Cả Thế Giới Của Anh Chỉ Dành Cho Em
Chương 151: Đừng Nên Chọc Chị Dâu.
Cherrie
13/12/2020
Trong phòng nghỉ, Lạc Ninh Hinh đang ngồi trên ghế, cô vô cùng mệt mỏi vì
những chuyện như thế này. Lúc này, cửa phòng mở ra, Khương Bạc mang nước trái cây đi vào.
" Chị dâu, uống chút nước đi!" Hắn đặt ly nước vào tay cô nói.
" Là ai đã làm vậy?" Lạc Ninh Hinh lên tiếng hỏi hắn.
" Chính là người phụ nữ xấu xa mà chị muốn điều tra!" Khương Bạc có phần tức giận trả lời, lúc nhìn thấy những hình ảnh chế đó, hắn giận đến run cả người.
" Để em giúp chị giải quyết cô ta!" Hắn đứng lên nói, vẻ mặt có chút đáng sợ.
" Thông tin của cô ta, cậu điều tra được sao? Mau cho tôi xem!" Lạc Ninh Hinh chậm rãi hỏi hắn.
" Chị chờ một chút!" Nói rồi Khương Bạc lại đi ra ngoài, ít phút sau hắn cầm tài liệu đi vào.
" Người phụ nữ dơ bẩn này lại muốn hất nước bẩn lên người chị! Đúng là không biết xấu hổ mà!" Hắn phẫn nộ nói.
Lạc Ninh Hinh cầm tài liệu, cô cẩn thận xem từng trang một. Tất cả đều là những việc làm nhơ nhuốc của Lạc Bội Sam, uống rượu, tiêm chất kích thích, qua lại với đàn ông đã có vợ,...Không có việc nào là cô ta không làm.
Lý lịch bẩn thế này, mà có thể tẩy sạch sẽ để vào A.D, thì đúng là thủ đoạn không tồi. Lạc Ninh Hinh nhếch môi cười thích thú, nụ cười của cô hơi đáng sợ, làm Khương Bạc cảm thấy phát lãnh. Càng ở bên cạnh Âu Dương Tư Thần, khí chất của cô càng lúc càng giống anh, này thật khiến người khác sợ hãi mà.
" Muốn hủy hoại tôi sao? Được, tôi cũng nên đáp trả cô ta rồi!"
" Khương Bạc, cậu đem hết tài liệu này gửi cho tất cả tòa soạn báo đi. Tôi muốn xem thử, cô ta lại có thể làm gì để tẩy trắng đây! Hại tôi như thế nào, tôi sẽ dùng cách đó đáp trả lại cô ta." Lạc Ninh Hinh đưa lại tài liệu cho Khương Bạc nói.
" Em biết rồi!" Khương Bạc nhận lấy trả lời cô.
" Mà khoan đã, mang những tấm ảnh cô ta cặp kè với người khác, gửi cho vợ của bọn họ trước đi. Lần này tôi sẽ triệt để khiến cô ta không dám ngẩng đầu lên nhìn đời!" Lạc Ninh Hinh vuốt ve chiếc nhẫn trên tay nói.
Khương Bạc vẻ mặt hãi hùng, này đâu giống chị dâu đáng yêu của hắn a. Hắn nhìn cô gật đầu răm rắp, rồi xoay lưng mở của đi ra ngoài.
" Khương Bạc, Lạc tiểu thư thế nào rồi!" Du Cảnh đi đến hỏi hắn.
" Chị dâu vẫn bình thường! Mà tôi nói cho cậu nghe, tốt nhất sau này đừng chọc giận chị dâu. Nếu không cậu chết chắc rồi! Lúc nãy gương mặt chị dâu rất đáng sợ, cứ như là một người khác vậy!" Khương Bạc vẻ mặt nghiêm túc trả lời hắn.
" Vậy nếu tôi nói cho Lạc tiểu thư nghe những gì cậu vừa nói, thì có phải cậu sẽ chết không?" Du Cảnh bình thản hỏi.
" Cái đồ chết bầm, cậu ngậm mồm vào! Không nói chuyện với cái đầu heo như cậu nữa, tôi đi làm việc đây!" Khương Bạc mặt hầm hầm không vui nói.
" Cậu mới là đầu heo đấy!" Du Cảnh nhếch môi khinh thường nói khẽ.
Lạc Ninh Hinh ngồi yên lặng trong phòng, cô muốn gặp Âu Dương Tư Thần, ôm anh một cái thật lâu. Nhưng cô sợ anh sẽ thấy được vẻ mặt khác thường của mình, nên vẫn là thôi đi.
" Bảo bối, em mệt sao?" Cửa phòng nghỉ đột nhiên mở ra, Âu Dương Tư Thần từ bên ngoài đi vội vào, giọng anh trầm ấm hỏi han cô.
" Tư Thần, sao anh lại đến đây?" Lạc Ninh Hinh xoe tròn đôi mắt nâu ngạc nhiên. Cô đã căn dặn Du Cảnh và Khương Bạc rồi mà, sao bọn họ lại nói cho anh biết chứ?
" Đến giờ về nhà rồi! Anh đến đón em!" Âu Dương Tư Thần sủng nịch trả lời cô.
" Ừm, về nhà thôi!" Lạc Ninh Hinh gật đầu nói.
Có vẻ Âu Dương Tư Thần chưa biết chuyện này, cô có thể yên tâm một chút rồi.
Buổi sáng hôm sau, tại sảnh lớn A.D.
Một người phụ nữ độ chừng năm mươi tuổi đi vào, gương mặt rất đẹp, chỉ là đã có khá nhiều nếp nhăn, không còn tươi trẻ nữa. Bà ta ăn mặc quý phái, đi đến quầy lễ tân hỏi chuyện.
" Cho hỏi, tôi muốn gặp cô gái tên Lạc Bội Sam, cô ta hiện giờ đang ở đâu?"
" Thưa phu nhân, Lạc Bội Sam vẫn chưa đến công ty, bà có thể ngồi chờ một chút!" Nữ lễ tân trả lời bà ta.
Lúc này, Lạc Bội Sam cũng từ bên ngoài đi vào, cô ta không hề biết giông bão sắp ập đến.
" Kia là Lạc Bội Sam, cô ấy đến rồi!" Nữ lễ tân thấy cô ta bước vào, liền kêu lên.
Người phụ nữ kia không nói nhiều, bà ta trực tiếp đi đến,chắn đường cô ta.
" Cô là Lạc Bội Sam?" Bà ấy lại lên tiếng hỏi.
" Chính là tôi! Bà là ai, tìm tôi có việc gì sao?" Cô ta vẻ mặt kênh kiệu đáp lời.
" Bốp!" Một cái tát như trời giáng lên gò má cô ta.
Lạc Bội Sam bất ngờ, cô ta lùi về phía sau, gương mặt lúc này đã khó coi hơn hẳn.
" Mụ điên này, bà dám đánh tôi!" Lạc Bội Sam tức giận rống lên, còn tính nhào vô ăn thua đủ với bà ta. Chỉ tiếc là chưa kịp làm gì, thì cô ta đã bị vệ sĩ của bà ấy giữ lại.
" Con hồ ly tinh vô liêm sỉ này, hôm nay tôi sẽ cho mọi người biết bộ mặt thật của cô!" Bà ta phẫn nộ bát cao âm thanh nói, rồi lấy trong túi một xấp ảnh ném mạnh vào mặt Lạc Bội Sam.
" Chị dâu, uống chút nước đi!" Hắn đặt ly nước vào tay cô nói.
" Là ai đã làm vậy?" Lạc Ninh Hinh lên tiếng hỏi hắn.
" Chính là người phụ nữ xấu xa mà chị muốn điều tra!" Khương Bạc có phần tức giận trả lời, lúc nhìn thấy những hình ảnh chế đó, hắn giận đến run cả người.
" Để em giúp chị giải quyết cô ta!" Hắn đứng lên nói, vẻ mặt có chút đáng sợ.
" Thông tin của cô ta, cậu điều tra được sao? Mau cho tôi xem!" Lạc Ninh Hinh chậm rãi hỏi hắn.
" Chị chờ một chút!" Nói rồi Khương Bạc lại đi ra ngoài, ít phút sau hắn cầm tài liệu đi vào.
" Người phụ nữ dơ bẩn này lại muốn hất nước bẩn lên người chị! Đúng là không biết xấu hổ mà!" Hắn phẫn nộ nói.
Lạc Ninh Hinh cầm tài liệu, cô cẩn thận xem từng trang một. Tất cả đều là những việc làm nhơ nhuốc của Lạc Bội Sam, uống rượu, tiêm chất kích thích, qua lại với đàn ông đã có vợ,...Không có việc nào là cô ta không làm.
Lý lịch bẩn thế này, mà có thể tẩy sạch sẽ để vào A.D, thì đúng là thủ đoạn không tồi. Lạc Ninh Hinh nhếch môi cười thích thú, nụ cười của cô hơi đáng sợ, làm Khương Bạc cảm thấy phát lãnh. Càng ở bên cạnh Âu Dương Tư Thần, khí chất của cô càng lúc càng giống anh, này thật khiến người khác sợ hãi mà.
" Muốn hủy hoại tôi sao? Được, tôi cũng nên đáp trả cô ta rồi!"
" Khương Bạc, cậu đem hết tài liệu này gửi cho tất cả tòa soạn báo đi. Tôi muốn xem thử, cô ta lại có thể làm gì để tẩy trắng đây! Hại tôi như thế nào, tôi sẽ dùng cách đó đáp trả lại cô ta." Lạc Ninh Hinh đưa lại tài liệu cho Khương Bạc nói.
" Em biết rồi!" Khương Bạc nhận lấy trả lời cô.
" Mà khoan đã, mang những tấm ảnh cô ta cặp kè với người khác, gửi cho vợ của bọn họ trước đi. Lần này tôi sẽ triệt để khiến cô ta không dám ngẩng đầu lên nhìn đời!" Lạc Ninh Hinh vuốt ve chiếc nhẫn trên tay nói.
Khương Bạc vẻ mặt hãi hùng, này đâu giống chị dâu đáng yêu của hắn a. Hắn nhìn cô gật đầu răm rắp, rồi xoay lưng mở của đi ra ngoài.
" Khương Bạc, Lạc tiểu thư thế nào rồi!" Du Cảnh đi đến hỏi hắn.
" Chị dâu vẫn bình thường! Mà tôi nói cho cậu nghe, tốt nhất sau này đừng chọc giận chị dâu. Nếu không cậu chết chắc rồi! Lúc nãy gương mặt chị dâu rất đáng sợ, cứ như là một người khác vậy!" Khương Bạc vẻ mặt nghiêm túc trả lời hắn.
" Vậy nếu tôi nói cho Lạc tiểu thư nghe những gì cậu vừa nói, thì có phải cậu sẽ chết không?" Du Cảnh bình thản hỏi.
" Cái đồ chết bầm, cậu ngậm mồm vào! Không nói chuyện với cái đầu heo như cậu nữa, tôi đi làm việc đây!" Khương Bạc mặt hầm hầm không vui nói.
" Cậu mới là đầu heo đấy!" Du Cảnh nhếch môi khinh thường nói khẽ.
Lạc Ninh Hinh ngồi yên lặng trong phòng, cô muốn gặp Âu Dương Tư Thần, ôm anh một cái thật lâu. Nhưng cô sợ anh sẽ thấy được vẻ mặt khác thường của mình, nên vẫn là thôi đi.
" Bảo bối, em mệt sao?" Cửa phòng nghỉ đột nhiên mở ra, Âu Dương Tư Thần từ bên ngoài đi vội vào, giọng anh trầm ấm hỏi han cô.
" Tư Thần, sao anh lại đến đây?" Lạc Ninh Hinh xoe tròn đôi mắt nâu ngạc nhiên. Cô đã căn dặn Du Cảnh và Khương Bạc rồi mà, sao bọn họ lại nói cho anh biết chứ?
" Đến giờ về nhà rồi! Anh đến đón em!" Âu Dương Tư Thần sủng nịch trả lời cô.
" Ừm, về nhà thôi!" Lạc Ninh Hinh gật đầu nói.
Có vẻ Âu Dương Tư Thần chưa biết chuyện này, cô có thể yên tâm một chút rồi.
Buổi sáng hôm sau, tại sảnh lớn A.D.
Một người phụ nữ độ chừng năm mươi tuổi đi vào, gương mặt rất đẹp, chỉ là đã có khá nhiều nếp nhăn, không còn tươi trẻ nữa. Bà ta ăn mặc quý phái, đi đến quầy lễ tân hỏi chuyện.
" Cho hỏi, tôi muốn gặp cô gái tên Lạc Bội Sam, cô ta hiện giờ đang ở đâu?"
" Thưa phu nhân, Lạc Bội Sam vẫn chưa đến công ty, bà có thể ngồi chờ một chút!" Nữ lễ tân trả lời bà ta.
Lúc này, Lạc Bội Sam cũng từ bên ngoài đi vào, cô ta không hề biết giông bão sắp ập đến.
" Kia là Lạc Bội Sam, cô ấy đến rồi!" Nữ lễ tân thấy cô ta bước vào, liền kêu lên.
Người phụ nữ kia không nói nhiều, bà ta trực tiếp đi đến,chắn đường cô ta.
" Cô là Lạc Bội Sam?" Bà ấy lại lên tiếng hỏi.
" Chính là tôi! Bà là ai, tìm tôi có việc gì sao?" Cô ta vẻ mặt kênh kiệu đáp lời.
" Bốp!" Một cái tát như trời giáng lên gò má cô ta.
Lạc Bội Sam bất ngờ, cô ta lùi về phía sau, gương mặt lúc này đã khó coi hơn hẳn.
" Mụ điên này, bà dám đánh tôi!" Lạc Bội Sam tức giận rống lên, còn tính nhào vô ăn thua đủ với bà ta. Chỉ tiếc là chưa kịp làm gì, thì cô ta đã bị vệ sĩ của bà ấy giữ lại.
" Con hồ ly tinh vô liêm sỉ này, hôm nay tôi sẽ cho mọi người biết bộ mặt thật của cô!" Bà ta phẫn nộ bát cao âm thanh nói, rồi lấy trong túi một xấp ảnh ném mạnh vào mặt Lạc Bội Sam.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.