Chương 24: Thu Dật Bạch Ghen Tuông
Cần Lao Đích Tiểu Dã Miêu
04/06/2021
Khi Tả Ninh đăng ảnh chụp thân mật của cô và Thu Dật Bạch trên nhóm WeChat, lập tức khiến cho chị em cùng kí túc xá đại học của cô bất ngờ.
Lạc Tiểu Đồng: Trời ơi trời ơi, tớ có phải là bị hoa mắt rồi không?
Tiền Nhã: Con mẹ nó Tả Ninh cậu yêu đương rồi sao?
Tần Miên Miên: Quá đột ngột, làm tớ không thể tiếp thu kịp...
Tiền Nhã: Là đại đạo diễn kia đúng không? Trời ơi! Tả Ninh cậu quá mạnh rồi, loại cực phẩm này vậy mà có thể câu được.
Lạc Tiểu Đồng: Thật sự đang ở bên nhau sao?
Tiền Nhã: Bằng không cậu nghĩ sao? Cho tới bây giờ cậu ấy rất ít khi cùng đàn ông chụp ảnh chung như vậy.
Tiền Nhã: Nhưng mà nghĩ lại thì Tả Ninh nhà chúng ta vốn dĩ cũng là cực phẩm, câu được người đàn ông này không phải dễ như trở bàn tay sao?
Tần Miên Miên: Ninh Ninh, anh ta đối với cậu có tốt không? Tớ xem trên tin tức đạo diễn thường rất đào hoa, cậu phải cẩn thận đừng để bị lừa.
Tả Ninh: Cậu cứ yên tâm, anh ấy rất tốt, đối với tớ cũng rất tốt, hiện tại tớ cảm thấy vui vẻ, cảm thấy đã đủ rồi."
Tiền Nhã: Nếu anh ta đối với cậu không tốt, cứ nói với tớ, tớ nhất định giúp cậu trừng trị anh.
Lạc Tiểu Đồng: Còn có tớ!
Tần Miên Miên: Thêm tớ nữa!
"Khụ!" Thu Dật Bạch đột nhiên ho khan một tiếng, khuôn mặt tuấn tú cố ý nhìn sang cô gái đang vui vẻ xem WeChat, "Giờ làm việc mà dám chơi di động, em không sợ anh đây trừng phạt em?"
Tả Ninh ngẩng đầu, hướng anh thè lưỡi khiêu khích lại đem ánh mắt dời vào di động trên tay.
Thu Dật Bạch tò mò, đặt mông ngồi xuống bên cạnh ôm bả vai cô: "Nói chuyện phiếm với ai mà vui vẻ như vậy?"
Nghe giọng nói ghen tuông anh, Tả Ninh đắc ý cười cười, đưa di động ra trước mặt anh: "Này, thông báo chuyện yêu đương với bạn thân, anh có thấy vui vẻ không?"
Thu Dật Bạch làm ra bộ dáng không hài lòng: "Em không thông báo cho mọi người xung quanh biết, cũng không đăng lên Weibo, không vui."
"Như thế nào? Có phải em bằng lòng công khai anh mới vui vẻ? "Tả Ninh liếc anh, "Anh thật sự muốn công khai?"
"Không muốn không muốn, anh sai rồi, như vầy đủ rồi." Anh lập tức ngoan ngoãn tươi cười, "Ninh Ninh nhà chúng ta nói như thế nào thì liền như vậy."
Lựa chọn không công khai cho mọi người biết, cũng là vì suy nghĩ của cả hai.
Tả Ninh nghĩ rất đơn giản, cô thích nhẹ nhàng, hơn nữa không biết hai người có thể ở bên nhau bao lâu, đúng là không thích hợp để khua chiêng múa trống công khai tình yêu.
Thu Dật Bạch cũng là vì Tả Ninh mà suy nghĩ, lúc trước ở trên mạng đã khiến cho cô gặp nhiều rắc rối, chịu không ít lời nhục mạ. Dù cô không để ý nhưng anh sẽ đau lòng không muốn cô lần nữa bị người khác soi mói.
Tuy rằng trong lòng anh hận không thể làm cho cả thế giới biết, người phụ nữ này là của anh, người khác đừng mong đánh chủ ý lên cô.
Đương nhiên, bọn họ không công khai ở bên ngoài, giới hạn trong đoàn phim nhưng người khác cũng không phải bị mù, nhìn thấy tự nhiên đều hiểu rõ.
Thực ra ngay từ đầu Tả Ninh là muốn gạt mọi người trong đoàn phim, mà Thu Dật Bạch thật sự là không có tự chủ, thường xuyên làm trò đối với cô vừa kéo vừa ôm còn chưa nói, nhân lúc thời gian nghỉ ngơi kéo cô đến tầng năm hung hăng mà yêu thương một phen.
Lâu dần, Tả Ninh cũng quen việc ở chung với anh, đơn giản thoải mái cùng anh phối hợp trước mặt mọi người ở đoàn phim diễn cảnh yêu đương.
Dù sao bình thường Thu Dật Bạch nghiêm túc làm việc quá, không cho bất cứ ai tiết lộ tình yêu của bọn họ ra ngoài, đặc biệt là giới truyền thông, lấy thân phận nhị công tử tập đoàn Thu Viễn ra lệnh tin tưởng không ai dám làm trái.
"Wow! Bạn thân em thật là tàn bạo, còn muốn đánh anh." Đọc lịch sử trò chuyện của Tả Ninh, Thu Dật Bạch làm ra vẻ cực kì khoa trương, "Làm người ta sợ quá nha!"
Tả Ninh nhịn không được trừng mắt anh một cái: "Xem xong rồi sao? Xem xong rồi thì trả di động cho em."
"Không đâu, anh phải xem kỹ lại một chút." Thu Dật Bạch xem lại cuộc trò chuyện, cuối cùng dừng lại ở một câu nói, cố ý lớn tiếng nói, "Cứ việc yên tâm, anh ấy rất tốt, đối với tớ cũng rất tốt, hiện tại tớ cảm thấy vui vẻ, cảm thấy đủ rồi. Ừm, không tồi, bảo bối anh thực vừa lòng."
"Em cảm thấy anh hẳn nên chú ý đến một câu, tin tức đạo diễn thường rất đào hoa rất nhiều?"
"Đó chỉ là bên ngoài, hiện tại anh đã hồi tâm, cả tim và thân thể đều là của em." Dứt lời anh kề sát vào cô cười cười, "Nếu không hiện tại chúng ta liền trở về tầng năm, cho em cảm thụ một chút thân thể thuộc về em?"
"Anh lại động dục!" Tả Ninh hung tợn mà trừng mắt với anh, "Tối hôm qua đến giờ em vẫn còn đau, hôm nay anh đừng nghĩ lại đụng vào em!"
Thu Dật Bạch vẻ mặt ấm ức nhìn cô, nhưng mà mắt liếc thấy xương quai xanh của cô có vài vết xanh tím, ánh mắt của anh thoáng chốc nhẹ nhàng nói: "Xin lỗi, đêm qua anh thực sự không khống chế được, làm đau em."
Dứt lời anh ảo não mà vỗ vỗ ngực: "Nhưng anh thật không có biện pháp, ai bảo em mê người như vậy? Anh vừa nhìn thấy em liền không thể không cứng, chạm vào em lại càng không thể tự chủ được."
Loại lời nói này cô đã nghe anh nói rất nhiều lần nhưng mỗi lần nghe anh nói như vậy lại không chịu được mà đỏ mặt: "Đừng nói nữa, trả di động cho em."
Thu Dật Bạch đang chuẩn bị đưa di động trả về, ánh mắt lại đột nhiên cứng lại.
Nhìn chằm chằm màn hình vài giây, anh ngẩng đầu nhìn cô, ngữ khí có chút khó chịu: "Phương Kinh Luân là ai?"
Nghe thấy cái tên này, Tả Ninh không khỏi ngẩn người cầm lấy di động nhìn kỹ, hóa ra hôm nọ Lạc Tiểu Đồng đã nói một câu:
"Cậu rốt cuộc vẫn là bị người đàn ông khác bắt cóc, không biết Phương Kinh Luân biết được tin tức này không biết có bao nhiêu thương tâm khổ sở, dù sao trước đây chúng ta ở đại học S cũng công nhận cậu và hot boy của trường là một đôi, aiz, đáng tiếc!
Thấy Tả Ninh ngây người, sắc mặt Thu Dật Bạch càng thêm khó coi: "Hot boy của trường, công nhận một đôi? Phương Kinh Luân là bạn trai cũ của em? Không phải em nói là chưa từng có bạn trai sao?"
Tả Ninh mở to mắt vô tội nhìn anh: "Thật sự không có, người ngoài nói như thế nào sao em có thể quản được."
"Vậy em cùng anh ta có quan hệ gì? Bạn học bình thường? Nếu chỉ là bạn học bình thường, vì cái gì anh vừa nói đến tên của anh, em lại có sắc mặt như vậy?"
Nhìn bộ dạng ghen tuông của anh, Tả Ninh không nhịn được thở dài một tiếng: "Chỉ là bạn học, hơn nữa chỉ là bạn học năm nhất sau đó anh ấy liền xuất ngoại, từ đó không gặp lại nữa."
"Không gặp lại nhưng có liên hệ không?" Thu Dật Bạch như là nghĩ đến cái gì đó, đột nhiên lấy di động từ trong tay Tả Ninh, trong WeChat của cô lục lại danh bạ gõ vào chữ "Phương", lập tức hiện ra liên hệ – Phương Kinh Luân.
Mở ra cuộc trò chuyện, chỉ thấy tin nhắn gần nhất là năm nay ngày chín tháng bảy đúng mười hai giờ đêm, Phương Kinh Luân nói là "Sinh nhật vui vẻ", buổi sáng hơn mười một giờ Tả Ninh mới trả lời, chỉ đơn giản là hai chữ "Cảm ơn".
Ngày sinh nhật đó của cô, hơn mười một giờ không phải là lúc họ lần đầu tiên gặp nhau trên tàu điện ngầm sao?
Tiếp tục kéo giao diện lên, đó là ngày mười tám tháng sáu đối phương lại nói "Tết Đoan Ngọ vui vẻ", Tả Ninh lại một câu "Cảm ơn", sau lại bổ sung "Nghỉ lễ vui vẻ."
Lịch sử trò chuyện của hai người rất đơn giản, thoạt nhìn chỉ là bạn học bình thường nhưng Thu Dật Bạch lại cảm thấy có chỗ không đúng.
Tất cả ngày lễ đều thăm hỏi, sinh nhật cũng chúc mừng, cái này là bạn học bình thường sao?
Nghĩ vậy anh theo bản năng mở miệng: "Anh ta thích em có phải không?"
Lạc Tiểu Đồng: Trời ơi trời ơi, tớ có phải là bị hoa mắt rồi không?
Tiền Nhã: Con mẹ nó Tả Ninh cậu yêu đương rồi sao?
Tần Miên Miên: Quá đột ngột, làm tớ không thể tiếp thu kịp...
Tiền Nhã: Là đại đạo diễn kia đúng không? Trời ơi! Tả Ninh cậu quá mạnh rồi, loại cực phẩm này vậy mà có thể câu được.
Lạc Tiểu Đồng: Thật sự đang ở bên nhau sao?
Tiền Nhã: Bằng không cậu nghĩ sao? Cho tới bây giờ cậu ấy rất ít khi cùng đàn ông chụp ảnh chung như vậy.
Tiền Nhã: Nhưng mà nghĩ lại thì Tả Ninh nhà chúng ta vốn dĩ cũng là cực phẩm, câu được người đàn ông này không phải dễ như trở bàn tay sao?
Tần Miên Miên: Ninh Ninh, anh ta đối với cậu có tốt không? Tớ xem trên tin tức đạo diễn thường rất đào hoa, cậu phải cẩn thận đừng để bị lừa.
Tả Ninh: Cậu cứ yên tâm, anh ấy rất tốt, đối với tớ cũng rất tốt, hiện tại tớ cảm thấy vui vẻ, cảm thấy đã đủ rồi."
Tiền Nhã: Nếu anh ta đối với cậu không tốt, cứ nói với tớ, tớ nhất định giúp cậu trừng trị anh.
Lạc Tiểu Đồng: Còn có tớ!
Tần Miên Miên: Thêm tớ nữa!
"Khụ!" Thu Dật Bạch đột nhiên ho khan một tiếng, khuôn mặt tuấn tú cố ý nhìn sang cô gái đang vui vẻ xem WeChat, "Giờ làm việc mà dám chơi di động, em không sợ anh đây trừng phạt em?"
Tả Ninh ngẩng đầu, hướng anh thè lưỡi khiêu khích lại đem ánh mắt dời vào di động trên tay.
Thu Dật Bạch tò mò, đặt mông ngồi xuống bên cạnh ôm bả vai cô: "Nói chuyện phiếm với ai mà vui vẻ như vậy?"
Nghe giọng nói ghen tuông anh, Tả Ninh đắc ý cười cười, đưa di động ra trước mặt anh: "Này, thông báo chuyện yêu đương với bạn thân, anh có thấy vui vẻ không?"
Thu Dật Bạch làm ra bộ dáng không hài lòng: "Em không thông báo cho mọi người xung quanh biết, cũng không đăng lên Weibo, không vui."
"Như thế nào? Có phải em bằng lòng công khai anh mới vui vẻ? "Tả Ninh liếc anh, "Anh thật sự muốn công khai?"
"Không muốn không muốn, anh sai rồi, như vầy đủ rồi." Anh lập tức ngoan ngoãn tươi cười, "Ninh Ninh nhà chúng ta nói như thế nào thì liền như vậy."
Lựa chọn không công khai cho mọi người biết, cũng là vì suy nghĩ của cả hai.
Tả Ninh nghĩ rất đơn giản, cô thích nhẹ nhàng, hơn nữa không biết hai người có thể ở bên nhau bao lâu, đúng là không thích hợp để khua chiêng múa trống công khai tình yêu.
Thu Dật Bạch cũng là vì Tả Ninh mà suy nghĩ, lúc trước ở trên mạng đã khiến cho cô gặp nhiều rắc rối, chịu không ít lời nhục mạ. Dù cô không để ý nhưng anh sẽ đau lòng không muốn cô lần nữa bị người khác soi mói.
Tuy rằng trong lòng anh hận không thể làm cho cả thế giới biết, người phụ nữ này là của anh, người khác đừng mong đánh chủ ý lên cô.
Đương nhiên, bọn họ không công khai ở bên ngoài, giới hạn trong đoàn phim nhưng người khác cũng không phải bị mù, nhìn thấy tự nhiên đều hiểu rõ.
Thực ra ngay từ đầu Tả Ninh là muốn gạt mọi người trong đoàn phim, mà Thu Dật Bạch thật sự là không có tự chủ, thường xuyên làm trò đối với cô vừa kéo vừa ôm còn chưa nói, nhân lúc thời gian nghỉ ngơi kéo cô đến tầng năm hung hăng mà yêu thương một phen.
Lâu dần, Tả Ninh cũng quen việc ở chung với anh, đơn giản thoải mái cùng anh phối hợp trước mặt mọi người ở đoàn phim diễn cảnh yêu đương.
Dù sao bình thường Thu Dật Bạch nghiêm túc làm việc quá, không cho bất cứ ai tiết lộ tình yêu của bọn họ ra ngoài, đặc biệt là giới truyền thông, lấy thân phận nhị công tử tập đoàn Thu Viễn ra lệnh tin tưởng không ai dám làm trái.
"Wow! Bạn thân em thật là tàn bạo, còn muốn đánh anh." Đọc lịch sử trò chuyện của Tả Ninh, Thu Dật Bạch làm ra vẻ cực kì khoa trương, "Làm người ta sợ quá nha!"
Tả Ninh nhịn không được trừng mắt anh một cái: "Xem xong rồi sao? Xem xong rồi thì trả di động cho em."
"Không đâu, anh phải xem kỹ lại một chút." Thu Dật Bạch xem lại cuộc trò chuyện, cuối cùng dừng lại ở một câu nói, cố ý lớn tiếng nói, "Cứ việc yên tâm, anh ấy rất tốt, đối với tớ cũng rất tốt, hiện tại tớ cảm thấy vui vẻ, cảm thấy đủ rồi. Ừm, không tồi, bảo bối anh thực vừa lòng."
"Em cảm thấy anh hẳn nên chú ý đến một câu, tin tức đạo diễn thường rất đào hoa rất nhiều?"
"Đó chỉ là bên ngoài, hiện tại anh đã hồi tâm, cả tim và thân thể đều là của em." Dứt lời anh kề sát vào cô cười cười, "Nếu không hiện tại chúng ta liền trở về tầng năm, cho em cảm thụ một chút thân thể thuộc về em?"
"Anh lại động dục!" Tả Ninh hung tợn mà trừng mắt với anh, "Tối hôm qua đến giờ em vẫn còn đau, hôm nay anh đừng nghĩ lại đụng vào em!"
Thu Dật Bạch vẻ mặt ấm ức nhìn cô, nhưng mà mắt liếc thấy xương quai xanh của cô có vài vết xanh tím, ánh mắt của anh thoáng chốc nhẹ nhàng nói: "Xin lỗi, đêm qua anh thực sự không khống chế được, làm đau em."
Dứt lời anh ảo não mà vỗ vỗ ngực: "Nhưng anh thật không có biện pháp, ai bảo em mê người như vậy? Anh vừa nhìn thấy em liền không thể không cứng, chạm vào em lại càng không thể tự chủ được."
Loại lời nói này cô đã nghe anh nói rất nhiều lần nhưng mỗi lần nghe anh nói như vậy lại không chịu được mà đỏ mặt: "Đừng nói nữa, trả di động cho em."
Thu Dật Bạch đang chuẩn bị đưa di động trả về, ánh mắt lại đột nhiên cứng lại.
Nhìn chằm chằm màn hình vài giây, anh ngẩng đầu nhìn cô, ngữ khí có chút khó chịu: "Phương Kinh Luân là ai?"
Nghe thấy cái tên này, Tả Ninh không khỏi ngẩn người cầm lấy di động nhìn kỹ, hóa ra hôm nọ Lạc Tiểu Đồng đã nói một câu:
"Cậu rốt cuộc vẫn là bị người đàn ông khác bắt cóc, không biết Phương Kinh Luân biết được tin tức này không biết có bao nhiêu thương tâm khổ sở, dù sao trước đây chúng ta ở đại học S cũng công nhận cậu và hot boy của trường là một đôi, aiz, đáng tiếc!
Thấy Tả Ninh ngây người, sắc mặt Thu Dật Bạch càng thêm khó coi: "Hot boy của trường, công nhận một đôi? Phương Kinh Luân là bạn trai cũ của em? Không phải em nói là chưa từng có bạn trai sao?"
Tả Ninh mở to mắt vô tội nhìn anh: "Thật sự không có, người ngoài nói như thế nào sao em có thể quản được."
"Vậy em cùng anh ta có quan hệ gì? Bạn học bình thường? Nếu chỉ là bạn học bình thường, vì cái gì anh vừa nói đến tên của anh, em lại có sắc mặt như vậy?"
Nhìn bộ dạng ghen tuông của anh, Tả Ninh không nhịn được thở dài một tiếng: "Chỉ là bạn học, hơn nữa chỉ là bạn học năm nhất sau đó anh ấy liền xuất ngoại, từ đó không gặp lại nữa."
"Không gặp lại nhưng có liên hệ không?" Thu Dật Bạch như là nghĩ đến cái gì đó, đột nhiên lấy di động từ trong tay Tả Ninh, trong WeChat của cô lục lại danh bạ gõ vào chữ "Phương", lập tức hiện ra liên hệ – Phương Kinh Luân.
Mở ra cuộc trò chuyện, chỉ thấy tin nhắn gần nhất là năm nay ngày chín tháng bảy đúng mười hai giờ đêm, Phương Kinh Luân nói là "Sinh nhật vui vẻ", buổi sáng hơn mười một giờ Tả Ninh mới trả lời, chỉ đơn giản là hai chữ "Cảm ơn".
Ngày sinh nhật đó của cô, hơn mười một giờ không phải là lúc họ lần đầu tiên gặp nhau trên tàu điện ngầm sao?
Tiếp tục kéo giao diện lên, đó là ngày mười tám tháng sáu đối phương lại nói "Tết Đoan Ngọ vui vẻ", Tả Ninh lại một câu "Cảm ơn", sau lại bổ sung "Nghỉ lễ vui vẻ."
Lịch sử trò chuyện của hai người rất đơn giản, thoạt nhìn chỉ là bạn học bình thường nhưng Thu Dật Bạch lại cảm thấy có chỗ không đúng.
Tất cả ngày lễ đều thăm hỏi, sinh nhật cũng chúc mừng, cái này là bạn học bình thường sao?
Nghĩ vậy anh theo bản năng mở miệng: "Anh ta thích em có phải không?"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.