Chương 3: Biến đổi huyền ảo thành nữ nhân yêu mị 2
Thần Tâm
04/07/2013
Tô Tiểu Mễ thật tao nhã, nhẹ nhàng nhấp
một ngụm rượu, vươn đầu lưỡi hơi liếm môi một chút, ở trong lòng âm thầm tự nhủ với mình: "Nữ nhân khiêu khích, đều bắt đầu như vậy!"
Nam nhân nhìn cô, cười lạnh một trận trong lòng nhưng lại luyến tiếc đuổi cô đi, một người tự cho là nữ nhân thành thục đang ở trước mặt dùng bản lĩnh đùa giỡn hắn, không thể nghi ngờ chính là tự lấy đá đập vào chân mình.
"Cheers!" Tô Tiểu Mễ nâng chén rượu lên hướng về phía hắn, vẫn như cũ cười híp mắt, đôi chân bên dưới đổi cách bắt chéo.
Nam nhân cùng cô uống một ngụm rượu, ánh mắt nhìn thẳng như muốn xuyên thấu y phục của cô, dứt khoát tấn công không cho cô che giấu thân thể.
Ánh mắt như vậy khiến Tô Tiểu Mễ cảm thấy cực kỳ khó chịu, đối với nam nhân diện mạo đẹp trai lạnh lùng lại có chút không lễ phép này tính công kích liền bị giảm một phần.
Vì không để cho mình thất bại mà về, Tô Tiểu Mễ lựa chọn nhịn, lựa chọn tiếp tục giả vờ, lựa chọn câu dẫn nam nhân thành công, đạt được mục đích của mình mới thôi.
"Chúng ta chơi một trò chơi đi, thế nào?" Tô Tiểu Mễ nhìn hắn, giọng điệu có chút khiêu khích.
"Ta sợ ngươi không chơi nổi?" Thanh âm của hắn mang theo một chút lạnh lùng.
Nói như vậy làm cho Tô Tiểu Mễ nghe thực không thoải mái, hôm nay cô tới đây, chính là để đùa giỡn, mà giờ khắc này, tên nam nhân đáng chết lại còn nói cô không chơi nổi.
Cô vẫn nhẫn nại: "Không thử, làm sao biết không chơi nổi đây?"
Vừa nói xong, cô nâng ly rượu lại một ngụm uống cạn, chạm tới đáy ly, ý muốn hắn bày tỏ thái độ. Trong lòng có chút đắc ý, tửu lượng Tô Tiểu Mễ cô mặc dù không bằng Hạ Tử Vi cùng chị Nam Nam, nhưng uống một hai chai rượu đỏ vẫn chịu đựng được, cô quyết định trước chuốc say người nam nhân trước mắt này, sau đó hắn say rượu loạn tính, như vậy chuyện gì đến sẽ đến, nghĩ tới đây, cô lại đắc ý nở nụ cười.
Nam nhân nhìn cô một cái, im lặng không lên tiếng đem rượu trong ly uống một hơi cạn sạch, rồi rót thêm một ly nữa.
Động tác rất nhỏ này, làm Tô Tiểu Mễ có chút cảm giác thất bại, cô nghiêm túc nhìn thoáng qua nam nhân trước mặt lần nữa, bộ dạng đủ suất, dáng người đủ đẹp, nhưng cô cũng dám xác định, tửu lượng người đàn ông này không thể kém hơn cô, có thể còn tốt hơn.
Rượu càng uống càng nhiều, mượn rượu mời, thân thể của cô cũng càng uống càng say.
Mặt cô từ ửng đỏ trở nên đỏ bừng, đầu cũng bắt đầu đau choáng váng, tinh thần hưng phấn, đầu óc lại thanh tĩnh dị thường, lá gan cũng lớn hơn.
Tay cô lớn mật trêu đùa cà vạt của hắn, chu môi đỏ mọng, khẽ nói: "Bộ dạng thật không tệ."
Nam nhân hơi híp mắt, dung nhan cô xinh đẹp, trang điểm thanh nhã, con ngươi trong suốt linh hoạt, mặc dù lúc nào cũng thể hiện vẻ mị hoặc của mình, nhưng vẫn không che dấu được ánh mắt đơn thuần, còn có nội tâm hàm chứa nét ngượng ngùng.
"Tay của ngươi bắt đầu không an phận rồi?" Hắn hơi cảnh cáo cô, kế tiếp không nên chọc hắn, trêu chọc dục hỏa của nam nhân, đó là một chuyện thực đáng sợ.
Rượu khiến cô càng thêm hăng hái không chút kiêng nể gì đứng lên: "Đúng, là ta không an phận… Ta sẽ không an phận…" Miệng của cô khẽ mở ra, mạnh mẽ lôi kéo cà vạt của hắn, thân thể chậm rãi nghiêng về phía hắn.
"Ngươi có biết hay không? Ngươi như vậy sẽ phát sinh chuyện gì tiếp đây?" Hắn nhìn da thịt sáng thuần khiết đang dụ dỗ hắn, còn có cái miệng nhỏ nhắn khẽ mở, hận không lập tức đè cô lại, nhìn xem rốt cuộc cô có bao nhiêu "trưởng thành" ?
"Kế tiếp sẽ phát sinh chuyện gì sao?" Cô mở đôi mắt, con ngươi đen bóng càng thêm sáng tỏ, thanh âm tinh tế thì thầm, giống như một loại độc thoáng cái đã hòa vào lòng của hắn.
Hắn cố gắng đè nén, đối với sự chủ động của nàng lại bất lực.
Cả người cô thoải mái tiến tới, thân thể liền rơi vào trong ngực của hắn, cô lôi kéo cà vạt của hắn cười đến càng ngây thơ: "Chúng ta chơi đùa chuyện sẽ phát sinh kế tiếp đi, có được hay không?"
Tay nhỏ bé của cô nhẹ nhàng lướt qua bờ môi của hắn, cánh tay nam nhân mạnh mẽ dùng sức, giữ cô thật chặc trên tay của mình.
Nam nhân nhìn cô, cười lạnh một trận trong lòng nhưng lại luyến tiếc đuổi cô đi, một người tự cho là nữ nhân thành thục đang ở trước mặt dùng bản lĩnh đùa giỡn hắn, không thể nghi ngờ chính là tự lấy đá đập vào chân mình.
"Cheers!" Tô Tiểu Mễ nâng chén rượu lên hướng về phía hắn, vẫn như cũ cười híp mắt, đôi chân bên dưới đổi cách bắt chéo.
Nam nhân cùng cô uống một ngụm rượu, ánh mắt nhìn thẳng như muốn xuyên thấu y phục của cô, dứt khoát tấn công không cho cô che giấu thân thể.
Ánh mắt như vậy khiến Tô Tiểu Mễ cảm thấy cực kỳ khó chịu, đối với nam nhân diện mạo đẹp trai lạnh lùng lại có chút không lễ phép này tính công kích liền bị giảm một phần.
Vì không để cho mình thất bại mà về, Tô Tiểu Mễ lựa chọn nhịn, lựa chọn tiếp tục giả vờ, lựa chọn câu dẫn nam nhân thành công, đạt được mục đích của mình mới thôi.
"Chúng ta chơi một trò chơi đi, thế nào?" Tô Tiểu Mễ nhìn hắn, giọng điệu có chút khiêu khích.
"Ta sợ ngươi không chơi nổi?" Thanh âm của hắn mang theo một chút lạnh lùng.
Nói như vậy làm cho Tô Tiểu Mễ nghe thực không thoải mái, hôm nay cô tới đây, chính là để đùa giỡn, mà giờ khắc này, tên nam nhân đáng chết lại còn nói cô không chơi nổi.
Cô vẫn nhẫn nại: "Không thử, làm sao biết không chơi nổi đây?"
Vừa nói xong, cô nâng ly rượu lại một ngụm uống cạn, chạm tới đáy ly, ý muốn hắn bày tỏ thái độ. Trong lòng có chút đắc ý, tửu lượng Tô Tiểu Mễ cô mặc dù không bằng Hạ Tử Vi cùng chị Nam Nam, nhưng uống một hai chai rượu đỏ vẫn chịu đựng được, cô quyết định trước chuốc say người nam nhân trước mắt này, sau đó hắn say rượu loạn tính, như vậy chuyện gì đến sẽ đến, nghĩ tới đây, cô lại đắc ý nở nụ cười.
Nam nhân nhìn cô một cái, im lặng không lên tiếng đem rượu trong ly uống một hơi cạn sạch, rồi rót thêm một ly nữa.
Động tác rất nhỏ này, làm Tô Tiểu Mễ có chút cảm giác thất bại, cô nghiêm túc nhìn thoáng qua nam nhân trước mặt lần nữa, bộ dạng đủ suất, dáng người đủ đẹp, nhưng cô cũng dám xác định, tửu lượng người đàn ông này không thể kém hơn cô, có thể còn tốt hơn.
Rượu càng uống càng nhiều, mượn rượu mời, thân thể của cô cũng càng uống càng say.
Mặt cô từ ửng đỏ trở nên đỏ bừng, đầu cũng bắt đầu đau choáng váng, tinh thần hưng phấn, đầu óc lại thanh tĩnh dị thường, lá gan cũng lớn hơn.
Tay cô lớn mật trêu đùa cà vạt của hắn, chu môi đỏ mọng, khẽ nói: "Bộ dạng thật không tệ."
Nam nhân hơi híp mắt, dung nhan cô xinh đẹp, trang điểm thanh nhã, con ngươi trong suốt linh hoạt, mặc dù lúc nào cũng thể hiện vẻ mị hoặc của mình, nhưng vẫn không che dấu được ánh mắt đơn thuần, còn có nội tâm hàm chứa nét ngượng ngùng.
"Tay của ngươi bắt đầu không an phận rồi?" Hắn hơi cảnh cáo cô, kế tiếp không nên chọc hắn, trêu chọc dục hỏa của nam nhân, đó là một chuyện thực đáng sợ.
Rượu khiến cô càng thêm hăng hái không chút kiêng nể gì đứng lên: "Đúng, là ta không an phận… Ta sẽ không an phận…" Miệng của cô khẽ mở ra, mạnh mẽ lôi kéo cà vạt của hắn, thân thể chậm rãi nghiêng về phía hắn.
"Ngươi có biết hay không? Ngươi như vậy sẽ phát sinh chuyện gì tiếp đây?" Hắn nhìn da thịt sáng thuần khiết đang dụ dỗ hắn, còn có cái miệng nhỏ nhắn khẽ mở, hận không lập tức đè cô lại, nhìn xem rốt cuộc cô có bao nhiêu "trưởng thành" ?
"Kế tiếp sẽ phát sinh chuyện gì sao?" Cô mở đôi mắt, con ngươi đen bóng càng thêm sáng tỏ, thanh âm tinh tế thì thầm, giống như một loại độc thoáng cái đã hòa vào lòng của hắn.
Hắn cố gắng đè nén, đối với sự chủ động của nàng lại bất lực.
Cả người cô thoải mái tiến tới, thân thể liền rơi vào trong ngực của hắn, cô lôi kéo cà vạt của hắn cười đến càng ngây thơ: "Chúng ta chơi đùa chuyện sẽ phát sinh kế tiếp đi, có được hay không?"
Tay nhỏ bé của cô nhẹ nhàng lướt qua bờ môi của hắn, cánh tay nam nhân mạnh mẽ dùng sức, giữ cô thật chặc trên tay của mình.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.