Boss Sủng Vợ: Bảo Bối Tìm Được Em Thật Không Dễ
Chương 12: Rung động sao?
Sát Sát
22/01/2018
"Tôi không đi!" Diệp Tâm khinh bỉ nhìn ả, tình nhân của tổng tài thích sai ai thì sai à?
"Cô... Cô dám không nghe lệnh của cấp trên sao?" Ả tức giận nói
"Cô là cấp trên của tôi à? Dù sao cũng chỉ là "gái" mà thôi."
Diệp Tâm bây giờ chẳng thèm để ý đến ả là nữ nhân của ai nữa, dám coi thường cô, cô sẽ khiến ả ta tức chết.
Đúng như Diệp Tâm mong muốn, ả thẹn quá hoá giận, dơ tay định lên định tát cô thì bị một bàn tay khác giữ lại.
Bàn tay đó chắc chắn không phải của cô!
Lãnh Mục Hàn im lặng không lên tiếng, hất bàn tay của ả ra, khiến ả mất thăng bằng ngã về đằng sau.
"Hàn, sao anh không để em dạy cô ta một bài học?" Giọng ả õng ẹo
"Tôi có cho phép cô đụng vào cô ấy sao? Còn không mau cút."
Thấy sắc mặt của anh không tốt, ả nhanh chóng lấy túi xách của mình rồi chạy ra ngoài.
Diệp Tâm trong lòng vô cùng khoan khoái, nhưng cô thực không hiểu, Lãnh Mục Hàn vì cái gì mà giúp cô? Hắn ta không phải thích hành hạ cô lắm à?
Chính anh cũng không thể hiểu nổi mình, đối với cô gái mới gặp ba ngày này lại có cảm giác muốn che chở.
Khoảnh khắc cô cãi nhau với ả, anh lại nhớ đến giọng nói của cô gái kia: "Tôi muốn anh!", hai người quả thực có cách nói chuyện quá giống nhau. Cái kiểu ăn nói không sợ trời đất này, anh không thể nào quên. Diệp Tâm kiễng chân lên lấy tay áp vào trán anh, khoảnh khắc đó, tim ai khẽ chệch đi vài nhịp.
Là rung động sao?
"Cô làm gì vậy?"
"Xem thử xem anh có sốt không." Cô trả lời
"Vì sao cô nghĩ tôi sốt?" Anh ngây thơ hỏi
"Vì tự nhiên thấy anh có lương tâm, tưởng anh bị bệnh."
"Vậy bình thường tôi không có lương tâm à?"
"Không!" Cô trả lời tỉnh bơ rồi đi ra ngoài.
Cô gái này, sao lúc nào cũng có ác cảm với anh thế?
Rút điện thoại ra, anh gọi cho cấp dưới của mình:
"Tìm cho tôi thông tin về Diệp Tâm, tôi cần gấp, cho cậu 20 phút!" Không kịp để người kia trả lời, anh lập tức cúp máy.
20 phút sau
Nhìn màn hình vi tính, khoé môi anh khẽ nhếch lên thành một đường cong hoàn mĩ.
"Thì ra, cô chính là vị hôn thê của tôi. Diệp Tâm, Lãnh Mục Hàn này quyết thu phục cô."
"Cô... Cô dám không nghe lệnh của cấp trên sao?" Ả tức giận nói
"Cô là cấp trên của tôi à? Dù sao cũng chỉ là "gái" mà thôi."
Diệp Tâm bây giờ chẳng thèm để ý đến ả là nữ nhân của ai nữa, dám coi thường cô, cô sẽ khiến ả ta tức chết.
Đúng như Diệp Tâm mong muốn, ả thẹn quá hoá giận, dơ tay định lên định tát cô thì bị một bàn tay khác giữ lại.
Bàn tay đó chắc chắn không phải của cô!
Lãnh Mục Hàn im lặng không lên tiếng, hất bàn tay của ả ra, khiến ả mất thăng bằng ngã về đằng sau.
"Hàn, sao anh không để em dạy cô ta một bài học?" Giọng ả õng ẹo
"Tôi có cho phép cô đụng vào cô ấy sao? Còn không mau cút."
Thấy sắc mặt của anh không tốt, ả nhanh chóng lấy túi xách của mình rồi chạy ra ngoài.
Diệp Tâm trong lòng vô cùng khoan khoái, nhưng cô thực không hiểu, Lãnh Mục Hàn vì cái gì mà giúp cô? Hắn ta không phải thích hành hạ cô lắm à?
Chính anh cũng không thể hiểu nổi mình, đối với cô gái mới gặp ba ngày này lại có cảm giác muốn che chở.
Khoảnh khắc cô cãi nhau với ả, anh lại nhớ đến giọng nói của cô gái kia: "Tôi muốn anh!", hai người quả thực có cách nói chuyện quá giống nhau. Cái kiểu ăn nói không sợ trời đất này, anh không thể nào quên. Diệp Tâm kiễng chân lên lấy tay áp vào trán anh, khoảnh khắc đó, tim ai khẽ chệch đi vài nhịp.
Là rung động sao?
"Cô làm gì vậy?"
"Xem thử xem anh có sốt không." Cô trả lời
"Vì sao cô nghĩ tôi sốt?" Anh ngây thơ hỏi
"Vì tự nhiên thấy anh có lương tâm, tưởng anh bị bệnh."
"Vậy bình thường tôi không có lương tâm à?"
"Không!" Cô trả lời tỉnh bơ rồi đi ra ngoài.
Cô gái này, sao lúc nào cũng có ác cảm với anh thế?
Rút điện thoại ra, anh gọi cho cấp dưới của mình:
"Tìm cho tôi thông tin về Diệp Tâm, tôi cần gấp, cho cậu 20 phút!" Không kịp để người kia trả lời, anh lập tức cúp máy.
20 phút sau
Nhìn màn hình vi tính, khoé môi anh khẽ nhếch lên thành một đường cong hoàn mĩ.
"Thì ra, cô chính là vị hôn thê của tôi. Diệp Tâm, Lãnh Mục Hàn này quyết thu phục cô."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.