Bụi Gai Hoa Viên (Vườn Gai)

Chương 53: Chương 53: Phù hợp

Y Sắc

15/07/2018

Cảm giác khác thường và ý nghĩ mơ hồ trong đầu này, tôi vẫn không tìm được đáp án của vấn đề, vậy mà bởi vì cảnh trong mơ mà được giải đáp.

Đúng vậy, tôi một mực kiên trì tin tưởng ở bên anh chỉ có kết cục đau khổ, tôi vẫn cho là rời đi mới là cách làm lý trí nhất. Hóa ra ngay từ bắt đầu tôi đã giấu mình ở một nơi an toàn, ích kỷ hưởng thụ kích tình của anh mà không đồng ý gánh chịu bất cứ sức nặng tình yêu gì.

Tôi một mực kiên trì tin tưởng kết cục đau khổ, bởi vì tôi nhu nhược. Tôi chưa làm gì đã tuyên bố buông tha.

Hiện tại tôi quyết định thay đổi tất cả. Tôi muốn hăng hái dũng cảm nắm lấy tương lai của mình.

Tôi muốn một tương lai có Nhiếp Duy Dương ở trong đó.

Tôi trượt xuống dưới, cánh tay quấn lấy tấm lưng chắc rắn của anh, gò má dán trên bộ ngực trần của anh, nhắm mắt cảm thụ nhiệt độ ấm áp dưới làn da anh. Trong lòng tôi vừa yên lặng lại tràn đầy sung sướng. Tôi mỉm cười, người đàn ông này, tôi muốn.

Nếu anh không biết giao tiếp như thế nào thì tôi sẽ giúp anh có thói quen chia sẻ cảm thụ lẫn nhau. Nếu anh nghi ngờ thì tôi sẽ loại bỏ bất an của anh. Trong tình yêu này, tôi ở đây, tôi sẽ không buông tay ra nữa.

"Mơ thấy gì vậy? Vẫn còn sợ hãi?" Trên đỉnh đầu truyền đến tiếng nói của Nhiếp Duy Dương, tay của anh đặt lên vai tôi, thoáng cái lại vỗ nhẹ, tiết tấu không tự nhiên, chắc cho tới bây giờ anh cũng không có kinh nghiệm trấn an ai đâu.

Khi anh nói chuyện, lồng ngực cũng chấn động, làm lòng tôi ngứa ngáy.

"Ừ." Tôi mơ hồ đáp một tiếng: "Anh nói tiếp đi."

"Thích nghe giọng của anh?" Giọng anh có chút vui vẻ, dừng lại một chút, nói: "Anh hát cho em nghe."

Anh khe khẽ hát lên, giọng hát trầm thấp nhu hòa.

"Harsh words were said

And lies were told instead

I didn"t never mean to make you cry

But love can make us weak and make us strong

And before too very long

I was totally in love with you

I bathed in you

Lost in you

aptivated by you



Amazed by you

Dazed by you

Nothing can go wrong

Nothing can go wrong..."

Mắt tôi lướt qua bả vai anh, nhìn về phía rèm che bằng nhung dày màu tối bên cửa sổ sát đất. Hiện giờ là sau cơn mưa trời lại sáng. Trên rèm che hiện lên những bóng hoa uyển chuyển đẹp đẽ xen kẽ với song cửa sổ, nơi bị ánh nắng mặt trời chiếu lên hiện lên một vùng ánh sáng màu tím.

Tiếng hát của anh như là sắc xuân chạm đến ngón tay. Đầu ngón tay xinh đẹp nâng lên, chạm vào đâu thì ở đó những cánh hoa thi nhau nở ra, để lộ ra nhụy hoa, từng bụi một, hương thơm và màu sắc rực rỡ, dần dần thành vùng thành biển, liên tục tràn đầy vào lòng người.

Trong tim truyền đến mật ngọt đau nhức, tôi thở dài: "Nhiếp Duy Dương, em phát hiện ra muốn yêu anh thật sự không khó."

Tiếng hát của anh ngừng lại. Tôi có thể nghe thấy tiếng tim anh đập nhanh dần, lập tức tôi bị anh lôi kéo cùng nhau ngồi xuống. Anh nâng mặt tôi lên, mặt mũi dường như muốn bay lên, ánh sáng trong đôi mắt phát ra, chăm chú nhìn vào mắt tôi, anh nói: "Tô Tô, ý em là, em phát hiện__em đã__"

Tôi nhìn đường cong xinh đẹp trên đôi môi đang đóng đóng mở mở, cuối cùng cũng không nhịn được rên rỉ một tiếng, hai tay bò lên trên cổ anh, dán môi lên môi anh.

Hơi thở mãnh liệt của anh xông vào mũi. Tôi cảm thấy thân thể co rút, nhanh chóng có phản ứng ướt át.

A, cái thứ hấp dẫn này thật là đáng chết mà.

Dường như anh phản ứng không kịp, tôi nháy mắt mấy cái, này, tôi cũng không muốn một mình hưng phấn đâu nha. Tôi duỗi đầu lưỡi ra, trượt vào môi anh, quét nhẹ bên trong đôi môi ướt át mềm nhũn, lập tức nghe được tiếng anh hút khí, bả vai bị anh ôm chặt, gáy cũng bị anh chặt chẽ cố định, không thể tránh bị anh mạnh mẽ hôn.

Răng môi cọ sát lẫn nhau, lưỡi hai bên bị ngọt ngào hấp dẫn, quấn quanh mút vào, thẳng đến khi trong mắt người cũng nổi lên dục hỏa.

Hôn môi nồng nhiệt kết thúc, chúng tôi trần truồng như lúc mới sinh ôm lấy nhau.

"Haiz.." Môi của anh thở dốc ở bên miệng tôi, hơi thở nóng hổi mang theo tiếng cười hòa lẫn với dục vọng nồng đậm: "Bé cưng chết người."

Đôi mắt tôi chống lại anh, màu đen mã não kia như thể muốn bao phủ tình cảm mãnh liệt làm tôi thỏa mãn đến run rẩy. Tôi mỉm cười: "Em thích anh như vậy, anh vì em mà điên cuồng."

Đôi mắt anh bởi vì lời của tôi mà càng thêm sáng ngời, khàn khàn thở dài trong cổ họng: "Tô Tô... Tô Tô..."

Tôi nghiêng người đặt trên người anh, đẩy anh nằm xuống, ngẩng đầu lên học bộ dáng của anh khẽ cắn vào tai anh. Thân thể anh đột nhiên run rẩy, hai tay vuốt mạnh eo và mông tôi. Tôi nhịn không được mỉm cười, a a, tôi thật sự thích nghe tiếng hút khí của anh.

Anh trầm thấp rên rỉ, bóp một cái trên hông tôi, nhanh chóng xoay người đè tôi ở phía dưới, hơi thở phun ở bên tai tôi, giọng nói có chút hung ác: "Em mà còn chơi nữa anh sẽ chết mất."

Tôi cắn môi, cười: "Em không tin."

Trán anh đẩy trán tôi, đôi mắt đen sáng ngời nhìn tôi, một cánh tay vòng qua cổ tôi chống sức nặng trên người anh, một tay nắm tay tôi dò dẫm xuống dưới, khóe miệng cười đến quyến rũ: "Cái này tin không?"



Ngón tay đụng phải dục vọng của anh, nóng rực và cứng rắn như thế, tôi nhẹ nhàng hít vào, muốn rút tay về lại bị anh cầm lấy.

"Tô Tô..." Anh nhìn tôi, đôi mắt xinh đẹp tràn đầy dục vọng, giọng anh khàn khàn hấp dẫn, anh nói: "Vuốt ve anh."

Tôi bị anh đầu độc, ngón tay mềm mại từ trước ngực uyển chuyển xuống hông, vòng quanh cơ bụng, cuối cùng rơi xuống của anh, nhẹ nhàng vuốt vuốt.

"A..." Trên môi anh phát ra tiếng rên rỉ mơ hồ không rõ, mắt đen nheo lại, bàn tay đang vuốt ve gò má tôi đã có tầng mồ hôi mỏng.

Mặt tôi cũng nóng rực. Tôi nghĩ hiện tại nhất định nó cực ngon lành. Khát vọng chưa từng có trước đó tràn ngập tôi, thân thể của tôi đã hết sức ướt át, môi miệng lại khô khan.

A, vì sao anh còn chưa?

Mũi anh đẩy đẩy đầu mũi tôi, mắt đen chứa ý cười: "Muốn anh sao? Mèo hoang nhỏ?"

Chơi loại trò này? Tôi liếc nhìn anh một cái, cố ý thoáng nắm chặt dục vọng của anh. Anh rên rỉ, nhanh chóng cúi đầu ngậm lấy vành tai tôi, a! Tôi không nhịn được run rẩy, gian trá! Chỗ này chính là nhược điểm của tôi!

Tay anh trượt xuống dưới, ngón tay thon dài dò xét vùng trung tâm ướt át của tôi, ô, tôi lập tức kẹp chặt tay anh, dục vọng này khiến cho người ta khó có thể chịu được.

Lưỡi anh như thêm dầu vào lửa liếm dọc vành tai tôi. Tôi chỉ cảm thấy da đầu tê rần, khoái cảm nhanh chóng tuôn ra. Môi anh dán trên lỗ tai tôi, khẽ thổi khí, hỏi lại: "Muốn anh không?"

Tôi giữ chặt eo anh, buông vũ khí đầu hàng, khàn khàn khẽ hô: "Em muốn anh, em muốn anh!"

Anh thỏa mãn cười nhẹ, một giây sau, lập tức thỏa mãn thỉnh cầu của tôi.

A... Cảm giác bị tràn ngập khiến tôi thở phào một hơi. Sau đó lập tức thở dốc theo tiết tấu mạnh mẽ của anh. Mỗi lần xâm nhập là một lần sâu đến tận cùng, hoàn mỹ như thế, phù hợp như thế, dường như thân thể này sinh ra đã chính là vì chờ đợi anh.

Lửa dục vọng phát ra đến cực hạn, những tia sáng từ từ rơi đầy trên người chúng tôi. Chúng tôi ôm nhau, thở dốc quấn quít lẫn nhau, tiếng tim đập, lẳng lặng chờ đợi từng tia sáng phát tán trong cơ thể.

Thật lâu, nụ hôn nhẹ nhàng cẩn thận hôn lên kẽ tóc trên trán tôi. Bàn tay anh vuốt ve gương mặt tôi. Anh mở miệng, giọng nói khàn khàn còn mang theo tình cảm mãnh liệt chưa ổn định: "Tô Tô, em vẫn chưa trả lời anh."

Tôi vùi mặt vào ngực anh, vui sướng hít vào mùi của anh: "Ừ, em đoán anh muốn em nói ba chữ cho anh nghe có phải không?"

Anh im lặng. Không nói lời nào? Vậy tôi cũng không nói.

Hồi lâu sau, anh nâng mặt tôi lên, không nói gì nhìn tôi.

Tôi cười tủm tỉm chống đỡ.

Anh thoáng nheo mắt, lông mi cao vút hất lên, lại mắt to trừng mắt nhỏ với tôi hồi lâu, cuối cùng từ trong mũi "Hừ" một tiếng, xoay người xuống giường đi đến phòng tắm.

Tôi cười đến rung giường. A a a, trước kia anh cũng đáng yêu như vậy sao?

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Bụi Gai Hoa Viên (Vườn Gai)

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook