Cả Thế Giới Của Anh Chỉ Dành Cho Em
Chương 128: Mau xử lý cô ta đi
Cherrie
13/12/2020
Mặc Vũ đi cùng Vũ Đình vào bên trong, mọi người lúc này đều ngơ ngác. Ai
không biết Vệ Tư Hàn, Mặc Vũ và Lục Thần Vũ là bạn chí cốt chứ.
Hắn dẫn cô đến trước quầy lễ tân, nữ lễ tân bắt đầu cảm thấy run sợ, mồ hôi thấm đẫm trán.
" Cô là người nói chuyện xấc xược với cô ấy lúc nãy có đúng không? Cô có biết cô ấy là ai không?" Mặc Vũ trừng mắt nhìn cô ta hỏi.
" M..Mặc thiếu gia, tôi không biết!" Cô ta ấp úng trả lời, tay đan chặt vào nhau vì sợ.
" Không biết? Không biết mà dám nói chuyện như thế sao? Đây là nghiệp vụ mà công ty đã đào tạo cho cô à?" Khuôn mặt của Mặc Vũ càng lúc càng dữ tợn, khiến cô ta muốn khóc tại chỗ.
" Để tôi gọi cho tên Vệ Tư Hàn hỏi thử nhé!" Mặc Vũ khóe môi đưa lên cao, hắn không đùa, mà rút điện thoại nhấn số Vệ Tư Hàn ngay lập tức.
" Mặc thiếu gia, xin anh đừng làm vậy! Tôi không thể mất công việc này được! Cầu xin anh!" Cô ta hoảng loạn mà kêu gào.
Nhưng Mặc Vũ tuyệt nhiên không mềm lòng. Hắn cực kỳ ghét những loại người như thế này. Nghĩ mình làm việc ở một tập đoàn lớn, là cao sang khinh thường người khác.
" Vệ Tư Hàn, cậu xuống dưới công ty ngay cho tôi!" Mặc Vũ nói rồi nhanh chóng tắt máy, không để cho Vệ Tư Hàn nói được câu nào.
" Mặc thiếu gia, tha cho tôi!" Thấy không thể lay chuyển được Mặc Vũ, cô ta liền bò sang chỗ Vũ Đình cầu xin.
" Tiểu thư, tôi thành thật xin lỗi! Là tôi có mắt không tròng, nên mới mạo phạm đến cô. Xin cô hãy nói một tiếng với Mặc thiếu gia giùm tôi!" Đáp lại cô ta, chỉ là dáng vẻ lạnh lùng của Vũ Đình.
Một lúc sau, Vệ Tư Hàn, Lục Thần Vũ và Tần Lam đi xuống. Thấy mọi người tụ tập đông đúc, hắn chạy đến hỏi chuyện.
" Mặc Vũ, tên quỷ sứ này! Cậu kêu tôi xuống gấp như thế làm gì?" Vệ Tư Hàn bực bội nói.
" Ha, ông chủ của cô xuống rồi kia kìa! Mau nói cho hắn ta nghe đi, là cô đã làm gì Vũ Đình hả?" Mặc Vũ liếc mắt nhìn cô ta nói.
Nghe đến Vũ Đình, Lục Thần Vũ mới đưa mắt tìm kiếm. Lúc này, hắn mới nhìn thấy cô đang đứng sau lưng Max, tâm trạng hình như không vui.
Tần Lam đứng bên cạnh, cô ta phát hiện ánh mắt Lục Thần Vũ nhìn Vũ Đình rất lạ, cô ta lại không hề thích như thế. Tần Lam là ảnh hậu nổi tiếng, cô ta đã thích Lý Kiệt từ lần đầu tiên gặp hắn. Nhưng lại luôn không dám tỏ tình, vì cô ta biết hắn vẫn còn vương vấn người cũ. Tình yêu của cô ta cứ âm thầm như thế đấy, chỉ cần nhìn thấy hắn, là cô ta đã mãn nguyện rồi.
" Tay bị sao vậy? Mau theo tôi vào phòng xử lý vết thương!" Lục Thần Vũ nhìn thấy vết thương trên tay cô, hắn không tự chủ được mà đi đến hỏi.
" Tôi không sao?" Vũ Đình e ngại rút tay lại trả lời.
" Vết thương thế này mà nói không sao! Mau đi theo tôi!"
Nói rồi hắn nắm tay cô kéo đi, trước ánh mắt ngỡ ngàng của mọi người. Đặc biệt là Tần Lam.
" Etou, có gì không bình thường ở đây thì phải!" Vệ Tư Hàn tròn mắt nói, trong lòng hắn đã có một nghi vấn nhỏ rồi.
" Đừng có nói nhiều nữa, mau xử lý cô ta đi kìa!" Mặc Vũ không cảm xúc lên tiếng.
Lục Thần Vũ đưa cô vào phòng làm việc của Vệ Tư Hàn, rồi cẩn thận xử lý vết thương cho cô. Nhìn dáng vẻ của hắn bây giờ, cô lại nhớ đến 4 năm trước đó, hắn cũng từng giúp cô băng bó vết thương như vậy. Dù vậy, cả hai không ai nói với ai câu nào, hai người cứ im lặng như thế. Cho đến khi có người gõ cửa.
" Vũ tiểu thư, tôi thành thật xin lỗi cô! Từ nay về sau tôi sẽ không hống hách như thế nữa." Nữ lễ tân khóc lóc đi vào nói, mọi người cũng theo cô ta vào sau.
" Nói xong thì đi mau đi! Tôi không muốn thấy mặt cô ở đây, thêm một phút một giây nào nữa cả!" Vệ Tư Hàn không vui nói, hắn đang cảm thấy xấu hổ với Vũ Đình vô cùng.
Cô ta nghe hắn nói xong cũng chạy ngay ra ngoài.
" Vẫn còn một người ức hiếp Vũ Đình nhà tôi nữa!" Max nãy giờ đứng đó lên tiếng nói.
" Là ai?" Vệ Tư Hàn còn chưa kịp hỏi thì Lục Thần Vũ đã nhảy vào miệng hắn.
" Vũ Đình, tôi cũng xin lỗi cô đi! Thật ra lúc đó tôi tưởng cô là những bóng hồng,vẫn hay đến đây tìm Vệ Tư Hàn, nên mới cư xử như thế. Mong cô bỏ qua cho!" Tần Lam cảm nhận được sát khí của Lục Thần Vũ, cô ta không muốn bị hắn ghét bỏ, nên phải hạ mình trước Vũ Đình.
" Dáng vẻ cao ngạo lúc nãy đâu rồi, giờ cứ như con rùa rụt cổ vậy! Tôi khinh!" Max lên tiếng mỉa mai, khi thấy cô ta lật mặt còn nhanh hơn lật bánh tráng.
Tần Lam cố gắng nở nụ cười gượng gạo, trước giờ chưa có ai dám đứng trước mặt cô ta nói như thế hết.
" Max, chuyện đã qua thì thôi đi! Dù sao cô ấy cũng xin lỗi rồi!" Vũ Đình lên tiếng can ngăn, cô cũng chẳng muốn làm to chuyện, nó lại rất phiền phức.
" Vũ Đình, cô đừng để bụng nha! Bây giờ tôi mang hợp đồng đến ngay đây." Vệ Tư Hàn cười giả lả lãng sang chuyện khác, hắn không muốn không khí cứ căng thẳng như thế này.
Hắn dẫn cô đến trước quầy lễ tân, nữ lễ tân bắt đầu cảm thấy run sợ, mồ hôi thấm đẫm trán.
" Cô là người nói chuyện xấc xược với cô ấy lúc nãy có đúng không? Cô có biết cô ấy là ai không?" Mặc Vũ trừng mắt nhìn cô ta hỏi.
" M..Mặc thiếu gia, tôi không biết!" Cô ta ấp úng trả lời, tay đan chặt vào nhau vì sợ.
" Không biết? Không biết mà dám nói chuyện như thế sao? Đây là nghiệp vụ mà công ty đã đào tạo cho cô à?" Khuôn mặt của Mặc Vũ càng lúc càng dữ tợn, khiến cô ta muốn khóc tại chỗ.
" Để tôi gọi cho tên Vệ Tư Hàn hỏi thử nhé!" Mặc Vũ khóe môi đưa lên cao, hắn không đùa, mà rút điện thoại nhấn số Vệ Tư Hàn ngay lập tức.
" Mặc thiếu gia, xin anh đừng làm vậy! Tôi không thể mất công việc này được! Cầu xin anh!" Cô ta hoảng loạn mà kêu gào.
Nhưng Mặc Vũ tuyệt nhiên không mềm lòng. Hắn cực kỳ ghét những loại người như thế này. Nghĩ mình làm việc ở một tập đoàn lớn, là cao sang khinh thường người khác.
" Vệ Tư Hàn, cậu xuống dưới công ty ngay cho tôi!" Mặc Vũ nói rồi nhanh chóng tắt máy, không để cho Vệ Tư Hàn nói được câu nào.
" Mặc thiếu gia, tha cho tôi!" Thấy không thể lay chuyển được Mặc Vũ, cô ta liền bò sang chỗ Vũ Đình cầu xin.
" Tiểu thư, tôi thành thật xin lỗi! Là tôi có mắt không tròng, nên mới mạo phạm đến cô. Xin cô hãy nói một tiếng với Mặc thiếu gia giùm tôi!" Đáp lại cô ta, chỉ là dáng vẻ lạnh lùng của Vũ Đình.
Một lúc sau, Vệ Tư Hàn, Lục Thần Vũ và Tần Lam đi xuống. Thấy mọi người tụ tập đông đúc, hắn chạy đến hỏi chuyện.
" Mặc Vũ, tên quỷ sứ này! Cậu kêu tôi xuống gấp như thế làm gì?" Vệ Tư Hàn bực bội nói.
" Ha, ông chủ của cô xuống rồi kia kìa! Mau nói cho hắn ta nghe đi, là cô đã làm gì Vũ Đình hả?" Mặc Vũ liếc mắt nhìn cô ta nói.
Nghe đến Vũ Đình, Lục Thần Vũ mới đưa mắt tìm kiếm. Lúc này, hắn mới nhìn thấy cô đang đứng sau lưng Max, tâm trạng hình như không vui.
Tần Lam đứng bên cạnh, cô ta phát hiện ánh mắt Lục Thần Vũ nhìn Vũ Đình rất lạ, cô ta lại không hề thích như thế. Tần Lam là ảnh hậu nổi tiếng, cô ta đã thích Lý Kiệt từ lần đầu tiên gặp hắn. Nhưng lại luôn không dám tỏ tình, vì cô ta biết hắn vẫn còn vương vấn người cũ. Tình yêu của cô ta cứ âm thầm như thế đấy, chỉ cần nhìn thấy hắn, là cô ta đã mãn nguyện rồi.
" Tay bị sao vậy? Mau theo tôi vào phòng xử lý vết thương!" Lục Thần Vũ nhìn thấy vết thương trên tay cô, hắn không tự chủ được mà đi đến hỏi.
" Tôi không sao?" Vũ Đình e ngại rút tay lại trả lời.
" Vết thương thế này mà nói không sao! Mau đi theo tôi!"
Nói rồi hắn nắm tay cô kéo đi, trước ánh mắt ngỡ ngàng của mọi người. Đặc biệt là Tần Lam.
" Etou, có gì không bình thường ở đây thì phải!" Vệ Tư Hàn tròn mắt nói, trong lòng hắn đã có một nghi vấn nhỏ rồi.
" Đừng có nói nhiều nữa, mau xử lý cô ta đi kìa!" Mặc Vũ không cảm xúc lên tiếng.
Lục Thần Vũ đưa cô vào phòng làm việc của Vệ Tư Hàn, rồi cẩn thận xử lý vết thương cho cô. Nhìn dáng vẻ của hắn bây giờ, cô lại nhớ đến 4 năm trước đó, hắn cũng từng giúp cô băng bó vết thương như vậy. Dù vậy, cả hai không ai nói với ai câu nào, hai người cứ im lặng như thế. Cho đến khi có người gõ cửa.
" Vũ tiểu thư, tôi thành thật xin lỗi cô! Từ nay về sau tôi sẽ không hống hách như thế nữa." Nữ lễ tân khóc lóc đi vào nói, mọi người cũng theo cô ta vào sau.
" Nói xong thì đi mau đi! Tôi không muốn thấy mặt cô ở đây, thêm một phút một giây nào nữa cả!" Vệ Tư Hàn không vui nói, hắn đang cảm thấy xấu hổ với Vũ Đình vô cùng.
Cô ta nghe hắn nói xong cũng chạy ngay ra ngoài.
" Vẫn còn một người ức hiếp Vũ Đình nhà tôi nữa!" Max nãy giờ đứng đó lên tiếng nói.
" Là ai?" Vệ Tư Hàn còn chưa kịp hỏi thì Lục Thần Vũ đã nhảy vào miệng hắn.
" Vũ Đình, tôi cũng xin lỗi cô đi! Thật ra lúc đó tôi tưởng cô là những bóng hồng,vẫn hay đến đây tìm Vệ Tư Hàn, nên mới cư xử như thế. Mong cô bỏ qua cho!" Tần Lam cảm nhận được sát khí của Lục Thần Vũ, cô ta không muốn bị hắn ghét bỏ, nên phải hạ mình trước Vũ Đình.
" Dáng vẻ cao ngạo lúc nãy đâu rồi, giờ cứ như con rùa rụt cổ vậy! Tôi khinh!" Max lên tiếng mỉa mai, khi thấy cô ta lật mặt còn nhanh hơn lật bánh tráng.
Tần Lam cố gắng nở nụ cười gượng gạo, trước giờ chưa có ai dám đứng trước mặt cô ta nói như thế hết.
" Max, chuyện đã qua thì thôi đi! Dù sao cô ấy cũng xin lỗi rồi!" Vũ Đình lên tiếng can ngăn, cô cũng chẳng muốn làm to chuyện, nó lại rất phiền phức.
" Vũ Đình, cô đừng để bụng nha! Bây giờ tôi mang hợp đồng đến ngay đây." Vệ Tư Hàn cười giả lả lãng sang chuyện khác, hắn không muốn không khí cứ căng thẳng như thế này.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.