Chương 23
Cá Kho Tiêu
07/11/2019
- "Nghĩ ra được rồi à?"
- "Ừ! Nhưng mà chỉ là phỏng đoán thôi!"
Mã Nhất Hi bắt đầu phân tích.
" Tôi có hay chơi các kiểu game giải mã, có những dạng ghép số thành chữ. Với gợi ý là chữ này thì tôi nghĩ có thể dựa theo dạng này để tính."
" Ví dụ số 1 với số 0 có thể ra chữ D"
Mã Nhất Hi vừa nói, tay chỉ vào hai con số 1 và 0 trên bảng phím.
Mọi người lập tức mở to mắt, phải rồi nhỉ, suy nghĩ đơn giản một chút. Mặc Tử Du sờ sờ cằm, đột nhiên cũng nghĩ ra cái gì đó.
- "Ban nãy có người nói bảng phím này có cảm giác ngược ngược đúng không? Xem như đây là một gợi ý nhỏ đi, chúng ta lật ngược chữ " DEATH" xem sao. Kiểu số 4 của bảng này lật ngược lại ra chữ "h" này."
-" Đúng!" - Mã Nhất Hi cảm giác như rất phấn khích - "Tôi vừa định nói đây. Xem ra tôi với cậu cũng có vẻ hiểu nhau nhỉ?"
Minh Triết: Khụ....
Theo như cách sắp xếp của Mã Nhất Hi , chữ " DEATH" xem như đảo ngược, thay các con số phù hợp vào như ví dụ của số 1 và số 0 kia, kết quả mật mã sẽ ra là " 4101301"
-" Đủ bảy số kìa!"- Ngô Song Uyển vui mừng.
Tất cả đều có vẻ rất vui, Mặc Tử Du bèn đi lên phía bảng phím trước mặt nhấn dãy số vừa nghĩ ra ban nãy. Tay vừa đưa lên không trung, bất thình lình bị người khác giữ lại.
Mặc Tử Du xoay người qua. Minh Triết đang giữ tay cậu, ánh mắt có một chút xa xăm, lông mày nhíu lại.
- "Minh Triết...?"
- "Để tôi nhập mật mã trước đi! "- Minh Triết gần như là ra lệnh.
Mặc Tử Du: ......
Minh Triết tiếp tục nhìn chằm chằm Mặc Tử Du, hình như đang mong đợi gì đó.
Mặc Tử Du ban đầu tròn xoe mắt, ngạc nhiên vì thái độ này của Minh Triết. Giây lát sau tự nhiên đoán ra được gì đó, thở dài nói:
- "Minh Triết! Cậu không cần phải vậy đâu."
Ánh mắt Minh Triết đột nhiên sáng rực.
-" Mặc Tử Du, tôi...."
-" Ai nhấn trước cũng được mà!" - cư nhiên bị cắt ngang.
Minh Triết:.........???
- "Cái này cậu cũng muốn giành sao?"- Mặc Tử Du khó hiểu.
Cái gì mà giành trước???
Minh Triết dở khóc dở cười, đáp:
- "Cậu nghĩ cái gì vậy? Tôi rõ ràng không muốn nhấn trước. Cậu không hiểu sao? Tôi là đang lo...."
........lo cho cậu thôi. Nếu lỡ sai sót, cậu sẽ biến mất trước mặt tôi. Dù sao tôi cũng không muốn đi trước, nhưng vẫn là không nỡ để cậu biến mất trước mặt tôi.
Tất nhiên câu sau không thể nói ra khỏi miệng rồi. Minh Triết cực kì ủy khuất, đã cố tình biểu hiện ra,hành động này không rõ ràng hay người này ngốc tới độ không nhìn thấy thật tâm ý mình? Đối diện, Mặc Tử Du vẫn thắc mắc tại chỗ dừng lại kia, lo là lo cái gì chứ??
Chắc chắn là người này chỉ được cái học giỏi, vấn đề EQ cần được tu dưỡng lại.
Quần chúng Ngô Song Uyển và Mã Nhất Hi đứng chứng kiến cực kì đồng cảm với Minh Triết.
- "Ừ! Nhưng mà chỉ là phỏng đoán thôi!"
Mã Nhất Hi bắt đầu phân tích.
" Tôi có hay chơi các kiểu game giải mã, có những dạng ghép số thành chữ. Với gợi ý là chữ này thì tôi nghĩ có thể dựa theo dạng này để tính."
" Ví dụ số 1 với số 0 có thể ra chữ D"
Mã Nhất Hi vừa nói, tay chỉ vào hai con số 1 và 0 trên bảng phím.
Mọi người lập tức mở to mắt, phải rồi nhỉ, suy nghĩ đơn giản một chút. Mặc Tử Du sờ sờ cằm, đột nhiên cũng nghĩ ra cái gì đó.
- "Ban nãy có người nói bảng phím này có cảm giác ngược ngược đúng không? Xem như đây là một gợi ý nhỏ đi, chúng ta lật ngược chữ " DEATH" xem sao. Kiểu số 4 của bảng này lật ngược lại ra chữ "h" này."
-" Đúng!" - Mã Nhất Hi cảm giác như rất phấn khích - "Tôi vừa định nói đây. Xem ra tôi với cậu cũng có vẻ hiểu nhau nhỉ?"
Minh Triết: Khụ....
Theo như cách sắp xếp của Mã Nhất Hi , chữ " DEATH" xem như đảo ngược, thay các con số phù hợp vào như ví dụ của số 1 và số 0 kia, kết quả mật mã sẽ ra là " 4101301"
-" Đủ bảy số kìa!"- Ngô Song Uyển vui mừng.
Tất cả đều có vẻ rất vui, Mặc Tử Du bèn đi lên phía bảng phím trước mặt nhấn dãy số vừa nghĩ ra ban nãy. Tay vừa đưa lên không trung, bất thình lình bị người khác giữ lại.
Mặc Tử Du xoay người qua. Minh Triết đang giữ tay cậu, ánh mắt có một chút xa xăm, lông mày nhíu lại.
- "Minh Triết...?"
- "Để tôi nhập mật mã trước đi! "- Minh Triết gần như là ra lệnh.
Mặc Tử Du: ......
Minh Triết tiếp tục nhìn chằm chằm Mặc Tử Du, hình như đang mong đợi gì đó.
Mặc Tử Du ban đầu tròn xoe mắt, ngạc nhiên vì thái độ này của Minh Triết. Giây lát sau tự nhiên đoán ra được gì đó, thở dài nói:
- "Minh Triết! Cậu không cần phải vậy đâu."
Ánh mắt Minh Triết đột nhiên sáng rực.
-" Mặc Tử Du, tôi...."
-" Ai nhấn trước cũng được mà!" - cư nhiên bị cắt ngang.
Minh Triết:.........???
- "Cái này cậu cũng muốn giành sao?"- Mặc Tử Du khó hiểu.
Cái gì mà giành trước???
Minh Triết dở khóc dở cười, đáp:
- "Cậu nghĩ cái gì vậy? Tôi rõ ràng không muốn nhấn trước. Cậu không hiểu sao? Tôi là đang lo...."
........lo cho cậu thôi. Nếu lỡ sai sót, cậu sẽ biến mất trước mặt tôi. Dù sao tôi cũng không muốn đi trước, nhưng vẫn là không nỡ để cậu biến mất trước mặt tôi.
Tất nhiên câu sau không thể nói ra khỏi miệng rồi. Minh Triết cực kì ủy khuất, đã cố tình biểu hiện ra,hành động này không rõ ràng hay người này ngốc tới độ không nhìn thấy thật tâm ý mình? Đối diện, Mặc Tử Du vẫn thắc mắc tại chỗ dừng lại kia, lo là lo cái gì chứ??
Chắc chắn là người này chỉ được cái học giỏi, vấn đề EQ cần được tu dưỡng lại.
Quần chúng Ngô Song Uyển và Mã Nhất Hi đứng chứng kiến cực kì đồng cảm với Minh Triết.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.