Chương 201: Phiên ngoại: Cuộc sống của Tô Tiểu Mễ cùng Lâm Khải sau khi cưới
Thần Tâm
02/04/2014
Cưới sau một năm
Tại biệt thự nhà họ Lâm, một bữa ăn sáng ngày Chủ nhật.
An Ôn đoan trang ngồi ở trước bàn ăn, Tô Tiểu Mễ cùng Lâm Khải sau đó cũng đi tới ngồi vào bàn ăn.
Tô Tiểu Mễ cố gắng cười thật trang nhã, ít nhất ở trước mặt An Ôn, cô sẽ giả bộ một chút. Mặc dù An Ôn đón nhận hôn nhân của cô cùng Lâm Khải, nhưng việc này cũng không nói lên An Ôn ngay lập tức thích người con dâu này.
Ba ngườ
i nhìn như rất hòa hợp rồi lại có chút xa lạ trò chuyện, cuối cùng lại hàn huyên tới một đề tài.
“Tiểu Mễ a, cô gả vào nhà họ Lâm chúng ta chí ít cũng có một năm rồi nhỉ?” An Ôn cười hỏi.
“Dạ, đúng vậy.” Tô Tiểu Mễ cười đáp lại.
“Cô cùng Khải cũng không còn nhỏ, tôi chỉ có một đứa con trai, mong đợi ôm cháu đến bạc đầu, hai người các cô ngược lại rất thong dong nhỉ.”An Ôn vẫn cười, nhưng trong giọng nói có vẻ lạnh lùng.
“Mẹ, chuyện này không gấp được, chúng con đã rất nỗ lực.” Lâm Khải ở một bên dàn xếp, cái đề tài này chỉ cần ba người đụng tới, y như rằng sẽ bị lấy ra bàn hoài không dứt.
“Nếu nỗ lực, tại sao còn không thấy gì? Nếu như có vấn đề gì liền đến gặp bác sĩ, các cô các cậu đều đã là người trưởng thành, cũng không nên kéo dài nữa!” An Ôn đột nhiên đặt đũa xuống, vẻ mặt trở nên cứng ngắc.
“Mẹ, nếu người muốn, chúng con sẽ đi khám xem là nguyên nhân gì.” Tô Tiểu Mễ vội vàng nói, muốn cứu vãn tình thế.
“Cả hai người? Nếu như Khải có vấn đề, ban đầu Tĩnh Thi cũng sẽ không mang thai, gả đi vào lâu như vậy, chuyện vui không có thêm chút gì.” An Ôn ngay trước mặt Lâm Khải, không chút khách khí quở trách Tô Tiểu Mễ, muốn trách thì trách bụng cô không có tiền đồ, bà cũng không tin trong chuyện này Lâm Khải sẽ thiên vị.
Tô Tiểu Mễ vừa nghe, tâm liền nhói đau một cái, vô luận cô nói gì cũng không cứu vãn được tình thế, cô chỉ có thể trầm mặc ngồi yên.
“Mẹ, gấp cái gì, mẹ muốn ôm cháu, trước nhận nuôi một đứa, con cùng Tiểu Mễ sẽ cố gắng!” Lâm Khải ở một bên khuyên nhủ.
“Nhà họ Lâm có người, tại sao lại phải đi nhận con nuôi, con cũng không phải là không thể sinh con, nếu như vợ của con trong vòng một năm không sinh được, liền tìm một người phụ nữ khác tới sinh đi!” An Ôn giận dữ nói, bà đã nhịn hơn một năm rồi, nếu như có thể mượn chuyện không sinh được con cái mà có thể ép Tô Tiểu Mễ rời đi, bà tuyệt không khách khí!
“Mẹ, mẹ nói gì vậy, Tiểu Mễ là vợ con, không ai có thể thay thế!” Lâm Khải cũng lạnh mặt xuống.
Tô Tiểu Mễ nhìn thấy cục diện này, đầu chợt đau, cô ghét việc hai mẹ con này cứ ở trước mặt cô lại xảy ra mâu thuẫn, bởi vì hết thảy đều tại cô, bất kể như thế nào, cô đều cảm thấy áy náy, dù sao không sinh được con, vấn đề là ở cô.
“Con ăn no, con còn có chuyện phải đi trước!” Tô Tiểu Mễ nhẹ nhàng đứng dậy, cô biết, chỉ khi cô không có ở đây, An Ôn mới có thể dừng lại công kích.
Lâm Khải tính toán cũng định đứng dậy theo, Tiểu Mễ liền dùng chân nhẹ nhàng đạp chân hắn, ý bảo hắn ngồi tiếp đừng đi. Bởi vì cô biết, nếu như Lâm Khải đi theo cô ra ngoài, An Ôn đối cô ghi hận chỉ càng thêm sâu, sợ là càng ngày càng không cách nào hoà thuận.
*********
Bên trong bệnh viện.
Tô Tiểu Mễ ngồi ở đối diện bác sĩ, nghe bác sĩ nói: “Lâm thiếu phu nhân, trường hợp của cô không thụ thai được là do ba điểm: thứ nhất, cô đã từng sinh non; thứ hai, cô có một thời gian thường uống thuốc ngừa thai khẩn cấp; thứ ba, áp lực của cô quá lớn.”
“Bác sĩ, vậy tôi nên điều chỉnh thế nào? Tôi còn có hi vọng mang thai sao?”Tô Tiểu Mễ siết chặt hai tay.
“Thật ra thì không có gì đáng ngại, thân thể của cô hết thảy đều rất bình thường, chỉ cần thoáng điều chỉnh, buông lỏng tinh thần là có thể mang thai, điểm quan trọng nhất, cô không nên tự gây áp lực cho mình quá lớn.”
“Ngài nói tôi không mang thai được nguyên nhân quan trọng nhất là tự thân gây áp lực quá lớn sao?”
“Ừ, đúng vậy! Bây giờ trên căn bản là như vậy, cô càng muốn mang thai càng không có, chỉ có buông lỏng, thoải mái tinh thần, có khi lại có kết quả, kết hôn mới một năm, chưa có thai là rất bình thường.” Trên mặt bác sĩ lộ ra một nụ cười.
“Cám ơn bác sĩ!” Tô Tiểu Mễ cũng nhẹ giọng nói.
Đi ra khỏi phòng khám, vừa tới cửa bệnh viện, xe của Hạ Tử Vi đã dừng ở trước mặt cô vừa đúng lúc.
Cô mở cửa xe ra, chân mang giày cao gót, đeo mắt kính đen, phong thái yểu điệu đứng ở trước mặt Tiểu Mễ “Cô gái, thế nào càng nhìn càng thấy như đang gặp chuyện gì rồi?”
Tô Tiểu Mễ quăng cho cô một cái nhìn xem thường.
“Mười ngày trước mình đi, cậu còn hoạt bát nhảy loạn, mười ngày sau mình trở lại, lại gặp cậu trước cửa bệnh viện, trên mặt còn vàng vọt, kia da trắng mịn thế nào lại thay đổi?” Hạ Tử Vi khẽ nâng cằm của Tiểu Mễ, nghiêm khắc nhìn tới nhìn lui.
“Đem bỏ mắt kính của cậu ra!”Tô Tiểu Mễ tức giận đưa tay lấy xuống mắt kính của Tử Vi.
“Tháo mắt kính xuống, trên mặt không phải là vàng vọt mà là trắng bệch, không có huyết sắc, không có tinh thần!” Hạ Tử Vi nói: “Tô Tiểu Mễ, cậu toi rồi!”
“Cậu muốn làm gì?” Nhìn tay của cô ở trên mặt mình vuốt vuốt, Tô Tiểu Mễ cảnh giác la to.
“Không làm gì nha, mình chỉ là muốn cậu tỉnh táo lại thôi. Tình trạng của cậu bây giờ không tốt, như đang oán giận điều gì vậy, cậu lên tinh thần cho mình!” Hạ Tử Vi nghiêm túc nhìn cô một cái.
“Thiệt hay giả? Nhìn mình rất tệ sao?” Hạ Tử Vi hơi nghiêm túc, Tô Tiểu Mễ có chút nóng nảy, mặt mày đối với phụ nữ là rất quan trọng nha, đặc biệt đã kết hôn, thế nào cũng không thể khiến mình trở thành bà già đứng tuổi.
“Tự soi gương đi!”Hạ Tử Vi ném một cái gương cho cô.
Tô Tiểu Mễ nhìn khuôn mặt mình xem ra hơi có chút tiều tụy, chợt đem gương quăng sang một bên “Đi, đi mua mỹ phẩm dưỡng da, sau đó đi thẩm mỹ viện, đi ngay bây giờ, lập tức lái xe.”
“Cậu tới bệnh viện làm chi?” Hạ Tử Vi vừa lái xe vừa hỏi.
“Không có thai, tới khám một chút, bác sĩ nói mình chủ yếu là do áp lực lớn.” Tô Tiểu Mễ rất thẳng thắn trả lời.
“Lão thái bà An Ôn kia ép cậu!” Hạ Tử Vi đoán một cái liền nói ra “Mình đã nói ngay từ đầu, cậu không nên nhất thời đồng ý cùng An Ôn sống chung, hiện tại nếm mùi đau khổ! Lão thái bà kia trong lòng cũng chưa có tiếp nhận cậu, cùng ở chung một nhà, chỉ có cậu bị thiệt.”
“Mình nếu gả cho Lâm Khải, thì đương nhiên phải tiếp nhận nhà của hắn cùng người thân nhất của hắn.”Tô Tiểu Mễ giải thích.
“Em gái a… đây là thời đại nào rồi? Tư tưởng kia của cậu đúng là có đạo lý, nhưng mấu chốt là mẹ của hắn không chấp nhận cậu, luôn tìm được một điểm gì đó để đổ lên đầu cậu, đừng nói tới con cái, hiện giờ thể xác và tinh thần của cậu cùng Lâm Khải cũng đã mệt mỏi rồi. Mình nghĩ, cậu nên nhanh chóng chuyển ra ngoài sống đi, cậu và Lâm Khải phải có thế giới riêng của hai người, tâm tình vừa buông lỏng, lập tức liền mang bầu thôi!”
Tô Tiểu Mễ ánh mắt nhìn về phía trước, như đang suy nghĩ điều gì đó.
“Tiểu Mễ a, cậu nói cậu không muốn gả vào nhà giàu có, cậu cũng không thiếu tiền nuôi sống chính mình, kinh tế hiện tại của hai đứa mình có thể xếp vào hàng tiểu tư sản rồi, làm gì nhất định phải lấy lòng lão thái bà chết tiệt nọ, cậu chỉ cần không khi dễ bà ta, không khích bác quan hệ của bà ta cùng con trai, chủ nhật gọi điện thoại cùng bà ta đi dạo phố một chút, thỉnh thoảng mua chút lễ vật cho bà, mặc xác bà có chịu nhận hay không, bà có thích hay không, không quan trọng, chỉ cần cậu cùng Lâm Khải tình cảm tốt đẹp là được, lão thái bà kia hết cách với cậu rồi, dĩ nhiên là đành tiếp nhận cậu thôi!”
“Như vậy có được không? Nếu như không sống chung, tình cảm làm sao bồi dưỡng?”
“Cậu cùng bà ấy hiện tại bồi dưỡng tình cảm chỉ biết càng bồi càng dội lại, có lúc, tình cảm cần khoảng cách cùng không gian. Cậu bây giờ áp lực lớn, có bầu không được, mỗi ngày còn phải xem ánh mắt lão thái bà kia, tình cảm của cậu cùng Lâm Khải khó tránh khỏi sẽ bị ảnh hưởng, ngay cả tình thú không chừng cũng sẽ không còn cao!” Hạ Tử Vi không chút nào kiêng kị chỉ ra.
Tô Tiểu Mễ vừa nghe, liên tưởng đến gần đây hai người đúng là có chút mệt mỏi, lúc ban đầu cả đêm mấy lần, rồi đến cả đêm chỉ một lần, cách vài đêm mới một lần, gần đây một tuần lễ không có làm rồi, nghĩ tới những thứ này, Tô Tiểu Mễ đột nhiên khủng hoảng.
Hai người cứ như vậy trò chuyện, thật ra thì Tô Tiểu Mễ cũng biết những vấn đề này, chẳng qua là mình không để ý tới hoặc là không có ai nhắc nhở cô thẳng thắn như vậy, một khi có người lay tỉnh cô, nội tâm của cô có dục vọng mãnh liệt, bây giờ, cô cảm thấy cần thiết ở riêng.
Ði thẩm mỹ, mua một đống lớn quần áo, có lúc, Tô Tiểu Mễ không thể không thừa nhận, cô chính là làm bộ cao nhã, nhưng thật ra trong người còn đầy tục khí của phụ nữ, cô thích y phục, túi xách xinh đẹp, vẫn như cũ thích thu thập giày, thích tất cả những thứ mà một người phụ nữ bình thường yêu thích.
Tô Tiểu Mễ vừa vào cửa liền nhìn thấy An Ôn ngồi đó.
Bao lớn bao nhỏ, Tô Tiểu Mễ có chút khệ nệ đi vào phòng khách, sắc mặt của An Ôn đột nhiên lạnh xuống.
“Mẹ!” Tô Tiểu Mễ nặn ra tươi cười nói.
“Mặc dù nhà họ Lâm chúng ta là nhà giàu có, nhưng đã trở thành phụ nữ của nhà họ Lâm, mua đồ xa xỉ như vậy cũng phải có chừng có độ!”
“Những thứ này không tính là hàng xa xỉ, không quá đắt.” Tô Tiểu Mễ nói thật, cô đối với hàng hóa xa xỉ cũng không phải là điên cuồng yêu thích, thỉnh thoảng sẽ mua vài món, nhưng sẽ không si mê.
“Cái này không mắc liền mua, cái đó không mắc, cũng mua… Dứt khoát để cho chồng cô mua cả cửa hàng về nhà cho cô đi, như vậy cũng không đắt a!” An Ôn châm chọc.
Tô Tiểu Mễ vừa nghe, trong lòng cũng không khỏi chán nản, có lúc, nhẫn nhịn cùng thỏa hiệp cũng không thể giải quyết vấn đề, cô cảm giác mình cần phải để cho cuộc sống của mình tươi sáng một chút “Mẹ, những vật này là tự con mua, tiền dùng cũng là của con tự kiếm được.”
“Phải không? Thẻ của cô còn không phải là thẻ phụ của thẻ con trai tôi à?”
“Thẻ của con cho tới bây giờ đều là của con, tự con có thể kiếm tiền, những thứ đồ này con cũng có thể tự mua được, nếu như mẹ không thích mỗi ngày đều phải nhìn thấy cảnh này, con có một đề nghị.”
“Đề nghị? Cô muốn làm gì?”
“Chúng ta sống chung cũng một năm rồi, đối với việc không làm gia tăng người cho nhà họ Lâm, con cũng cảm thấy rất tiếc nuối, làm cho mẹ tâm tình không tốt, con càng thêm tâm bất an, cho nên, con quyết định tạm dọn ra ở riêng một thời gian.” Tô Tiểu Mễ quả quyết nói.
“Đừng mơ tưởng!”An Ôn không chút khách khí cự tuyệt.
Tô Tiểu Mễ vừa nghe giọng điệu cường ngạnh như vậy, không ngờ rằng bà sẽ phản ứng lớn như vậy.
“Hôm nay con đi gặp bác sĩ rồi, thầy thuốc đề nghị con buông lỏng tinh thần, như vậy tỷ lệ mang thai mới cao, mà con quen sống một mình rồi, một năm rồi cuộc sống hôn nhân c
òn không có trở lại bình thường, mẹ lại gấp muốn ôm cháu, vì thành toàn tâm nguyện này của mẹ, con cảm thấy tạm thời chuyển chỗ ở mới có thể dễ mang thai hơn, đây cũng là đề nghị của bác sĩ.” Tô Tiểu Mễ cường điệu một câu cuối cùng.
“Cô có thể đi, con tôi thì không!” Bà cường thế trả lời.
“Mẹ yên tâm, con sẽ không để cho Khải cùng con ra đi, anh ấy thỉnh thoảng đi đến chỗ con là được, dĩ nhiên, con cũng sẽ thường trở lại thăm mẹ.” Tô Tiểu Mễ tuyệt không phát giận, vẫn mỉm cười.
An Ôn nhìn cô, ánh mắt có chút nghi ngờ, hơn nữa là lãnh đạm.
*********
Cưới sau một năm 2
Tô Tiểu Mễ không dời đến biệt thự Lâm Khải sống lúc độc thân, mà là trở về ở phòng trọ nhỏ trước kia, trong một khắc, cả người cô như thấy được giải thoát, ở trong phòng khách, một mình khiêu vũ.
Mà cô cùng Lâm Khải, bởi vì không sống chung, ngược lại càng thêm quý trọng thời gian lúc bên nhau.
Tô Tiểu Mễ mỗi tuần sẽ về thăm An Ôn một lần, sẽ mang một chút lễ vật, thỉnh thoảng cũng sẽ xuống bếp làm vài món An Ôn thích, cô cũng không nhìn sắc mặt An Ôn, cũng không quản bà có thích hay không, phàm là có thể làm, cô tận lực làm, An Ôn không thích cô cũng không miễn cưỡng. Tô Tiểu Mễ chuẩn bị mười năm kháng chiến, tự nói với mình, bất kể như thế nào, chỉ cần không thẹn với lương tâm, kết cục dù thê thảm cũng sẽ không hối hận.
An Ôn đối với cô vẫn lạnh băng như cũ, cô cũng không so đo, công việc bận rộn, tự động vận động, mua sắm thoải mái, tất cả đã tước lấy những suy nghĩ lung tung trước đây, cuộc sống gia đình đã có thể coi là tạm ổn.
Dọn nhà sau một tháng, vào một đêm, ánh trăng như nước chảy, nhẹ nhàng khảy đàn giữa bầu trời đêm, Tô Tiểu Mễ an tâm ngủ ở trên giường, cái chìa khóa ở cửa xoay tròn hai cái, mở ra.
Một đôi chân thuần thục mà nhẹ nhàng linh hoạt đi tới phòng của Tô Tiểu Mễ, nhìn qua cái thân thể đang ngủ, nội y như ẩn như hiện, ánh trăng ngoài cửa sổ rọi vào, làm cho cô phơi bày da thịt, nhìn qua còn mang theo mưa móc, hoa tươi làm cho lòng người sợ hãi.
Hắn nhẹ nhàng cởi cà vạt của mình, nuốt ực một cái, tim của hắn lại một lần nữa nhảy lên, loại cảm giác này, giống như lại một lần nữa trở lại.
Không có chút do dự nào, hắn liền nhào tới, thậm chí mang theo một tia dã thú thô lỗ, cuồng dã muốn đoạt lấy người phụ nữ này.
Tô Tiểu Mễ trong mộng cả kinh, há to mồm đang chuẩn bị tiếng hô, lại bị một cái hôn nhiệt liệt gắt gao chận lại, đầu lưỡi của cô bị hắn cưu thành một đoàn, mà phản kháng của cô cũng trở thành một loại kích thích, tay của hắn dùng sức ấn cô, liều mạng dán sát vào thân thể của cô.
Chân của cô nâng lên, muốn đá đi, lại bị chân dài to lớn ép tới gắt gao, không cách nào nhúc nhích.
Tô Tiểu Mễ từ trong mộng tỉnh lại, bị người cường bạo làm chuyện ấy, cô không muốn. Người đàn ông đè ở trên người của cô lại càng thêm khó kìm lòng nổi, hôn môi của cô càng thêm nóng bỏng.
Trằn trọc ở trong môi cô, đầu lưỡi càng thêm tùy ý, một cổ mùi vị quen thuộc đập vào mặt, Tô Tiểu Mễ bản năng gọi “Khải…”
Một tiếng gọi mang theo buồn ngủ ” Khải”, làm cho thân thể hắn chợt tự ý run, đè ép thân thể của cô càng thêm nặng.
“Ngô… Ừ… Em sắp thở gấp… Không thở được…” Tay nhỏ bé của cô nhẹ nhàng đập bả vai của hắn, thanh âm mang theo một tia làm nũng bất mãn.
“Bà xã… Thân ái… anh nhớ muốn chết…” Lâm Khải thở hổn hển, một tay nhu ở ngực của cô, bờ môi của hắn còn nhẹ cắn phía bên kia.
Cô bị khơi mào, phấn hồng đã lặng lẽ giơ cao, kia quét nhẹ qua, loáng thoáng còn lộ ra một tia lực độ.
“Ừ… ông xã…” Cô ức chế không được nhẹ giọng lên tiếng.
“Bà xã à… Có nghĩ đến anh không…” Hắn ôm hông của cô, tay bắt đầu trượt hướng bí mật của cô đi xuống.
Cô nhẹ nhàng hơi mở mắt nhìn, ánh mắt Lâm Khải thâm tình mà mang lửa nóng… hận không thể đem cô nuốt vào trong thân thể của mình.
“Ông xã, thật sự là anh sao? Cô có chút hoài nghi mình đang nằm mơ.
“Đương nhiên là thật, bé ngốc!” Nói xong, hắn nhẹ nhàng cắn cô một hớp.
“A… Đau…” Tô Tiểu Mễ theo bản năng kêu thành tiếng, mà chính tiếng kêu lại làm cho người nghe tâm thần nhộn nhạo.
“Bà xã… em lại đang dẫn… dụ anh…” Đầu ngón tay hắn dùng sức một chút liền tiến vào vùng đất bí mật của cô “Tin tưởng đây hết thảy là sự thật đi”
Hắn cười tà ác, ngón tay ở trong cơ thể cô vẫn không quên ra sức hoạt động.
“Ừ… Anh… Anh không phải là ở Anh quốc sao?” Tô Tiểu Mễ thở nhẹ nói.
“Nhớ em…” Nụ hôn cuồng nhiệt của hắn lại một lần nữa đánh tới, ngón tay càng thêm dũng mãnh khiêu chiến cô.
Tô Tiểu Mễ đem từng tiếng nuốt vào đôi môi bên trong, cùng đầu lưỡi Lâm Khải dây dưa ở một chỗ, thân thể hai người nhanh chóng trở nên nóng bỏng.
Kia bị hôn sưng đỏ đôi môi tản ra sắc trạch mê người, tròng mắt hé mở cũng dần dần có lửa, phản ứng của cô cũng biến thành chủ động.
“A… A… ông xã… Sâu hơn một chút…” Thân thể Tô Tiểu Mễ nhẹ nhàng lay động.
Lâm Khải ngay lúc cô không có bất kỳ phòng bị, chợt lẻn vào thêm một ngón tay, nhanh chóng rút ra, đẩy vào, hướng điểm mẫn cảm của cô tiến quân, một cái tay khác của hắn nhẹ nhàng đè ở dưới rốn của cô.
Động tác như thế, làm cho thân thể của cô chợt đi vào một cảnh giới khác, cô chỉ cảm thấy toàn thân mềm yếu mà tê dại, dục niệm lại tăng hơn.
Tay của cô nắm điểm mẫn cảm của hắn, nhẹ nhàng qua lại trên dưới hoạt động, rối loạn hô hấp trong không khí trở nên vui vẻ.
“Ừ… A…A…” Tô Tiểu Mễ không thể ức chế được mình, thanh âm lại nổi lên, đây là một loại bản năng, bản năng muốn gọi ra, như vậy cô mới phát giác được cái chủng loại kia trong thân thể… cảm giác bị đè nén mới có thể giải phóng ra ngoài.
Thừa dịp mê loạn mà lâm vào, cảm giác trong khe hở, một tay Lâm Khải đột nhiên lấy thân thể của cô kéo lại mép giường, hắn đứng ở bên giường, kéo cặp chân của cô, liền tiến vào trong cơ thể cô, cái “khổng lồ ” của hắn trong nháy mắt lấp đầy trong cơ thể cô.
“Ngô…”
Tóc đen thui tán lạc tại trên giường đơn màu trắng mềm mại, trên mặt trắng nõn lộ ra một tia đỏ ửng hoang mang, Lâm Khải nhìn bức họa này, hạ thân không khỏi một hồi thũng trướng, xuyên qua trong cơ thể cô càng thêm hung mãnh lên.
“A… A…”
Từng đợt từng đợt mau. Cảm giác ngược lại, tay Tô Tiểu Mễ nắm thành giường, khẽ nhếch đôi môi tràn đầy vô hạn mị hoặc.
“Vợ à… Có thích hay không? Ừ…” Hắn liên tục dùng sức lực mãnh liệt đụng chạm lấy cô, phát ra thanh âm thân thể va chạm, thanh âm Tô Tiểu Mễ mang theo mơ hồ nức nở.
“Thật là nhanh… Mau… em không chịu nổi… Nhưng mà em muốn… Muốn…” Đang chậm rãi quen thuộc ở bên trong, Tô Tiểu Mễ cũng dần dần trở nên không hề căng thẳng, trong thân thể vui vẻ cùng sung sướng, cô đều nguyện ý cùng người cô yêu nhất chia sẻ, cho hắn biết thân thể cô thích và không thích, cô vui vẻ và không vui… Hai người cũng càng ngày càng hợp, càng ngày càng hài hòa, càng ngày càng hưởng thụ…
Tay Lâm Khải đột nhiên trượt hướng hông của cô, một tay ôm lấy cô.
“A… Anh… Anh muốn làm gì?” Thân thể của cô căng thẳng, chân dùng sức kẹp hông của hắn.
Lâm Khải ôm cô một cái xoay người, đem thân thể của cô dán hướng vách tường, dừng lại ở trong cơ thể cô hung hăng một cái, đụng vào nơi sâu thẳm của cô, một cổ nước yêu từ từ xông ra, Tô Tiểu Mễ chỉ cảm thấy mình cả người một hồi mềm yếu.
Mà hắn càng thêm càn rỡ, hắn trêu chọc lộ ra yêu thích: “Bà xã, em còn ướt như vậy… Nóng đến anh sắp không chịu nổi…”
Tựa vào vách tường, tiếng kêu của cô cũng biến thành càng thêm cuồng dã, Tô Tiểu Mễ chưa bao giờ biết, thì ra là cô có thể làm cho tuyệt vời như thế, thanh âm của cô càng giống như một loại thuốc bôi trơn, đánh thẳng vào Lâm Khải, hắn ra sức hơn, xông vào nhanh hơn, mạnh hơn.
Tô Tiểu Mễ ôm cánh tay Lâm Khải, móng tay thật sâu bấm vào trong da thịt hắn, kéo lê thành dấu vết nhỏ, sau lần lên đến đỉnh, thanh âm Tô Tiểu Mễ kích động khàn khàn xuống, mà Lâm Khải cũng đạt tới cao trào…, đem hắn trong cơ thể hết thảy toàn bộ ở lại trong cơ thể cô.
Cuối cùng, hai người xụi lơ ở trên giường, nhẹ nhàng ngưng mắt nhìn lẫn nhau.
Một hồi một hồi trầm mặc, rối loạn hô hấp cũng dần dần khôi phục bình tĩnh, Lâm Khải cười xấu xa “Bà xã…”
“Hử…” Cô nhẹ nhàng đáp lời, trên mặt còn có nhàn nhạt đỏ ửng, xem ra vẫn mê người như cũ.
“Cho đến tối hôm nay, anh mới biết em cũng có cảm giác như vậy, như vậy cuồng dã, thậm chí…” Lâm Khải ngậm miệng do dự một hồi.
“Thậm chí cái gì?” Tô Tiểu Mễ liền truy hỏi.
“Không nói!”
“Nói đi…”
“Thậm chí rất phong tao lay động, ha ha…” Nói đùa, hắn mãnh liệt cắn đôi môi cô một cái.
“A… Em ghét anh…” Tô Tiểu Mễ nâng quả đấm, đánh vào trên người của hắn.
“Dĩ nhiên, chồng em vô cùng thích em phong tao, lúc em nằm ở trên giường, khẽ lắc đầu, tay nắm lấy thành giường, kích động kêu… Thật là đẹp cực kỳ… Vô cùng vô cùng mỹ…” Lâm Khải nghĩ đến bộ dạng xinh đẹp của cô mới vừa rồi, phía dưới không kìm hãm được, lại lần nữa cứng rắn.
“Anh…” Tô Tiểu Mễ bị hắn “tán dương” như vậy, mặt lại đỏ lên, trên thực tế, cô cũng bị tiếng gọi tối nay của mình làm giật mình, tiếng kêu có thuần khiết, có cuồng dã… Càng làm cho cô xấu hổ, đó là cô cuối cùng lại vẫn mang theo một tia khóc thút thít của trẻ nít, loại thanh âm này cho tới bây giờ cô chưa từng bật ra, cô cho là chỉ có những người trong A.V kia mới có thể thốt ra, không nghĩ tới mình cư nhiên không kìm hãm được kêu lên.
Thân thể Lâm Khải lần nữa dán thật chặt người cô, nâng “trướng đại” dán vào thân thể của cô.
Tô Tiểu Mễ xấu xa nói: “Không cần… Cách xa em một chút…”
Nói xong, cô lật người xoay qua chỗ khác.
Lâm Khải chưa từ bỏ ý định, cánh tay dùng sức ôm cô.
“Anh nói xấu em, em không để ý tới anh…” Tô Tiểu Mễ làm bộ rất tức giận, dùng sức đẩy hắn ra, trong lòng lại thêm một tia ngọt ngào vui sướng. Phải biết, phụ nữ thời đại này phải làm được ba tiêu chuẩn, bắt được dạ dày của chồng, bắt được thân của chồng, bắt được lòng hắn, hơn nữa, công phu trên giường cũng phải cao. Tô Tiểu Mễ cô từ một tay mơ ở trên giường cũng dần dần thành thục!
“Anh thích…rất thích…” Hắn cũng không chết tâm từ bỏ.
Hai người lại ở trên giường tới tới lui lui, ánh trăng càng thêm sâu, mà bọn họ yêu càng thêm triền miên…
*********
Cưới sau
một năm 3
Tô Tiểu Mễ mặc một áo khoác dài màu đen, tất chân màu đen đem bắp chân của cô ẩn hiện, làm cho cả người cô càng thêm xinh đẹp động lòng người.
Cô mang theo một cái túi nhỏ đi vào Dung Khoa quốc tế, sau khi cô nghỉ việc, mặc dù gả cho Lâm Khải, thành thiếu phu nhân của Dung Khoa, nhưng cô cũng rất ít tới công ty, cô không phải là một người thích đem tình cảm riêng tư phơi bày với mọi người, đối với công nhân viên mới mà nói, thiếu phu nhân của Dung Khoa là một bí ẩn.
Đứng ở bên ngoài Dung Khoa, nhìn vào bên trong phòng làm việc, chỉ thấy một mảnh mờ mờ, xem ra các công nhân viên cũng đi về rồi.
Cô đem chỉ tay của mình đặt ở mật mã nghiệm chứng, cửa mở ra, chỉ tay của cô còn không có ở Dung Khoa tiêu đi, rất nhuần nhuyễn hướng phòng làm việc của Lâm Khải đi tới, giờ phút này, không biết hắn có bận bịu hay không?
Phòng của Lâm Khải lộ ra ánh sáng, hắn vẫn còn ở phòng làm việc, khi cô giơ tay lên chuẩn bị đẩy cửa đi vào cho hắn một hồi kinh hỉ, cửa cũng đột nhiên mở ra.
Bốn mắt nhìn nhau, hai người quấn lấy nhau, tia lửa bốn phía.
“Bà xã, tới do thám sao?” Lâm Khải mang theo một nụ cười, cũng may hắn là người chồng tốt, kể từ khi kết hôn, hắn một lòng chỉ hướng về Tô Tiểu Mễ, không ở bên ngoài làm loạn.
“Ừ, em tới thám thính xem, buổi tối một người làm thêm giờ có thể hay không có điểm tịch mịch? Ừ…” Cô khe khẽ cười xấu xa.
“Gặp em, anh liền không tịch mịch rồi!” Lâm Khải đem áo khoác ném một cái, đưa tay ôm cô vào trong ngực.
“Không tệ, coi như đàng hoàng, y phục không có vết son môi, cũng không có những mùi nước hoa khác, xem ra làm thêm giờ là thực!” Cô dùng sức vỗ hai vai của hắn.
“Chồng em tốt như vậy, người vợ như em có phải hay không nên có phần thưởng a?”
“Được a! Anh muốn gì, tối hôm nay em mặc cho anh giày xéo!” Tô Tiểu Mễ mang theo một tia trêu đùa, nhận thấy tim Lâm Khải cũng đang đập bịch bịch.
“Đây chính là em nói, anh sẽ rất không khách khí a!” Lâm Khải lời nói vừa xong, hai tay dùng sức lôi kéo, áo khoác của Tô Tiểu Mễ liền rơi xuống đất.
Khi hắn thấy áo khoác màu đen rơi xuống, cổ họng của Lâm Khải thắt lại, hô hấp trong nháy mắt thô trọng, muốn điều chỉnh đều không thể khống chế.
“Bà xã a… Em… Em đây là muốn chơi… Cái gì?” Hắn không nhịn được nuốt từng ngụm nước bọt.
“Thế nào? Anh không dám muốn sao?” Tô Tiểu Mễ cố ý chọn. Cô đã sớm không phải là thiếu nữ thuần khiết, huống chi TV phim ảnh vô số, một tiết mục nhỏ như vậy thỉnh thoảng lấy ra gạt một cái, vẫn rất có hiệu quả chứ sao.
Nhìn phản ứng của Lâm Khải, trong lòng của cô mặc dù còn có chút hồi hộp nho nhỏ nhưng lại có chút vui thích.
“Anh không chỉ có muốn… Anh còn muốn xé nó…” Tay Lâm Khải hướng Tô Tiểu Mễ đưa tới…
Tô Tiểu Mễ lại nhẹ nhàng tránh ” Ông xã, không nên vội vã như vậy…”
Cô vụng về, thỉnh thoảng diễn một cái tuồng “Tiểu Lãng nữ”, tâm tình vẫn rất tốt.
“Bà xã à… Đừng làm rộn…” Lâm Khải cố nén hỏa khí trong cơ thể, lần nữa hướng Tô Tiểu Mễ đang chạy đi.
Tô Tiểu Mễ nhẹ cởi trên y phục hai nút áo, bên trong phong quang như ẩn như hiện, càng thêm làm cho người hoang mang, hận không thể lập tức đem y phục của cô xé rách.
Bên trong áo khoác, Tô Tiểu Mễ mặc một bộ đồng phục nữ tiếp viên hàng không, thậm chí so nữ tiếp viên hàng không còn cảm giác xinh hơn, quần cực ngắn dán bắp đùi của cô, áo màu lam giờ phút này đang nửa nằm, xem ra càng xinh đẹp.
Lòng của Lâm Khải đã sớm thiêu đốt, mà giờ khắc này, Tô Tiểu Mễ lại trước mặt hắn đem bàn tay hướng vào cái quần nhẹ nhàng hoạt động, từng điểm từng điểm từ trên xuống dưới, đem tất chân màu đen kéo xuống dưới, mà cô từ từ thoát y vào thời khắc này càng thêm tràn đầy mị hoặc…
*********
Cưới sau một năm 4
Tô Tiểu Mễ không nhanh không chậm, ánh mắt như có như không quét qua Lâm Khải, giờ khắc này, bọn họ không giống vợ chồng, càng giống như tình nhân.
Trước người và cảnh như vậy, cuộc sống yên tĩnh nhẹ nhàng nhảy lên, càng thêm gợn sóng nhộn nhạo.
Lâm Khải chỉ cảm thấy mình miệng đắng lưỡi khô, hận không được lập tức dụi cô vào trong thân thể mình, khi tay của cô hữu ý vô ý quét qua bắp đùi cao ráo, cảm giác eo nhỏ nhẹ nhàng giãy dụa, hắn cũng không ức chế được nữa, nhảy ra một cái, một tay đem y phục của cô xé ra.
“A… Anh yêu… không nên vội vã như vậy…” Tô Tiểu Mễ thẹn thùng nói.
Lâm Khải căn bản nghe không rõ Tô Tiểu Mễ nói, đem y phục của cô hung hăng gạt, xé thành hai khối, không kịp chờ đợi tìm kiếm thân thể cô nổi lên, cảm thụ trên người cô truyền tới mùi thơm độc hữu.
Một trận điên cuồng giao chiến kịch liệt, cho đến cả hai đều hài lòng.
Lúc chuẩn bị về nhà, Tô Tiểu Mễ mới phát hiện y phục trên đất đã bị xé thành hai mảnh, đã không còn cách nào mặc lên người, chu cái miệng nhỏ nhắn nói: “Chồng ơi, anh thật lợi hại, em nên làm sao bây giờ?”
“Làm lại một lần nữa, cứ như thế mà làm!” Lâm Khải dán lên trước dùng thân thể chỉa vào cô, hắn lúc này đang đứng ở phía sau cười xấu xa.
“Không muốn!”
“Em dối lòng a!”
“Em không có…”
“Em rõ ràng có… Em xem mặt đỏ rần lên rồi…”
Hai người anh một câu em một câu đưa đẩy, thật may là chỉ có hai người, bằng không người thứ ba nghe được, nhất định hộc máu tại chỗ.
Kể từ khi Tô Tiểu Mễ rời khỏi nhà An Ôn, cô càng thêm tích cực, loại tích cực này không chỉ có biểu hiện ở trên công việc, cũng biểu hiện ở cùng việc cải thiện mối quan hệ với An Ôn.
Cô thử thay đổi mình, để cho mình càng thêm quyến rũ một chút, cô biết rõ, phụ nữ không chỉ có muốn hiền thục thiện lương, càng phải đứng trên nhiều cương vị bất đồng, làm vợ, tình nhân, hồng nhan…
Tô Tiểu Mễ lôi kéo Lâm Khải thỉnh thoảng giống như những cặp tình nhân, mua hai vé xem phim, ngồi ở rạp chiếu bóng đầy ắp người cảm thụ không gian ấm áp, cô kéo cánh tay của hắn, thỉnh thoảng tựa vào trên bả vai của hắn, cô không cần biết phim đang chiếu cái gì, chỉ là muốn giống như tất cả những người yêu nhau trải qua một quá trình yêu đương, cô xem đây là bù đắp tuổi xuân thiếu hụt mất, cũng là Lâm Khải tuổi xuân chưa từng trải qua.
Trong lúc bọn họ cùng nhau, Tô Tiểu Mễ cảm thấy Lâm Khải không phải là cái gì tổng giám đốc, mà cô cũng không phải là cái gì nữ cường nhân, bọn họ chẳng qua một đôi vợ chồng trong thiên hạ, cảm giác như thế làm cho cô rất thỏa mãn.
Thời gian lại trôi đi, một tháng trôi qua, ngày ấy của Tô Tiểu Mễ lại tới.
Hai tháng đã qua, ngày ấy vẫn đến.
Tô Tiểu Mễ trong lòng thật ra vô cùng rõ ràng, quan hệ của cô cùng An Ôn, chỉ cần có một đứa cháu, như vậy nhất định sẽ hòa hoãn rất nhiều, cũng như không có đứa trẻ quan hệ nhất định sẽ càng thêm phức tạp, đây cũng là điều cô không nguyện ý nhìn thấy nhất.
Tô Tiểu Mễ cũng không phải là kiểu người dễ buông xuôi, như cũ phấn đấu, nếu thầy thuốc nói cô có thể sinh, cô kia liền tin tưởng mình, cô nhất định có thể sinh, chẳng qua là đang có chút vấn đề.
Vì tăng thêm tình thú lẫn nhau, Tô Tiểu Mễ sẽ chuẩn bị bữa tối dưới nến, hai người khiêu vũ, lại dẫn tới anh anh em em.
Thỉnh thoảng diễn vai một hộ sĩ, học sinh hoặc là nữ tiếp viên hàng không.
Khi cô chuẩn bị bữa ăn sáng cho hắn, Lâm Khải cũng là không khống chế được, đặc biệt là khi hắn nhìn Tô Tiểu Mễ mặc áo sơ mi của hắn, hai cái chân trắng nõn, tóc tai tùy ý, thường thường Lâm Khải sẽ xông lên trước ôm cô lên, hung hăng ném ở trên salon tiếp tục công cuộc tạo bảo bảo…
Tô Tiểu Mễ và Lâm Khải cứ hưởng thụ cuộc sống như thế, tràn đầy hạnh phúc.
********* THE END *********
Tại biệt thự nhà họ Lâm, một bữa ăn sáng ngày Chủ nhật.
An Ôn đoan trang ngồi ở trước bàn ăn, Tô Tiểu Mễ cùng Lâm Khải sau đó cũng đi tới ngồi vào bàn ăn.
Tô Tiểu Mễ cố gắng cười thật trang nhã, ít nhất ở trước mặt An Ôn, cô sẽ giả bộ một chút. Mặc dù An Ôn đón nhận hôn nhân của cô cùng Lâm Khải, nhưng việc này cũng không nói lên An Ôn ngay lập tức thích người con dâu này.
Ba ngườ
i nhìn như rất hòa hợp rồi lại có chút xa lạ trò chuyện, cuối cùng lại hàn huyên tới một đề tài.
“Tiểu Mễ a, cô gả vào nhà họ Lâm chúng ta chí ít cũng có một năm rồi nhỉ?” An Ôn cười hỏi.
“Dạ, đúng vậy.” Tô Tiểu Mễ cười đáp lại.
“Cô cùng Khải cũng không còn nhỏ, tôi chỉ có một đứa con trai, mong đợi ôm cháu đến bạc đầu, hai người các cô ngược lại rất thong dong nhỉ.”An Ôn vẫn cười, nhưng trong giọng nói có vẻ lạnh lùng.
“Mẹ, chuyện này không gấp được, chúng con đã rất nỗ lực.” Lâm Khải ở một bên dàn xếp, cái đề tài này chỉ cần ba người đụng tới, y như rằng sẽ bị lấy ra bàn hoài không dứt.
“Nếu nỗ lực, tại sao còn không thấy gì? Nếu như có vấn đề gì liền đến gặp bác sĩ, các cô các cậu đều đã là người trưởng thành, cũng không nên kéo dài nữa!” An Ôn đột nhiên đặt đũa xuống, vẻ mặt trở nên cứng ngắc.
“Mẹ, nếu người muốn, chúng con sẽ đi khám xem là nguyên nhân gì.” Tô Tiểu Mễ vội vàng nói, muốn cứu vãn tình thế.
“Cả hai người? Nếu như Khải có vấn đề, ban đầu Tĩnh Thi cũng sẽ không mang thai, gả đi vào lâu như vậy, chuyện vui không có thêm chút gì.” An Ôn ngay trước mặt Lâm Khải, không chút khách khí quở trách Tô Tiểu Mễ, muốn trách thì trách bụng cô không có tiền đồ, bà cũng không tin trong chuyện này Lâm Khải sẽ thiên vị.
Tô Tiểu Mễ vừa nghe, tâm liền nhói đau một cái, vô luận cô nói gì cũng không cứu vãn được tình thế, cô chỉ có thể trầm mặc ngồi yên.
“Mẹ, gấp cái gì, mẹ muốn ôm cháu, trước nhận nuôi một đứa, con cùng Tiểu Mễ sẽ cố gắng!” Lâm Khải ở một bên khuyên nhủ.
“Nhà họ Lâm có người, tại sao lại phải đi nhận con nuôi, con cũng không phải là không thể sinh con, nếu như vợ của con trong vòng một năm không sinh được, liền tìm một người phụ nữ khác tới sinh đi!” An Ôn giận dữ nói, bà đã nhịn hơn một năm rồi, nếu như có thể mượn chuyện không sinh được con cái mà có thể ép Tô Tiểu Mễ rời đi, bà tuyệt không khách khí!
“Mẹ, mẹ nói gì vậy, Tiểu Mễ là vợ con, không ai có thể thay thế!” Lâm Khải cũng lạnh mặt xuống.
Tô Tiểu Mễ nhìn thấy cục diện này, đầu chợt đau, cô ghét việc hai mẹ con này cứ ở trước mặt cô lại xảy ra mâu thuẫn, bởi vì hết thảy đều tại cô, bất kể như thế nào, cô đều cảm thấy áy náy, dù sao không sinh được con, vấn đề là ở cô.
“Con ăn no, con còn có chuyện phải đi trước!” Tô Tiểu Mễ nhẹ nhàng đứng dậy, cô biết, chỉ khi cô không có ở đây, An Ôn mới có thể dừng lại công kích.
Lâm Khải tính toán cũng định đứng dậy theo, Tiểu Mễ liền dùng chân nhẹ nhàng đạp chân hắn, ý bảo hắn ngồi tiếp đừng đi. Bởi vì cô biết, nếu như Lâm Khải đi theo cô ra ngoài, An Ôn đối cô ghi hận chỉ càng thêm sâu, sợ là càng ngày càng không cách nào hoà thuận.
*********
Bên trong bệnh viện.
Tô Tiểu Mễ ngồi ở đối diện bác sĩ, nghe bác sĩ nói: “Lâm thiếu phu nhân, trường hợp của cô không thụ thai được là do ba điểm: thứ nhất, cô đã từng sinh non; thứ hai, cô có một thời gian thường uống thuốc ngừa thai khẩn cấp; thứ ba, áp lực của cô quá lớn.”
“Bác sĩ, vậy tôi nên điều chỉnh thế nào? Tôi còn có hi vọng mang thai sao?”Tô Tiểu Mễ siết chặt hai tay.
“Thật ra thì không có gì đáng ngại, thân thể của cô hết thảy đều rất bình thường, chỉ cần thoáng điều chỉnh, buông lỏng tinh thần là có thể mang thai, điểm quan trọng nhất, cô không nên tự gây áp lực cho mình quá lớn.”
“Ngài nói tôi không mang thai được nguyên nhân quan trọng nhất là tự thân gây áp lực quá lớn sao?”
“Ừ, đúng vậy! Bây giờ trên căn bản là như vậy, cô càng muốn mang thai càng không có, chỉ có buông lỏng, thoải mái tinh thần, có khi lại có kết quả, kết hôn mới một năm, chưa có thai là rất bình thường.” Trên mặt bác sĩ lộ ra một nụ cười.
“Cám ơn bác sĩ!” Tô Tiểu Mễ cũng nhẹ giọng nói.
Đi ra khỏi phòng khám, vừa tới cửa bệnh viện, xe của Hạ Tử Vi đã dừng ở trước mặt cô vừa đúng lúc.
Cô mở cửa xe ra, chân mang giày cao gót, đeo mắt kính đen, phong thái yểu điệu đứng ở trước mặt Tiểu Mễ “Cô gái, thế nào càng nhìn càng thấy như đang gặp chuyện gì rồi?”
Tô Tiểu Mễ quăng cho cô một cái nhìn xem thường.
“Mười ngày trước mình đi, cậu còn hoạt bát nhảy loạn, mười ngày sau mình trở lại, lại gặp cậu trước cửa bệnh viện, trên mặt còn vàng vọt, kia da trắng mịn thế nào lại thay đổi?” Hạ Tử Vi khẽ nâng cằm của Tiểu Mễ, nghiêm khắc nhìn tới nhìn lui.
“Đem bỏ mắt kính của cậu ra!”Tô Tiểu Mễ tức giận đưa tay lấy xuống mắt kính của Tử Vi.
“Tháo mắt kính xuống, trên mặt không phải là vàng vọt mà là trắng bệch, không có huyết sắc, không có tinh thần!” Hạ Tử Vi nói: “Tô Tiểu Mễ, cậu toi rồi!”
“Cậu muốn làm gì?” Nhìn tay của cô ở trên mặt mình vuốt vuốt, Tô Tiểu Mễ cảnh giác la to.
“Không làm gì nha, mình chỉ là muốn cậu tỉnh táo lại thôi. Tình trạng của cậu bây giờ không tốt, như đang oán giận điều gì vậy, cậu lên tinh thần cho mình!” Hạ Tử Vi nghiêm túc nhìn cô một cái.
“Thiệt hay giả? Nhìn mình rất tệ sao?” Hạ Tử Vi hơi nghiêm túc, Tô Tiểu Mễ có chút nóng nảy, mặt mày đối với phụ nữ là rất quan trọng nha, đặc biệt đã kết hôn, thế nào cũng không thể khiến mình trở thành bà già đứng tuổi.
“Tự soi gương đi!”Hạ Tử Vi ném một cái gương cho cô.
Tô Tiểu Mễ nhìn khuôn mặt mình xem ra hơi có chút tiều tụy, chợt đem gương quăng sang một bên “Đi, đi mua mỹ phẩm dưỡng da, sau đó đi thẩm mỹ viện, đi ngay bây giờ, lập tức lái xe.”
“Cậu tới bệnh viện làm chi?” Hạ Tử Vi vừa lái xe vừa hỏi.
“Không có thai, tới khám một chút, bác sĩ nói mình chủ yếu là do áp lực lớn.” Tô Tiểu Mễ rất thẳng thắn trả lời.
“Lão thái bà An Ôn kia ép cậu!” Hạ Tử Vi đoán một cái liền nói ra “Mình đã nói ngay từ đầu, cậu không nên nhất thời đồng ý cùng An Ôn sống chung, hiện tại nếm mùi đau khổ! Lão thái bà kia trong lòng cũng chưa có tiếp nhận cậu, cùng ở chung một nhà, chỉ có cậu bị thiệt.”
“Mình nếu gả cho Lâm Khải, thì đương nhiên phải tiếp nhận nhà của hắn cùng người thân nhất của hắn.”Tô Tiểu Mễ giải thích.
“Em gái a… đây là thời đại nào rồi? Tư tưởng kia của cậu đúng là có đạo lý, nhưng mấu chốt là mẹ của hắn không chấp nhận cậu, luôn tìm được một điểm gì đó để đổ lên đầu cậu, đừng nói tới con cái, hiện giờ thể xác và tinh thần của cậu cùng Lâm Khải cũng đã mệt mỏi rồi. Mình nghĩ, cậu nên nhanh chóng chuyển ra ngoài sống đi, cậu và Lâm Khải phải có thế giới riêng của hai người, tâm tình vừa buông lỏng, lập tức liền mang bầu thôi!”
Tô Tiểu Mễ ánh mắt nhìn về phía trước, như đang suy nghĩ điều gì đó.
“Tiểu Mễ a, cậu nói cậu không muốn gả vào nhà giàu có, cậu cũng không thiếu tiền nuôi sống chính mình, kinh tế hiện tại của hai đứa mình có thể xếp vào hàng tiểu tư sản rồi, làm gì nhất định phải lấy lòng lão thái bà chết tiệt nọ, cậu chỉ cần không khi dễ bà ta, không khích bác quan hệ của bà ta cùng con trai, chủ nhật gọi điện thoại cùng bà ta đi dạo phố một chút, thỉnh thoảng mua chút lễ vật cho bà, mặc xác bà có chịu nhận hay không, bà có thích hay không, không quan trọng, chỉ cần cậu cùng Lâm Khải tình cảm tốt đẹp là được, lão thái bà kia hết cách với cậu rồi, dĩ nhiên là đành tiếp nhận cậu thôi!”
“Như vậy có được không? Nếu như không sống chung, tình cảm làm sao bồi dưỡng?”
“Cậu cùng bà ấy hiện tại bồi dưỡng tình cảm chỉ biết càng bồi càng dội lại, có lúc, tình cảm cần khoảng cách cùng không gian. Cậu bây giờ áp lực lớn, có bầu không được, mỗi ngày còn phải xem ánh mắt lão thái bà kia, tình cảm của cậu cùng Lâm Khải khó tránh khỏi sẽ bị ảnh hưởng, ngay cả tình thú không chừng cũng sẽ không còn cao!” Hạ Tử Vi không chút nào kiêng kị chỉ ra.
Tô Tiểu Mễ vừa nghe, liên tưởng đến gần đây hai người đúng là có chút mệt mỏi, lúc ban đầu cả đêm mấy lần, rồi đến cả đêm chỉ một lần, cách vài đêm mới một lần, gần đây một tuần lễ không có làm rồi, nghĩ tới những thứ này, Tô Tiểu Mễ đột nhiên khủng hoảng.
Hai người cứ như vậy trò chuyện, thật ra thì Tô Tiểu Mễ cũng biết những vấn đề này, chẳng qua là mình không để ý tới hoặc là không có ai nhắc nhở cô thẳng thắn như vậy, một khi có người lay tỉnh cô, nội tâm của cô có dục vọng mãnh liệt, bây giờ, cô cảm thấy cần thiết ở riêng.
Ði thẩm mỹ, mua một đống lớn quần áo, có lúc, Tô Tiểu Mễ không thể không thừa nhận, cô chính là làm bộ cao nhã, nhưng thật ra trong người còn đầy tục khí của phụ nữ, cô thích y phục, túi xách xinh đẹp, vẫn như cũ thích thu thập giày, thích tất cả những thứ mà một người phụ nữ bình thường yêu thích.
Tô Tiểu Mễ vừa vào cửa liền nhìn thấy An Ôn ngồi đó.
Bao lớn bao nhỏ, Tô Tiểu Mễ có chút khệ nệ đi vào phòng khách, sắc mặt của An Ôn đột nhiên lạnh xuống.
“Mẹ!” Tô Tiểu Mễ nặn ra tươi cười nói.
“Mặc dù nhà họ Lâm chúng ta là nhà giàu có, nhưng đã trở thành phụ nữ của nhà họ Lâm, mua đồ xa xỉ như vậy cũng phải có chừng có độ!”
“Những thứ này không tính là hàng xa xỉ, không quá đắt.” Tô Tiểu Mễ nói thật, cô đối với hàng hóa xa xỉ cũng không phải là điên cuồng yêu thích, thỉnh thoảng sẽ mua vài món, nhưng sẽ không si mê.
“Cái này không mắc liền mua, cái đó không mắc, cũng mua… Dứt khoát để cho chồng cô mua cả cửa hàng về nhà cho cô đi, như vậy cũng không đắt a!” An Ôn châm chọc.
Tô Tiểu Mễ vừa nghe, trong lòng cũng không khỏi chán nản, có lúc, nhẫn nhịn cùng thỏa hiệp cũng không thể giải quyết vấn đề, cô cảm giác mình cần phải để cho cuộc sống của mình tươi sáng một chút “Mẹ, những vật này là tự con mua, tiền dùng cũng là của con tự kiếm được.”
“Phải không? Thẻ của cô còn không phải là thẻ phụ của thẻ con trai tôi à?”
“Thẻ của con cho tới bây giờ đều là của con, tự con có thể kiếm tiền, những thứ đồ này con cũng có thể tự mua được, nếu như mẹ không thích mỗi ngày đều phải nhìn thấy cảnh này, con có một đề nghị.”
“Đề nghị? Cô muốn làm gì?”
“Chúng ta sống chung cũng một năm rồi, đối với việc không làm gia tăng người cho nhà họ Lâm, con cũng cảm thấy rất tiếc nuối, làm cho mẹ tâm tình không tốt, con càng thêm tâm bất an, cho nên, con quyết định tạm dọn ra ở riêng một thời gian.” Tô Tiểu Mễ quả quyết nói.
“Đừng mơ tưởng!”An Ôn không chút khách khí cự tuyệt.
Tô Tiểu Mễ vừa nghe giọng điệu cường ngạnh như vậy, không ngờ rằng bà sẽ phản ứng lớn như vậy.
“Hôm nay con đi gặp bác sĩ rồi, thầy thuốc đề nghị con buông lỏng tinh thần, như vậy tỷ lệ mang thai mới cao, mà con quen sống một mình rồi, một năm rồi cuộc sống hôn nhân c
òn không có trở lại bình thường, mẹ lại gấp muốn ôm cháu, vì thành toàn tâm nguyện này của mẹ, con cảm thấy tạm thời chuyển chỗ ở mới có thể dễ mang thai hơn, đây cũng là đề nghị của bác sĩ.” Tô Tiểu Mễ cường điệu một câu cuối cùng.
“Cô có thể đi, con tôi thì không!” Bà cường thế trả lời.
“Mẹ yên tâm, con sẽ không để cho Khải cùng con ra đi, anh ấy thỉnh thoảng đi đến chỗ con là được, dĩ nhiên, con cũng sẽ thường trở lại thăm mẹ.” Tô Tiểu Mễ tuyệt không phát giận, vẫn mỉm cười.
An Ôn nhìn cô, ánh mắt có chút nghi ngờ, hơn nữa là lãnh đạm.
*********
Cưới sau một năm 2
Tô Tiểu Mễ không dời đến biệt thự Lâm Khải sống lúc độc thân, mà là trở về ở phòng trọ nhỏ trước kia, trong một khắc, cả người cô như thấy được giải thoát, ở trong phòng khách, một mình khiêu vũ.
Mà cô cùng Lâm Khải, bởi vì không sống chung, ngược lại càng thêm quý trọng thời gian lúc bên nhau.
Tô Tiểu Mễ mỗi tuần sẽ về thăm An Ôn một lần, sẽ mang một chút lễ vật, thỉnh thoảng cũng sẽ xuống bếp làm vài món An Ôn thích, cô cũng không nhìn sắc mặt An Ôn, cũng không quản bà có thích hay không, phàm là có thể làm, cô tận lực làm, An Ôn không thích cô cũng không miễn cưỡng. Tô Tiểu Mễ chuẩn bị mười năm kháng chiến, tự nói với mình, bất kể như thế nào, chỉ cần không thẹn với lương tâm, kết cục dù thê thảm cũng sẽ không hối hận.
An Ôn đối với cô vẫn lạnh băng như cũ, cô cũng không so đo, công việc bận rộn, tự động vận động, mua sắm thoải mái, tất cả đã tước lấy những suy nghĩ lung tung trước đây, cuộc sống gia đình đã có thể coi là tạm ổn.
Dọn nhà sau một tháng, vào một đêm, ánh trăng như nước chảy, nhẹ nhàng khảy đàn giữa bầu trời đêm, Tô Tiểu Mễ an tâm ngủ ở trên giường, cái chìa khóa ở cửa xoay tròn hai cái, mở ra.
Một đôi chân thuần thục mà nhẹ nhàng linh hoạt đi tới phòng của Tô Tiểu Mễ, nhìn qua cái thân thể đang ngủ, nội y như ẩn như hiện, ánh trăng ngoài cửa sổ rọi vào, làm cho cô phơi bày da thịt, nhìn qua còn mang theo mưa móc, hoa tươi làm cho lòng người sợ hãi.
Hắn nhẹ nhàng cởi cà vạt của mình, nuốt ực một cái, tim của hắn lại một lần nữa nhảy lên, loại cảm giác này, giống như lại một lần nữa trở lại.
Không có chút do dự nào, hắn liền nhào tới, thậm chí mang theo một tia dã thú thô lỗ, cuồng dã muốn đoạt lấy người phụ nữ này.
Tô Tiểu Mễ trong mộng cả kinh, há to mồm đang chuẩn bị tiếng hô, lại bị một cái hôn nhiệt liệt gắt gao chận lại, đầu lưỡi của cô bị hắn cưu thành một đoàn, mà phản kháng của cô cũng trở thành một loại kích thích, tay của hắn dùng sức ấn cô, liều mạng dán sát vào thân thể của cô.
Chân của cô nâng lên, muốn đá đi, lại bị chân dài to lớn ép tới gắt gao, không cách nào nhúc nhích.
Tô Tiểu Mễ từ trong mộng tỉnh lại, bị người cường bạo làm chuyện ấy, cô không muốn. Người đàn ông đè ở trên người của cô lại càng thêm khó kìm lòng nổi, hôn môi của cô càng thêm nóng bỏng.
Trằn trọc ở trong môi cô, đầu lưỡi càng thêm tùy ý, một cổ mùi vị quen thuộc đập vào mặt, Tô Tiểu Mễ bản năng gọi “Khải…”
Một tiếng gọi mang theo buồn ngủ ” Khải”, làm cho thân thể hắn chợt tự ý run, đè ép thân thể của cô càng thêm nặng.
“Ngô… Ừ… Em sắp thở gấp… Không thở được…” Tay nhỏ bé của cô nhẹ nhàng đập bả vai của hắn, thanh âm mang theo một tia làm nũng bất mãn.
“Bà xã… Thân ái… anh nhớ muốn chết…” Lâm Khải thở hổn hển, một tay nhu ở ngực của cô, bờ môi của hắn còn nhẹ cắn phía bên kia.
Cô bị khơi mào, phấn hồng đã lặng lẽ giơ cao, kia quét nhẹ qua, loáng thoáng còn lộ ra một tia lực độ.
“Ừ… ông xã…” Cô ức chế không được nhẹ giọng lên tiếng.
“Bà xã à… Có nghĩ đến anh không…” Hắn ôm hông của cô, tay bắt đầu trượt hướng bí mật của cô đi xuống.
Cô nhẹ nhàng hơi mở mắt nhìn, ánh mắt Lâm Khải thâm tình mà mang lửa nóng… hận không thể đem cô nuốt vào trong thân thể của mình.
“Ông xã, thật sự là anh sao? Cô có chút hoài nghi mình đang nằm mơ.
“Đương nhiên là thật, bé ngốc!” Nói xong, hắn nhẹ nhàng cắn cô một hớp.
“A… Đau…” Tô Tiểu Mễ theo bản năng kêu thành tiếng, mà chính tiếng kêu lại làm cho người nghe tâm thần nhộn nhạo.
“Bà xã… em lại đang dẫn… dụ anh…” Đầu ngón tay hắn dùng sức một chút liền tiến vào vùng đất bí mật của cô “Tin tưởng đây hết thảy là sự thật đi”
Hắn cười tà ác, ngón tay ở trong cơ thể cô vẫn không quên ra sức hoạt động.
“Ừ… Anh… Anh không phải là ở Anh quốc sao?” Tô Tiểu Mễ thở nhẹ nói.
“Nhớ em…” Nụ hôn cuồng nhiệt của hắn lại một lần nữa đánh tới, ngón tay càng thêm dũng mãnh khiêu chiến cô.
Tô Tiểu Mễ đem từng tiếng nuốt vào đôi môi bên trong, cùng đầu lưỡi Lâm Khải dây dưa ở một chỗ, thân thể hai người nhanh chóng trở nên nóng bỏng.
Kia bị hôn sưng đỏ đôi môi tản ra sắc trạch mê người, tròng mắt hé mở cũng dần dần có lửa, phản ứng của cô cũng biến thành chủ động.
“A… A… ông xã… Sâu hơn một chút…” Thân thể Tô Tiểu Mễ nhẹ nhàng lay động.
Lâm Khải ngay lúc cô không có bất kỳ phòng bị, chợt lẻn vào thêm một ngón tay, nhanh chóng rút ra, đẩy vào, hướng điểm mẫn cảm của cô tiến quân, một cái tay khác của hắn nhẹ nhàng đè ở dưới rốn của cô.
Động tác như thế, làm cho thân thể của cô chợt đi vào một cảnh giới khác, cô chỉ cảm thấy toàn thân mềm yếu mà tê dại, dục niệm lại tăng hơn.
Tay của cô nắm điểm mẫn cảm của hắn, nhẹ nhàng qua lại trên dưới hoạt động, rối loạn hô hấp trong không khí trở nên vui vẻ.
“Ừ… A…A…” Tô Tiểu Mễ không thể ức chế được mình, thanh âm lại nổi lên, đây là một loại bản năng, bản năng muốn gọi ra, như vậy cô mới phát giác được cái chủng loại kia trong thân thể… cảm giác bị đè nén mới có thể giải phóng ra ngoài.
Thừa dịp mê loạn mà lâm vào, cảm giác trong khe hở, một tay Lâm Khải đột nhiên lấy thân thể của cô kéo lại mép giường, hắn đứng ở bên giường, kéo cặp chân của cô, liền tiến vào trong cơ thể cô, cái “khổng lồ ” của hắn trong nháy mắt lấp đầy trong cơ thể cô.
“Ngô…”
Tóc đen thui tán lạc tại trên giường đơn màu trắng mềm mại, trên mặt trắng nõn lộ ra một tia đỏ ửng hoang mang, Lâm Khải nhìn bức họa này, hạ thân không khỏi một hồi thũng trướng, xuyên qua trong cơ thể cô càng thêm hung mãnh lên.
“A… A…”
Từng đợt từng đợt mau. Cảm giác ngược lại, tay Tô Tiểu Mễ nắm thành giường, khẽ nhếch đôi môi tràn đầy vô hạn mị hoặc.
“Vợ à… Có thích hay không? Ừ…” Hắn liên tục dùng sức lực mãnh liệt đụng chạm lấy cô, phát ra thanh âm thân thể va chạm, thanh âm Tô Tiểu Mễ mang theo mơ hồ nức nở.
“Thật là nhanh… Mau… em không chịu nổi… Nhưng mà em muốn… Muốn…” Đang chậm rãi quen thuộc ở bên trong, Tô Tiểu Mễ cũng dần dần trở nên không hề căng thẳng, trong thân thể vui vẻ cùng sung sướng, cô đều nguyện ý cùng người cô yêu nhất chia sẻ, cho hắn biết thân thể cô thích và không thích, cô vui vẻ và không vui… Hai người cũng càng ngày càng hợp, càng ngày càng hài hòa, càng ngày càng hưởng thụ…
Tay Lâm Khải đột nhiên trượt hướng hông của cô, một tay ôm lấy cô.
“A… Anh… Anh muốn làm gì?” Thân thể của cô căng thẳng, chân dùng sức kẹp hông của hắn.
Lâm Khải ôm cô một cái xoay người, đem thân thể của cô dán hướng vách tường, dừng lại ở trong cơ thể cô hung hăng một cái, đụng vào nơi sâu thẳm của cô, một cổ nước yêu từ từ xông ra, Tô Tiểu Mễ chỉ cảm thấy mình cả người một hồi mềm yếu.
Mà hắn càng thêm càn rỡ, hắn trêu chọc lộ ra yêu thích: “Bà xã, em còn ướt như vậy… Nóng đến anh sắp không chịu nổi…”
Tựa vào vách tường, tiếng kêu của cô cũng biến thành càng thêm cuồng dã, Tô Tiểu Mễ chưa bao giờ biết, thì ra là cô có thể làm cho tuyệt vời như thế, thanh âm của cô càng giống như một loại thuốc bôi trơn, đánh thẳng vào Lâm Khải, hắn ra sức hơn, xông vào nhanh hơn, mạnh hơn.
Tô Tiểu Mễ ôm cánh tay Lâm Khải, móng tay thật sâu bấm vào trong da thịt hắn, kéo lê thành dấu vết nhỏ, sau lần lên đến đỉnh, thanh âm Tô Tiểu Mễ kích động khàn khàn xuống, mà Lâm Khải cũng đạt tới cao trào…, đem hắn trong cơ thể hết thảy toàn bộ ở lại trong cơ thể cô.
Cuối cùng, hai người xụi lơ ở trên giường, nhẹ nhàng ngưng mắt nhìn lẫn nhau.
Một hồi một hồi trầm mặc, rối loạn hô hấp cũng dần dần khôi phục bình tĩnh, Lâm Khải cười xấu xa “Bà xã…”
“Hử…” Cô nhẹ nhàng đáp lời, trên mặt còn có nhàn nhạt đỏ ửng, xem ra vẫn mê người như cũ.
“Cho đến tối hôm nay, anh mới biết em cũng có cảm giác như vậy, như vậy cuồng dã, thậm chí…” Lâm Khải ngậm miệng do dự một hồi.
“Thậm chí cái gì?” Tô Tiểu Mễ liền truy hỏi.
“Không nói!”
“Nói đi…”
“Thậm chí rất phong tao lay động, ha ha…” Nói đùa, hắn mãnh liệt cắn đôi môi cô một cái.
“A… Em ghét anh…” Tô Tiểu Mễ nâng quả đấm, đánh vào trên người của hắn.
“Dĩ nhiên, chồng em vô cùng thích em phong tao, lúc em nằm ở trên giường, khẽ lắc đầu, tay nắm lấy thành giường, kích động kêu… Thật là đẹp cực kỳ… Vô cùng vô cùng mỹ…” Lâm Khải nghĩ đến bộ dạng xinh đẹp của cô mới vừa rồi, phía dưới không kìm hãm được, lại lần nữa cứng rắn.
“Anh…” Tô Tiểu Mễ bị hắn “tán dương” như vậy, mặt lại đỏ lên, trên thực tế, cô cũng bị tiếng gọi tối nay của mình làm giật mình, tiếng kêu có thuần khiết, có cuồng dã… Càng làm cho cô xấu hổ, đó là cô cuối cùng lại vẫn mang theo một tia khóc thút thít của trẻ nít, loại thanh âm này cho tới bây giờ cô chưa từng bật ra, cô cho là chỉ có những người trong A.V kia mới có thể thốt ra, không nghĩ tới mình cư nhiên không kìm hãm được kêu lên.
Thân thể Lâm Khải lần nữa dán thật chặt người cô, nâng “trướng đại” dán vào thân thể của cô.
Tô Tiểu Mễ xấu xa nói: “Không cần… Cách xa em một chút…”
Nói xong, cô lật người xoay qua chỗ khác.
Lâm Khải chưa từ bỏ ý định, cánh tay dùng sức ôm cô.
“Anh nói xấu em, em không để ý tới anh…” Tô Tiểu Mễ làm bộ rất tức giận, dùng sức đẩy hắn ra, trong lòng lại thêm một tia ngọt ngào vui sướng. Phải biết, phụ nữ thời đại này phải làm được ba tiêu chuẩn, bắt được dạ dày của chồng, bắt được thân của chồng, bắt được lòng hắn, hơn nữa, công phu trên giường cũng phải cao. Tô Tiểu Mễ cô từ một tay mơ ở trên giường cũng dần dần thành thục!
“Anh thích…rất thích…” Hắn cũng không chết tâm từ bỏ.
Hai người lại ở trên giường tới tới lui lui, ánh trăng càng thêm sâu, mà bọn họ yêu càng thêm triền miên…
*********
Cưới sau
một năm 3
Tô Tiểu Mễ mặc một áo khoác dài màu đen, tất chân màu đen đem bắp chân của cô ẩn hiện, làm cho cả người cô càng thêm xinh đẹp động lòng người.
Cô mang theo một cái túi nhỏ đi vào Dung Khoa quốc tế, sau khi cô nghỉ việc, mặc dù gả cho Lâm Khải, thành thiếu phu nhân của Dung Khoa, nhưng cô cũng rất ít tới công ty, cô không phải là một người thích đem tình cảm riêng tư phơi bày với mọi người, đối với công nhân viên mới mà nói, thiếu phu nhân của Dung Khoa là một bí ẩn.
Đứng ở bên ngoài Dung Khoa, nhìn vào bên trong phòng làm việc, chỉ thấy một mảnh mờ mờ, xem ra các công nhân viên cũng đi về rồi.
Cô đem chỉ tay của mình đặt ở mật mã nghiệm chứng, cửa mở ra, chỉ tay của cô còn không có ở Dung Khoa tiêu đi, rất nhuần nhuyễn hướng phòng làm việc của Lâm Khải đi tới, giờ phút này, không biết hắn có bận bịu hay không?
Phòng của Lâm Khải lộ ra ánh sáng, hắn vẫn còn ở phòng làm việc, khi cô giơ tay lên chuẩn bị đẩy cửa đi vào cho hắn một hồi kinh hỉ, cửa cũng đột nhiên mở ra.
Bốn mắt nhìn nhau, hai người quấn lấy nhau, tia lửa bốn phía.
“Bà xã, tới do thám sao?” Lâm Khải mang theo một nụ cười, cũng may hắn là người chồng tốt, kể từ khi kết hôn, hắn một lòng chỉ hướng về Tô Tiểu Mễ, không ở bên ngoài làm loạn.
“Ừ, em tới thám thính xem, buổi tối một người làm thêm giờ có thể hay không có điểm tịch mịch? Ừ…” Cô khe khẽ cười xấu xa.
“Gặp em, anh liền không tịch mịch rồi!” Lâm Khải đem áo khoác ném một cái, đưa tay ôm cô vào trong ngực.
“Không tệ, coi như đàng hoàng, y phục không có vết son môi, cũng không có những mùi nước hoa khác, xem ra làm thêm giờ là thực!” Cô dùng sức vỗ hai vai của hắn.
“Chồng em tốt như vậy, người vợ như em có phải hay không nên có phần thưởng a?”
“Được a! Anh muốn gì, tối hôm nay em mặc cho anh giày xéo!” Tô Tiểu Mễ mang theo một tia trêu đùa, nhận thấy tim Lâm Khải cũng đang đập bịch bịch.
“Đây chính là em nói, anh sẽ rất không khách khí a!” Lâm Khải lời nói vừa xong, hai tay dùng sức lôi kéo, áo khoác của Tô Tiểu Mễ liền rơi xuống đất.
Khi hắn thấy áo khoác màu đen rơi xuống, cổ họng của Lâm Khải thắt lại, hô hấp trong nháy mắt thô trọng, muốn điều chỉnh đều không thể khống chế.
“Bà xã a… Em… Em đây là muốn chơi… Cái gì?” Hắn không nhịn được nuốt từng ngụm nước bọt.
“Thế nào? Anh không dám muốn sao?” Tô Tiểu Mễ cố ý chọn. Cô đã sớm không phải là thiếu nữ thuần khiết, huống chi TV phim ảnh vô số, một tiết mục nhỏ như vậy thỉnh thoảng lấy ra gạt một cái, vẫn rất có hiệu quả chứ sao.
Nhìn phản ứng của Lâm Khải, trong lòng của cô mặc dù còn có chút hồi hộp nho nhỏ nhưng lại có chút vui thích.
“Anh không chỉ có muốn… Anh còn muốn xé nó…” Tay Lâm Khải hướng Tô Tiểu Mễ đưa tới…
Tô Tiểu Mễ lại nhẹ nhàng tránh ” Ông xã, không nên vội vã như vậy…”
Cô vụng về, thỉnh thoảng diễn một cái tuồng “Tiểu Lãng nữ”, tâm tình vẫn rất tốt.
“Bà xã à… Đừng làm rộn…” Lâm Khải cố nén hỏa khí trong cơ thể, lần nữa hướng Tô Tiểu Mễ đang chạy đi.
Tô Tiểu Mễ nhẹ cởi trên y phục hai nút áo, bên trong phong quang như ẩn như hiện, càng thêm làm cho người hoang mang, hận không thể lập tức đem y phục của cô xé rách.
Bên trong áo khoác, Tô Tiểu Mễ mặc một bộ đồng phục nữ tiếp viên hàng không, thậm chí so nữ tiếp viên hàng không còn cảm giác xinh hơn, quần cực ngắn dán bắp đùi của cô, áo màu lam giờ phút này đang nửa nằm, xem ra càng xinh đẹp.
Lòng của Lâm Khải đã sớm thiêu đốt, mà giờ khắc này, Tô Tiểu Mễ lại trước mặt hắn đem bàn tay hướng vào cái quần nhẹ nhàng hoạt động, từng điểm từng điểm từ trên xuống dưới, đem tất chân màu đen kéo xuống dưới, mà cô từ từ thoát y vào thời khắc này càng thêm tràn đầy mị hoặc…
*********
Cưới sau một năm 4
Tô Tiểu Mễ không nhanh không chậm, ánh mắt như có như không quét qua Lâm Khải, giờ khắc này, bọn họ không giống vợ chồng, càng giống như tình nhân.
Trước người và cảnh như vậy, cuộc sống yên tĩnh nhẹ nhàng nhảy lên, càng thêm gợn sóng nhộn nhạo.
Lâm Khải chỉ cảm thấy mình miệng đắng lưỡi khô, hận không được lập tức dụi cô vào trong thân thể mình, khi tay của cô hữu ý vô ý quét qua bắp đùi cao ráo, cảm giác eo nhỏ nhẹ nhàng giãy dụa, hắn cũng không ức chế được nữa, nhảy ra một cái, một tay đem y phục của cô xé ra.
“A… Anh yêu… không nên vội vã như vậy…” Tô Tiểu Mễ thẹn thùng nói.
Lâm Khải căn bản nghe không rõ Tô Tiểu Mễ nói, đem y phục của cô hung hăng gạt, xé thành hai khối, không kịp chờ đợi tìm kiếm thân thể cô nổi lên, cảm thụ trên người cô truyền tới mùi thơm độc hữu.
Một trận điên cuồng giao chiến kịch liệt, cho đến cả hai đều hài lòng.
Lúc chuẩn bị về nhà, Tô Tiểu Mễ mới phát hiện y phục trên đất đã bị xé thành hai mảnh, đã không còn cách nào mặc lên người, chu cái miệng nhỏ nhắn nói: “Chồng ơi, anh thật lợi hại, em nên làm sao bây giờ?”
“Làm lại một lần nữa, cứ như thế mà làm!” Lâm Khải dán lên trước dùng thân thể chỉa vào cô, hắn lúc này đang đứng ở phía sau cười xấu xa.
“Không muốn!”
“Em dối lòng a!”
“Em không có…”
“Em rõ ràng có… Em xem mặt đỏ rần lên rồi…”
Hai người anh một câu em một câu đưa đẩy, thật may là chỉ có hai người, bằng không người thứ ba nghe được, nhất định hộc máu tại chỗ.
Kể từ khi Tô Tiểu Mễ rời khỏi nhà An Ôn, cô càng thêm tích cực, loại tích cực này không chỉ có biểu hiện ở trên công việc, cũng biểu hiện ở cùng việc cải thiện mối quan hệ với An Ôn.
Cô thử thay đổi mình, để cho mình càng thêm quyến rũ một chút, cô biết rõ, phụ nữ không chỉ có muốn hiền thục thiện lương, càng phải đứng trên nhiều cương vị bất đồng, làm vợ, tình nhân, hồng nhan…
Tô Tiểu Mễ lôi kéo Lâm Khải thỉnh thoảng giống như những cặp tình nhân, mua hai vé xem phim, ngồi ở rạp chiếu bóng đầy ắp người cảm thụ không gian ấm áp, cô kéo cánh tay của hắn, thỉnh thoảng tựa vào trên bả vai của hắn, cô không cần biết phim đang chiếu cái gì, chỉ là muốn giống như tất cả những người yêu nhau trải qua một quá trình yêu đương, cô xem đây là bù đắp tuổi xuân thiếu hụt mất, cũng là Lâm Khải tuổi xuân chưa từng trải qua.
Trong lúc bọn họ cùng nhau, Tô Tiểu Mễ cảm thấy Lâm Khải không phải là cái gì tổng giám đốc, mà cô cũng không phải là cái gì nữ cường nhân, bọn họ chẳng qua một đôi vợ chồng trong thiên hạ, cảm giác như thế làm cho cô rất thỏa mãn.
Thời gian lại trôi đi, một tháng trôi qua, ngày ấy của Tô Tiểu Mễ lại tới.
Hai tháng đã qua, ngày ấy vẫn đến.
Tô Tiểu Mễ trong lòng thật ra vô cùng rõ ràng, quan hệ của cô cùng An Ôn, chỉ cần có một đứa cháu, như vậy nhất định sẽ hòa hoãn rất nhiều, cũng như không có đứa trẻ quan hệ nhất định sẽ càng thêm phức tạp, đây cũng là điều cô không nguyện ý nhìn thấy nhất.
Tô Tiểu Mễ cũng không phải là kiểu người dễ buông xuôi, như cũ phấn đấu, nếu thầy thuốc nói cô có thể sinh, cô kia liền tin tưởng mình, cô nhất định có thể sinh, chẳng qua là đang có chút vấn đề.
Vì tăng thêm tình thú lẫn nhau, Tô Tiểu Mễ sẽ chuẩn bị bữa tối dưới nến, hai người khiêu vũ, lại dẫn tới anh anh em em.
Thỉnh thoảng diễn vai một hộ sĩ, học sinh hoặc là nữ tiếp viên hàng không.
Khi cô chuẩn bị bữa ăn sáng cho hắn, Lâm Khải cũng là không khống chế được, đặc biệt là khi hắn nhìn Tô Tiểu Mễ mặc áo sơ mi của hắn, hai cái chân trắng nõn, tóc tai tùy ý, thường thường Lâm Khải sẽ xông lên trước ôm cô lên, hung hăng ném ở trên salon tiếp tục công cuộc tạo bảo bảo…
Tô Tiểu Mễ và Lâm Khải cứ hưởng thụ cuộc sống như thế, tràn đầy hạnh phúc.
********* THE END *********
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.