Chương 102: Thích Em Dâm Đãng Sao?
Cần Lao Đích Tiểu Dã Miêu
11/06/2021
Sáng sớm hôm sau, Du Hạo Nam đã đến công ty, Tả Ninh theo thường lệ đi mua đồ ăn nấu cơm, lúc anh tan làm trở về nhà, cô còn đang bận rộn trong phòng bếp.
Ôm lấy eo cô từ phía sau, anh dựa đầu vào trêи vai cô và dụi dụi: "Sao lúc trước anh không phát hiện ra em đảm đang như vậy nhỉ?"
"Như thế nào? Không thích em đảm đang à?" Cô bận rộn nấu ăn, không để ý đến người ở phía sau: "Hôm nay dùng máy tính ở phòng làm việc của anh, phát hiện có một ngăn tủ bị khóa, em rất tò mò trong đó có gì, cho nên..."
Đôi tay đang ôm cô bỗng nhiên rút lại, sắc mặt Du Hạo Nam biến đổi: "Em mở ra? Ai cho em động tới đồ của anh?"
Còn chưa chờ Tả Ninh trả lời, anh đã chạy nhanh ra khỏi phòng bếp.
Tả Ninh cúi đầu cười cười rồi tiếp tục xào món ăn tiếp theo, không bao lâu sau đó Du Hạo Nam đã trở lại, không những không tức giận như lúc nãy mà ngược lại còn mang theo vẻ mặt ảo não: "Em..."
"Đúng rồi, em không mở." Trêи mặt Tả Ninh giữ nguyên vẻ tươi cười như cũ: "Ý của em là, anh có thể nói cho em biết trong đó có gì không? Yên tâm, em không đến mức xâm phạm vật riêng tư của người khác."
Thấy cô không nổi giận, đáy lòng Du Hạo Nam càng thêm áy náy, anh bước tới ôm lấy bờ vai cô: "Xin lỗi, vừa rồi anh quá sốt ruột."
"Không có gì, em hiểu được mà." Dừng một chút, Tả Ninh lại nói: "Du Hạo Nam, anh còn chưa trả lời em, có thích em đảm đang như vậy hay không? Hay là giống như lúc trước anh nói cho em nghe, thích kiểu trẻ con? Hay vẫn là gợi cảm?"
"Giống em."
"Em là loại nào nhỉ? Nhìn sơ qua, chắc em không phải kiểu trẻ con cũng chưa hẳn là gợi cảm? Anh trả lời không có chút thành ý nào hết."
"Nhất định phải trả lời sao?"
"Ừ."
"Vậy em là... thanh thuần đi."
Thanh thuần.
Tả Ninh cho rằng cô chỉ chán ghét loại hình nhân vật nữ như vậy trong tiểu thuyết, không nghĩ tới bây giờ chỉ nghe hai chữ đó, cô cũng sẽ cảm thấy khó chịu.
Rất nhiều người đều cảm thấy cô và Giang Thuần Tâm rất giống nhau, cũng chính là cái gọi là "Thanh thuần", thế cho nên lúc trước đoàn phim thay đổi Giang Thuần Tâm, cô thậm chí còn bị yêu cầu thử vai.
Cô nhìn chăm chú vào khuôn mặt quen thuộc trong gương rồi đột nhiên ngẩng đầu hỏi nhà tạo mẫu: "Nhìn tôi rất thanh thuần sao?"
Nhà tạo mẫu trẻ tuổi bị cô hỏi một câu như vậy thì liền sửng sốt, sau đó cười gượng nói: "Đúng vậy, hiện giờ các cô gái giống như cô không nhiều lắm."
"Vậy tạo hình khiến tôi trông không còn thanh thuần nữa đi."
Tả Ninh vốn dĩ chỉ là người qua đường, vừa vặn gặp được phòng làm việc phát quảng cáo mới khai trương, trước giờ cô chưa từng thử, nhưng lần này lại nảy ra ý tưởng thay đổi hoàn toàn, không cam chịu tiếp tục làm một thế thân.
Giống như chưa hề nghe thấy yêu cầu thế này bao giờ, người phía sau sửng sốt một chút, hỏi thêm: "Tả tiểu thư còn có yêu cầu gì nữa không ạ?"
"Tóc của tôi, cắt đi, không cần tóc dài, màu tóc cũng đổi, chỉ cần không phải màu đen là được, những chuyện khác tùy anh xử lí."
Ai cũng nói lúc cắt tóc sợ nhất là thợ cắt tóc làm ẩu, Tả Ninh lại không như vậy, dù sao đối với cô mà nói, chỉ cần có thể cắt bỏ bộ tóc dài này, cô cũng đã cảm thấy rất thoải mái.
Lăn lộn vài tiếng đồng hồ, tới tận lúc cô sắp ngủ gật thì mới nghe được người phía sau nói hai chữ hoàn thành.
Nhà tạo mẫu giới thiệu với cô, đây là kiểu tóc Bob rất thịnh hành bây giờ, kết hợp với khuôn mặt của cô, ở đuôi tóc của cô uốn cong một chút, làm hai bên tóc mái hướng ra phía ngoài , như vậy nhìn sẽ có vẻ nhu mị một chút. Mà làn da của cô vốn dĩ rất trắng, bây giờ lại nhuộm màu đỏ rượu, nhìn qua càng thêm cao lãnh.
Tả Ninh cũng không thể nói vừa lòng hay không, nhưng vẫn khác với hình tượng cô tưởng tượng, suy nghĩ một hồi, cô lại nói: "Có thể trang điểm cho tôi không, son môi thì không cần, chờ lát nữa tôi tự mình đi chọn."
Từ phòng làm việc bước ra, cô đi thẳng tới khu thương mại, đem khuyên tai nhỏ nhắn đổi thành dạng khuyên tai bản lớn, lại đem những màu son đỏ hoặc đỏ thẫm trước giờ cô chưa dùng ra thử một lượt, rất hợp với vẻ ngoài của cô hiện giờ, chỉ sợ ngay cả người quen thuộc cũng khó nhận ra.
Đương nhiên, tạo hình như vậy so với bộ váy liền của cô bây giờ chẳng hợp tí nào, vì thế cô lại đi đến khu quần áo và khu nữ trang quyết chiến một hồi.
Tuy rằng thời tiết chuyển lạnh không thích hợp mua quần áo ngắn, nhưng cô cũng không quan tâm mấy thứ đó lắm, cho dù là gợi cảm hay là trung tính, hoặc là mang đến cảm giác rất khó khống chế, cô đều mua, tóm lại không cần cái gọi là thanh thuần.
Cho nên chờ Du Hạo Nam tan làm về nhà, chờ anh chính là một thân áo váy đỏ rực xẻ tà lại còn có chút xuyên thấu ngồi đấy, nhìn cô tựa như lửa, cảm giác ngự tỷ mười phần lạnh lùng, nào còn có nửa điểm bộ dáng thanh thuần ngày xưa?
Thấy Du Hạo Nam ngơ ngác mà nhìn mình, trêи mặt anh đều là vẻ không dám tin tưởng, Tả Ninh cười: "Như thế nào? Không nhận ra? Vậy anh còn không chạy đi báo cảnh sát đi? Có một cô gái xa lạ vào nhà nha, rất nguy hiểm đó."
"Sao em lại... Sao lại đột nhiên biến thành như vậy?"
Tả Ninh tỏ vẻ vô tội mà nhún nhún vai: "Hôm nay đi dạo phố, bị một phòng làm việc mới mở lôi kéo đổi tạo hình, thấy mấy cô gái nhỏ đó đáng thương quá, em liền vào luôn, nhìn dáng vẻ này của anh là không vừa lòng sao, có phải nhìn em bây giờ rất xấu không?"
Trêи miệng cô thì đầy lời làm nũng, nhưng trong lòng lại cười lạnh ra tiếng: Đương nhiên là không hài lòng, thế này hoàn toàn không phù hợp với yêu cầu thế thân của anh.
Có cái câu gì đang thịnh hành trêи internet đấy, mấy nữ sinh chỉ làm ra vẻ đơn thuần trong sáng, cùng những cái đồ yêu diễm đê tiện bên ngoài không phải giống nhau sao? Hiện tại cô muốn diễn vai yêu diễm đê tiện đấy, làm sao!?
Du Hạo Nam lại nghiêm túc đánh giá cô một phen rồi mới lắc đầu: "Không xấu, em lớn lên rất đẹp, như thế nào cũng sẽ đẹp."
"Thật vậy à?" Cô bày ra bộ dạng vui mừng chạy đến ôm anh, sau đó đột nhiên hôn nhẹ lên môi anh xong lại thấp giọng nói: "Thật ra... Em không có mặc nội y bên trong, cái váy này có chút cứng, ma sát làm em khó chịu quá, lúc ở khu thương mại xém chút nữa em đã chịu không nổi rồi."
Ánh mắt Du Hạo Nam trầm xuống, dứt khoát kéo áo khoác da của cô ra, lúc này mới phát hiện váy đen cô mặc bên trong không chỉ có phần đùi dưới là xuyên thấu, nửa người trêи còn thiếu vải tới mức đáng thương, mà hai đầu иɦũ ɦσα nhỏ trước ngực cô cũng đã cứng lên, vải dệt mỏng không thể che được.
"Ở khu thương mại cũng mặc như vậy?"
Quần áo đương nhiên là sau khi Tả Ninh trở về mới đổi, nhưng nghe được giọng nói giận lẫy của anh, cô liền cười gật gật đầu, tỏ vẻ mặt vô tội mà nhìn anh: "Em làm anh rất bất ngờ sao, em sợ lúc em về thì anh lại về sớm hơn em, nếu bị anh thấy quần áo bình thường rồi mới đi thay thì còn gì vui nữa, còn gì là bất ngờ nha?"
"Lần sau không được mặc như vậy nữa!"
"Là không được mặc như vậy ở bên ngoài, hay là không được mặc như vậy ở trước mặt anh?" Tả Ninh nhẹ nhàng ɭϊếʍ vành tai anh một chút rồi bỗng nhiên đặt tay lên tiểu huynh đệ phía dưới: "Anh xem, đã cứng rồi. Thực sự là không thích sao?"
Hô hấp của Du Hạo Nam hơi cứng lại, thanh âm khàn khàn: "Hôm nay.... em bị làm sao vậy? Đột nhiên trở nên..."
"Trở nên thế nào? ɖâʍ đãng sao?" Tay cô dùng sức, không ngừng vuốt ve ƈôи ȶɦịt đang ngày càng lớn lên của anh. Tả Ninh nhả khí như lan ở bên tai anh: "Vậy anh... có thích em ɖâʍ đãng không?"
Ôm lấy eo cô từ phía sau, anh dựa đầu vào trêи vai cô và dụi dụi: "Sao lúc trước anh không phát hiện ra em đảm đang như vậy nhỉ?"
"Như thế nào? Không thích em đảm đang à?" Cô bận rộn nấu ăn, không để ý đến người ở phía sau: "Hôm nay dùng máy tính ở phòng làm việc của anh, phát hiện có một ngăn tủ bị khóa, em rất tò mò trong đó có gì, cho nên..."
Đôi tay đang ôm cô bỗng nhiên rút lại, sắc mặt Du Hạo Nam biến đổi: "Em mở ra? Ai cho em động tới đồ của anh?"
Còn chưa chờ Tả Ninh trả lời, anh đã chạy nhanh ra khỏi phòng bếp.
Tả Ninh cúi đầu cười cười rồi tiếp tục xào món ăn tiếp theo, không bao lâu sau đó Du Hạo Nam đã trở lại, không những không tức giận như lúc nãy mà ngược lại còn mang theo vẻ mặt ảo não: "Em..."
"Đúng rồi, em không mở." Trêи mặt Tả Ninh giữ nguyên vẻ tươi cười như cũ: "Ý của em là, anh có thể nói cho em biết trong đó có gì không? Yên tâm, em không đến mức xâm phạm vật riêng tư của người khác."
Thấy cô không nổi giận, đáy lòng Du Hạo Nam càng thêm áy náy, anh bước tới ôm lấy bờ vai cô: "Xin lỗi, vừa rồi anh quá sốt ruột."
"Không có gì, em hiểu được mà." Dừng một chút, Tả Ninh lại nói: "Du Hạo Nam, anh còn chưa trả lời em, có thích em đảm đang như vậy hay không? Hay là giống như lúc trước anh nói cho em nghe, thích kiểu trẻ con? Hay vẫn là gợi cảm?"
"Giống em."
"Em là loại nào nhỉ? Nhìn sơ qua, chắc em không phải kiểu trẻ con cũng chưa hẳn là gợi cảm? Anh trả lời không có chút thành ý nào hết."
"Nhất định phải trả lời sao?"
"Ừ."
"Vậy em là... thanh thuần đi."
Thanh thuần.
Tả Ninh cho rằng cô chỉ chán ghét loại hình nhân vật nữ như vậy trong tiểu thuyết, không nghĩ tới bây giờ chỉ nghe hai chữ đó, cô cũng sẽ cảm thấy khó chịu.
Rất nhiều người đều cảm thấy cô và Giang Thuần Tâm rất giống nhau, cũng chính là cái gọi là "Thanh thuần", thế cho nên lúc trước đoàn phim thay đổi Giang Thuần Tâm, cô thậm chí còn bị yêu cầu thử vai.
Cô nhìn chăm chú vào khuôn mặt quen thuộc trong gương rồi đột nhiên ngẩng đầu hỏi nhà tạo mẫu: "Nhìn tôi rất thanh thuần sao?"
Nhà tạo mẫu trẻ tuổi bị cô hỏi một câu như vậy thì liền sửng sốt, sau đó cười gượng nói: "Đúng vậy, hiện giờ các cô gái giống như cô không nhiều lắm."
"Vậy tạo hình khiến tôi trông không còn thanh thuần nữa đi."
Tả Ninh vốn dĩ chỉ là người qua đường, vừa vặn gặp được phòng làm việc phát quảng cáo mới khai trương, trước giờ cô chưa từng thử, nhưng lần này lại nảy ra ý tưởng thay đổi hoàn toàn, không cam chịu tiếp tục làm một thế thân.
Giống như chưa hề nghe thấy yêu cầu thế này bao giờ, người phía sau sửng sốt một chút, hỏi thêm: "Tả tiểu thư còn có yêu cầu gì nữa không ạ?"
"Tóc của tôi, cắt đi, không cần tóc dài, màu tóc cũng đổi, chỉ cần không phải màu đen là được, những chuyện khác tùy anh xử lí."
Ai cũng nói lúc cắt tóc sợ nhất là thợ cắt tóc làm ẩu, Tả Ninh lại không như vậy, dù sao đối với cô mà nói, chỉ cần có thể cắt bỏ bộ tóc dài này, cô cũng đã cảm thấy rất thoải mái.
Lăn lộn vài tiếng đồng hồ, tới tận lúc cô sắp ngủ gật thì mới nghe được người phía sau nói hai chữ hoàn thành.
Nhà tạo mẫu giới thiệu với cô, đây là kiểu tóc Bob rất thịnh hành bây giờ, kết hợp với khuôn mặt của cô, ở đuôi tóc của cô uốn cong một chút, làm hai bên tóc mái hướng ra phía ngoài , như vậy nhìn sẽ có vẻ nhu mị một chút. Mà làn da của cô vốn dĩ rất trắng, bây giờ lại nhuộm màu đỏ rượu, nhìn qua càng thêm cao lãnh.
Tả Ninh cũng không thể nói vừa lòng hay không, nhưng vẫn khác với hình tượng cô tưởng tượng, suy nghĩ một hồi, cô lại nói: "Có thể trang điểm cho tôi không, son môi thì không cần, chờ lát nữa tôi tự mình đi chọn."
Từ phòng làm việc bước ra, cô đi thẳng tới khu thương mại, đem khuyên tai nhỏ nhắn đổi thành dạng khuyên tai bản lớn, lại đem những màu son đỏ hoặc đỏ thẫm trước giờ cô chưa dùng ra thử một lượt, rất hợp với vẻ ngoài của cô hiện giờ, chỉ sợ ngay cả người quen thuộc cũng khó nhận ra.
Đương nhiên, tạo hình như vậy so với bộ váy liền của cô bây giờ chẳng hợp tí nào, vì thế cô lại đi đến khu quần áo và khu nữ trang quyết chiến một hồi.
Tuy rằng thời tiết chuyển lạnh không thích hợp mua quần áo ngắn, nhưng cô cũng không quan tâm mấy thứ đó lắm, cho dù là gợi cảm hay là trung tính, hoặc là mang đến cảm giác rất khó khống chế, cô đều mua, tóm lại không cần cái gọi là thanh thuần.
Cho nên chờ Du Hạo Nam tan làm về nhà, chờ anh chính là một thân áo váy đỏ rực xẻ tà lại còn có chút xuyên thấu ngồi đấy, nhìn cô tựa như lửa, cảm giác ngự tỷ mười phần lạnh lùng, nào còn có nửa điểm bộ dáng thanh thuần ngày xưa?
Thấy Du Hạo Nam ngơ ngác mà nhìn mình, trêи mặt anh đều là vẻ không dám tin tưởng, Tả Ninh cười: "Như thế nào? Không nhận ra? Vậy anh còn không chạy đi báo cảnh sát đi? Có một cô gái xa lạ vào nhà nha, rất nguy hiểm đó."
"Sao em lại... Sao lại đột nhiên biến thành như vậy?"
Tả Ninh tỏ vẻ vô tội mà nhún nhún vai: "Hôm nay đi dạo phố, bị một phòng làm việc mới mở lôi kéo đổi tạo hình, thấy mấy cô gái nhỏ đó đáng thương quá, em liền vào luôn, nhìn dáng vẻ này của anh là không vừa lòng sao, có phải nhìn em bây giờ rất xấu không?"
Trêи miệng cô thì đầy lời làm nũng, nhưng trong lòng lại cười lạnh ra tiếng: Đương nhiên là không hài lòng, thế này hoàn toàn không phù hợp với yêu cầu thế thân của anh.
Có cái câu gì đang thịnh hành trêи internet đấy, mấy nữ sinh chỉ làm ra vẻ đơn thuần trong sáng, cùng những cái đồ yêu diễm đê tiện bên ngoài không phải giống nhau sao? Hiện tại cô muốn diễn vai yêu diễm đê tiện đấy, làm sao!?
Du Hạo Nam lại nghiêm túc đánh giá cô một phen rồi mới lắc đầu: "Không xấu, em lớn lên rất đẹp, như thế nào cũng sẽ đẹp."
"Thật vậy à?" Cô bày ra bộ dạng vui mừng chạy đến ôm anh, sau đó đột nhiên hôn nhẹ lên môi anh xong lại thấp giọng nói: "Thật ra... Em không có mặc nội y bên trong, cái váy này có chút cứng, ma sát làm em khó chịu quá, lúc ở khu thương mại xém chút nữa em đã chịu không nổi rồi."
Ánh mắt Du Hạo Nam trầm xuống, dứt khoát kéo áo khoác da của cô ra, lúc này mới phát hiện váy đen cô mặc bên trong không chỉ có phần đùi dưới là xuyên thấu, nửa người trêи còn thiếu vải tới mức đáng thương, mà hai đầu иɦũ ɦσα nhỏ trước ngực cô cũng đã cứng lên, vải dệt mỏng không thể che được.
"Ở khu thương mại cũng mặc như vậy?"
Quần áo đương nhiên là sau khi Tả Ninh trở về mới đổi, nhưng nghe được giọng nói giận lẫy của anh, cô liền cười gật gật đầu, tỏ vẻ mặt vô tội mà nhìn anh: "Em làm anh rất bất ngờ sao, em sợ lúc em về thì anh lại về sớm hơn em, nếu bị anh thấy quần áo bình thường rồi mới đi thay thì còn gì vui nữa, còn gì là bất ngờ nha?"
"Lần sau không được mặc như vậy nữa!"
"Là không được mặc như vậy ở bên ngoài, hay là không được mặc như vậy ở trước mặt anh?" Tả Ninh nhẹ nhàng ɭϊếʍ vành tai anh một chút rồi bỗng nhiên đặt tay lên tiểu huynh đệ phía dưới: "Anh xem, đã cứng rồi. Thực sự là không thích sao?"
Hô hấp của Du Hạo Nam hơi cứng lại, thanh âm khàn khàn: "Hôm nay.... em bị làm sao vậy? Đột nhiên trở nên..."
"Trở nên thế nào? ɖâʍ đãng sao?" Tay cô dùng sức, không ngừng vuốt ve ƈôи ȶɦịt đang ngày càng lớn lên của anh. Tả Ninh nhả khí như lan ở bên tai anh: "Vậy anh... có thích em ɖâʍ đãng không?"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.