ơn anh." Cô cố gắng mở mắt, trên cằm còn nhỏ giọt mồ hôi của anh ấn xuống nụ hôn.
"Đồ ngốc, em chính là bạn gái của anh." Thu Dật Bạch ôm cô chặt hơn, để cằm lên đầu cô, cảm thụ hết thảy thời khắc yên tĩnh ấm áp này.
Một lúc sau, cô đột nhiên cười cười: "Anh nói xem sao anh lại ngốc như vậy chứ? Chỉ là xem tin tức, dựa vào cái gì mà kết luận em đến nghĩa trang ở núi Gia Bình?"
"Anh không thể kết luận nhưng anh cũng lo sợ em sẽ gặp chuyện, anh nên làm sao bây giờ?" Vòng tay qua eo cô gắt gao ôm chặt, bên tai cô nói nhỏ, "Hứa với anh, sau này dù có xảy ra chuyện gì đều không được rời xa anh."
"Được, trừ phi anh không cần em, nếu không em sẽ dính lấy anh mỗi ngày."
"Trừ phi em không cần anh trước, anh sao có thể không cần em?"
Hai người lại hôn nhau một lúc, sau một hồi ôn tồn, Tả Ninh mới mở miệng: "Cao Hạ...Anh ta...Anh ta cũng đi núi Gia Bình sao? Không biết đã trở lại chưa."
Cánh tay trên eo cô đột nhiên căng thẳng, một lúc anh mới thấp giọng trả lời: "Đừng lo lắng, cậu ta không có việc gì, hiện tại cậu ta là đang ở dưới lầu đóng phim."
"Anh ta có phải cũng ướt đẫm hay không..."
Thu Dật Bạch bỗng nhiên hôn môi cô đem những lời cô còn chưa nói xong nuốt vào trong bụng sau đó anh mới trầm giọng: "Em ở trên giường của anh nói về người đàn ông khác, anh sẽ ghen."
Tả Ninh cười cười: "Được, em không nói, anh đúng là quỷ hẹp hòi."
"Là đàn ông đều sẽ như vậy."
Anh vùi đầu vào cần cổ của cô, hơn nửa ngày mới nói tiếp, "Ninh Ninh, em đã là bạn gái của anh, em chỉ có thể thích anh, không thể thích người đàn ông khác, cho dù là anh em thân thiết nhất của anh cũng không thể, có hiểu không?"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.