Các Người Cứ Tiếp Tục, Tôi Chỉ Đứng Xem Là Được
Chương 41: Đại hội thiên kiêu 1
Diều Cá Mặn
28/03/2024
Lại một năm sau Phạm Thiên cuối cùng cũng xuất quan, từ tu vi trúc cơ sơ kỳ đã đạt đến trúc cơ hầu kỳ đại viên mãn.
Bế quan hai năm từ một cây nấm lùn tám tuổi đã cao được một khúc mười tuổi rồi.
vừa mở cửa đá ra đã thấy Đại sư huynh Tiêu Tự Uyên và nhị sư tỷ Hạ Ngưng Ngưng tam sư huynh Hàn Không Tuyệt tứ sư tỷ Lệ Phí Phí …
( thật ra có nhiều nhân vật quá nhìu khi tui cũng nhớ nhầm á, mọi người đọc thấy thì thông cảm nha, nhớ đánh dấu để tui rảnh rùi sửa lại)
“ sư huynh sư tỷ mọi người đứng tụ ở đây làm gì nha?“. ngôn tình hoàn
Y vừa hỏi chín người đối diện đều thở dài.
Vẫn là Diệp Mặc cười giải thích với y “ hai năm trước bát sư muội bị thái âm tông bắt được, mà tông chủ Thái Âm Tông muốn mười người chúng ta đi cứu nàng, đệ thấy sao? “
Phạm Thiên nhíu mày trong lòng lại bình tĩnh” vậy các huynh các tỷ tính sao? “
Không nghĩ tới ngươi đầu tiên trả lời lại là đại sư huynh Tiêu Tự Uyên “ không rảnh, ta định tham gia đại hội thiên kiêu xong sẽ đi để vô tận hải để lịch luyện “
Thế gian có ba biển một là vô tận hải hai là bất tử hải, ba là quy khư hải, ba biển này chỉ có vô tận hải là có người biết đến, còn hai biến còn lại không ai tìm thấy. Vô tận hải nguy hiểm trùng trùng, kẻ một khi lọt vào chắc chắn sẽ chết không toàn thây.
Vô Vọng Thành nằm cạnh vô vọng hải ( không biết chương trước có nhắc đến chưa, nếu chưa thì tui ghi tạm ở đây nha “
Có người nói phía bên kia của vô tận hải là một vị e khác nhưng lại chưa ai từng đi hết vô tận hải, một ngàn năm trước có một tu sĩ đại thừa kỳ muốn bay qua vô tận hải để tìm hiểu nguyên nhân sau hơn mười năm có người phát hiện thi thể của hắn bị sóng biển đánh trôi dạt vào bờ.
Nhị sư tỷ Hạ Ngưng Ngưng là hồ tộc nàng xinh đẹp yêu dị trời sinh đều mang theo mị hoặc
Nàng khẽ vuốt tóc mỉm cười “ bên phía yêu tộc còn cần ta sử lý, dù sao ta chính là yêu đế chi chủ nha “
Tam sư huynh tứ sư tỷ và các người khác đều đồng loạt tìm lý do không ai nguyện ý dành thời gian để cứu Bạch Tuyết.
Phạm Thiên thấy vậy khẽ thở dài, một đám cường giả càn rỡ không coi thứ tình cảm như đồng môn này là gì, bởi họ chỉ để ý tham vọng của chính mình.
Thanh Vân tử chuyền âm bảo đại sư huynh mang theo các sư đệ sư muội đến luyện võ trường.
“ ba ngày sau nhị chưởng lão Hương Giang dẫn đội xuất phát đến vô vọng thành, bởi đường xá xa xôi cho nên các đệ tử khi lên thuyền bay thì nên tập trung tu luyện “
Các đệ tử được sắp xếp để đi tham gia đại hội thiên kiêu điều đồng loạt hô to ứng thanh, xong lại ào ào trở về thu dọn mọi thứ, chỉ còn lại mười người đồ đệ của Thanh Vân tử.
Thanh Vân tử nhìn mười người đồ đệ khẽ thở dài ông nói “ lão bát bị thái âm tông bắt được, mà tông chủ của Thái âm tông chính là lục sư đệ của vi sư… Hắn muốn các con đi cứu lão bát, các con thấy thế nào “
Mỗi một đệ tử đều nhìn hướng khác không ai đối diện Thanh Vân tử, hiển nhiên là không cần nói cũng biết, không ai muốn cứu cả.
Phạm Thiên rũ mắt, đây là nhiệm vụ chi nhánh của y nếu không đi thì sẽ không thể lấy được pháp khí bản mạng, vậy nên y chắc chắn phải đi hơn nữa phải nghĩ các kéo theo chín tên cường giả này đi cùng.
“ sư phụ bọn con có thể đi nhưng mà lỡ như tông chủ Thái Âm tông không chịu thả người thì sao nha?” Phạm Thiên nghiêng đầu hỏi.
Bọn con, mà Phạm Thiên nói chính là gộp hết cả đám lại với nhau dù chín người họ không đồng ý cùng sẽ đi đến đó để thể hiện hình thức một chút.
Thanh Vân tử cười mỉm “ yên tâm đi,ta sẽ phái người đi theo sau bảo vệ “
Phạm Thiên nghe vậy banh mặt nhỏ gật đầu.
Chín người kia mặt ai nấy đều đen như đít nồi bọn hắn không muốn đi.
Phạm Thiên thấy vậy cười nhẹ “ các vị sư huynh sư tỷ, dù sao chúng ta cũng là đồng môn dù không bằng lòng cũng phải tỏ ra chút hình thức nha, hơn nữa theo ta được biết mỗi người các ngươi đều có thực lực vượt cấp kích sát a “ Phạm Thiên cười đến mắt cong cong chuyền âm.
Chín người kia nhìn đứa nhỏ Phạm Thiên trong lòng ngũ vị tạp trần, đây là đứa nhỏ mà bọn họ cùng nhau nuôi lớn, từ lúc đứa nhỏ này vừa qua một tháng tuổi thì đã bị sư phụ đem về.
Phạm Thiên cười tươi “ sư huynh sư tỷ chúng ta về chuẩn bị đồ đạc thôi ngày ba ngày nữa phải đến đây tập hợp rồi “
Phạm Thiên biết, chín người họ đã đồng ý giải cứu bát sư tỷ rồi, nhiệm vụ chi nhánh của y đã có cơ hội hoàn thành rồi.
thập đại cường giả trọng sinh, còn có không biết bao nhiêu kẻ xuyên qua, không biết phía trước có bao nhiêu khó khăn, đường đời tấp nập người người đi lướt qua nhau, sẽ là lúc nào phạm Thiên trở lại thời kỳ đỉnh cao?
Bế quan hai năm từ một cây nấm lùn tám tuổi đã cao được một khúc mười tuổi rồi.
vừa mở cửa đá ra đã thấy Đại sư huynh Tiêu Tự Uyên và nhị sư tỷ Hạ Ngưng Ngưng tam sư huynh Hàn Không Tuyệt tứ sư tỷ Lệ Phí Phí …
( thật ra có nhiều nhân vật quá nhìu khi tui cũng nhớ nhầm á, mọi người đọc thấy thì thông cảm nha, nhớ đánh dấu để tui rảnh rùi sửa lại)
“ sư huynh sư tỷ mọi người đứng tụ ở đây làm gì nha?“. ngôn tình hoàn
Y vừa hỏi chín người đối diện đều thở dài.
Vẫn là Diệp Mặc cười giải thích với y “ hai năm trước bát sư muội bị thái âm tông bắt được, mà tông chủ Thái Âm Tông muốn mười người chúng ta đi cứu nàng, đệ thấy sao? “
Phạm Thiên nhíu mày trong lòng lại bình tĩnh” vậy các huynh các tỷ tính sao? “
Không nghĩ tới ngươi đầu tiên trả lời lại là đại sư huynh Tiêu Tự Uyên “ không rảnh, ta định tham gia đại hội thiên kiêu xong sẽ đi để vô tận hải để lịch luyện “
Thế gian có ba biển một là vô tận hải hai là bất tử hải, ba là quy khư hải, ba biển này chỉ có vô tận hải là có người biết đến, còn hai biến còn lại không ai tìm thấy. Vô tận hải nguy hiểm trùng trùng, kẻ một khi lọt vào chắc chắn sẽ chết không toàn thây.
Vô Vọng Thành nằm cạnh vô vọng hải ( không biết chương trước có nhắc đến chưa, nếu chưa thì tui ghi tạm ở đây nha “
Có người nói phía bên kia của vô tận hải là một vị e khác nhưng lại chưa ai từng đi hết vô tận hải, một ngàn năm trước có một tu sĩ đại thừa kỳ muốn bay qua vô tận hải để tìm hiểu nguyên nhân sau hơn mười năm có người phát hiện thi thể của hắn bị sóng biển đánh trôi dạt vào bờ.
Nhị sư tỷ Hạ Ngưng Ngưng là hồ tộc nàng xinh đẹp yêu dị trời sinh đều mang theo mị hoặc
Nàng khẽ vuốt tóc mỉm cười “ bên phía yêu tộc còn cần ta sử lý, dù sao ta chính là yêu đế chi chủ nha “
Tam sư huynh tứ sư tỷ và các người khác đều đồng loạt tìm lý do không ai nguyện ý dành thời gian để cứu Bạch Tuyết.
Phạm Thiên thấy vậy khẽ thở dài, một đám cường giả càn rỡ không coi thứ tình cảm như đồng môn này là gì, bởi họ chỉ để ý tham vọng của chính mình.
Thanh Vân tử chuyền âm bảo đại sư huynh mang theo các sư đệ sư muội đến luyện võ trường.
“ ba ngày sau nhị chưởng lão Hương Giang dẫn đội xuất phát đến vô vọng thành, bởi đường xá xa xôi cho nên các đệ tử khi lên thuyền bay thì nên tập trung tu luyện “
Các đệ tử được sắp xếp để đi tham gia đại hội thiên kiêu điều đồng loạt hô to ứng thanh, xong lại ào ào trở về thu dọn mọi thứ, chỉ còn lại mười người đồ đệ của Thanh Vân tử.
Thanh Vân tử nhìn mười người đồ đệ khẽ thở dài ông nói “ lão bát bị thái âm tông bắt được, mà tông chủ của Thái âm tông chính là lục sư đệ của vi sư… Hắn muốn các con đi cứu lão bát, các con thấy thế nào “
Mỗi một đệ tử đều nhìn hướng khác không ai đối diện Thanh Vân tử, hiển nhiên là không cần nói cũng biết, không ai muốn cứu cả.
Phạm Thiên rũ mắt, đây là nhiệm vụ chi nhánh của y nếu không đi thì sẽ không thể lấy được pháp khí bản mạng, vậy nên y chắc chắn phải đi hơn nữa phải nghĩ các kéo theo chín tên cường giả này đi cùng.
“ sư phụ bọn con có thể đi nhưng mà lỡ như tông chủ Thái Âm tông không chịu thả người thì sao nha?” Phạm Thiên nghiêng đầu hỏi.
Bọn con, mà Phạm Thiên nói chính là gộp hết cả đám lại với nhau dù chín người họ không đồng ý cùng sẽ đi đến đó để thể hiện hình thức một chút.
Thanh Vân tử cười mỉm “ yên tâm đi,ta sẽ phái người đi theo sau bảo vệ “
Phạm Thiên nghe vậy banh mặt nhỏ gật đầu.
Chín người kia mặt ai nấy đều đen như đít nồi bọn hắn không muốn đi.
Phạm Thiên thấy vậy cười nhẹ “ các vị sư huynh sư tỷ, dù sao chúng ta cũng là đồng môn dù không bằng lòng cũng phải tỏ ra chút hình thức nha, hơn nữa theo ta được biết mỗi người các ngươi đều có thực lực vượt cấp kích sát a “ Phạm Thiên cười đến mắt cong cong chuyền âm.
Chín người kia nhìn đứa nhỏ Phạm Thiên trong lòng ngũ vị tạp trần, đây là đứa nhỏ mà bọn họ cùng nhau nuôi lớn, từ lúc đứa nhỏ này vừa qua một tháng tuổi thì đã bị sư phụ đem về.
Phạm Thiên cười tươi “ sư huynh sư tỷ chúng ta về chuẩn bị đồ đạc thôi ngày ba ngày nữa phải đến đây tập hợp rồi “
Phạm Thiên biết, chín người họ đã đồng ý giải cứu bát sư tỷ rồi, nhiệm vụ chi nhánh của y đã có cơ hội hoàn thành rồi.
thập đại cường giả trọng sinh, còn có không biết bao nhiêu kẻ xuyên qua, không biết phía trước có bao nhiêu khó khăn, đường đời tấp nập người người đi lướt qua nhau, sẽ là lúc nào phạm Thiên trở lại thời kỳ đỉnh cao?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.