Chương 37: Cô Em Họ Đáng Yêu Hay Đáng Ghét
Yuuki
10/11/2024
Bên ngoài bất ngờ có tiếng chuông làm cả hai giật mình nhìn ra hướng ngoài cửa, Lý Hiên lẩm bẩm: "Giờ này rồi còn ai đến nữa?" mang theo hòa ghi cậu ra mở cửa, cậu bất ngờ hỏi khi thấy người đến vào giờ này: "Tuyết Lạc?
Sao em lại đến đây vào giờ này?"
Nghe thấy cái tên quen thuộc Liên Thành cũng chạy ra cửa hóng, quả nhiên là Lý Tuyết Lạc. Cậu có chút không vui, mặt không chào đón nhìn Tuyết Lạc ở trước mặt bên cạnh còn có chiếc vali to tướng, nhìn Tuyết Lạc hỏi: "Đi đâu mà mang cả vali đi vậy?"
Tuyết Lạc vui vẻ trả lời: "Đương nhiên là đến thăm hai anh trai yêu quý của em rồi" - nói xong cô nhào tới muốn ôm Liên Thành nhưng bị Lý Hiên cản lại, cậu nhíu mày nhìn cô hỏi: "Em tính làm gì?"
Tuyết Lạc mặt ủ rũ đáp: "Nhớ anh muốn đến thăm, không được à" - nói hết câu cô ngang nhiên kéo vali vào nhà mà chưa có sự đồng ý của cả hai, nhìn qua căn nhà một chút rồi nói: "Wow nhà đẹp quá" - lượng thêm một vòng rồi che miệng cười tủm tỉm nói nhỏ: "rất giống với một ngôi nhà của một cặp đôi mới cưới" (2)
Liên Thành nghe loáng thoáng chữ được chữ không hỏi lại: "Giống cái gì cơ?"
Tuyết Lạc cười đáp: "Không có gì, hihi"
Nói rồi sang ghế sofa ngồi xuống nói đến vấn đề chính. Vốn dĩ cô đến đây vào giờ này là do vừa cải nhau với ba mẹ, giận hờn mang cả vali đi, cô đến đây vì không muốn làm phiền người khác, dù sao ở chỗ anh họ vẫn tốt hơn.
Lý Hiên ý định muốn từ chối nhưng sau khi nhận được cuộc gọi từ ba mẹ cô nên ngậm ngùi đồng ý. Liên Thành thì lại không vui khi có người khác ở cùng, tuy là anh em họ nhưng vốn dĩ họ cũng đâu cùng huyết thống, từ đầu
Tuyết Lạc luôn để ý đến Lý Hiên, cô vừa xinh lại còn dễ thương như thế cậu sợ sống cùng nhau Lý Hiên sẽ thích cô em họ không cùng huyết thống này mất. Cậu không vui vẻ gì khi Tuyết Lạc liên tục cười nói với Lý Hiên, cậu tỏ ra khó chịu nhưng cũng chẳng còn cách nào khác ngoài việc chấp nhận. (
Nhà chỉ có hai phòng ngủ nếu Tuyết Lạc ở đây chắc chắn sẽ có người ngủ ngoài, nhưng thời tiết vừa lạnh vừa mưa thế này mà ngủ ngoài thì dễ ốm. Tuyết Lạc vừa muốn gắn kết cho hai người ở gần nhau vừa muốn bản thân có chỗ ở ổn định, thế là đưa ra ý kiến cô sẽ ngủ phòng Lý Hiên, còn Lý Hiên ngủ cùng với Liên Thành, nghe ý kiến này Liên Thành từ chối ngay lập tức, Tuyết Lạc mặt ủ rũ tỏ vẻ đáng thương nhìn hai người rồi đi lại ghe sofa ngồi xuống nói: (4
"Thôi vậy em ngủ ở đây cũng được" - vừa dọn hành lý vừa thầm thì nhưng cố ý nói cho hai người nghe: "Biết làm sao được, mình ở nhờ mà, họ cho ngủ đâu thì ngủ đó thôi, lạnh một tí cũng cố mà chịu vậy" - nói rồi ho lên vài tiếng.
Liên Thành nghe vậy bất lực đồng ý với những gì Tuyết Lạc muốn, dù sao Tuyết Lạc cũng là con gái ngủ ngoài thì cũng không tốt lắm. Cô hí hửng nhìn hai người cười tươi như một đứa trẻ vừa đạt được thứ mình muốn rồi kéo vali về phòng. Ngoài mặt thì Lý Hiên có vẻ không vui nhưng trong lòng thì vui như mở hội, được ngủ cùng Liên Thành là điều mà cậu muốn từ lâu. Dù sao kể từ cái đêm ở căn trú ẩn hai người vẫn chưa được nằm cùng. Liên Thành nhìn Lý Hiên sắp xếp đồ đạt mà trong lòng một nớ hỗn độn, cậu không biết ngủ cùng Lý Hiên bản thân có làm điều gì vượt quá mức không.
Tối đó Liên Thành nằm co ro một góc không dám trở mình hay nhìn về phía Lý Hiên, cậu quay mặt vào trong tường không dám hó hé gì rồi ngủ thiếp đi.
Tối hôm sau Lý Hiên đưa Tuyết Lạc cùng Liên Thành đến siêu thị mua đồ cho bữa tối, Lý Hiên đẩy xe phía sau còn
Liên Thành và Tuyết Lạc chọn đồ phía trước, nhưng những món mà hai người chọn đều là đồ ăn vặt hoàn toàn không có thứ gì là để ăn tối. Liên Thành như tìm được bạn đồng hành cứ thế mà cùng Tuyết Lạc chọn những món trước đây Lý Hiên không cho mua. (2
Tuyết Lạc đang chọn đồ thì bỗng dưng dừng lại, cô nhìn về phía trước rồi nhẹ giọng gọi: "Chị Hân Vy?"
Lý Hiên và Liên Thành nhìn theo hướng mắt Tuyết Lạc quả nhiên là Hân Vy. Cô đang đi mua sắm cùng một bạn nam, trông họ rất thân thiết có vẻ là người yêu. Tuyết Lạc chạy đến chỗ Hân Vy đẩy người đàn ông bên cạnh ra vui vẻ chào hỏi:
"Chị Hân Vy lâu rồi không gặp, em nhớ chị lắm ó"
Hân Vy có chút bất ngờ khi gặp cả ba người ở đây, đặt biệt là Lý Hiên, cô không biết cậu ta đã chuyển về đây từ bao giờ. Bất ngờ hơn nữa là khi biết Lý Hiên và Liên Thành đang sống cùng nhau. Cô nhìn Tuyết Lạc ánh mắt cả hai không cần nói cũng biểu họ đang nghĩ gì, cả hai nhìn nhau cười tủm tỉm mà không màng tới ba người còn lại đang nhìn. Sau một lúc nói chuyện thì họ biết người đi bên cạnh Hân Vy là Chu Tử Hạ là bạn trai của cô.
Tối đó cả đám cùng nhau về nhà Lý Hiên chuẩn bị bữa tối, ba người đàn ông hì hục nấu ăn trong bếp, còn Hân Vy và Tuyết Lạc chỉ ngồi đó xem tivi, tivi thì mở nhưng ánh mắt hai cô nàng luôn hướng về phía Lý Hiên và Liên Thành rồi liên tục cười thích thú.
Trong bếp Liên Thành như một người thừa vừa không làm được gì vừa vướng tay vướng chân, Lý Hiên có nhắc cậu ra ngoài nhưng Liên Thành vẫn muốn ở lại làm cùng, cậu không muốn để Lý Hiên ở riêng với người khác dừ người đó có là bạn trai của Hân Vy thì cũng không được.
Bữa tối được bày ra, mọi người vui ngồi vào bàn ăn, Tuyết Lạc thấy bản thân hơi cô đơn trong căn nhà này nên quyết định ngồi ở giữa Hân Vy và Chu Tử Hạ.
Trong lúc ăn Chu Tử Hạ vô thức lại hỏi: Hai cậu đang quen nhau à?"
Chỉ là một câu hỏi lại khiến bầu không khí trở nên căng thẳng, bốn người nhìn về phía Chu Tử Hạ ánh mắt ngơ ngác, Tuyết Lạc nói hỏi bên tai cậu ta: "'Sao anh biết mà hỏi một cách trực tiếp như vậy?"
Chu Tử Hạ vẫn chưa hiểu vấn đề nhìn Tuyết Lạc hỏi lại: "Không phải à? Tôi thấy hai người họ rất giống một cặp đôi như trong máy phim mà Hân Hân hay xem"
(1|
Hân Vy nhanh nhặn đáp lời: "Anh nói gì vậy chứ? Hai người họ nào giống phim em xem"
Chu Tử Hạ vẫn cố cải: "Giống mà anh thấy rất giống, lúc nấu ăn trong bếp anh đã nhận ra rồi, hai người con trai mà thân thiết như thế này thế nào sau này cũng...." *)
"Anh ăn đi nói ít thôi" Tuyết Lạc nhanh tay gắp một miếng thịt cho vào mồm Tử Hạ nói.
Không hiểu sao cả Lý Hiên và Liên Thành đều có chút chột dạ mà đỏ mặt, có lẽ cả hai đều biết những gì Chu Tử Hạ nói có khi là thật. Hai người không nói gì chỉ im lặng rồi ăn tối. Chu Tủ Hạ vẫn còn hoang mang rõ ràng trong lúc nấu ăn anh thấy hai người rất thân thiết không đơn giản là tình bạn đơn thuần mà nó còn hơn thế nữa, không lẽ phim anh xem cùng Hân Vy vẫn chưa đủ để anh nhìn ra vấn đề ư?.
Tuyết Lạc nhìn Hân Vy thầm thì: "Bạn trai chị hơi quá lời rồi đó, cơ mà chị để anh ta xem phim boylove cùng chị ư? Xem đến mức nào mà có thể nhìn ra Lý Hiên và Liên Thành có gì đó với nhau vậy?" (1
Hân Vy cười trừ nói: "Hình như xem hơi quá rồi nhỉ, mai mốt chị hạn chế cho xem cùng lại"
Một lúc sau không khí trong bữa ăn mới vui vẻ trở lại, họ bắt đầu kể cho nhau nghe những gì đã gặp ở trường đại học, làm sinh viên năm vui ra sao, kế cả việc Hân Vy và Chu Tử Hạ quen nhau từ khi nào. Cuối cùng kết thức bữa tối họ tiễn Hân Vy và Tử Hạ ra cửa trước khi đi Hân Vy nhìn Lý Hiên nói: "Nhất Đinh mà biết cậu về cậu ấy sẽ vui lắm đấy, nhớ liên lạc với cậu ấy nhé"
Lý Hiên vui vẻ giật đầu còn Liên Thành nhìn theo bóng lưng Hân Vy rời đi nói nhái lại câu Hân Vy vừa nói: "Nhớ liên lạc với cậu ấy nhé" trề môi một cái rồi vào phòng. Lý Hiên nhìn cách cậu ta vừa làm môi lại mỉm cười.
Sao em lại đến đây vào giờ này?"
Nghe thấy cái tên quen thuộc Liên Thành cũng chạy ra cửa hóng, quả nhiên là Lý Tuyết Lạc. Cậu có chút không vui, mặt không chào đón nhìn Tuyết Lạc ở trước mặt bên cạnh còn có chiếc vali to tướng, nhìn Tuyết Lạc hỏi: "Đi đâu mà mang cả vali đi vậy?"
Tuyết Lạc vui vẻ trả lời: "Đương nhiên là đến thăm hai anh trai yêu quý của em rồi" - nói xong cô nhào tới muốn ôm Liên Thành nhưng bị Lý Hiên cản lại, cậu nhíu mày nhìn cô hỏi: "Em tính làm gì?"
Tuyết Lạc mặt ủ rũ đáp: "Nhớ anh muốn đến thăm, không được à" - nói hết câu cô ngang nhiên kéo vali vào nhà mà chưa có sự đồng ý của cả hai, nhìn qua căn nhà một chút rồi nói: "Wow nhà đẹp quá" - lượng thêm một vòng rồi che miệng cười tủm tỉm nói nhỏ: "rất giống với một ngôi nhà của một cặp đôi mới cưới" (2)
Liên Thành nghe loáng thoáng chữ được chữ không hỏi lại: "Giống cái gì cơ?"
Tuyết Lạc cười đáp: "Không có gì, hihi"
Nói rồi sang ghế sofa ngồi xuống nói đến vấn đề chính. Vốn dĩ cô đến đây vào giờ này là do vừa cải nhau với ba mẹ, giận hờn mang cả vali đi, cô đến đây vì không muốn làm phiền người khác, dù sao ở chỗ anh họ vẫn tốt hơn.
Lý Hiên ý định muốn từ chối nhưng sau khi nhận được cuộc gọi từ ba mẹ cô nên ngậm ngùi đồng ý. Liên Thành thì lại không vui khi có người khác ở cùng, tuy là anh em họ nhưng vốn dĩ họ cũng đâu cùng huyết thống, từ đầu
Tuyết Lạc luôn để ý đến Lý Hiên, cô vừa xinh lại còn dễ thương như thế cậu sợ sống cùng nhau Lý Hiên sẽ thích cô em họ không cùng huyết thống này mất. Cậu không vui vẻ gì khi Tuyết Lạc liên tục cười nói với Lý Hiên, cậu tỏ ra khó chịu nhưng cũng chẳng còn cách nào khác ngoài việc chấp nhận. (
Nhà chỉ có hai phòng ngủ nếu Tuyết Lạc ở đây chắc chắn sẽ có người ngủ ngoài, nhưng thời tiết vừa lạnh vừa mưa thế này mà ngủ ngoài thì dễ ốm. Tuyết Lạc vừa muốn gắn kết cho hai người ở gần nhau vừa muốn bản thân có chỗ ở ổn định, thế là đưa ra ý kiến cô sẽ ngủ phòng Lý Hiên, còn Lý Hiên ngủ cùng với Liên Thành, nghe ý kiến này Liên Thành từ chối ngay lập tức, Tuyết Lạc mặt ủ rũ tỏ vẻ đáng thương nhìn hai người rồi đi lại ghe sofa ngồi xuống nói: (4
"Thôi vậy em ngủ ở đây cũng được" - vừa dọn hành lý vừa thầm thì nhưng cố ý nói cho hai người nghe: "Biết làm sao được, mình ở nhờ mà, họ cho ngủ đâu thì ngủ đó thôi, lạnh một tí cũng cố mà chịu vậy" - nói rồi ho lên vài tiếng.
Liên Thành nghe vậy bất lực đồng ý với những gì Tuyết Lạc muốn, dù sao Tuyết Lạc cũng là con gái ngủ ngoài thì cũng không tốt lắm. Cô hí hửng nhìn hai người cười tươi như một đứa trẻ vừa đạt được thứ mình muốn rồi kéo vali về phòng. Ngoài mặt thì Lý Hiên có vẻ không vui nhưng trong lòng thì vui như mở hội, được ngủ cùng Liên Thành là điều mà cậu muốn từ lâu. Dù sao kể từ cái đêm ở căn trú ẩn hai người vẫn chưa được nằm cùng. Liên Thành nhìn Lý Hiên sắp xếp đồ đạt mà trong lòng một nớ hỗn độn, cậu không biết ngủ cùng Lý Hiên bản thân có làm điều gì vượt quá mức không.
Tối đó Liên Thành nằm co ro một góc không dám trở mình hay nhìn về phía Lý Hiên, cậu quay mặt vào trong tường không dám hó hé gì rồi ngủ thiếp đi.
Tối hôm sau Lý Hiên đưa Tuyết Lạc cùng Liên Thành đến siêu thị mua đồ cho bữa tối, Lý Hiên đẩy xe phía sau còn
Liên Thành và Tuyết Lạc chọn đồ phía trước, nhưng những món mà hai người chọn đều là đồ ăn vặt hoàn toàn không có thứ gì là để ăn tối. Liên Thành như tìm được bạn đồng hành cứ thế mà cùng Tuyết Lạc chọn những món trước đây Lý Hiên không cho mua. (2
Tuyết Lạc đang chọn đồ thì bỗng dưng dừng lại, cô nhìn về phía trước rồi nhẹ giọng gọi: "Chị Hân Vy?"
Lý Hiên và Liên Thành nhìn theo hướng mắt Tuyết Lạc quả nhiên là Hân Vy. Cô đang đi mua sắm cùng một bạn nam, trông họ rất thân thiết có vẻ là người yêu. Tuyết Lạc chạy đến chỗ Hân Vy đẩy người đàn ông bên cạnh ra vui vẻ chào hỏi:
"Chị Hân Vy lâu rồi không gặp, em nhớ chị lắm ó"
Hân Vy có chút bất ngờ khi gặp cả ba người ở đây, đặt biệt là Lý Hiên, cô không biết cậu ta đã chuyển về đây từ bao giờ. Bất ngờ hơn nữa là khi biết Lý Hiên và Liên Thành đang sống cùng nhau. Cô nhìn Tuyết Lạc ánh mắt cả hai không cần nói cũng biểu họ đang nghĩ gì, cả hai nhìn nhau cười tủm tỉm mà không màng tới ba người còn lại đang nhìn. Sau một lúc nói chuyện thì họ biết người đi bên cạnh Hân Vy là Chu Tử Hạ là bạn trai của cô.
Tối đó cả đám cùng nhau về nhà Lý Hiên chuẩn bị bữa tối, ba người đàn ông hì hục nấu ăn trong bếp, còn Hân Vy và Tuyết Lạc chỉ ngồi đó xem tivi, tivi thì mở nhưng ánh mắt hai cô nàng luôn hướng về phía Lý Hiên và Liên Thành rồi liên tục cười thích thú.
Trong bếp Liên Thành như một người thừa vừa không làm được gì vừa vướng tay vướng chân, Lý Hiên có nhắc cậu ra ngoài nhưng Liên Thành vẫn muốn ở lại làm cùng, cậu không muốn để Lý Hiên ở riêng với người khác dừ người đó có là bạn trai của Hân Vy thì cũng không được.
Bữa tối được bày ra, mọi người vui ngồi vào bàn ăn, Tuyết Lạc thấy bản thân hơi cô đơn trong căn nhà này nên quyết định ngồi ở giữa Hân Vy và Chu Tử Hạ.
Trong lúc ăn Chu Tử Hạ vô thức lại hỏi: Hai cậu đang quen nhau à?"
Chỉ là một câu hỏi lại khiến bầu không khí trở nên căng thẳng, bốn người nhìn về phía Chu Tử Hạ ánh mắt ngơ ngác, Tuyết Lạc nói hỏi bên tai cậu ta: "'Sao anh biết mà hỏi một cách trực tiếp như vậy?"
Chu Tử Hạ vẫn chưa hiểu vấn đề nhìn Tuyết Lạc hỏi lại: "Không phải à? Tôi thấy hai người họ rất giống một cặp đôi như trong máy phim mà Hân Hân hay xem"
(1|
Hân Vy nhanh nhặn đáp lời: "Anh nói gì vậy chứ? Hai người họ nào giống phim em xem"
Chu Tử Hạ vẫn cố cải: "Giống mà anh thấy rất giống, lúc nấu ăn trong bếp anh đã nhận ra rồi, hai người con trai mà thân thiết như thế này thế nào sau này cũng...." *)
"Anh ăn đi nói ít thôi" Tuyết Lạc nhanh tay gắp một miếng thịt cho vào mồm Tử Hạ nói.
Không hiểu sao cả Lý Hiên và Liên Thành đều có chút chột dạ mà đỏ mặt, có lẽ cả hai đều biết những gì Chu Tử Hạ nói có khi là thật. Hai người không nói gì chỉ im lặng rồi ăn tối. Chu Tủ Hạ vẫn còn hoang mang rõ ràng trong lúc nấu ăn anh thấy hai người rất thân thiết không đơn giản là tình bạn đơn thuần mà nó còn hơn thế nữa, không lẽ phim anh xem cùng Hân Vy vẫn chưa đủ để anh nhìn ra vấn đề ư?.
Tuyết Lạc nhìn Hân Vy thầm thì: "Bạn trai chị hơi quá lời rồi đó, cơ mà chị để anh ta xem phim boylove cùng chị ư? Xem đến mức nào mà có thể nhìn ra Lý Hiên và Liên Thành có gì đó với nhau vậy?" (1
Hân Vy cười trừ nói: "Hình như xem hơi quá rồi nhỉ, mai mốt chị hạn chế cho xem cùng lại"
Một lúc sau không khí trong bữa ăn mới vui vẻ trở lại, họ bắt đầu kể cho nhau nghe những gì đã gặp ở trường đại học, làm sinh viên năm vui ra sao, kế cả việc Hân Vy và Chu Tử Hạ quen nhau từ khi nào. Cuối cùng kết thức bữa tối họ tiễn Hân Vy và Tử Hạ ra cửa trước khi đi Hân Vy nhìn Lý Hiên nói: "Nhất Đinh mà biết cậu về cậu ấy sẽ vui lắm đấy, nhớ liên lạc với cậu ấy nhé"
Lý Hiên vui vẻ giật đầu còn Liên Thành nhìn theo bóng lưng Hân Vy rời đi nói nhái lại câu Hân Vy vừa nói: "Nhớ liên lạc với cậu ấy nhé" trề môi một cái rồi vào phòng. Lý Hiên nhìn cách cậu ta vừa làm môi lại mỉm cười.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.