Bọn Đàn Ông Này Có Độc

Chương 103: Ở Trên Giường Giống Như Một Dâm Phụ

Cần Lao Đích Tiểu Dã Miêu

11/06/2021

Bộ vị mẫn cảm giữa háng dưới sự vỗ về chơi đùa qua lại của Tả Ninh mà càng thêm thô to cứng rắn, hô hấp Du Hạo Nam hơi loạn, anh bắt lấy bàn tay nhỏ của cô rồi nhanh chóng hoạt động: "Cởi trước đã."

Tả Ninh nhẹ nhàng cười, đôi tay đặt trêи đai lưng của anh, làm chiếc quần tây cùng qυầи ɭót sớm đã dựng lên một cái lều trại nhỏ đồng thời rơi xuống mặt đất. Mắt nhìn cự vật màu đỏ tím đã cương cứng hơn phân nửa, cô cố ý mị hoặc mà ɭϊếʍ ɭϊếʍ môi xong lại lần nữa để hai cánh tay nhỏ mềm mại bao phủ lên đó.

Động tác nhỏ câu người này tất nhiên khiến Du Hạo Nam miệng lưỡi khô khốc, anh cúi đầu mạnh mẽ gặm đôi môi đỏ của cô, đôi tay vừa không ngừng cọ xát trêи da thịt trần trụi ở sau lưng cô vừa trầm giọng cảnh cáo: "Không được mặc như thế này trước mặt người ngoài!"

"Nói cách khác, ở trước mặt anh thì có thể? Nhìn anh đã cứng như vậy, khẳng định là rất thích đi?" Cô vươn ngón trỏ nhẹ nhàng mà vẽ vòng tròn vuốt ve ở đỉnh ƈôи ȶɦịt của anh, đồng thời tốc độ vuốt ve của một cái tay khác trở nên nhanh hơn, chẳng mấy chốc liền nghe được anh khó nhịn mà hừ nhẹ một tiếng.

Tả Ninh dùng một tay đẩy anh lên sô pha ở phía sau, sau đó ném cái áo khoác da treo ở trêи cánh tay ra xong kéo chiếc váy lụa xẻ ngực chữ V lộ eo bên trong kia xuống khiến cho đôi tuyết nhũ tròn trịa đứng thẳng hoàn toàn bại lộ trong không khí, kế tiếp cô đắc ý mà cười cười với anh rồi nói: "Em muốn ở trêи."

Ngữ khí của cô giống anh ngày thường, mang theo bá đạo khiến người khác khó có thể kháng cự . Du Hạo Nam tuy nghi hoặc về sự thay đổi của cô, rồi lại cảm thấy có loại kϊƈɦ thích khác thường, thế nên anh liền chịu đựng bụng dưới trướng đau mà chậm rãi nói: "Được, nghe theo ý em."

Tả Ninh nhấc làn váy lên ngồi ở trêи người anh, đôi tay cách áo sơmi vuốt ve cơ ngực cực nóng, vặn vẹo eo thon trần trụi không ngừng cọ xát ở giữa háng anh.

ƈôи ȶɦịt căng chặt bị thịt mềm kiều nộn giữa hai chân cô cọ xát từng cái, Du Hạo Nam không nhịn được mà hít ngược một hơi khí lạnh, thô suyễn hung tợn nói ở bên tai cô: "Không mặc nội y còn chưa tính, vậy mà đến cả qυầи ɭót em cũng không mặc!"

"Như vậy mới tiện cho anh tùy thời tùy chỗ làm em a!" Cô nhẹ giọng nói nhỏ ở bên tai Du Hạo Nam, sau đó càng thêm ra sức mà dùng miệng huyệt càng ngày càng ướt át trêu đùa anh, cho dù trong cơ thể sớm đã dâng lên cỗ cảm giác hư không quen thuộc kia, nhưng cô vẫn nỗ lực chịu đựng, chính là vì không chịu để cho anh tiến vào dễ dàng.

Cuối cùng vẫn là Du Hạo Nam đã mở miệng trước dưới sự tra tấn như vậy: "Ngồi xuống, để anh tiến vào."

"Vậy anh cầu xin em đi!" Dùng cánh hoa trơn trượt ướt mềm ma xát với ƈôи ȶɦịt đã tràn ra chút tϊиɦ ɖϊƈh͙ của anh, sau đó thân mình rút lui một chút, liền rời khỏi hạ thể anh.

Kỳ thật ở dưới lực lượng nam nữ cách xa, anh muốn cô là chuyện dễ như trở bàn tay, nhưng lần đầu tiên thấy bộ dáng cô như vậy, anh lại không nhịn được muốn cùng cô chơi đùa, thế nên liền thuận theo ý cô giọng nói khàn khàn: "Cầu xin em, để anh tiến vào."

Tả Ninh lúc này mới vừa lòng mà để sát hoa huyệt vào, chầm chậm nuốt côn thịt thô tô tràn đầy gân xanh của anh vào, nhưng chỉ mới nuốt được quy đầu thì cô lại đột nhiên lui ra, vô tội mà nhìn anh: "Anh còn chưa mang áo mưa, em đang trong thời kỳ rụng trứng."

Du Hạo Nam rủa thầm một tiếng, đặt cô ngồi trêи sô pha xong đứng dậy vội vàng tìm kiếm trong ngăn tủ, chờ anh mang theo áo mưa trở về thì mới phát hiện Tả Ninh thế nhưng đang dang rộng hai chân ngồi ở trêи sô pha và tự dùng ngón tay vỗ về chơi đùa cánh hoa mẫn cảm.



Anh chưa từng gặp qua bộ dáng phóng đãng như vậy của cô, thế nên trong đầu lập tức bị kϊƈɦ thích thật lớn đánh sâu vào, lại ngơ ngác mà nhìn đến mức quên tiếp tục tiến lên.

Thấy biểu tình của anh, Tả Ninh cố ý mở đôi môi vẫn luôn cắn chặt, phát ra từng tiếng rêи rỉ làm người khác mặt đỏ tim đập: "Ưm... Thật thoải mái... Anh quá chậm, người ta không chờ kịp..."

Thấy tiểu huyệt kiều diễm phấn nộn dưới sự vỗ về chơi đùa của cô mà không ngừng tràn ra mật dịch, Du Hạo Nam hô hấp dồn dập, hai mắt đỏ lên, anh xông tới đè nặng cô rồi liền hung hăng cắm ƈôи ȶɦịt đã hơi hơi phát run xỏ xuyên vào bên trong.

Thân thể Tả Ninh vốn đặc biệt mẫn cảm, ngày thường Du Hạo Nam chỉ cần hơi vuốt ve một chút là cô đã không chịu nổi, mới vừa rồi kiên nhẫn khiêu khích anh, cô đã nhịn lâu tới cực điểm, hiện giờ cảm giác bị lấp đầy no căng truyền đến, cô rốt cuộc cũng không nhịn được mà phát ra từng trận rêи rỉ yêu kiều.

Theo tốc độ thọc vào rút ra càng lúc càng nhanh càng lúc càng nặng của anh, Tả Ninh không còn cố ý áp lực và giữ sự thẹn thùng ngày xưa nữa, thay vào đó là từng tiếng rêи rỉ yêu kiều càng lúc càng lớn của cô, không ngừng quanh quẩn trong phòng khách rộng mở.

"A nha... Thật thoải mái... Anh nhanh lên... Ưm a... Sâu... Sâu một chút... Anh thật lớn... Thật thô... A a... Thật thoải mái a... Muốn cắm hỏng rồi..."

Thể nghiệm một phen cảm giác ɖâʍ đãng khác hẳn với ngày xưa, cô thế nhưng cũng mạc danh mà cảm thấy kϊƈɦ thích, đặc biệt là khi nhìn thấy trong mắt anh hiện lên sự tức giận cùng ȶìиɦ ɖu͙ƈ rõ ràng thì kɧօáϊ cảm tâm lý của cô thậm chí còn lớn hơn cả thân thể, cho nên anh va chạm không đến vài cái, cô liền thét chói tai xong tiết ra.

Lúc này đây, Du Hạo Nam không kéo dài giống như ngày thường, khi cô cao trào lần thứ hai, anh cũng đồng thời đạt tới đỉnh, phun tất cả lửa nóng trong cơ thể vào áo mưa.

Hơn nữa, anh cũng không làm lần thứ hai mà ngược lại trần trụi nửa người dưới, cầm lấy điếu thuốc trêи bàn, ngồi ở một bên trêи ghế hít mây nhả khói.

"Sao bây giờ lại bắt đầu hút thuốc?" Tả Ninh cũng không đi xử lý đầy người ɖâʍ dịch mà chỉ lười biếng ghé vào trêи sô pha liếc nhìn anh.

Đã rất lâu rồi anh không hút thuốc.

Hình như là vào khoảng nửa tháng trước, có một lần sau khi cả 2 mây mưa, anh cũng giống như rất nhiều lần trong quá khứ, đứng dậy đốt điếu thuốc, Tả Ninh nhìn anh, sau một lúc lâu thì đột nhiên nói: "Anh cai thuốc lá đi."

Anh sửng sốt, ngước mắt nhìn cô: "Không thích mùi trêи người anh sao?"



Tả Ninh lắc đầu rồi cầm lấy hộp thuốc để sát vào anh xong, chỉ vào dòng chữ phía trên: "Ừm thì, hút thuốc có hại cho sức khỏe."

Du Hạo Nam cười cười ôn nhu với cô: "Được thôi, anh nghe ý em."

Vì thế anh dập tắt điếu thuốc còn một đoạn dài xong ném vào thùng rác, từ đó Tả Ninh cũng không còn thấy anh cầm điếu thuốc nữa, mùi thuốc lá trêи người anh kia cũng càng lúc càng mờ nhạt, cho đến cuối cùng hoàn toàn không ngửi thấy.

Hiển nhiên, giờ phút này Du Hạo Nam cũng nghĩ đến tình cảnh ngày hôm đó, đón nhận ánh mắt có chút trêu chọc của Tả Ninh, anh dừng một chút rồi trầm giọng nói: "Hút xong điếu này liền dừng."

Tả Ninh tiếp tục trêu đùa: "Đều nói đàn ông là vì vui vẻ mới hút thuốc, nhưng nhìn bộ dáng anh như kiểu khổ đại cừu thâm, sao nào? Làʍ ȶìиɦ với em, anh không vui sao?"

Lại hút hai hơi, Du Hạo Nam mới buông điếu thuốc xuống, sau đó nghiêm túc nhìn Tả Ninh: "Em đến tột cùng bị làm sao vậy?"

Tả Ninh tỏ vẻ mặt vô tội như cũ mà cười: "Em thì có việc gì chứ, chỉ là đột nhiên muốn thay đổi tạo hình, nếu anh không thích, vậy em đây hôm nào đi đổi về như cũ là được."

"Không phải chỉ cái này, ý anh là nói... Em..."

"Nga, ý anh là nói bộ dáng vừa rồi của em sao, chẳng phải đều nói đàn ông thích phụ nữ ở trêи giường giống như một ɖâʍ phụ sao? Em vừa rồi có giống hay không? Anh thích không?"

Du Hạo Nam dừng một chút, sau đó trầm giọng nói: "Anh thích bộ dáng vốn có của em."

Chỗ nào đó trong lòng vẫn không chịu khống chế như cũ mà co rút đau đớn một chút, nhưng Tả Ninh không biểu hiện ra bên ngoài: "Mỗi lần đều là dáng vẻ kia, anh không chán sao?"

"Sẽ không."

"Vậy nếu như... Em thích bộ dáng hiện tại của mình thì sao?"

Du Hạo Nam yên lặng nhìn cô và không nói nữa.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
đấu phá thương khung

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Bọn Đàn Ông Này Có Độc

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook