Chương 77: Say Mê
Cần Lao Đích Tiểu Dã Miêu
08/06/2021
Từng đợt khoái cảm đánh úp lại, Tả Ninh chỉ cảm thấy hạ thể ngứa ngáy khó chịu mà Thu Dật Mặc tựa hồ còn rất kiên nhẫn, không nhanh không chậm trêu đùa nụ hoa trước ngực cô.
Bỏ xuống sự thẹn thùng, cô vươn tay thâm nhập giữa háng anh, cách lớp quần tây nắm lấy côn thịt đã cương cứng rồi không ngừng vuốt ve lên xuống.
Thu Dật Mặc kêu lên một tiếng xong vẫn tiếp tục ɭϊếʍ ʍút̼ nụ hoa còn lại, mơ hồ nói không rõ: “Cởi ra.”
Tả Ninh nghe lời kéo khóa kéo quần tây xuống rồi sau đó cởi qυầи ɭót, côn thịt vừa to vừa nóng ngay lập tức chạm vào bàn tay nhỏ của cô, mà quy đầu màu đỏ tím đằng trước đã có chất lỏng tràn ra.
Cô trúc trắc vỗ về chơi đùa côn thịt, hơi thở của Thu Dật Mặc cũng càng lúc càng nặng nề, ngón tay thon dài thăm dò vào giữa hai chân cô, dọc theo khe hở mà dùng sức đè xuống.
“Ưm….” Tả Ninh kϊƈɦ động nhấc eo lên, không nhịn được mà thở hổn hển, đôi tay vô lực rũ xuống giữa háng anh.
Một tay khác của Thu Dật Mặc đỡ lấy eo cô, làm cô nằm hẳn lên bàn làm việc, sau đó đôi tay phủ lên nơi tư mật của cô, đẩy hai cánh hoa phấn nộn ra, tìm được tiểu âm hạch nhô lên, một tay đè lên xoa nắn, một tay còn lại cắm vào bên trong liền có chất dịch lỏng chảy ra, ngón tay không ngừng thăm dò trong nội huyệt.
Thân thể Tả Ninh khẽ run, bụng nhỏ cũng run rẩy, thanh âm mang theo vài phần nghẹn ngào: “Thu Dật Mặc… A… Cầu xin anh… Nhanh lên….”
“Nhanh lên cái gì?” Giọng anh khàn khàn, động tác tay càng lúc càng nhanh: “Là như thế này sao?”
“Không… Không phải…” Trong mắt Tả Ninh rưng rưng, bộ ngực tuyết trắng phập phồng kịch liệt ở trêи bàn làm việc: “Tiến vào… Nhanh chóng tiến vào….”
“Ngón tay của tôi đã ở bên trong.”
“Không… Không phải cái này…” Tả Ninh liếc mắt thấy côn thịt cực đại giữa háng anh đã nổi gân xanh, thật sự không hiểu sao người đàn ông này có thể nhịn được, rõ ràng đã rất muốn nhưng dường như chỉ cần anh muốn khống chế, là có thể khống chế dễ như trở bàn tay.
Thu Dật Mặc lấy áo mưa từ trong ngăn kéo ra rồi nhanh chóng mang lên, côn thịt thô to để trước hoa huyệt ướt át, anh trầm giọng hỏi: “Là muốn cái này sao?”
“Ừm… Tiến vào…”
Nhận được đáp án vừa lòng, phần eo của anh khẽ động, dùng sức đâm sâu vào, vừa rồi vì trêu đùa cô mà nhẫn nhịn vất vả, hiện giờ bị mật huyệt chật hẹp ướt nóng bao vây, khoái cảm mãnh liệt làm côn thịt của anh không cẩn thận tràn ra một ít tϊиɦ ɖϊƈh͙.
Tả Ninh bất chấp bên ngoài có người, cái miệng nhỏ không nhịn được mà rêи rỉ: “Ưm… Thật căng….”
“Thoải mái không?” Tay anh nắm chặt bộ ngực tròn trịa của cô, phần eo mãnh liệt va chạm, mỗi lần tiến vào tựa hồ đều cắm đến chỗ sâu nhất bên trong hoa huyệt, làm cô thét chói tai liên tục.
“Thoải mái… A... Ưm a….”
“Em kêu lớn tiếng như vậy, mọi người bên ngoài đều nghe được.” Vừa nói xong câu này, anh liền cảm nhận được tiểu huyệt của cô đột nhiên căng thẳng, kẹp chặt côn thịt khiến anh suýt chút nữa bắn ra.
“Ngô….Đừng khẩn trương, thả lỏng một chút, bọn họ không nghe được, căn phòng này…Hiệu quả cách âm rất tốt.” Anh vốn dĩ chỉ muốn đùa với cô, không ngờ rằng cô lại khẩn trương, khiến cho sự anh minh của anh suýt chút nữa đem đi quét rác.
“Anh gạt tôi… A… Đừng đâm vào nơi đó…” Anh cố ý va chạm kịch liệt vào điểm nhạy cảm bên trong hoa huyệt cô, khoái cảm bén nhọn thổi tới từng đợt, làm bụng nhỏ của cô co rút mãnh liệt: “Không cần… A a a…..”
Anh tiếp tục thở gấp và tùy ý rong ruổi trong cơ thể cô, làm cô liên tục thét chói tai trong cơn cao trào, mặc cho nước mắt lăn xuống bàn làm việc bóng loáng.
Thẳng đến khi anh thọc vào rút ra ở trong cơ thể cô làm cô cao trào đến lần thứ ba thì côn thịt mới cách lớp áo mưa mỏng phun ra chất lỏng nóng bỏng, văn phòng vốn nên trang trọng nghiêm túc nhưng lại bị nhiễm hương vị ɖâʍ mĩ nồng đậm.
Ném áo mưa vào thùng rác, anh rũ mắt nhìn cô gái nằm trêи bàn gò má ửng hồng, cả người trần trụi, trêи mặt anh bất giác nở nụ cười hiếm thấy.
Ổn định hơi thở, anh mới rút khăn giấy từ trong hộp giấy bên cạnh ra xong cong lưng nghiêm túc mà lau sạch hạ thể cho cô.
Tả Ninh mệt mỏi đến mức mắt cũng không mở nổi, cũng để mặc anh muốn làm gì thì làm, cô vốn tưởng rằng anh sẽ mặc qυầи ɭót lại giúp cô, ai ngờ sau khi lau xong chất lỏng đó anh lại không có động tĩnh gì.
Nghi hoặc mở mắt ra, Tả Ninh liền phát hiện người đàn ông này thế nhưng lại dùng biểu tình nghiêm túc nhìn chằm chằm hạ thể của cô, giống như xem xét tác phẩm nghệ thuật tuyệt đẹp.
“Anh… Anh làm gì vậy?” Tả Ninh xấu hổ gắt gao khép chân lại, giãy giụa ngồi dậy, muốn đi nhặt quần áo bị anh ném một bên, ai ngờ đột nhiên lại bị thân hình cao lớn của anh đè ép lại.
“Em sẽ không cho rằng như vậy liền kết thúc chứ?” Anh một tay bế cô lên, đi đến cửa sổ sát đất, sau đó cất giọng nói khàn khàn: “Nơi này, còn chưa thử qua.”
Đến giờ phút này Tả Ninh mới ý thức được, toàn bộ bức màn đều bị kéo ra, nói cách khác, vừa rồi hai người ở trêи bàn làm việc, người đối diện vô cùng có khả năng nhìn thấy.
Nghĩ đến đây, khuôn mặt ửng đỏ trong nháy mắt trở nên trắng bệch, cô nhanh chóng nhìn ra bên ngoài, phát hiện phía đối diện đâu chỉ có những tòa nhà văn phòng, căn bản là từng tòa cao tầng nối sát nhau, cơ hồ bất luận ở góc độ nào cũng có thể nhìn thấy cô và Thu Dật Mặc.
Thấy cô khẩn trương như thế, Thu Dật Mặc cũng không tiếp tục dọa cô mà chỉ nhàn nhạt nói: “Yên tâm, bên ngoài không thể nhìn thấy bên trong.”
Cô mới nhẹ nhàng thở ra, toàn bộ thân thể đều bị Thu Dật Mặc quay cuồng, bộ ngực mẫn cảm bị dán chặt lên tấm kính bằng pha lê ấm áp, vòng eo mảnh khảnh bị bàn tay to của anh giữ lấy.
“Tôi đã sớm muốn làm em như vậy.” Anh thấp giọng nỉ non ở bên tai cô: “Em nhìn xem bên ngoài, tất cả đều là người, tôi ở trước mặt nhiều người như vậy làm em, em có cảm thấy hưng phấn không?”
Đường phố ở nơi xa đông đúc người, mấy tòa nhà văn phòng đối diện có rất nhiều tầng lầu tầm mắt đều có thể nhìn thấu vào, đủ loại nhân viên công chức đang bận rộn trong văn phòng, còn có những căn nhà đối diện bên này, một đám người tựa hồ ở trêи sân thượng cử hành hoạt động gì đó, khoảng cách càng gần làm cô có thể nhìn thấy biểu tình của những người đó.
Cảnh tượng như vậy, cùng với cái ʍôиɠ nhỏ và côn thịt cương cứng phụ trợ cho nhau, làm cho đáy lòng Tả Ninh nảy lên một cảm giác kϊƈɦ thích, mặc dù Thu Dật Mặc còn chưa bắt đầu kϊƈɦ thích nhưng hoa huyệt cô cũng đã tiết ra mật dịch.
“Xem ra, em thực sự rất hưng phấn.” Anh vươn đầu lưỡi ɭϊếʍ ʍút̼ vành tai mẫn cảm của cô rồi thở gấp lẩm bẩm nói: “Tôi cũng vậy.”
Nói xong, anh liền đỡ côn thịt to lớn từ đằng sau cắm vào hoa huyệt, mật dịch trong hoa huyệt vừa rồi chưa lau sạch, hiện giờ vừa vặn không cần màn dạo đầu nữa, anh vẫn có thể thuận lợi tiến vào.
Khóe môi Tả Ninh tràn ra vài tiếng rêи rỉ, cô chủ động nhếch ʍôиɠ, làm anh có thể tiến vào càng sâu hơn.
Người đàn ông không ngừng thở gấp ở bên tai cô, tiếng va chạm dưới hạ thể quanh quẩn trong văn phòng rộng rãi, mật dịch theo động tác mãnh liệt của anh mà ào ạt trào ra, dọc theo đùi trắng nõn của cô chảy xuống đất.
Cô híp hai mắt lại, nhìn người cùng vật ở bên ngoài mà cô có thể nhìn thấy xong dần dần chìm đắm trong biển tình ɖu͙ƈ vô biên này.
Bỏ xuống sự thẹn thùng, cô vươn tay thâm nhập giữa háng anh, cách lớp quần tây nắm lấy côn thịt đã cương cứng rồi không ngừng vuốt ve lên xuống.
Thu Dật Mặc kêu lên một tiếng xong vẫn tiếp tục ɭϊếʍ ʍút̼ nụ hoa còn lại, mơ hồ nói không rõ: “Cởi ra.”
Tả Ninh nghe lời kéo khóa kéo quần tây xuống rồi sau đó cởi qυầи ɭót, côn thịt vừa to vừa nóng ngay lập tức chạm vào bàn tay nhỏ của cô, mà quy đầu màu đỏ tím đằng trước đã có chất lỏng tràn ra.
Cô trúc trắc vỗ về chơi đùa côn thịt, hơi thở của Thu Dật Mặc cũng càng lúc càng nặng nề, ngón tay thon dài thăm dò vào giữa hai chân cô, dọc theo khe hở mà dùng sức đè xuống.
“Ưm….” Tả Ninh kϊƈɦ động nhấc eo lên, không nhịn được mà thở hổn hển, đôi tay vô lực rũ xuống giữa háng anh.
Một tay khác của Thu Dật Mặc đỡ lấy eo cô, làm cô nằm hẳn lên bàn làm việc, sau đó đôi tay phủ lên nơi tư mật của cô, đẩy hai cánh hoa phấn nộn ra, tìm được tiểu âm hạch nhô lên, một tay đè lên xoa nắn, một tay còn lại cắm vào bên trong liền có chất dịch lỏng chảy ra, ngón tay không ngừng thăm dò trong nội huyệt.
Thân thể Tả Ninh khẽ run, bụng nhỏ cũng run rẩy, thanh âm mang theo vài phần nghẹn ngào: “Thu Dật Mặc… A… Cầu xin anh… Nhanh lên….”
“Nhanh lên cái gì?” Giọng anh khàn khàn, động tác tay càng lúc càng nhanh: “Là như thế này sao?”
“Không… Không phải…” Trong mắt Tả Ninh rưng rưng, bộ ngực tuyết trắng phập phồng kịch liệt ở trêи bàn làm việc: “Tiến vào… Nhanh chóng tiến vào….”
“Ngón tay của tôi đã ở bên trong.”
“Không… Không phải cái này…” Tả Ninh liếc mắt thấy côn thịt cực đại giữa háng anh đã nổi gân xanh, thật sự không hiểu sao người đàn ông này có thể nhịn được, rõ ràng đã rất muốn nhưng dường như chỉ cần anh muốn khống chế, là có thể khống chế dễ như trở bàn tay.
Thu Dật Mặc lấy áo mưa từ trong ngăn kéo ra rồi nhanh chóng mang lên, côn thịt thô to để trước hoa huyệt ướt át, anh trầm giọng hỏi: “Là muốn cái này sao?”
“Ừm… Tiến vào…”
Nhận được đáp án vừa lòng, phần eo của anh khẽ động, dùng sức đâm sâu vào, vừa rồi vì trêu đùa cô mà nhẫn nhịn vất vả, hiện giờ bị mật huyệt chật hẹp ướt nóng bao vây, khoái cảm mãnh liệt làm côn thịt của anh không cẩn thận tràn ra một ít tϊиɦ ɖϊƈh͙.
Tả Ninh bất chấp bên ngoài có người, cái miệng nhỏ không nhịn được mà rêи rỉ: “Ưm… Thật căng….”
“Thoải mái không?” Tay anh nắm chặt bộ ngực tròn trịa của cô, phần eo mãnh liệt va chạm, mỗi lần tiến vào tựa hồ đều cắm đến chỗ sâu nhất bên trong hoa huyệt, làm cô thét chói tai liên tục.
“Thoải mái… A... Ưm a….”
“Em kêu lớn tiếng như vậy, mọi người bên ngoài đều nghe được.” Vừa nói xong câu này, anh liền cảm nhận được tiểu huyệt của cô đột nhiên căng thẳng, kẹp chặt côn thịt khiến anh suýt chút nữa bắn ra.
“Ngô….Đừng khẩn trương, thả lỏng một chút, bọn họ không nghe được, căn phòng này…Hiệu quả cách âm rất tốt.” Anh vốn dĩ chỉ muốn đùa với cô, không ngờ rằng cô lại khẩn trương, khiến cho sự anh minh của anh suýt chút nữa đem đi quét rác.
“Anh gạt tôi… A… Đừng đâm vào nơi đó…” Anh cố ý va chạm kịch liệt vào điểm nhạy cảm bên trong hoa huyệt cô, khoái cảm bén nhọn thổi tới từng đợt, làm bụng nhỏ của cô co rút mãnh liệt: “Không cần… A a a…..”
Anh tiếp tục thở gấp và tùy ý rong ruổi trong cơ thể cô, làm cô liên tục thét chói tai trong cơn cao trào, mặc cho nước mắt lăn xuống bàn làm việc bóng loáng.
Thẳng đến khi anh thọc vào rút ra ở trong cơ thể cô làm cô cao trào đến lần thứ ba thì côn thịt mới cách lớp áo mưa mỏng phun ra chất lỏng nóng bỏng, văn phòng vốn nên trang trọng nghiêm túc nhưng lại bị nhiễm hương vị ɖâʍ mĩ nồng đậm.
Ném áo mưa vào thùng rác, anh rũ mắt nhìn cô gái nằm trêи bàn gò má ửng hồng, cả người trần trụi, trêи mặt anh bất giác nở nụ cười hiếm thấy.
Ổn định hơi thở, anh mới rút khăn giấy từ trong hộp giấy bên cạnh ra xong cong lưng nghiêm túc mà lau sạch hạ thể cho cô.
Tả Ninh mệt mỏi đến mức mắt cũng không mở nổi, cũng để mặc anh muốn làm gì thì làm, cô vốn tưởng rằng anh sẽ mặc qυầи ɭót lại giúp cô, ai ngờ sau khi lau xong chất lỏng đó anh lại không có động tĩnh gì.
Nghi hoặc mở mắt ra, Tả Ninh liền phát hiện người đàn ông này thế nhưng lại dùng biểu tình nghiêm túc nhìn chằm chằm hạ thể của cô, giống như xem xét tác phẩm nghệ thuật tuyệt đẹp.
“Anh… Anh làm gì vậy?” Tả Ninh xấu hổ gắt gao khép chân lại, giãy giụa ngồi dậy, muốn đi nhặt quần áo bị anh ném một bên, ai ngờ đột nhiên lại bị thân hình cao lớn của anh đè ép lại.
“Em sẽ không cho rằng như vậy liền kết thúc chứ?” Anh một tay bế cô lên, đi đến cửa sổ sát đất, sau đó cất giọng nói khàn khàn: “Nơi này, còn chưa thử qua.”
Đến giờ phút này Tả Ninh mới ý thức được, toàn bộ bức màn đều bị kéo ra, nói cách khác, vừa rồi hai người ở trêи bàn làm việc, người đối diện vô cùng có khả năng nhìn thấy.
Nghĩ đến đây, khuôn mặt ửng đỏ trong nháy mắt trở nên trắng bệch, cô nhanh chóng nhìn ra bên ngoài, phát hiện phía đối diện đâu chỉ có những tòa nhà văn phòng, căn bản là từng tòa cao tầng nối sát nhau, cơ hồ bất luận ở góc độ nào cũng có thể nhìn thấy cô và Thu Dật Mặc.
Thấy cô khẩn trương như thế, Thu Dật Mặc cũng không tiếp tục dọa cô mà chỉ nhàn nhạt nói: “Yên tâm, bên ngoài không thể nhìn thấy bên trong.”
Cô mới nhẹ nhàng thở ra, toàn bộ thân thể đều bị Thu Dật Mặc quay cuồng, bộ ngực mẫn cảm bị dán chặt lên tấm kính bằng pha lê ấm áp, vòng eo mảnh khảnh bị bàn tay to của anh giữ lấy.
“Tôi đã sớm muốn làm em như vậy.” Anh thấp giọng nỉ non ở bên tai cô: “Em nhìn xem bên ngoài, tất cả đều là người, tôi ở trước mặt nhiều người như vậy làm em, em có cảm thấy hưng phấn không?”
Đường phố ở nơi xa đông đúc người, mấy tòa nhà văn phòng đối diện có rất nhiều tầng lầu tầm mắt đều có thể nhìn thấu vào, đủ loại nhân viên công chức đang bận rộn trong văn phòng, còn có những căn nhà đối diện bên này, một đám người tựa hồ ở trêи sân thượng cử hành hoạt động gì đó, khoảng cách càng gần làm cô có thể nhìn thấy biểu tình của những người đó.
Cảnh tượng như vậy, cùng với cái ʍôиɠ nhỏ và côn thịt cương cứng phụ trợ cho nhau, làm cho đáy lòng Tả Ninh nảy lên một cảm giác kϊƈɦ thích, mặc dù Thu Dật Mặc còn chưa bắt đầu kϊƈɦ thích nhưng hoa huyệt cô cũng đã tiết ra mật dịch.
“Xem ra, em thực sự rất hưng phấn.” Anh vươn đầu lưỡi ɭϊếʍ ʍút̼ vành tai mẫn cảm của cô rồi thở gấp lẩm bẩm nói: “Tôi cũng vậy.”
Nói xong, anh liền đỡ côn thịt to lớn từ đằng sau cắm vào hoa huyệt, mật dịch trong hoa huyệt vừa rồi chưa lau sạch, hiện giờ vừa vặn không cần màn dạo đầu nữa, anh vẫn có thể thuận lợi tiến vào.
Khóe môi Tả Ninh tràn ra vài tiếng rêи rỉ, cô chủ động nhếch ʍôиɠ, làm anh có thể tiến vào càng sâu hơn.
Người đàn ông không ngừng thở gấp ở bên tai cô, tiếng va chạm dưới hạ thể quanh quẩn trong văn phòng rộng rãi, mật dịch theo động tác mãnh liệt của anh mà ào ạt trào ra, dọc theo đùi trắng nõn của cô chảy xuống đất.
Cô híp hai mắt lại, nhìn người cùng vật ở bên ngoài mà cô có thể nhìn thấy xong dần dần chìm đắm trong biển tình ɖu͙ƈ vô biên này.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.