Chương 175: Lão Nam Nhân
Cần Lao Đích Tiểu Dã Miêu
22/06/2021
Phương Kinh Luân nói Tả Ninh bây giờ nội tâm cường đại, kỳ thật Tả Ninh căn bản không biết bản thân mình có phải giống như hắn nói không, nhưng cô có thể khẳng định, cho dù là một người có nội tâm cường đại cũng căn bản không thể chống cự được cơ thể đau đớn.
Đêm đó sau khi hoàn thành phẫu thuật, thuốc mê dần dần tan đi, Tả Ninh vì đau mà trong mê man tỉnh dậy, rốt cuộc cũng từ bỏ chuyện tiếp tục ngủ, lấy điện thoại chuẩn bị download một trò chơi để rời lực chú ý.
Cô chỉ vừa mới động, bên cạnh liền truyền đến một đạo âm thanh trầm thấp: "Còn đau?"
Tận đến lúc này cô mới chú ý tới, Phương Kinh Luân cư nhiên vẫn còn ngồi trêи ghế đẩu bên cạnh giường bệnh, nhìn bộ dáng hắn vừa mới tỉnh, phòng chừng vừa rồi chính là ghé vào giường ngủ.
Sở dĩ hắn nói "Còn", là bởi vì một giờ trước lúc Tả Ninh đau tỉnh, hắn liền cuống quít chạy tới ngồi ở chỗ này.
Bởi vì một câu này của hắn, ba nam nhân khác trong phòng cũng sột sột soạt soạt ngồi lại giường.
Nhìn bọn họ ngồi bên cạnh giường bệnh, Tả Ninh chỉ có thể cười gượng một tiếng: "Kỳ thật vẫn còn tốt, cũng không phải rất đau."
Nói không đau chính là gạt người, dù sao cũng là động đao để lại khoảng chừng ba miệng vết thương, hơn nữa ngay cả chỗ tiêm thuốc tê ở bên hông cũng vừa tê lại vừa đau đặc biệt khó chịu.
Nhưng mà độ khẩn trương của bốn tên nam nhân này đã ép người ta đến không thở nổi, nếu cô lại ồn ào kêu đau thì không biết chừng bọn họ sẽ làm ra chuyện gì đâu.
Du Hạo Nam đến vào lúc cô vừa hoàn thành phẫu thuật, cho nên khi cô thần trí hoàn toàn thanh tỉnh được đẩy ra khỏi phòng phẫu thuật, nhìn thấy bốn nam nhân biểu tình nghiêm túc đứng chờ ở bên ngoài, tư thế kia làm người nhìn không hiểu rõ, chỉ sợ đều cho rằng người bệnh đang ở bên trong vật lộn với Tử Thần.
Ngay cả Thu Dật Mặc, từ sau lần đến bệnh viện ngày hôm trước, mỗi ngày hắn đều đến đây, cương ngạnh muốn ở cùng Tả Ninh làm các kiểm tra trước phẫu thuật, Tả Ninh cũng lười truy cứu các nguyên nhân sâu xa.
Trong phòng bệnh ngoại trừ giường bệnh, còn có hai cái giường rất lớn để người nhà bệnh nhân nằm, kết quả hôm nay Tả Ninh hoàn thành phẫu thuật, mấy nam nhân kia thế nào cũng không chịu đi, sôi nổi bá chiếm giường với sô pha, buổi tối một hai phải ở cạnh cô.
Nói thật ra, đột nhiên bị nhiều người nhìn chằm chằm như vậy, ngay cả một cái nhăn mi của cô cũng chọc đến sắc mặt của bọn họ ngưng trọng, thật là một chút cũng không chịu nổi.
"Em nói này, các anh không chuẩn bị đi ngủ sao?" Tả Ninh bĩu môi, giơ giơ điện thoại trước mặt Phương Kinh Luân, "Không phải anh chơi game rất lành nghề sao? Giới thiệu cho em mấy game hay hay đi, em phát hiện sinh hoạt ngày thường quá buồn tẻ, liền trò chơi đều sẽ không chán."
"Được a, em muốn chơi loại hình nào?" Phương Kinh Luân nghĩ nghĩ, đột nhiên cười nói, "Em thích nhất quốc mạn có tay du đúng không, chơi rất đơn giản, có muốn thử hay không?"
Dưới trò chơi, tự mình chơi mấy ván, nhìn kỳ thương thành này vừa vặn có nhân vật mình yêu thích, Tả Ninh không nói hai lời liền sung tiền.
Phương Kinh Luân nhìn thấy chính là một trận phun tào: "Người chơi Nhân Dân Tệ cũng không phải chơi như vậy đi? Nếu muốn mua cũng nên mua nhân vật lợi hại, Cao Tiệm Li túng bạo, mua hắn ta làm gì?"
"Em thích hắn."
"Tại sao em lại thích cái loại như khối băng này? Cả ngày chỉ trưng cái bộ mặt than là có ý tứ gì?" Nói đến đây, Phương Kinh Luân bất giác nhìn về phía Thu Dật Mặc đang ngồi trêи sô pha.
"Lớn lên đẹp trai, giọng nói còn dễ nghe, vì sao lại không thích? Hơn nữa lạnh nhạt là hắn thêm phân hạng, anh không cảm thấy bộ dáng lạnh như băng của hắn rất khốc sao? Huống chi hắn còn si tình như thế, đối xử tốt với nữ nhân mình thích như vậy, em đương nhiên là yêu hắn!"
Không chút để ý mà xong câu này, Tả Ninh vừa ngẩng đầu liền đụng phải ánh mắt thâm thuý của Thu Dật Mặc, cặp con ngươi lạnh băng kia giống như có thứ gì đó chớp động, khiến cô nhìn thấy không hiểu sao lại hoảng hốt, nhanh chóng quay đầu đi.
Cẩn thận ngẫm lại, người nam nhân này sẽ không dò số chỗ ngồi đi? Cô cũng không phải là đang nói hắn.
"Em chơi trò chơi căn bản không xem thực lực nhân vật chỉ là dựa vào yêu thích mà mua nhân vật thôi đúng không? Vậy em còn muốn mua ai?"
"Bạch Phượng Hoàng, đại thúc nhị thúc, tam thúc công, năm nam nhân này chính là người em yêu nhất."
"Cho nên, em chính là thích người lớn lên đẹp trai. Còn may anh lớn lên đủ đẹp trai, bằng không không phải đã bị em vứt bỏ?"
"Xú mỹ! Em rõ ràng là thích cơ tình bắn ra bốn phía, anh xem bạch phượng hoàng cùng chim cốc thật là một đôi a, còn có đại thúc nhị thúc, nhiều năm tương ái tương sát như vậy, tam thúc công nhị thúc công mỗi ngày mặt mày đưa tình."
"Nói như vậy nói, em lại càng không nên thích Cao Tiệm Li, hắn chính là thích ngừoi khác phái."
"Hắn cùng Kinh Kha cũng sinh tử tương hứa quá a."
"Được thôi, mắt hủ thấy người gay, quả nhiên là chân lý."
Tả Ninh nhịn không được đắc ý cười cười, lại nhìn thấy ba nam nhân khác tất cả đều ngồi trêи sô pha ngơ ngác nhìn hai người họ, nhìn biểu tình kia đoán chừng là căn bản không hiểu những lời mà cô và Phương Kinh Luân đang nói.
Phương Kinh Luân nhướng mày: "Đến đây đi, chúng ta tiếp tục chơi, dù sao cũng là mấy lão nam nhân thời 8x tất nhiên sẽ không hiểu thế giới của 9x chúng ta."
Ba nam nhân 8x ngồi không trêи sô pha cũng trúng đạn, lạnh lùng liếc hắn một cái, tiếp tục im lặng không nói câu nào.
Thật vất vả chơi game đến mức nặng nề đi ngủ, ngày hôm sau vừa tỉnh dậy, Tả Ninh liền nhìn thấy ba cái "Lão nam nhân" kia từng người cầm lấy điện thoại, đeo tai nghe, biểu tình nghiêm túc đang nhìn cái gì đó.
Cô thuận miệng hỏi một câu, lập tức thu được ba câu trăm miệng một lời đáp: "Tần thời minh nguyệt."
Cái này thật ra Tả Ninh không biết là đang nói cái gì, chẳng lẽ bọn họ đang nghiêm trang như vậy là xem manga anime sao? Nhưng biểu tình kia rõ ràng là xem học thuật luận văn.
Du Hạo Nam kéo kéo khóe miệng có chút bất đắc dĩ nhìn Tả Ninh: "Đại thúc nhị thúc là ai? Tam thúc công lại là ai? Anh kéo tiến độ truy tìm nửa ngày cũng chưa tìm được."
"Phốc!" Tả Ninh cuối cùng nhịn không được cười to ra tiếng, "Em nói anh cũng đừng miễn cưỡng, người ta xem manga anime đều là cảm thấy có hứng thú mới xem, chỉ có các các anh mới khiến nó giống như là đang nghiên cứu học thuật."
Giờ khắc này, cô đột nhiên phát hiện lão nam nhân thật đáng yêu, cũng vô cùng có lực sát thương.
"Nếu các anh muốn xem, vậy thì cùng nhau xem đi, vừa vặn em cũng ôn lại một lần, kϊƈɦ thích một chút cảm hứng."
Kết quả cô vừa mở ra TV, vừa vặn nhìn đến một đoạn phỏng vấn rất lâu trước kia, khách mời là Thu Dật Bạch.
"Mọi người đều rất tò mò, vì sao bộ phim 《 Nhà 》 là một bộ phim có chế tác lớn như vậy, đạo diễn Thu lại quay đầu đi quay những bộ phim có vốn ít?"
Thu Dật Bạch ở trước màn ảnh trang điểm nhẹ, cả người nhìn qua rất có tinh thần: "Chủ yếu là bởi vì nghèo, kỳ thật là vì tiết kiệm kinh phí, tôi còn thất bại rất nhiều lần trong việc mời khách mời đóng phim."
Hắn nói xong, lập tức dẫn tới người xem ở trong hội trường cười to một trận, dẫn chương trình cũng trêu chọc nói: "Đạo diễn Thu thật đúng là hài hước, nếu như ngài mà gọi là nghèo, vậy trêи đời này làm gì có người giàu có."
Nếu là lúc trước nhìn thấy cái này, Tả Ninh phỏng chừng cũng sẽ giống như người xem ở hội trường, cho rằng Thu Dật Bạch đang nói đùa.
Nhưng bây giờ, cô tin tưởng lúc đó hắn thật sự đang khan hiếm tài chính.
Cho dù bên ngoài không biết hắn đã thoát ly quan hệ với Thu gia, nhưng thân phận Thu nhị công tử, người khác nhiều nhất cũng chỉ cho hắn vài phần bạc diện, mà quay phim truyền hình cần phải có vàng thật bạc trắng, thân phận của hắn không có khả năng dễ dàng đổi lấy những thứ này, hắn tất nhiên cũng khinh thường chuyện dùng thân phận này đi giành ích lợi cho chính mình.
Tả Ninh theo bản năng mà nhìn về phía Thu Dật Mặc, thấy hắn cũng nhìn chằm chằm màn hình TV, không biết tự hỏi cái gì.
Đúng lúc này, điện thoại của cô vang lên, điện báo hiện thị người gọi là Thu Dật Bạch.
"Em không ở nhà?"
"A? Anh...... Anh ở đâu?"
"Anh đang ở trước cửa chung cư của em, em đi đâu?"
Tả Ninh sửng sốt hai giây, trong lòng có chút thấp thỏm: "Bệnh viện."
Nếu biết cô giấu diếm hắn lâu như vậy, Thu Dật Bạch phỏng chừng sẽ phát điên đi.
Đêm đó sau khi hoàn thành phẫu thuật, thuốc mê dần dần tan đi, Tả Ninh vì đau mà trong mê man tỉnh dậy, rốt cuộc cũng từ bỏ chuyện tiếp tục ngủ, lấy điện thoại chuẩn bị download một trò chơi để rời lực chú ý.
Cô chỉ vừa mới động, bên cạnh liền truyền đến một đạo âm thanh trầm thấp: "Còn đau?"
Tận đến lúc này cô mới chú ý tới, Phương Kinh Luân cư nhiên vẫn còn ngồi trêи ghế đẩu bên cạnh giường bệnh, nhìn bộ dáng hắn vừa mới tỉnh, phòng chừng vừa rồi chính là ghé vào giường ngủ.
Sở dĩ hắn nói "Còn", là bởi vì một giờ trước lúc Tả Ninh đau tỉnh, hắn liền cuống quít chạy tới ngồi ở chỗ này.
Bởi vì một câu này của hắn, ba nam nhân khác trong phòng cũng sột sột soạt soạt ngồi lại giường.
Nhìn bọn họ ngồi bên cạnh giường bệnh, Tả Ninh chỉ có thể cười gượng một tiếng: "Kỳ thật vẫn còn tốt, cũng không phải rất đau."
Nói không đau chính là gạt người, dù sao cũng là động đao để lại khoảng chừng ba miệng vết thương, hơn nữa ngay cả chỗ tiêm thuốc tê ở bên hông cũng vừa tê lại vừa đau đặc biệt khó chịu.
Nhưng mà độ khẩn trương của bốn tên nam nhân này đã ép người ta đến không thở nổi, nếu cô lại ồn ào kêu đau thì không biết chừng bọn họ sẽ làm ra chuyện gì đâu.
Du Hạo Nam đến vào lúc cô vừa hoàn thành phẫu thuật, cho nên khi cô thần trí hoàn toàn thanh tỉnh được đẩy ra khỏi phòng phẫu thuật, nhìn thấy bốn nam nhân biểu tình nghiêm túc đứng chờ ở bên ngoài, tư thế kia làm người nhìn không hiểu rõ, chỉ sợ đều cho rằng người bệnh đang ở bên trong vật lộn với Tử Thần.
Ngay cả Thu Dật Mặc, từ sau lần đến bệnh viện ngày hôm trước, mỗi ngày hắn đều đến đây, cương ngạnh muốn ở cùng Tả Ninh làm các kiểm tra trước phẫu thuật, Tả Ninh cũng lười truy cứu các nguyên nhân sâu xa.
Trong phòng bệnh ngoại trừ giường bệnh, còn có hai cái giường rất lớn để người nhà bệnh nhân nằm, kết quả hôm nay Tả Ninh hoàn thành phẫu thuật, mấy nam nhân kia thế nào cũng không chịu đi, sôi nổi bá chiếm giường với sô pha, buổi tối một hai phải ở cạnh cô.
Nói thật ra, đột nhiên bị nhiều người nhìn chằm chằm như vậy, ngay cả một cái nhăn mi của cô cũng chọc đến sắc mặt của bọn họ ngưng trọng, thật là một chút cũng không chịu nổi.
"Em nói này, các anh không chuẩn bị đi ngủ sao?" Tả Ninh bĩu môi, giơ giơ điện thoại trước mặt Phương Kinh Luân, "Không phải anh chơi game rất lành nghề sao? Giới thiệu cho em mấy game hay hay đi, em phát hiện sinh hoạt ngày thường quá buồn tẻ, liền trò chơi đều sẽ không chán."
"Được a, em muốn chơi loại hình nào?" Phương Kinh Luân nghĩ nghĩ, đột nhiên cười nói, "Em thích nhất quốc mạn có tay du đúng không, chơi rất đơn giản, có muốn thử hay không?"
Dưới trò chơi, tự mình chơi mấy ván, nhìn kỳ thương thành này vừa vặn có nhân vật mình yêu thích, Tả Ninh không nói hai lời liền sung tiền.
Phương Kinh Luân nhìn thấy chính là một trận phun tào: "Người chơi Nhân Dân Tệ cũng không phải chơi như vậy đi? Nếu muốn mua cũng nên mua nhân vật lợi hại, Cao Tiệm Li túng bạo, mua hắn ta làm gì?"
"Em thích hắn."
"Tại sao em lại thích cái loại như khối băng này? Cả ngày chỉ trưng cái bộ mặt than là có ý tứ gì?" Nói đến đây, Phương Kinh Luân bất giác nhìn về phía Thu Dật Mặc đang ngồi trêи sô pha.
"Lớn lên đẹp trai, giọng nói còn dễ nghe, vì sao lại không thích? Hơn nữa lạnh nhạt là hắn thêm phân hạng, anh không cảm thấy bộ dáng lạnh như băng của hắn rất khốc sao? Huống chi hắn còn si tình như thế, đối xử tốt với nữ nhân mình thích như vậy, em đương nhiên là yêu hắn!"
Không chút để ý mà xong câu này, Tả Ninh vừa ngẩng đầu liền đụng phải ánh mắt thâm thuý của Thu Dật Mặc, cặp con ngươi lạnh băng kia giống như có thứ gì đó chớp động, khiến cô nhìn thấy không hiểu sao lại hoảng hốt, nhanh chóng quay đầu đi.
Cẩn thận ngẫm lại, người nam nhân này sẽ không dò số chỗ ngồi đi? Cô cũng không phải là đang nói hắn.
"Em chơi trò chơi căn bản không xem thực lực nhân vật chỉ là dựa vào yêu thích mà mua nhân vật thôi đúng không? Vậy em còn muốn mua ai?"
"Bạch Phượng Hoàng, đại thúc nhị thúc, tam thúc công, năm nam nhân này chính là người em yêu nhất."
"Cho nên, em chính là thích người lớn lên đẹp trai. Còn may anh lớn lên đủ đẹp trai, bằng không không phải đã bị em vứt bỏ?"
"Xú mỹ! Em rõ ràng là thích cơ tình bắn ra bốn phía, anh xem bạch phượng hoàng cùng chim cốc thật là một đôi a, còn có đại thúc nhị thúc, nhiều năm tương ái tương sát như vậy, tam thúc công nhị thúc công mỗi ngày mặt mày đưa tình."
"Nói như vậy nói, em lại càng không nên thích Cao Tiệm Li, hắn chính là thích ngừoi khác phái."
"Hắn cùng Kinh Kha cũng sinh tử tương hứa quá a."
"Được thôi, mắt hủ thấy người gay, quả nhiên là chân lý."
Tả Ninh nhịn không được đắc ý cười cười, lại nhìn thấy ba nam nhân khác tất cả đều ngồi trêи sô pha ngơ ngác nhìn hai người họ, nhìn biểu tình kia đoán chừng là căn bản không hiểu những lời mà cô và Phương Kinh Luân đang nói.
Phương Kinh Luân nhướng mày: "Đến đây đi, chúng ta tiếp tục chơi, dù sao cũng là mấy lão nam nhân thời 8x tất nhiên sẽ không hiểu thế giới của 9x chúng ta."
Ba nam nhân 8x ngồi không trêи sô pha cũng trúng đạn, lạnh lùng liếc hắn một cái, tiếp tục im lặng không nói câu nào.
Thật vất vả chơi game đến mức nặng nề đi ngủ, ngày hôm sau vừa tỉnh dậy, Tả Ninh liền nhìn thấy ba cái "Lão nam nhân" kia từng người cầm lấy điện thoại, đeo tai nghe, biểu tình nghiêm túc đang nhìn cái gì đó.
Cô thuận miệng hỏi một câu, lập tức thu được ba câu trăm miệng một lời đáp: "Tần thời minh nguyệt."
Cái này thật ra Tả Ninh không biết là đang nói cái gì, chẳng lẽ bọn họ đang nghiêm trang như vậy là xem manga anime sao? Nhưng biểu tình kia rõ ràng là xem học thuật luận văn.
Du Hạo Nam kéo kéo khóe miệng có chút bất đắc dĩ nhìn Tả Ninh: "Đại thúc nhị thúc là ai? Tam thúc công lại là ai? Anh kéo tiến độ truy tìm nửa ngày cũng chưa tìm được."
"Phốc!" Tả Ninh cuối cùng nhịn không được cười to ra tiếng, "Em nói anh cũng đừng miễn cưỡng, người ta xem manga anime đều là cảm thấy có hứng thú mới xem, chỉ có các các anh mới khiến nó giống như là đang nghiên cứu học thuật."
Giờ khắc này, cô đột nhiên phát hiện lão nam nhân thật đáng yêu, cũng vô cùng có lực sát thương.
"Nếu các anh muốn xem, vậy thì cùng nhau xem đi, vừa vặn em cũng ôn lại một lần, kϊƈɦ thích một chút cảm hứng."
Kết quả cô vừa mở ra TV, vừa vặn nhìn đến một đoạn phỏng vấn rất lâu trước kia, khách mời là Thu Dật Bạch.
"Mọi người đều rất tò mò, vì sao bộ phim 《 Nhà 》 là một bộ phim có chế tác lớn như vậy, đạo diễn Thu lại quay đầu đi quay những bộ phim có vốn ít?"
Thu Dật Bạch ở trước màn ảnh trang điểm nhẹ, cả người nhìn qua rất có tinh thần: "Chủ yếu là bởi vì nghèo, kỳ thật là vì tiết kiệm kinh phí, tôi còn thất bại rất nhiều lần trong việc mời khách mời đóng phim."
Hắn nói xong, lập tức dẫn tới người xem ở trong hội trường cười to một trận, dẫn chương trình cũng trêu chọc nói: "Đạo diễn Thu thật đúng là hài hước, nếu như ngài mà gọi là nghèo, vậy trêи đời này làm gì có người giàu có."
Nếu là lúc trước nhìn thấy cái này, Tả Ninh phỏng chừng cũng sẽ giống như người xem ở hội trường, cho rằng Thu Dật Bạch đang nói đùa.
Nhưng bây giờ, cô tin tưởng lúc đó hắn thật sự đang khan hiếm tài chính.
Cho dù bên ngoài không biết hắn đã thoát ly quan hệ với Thu gia, nhưng thân phận Thu nhị công tử, người khác nhiều nhất cũng chỉ cho hắn vài phần bạc diện, mà quay phim truyền hình cần phải có vàng thật bạc trắng, thân phận của hắn không có khả năng dễ dàng đổi lấy những thứ này, hắn tất nhiên cũng khinh thường chuyện dùng thân phận này đi giành ích lợi cho chính mình.
Tả Ninh theo bản năng mà nhìn về phía Thu Dật Mặc, thấy hắn cũng nhìn chằm chằm màn hình TV, không biết tự hỏi cái gì.
Đúng lúc này, điện thoại của cô vang lên, điện báo hiện thị người gọi là Thu Dật Bạch.
"Em không ở nhà?"
"A? Anh...... Anh ở đâu?"
"Anh đang ở trước cửa chung cư của em, em đi đâu?"
Tả Ninh sửng sốt hai giây, trong lòng có chút thấp thỏm: "Bệnh viện."
Nếu biết cô giấu diếm hắn lâu như vậy, Thu Dật Bạch phỏng chừng sẽ phát điên đi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.