Chương 158: Một Đám Nam Nhân Tâm Cơ
Cần Lao Đích Tiểu Dã Miêu
20/06/2021
Tuy rằng cái hiệp nghị ba năm kia là năm tên nam nhân đồng lòng quyết định, nhưng cái này không đại biểu rằng địch ý giữa bọn họ sẽ biến mất.
Mặc kệ là làm việc nhà cũng được, những sự việc khác cũng được, bọn họ vẫn âm thầm phân cao thấp, đều không chịu thua lẫn nhau, tư thế đánh nhau kia quả thật làm Tả Ninh xem đến sửng sốt.
Nhưng mà ngẫm lại lúc trước bởi vì cô mất tích, giữa bọn họ cũng đã từng có hiệp nghị, nhưng cuối cùng lại phát triển thành tranh đấu gay gắt, có mang theo ý xấu cô cũng cảm thấy hoàn toàn có thể lý giải.
Đương nhiên, vì đột nhiên hiện lên bốn chữ "Cạnh tranh công bằng" này, Tả Ninh đêm đó lại lần nữa một mình khóa trái phòng ngủ, hơn nữa đến tận ngày hôm sau cũng chưa cho bất luận kẻ nào thừa cơ làm bậy.
Chờ đến khi Thu Dật Bạch cùng với Cao Hạ xuất phát đến sân bay, cô lại lấy hai từ "Công bằng" đem ba người Du Hạo Nam, Văn Khải An, Phương Kinh Luân đuổi ra khỏi chung cư.
Cô nghĩ, ngoại trừ Phương Kinh Luân ở ngay cách vách chung cư của cô, mỗi ngày sau khi tan tầm đều sẽ chạy đến bên này, những người khác hình như đều rất vội, ít nhất sẽ không thường xuyên quấn lấy cô.
"Ai, các người nói xem có phải tiểu khu này của chúng ta có phong thuỷ đặc biệt tốt hay không? Làm sao mà gần đây nhất lão nghe được có người bán giá phòng ở rất cao?"
"Không phải tiểu khu có phong thuỷ tốt, mà là toàn bộ toà chung cư này có phong thuỷ tốt, như này không phải bán cả toà cũng đều được sao?"
"Đúng vậy đúng vậy, tôi nghe nói tất cả phòng trêи tầng 27 đều bán, giá cả rất là cao nha!"
"Vậy tại sao không tới tìm phòng ở của chúng tôi hỏi nhỉ? Nhà tôi ở tầng 28 phong thuỷ cũng rất tốt!"
Nghe mấy bác gái trước mặt nghị luận sôi nổi, đột nhiên trong đầu Tả Ninh nảy ra ý tưởng nào đó, chờ khi thang máy vừa đến tầng 27, cô nhanh chóng chạy ra, đi dọc theo hành lang cẩn thận xem xét mấy phòng ở cùng tầng với phòng mình một chút.
Toà chung cư này thiết kế theo kiểu tam thang tám hộ, mỗi hộ phân bố thành hình con bướm, phía nam thang máy là hai căn chung cư của Tả Ninh và Phương Kinh Luân, ở phía đông bắc và tây bắc mỗi chỗ phân bố ba gian phòng khác.
Khi Tả Ninh đi đến cửa ba gian phòng ở phía tây mới phát hiện, hộ gia đình bên trong không biết đã dọn đi từ khi nào, ba phòng đều đang mở rộng cửa, còn có đội thi công ở bên trong đang cầm bản vẽ đi lại, nhìn dáng vẻ có lẽ là chuẩn bị sửa chữa.
Chờ khi cô đi vòng qua phía đông, phát hiện hai hộ bên này cũng đã dọn đi, trong đó, một hộ đã bắt đầu sửa lại mặt tường vốn có, một hộ khác chỉ có một người bên trong đang vẽ bản vẽ.
Sẽ có sự trùng hợp đến như vậy sao?
Tả Ninh vẫn còn đang nghi hoặc có nên đi vào hỏi đội thi công xem có biết phương thức liên hệ của chủ hộ không liền nhìn thấy người ở trong chung cư 2701 mở cửa đi ra, mà người đi ra này cô cư nhiên có quen biết.
Văn Khải An hiển nhiên cũng không nghĩ tới Tả Ninh sẽ đứng ở cách cửa nhà hắn không xa, khi ánh mắt hai người chạm nhau, hắn không nhịn được sửng sốt một chút: "Tại sao em lại đến chỗ này?"
Tả Ninh nghiêng đầu dù bận vẫn ung dung nhìn hắn: "Vấn đề này em phải hỏi anh mới đúng? Anh không phải...... Mua căn hộ này rồi chứ?"
Di chuyển ánh mắt xuống, Tả Ninh mới phát hiện, hắn cư nhiên đi dép lê: "Anh..... Lúc trước Phương Kinh Luân thuê người mất hai mươi ngày mới trang hoàng nơi này đơn giản một chút, mới mười ngày liền vô cùng lo lắng chuyển vào, anh không phải phá kỷ lục của anh ấy đi? Không sợ hít phải Formaldehyde* a?"
(*Formaldehyde: Hợp chất hữu cơ focmanđêhít, ở điều kiện bình thường là một chất khí có mùi hăng mạnh. Nó là anđêhít đơn giản nhất. Công thức hóa học của nó là H₂CO. Focmanđêhít lần đầu tiên được nhà hóa học người Nga Aleksandr Butlerov tổng hợp năm 1859 nhưng chỉ được Hoffman xác định chắc chắn vào năm 1867.)
Văn Khải An cúi đầu cười cười: "Có muốn vào tham quan một chút hay không?"
Đi theo Văn Khải An vào chung cư, Tả Ninh lập tức liền phát hiện, chỗ này căn bản không phải phòng ở vừa mới trang hoàng xong.
"Vận khí của anh tương đối tốt, có người năm trước vừa mới mua phòng này, nửa năm trước mới sửa chữa xong, vẫn còn chưa có bắt đầu vào ở, vậy nên, anh chỉ thêm đồ gia dụng là được, tiết kiệm thời gian hơn so với bọn họ."
"Bọn họ?" Tả Ninh theo bản năng mà liếc liếc phương hướng cách vách, "Anh đừng nói với em, mấy phòng ở trêи tầng này, tất cả các anh đều mua hết nha?"
Văn Khải An gật gật đầu: "Phải."
"Toà chung cư này đã cũ như vậy, thiết kế lấy ánh sáng cũng không tốt, các anh thật là......"
"Nhưng nơi này có em."
Nghe giọng nói cực kỳ từ tính, đón nhận ánh mắt cực nóng của hắn, đột nhiên Tả Ninh cảm thấy tim đập lỡ một nhịp, lập tức cười gượng dời ánh mắt, chỉ thư phòng ở một bên cười nói: "Cái này rất có cách điệu a!"
Bắt giữ một tia hoảng loạn trong ánh mắt của cô, Văn Khải An bất giác giương giương khoé miệng: "Phải, nguyên lai phẩm vị của chủ nhà rất bất phàm, vậy nên anh mới có thể chuyển vào ở nhanh như vậy, trở thành hàng xóm mới của em."
"Vậy phòng cách vách anh 2702 là ai mua?"
"Cao Hạ."
"2703 thì sao? Phòng cách vách với phòng em."
"Du Hạo Nam."
"Vậy Thu Dật Bạch mua là phòng 2706 cách vách với Phương Kinh Luân đi?"
"2707 với 2708 thì sao? Vừa rồi em nhìn thấy hình như cũng đang chuẩn bị trang hoàng."
"Hình như là một Hoa Kiều vừa mới về nước, nghe nói muốn đả thông hai hộ thành một, hai phòng kia mua còn sớm hơn bọn anh."
"Các anh?" Tả Ninh hài hước nhìn hắn, "Các anh không phải địch nhân sao? Tại sao ngữ khí nghe lại giống như một đám? Em còn tưởng khi mua phòng các anh đều lén lút, sợ người khác biết được cơ."
"Xác thật là ngầm nhờ người tìm người môi giới lặng lẽ hỏi thăm, nhưng mà...... Bởi vì bọn anh đều một lòng muốn mua phòng 2703 gần em nhất, chủ phòng kéo bọn anh vào một phóng đấu giá, sau đó liền bại lộ."
"Phốc!" Tả Ninh nhịn không được lập tức cười ra tiếng, bổ não một chút hình ảnh mấy người ở trong nhóm đâm xe, đột nhiên cô cảm thấy mấy nam nhân này kỳ thật còn rất ngay thẳng.
Nhìn thấy cô cười vui vẻ như vậy, ý cười trêи mặt Văn Khải An cũng dày đặc thêm vài phần.
"Vậy đến cuối cùng làm sao mà Du Hạo Nam lại cướp được căn hộ kia? Các anh đều không thiếu tiền như vậy, nếu nói muốn đấu giá, vậy chủ phòng kia không phải kiếm được bội tiền sao?"
"Rút thăm để nhận, vốn dĩ tưởng vận khí của cậu ta quá tốt, không nghĩ đến anh rút được căn hộ trang hoàng tốt như vậy, kỳ thật vận khí cũng không tồi."
"Em xem như đã phục mấy anh rồi, có tiền thật là tốt a, có thể tuỳ tiện tuỳ hứng." Tham quan qua một vòng, nhìn thấy bản vẽ trêи máy tính của Văn Khải An, Tả Ninh đột nhiên nhớ đến gì đó, "Hôm nay là thời gian làm việc, sao anh không đi làm?"
"Mấy viện bảo tàng mà lúc trước anh ký kết hợp đồng đều đã đến kỳ hạn, tạm thời có thể nghỉ ngơi."
"Tạm thời? Là bao lâu?"
"Bao lâu đều được, công việc của anh có thể tự mình làm chủ."
"Hôm đó không phải anh nói thường xuyên phải đi công tác sao?"
"Phải, nguyên lại phải đi công tác là sự thật, nhưng bây giờ anh muốn ở bên em nhiều hơn."
Trong lòng Tả Ninh đột nhiên dâng lên một cỗ dự cảm xấu: "Anh thành thật nói cho em, có phải ngoại trừ anh, những người khác, kế tiếp cũng sẽ rất nhàn đúng không?"
Văn Khải An vốn không hề biết nói dối, bây giờ giống như cũng không có ý định giấu cô, gật đầu nói: "Hình như là vậy."
"Vậy hôm đó các anh còn làm ra bộ dáng vội đến không được?"
Tả Ninh rốt cuộc cũng biết cảm giác không thích hợp ngày hôm đó là cái gì, chỉ sợ bọn họ đã sớm nghĩ đến chuyện muốn mua chung cư chỗ này để làm hàng xóm với cô, cái gọi là, "Công việc đều rất bận rộn, không có nhiều thời gian đến tìm cô", tất cả cũng chỉ là gạt người.
Thật là một đám nam nhân tâm cơ.
Mặc kệ là làm việc nhà cũng được, những sự việc khác cũng được, bọn họ vẫn âm thầm phân cao thấp, đều không chịu thua lẫn nhau, tư thế đánh nhau kia quả thật làm Tả Ninh xem đến sửng sốt.
Nhưng mà ngẫm lại lúc trước bởi vì cô mất tích, giữa bọn họ cũng đã từng có hiệp nghị, nhưng cuối cùng lại phát triển thành tranh đấu gay gắt, có mang theo ý xấu cô cũng cảm thấy hoàn toàn có thể lý giải.
Đương nhiên, vì đột nhiên hiện lên bốn chữ "Cạnh tranh công bằng" này, Tả Ninh đêm đó lại lần nữa một mình khóa trái phòng ngủ, hơn nữa đến tận ngày hôm sau cũng chưa cho bất luận kẻ nào thừa cơ làm bậy.
Chờ đến khi Thu Dật Bạch cùng với Cao Hạ xuất phát đến sân bay, cô lại lấy hai từ "Công bằng" đem ba người Du Hạo Nam, Văn Khải An, Phương Kinh Luân đuổi ra khỏi chung cư.
Cô nghĩ, ngoại trừ Phương Kinh Luân ở ngay cách vách chung cư của cô, mỗi ngày sau khi tan tầm đều sẽ chạy đến bên này, những người khác hình như đều rất vội, ít nhất sẽ không thường xuyên quấn lấy cô.
"Ai, các người nói xem có phải tiểu khu này của chúng ta có phong thuỷ đặc biệt tốt hay không? Làm sao mà gần đây nhất lão nghe được có người bán giá phòng ở rất cao?"
"Không phải tiểu khu có phong thuỷ tốt, mà là toàn bộ toà chung cư này có phong thuỷ tốt, như này không phải bán cả toà cũng đều được sao?"
"Đúng vậy đúng vậy, tôi nghe nói tất cả phòng trêи tầng 27 đều bán, giá cả rất là cao nha!"
"Vậy tại sao không tới tìm phòng ở của chúng tôi hỏi nhỉ? Nhà tôi ở tầng 28 phong thuỷ cũng rất tốt!"
Nghe mấy bác gái trước mặt nghị luận sôi nổi, đột nhiên trong đầu Tả Ninh nảy ra ý tưởng nào đó, chờ khi thang máy vừa đến tầng 27, cô nhanh chóng chạy ra, đi dọc theo hành lang cẩn thận xem xét mấy phòng ở cùng tầng với phòng mình một chút.
Toà chung cư này thiết kế theo kiểu tam thang tám hộ, mỗi hộ phân bố thành hình con bướm, phía nam thang máy là hai căn chung cư của Tả Ninh và Phương Kinh Luân, ở phía đông bắc và tây bắc mỗi chỗ phân bố ba gian phòng khác.
Khi Tả Ninh đi đến cửa ba gian phòng ở phía tây mới phát hiện, hộ gia đình bên trong không biết đã dọn đi từ khi nào, ba phòng đều đang mở rộng cửa, còn có đội thi công ở bên trong đang cầm bản vẽ đi lại, nhìn dáng vẻ có lẽ là chuẩn bị sửa chữa.
Chờ khi cô đi vòng qua phía đông, phát hiện hai hộ bên này cũng đã dọn đi, trong đó, một hộ đã bắt đầu sửa lại mặt tường vốn có, một hộ khác chỉ có một người bên trong đang vẽ bản vẽ.
Sẽ có sự trùng hợp đến như vậy sao?
Tả Ninh vẫn còn đang nghi hoặc có nên đi vào hỏi đội thi công xem có biết phương thức liên hệ của chủ hộ không liền nhìn thấy người ở trong chung cư 2701 mở cửa đi ra, mà người đi ra này cô cư nhiên có quen biết.
Văn Khải An hiển nhiên cũng không nghĩ tới Tả Ninh sẽ đứng ở cách cửa nhà hắn không xa, khi ánh mắt hai người chạm nhau, hắn không nhịn được sửng sốt một chút: "Tại sao em lại đến chỗ này?"
Tả Ninh nghiêng đầu dù bận vẫn ung dung nhìn hắn: "Vấn đề này em phải hỏi anh mới đúng? Anh không phải...... Mua căn hộ này rồi chứ?"
Di chuyển ánh mắt xuống, Tả Ninh mới phát hiện, hắn cư nhiên đi dép lê: "Anh..... Lúc trước Phương Kinh Luân thuê người mất hai mươi ngày mới trang hoàng nơi này đơn giản một chút, mới mười ngày liền vô cùng lo lắng chuyển vào, anh không phải phá kỷ lục của anh ấy đi? Không sợ hít phải Formaldehyde* a?"
(*Formaldehyde: Hợp chất hữu cơ focmanđêhít, ở điều kiện bình thường là một chất khí có mùi hăng mạnh. Nó là anđêhít đơn giản nhất. Công thức hóa học của nó là H₂CO. Focmanđêhít lần đầu tiên được nhà hóa học người Nga Aleksandr Butlerov tổng hợp năm 1859 nhưng chỉ được Hoffman xác định chắc chắn vào năm 1867.)
Văn Khải An cúi đầu cười cười: "Có muốn vào tham quan một chút hay không?"
Đi theo Văn Khải An vào chung cư, Tả Ninh lập tức liền phát hiện, chỗ này căn bản không phải phòng ở vừa mới trang hoàng xong.
"Vận khí của anh tương đối tốt, có người năm trước vừa mới mua phòng này, nửa năm trước mới sửa chữa xong, vẫn còn chưa có bắt đầu vào ở, vậy nên, anh chỉ thêm đồ gia dụng là được, tiết kiệm thời gian hơn so với bọn họ."
"Bọn họ?" Tả Ninh theo bản năng mà liếc liếc phương hướng cách vách, "Anh đừng nói với em, mấy phòng ở trêи tầng này, tất cả các anh đều mua hết nha?"
Văn Khải An gật gật đầu: "Phải."
"Toà chung cư này đã cũ như vậy, thiết kế lấy ánh sáng cũng không tốt, các anh thật là......"
"Nhưng nơi này có em."
Nghe giọng nói cực kỳ từ tính, đón nhận ánh mắt cực nóng của hắn, đột nhiên Tả Ninh cảm thấy tim đập lỡ một nhịp, lập tức cười gượng dời ánh mắt, chỉ thư phòng ở một bên cười nói: "Cái này rất có cách điệu a!"
Bắt giữ một tia hoảng loạn trong ánh mắt của cô, Văn Khải An bất giác giương giương khoé miệng: "Phải, nguyên lai phẩm vị của chủ nhà rất bất phàm, vậy nên anh mới có thể chuyển vào ở nhanh như vậy, trở thành hàng xóm mới của em."
"Vậy phòng cách vách anh 2702 là ai mua?"
"Cao Hạ."
"2703 thì sao? Phòng cách vách với phòng em."
"Du Hạo Nam."
"Vậy Thu Dật Bạch mua là phòng 2706 cách vách với Phương Kinh Luân đi?"
"2707 với 2708 thì sao? Vừa rồi em nhìn thấy hình như cũng đang chuẩn bị trang hoàng."
"Hình như là một Hoa Kiều vừa mới về nước, nghe nói muốn đả thông hai hộ thành một, hai phòng kia mua còn sớm hơn bọn anh."
"Các anh?" Tả Ninh hài hước nhìn hắn, "Các anh không phải địch nhân sao? Tại sao ngữ khí nghe lại giống như một đám? Em còn tưởng khi mua phòng các anh đều lén lút, sợ người khác biết được cơ."
"Xác thật là ngầm nhờ người tìm người môi giới lặng lẽ hỏi thăm, nhưng mà...... Bởi vì bọn anh đều một lòng muốn mua phòng 2703 gần em nhất, chủ phòng kéo bọn anh vào một phóng đấu giá, sau đó liền bại lộ."
"Phốc!" Tả Ninh nhịn không được lập tức cười ra tiếng, bổ não một chút hình ảnh mấy người ở trong nhóm đâm xe, đột nhiên cô cảm thấy mấy nam nhân này kỳ thật còn rất ngay thẳng.
Nhìn thấy cô cười vui vẻ như vậy, ý cười trêи mặt Văn Khải An cũng dày đặc thêm vài phần.
"Vậy đến cuối cùng làm sao mà Du Hạo Nam lại cướp được căn hộ kia? Các anh đều không thiếu tiền như vậy, nếu nói muốn đấu giá, vậy chủ phòng kia không phải kiếm được bội tiền sao?"
"Rút thăm để nhận, vốn dĩ tưởng vận khí của cậu ta quá tốt, không nghĩ đến anh rút được căn hộ trang hoàng tốt như vậy, kỳ thật vận khí cũng không tồi."
"Em xem như đã phục mấy anh rồi, có tiền thật là tốt a, có thể tuỳ tiện tuỳ hứng." Tham quan qua một vòng, nhìn thấy bản vẽ trêи máy tính của Văn Khải An, Tả Ninh đột nhiên nhớ đến gì đó, "Hôm nay là thời gian làm việc, sao anh không đi làm?"
"Mấy viện bảo tàng mà lúc trước anh ký kết hợp đồng đều đã đến kỳ hạn, tạm thời có thể nghỉ ngơi."
"Tạm thời? Là bao lâu?"
"Bao lâu đều được, công việc của anh có thể tự mình làm chủ."
"Hôm đó không phải anh nói thường xuyên phải đi công tác sao?"
"Phải, nguyên lại phải đi công tác là sự thật, nhưng bây giờ anh muốn ở bên em nhiều hơn."
Trong lòng Tả Ninh đột nhiên dâng lên một cỗ dự cảm xấu: "Anh thành thật nói cho em, có phải ngoại trừ anh, những người khác, kế tiếp cũng sẽ rất nhàn đúng không?"
Văn Khải An vốn không hề biết nói dối, bây giờ giống như cũng không có ý định giấu cô, gật đầu nói: "Hình như là vậy."
"Vậy hôm đó các anh còn làm ra bộ dáng vội đến không được?"
Tả Ninh rốt cuộc cũng biết cảm giác không thích hợp ngày hôm đó là cái gì, chỉ sợ bọn họ đã sớm nghĩ đến chuyện muốn mua chung cư chỗ này để làm hàng xóm với cô, cái gọi là, "Công việc đều rất bận rộn, không có nhiều thời gian đến tìm cô", tất cả cũng chỉ là gạt người.
Thật là một đám nam nhân tâm cơ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.